28.03.2014 Views

Info-Vietnam-Zentrum-Hannover e.V. - Kulturzentrum Faust eV

Info-Vietnam-Zentrum-Hannover e.V. - Kulturzentrum Faust eV

Info-Vietnam-Zentrum-Hannover e.V. - Kulturzentrum Faust eV

SHOW MORE
SHOW LESS

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

THÔNG TIN Nr.62,<br />

<strong>Info</strong>-<strong>Vietnam</strong>-<strong>Zentrum</strong>-<strong>Hannover</strong> e.V.<br />

Postfach 6266, D-30062 <strong>Hannover</strong><br />

Tel: 0511/12607813, Fax: 0511/12607822<br />

Email: trungtamvietnam@gmail.com<br />

08.2012<br />

TIN VIỆT NAM<br />

Biểu tình chống Trung Quốc gây<br />

hấn và xâm lấn chủ quyền Việt Nam<br />

Tiếp nối phong trào biểu tình năm 2011,<br />

từ 1.7.2012 đã có 4 cuộc biểu tình tại Hà<br />

Nội và 1 lần tại Sài Gòn của những<br />

người Việt yêu nước chống lại nhà cầm<br />

quyền TQ tiếp tục gây hấn và xâm phạm<br />

chủ quyền VN. Qua những cuộc biểu<br />

tình nầy người dân muốn góp phần hỗ<br />

trợ tích cực cho cuộc đấu tranh trên mặt<br />

trận ngoại giao và động viên ý chí bảo<br />

vệ độc lập, chủ quyền của dân tộc. Tuy<br />

thế nhà cầm quyền CSVN đã ra sức trấn<br />

áp, quy kết tủy tiện những công dân biểu<br />

tình yêu nước, cũng như tiếp tục bắt giữ<br />

kết án những người bất đồng chính kiến.<br />

Tuy Luật Biển xác nhận chủ quyền VN<br />

được thông qua, nhưng chế độ tiếp tục<br />

có những hành động quỵ lụy cúi đầu<br />

khuất phục trước TQ.<br />

TQ hiện nay theo đuổi chính sách làm<br />

cho VN suy yếu, phải lệ thuộc họ. TQ<br />

muốn người dân VN có tinh thần bạc<br />

nhược, vô cảm, không quan tâm đến sự<br />

đe dọa của TQ, chấp nhận để “Đảng và<br />

Nhà nước lo”. TQ muốn khống chế để<br />

người Việt mất cảnh giác và lòng quyết<br />

tâm bảo vệ đất nước, đồng thời mặt khác<br />

tuyên truyền với thế giới để Hoa Kỳ và<br />

quốc tế làm ngơ không can thiệp. Họ<br />

dùng nhiều thủ đoạn từ tinh vi đến trắng<br />

trợn nhằm dụ dỗ, mua chuộc, thâm nhập,<br />

lũng đoạn, uy hiếp, lấn chiếm không chỉ<br />

trên biển Đông mà còn trên nhiều địa<br />

bàn khác. TQ không chỉ xâm phạm lãnh<br />

thổ, lãnh hải mà còn thâm nhập và gây<br />

hại về kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội<br />

và đồng thời tìm cách “chia để trị” các<br />

nước ASEAN.<br />

Trong những ngày gần đây TQ công bố<br />

chính thức thành lập thành phố biển<br />

Tam Sa với đầy đủ quy chế hành chính<br />

và quân sự, TQ kêu gọi đầu tư ngay<br />

trong thềm lục địa đương nhiên của VN,<br />

đưa 23.000 tầu bán vũ trang, ngụy trang<br />

tầu đánh cá tràn vào vùng biển Đông,<br />

xâm chiếm tài nguyên của VN trong<br />

vùng biển nầy.<br />

Trong khi đó lãnh đạo CSVN tiếp tục ca<br />

tụng “16 chữ vàng” và “quan hệ 4 tốt”,<br />

lại còn mở cuộc thi hát ca khúc Việt-<br />

Trung và lời kêu gọi tri ân TQ…<br />

Trong nhân dân có câu “hèn với giặc, ác<br />

với dân”, nói lên tâm địa ác độc, trơ<br />

trẽn, hèn hạ của lãnh đạo CSVN hiện<br />

nay không thể chấp nhận được.<br />

Tiếp tục khiêu khích và hành động<br />

xâm lược từ phía TQ<br />

- Ngày 21.6.2012 VN thông qua Luật<br />

Biển xác nhận chủ quyền VN trên biển<br />

Đông, ngay sau đó trong ngày 21-06-<br />

2012, Quốc vụ viện Trung Quốc đã phê<br />

chuẩn quyết định thành lập cái gọi là<br />

“Thành phố Tam Sa”, với phạm vi quản<br />

lý bao gồm 2 quần đảo Hoàng Sa và<br />

Trường Sa của Việt Nam. Cùng ngày, tại<br />

Bắc Kinh, Thứ trưởng Bộ Ngoại giao<br />

Trung Quốc, ông Trương Chí Quân đã<br />

triệu tập đại sứ Việt Nam, ông Nguyễn<br />

Văn Thơ, yêu cầu phía Việt Nam phải<br />

“chỉnh sửa ngay lập tức Luật Biển mới<br />

thông qua vì đã vi phạm nghiêm trọng<br />

chủ quyền Trung Quốc. Nó hoàn toàn vô<br />

giá trị, không có hiệu lực. Hành động<br />

đơn phương của Việt Nam làm leo thang<br />

và phức tạp thêm tình hình, vi phạm sự<br />

đồng thuận đạt được giữa lãnh đạo hai<br />

nước cũng như tinh thần Tuyên bố ứng<br />

xử của các bên ở Biển Đông DOC.”<br />

- Ngày 23-06-2012, Tổng công ty Dầu<br />

khí Hải Dương - Trung Quốc (CNOOC)<br />

ngang nhiên thông báo mời thầu quốc<br />

tế, với 9 lô dầu khí nằm sâu trong<br />

vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục<br />

địa của Việt Nam. Nơi gần nhất chỉ<br />

cách đảo Phú Quý của Việt Nam khoảng<br />

13 hải lý và cách bờ biển Việt Nam<br />

khoảng 60 hải lý.<br />

- Ngày 12-07-2012, Trung Quốc đưa<br />

một đội tầu 30 chiếc, gồm một tầu hậu<br />

cần 3.000 tấn và 29 tầu đánh cá tiến vào<br />

khu vực đảo đá Chữ Thập thuộc quần<br />

đảo Trường Sa. (Mặc dầu trước đó, họ<br />

đã ngang ngược ra lệnh cấm đánh bắt cá<br />

ở Biển Đông từ ngày 16-05-2012 đến<br />

ngày 01-08-2012, lấy lý do “bảo vệ hệ<br />

sinh thái và tài nguyên biển”). Đài<br />

truyền hình trung ương Trung Quốc<br />

CCTV tuyên bố: “Đây là một cách thể<br />

hiện chủ quyền ở Nam Sa”. Cùng lúc,<br />

báo Quân Giải Phóng Trung Quốc cho<br />

biết: “Sẽ thay thế 6 nhân sự cấp cao<br />

trong quân khu tỉnh Hải Nam để ứng<br />

phó với tình hình căng thẳng ở biển<br />

Nam Hải”.<br />

Hận thù nên quên – Nhưng tội<br />

ác đời đời phải nhớ để tránh lặp<br />

lại trong tương lai và hơn hết là<br />

hóa giải nỗi thù hận chưa<br />

nguôi…<br />

Cùng nhau chúng ta tiếp tục vận<br />

động tích cực để chuyển hóa<br />

Việt Nam từ độc tài sang dân<br />

chủ đa nguyên, mang lại tự do,<br />

hạnh phúc cho người dân và<br />

phát triển đất nước.<br />

THÔNG TIN số 62<br />

1. Tin Việt Nam 3. Sự thực về thất bại…-<br />

TRỌNG NGHĨA 5. Biển Đông: Khi học giả<br />

Trung Quốc phản tỉnh–<strong>Vietnam</strong>net 6.<br />

Đánh thức lương tri Trung Hoa–TỐNG<br />

VĂN CÔNG 6.Thư Ngỏ 6.8.2012 – 9. Ngày<br />

1.7: Tôi đã đi biểu tình…–ANDRÉ<br />

MENRAS HỒ CƯƠNG QUYẾT 10. Những<br />

quyền lực của bóng tối hay… –A.M.H.C.Q.<br />

12. ĐÁNH!!!–HỒ NGỌC NHUẬN 13. 42<br />

nhân sĩ Việt Nam… –THỤY MI pv LÊ<br />

HIẾU ĐẰNG 14. Nhục Tam Sa–NGÔ<br />

