12.07.2015 Views

QuanruouTinhyeu - Hồng Nhung

QuanruouTinhyeu - Hồng Nhung

QuanruouTinhyeu - Hồng Nhung

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

“Cậu kia! Đêm hôm đập cửa rầm rầm không định cho ai ngủ à?”.“…” Anh không nói gì, lúng túng đứng ngay cửa.“Về đi! Có gì mai hai đứa kéo nhau ra đồng ruộng mà cãi nhau. Biết bây giờ là mấy giờrồi không? Nửa đêm rồi đấy.!”Bà cụ nói xong, đóng cửa lại. Việt bực bội đá chậu xương rồng cái bốp làm nó ngả ngửalăn lăn một đoạn. Anh nhìn cánh cửa một lúc rồi ra xe phóng vù đi. Vy kéo cửa, bước rangoài ngó nghiêng. Phù! Đi rồi! Cái tên ồn ào đó đi rồi. Đang định quay người vào trongthì thấy chậu xương rồng bị đá cho văng ra xa. Cô lại gần cầm lên ngắm nghía rồi đặt lạichỗ cũ. Gió lao xao vi vu thổi vào tai lại nghe thành u u ghê rợn như tiếng ma gọi hồn. Vyrùng mình một cái, rồi chạy biến vào nhà kéo sập cửa.----------------------------------------Chương 24: TÌNH YÊU XA CÁCHVy đuổi Việt như đuổi tà, dường như trong mắt cô anh không hề tồn tại. Mỗi lần anh đếnquán rượu là lập tức bị cô đuổi đánh, đóng sầm cửa lại, cứ thế cả ngày cũng không mở.Cô nghĩ anh và cô đã kết thúc không nhất thiết phải gặp nhau làm gì nữa. Với cô chia taylà hết, không dây dưa gì sất. Yêu nhau nhưng khi thấy không thể tin tưởng được ngườimình yêu nữa thì cốt yếu sẽ chia tay thôi. Cô không muốn lại phải thấy cảnh anh ôm eo,hôn môi cô gái khác. Anh trước giờ đào hoa ai cũng biết, cặp bồ tùm lum tùm la, ăn chơinổi tiếng nhưng cô đều coi như không biết, yêu anh, tin tưởng anh tuyệt đối thế mà anh lạibỡn cợt tình cảm của cô, nói yêu cô hóa ra chỉ là chót lưỡi đầu môi. Nhìn anh và cô gái đóôm hôn thắm thiết, say đắm quên trời, quên đất mà cô trái tim cô đau xót. Tình yêu khôngphải là thứ để chia sẻ. Thà cô không gặp anh nữa, biến mất khỏi cuộc đời anh còn hơnphải nhìn anh chia sẻ tình yêu với một người con gái khác. Cô suy nghĩ cả đêm khôngngủ, khóc cũng thâu đêm suốt sáng đến nỗi mặt sưng húp cả lên.Sáng sớm, cô thu dọn vài bộ quần áo cho vào một cái valy kéo xệch xệch ra ngoài đườnglớn. Một chiếc xe taxi trờ tới, cô lên xe ngồi nhìn cảnh vật bên đường. Woa! Mới đó màđã hơn hai năm sống ở đây, tất bật với quán rượu nhưng cuối cùng lại vì “tình” mà rời xacái quán rượu nhỏ bé, bỏ lại tất cả những kỷ niệm mà cô có ở đó với người con trai ấy,người đang chiếm giữ vị trí số 1 trong trái tim cô, người mà cô yêu, rất yêu.Em không muốn gặp lại anh nữa. Em đi đây, đi đến bất kỳ nơi nào không có anh. Em sẽsống tốt, thật vui vẻ, yêu đời. Cảm ơn anh đã cho em những giây phút tuyệt diệu nhất,hình ảnh của anh sẽ không bao giờ phai nhạt trong trái tim em.---------------------------------Rầm…bịch bịch…loảng xoảng…Việt hất tung các đồ vật trên bàn, mặt anh tối sầm lại như bầu trời sắp phang sấm sét. Vyđột ngột bỏ đi không nói với anh một tiếng nào làm đầu anh như muốn nổ tung. Hôm anhtới quán rượu thì thấy treo cái biển “Bán nhà” chình ình, lái xe tới những nơi mà anh đoáncô có thể tới nhưng họ cũng không biết cô đi đâu. Anh đến cả nhà bố mẹ cô lục tung nơiđó lên nhưng cũng không thấy. Duy gọi cho anh nói là Vy cũng không có đến đó. Cô rốtcuộc đã đi đâu? Việt nghĩ nát óc nhưng cũng không ra được nơi nào cô có thể tới nữa.“Vy Vy!”. Đôi mắt phừng phừng lửa giận, anh nhìn lên trần nhà. “Em đừng có để anh tìmthấy em nếu không em chết chắc!” [Ha ha ha! Vy Vy kỳ này tiu rồi…)

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!