19.12.2018 Views

Christmas present

  • No tags were found...

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

Hi anh,<br />

Thực ra vẽ tặng dân chuyên như anh<br />

giống tự tát mặt em =)) nhưng em thích<br />

vẽ lắm nên thôi đẹp xấu gì anh cũng bấm<br />

bụng nhìn tạm đi ha.


Có lẽ anh đã biết<br />

Em (và em gái em) thích Catrooms từ năm 2017, vì nó có<br />

một cái “chất” rất đặc biệt, mà em không tìm thấy ở một<br />

page VN nào khác (page nước ngoài thì có). Đọc truyện<br />

anh vẽ, em thường có cảm giác “connected” như gặp<br />

được một phần của em.<br />

Em luôn muốn biết tác giả là ai, chỉ để nhìn mặt một cái<br />

(xem ai đầu óc “lựu đạn” dữ vậy :v ).


Vậy là em add anh ngay lúc đó, hên quá anh<br />

confirm (em thích truyện anh vẽ quá nên add<br />

đại, chứ nếu ngược lại em là anh thì TẾT CHƯA<br />

CONFIRM), xong còn ngồi 15p nhắn tin nhảm<br />

nhảm mặc dù đang sợ trễ giờ in muốn chết.


Có thể anh chưa biết


Chuyện này hết sức...kì cục đối với em =))<br />

Em chả biết tí info gì của anh, thậm chí còn chưa<br />

chắc anh là bông ha trái, không hiểu có méo gì<br />

để thích. Nhưng nhìn anh em cứ thấy quen quen như<br />

gặp ở đâu rồi, nên lâu lâu lại vô nhìn xem giống ai,<br />

xong lại tò mò.<br />

Cũng hài là, trong hình của anh, em lại thấy một<br />

phần nhỏ trong em. Anh có một sức hút lạ lắm. Em<br />

“điều tra” tất tần tật info của anh từ lúc đó (xin<br />

lỗi anh nha :> )


Admin catrooms trong tưởng<br />

tượng của em giống thằng này nhất<br />

- Tên: hông biết<br />

- Giới tính: nam<br />

- Tuổi: tầm 15 - 25<br />

- Dáng mi nhon, ốm ốm<br />

giống mấy đứa teen<br />

- Người thú vị, có kiến<br />

thức, tư duy khác biệt


Thực ra thì thực tế cũng khác có<br />

xíu hà :v


Em có mến artist từ tác phẩm của<br />

người đó, vì tác phẩm luôn phản ánh<br />

một phần con người tác giả, nhưng<br />

chưa bao giờ thích người chưa từng<br />

gặp như vậy. Cả em cũng không tin<br />

được. Biết đâu kiểu thần tượng, hay đú<br />

fame ha gì, nên em quyết định tìm anh<br />

kiểm chứng.<br />

Sáng CN, em chạy qua Chính Lộ đi lễ,<br />

sẵn tiện hỏi thăm. Em vạch sơ sơ kế<br />

hoạch, với những khả năng abc có thể<br />

xảy ra. Trong đó, may mắn nhất là lễ<br />

đúng giờ ca đoàn hát, may hơn thì anh<br />

còn là ca viên, may nữa thì tìm được xe<br />

anh và treo một cái note đã chuẩn bị<br />

sẵn lên đó. Theo đó, dự là tuần sau sẽ<br />

gặp được anh.


Ờ, tính toán cho dữ vô con!<br />

P.s: Đây là nhân vật yêu thích của em trong Adventures of God


Em tới đúng giờ lắm, mà giờ về =))<br />

Thì ra giờ lễ trên mạng cũ rồi


Tuy hơi buồn nhưng em cũng đi vòng vòng ngắm cảnh và hỏi<br />

thăm giờ ca đoàn hát. Em gặp một sơ, vì nghĩ sơ chắc nắm<br />

lịch ca đoàn rõ nhất.


(Thực ra lúc đó không định vô ca đoàn thật)


Chiều, em đi lễ.<br />

Khi mọi người ra về, em thấy một anh mặc sơ mi đen bước<br />

xuống cầu thang.<br />

Lúc dắt xe ra, em nhìn qua thấy cũng đúng người đó, trong<br />

ánh đèn trắng chiếu từ sau, ngồi xuống nựng một con chó<br />

cũng màu đen. Cảnh tượng đó đẹp hơn mọi ảnh full frame<br />

em từng chụp.<br />

Em đi qua và anh không nhìn thấy.<br />

Nhưng từ hôm đó, em gọi anh là crush.


Cảm giác giống giống như vầy~


Anh,


Thời gian vừa qua đối với em dễ thương lắm. Em hay<br />

quan sát anh và quan sát bản thân em nữa (xem thích<br />

anh thật không). Em thích nhìn thấy anh ở đâu đó<br />

gần em, thích giọng anh, thích nghe anh hát, thích<br />

xem anh dance, thích phụ anh làm việc, thích “xà quần”<br />

kế anh, niềm vui nhẹ nhàng đơn giản vậy thôi.


Em quan niệm cuộc sống của mỗi người là một con<br />

đường độc hành. Đi một mình là chuyện đương nhiên<br />

cho đến một ngày trên con đường độc hành<br />

của em, em vấp té trúng anh, tự nhiên cuộc<br />

đời trở nên dễ cưng quá chừng.


Nhờ anh nên em dám “mặt dày” liều xin vào ca đoàn, dù<br />

biết giọng em mà vào bè nữ chỉ giỏi phá game.<br />

Nhờ anh nên em mới gặp được nhóm có đạo bao “lầy”<br />

mà thấy thương như vậy =))<br />

Nhờ gặp anh nên em hiểu cái “gu lạ” của em hơn, rồi<br />

học cách chấp nhận và hoàn thiện mình.


Artist có thế giới riêng, “tần số” riêng, nên thường<br />

khó tìm được người bạn hợp với mình, huống chi là<br />

crush hay partner các kiểu. Trường hợp của em còn<br />

khó hơn vì em có khá nhiều vấn đề cá nhân liên quan<br />

đến tâm lý và giới tính.<br />

Em không nghĩ anh với em hợp tính, hay có khi cả giới<br />

tính, nhưng em “bắt được tần số” của anh một cách<br />

khó hiểu như vậy, hẳn phải có lí do của nó.<br />

Đối với em, cảm giác thích ai đó đã rất tuyệt vời rồi,<br />

dù anh có phải là partner của em hay không.


Từ khi gặp anh lần đầu, em đã quyết tâm sẽ kể anh nghe<br />

chuyện này trước Noel. Em sắp xếp kĩ lưỡng mọi chuyện<br />

lâu lắm rồi. Dù em không chắc anh sẽ nghĩ gì, cũng sợ<br />

sau khi biết chuyện anh sẽ “kì thị” em như virus, xong<br />

không tự nhiên “xà quần” vòng vòng anh được nữa, hết<br />

vui, nhưng em vẫn liều kể. Đơn giản vì em thấy câu chuyện<br />

dễ thương, thú vị, cũng đáng để cho anh biết mà :)<br />

Gặp được anh như chuyến thám hiểm, là một đoạn phim<br />

hay trò game thú vị gì đó của đời em. Kết thúc ra sao em<br />

không rõ, nhưng cả quá trình đã là một kỉ niệm rất khó<br />

quên. Nói chung em chỉ muốn cảm ơn anh vì trải nghiệm<br />

“lạ” mà đáng yêu này :)


Chúc anh một mùa Giáng Sinh an lành.

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!