NHÂN DỤNG 15. Hiểm họa Trung Quốc<br />

và bài học Tiệp Khắc–TRẦN TRUNG<br />

ĐẠO 19. Giải „Cộng“ nhi thoát ! – HÀ SĨ<br />

PHU 22. Kẻ thù của chế độ - NGUYỄN<br />

HƯNG QUỐC 23. Diễn biến hòa bình và<br />

tổn thiệt cho VN – ĐOÀN NAM SINH 25.<br />

Người việt nam hèn hạ - Hanwonders Blog<br />

27. Có cách nào đẩy nhanh tốc độ nâng<br />

cao dân trí…–BÙI MINH QUỐC 30. Sinh<br />

viên–Bạn nghĩ gì?–NGUYỄN THỊ TỪ<br />

HUY 30. Nhà máy điện nguyên tử thế hệ<br />

thứ 3+ có phải tuyệt đối an toàn… –<br />

NGUYỄN THẾ HÙNG-NGUYỄN XUÂN<br />

DIỆN-NGUYỄN HÙNG 32.Save <strong>Vietnam</strong>´s<br />

Nature -33.THƠ: ĐỖ TRUNG QUÂN, BÙI<br />

CHÍ VINH, THÁI BÁ TÂN-34. Thái Bá<br />

Tân và những bài thơ 5 chữ - MẶC LÂM<br />

36. Quê hương tôi ơi–BÍCH NGỌC 38. TIN<br />

CỘNG ĐỒNG 41. Trang Tiếng Đức…<br />

Thư từ liên lạc:<br />

THÔNG TIN<br />

Postfach 6266<br />

D-30062 <strong>Hannover</strong><br />

Germany<br />

Phụ trách: Đặng Lâm<br />

* Bài viết có tên tác giả không nhất thiết<br />

phản ánh lập trường Thông Tin<br />

ISBN: 978-3-936230-08-6<br />

IIK Verlag <strong>Hannover</strong>


THÔNG TIN 62 TRANG 2<br />

- Ngày 20-07-2012 một tàu đổ bộ của<br />

Trung Quốc mang tên Ngọc Đình<br />

(072-II) số 934, được trang bị ba khẩu<br />

pháo và một bãi đáp trực thăng, dùng để<br />

chở binh lính và hàng hóa, đã xuất hiện<br />

tại bãi đá Su Bi, thuộc quần đảo Trường<br />

Sa của Việt Nam. Từ lâu nay, những loại<br />

tầu quân sự chính thức hay trá hình của<br />

Trung Quốc như thế đã thường xuyên<br />

bắt giữ ngư thuyền, tịch thu ngư cụ,<br />

cướp đoạt ngư phẩm và đánh đập ngư<br />

Ngân của Trung Quốc. Đáp lại, quân và<br />

dân Trung Quốc đã vùng lên đánh trả,<br />

bảo vệ vững chắc chủ quyền quốc gia và<br />

toàn vẹn lãnh thổ”. Cuối cùng tờ báo<br />

hăm dọa: “Hiện nay Trung Quốc có tiền,<br />

có súng, có thị trường và tình hình tất sẽ<br />

phát triển theo hướng khó tránh khỏi<br />

xung đột… Nếu bọn khỉ (chỉ Việt Nam)<br />

chấp nhận thì phải từ bỏ tranh giành.<br />

Nếu họ dám phá thì ngoài việc thu hồi<br />

những đảo họ đã cưỡng chiếm, ta còn<br />

đối tác tốt” từ tầm cao chiến lược và<br />

tầm nhìn toàn cục.” Tuy Quốc hội đã ra<br />

Luật Biển, nhưng phải đợi tới đầu năm<br />

2013, Luật mới được Đảng CS thông<br />

qua và Chính phủ CS phê chuẩn. Phải<br />

chăng Luật sẽ còn sửa đổi để phù hợp<br />

với phương châm và tinh thần nói trên?<br />

- Về giới lãnh đạo quân sự cao cấp của<br />

Việt Nam qua phát biểu của Thứ<br />

trưởng Bộ quốc phòng Nguyễn Chí<br />

Vịnh trong Hội nghị đối thoại chiến<br />

dân Việt Nam (thậm chí còn bắt giam họ thu hồi cả những mỏ dầu mà họ đã lược quốc phòng an ninh ViệtTrung<br />

để đòi tiền chuộc) mà hải quân Việt khoan trước đây.”<br />

lần thứ 2 ngày 28-8-2011 tại Bắc Kinh:<br />

Nam chẳng bao giờ ra tay bảo vệ! Trong khi đó phản ứng của nhà cầm “Việt Nam không có ý định quốc tế hóa<br />

- Ngày 21-07-2012, tờ China Daily đưa quyền CSVN hoàn toàn chịu khuất phục các vấn đề giữa Việt Nam và Trung<br />

tin : “Ủy ban Quân sự trung ương TQ. Ngoài việc trấn áp bắt giữ người Quốc vì chính lợi ích của chúng tôi…<br />

Trung Quốc đã ủy quyền cho Bộ chỉ biểu tình, họ còn nhục mạ người yêu Nhưng nếu Việt Nam cần sự ủng hộ,<br />

huy quân khu Quảng Châu thành lập nước. Ngày 13-07, Chủ tịch UBND Tp. đồng cảm, hợp tác và phát triển thì còn<br />

đơn vị đồn trú ở “thành phố Tam Sa”. Hà Nội, Nguyễn Thế Thảo, phát biểu có ai hơn một nước Trung Quốc xã hội<br />

Đơn vị này tương đương cấp phân khu, trong kỳ họp bế mạc của Hội đồng nhân chủ nghĩa láng giềng, với hơn 1 tỉ 350<br />

có nhiệm vụ quản lý các hoạt động quốc dân: “Về an ninh trật tự, đặc biệt lưu ý triệu dân, đang phát triển, có vị thế và<br />

phòng, quân bị và thực hiện các hoạt tình trạng tập trung đông người kéo về uy tín ngày càng cao trên thế giới”, phù<br />

động quân sự tại “thành phố Tam Sa”. Hà Nội khiếu kiện có tổ chức, theo chỉ hợp với thái độ của Bộ trưởng Quốc<br />

Tư lệnh quân đồn trú chịu sự quản lý đạo của đối tượng xấu. Lợi dụng tình phòng Phùng Quang Thanh vốn tuyên<br />

song song của Bộ chỉ huy quân sự tỉnh hình trên, các thế lực thù địch và số cơ bố trong Hội nghị lần 6 của các bộ<br />

Hải Nam, cũng như của giới chức hành hội chính trị đã kích động người dân, trưởng quốc phòng Khối ASEAN ngày<br />

chính của “thành phố Tam Sa”.<br />

nhất là số người đi khiếu kiện ở các địa 29-05-2012 tại thủ đô Campuchia: Chủ<br />

- Ngoài ra, trên mặt trận ngoại giao: phương biểu tình để gây áp lực với trương của Việt Nam là giữ quan hệ hợp<br />

Trung Quốc luôn né tránh vấn đề Biển chính quyền phải giải quyết những khiếu tác-giao lưu về quốc phòng và quân sự<br />

Đông ở tất cả các diễn đàn an ninh khu nại, yêu sách”. Sau cuộc biểu tình ngày giữa Việt Nam và Trung Quốc: “Lãnh<br />

vực và quốc tế. Họ cho rằng: tranh chấp 22-07 mà rất nhiều nơi bị ngăn chận, đạo Quân đội hai nước gặp nhau trao<br />

trên Biển Đông chỉ nên giải quyết trực báo Nhân Dân (24-07) lại cho rằng đổi thẳng thắn, chân tình và thống nhất<br />

tiếp giữa các nước hữu quan (theo kiểu những ai xuống đường chống TQ đã “bị quân đội hai nước phải kiềm chế không<br />

song phương, thay vì đa phương như lạm dụng, bị khống chế và lôi kéo vào để xảy ra xung đột quân sự trên biển”.<br />

các nước đòi hỏi). Tại Hội nghị ngoại một số bè phái... luôn nhân danh lòng Ông cũng kêu gọi chính phủ hai bên chú<br />

trưởng khối ASEAN kết thúc ngày 13-7- yêu nước nhưng thực chất là toan tính ý quản lý các phương tiện truyền thông,<br />

2012 vừa qua ở Phnom Penh, Trung ích kỷ, háo danh, hoang tưởng… Hành "không để các cơ quan báo chí đăng tải<br />

Quốc đã chi phối được nước chủ nhà động biểu tình này đã gây tổn hại đến những bài viết có tính chất kích động,<br />

Campuchia không đưa vấn đề tranh sức mạnh và lợi ích quốc gia”.<br />

chia rẽ quan hệ hai nước, làm phức tạp<br />

chấp ở Biển Đông giữa Việt Nam, - Ngày 10-7-2012, tại Đại hội đại biểu thêm tình hình".<br />

