Cảm ơn tới một bạn có địa chỉ email qfrt@yahoo.com đã nói với Bơ: “Hãy cố gắng là nhàvăn với tâm hồn trong sáng!”. Bơ chỉ là một sinh viên bình thường, yêu thích dòng vănchương lãng mạn. Bơ viết ra những ước mơ của Bơ, nhưng suy nghĩ về cuộc sống vàcũng không hy vọng lắm là sẽ có người yêu thích. Nhưng thật là dzui vì pé Aiz đã thích.Cảm ơn em thật là nhiều!!! So so thanks.Chương 18: HẠNH PHÚC CỦA EM CŨNG CHÍNH LÀ HẠNHPHÚC CỦA ANH“Nóng quá!”Vy sờ trán Lam rồi rụt tay lại la toáng lên. Cô cầm ly nước chanh nóng Việt đưa múc mộtmuỗng nếm thử.“AAAAAAAAAAAAA!” Cô la lớn. “Mặn mặn…mặn chằn à!!!“Sao? Anh chỉ bỏ có ba muỗng muối” [=)) Ba muỗng luôn!)“Ba muỗng??? Trời ơi! Anh không nếm thử à?”“Anh biết đâu. Em thúc anh pha nên anh múc xạ lụi…”“Thôi thôi, đem đổ… đem đổ…”Cô bực bội kéo anh ra khỏi phòng, xuống cầu thang đi thẳng tới nhà bếp. Cô mở tủ lạnh,lấy ra một quả chanh cắt làm hai rồi vắt vào trong một cốc nước nóng, thêm vào một ítđường và một ít muối, khuấy đều lên.“Thấy rõ chưa! Bỏ ít muối thôi. Làm gì cả muỗng muỗng, định cho người ta thủng bụnghở?!”Cô liếc xéo anh một cái rồi quay trở lại phòng Lam, đặt ly nước chanh lên bàn, đỡ lưngLam lên chiếc gối đã kê cho cao lên. Lam nhận ly nước chanh từ tay Vy khuấy khuấy rồiđưa lên miệng uống mấy ngụm.“Tao định mua thuốc cảm cho mày nhưng mà ba má tao kiu là thuốc cảm không có tốtnên tao không có.”“Ờ,…!” Lam mệt mỏi trả lời.“Hay là tao với anh Việt chở mày đi bác sĩ khám thử nha!”“Thôi! Tao ở nhà nằm nghỉ là được rồi!”“Mày nằm xuống nghỉ đi!”Vy lại đỡ cô bạn nằm xuống rồi kéo chăn đắp cho cô. Điện thoại Lam phát nhạc inh ỏitrên bàn. Vy chộp lấy thấy Duy gọi thì bắt máy nói như hét:“Anh đang ở cái chỗ quái nào đó? Vợ anh cảm nặng ở nhà đây nè!”“Vy! Đưa điện thoại cho tao.” Lam nói khẽ.Ở Singapore, Duy lo lắng không yên, anh vừa nghe điện thoại vừa khoác vội áo. Anh phảimau chóng về nhà chăm sóc cho Lam mặc kệ cái hợp đồng dở dang kia. Cô ốm rồi. Nghegiọng Vy nói chắc là không phải chỉ là cảm xoàng. Anh lo cho cô quá.“Anh…em không sao!”. Lam cầm điện thoại nói nhỏ xíu. “Em chỉ bị cảm một chút hà!”“Em! Anh về ngay bây giờ!”. Duy lúc này đã ở trong thang máy.“Anh Duy…Anh đừng lo cho em. Em uống nước chanh nóng rồi. Bây giờ rất là khỏe!”“Cái gì? Uống nước chanh nóng thôi à? Em nói Vy mua thuốc cho em uống…Uống thuốcsẽ khỏi ngay!”
