Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
Thế mà bao năm rồi bạn nhỉ? Ba năm hơn có lẽ. Ba năm bạn<br />
sống trong âm thầm, lủi thủi: Giường dưng, gối lạ, ngọn đèn<br />
vàng hiu.<br />
**<br />
Qua đoạn hai: Một thời trong quân ngủ của người lính trận năm<br />
xưa. Gợi nhớ trong anh nỗi nhớ về một chiến trường xưa. Đồng<br />
đội xưa. Ai rồi cũng có những kỷ niệm trong đời quân ngũ.<br />
Với những dòng lục bát nghe gần gũi với tôi, cũng là người<br />
lính như anh trên một chiến trường. Những con chữ trong<br />
những bài lục bát đó, đọc lên nghe ray rứt làm sao. Khi tôi và<br />
anh cùng thế hệ. Khi tôi và anh cùng một chiến trường. Khi tôi<br />
và anh cũng có những đêm:<br />
Nửa đêm kẻng dục liên hồi<br />
Đồi khuya kinh động bóng người bóng ma<br />
Bóng người súng đạn ba lô<br />
Bóng ma: từ những huyệt mồ thành chiêm<br />
(Đêm Xuống Đồi)<br />
Còn nữa, như trong bài Nước Lên, người lính trận làm sao<br />
không có những lần vượt sông. Nhưng với người lính bình<br />
thường có nhớ chăng là nhớ những lần vượt sông tấn công mục<br />
tiêu như môt kỷ niệm. Nhớ thôi. Nhưng với anh lại khác. Thơ<br />
đã đi vào đời sống của một người lính năm xưa mà tôi biết.<br />
Nhưng qua những câu thơ lục bát trong bài Nước Lên, nó<br />
không phải là một bài vè để tuyên truyền, mà là những câu thơ<br />
rất ư là lãng mạng của một người lính làm thơ. Trong nguy<br />
khốn thơ vẫn mang tính lãng mạng. Đó là tính nhân văn, mà<br />
hầu hết những bài anh đã viết. Tôi thích những câu lục bát này<br />
Vịn vào lục bát 114