Philippines với Trung Quốc vào toàn quốc Hội hữu nghị ViệtTrung Giữa lúc xâm lược TQ đã kéo binh mã<br />

Thông cáo chung, khiến lần đầu tiên nhiệm kỳ 5 (2012-2017), ông Nguyễn vào trong biên cương Tổ quốc, lãnh đạo<br />

trong lịch sử 45 năm của khối ASEAN, Thiện Nhân, Phó Thủ tướng Việt Nam VN thì cúi đầu khuất phục, cho khắp nơi<br />

Thông cáo chung không đưa ra được, phát biểu: “Hội hữu nghị Việt Trung sẽ hát vang lời hữu nghị tri ân, cho tướng<br />

làm cho Khối mất uy tín nặng nề. tổ chức các hoạt động tri ân các cá lĩnh đứng ra tay bắt mặt mừng, cho công<br />

- Trên mặt trận tuyên truyền: tờ Hoàn<br />

nhân, tổ chức và địa phương Trung an ra sức bắt giữ người dân yêu nước<br />

Cầu Thời Báo, phụ bản của tờ Nhân Dân Quốc xuyên suốt trong 5 năm, sau Đại phản đối xâm lược. Các người cầm<br />

Nhật Báo – Cơ quan ngôn luận của hội này”. Những sự kiện gần đây trên quyền CSVN hiện nguyên hình thành<br />

Đảng CSTQ liên tục có những thông Biển Đông không hề được ông lẫn các những đồng lõa của Lê Chiêu Thống,<br />

tin bịa đặt, luận điệu vu cáo nhằm kích quan chức cấp cao hơn ông lên tiếng. Trần Ích Tắc… Nguy cơ mất nước là có<br />

động tâm lý hiếu chiến, chống đối Việt Đại hội trái lại chỉ thống nhất nhận định: thật trước Đại Hán TQ và thảm nạn cho<br />

Nam trong người dân Trung Quốc và “Vấn đề nổi cộm nhất trong quan hệ dân tộc của thời Tân Bắc Thuộc bắt đầu.<br />

cộng đồng người Hoa khắp thế giới. Cụ giữa hai nước là sự “mất cân bằng lớn<br />

thể trong số ra ngày 03-07-2012: “Phía trong cán cân thương mại”!<br />

Tiếp tục xử tù người khác chính<br />

Việt Nam đã chiếm đảo, ăn cắp dầu mỏ; - Dư luận còn nhớ lời ca tụng của người<br />

kiến<br />

ngư dân Trung Quốc đánh cá trong đứng đầu Đảng CSVN trong Tuyên bố Tòa án Nhân dân tỉnh Đác Nông đã<br />

vùng biển của Trung Quốc bị pháo hạm chung Việt-Trung ngày 15-10-2011 tại tuyên án 6 năm tù cho nhà giáo Đinh<br />

của Việt Nam truy đuổi, phun vòi rồng, Bắc Kinh, do Tổng Bí thư ĐCS Việt Đăng Định (SN 1963). Theo bản cáo<br />

bắt thuyền, đánh người, cướp cá…”. Sự Nam, ông Nguyễn Phú Trọng phát trạng, ông Định bị quy chụp từ tháng<br />

kiện Hoàng Sa năm 1974 bị đổi trắng biểu: “Việt Nam và Trung Quốc tiếp tục 10.2010 đến tháng 10.2011, đã viết, lưu<br />

thay đen thành: “Chính quyền Sài Gòn kiên trì phương châm “láng giềng hữu hành nhiều tài liệu chống phá Đảng<br />

đã huy động quân đội xâm phạm nhóm nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu CSVN, đòi xóa bỏ điều 4 Hiến pháp, đòi<br />

đảo Vĩnh Lạc trong quần đảo Tây Sa, dài, hướng tới tương lai” và tinh thần đa nguyên, đa đảng, đòi phi chính trị hóa<br />

đánh chiếm các đảo Cam Tuyền và Kim “láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, trong ngành giáo dục, quân đội, công


THÔNG TIN 62 TRANG 3<br />

an… Ông bị ghép tội theo điều 88, Bộ<br />

Luật Hình sự.<br />

Trong phiên tòa ông kiên quyết phủ<br />

nhận các lời kết án, nhưng báo Đảng<br />

Nhân Dân viết thêm „nhưng trước<br />

những chứng cớ tài liệu thu thập được<br />

và lời khai của những người liên quan,<br />

bị cáo Đinh Đăng Định dã phải nhận<br />

tội“ ?!<br />

Ông Định sinh năm 1963, tại huyện<br />

mẻ và mất uy tín. Nguyên do TQ đã tìm<br />

cách chi phối nước chủ nhà Campuchia,<br />

ngăn không đưa vấn đề biển Đông giữa<br />

Việt Nam, Philippines với Trung Quốc<br />

vào Thông cáo chung.<br />

Dư luận thế giới nhận định TQ theo đuổi<br />

chính sách „chia để trị“ nhằm làm các<br />

nước ASEAN suy yếu. TQ cho thấy họ<br />

sẽ không bao giờ ký COC để bị ràng<br />

buộc vào luật đàm phán đa phương, trên<br />

trộn khi các ngoại trưởng của nhóm đã<br />

không thể đạt thỏa thuận về bốn đoạn<br />

liên quan đến Biển Đông trong một dự<br />

thảo thông cáo chung để tóm tắt kết quả<br />

cuộc họp của họ. Lần đầu tiên trong lịch<br />

sử 45 năm của khối, Hội nghị Bộ trưởng<br />

ASEAN (AMM) do Cam Bốt là chủ nhà<br />

đã không đồng ý được về một thông cáo<br />

chung.<br />

Sau vòng công du chớp nhoáng của<br />

Kinh Môn, tỉnh Hải Dương. Sau khi tốt cơ sở Công ước của LHQ về chủ quyền Ngoại trưởng Indonesia, ngày<br />

nghiệp Hóa học, Đại học Tổng hợp Hà<br />

Nội năm 1985, trước khi bước vào nghề<br />

giáo, ông đã từng làm việc tại nhiều cơ<br />

quan và doanh nghiệp trong nước. Từ<br />

1998 ông bắt đầu dạy học. Từ năm 2007<br />

đến ngày 21.10.2011 bị bắt giam, ông là<br />

giáo viên dạy môn Hóa học trường trung<br />

học Phổ thông Lê Quý Đôn, huyện Tuy<br />

trên biển. TQ ỉ vào sức mạnh kinh tế và<br />

quân sự hiện nay để phục vụ chính sách<br />

bành trướng của họ, mà lãnh đạo VN<br />

đang „tiếp tay“ nguyện như Lê Chiêu<br />

Thống, Trần Ích Tắc… bị ruồng bỏ<br />

trong lịch sử VN.<br />

* * *<br />

RFI 27-7-12<br />

20/07/2012, ASEAN đã công bố bản<br />

Tuyên bố 6 điểm về Biển Đông. Thế<br />

nhưng, theo ghi nhận của Giáo sư<br />

Thayer, Ngoại trưởng Cam Bốt Hor<br />

Nam Hong đã không nhịn được việc quy<br />

tội cho Việt Nam và Philippines là đã<br />

làm hội nghị ASEAN thất bại trong việc<br />

đưa ra thông cáo chung. Ông Thayer viết<br />

Đức, tỉnh Đác Nông.<br />

Sự thực về thất bại của<br />

tiếp :<br />

Bà Đặng Thị Kim Liêng tự thiêu<br />

(…) Diễn tiến cuộc họp kín Retreat của<br />

phản đối chế độ Hội nghị Ngoại trưởng Ngoại trưởng ASEAN (AMM), tuy<br />

Dư luận trong và ngoài nước xúc động<br />

nhiên, đã kể lại một câu chuyện hoàn<br />

ASEAN lần thứ 45<br />

và công phẫn trước vụ tự thiêu phản đối<br />

toàn khác. Theo các ghi chú về những gì<br />

chế độ của bà Đặng Thị Kim Liêng ngày<br />

được thảo luận do một người tham gia<br />

30.7.2012, trước trụ sở của Ủy ban Nhân Trọng Nghĩa<br />

cuộc họp thực hiện mà tác giả bài viết<br />

dân Thành phố Bạc Liêu. Bà Liêng là<br />

này đã xem xét, thì Cam Bốt đã hai lần<br />

mẹ của nữ Blogger Tạ Phong Tần hiện Cam Bốt là nước duy nhất chống lại việc bác bỏ cố gắng của Philippines, Việt<br />

đang còn bị chế độ giam trong tù. nêu các hành động gây hấn của Trung Nam và các thành viên khác của<br />

