12.07.2015 Views

QuanruouTinhyeu - Hồng Nhung

QuanruouTinhyeu - Hồng Nhung

QuanruouTinhyeu - Hồng Nhung

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

Cảm ơn tới một bạn có địa chỉ email qfrt@yahoo.com đã nói với Bơ: “Hãy cố gắng là nhàvăn với tâm hồn trong sáng!”. Bơ chỉ là một sinh viên bình thường, yêu thích dòng vănchương lãng mạn. Bơ viết ra những ước mơ của Bơ, nhưng suy nghĩ về cuộc sống vàcũng không hy vọng lắm là sẽ có người yêu thích. Nhưng thật là dzui vì pé Aiz đã thích.Cảm ơn em thật là nhiều!!! So so thanks.Chương 18: HẠNH PHÚC CỦA EM CŨNG CHÍNH LÀ HẠNHPHÚC CỦA ANH“Nóng quá!”Vy sờ trán Lam rồi rụt tay lại la toáng lên. Cô cầm ly nước chanh nóng Việt đưa múc mộtmuỗng nếm thử.“AAAAAAAAAAAAA!” Cô la lớn. “Mặn mặn…mặn chằn à!!!“Sao? Anh chỉ bỏ có ba muỗng muối” [=)) Ba muỗng luôn!)“Ba muỗng??? Trời ơi! Anh không nếm thử à?”“Anh biết đâu. Em thúc anh pha nên anh múc xạ lụi…”“Thôi thôi, đem đổ… đem đổ…”Cô bực bội kéo anh ra khỏi phòng, xuống cầu thang đi thẳng tới nhà bếp. Cô mở tủ lạnh,lấy ra một quả chanh cắt làm hai rồi vắt vào trong một cốc nước nóng, thêm vào một ítđường và một ít muối, khuấy đều lên.“Thấy rõ chưa! Bỏ ít muối thôi. Làm gì cả muỗng muỗng, định cho người ta thủng bụnghở?!”Cô liếc xéo anh một cái rồi quay trở lại phòng Lam, đặt ly nước chanh lên bàn, đỡ lưngLam lên chiếc gối đã kê cho cao lên. Lam nhận ly nước chanh từ tay Vy khuấy khuấy rồiđưa lên miệng uống mấy ngụm.“Tao định mua thuốc cảm cho mày nhưng mà ba má tao kiu là thuốc cảm không có tốtnên tao không có.”“Ờ,…!” Lam mệt mỏi trả lời.“Hay là tao với anh Việt chở mày đi bác sĩ khám thử nha!”“Thôi! Tao ở nhà nằm nghỉ là được rồi!”“Mày nằm xuống nghỉ đi!”Vy lại đỡ cô bạn nằm xuống rồi kéo chăn đắp cho cô. Điện thoại Lam phát nhạc inh ỏitrên bàn. Vy chộp lấy thấy Duy gọi thì bắt máy nói như hét:“Anh đang ở cái chỗ quái nào đó? Vợ anh cảm nặng ở nhà đây nè!”“Vy! Đưa điện thoại cho tao.” Lam nói khẽ.Ở Singapore, Duy lo lắng không yên, anh vừa nghe điện thoại vừa khoác vội áo. Anh phảimau chóng về nhà chăm sóc cho Lam mặc kệ cái hợp đồng dở dang kia. Cô ốm rồi. Nghegiọng Vy nói chắc là không phải chỉ là cảm xoàng. Anh lo cho cô quá.“Anh…em không sao!”. Lam cầm điện thoại nói nhỏ xíu. “Em chỉ bị cảm một chút hà!”“Em! Anh về ngay bây giờ!”. Duy lúc này đã ở trong thang máy.“Anh Duy…Anh đừng lo cho em. Em uống nước chanh nóng rồi. Bây giờ rất là khỏe!”“Cái gì? Uống nước chanh nóng thôi à? Em nói Vy mua thuốc cho em uống…Uống thuốcsẽ khỏi ngay!”

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!