“Em không thích uống thuốc đâu!”“Ngoan nào. Anh giờ đang trên đường ra sân bay. Em nhớ phải uống thuốc đi đó.!”Duy nói nhanh trong điện thoại xong, cúp máy ra ngoài đường gọi một chiếc xe taxi đithẳng sân bay. Khi anh về tới nhà, bước vào phòng thì thấy Lam đang ngủ. Cô gầy đinhiều, hai má xanh xao. Nhìn vợ yêu thở đều đều trên giường, anh có cảm giác khó thở,bức bối trong lồng ngực. Anh đã bỏ mặc cô cô đơn, buồn bã tới mức đau yếu như thế.Anh tự hỏi liệu anh đã là một người chồng tốt hay chưa. À không, phải nói anh là một ôngchồng quá tệ, tệ hết sức tệ. Vợ yêu bị cảm anh còn không biết phải để người khác gọi choanh. Anh sờ tay lên trán cô. Nóng ran! Lật đật mở điện thoại, anh bấm máy gọi cho bác sĩriêng của mẹ anh. [Wow! Nhà giàu có bác sĩ riêng!)Một lúc sau, trong phòng ngủ có một cô bác sĩ đứng tuổi đeo ống nghe khám cho Lam.Duy khoanh tay đứng bên cạnh, vẻ mặt anh đầy lo lắng. Vy ngồi bên ngoài mà căng mắtdòm vào trong. Lúc nãy Duy mắng cô một trận vì không mua thuốc cảm cho Lam uống.Hư hư! Cô bình thường bị cảm cũng có đời nào uống thuốc đâu. [=)), tình hình là tiệmthuốc mất một khách hàng tiềm năng ). Bị cảm một cái là cô pha nước chanh nóng uống,không thì xông nồi lá đủ thứ, còn một cách rất là tốt nữa là cạo gió bằng đồng bạc. Hư hư!Anh ta mắng cô một trận làm đầu cô ong ong hết cả lên, Việt cũng nhân cơ hội hùa vàomắng cô nữa.Cô bác sĩ ra hiệu cho Duy ra ngoài. Lúc đóng cửa lại, cô bác sĩ nhìn Duy cười rạng rỡ:“Lam có thai được hai tháng rồi! Cháu cần phải chăm sóc vợ thật tốt đừng để cho vợ bịcảm lạnh như thế này…” Cô bác sĩ chưa nói hết Duy đã mở cửa đi nhanh vào trong phòngngủ. Bác sĩ quay sang Vy đang đứng ngó nghiêng vào trong phòng, hỏi. “Sang giờ cháuchăm sóc cho Lam đúng không?”“Dza, là con.!”“Cháu có cho Lam uống thuốc cảm không?”“Dzạ, không có. Con chỉ pha cho Lam một ly nước chanh nóng và nấu cho Lam một tôcháo hành.”“Rất tốt! Phụ nữ có thai tuyệt đối không được uống thuốc cảm, thuốc có ảnh hưởng rấtlớn đến sự phát triển của em bé. Cháu làm như thế là đúng. Ngày mai cô sẽ lại đến khámcho Lam.”“Dzạ, cô dzề!”Tiễn cô bác sĩ về xong, Vy vào nhà liếc anh chàng Việt một cái sắt như dao cạo làm anhchàng thấy tình thế không ổn nhanh chóng đi vào trong phòng mình.Để bàn tay của Lam trong tay mình, Duy ngồi bên giường lặng yên ngắm cô ngủ. Côđang có thai…Anh cười. Ha ha! Vợ mình có thai rồi. Không bao lâu nữa anh sẽ được làmcha, sẽ có một nhóc suốt ngày gọi “pa pa”. Cảm giác hạnh phúc ngập tràn trong lòngngực, trái tim anh đập nhanh và mạnh mẽ. Là con của anh và vợ yêu, không biết con sẽgiống anh nhiều hơn hay giống cô nhiều hơn ha! Anh nhất định sẽ yêu thương hai mẹ con,nhất định sẽ bảo vệ và chăm sóc hai mẹ con Lam tốt nhất có thể, tuyệt đối không bao giờđể Lam cô đơn một mình nữa. Anh hôn lên tay cô nói nhỏ:“Lam! Anh yêu em!”--------------oOo-----------------Lúc Lam tỉnh dậy, cô thực sự tá hỏa khi thấy trong phòng ngủ có bố mẹ Duy, bố mẹ Lam,ông bà nội Duy, có cả Duy nữa, anh đang âu yếm nhìn cô. Wow~~! Không biết cô đã ngủ