Trong bài viết của tác giả André Menras Quốc tại Biển Đông trong tuyên bố ASEAN, muốn đưa vào văn kiện một<br />

với sự xúc động ông viết: „…tôi muốn chung của ASEAN. Sự thực này vừa điều nhắc đến những diễn biến gần đây<br />

trở lại trường hợp tự thiêu nhắc chúng được giáo sư Carlyle Thayer nêu rõ ở Biển Đông). Lần nào cững vậy, Cam<br />

ta đau đớn nhớ lại những năm đen tối và trong một bài đăng trên báo mạng Asia Bốt đều đe dọa rằng họ không ra thông<br />

những năm then chốt của Lịch sử Việt Times ngày 27/07/2012, tựa đề “Trong cáo chung.<br />

Nam. Cuộc tự sát này không diễn ra ở hậu trường của sự cố tại ASEAN / Có 5 nước trực tiếp đòi đề cập đến các<br />

một nơi bất kỳ nào, mà là ngay trước trụ Behind the scenes of ASEAN's diễn biến tại Biển Đông<br />

sở của nhà cầm quyền địa phương. Rõ breakdown”, dựa theo một tài liệu “nội Vấn đề Biển Đông đã được thảo luận<br />

ràng qua đó người chết muốn nói rằng bộ” ghi lại cụ thể diễn tiến cuộc họp kín trong phiên họp toàn thể của cuộc họp<br />

đây là kết quả cả một phẫn nộ, một bất (Retreat) ngày 09/07/2012 của các kín AMM Retreat. Philippines phát biểu<br />

công khổng lồ, một niềm tuyệt vọng Ngoại trưởng ASEAN nhân Hội nghị đầu tiên, tiếp theo là Thái Lan, Việt<br />

mênh mông mà các nhà cầm quyền phải thường niên AMM 45 tại Phnom Penh. Nam, Indonesia, Malaysia, Brunei, Lào,<br />

chịu trách nhiệm phần lớn. Cuộc tự sát Tài liệu này xác định rõ các yêu cầu cụ Miến Điện, Singapore và Cam Bốt.<br />

này là một cuộc tự sát xã hội, chính trị, thể của Việt Nam và Philippines trong Ngoại trưởng Philippines Albert Del<br />

không phải là tự sát vì rối loạn tâm thần. cuộc họp, cũng như vai trò chủ chốt của Rosario đã mô tả một số ví dụ trong quá<br />

Khi một hệ thống đẩy các công dân đến Cam Bốt trong việc phá vỡ đồng thuận khứ và hiện tại về hành động “bành<br />

mút đường cùng như vậy thì phải hỏi: trong ASEAN về hồ sơ Biển Đông. RFI trướng và gây hấn” của Trung Quốc,<br />

Hệ thống đó có thể tồn tại lâu dài như xin giới thiệu cùng quý vị bài phân tích ngăn không cho “Philippines thực thi<br />

vậy chăng? Tôi nghĩ rằng khi một phong của giáo sư Thayer :<br />

pháp luật và buộc Philippines phải rút ra<br />

trào, dù không có tổ chức, bắt đầu có Mới đây, Ngoại trưởng Indonesia Marty khỏi vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) của<br />

những người tử vì đạo, hệ thống đó phải Natalegawa đã tiến hành một chuyến chính mình”.<br />

thay đổi, hoặc là nó sẽ biến mất. Đấy là ngoại giao con thoi căng thẳng (24- Ông Del Rosario nêu lên một câu hỏi<br />

một quy luật của Lịch sử. Những người 25/07/2012), đến Cam Bốt, Việt Nam, mang tính chất tu từ : “Giá trị thực thụ<br />

lãnh đạo hiện nay buộc phải thật sự dọn Philippines, Singapore và Malaysia để của các Quy tắc Ứng xử (COC) sẽ là gì<br />

dẹp hàng ngũ của mình khi còn có thời bảo đảm được một thỏa thuận của Hiệp nếu chúng ta không thể duy trì được bản<br />

gian bởi vì bầu không khí đã rất dễ bắt hội các Quốc gia Đông Nam Á DOC [Tuyên bố về ứng xử của các bên]<br />

lửa và những tia lửa bi đát như ở Bạc (ASEAN) về Sáu Nguyên tắc về Biển ?”, đạt được lần đầu tiên với Trung<br />

Liêu sẽ có thể dẫn đến một đám cháy Nam Trung Hoa (Biển Đông). Khi được Quốc vào năm 2002. Ông Del Rosario<br />

khổng lồ.“…(AM)<br />

đài truyền hình Úc ABC yêu cầu tóm đã kết thúc bài phát biểu của ông bằng<br />

„Chia để trị“ các nước ASEAN<br />

lược kết quả của những nỗ lực của ông, nhận định : “Điều quan trọng là cam kết<br />

Tại Hội nghị Ngoại trưởng các nước<br />

ông trả lời rằng ASEAN đã “trở lại hoạt chung của ASEAN tôn trọng bản [DOC]<br />

ASEAN kết thúc ngày 13.7.2012 tại<br />

động như bình thường”.<br />

được phản ánh trong thông cáo chung<br />

Phnom Penh, lần đầu tiên trong lịch sử<br />

Ông Natalegawa hàm ý rằng ông đã của Hội nghị Ngoại trưởng ASEAN.”<br />

45 năm, Khối ASEAN không ra được<br />

khắc phục được khó khăn nẩy sinh từ Bốn quốc gia khác cũng đã trực tiếp đề<br />

Thông cáo chung, làm cho Khối bị sứt<br />

việc ASEAN đã phô bày tình trạng xáo cập đến điểm này. Việt Nam đã mô tả


THÔNG TIN 62 TRANG 4<br />

việc Trung Quốc gần đây đã thiết lập<br />

thành phố Tam Sa, bao trùm các đảo<br />

Cam Bốt sẽ không còn phương cách nào<br />

khác để xử lý vấn đề này. Và do đó, sẽ<br />

2012, họ không thể đơn phương kiểm<br />

soát chương trình nghị sự của ASEAN.<br />

tranh chấp tại Biển Đông và việc Tập không có văn bản nào cả. Chúng ta Quyết định can thiệp của ông<br />

đoàn dầu khí Trung Quốc CNOOC mời<br />

ngoại quốc đấu thầu thăm dò các vùng<br />

biển đang tranh chấp khác như là những<br />

hành động “vi phạm nghiêm trọng chủ<br />

quyền và quyền tài phán của Việt Nam<br />

đối với vùng đặc quyền kinh tế và thềm<br />

lục địa (của mình)”. Việt Nam cho rằng<br />

thông cáo chung nên phản ánh điều này.<br />

Indonesia nhấn mạnh tầm quan trọng<br />

của việc ASEAN có chung một tiếng nói<br />

và cho rằng những diễn biến gần đây là<br />

mối quan ngại chung của tất cả các nước<br />

ASEAN. Indonesia tán đồng việc đúc<br />

kết một bộ Quy tắc Ứng xử và hứa sẽ<br />

“lưu hành một văn kiện để thảo luận<br />

không chính thức (non-paper) về các yếu<br />

tố có thể có và có thể bổ sung vào bản<br />

COC”.<br />

Malaysia tán đồng ý kiến của Indonesia<br />

và nhấn mạnh : “Chúng ta phải nói một<br />

tiếng nói duy nhất; ASEAN phải cho<br />

thấy là mình có một tiếng nói thống<br />

nhất, (nếu không) uy tín của chúng ta sẽ<br />

bị xói mòn”.<br />

Malaysia kết luận, “Chúng ta phải đề<br />

cập đến tình hình Biển Đông, đặc biệt là<br />

đến bất kỳ hành động nào đi ngược lại<br />

luật pháp quốc tế về vùng đặc quyền<br />

kinh tế và thềm lục địa. Hoàn toàn<br />

không thể chấp nhận việc chúng ta<br />

không ghi vấn đề này vào thông cáo<br />

chung. Điều quan trọng là ASEAN phải<br />

thể hiện rõ ràng trong thông cáo chung<br />

mối quan ngại của chúng ta về vấn đề<br />

Biển Đông.”<br />

Singapore ghi nhận rằng “các diễn biến<br />

gần đây đặc biệt đáng quan ngại” vì làm<br />

dấy lên “những cách giải thích lạ kỳ về<br />

luật pháp quốc tế có thể làm suy yếu<br />

toàn bộ cơ chế của UNCLOS” (Công<br />

ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển ).<br />

Singapore kết luận bằng lập luận : “Điều<br />

quan trọng là ASEAN phải thể hiện rõ<br />

ràng trong thông cáo chung mối quan<br />

ngại của chúng ta về Biển Đông… [Sẽ]<br />

tai hại cho chúng ta nếu chúng ta không<br />

nói gì”.<br />

Đồng thuận của 9 nước ASEAN bị<br />

một mình Cam Bốt phá vỡ<br />

Trước lúc Cam Bốt lên tiếng, không một<br />

nước nào lấy làm lạ về các phát biểu của<br />

không nên áp đặt quan điểm quốc gia,<br />

chúng ta nên cố gắng phản ánh quan<br />

điểm chung trên tinh thần thỏa hiệp với<br />

nhau”.<br />

Đến lúc đó, các cuộc thảo luận đã trở<br />

thành nóng bỏng, với cả Philippines lẫn<br />

Việt Nam tiếp tục tranh luận về lập<br />

trường của mình. Malaysia, Indonesia và<br />

Singapore đã can thiệp bổ sung.<br />

Cuộc họp kín AMM Retreat đã kết thúc<br />

với tuyên bố của Ngoại trưởng Cam Bốt<br />

Hor Nam Hong : “Chúng ta sẽ không<br />

bao giờ đạt được [thỏa thuận] dù có ngồi<br />

lại đây thêm bốn hoặc năm tiếng nữa...<br />

Nếu quý vị không thể đồng ý về nội<br />

dung của thông cáo chung, (thì) chúng<br />

tôi không còn cách nào khác để xử lý<br />

vấn đề trong tư cách Chủ tịch ASEAN.”<br />

Ngoại trưởng Indonesia Natalegawa đã<br />

hoàn toàn đúng khi nói rằng mặc dù<br />

không có thông cáo chung, nhưng các<br />

Ngoại trưởng ASEAN đã đạt được thỏa<br />

thuận về "các yếu tố then chốt" của một<br />

Bộ Quy tắc Ứng xử ở Biển Đông. Theo<br />

ông, vòng ngoại giao con thoi của ông<br />

đã có kết quả là các ngoại trưởng<br />

ASEAN đã đồng ý để “sớm đúc kết một<br />

bộ Quy tắc Ưng xử Khu vực ở Biển<br />

Nam Trung Hoa (Biển Đông)”.<br />

Cam Bốt, trong tư cách là Chủ tịch<br />

ASEAN, đã chủ trì hai cuộc họp không<br />

chính thức các quan chức cấp cao<br />

ASEAN và Trung Quốc để thảo luận về<br />

bước tiến tới bộ COC. Trung Quốc công<br />

khai thông báo rằng họ sẵn sàng để tham<br />

gia vào các cuộc thảo luận chính thức<br />

với ASEAN “khi điều kiện chín muồi”<br />

Nếu mọi sự diễn tiến theo kế hoạch,<br />

quan chức cao cấp của ASEAN và<br />

Trung Quốc sẽ thảo luận về các thủ tục<br />

thảo luận sắp tới. Họ vẫn cần phải xác<br />

định xem sẽ gặp nhau ở cấp nào, theo<br />

nhịp độ nào, và báo cáo cho ai. Các cuộc<br />

thảo luận chính thức được lên kế hoạch<br />

vào tháng Chín và các quan chức<br />

ASEAN hy vọng sẽ hoàn tất đàm phán<br />

vào tháng Mười Một.<br />

Sự can thiệp của Indonesia là lời cảnh<br />

cáo Cam Bốt<br />

Vòng ngoại giao con thoi của ông<br />

Natalegawa đã mang lại nhuệ khí cần<br />

Natalegawa là điều chưa từng thấy vì<br />

ông thực hiện vai trò lãnh đạo vốn<br />

thường do chủ tich ASEAN đảm trách.<br />

Điều này còn là tín hiệu cho thấy là<br />

Indonesia sẵn sàng đóng một vai trò chủ<br />

động hơn trong các vấn đề khu vực.<br />

Điều đó trái ngược hẳn với những năm<br />

Suharto khi Indonesia, dù được xem là<br />

nhà lãnh đạo tự nhiên của khu vực Đông<br />

Nam Á, nhưng vẫn thường đóng một vai<br />

trò kín đáo “mềm mỏng, nhẹ nhàng”<br />

hơn.<br />

Trung Quốc sẽ vẫn vừa đàm phán COC<br />

với ASEAN vừa thúc ép Việt Nam và<br />

Philippines<br />

Tuy nhiên, câu nói của ông Natalegawa<br />

rằng ASEAN đã “trở lại hoạt động như<br />

bình thường” có thể có một ý nghĩa<br />

khác. Ý nghĩa thứ hai này liên can ít<br />

nhiều đến các hành động quyết đoán<br />

mới của Trung Quốc nhằm áp đặt quyền<br />

tài phán của họ trên Biển Đông.<br />

Điều đó đã được thực hiện dưới ba hình<br />

thức : Một là, Trung Quốc nâng Tam Sa<br />

từ cấp quận đến cấp thành phố và trao<br />

cho đơn vị này trách nhiệm quản lý hành<br />

chính trên các quần đảo Hoàng Sa,<br />

Trường Sa và Macclesfield Bank (Trung<br />

Sa). Chính quyền tỉnh Hải Nam đã vội<br />

vã bổ nhiệm các quan chức địa phương<br />

cho đơn vị mới này, và cuộc bầu cử đại<br />

biểu Hội đồng Nhân dân được tổ chức.<br />

Hai là, chính quyền tỉnh Hải Nam cũng<br />

đã cử ngay 30 chiếc tàu thuyền đánh cá<br />

và bốn tàu hộ tống xuống đánh bắt cá ở<br />

vùng biển quần đảo Trường Sa. Đội tàu<br />

thoạt đầu đánh bắt ngoài khơi đảo Chữ<br />

Thập (Fiery Cross Reef) trước khi<br />

chuyển sang Bãi Gạc Ma (Johnson<br />

South Reef), cả hai nơi này đều là khu<br />

vực có tranh chấp.<br />

Điểm thứ ba, và quan trọng nhất, Quân<br />

ủy Trung ương Trung Quốc đã ban hành<br />

một chỉ thị thành lập một đơn vị quân sự<br />

đồn trú quân sự ở thành phố Tam Sa.<br />

Đơn vị đồn trú này, với trụ sở chính đặt<br />

tại đảo Phú Lâm (Woody Island), sẽ có<br />

trách nhiệm về quốc phòng trên một<br />

vùng biển rộng hai triệu dặm vuông.<br />

Trở lại như bình thường, theo cách hiểu<br />

thứ hai đó, có thể có nghĩa rằng trong<br />

Philippines, Việt Nam, Indonesia, thiết cho ASEAN. Nỗ lực của ông cũng khi ASEAN đàm phán về COC với Bắc<br />

Malaysia và Singapore.<br />

Khi đến phiên Cam Bốt, Ngoại trưởng<br />

nước này thắc mắc là tại sao lại cần phải<br />

đề cập đến bãi cạn Scarborough Shoal,<br />

nơi Trung Quốc và Philippines đối đầu<br />

nhau trong hai tháng trời.<br />

Sau đó ông đột ngột tuyên bố, "Tôi cần<br />

phải nói thẳng với quý vị : Trong trường<br />

hợp chúng ta không tìm ra lối thoát,<br />

đã giúp xua tan những suy nghĩ bên<br />

ngoài khu vực Đông Nam Á rằng đã có<br />

mất đoàn kết giữa các thành viên<br />

ASEAN về việc làm thế nào để xử lý<br />

vấn đề Biển Đông.<br />

Quan trọng hơn, sự can thiệp của<br />

Indonesia là lời cảnh cáo đối với Cam<br />

Bốt rằng dù là chủ tịch ASEAN năm<br />

Kinh, Trung Quốc được cho là sẽ có thể<br />

cùng lúc tiếp tục gây áp lực và hăm dọa<br />

cả Philippines lẫn Việt Nam, và tìm<br />

kiếm những cách khác để gieo mầm bất<br />

hòa giữa 10 thành viên của nhóm<br />

* * *


THÔNG TIN 62 TRANG 5<br />

Chu Hạo cảnh báo trên China Daily Gần đây khi tình hình Biển Đông căng<br />

Biển Đông: Khi rằng, nếu tiếp tục chính sách ngoại giao thẳng, biên tập viên Tân Hoa xã Chu<br />

pháo hạm, sự phát triển của Trung Quốc Phương, người có uy tín và nổi tiếng<br />

học giả Trung sẽ bị cho là mối đe dọa với nhiều nước thẳng thắn trong làng báo Trung Quốc,<br />

khác; không tỉnh táo thì "Biển Đông sẽ đã nhiều lần phản đối chính sách sử<br />

Quốc phản tỉnh là cái bẫy giam hãm Trung Quốc". dụng vũ lực ở Biển Đông và yêu cầu xóa<br />

Đường chữ U: Không chứng cứ pháp bỏ cái gọi là "thành phố Tam Sa" mà<br />

Yêu sách "đường lưỡi bò" và chính sách<br />

lý tin cậy<br />

Bắc Kinh vừa dựng lên.<br />

hung hăng của Trung Quốc tại biển Một số học giả khác cho rằng đường Trong bài viết "Hiện trạng Nam Hải<br />

Đông hiện đang bị chính các học giả lưỡi bò chỉ là tuyên bố đơn phương của (Biển Đông) có lẽ sẽ kéo lùi cải cách<br />

nước này phản đối.<br />

Trung Quốc mà không hề có cơ sở pháp chính trị của Trung Quốc" đăng ngày<br />

Đâu là lời giải thích hợp lý cho những lý vững chắc.<br />

17/7 ông viết: "Ý nghĩa lớn nhất của<br />

tuyên bố của các học giả trên khi mà Các phương tiện truyền thông và các nhà việc lập ra "thành phố Tam Sa" là<br />

chiêu bài "lộng giả thành chân" của phân tích Trung Quốc đã sử dụng thuật chường cho bàn dân thiên hạ thấy nỗi<br />

Trung Quốc đang mất dần tác dụng? ngữ "đường chín đoạn" lỏng lẻo để nhục của Trung Quốc; đồng thời cũng sẽ<br />

Phát triển hòa bình<br />

tuyên bố rằng Trung Quốc đang sở hữu buộc chính phủ và quân đội Trung Quốc<br />

<strong>Vietnam</strong>net: Những học giả Trung Quốc 2.000.000 km vuông lãnh thổ đại dương, phải giở bài ngửa với các quốc gia xung<br />

từ lâu đã lên tiếng cảnh báo về sự không nằm trong "đường chín đoạn" của biển quanh và quốc tế...".<br />

phù hợp của một chính sách "diều hâu" Nam Hải (biển Đông).<br />

Trước đó, ngày 29/6, Chu Phương viết<br />

đối với tranh chấp tại Biển Đông. Nhà nghiên cứu Lý Lệnh Hoa, thuộc bài: "Thiết lập "thành phố Tam Sa" là<br />

Trong bài viết "Sức mạnh mềm luôn tốt Trung tâm Tin tức hải dương Trung trò cười quốc tế, mạnh mẽ yêu cầu hủy<br />

hơn chiến tranh biển đảo" đăng trên tờ Quốc, cho rằng: "Chúng ta - Trung bỏ ngay!"<br />

Global Times vào ngày 28/12/2011, tác Quốc vẽ đường chín đoạn mà không có Đừng làm nghịch lòng người<br />

giả Sun Zhe đã khẳng định Trung Quốc một kinh độ hoặc vĩ độ cụ thể, và cũng Nhiều nhà phân tích Trung Quốc bác bỏ<br />

cần phải hợp tác hơn, mềm dẻo hơn với không có căn cứ pháp luật." Nhà nghiên hoàn toàn các tùy chọn của việc sử dụng<br />

chính sách của các quốc gia trong khu cứu này cũng khẳng định: "Đường chín vũ lực ở biển Nam Trung Hoa (Biển<br />

vực đối với vấn đề tranh chấp biển đoạn (chiếm gần 80% biển Đông) là do Đông).<br />

Đông. Đồng thời, học giả này cũng cảnh Trung Quốc tự vẽ ra năm 1974". Xue Li, chuyên gia chiến lược quốc tế<br />

báo rằng đe dọa sử dụng vũ lực để giải Giáo sư Trương Thự Quang, Đại học Tứ Trung Quốc tại Học viện Khoa học Xã<br />

quyết những tranh chấp lãnh hải chỉ đưa Xuyên, thì nhấn mạnh, Trung Quốc hội Trung Quốc (CASS) nhấn mạnh đến<br />

Trung Quốc vào thế khó, khi mà những không thể tự vẽ ra đường chín đoạn. các biện pháp hòa bình và tăng cường<br />

cơ sở pháp lý mà họ đang nắm trong tay Theo giáo sư Trương, khi Trung Quốc xây dựng lòng tin để giải quyết tranh<br />

cũng như hình ảnh đối với cộng đồng khăng khăng đưa ra "đường lưỡi bò" chấp thay vì dùng đến các biện pháp<br />

quốc tế đều thiếu tính vững chắc. nhưng không có căn cứ để khẳng định quân sự.<br />

Trong một bài viết của học giả Chu Hạo và không được bất kỳ nước nào thừa Các giáo sư Trung Quốc đã công khai<br />

- Chuyên viên của Viện Quan hệ Quốc nhận thì nó vô giá trị: "Quyền lợi của tuyên bố về quan điểm của mình và nhận<br />

tế đương đại Bắc Kinh - đăng trên tờ anh (Trung Quốc) cần được người khác thức sâu sắc việc đưa ra yêu sách đường<br />

China Daily vào ngày 06/07 vừa rồi, thừa nhận, người khác không thừa nhận lưỡi bò phi lý là hết sức phi lý, khiến các<br />

điểm nóng tranh chấp tại Biển Đông đã thì anh không có quyền".<br />

quốc gia còn lại không thể nào chấp<br />

làm xấu đi hình ảnh trong khu vực Đông Mặc dù không hiểu rõ về các điều khoản nhận được.<br />

Nam Á, đặc biệt từ năm 2010 đến nay. do sự "đầu độc " về thông tin của các "Chúng ta không nên chỉ nghĩ lợi ích<br />

Trong bối cảnh cả thế giới đang nhìn về phương tiện truyền thông Trung Quốc, cho mình mà cần phải quan tâm đến lợi<br />

Biển Đông với sự trở lại của Hoa Kỳ tại công chúng nước này nói chung dường ích của toàn thể thế giới bằng cách tuân<br />

Châu Á - Thái Bình Dương, việc Trung như vẫn tin rằng Trung Quốc được thủ các quy tắc quốc tế" - giáo sư Thịnh<br />

Quốc đe dọa sử dụng vũ lực chỉ làm cho hưởng một số quyền lợi độc quyền tại Hồng thuộc ĐH Sơn Đông nhấn mạnh.<br />

các nước ASEAN nhích lại gần Hoa Kỳ Biển Đông.<br />

Một số học giả lại có tầm nhìn xa hơn<br />

và Phương Tây hơn. Khi đó, mọi nỗ lực Các học giả nước này cũng bất đồng với khi cho rằng trong tương lai, các nước<br />

về ngoại giao với khu vực Đông Nam Á cách Trung Quốc diễn giải về Công ước láng giềng kinh tế phát triển thì Trung<br />

trong nhiều thập kỷ qua của Trung Quốc Luật biển của LHQ (UNCLOS). Cách Quốc cũng được hưởng lợi. Vì thế, nhìn<br />

đều thất bại, và chính quyền Bắc Kinh sẽ diễn giải mơ hồ về quyền tài phán, vấn đề từ góc độ toàn nhân loại, Trung<br />

phải đối mặt với cuộc khủng hoảng lòng không đề cập đến các yếu tố địa lý của Quốc cần có quan điểm toàn cục, tiến<br />

tin từ phía các quốc gia này.<br />

đường bờ biển hay đường cơ sở là hoàn cùng thời đại.<br />

Theo như học giả Chu Hạo, hợp tác toàn không thuyết phục.<br />

Zhang Yunling, thuộc CASS, lập luận<br />

trong hòa bình và hữu nghị với các quốc Giáo sư Sun Zhe, Đại học Thanh Hoa, rằng "Trung Quốc không nên bám víu<br />

gia trong khu vực Đông Nam Á đã luôn lưu ý rằng Trung Quốc nên hiểu: "Nam vào tư duy truyền thống của mình". Ông<br />

là xu hướng chủ đạo trong chu chính Hải (Biển Đông) không phải là "ao nhà" đề xuất việc thảo luận về các biện pháp<br />

sách đối ngoại của Trung Quốc. Đây là (internal lake) của Trung Quốc, bởi phần cụ thể để phân định vùng đặc quyền<br />

một nhân tố cốt lõi trong quá trình "phát nhiều vùng biển này thuộc về vùng biển kinh tế trong vùng biển này phù hợp với<br />

triển hòa bình" của chính quyền Bắc quốc tế".<br />

UNCLOS, trong đó ASEAN sẽ đóng<br />

Kinh.<br />

Ông cũng cảnh báo rằng, với đường lưỡi một vai trò phối hợp.<br />

Tuy nhiên, cùng với làn sóng tinh thần bò này Trung Quốc có nguy cơ bị cộng Ngoài ra, Zhang còn cho rằng các bên<br />

dân tộc ngày càng lên cao, và những mối đồng thế giới hiểu rằng Bắc Kinh đang liên quan luôn luôn có thể khám phá<br />

lo ngại của khu vực đối với một Trung cố gắng kiểm soát Biển Đông như một những ý tưởng phát triển chung trong<br />

Quốc liên tục hiện đại hóa quân sự, ông "ao nhà" của chính mình.<br />

khu vực tranh chấp.


THÔNG TIN 62 TRANG 6<br />

Không may, ý tưởng của Zhang hoàn<br />

toàn đi chệch so với quan điểm chính<br />

thức của chính phủ Trung Quốc.<br />

Rõ ràng, thực tế là hiện nay ngay cả nội<br />

bộ Trung Quốc cũng không hoàn toàn<br />

đồng tình với Chính phủ nước này và<br />

các quan chức quân sự diều hâu<br />

Với những luận điểm chính để bác bỏ<br />

lập luận về đường lưỡi bò phi lý, các học<br />

giả Trung Quốc đề xuất sử dụng Công<br />

ước Luật biển để giải quyết tranh chấp<br />

theo tinh thần tôn trọng luật quốc tế,<br />

đàm phán hòa bình theo cơ chế song<br />

phương hoặc đa phương và tránh sử<br />

dụng vũ lực nhằm giảm nguy cơ "biển<br />

Đông dậy sóng".<br />

Từ những tuyên bố của các học giả nổi<br />

tiếng Trung Quốc, có thể thấy rằng vẫn<br />

còn những người luôn tỉnh táo, tôn<br />

trọng lẽ phải và biết rằng "chân lý thuộc<br />

chữa của nhà cầm quyền: Thạc sĩ, biên<br />

tập viên Tân hoa xã Chu Phương: ”Hãy<br />

lập tức xóa bỏ cái gọi là thành phố Tam<br />

Sa, bởi vì nó là trò cười quốc tế điển<br />

hình”. Nhà nghiên cứu Lý Lệnh<br />

Hoa:”Đường lưỡi bò chiếm 80% Biển<br />

Nam Trung Hoa là do Trung Quốc tự<br />

vẽ”. Giáo sư Hà Quang Hộ cho “đòi hỏi<br />

vô lý là không biết giữ nhân tình”. Giáo<br />

sư Trương Thư Quang:” Quyền lợi của<br />

Trung Quốc cần phải được các nước<br />

thừa nhận”. Giáo sư Trương Kỳ Phạm<br />

khuyên nhà cầm quyền đừng theo luật<br />

rừng, nên theo luật biển vv… và vv…<br />

Lương tri từ các trí thức sáng suốt và<br />

dũng cảm chắc chắn sẽ nhanh chóng lan<br />

tỏa đến 1,3 tỉ người, đánh thức lương tri<br />

Trung Hoa.<br />

T.V.C<br />

http://www.vietstudies.info/kinhte/TongVanCong_LuongTriTrung<br />

về mọi người". Việc thẳng thắn thừa<br />

Hoa.htm<br />

nhận tính phi lý, ngang ngược của<br />

* * *<br />

đường chín đoạn của các trí thức Trung<br />

Hà Nội, 6 tháng 8 năm 2012<br />

Quốc có thể khẳng định: Những gì<br />

không tôn trọng sự thật sớm muộn gì<br />

cũng như "cây kim trong bọc". Các tiếng<br />

Thư Ngỏ<br />

nói yêu chuộng hòa bình, thái độ tôn<br />

trọng sự thật, dám bày tỏ chính kiến vẫn<br />

Kính gửi: Quốc hội, Chủ tịch nước<br />

không ngừng gióng lên những hồi<br />

và Chính phủ nước CHXHCN<br />

chuông cảnh tỉnh với bộ phận những<br />

người chưa nhận thức đúng đắn về yêu<br />

Việt Nam, Bộ Chính trị Ban Chấp<br />

hành Trung ương ĐCS Việt Nam,<br />

sách đường lưỡi bò phi lý của Trung<br />

Quốc.<br />

Huỳnh Tâm Sáng - Lê Thành<br />

http://vietnamnet.vn/vn/chinhtri/tuanvietnam/82305/bien-dong--khi-hoc-giatrung-quoc-phan-tinh.html<br />

* * *<br />

Đánh thức lương<br />

tri Trung Hoa<br />

Tống Văn Công<br />

Ngày 22-7 Trung Quốc khai trương hoạt<br />

động trái phép Trạm thu phát sóng di<br />

động (BTS) 3G trên đảo Phú Lâm thuộc<br />

quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam. Ngày<br />

23-7 họ tổ chức cuộc họp Hội đồng<br />

Nhân dân khóa 1 của cái gọi là thành<br />

phố Tam Sa, bao gồm cả hai quần đảo<br />

Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam.<br />

Từng ngày, họ ngang nhiên xâm phạm<br />

chủ quyền nước ta, chà đạp lên chính<br />

chữ ký của họ thỏa thuận DOC, cam kết<br />

cùng đối thoại, hợp tác vì ổn định và tin<br />

cậy trong khu vực. Để chống lại có hiệu<br />

quả những bước leo thang xâm lược của<br />

Bắc Kinh, rất nhiều việc đặt ra trước<br />

chúng ta: Trước hết, mọi người Việt<br />

Nam cần nhận thức sâu sắc trách nhiệm<br />

trước họa ngoại xâm, đoàn kết, sẵn sàng<br />

gánh vác mọi việc để nâng cao nội lực<br />

của đất nước, đặc biệt là kinh tế và quốc<br />

phòng. Về đối ngoại, phải tranh thủ bạn<br />

bè ở các quốc gia dân chủ, làm cho nhân<br />

loại tiến bộ hiểu chúng ta, một dân tộc<br />

yêu chuộng hòa bình và công lý, đang là<br />

nạn nhân của chủ nghĩa bành trướng, bá<br />

quyền. Khơi dậy lương tri Trung Hoa là<br />

một việc vô cùng hệ trọng trong cuộc<br />

đấu tranh này. Phải luôn luôn phân biệt<br />

rạch ròi giữa nhà cầm quyền Bắc Kinh<br />

nham hiểm với nhân dân Trung Hoa vốn<br />

sống theo đức nhân của Khổng Tử với<br />

nội dung là “kỷ sở bất dục, vật thi ư<br />

nhân” (Điều gì mình không muốn thì<br />

đừng gây cho người khác).<br />

Tất cả bọn bạo quyền, xâm lược xưa nay<br />

đều rất coi trọng việc tuyên truyền , đầu<br />

độc quần chúng bằng những điều dối trá.<br />

Bộ trưởng Bộ tuyên truyền Đức quốc xã<br />

P.J. Goebbels nổi tiếng với câu: "Nói 10<br />

lần người ta chưa tin, thì nói 100 lần họ<br />

sẽ tin”. Bọn bành trướng Bắc Kinh còn<br />

cao thủ hơn, họ đưa vào sách giáo khoa<br />

các vùng biển và các quần đảo mà họ<br />

đơn phương cho rằng thuộc chủ quyền<br />

của Trung Quốc. Họ cho phát hành<br />

23.527 tạp chí nghiên cứu Biển Nam<br />

Trung Hoa (Biển Đông) minh họa luận<br />

điệu giả trá của họ. Trong 10 năm, họ<br />

khuyến khích cho làm 238 luận văn tiến<br />

sĩ về Biển Đông và các quần đảo, có nội<br />

dung xác định chủ quyền Trung Quốc.<br />

Cũng trong thời gian đó, họ tổ chức 516<br />

cuộc hội thảo về Biển Đông, biển Đông<br />

Bắc, các quần đảo và cho phổ biến rộng<br />

rãi trên hệ thống truyền thông, vu cáo<br />

các nước trong đó có Việt Nam chiếm<br />

đoạt biển, đảo của Trung Quốc. Họ luôn<br />

luôn đòi hỏi chúng ta phải kiềm chế, coi<br />

trọng đại cục, không làm rối tình hình,<br />

không đưa tin những vụ va chạm (do họ<br />

gây ra) lên báo chí, nhưng họ làm ngược<br />

lại, ngày nào cũng ra rả vu khống, đe<br />

dọa ta, kích động chủ nghĩa dân tộc Đại<br />

Hán trong nhân dân Trung Quốc.<br />

Chắc chắn những người có lương tri<br />

muốn nói lên lòng mong muốn sự công<br />

bằng với lân bang láng giềng từng một<br />

thời “môi hở răng lạnh” không khỏi bị<br />

nhà cầm quyền độc đoán răn đe. Trong<br />

tình hình như vậy, chúng ta vô cùng xúc<br />

động trước sự thức dậy của lương tri<br />

Trung Hoa. Năm ngoái, giữa lúc căng<br />

thẳng do tàu hải giám Trung quốc liên<br />

tục cắt cáp 2 hai tàu thăm dò của ta, đài<br />

truyền hình Phượng Hoàng (Hồng Công)<br />

mời giáo sư Vũ Cao Phan trả lời phỏng<br />

vấn. Giáo sư đã được dịp nói rõ Hoàng<br />

Sa vốn là của Việt Nam, do đó không<br />

thể “gác tranh chấp, cùng khai thác”.<br />

Năm nay, giữa lúc Bắc Kinh hung hăng<br />

diễu võ dương oai thì hằng loạt các trí<br />

thức, nhà nghiên cứu lên tiếng rất mạnh<br />

mẽ, vạch rõ những sai trái không thể bào<br />

Chúng tôi, những người đã tham gia ký<br />

và gửi tới lãnh đạo Nhà nước và Đảng<br />

bản kiến nghị ngày 10-07-2011 về “Bảo<br />

vệ và phát triển đất nước trong tình hình<br />

hiện nay” (dưới đây gọi tắt là kiến nghị<br />

7-11) và bản ý kiến về “Cải cách toàn<br />

diện để phát triển đất nước” ngày 08-09-<br />

2011 (gọi tắt là ý kiến 9-11), nay xin gửi<br />

tiếp thư này tới Quốc hội, Chủ tịch<br />

nước, Chính phủ và Bộ Chính trị bổ<br />

sung ý kiến trước tình hình mới.<br />

1- Bản kiến nghị 7-11 và bản ý kiến 9-<br />

11 đều có chung nhận định: Trung Quốc<br />

đã đi được những bước quan trọng trong<br />

việc thực hiện mưu đồ chiến lược bá<br />

quyền của họ, nhằm làm cho Việt Nam<br />

suy yếu, chịu khuất phục hay lệ thuộc<br />

vào Trung Quốc. Họ dùng nhiều thủ<br />

đoạn từ tinh vi đến trắng trợn để dụ dỗ,<br />

mua chuộc, thâm nhập, lũng đoạn, uy<br />

hiếp, lấn chiếm không chỉ trên Biển<br />

Đông mà còn trên nhiều địa bàn khác,<br />

không chỉ xâm phạm lãnh thổ, lãnh hải<br />

mà còn thâm nhập và gây hại về kinh tế,<br />

chính trị, văn hóa, xã hội; đồng thời tìm<br />

cách “chia để trị” các nước ASEAN.<br />

Đúng như dự đoán, hơn một năm qua,<br />

Trung Quốc thực hiện những bước mới<br />

xâm phạm trắng trợn chủ quyền quốc<br />

gia, lãnh hải và vùng đặc quyền kinh tế<br />

của nước ta cũng như các quốc gia giáp<br />

Biển Đông. Họ ngang nhiên lập đơn vị


THÔNG TIN 62 TRANG 7<br />

hành chính có quân đồn trú ở nơi rất ít<br />

dân hòng cai quản vùng biển đảo rộng<br />

lớn không phải của mình, mời thầu thăm<br />

dò và khai thác dầu khí trên vùng đặc<br />

quyền kinh tế của Việt Nam, đưa tàu<br />

thuyền đánh cá cùng với tàu bán quân sự<br />

và quân sự hoạt động trên vùng này,<br />

đồng thời bức hại ngư dân ta đang hành<br />

nghề trên vùng biển thuộc chủ quyền và<br />

đặc quyền kinh tế của Việt Nam. Nhiều<br />

khả năng những hành động gây hấn của<br />

Trung Quốc sẽ còn tăng mức độ quyết<br />

liệt đi đôi với việc chuẩn bị dư luận và<br />

điều kiện cho bước leo thang nguy hiểm<br />

hơn, kể cả đe dọa gây chiến.<br />

Chúng tôi hoan nghênh và đánh giá cao<br />

Luật Biển vừa được Quốc hội thông qua,<br />

tạo căn cứ pháp lý cho nhà nước và nhân<br />

dân ta bảo vệ, quản lý, phát triển kinh tế<br />

và hợp tác quốc tế đối với vùng biển<br />

thuộc chủ quyền, quyền chủ quyền,<br />

quyền tài phán của Việt Nam, phù hợp<br />

với luật pháp quốc tế. Sau một thời gian<br />

bị kìm hãm, báo chí nước ta đã được cất<br />

tiếng nói phê phán thẳng thắn, mạnh mẽ<br />

và kịp thời những chủ trương và hành<br />

động sai trái của Trung Quốc đối với<br />

nước ta.<br />

Phản đối mạnh mẽ sự chiếm đoạt bằng<br />

vũ lực của Trung Quốc đối với các đảo<br />

vốn thuộc chủ quyền Việt Nam và các<br />

quốc gia khác ven biển, chúng ta kiên trì<br />

giải quyết tranh chấp với Trung Quốc<br />

bằng phương pháp hòa bình, tuân theo<br />

luật pháp quốc tế. Chúng ta tôn trọng lợi<br />

ích chính đáng của các quốc gia khác<br />

ven Biển Đông, cùng nhau thỏa thuận<br />

giải quyết những vướng mắc về chủ<br />

quyền trên biển, đặc biệt là đối với các<br />

đảo, bãi đá cùng với lãnh hải bao quanh<br />

theo đúng Công ước Liên hiệp quốc về<br />

Luật biển. Theo ý kiến đề xuất của các<br />

nhà nghiên cứu ở một số nước, lúc này<br />

là thích hợp để các quốc gia ven biển<br />

Đông thống nhất tên gọi Biển Đông<br />

Nam Á thay cho cách gọi khác nhau của<br />

từng nước theo vị trí tiếp giáp biển. Đó<br />

là những giải pháp thiết thực để củng cố<br />

sự đoàn kết, thống nhất của các nước<br />

ASEAN, trước hết là giữa các quốc gia<br />

ven biển, trong cuộc đấu tranh chống<br />

mọi hành động bành trướng của Trung<br />

Quốc muốn biến vùng biển này thành ao<br />

nhà của mình.<br />

Chúng tôi mong Nhà nước công bố<br />

trước nhân dân ta và nhân dân thế giới<br />

thực trạng quan hệ Việt - Trung; nêu rõ<br />

những căn cứ phù hợp với luật pháp<br />

quốc tế, có sức thuyết phục về chủ<br />

quyền của Việt Nam đối với biển đảo ở<br />

vùng Biển Đông để làm sáng tỏ chính<br />

nghĩa của nước ta; khẳng định thiện chí<br />

trước sau như một của nước ta xây dựng,<br />

gìn giữ quan hệ hữu nghị, hợp tác láng<br />

giềng tốt với Trung Quốc, nhưng quyết<br />

tâm bảo vệ độc lập, chủ quyền và sự<br />

toàn vẹn lãnh thổ quốc gia của mình.<br />

Nhân dịp này, Nhà nước ta cần chủ động<br />

giải thích trước toàn dân và dư luận thế<br />

giới bối cảnh ra đời, nội dung thực chất<br />

và giá trị pháp lý của công hàm mà Thủ<br />

tướng Phạm Văn Đồng gửi Thủ tướng<br />

Chu Ân Lai năm 1958 về Biển Đông, để<br />

bác bỏ dứt khoát mọi xuyên tạc từ phía<br />

Trung Quốc. Chúng ta luôn phân biệt<br />

những hành động phi đạo lý và trái luật<br />

pháp quốc tế của một bộ phận giới cầm<br />

quyền Trung Quốc, khác với quan hệ<br />

láng giềng thân thiện của đông đảo nhân<br />

dân Trung Quốc đối với nhân dân Việt<br />

Nam.<br />

Đi đôi với việc tỏ rõ thái độ như trên,<br />

Nhà nước cần khuyến khích và tạo điều<br />

kiện phát huy năng lực của các nhà<br />

nghiên cứu ở trong và ngoài nước, kể cả<br />

các nhà nghiên cứu quốc tế, trong việc<br />

sưu tầm, hệ thống hóa tư liệu lịch sử và<br />

pháp lý về chủ quyền biển đảo của Việt<br />

Nam ở Biển Đông. Các cơ quan chức<br />

năng của Nhà nước phối hợp với các nhà<br />

nghiên cứu hoàn chỉnh hồ sơ có đủ căn<br />

cứ lịch sử và cơ sở pháp lý, công bố<br />

rộng rãi để nhân dân ta, nhân dân Trung<br />

Quốc và dư luận thế giới hiểu rõ sự thật,<br />

không bị lừa mị hoặc rối trí bởi các luận<br />

điệu xuyên tạc, dối trá xuất phát từ mưu<br />

đồ bành trướng.<br />

Thực hiện tham vọng bá quyền và chính<br />

sách thực dân mới, nhà cầm quyền<br />

Trung Quốc ỷ vào sức mạnh kinh tế và<br />

quân sự, tìm cách đánh lừa dư luận, lẩn<br />

tránh luật pháp và công lý quốc tế, đang<br />

tự phơi bày bộ mặt thật, đồng thời lại<br />

phải đối mặt với những vấn đề chính trị<br />

nóng bỏng trong nước, như các vấn đề<br />

về dân chủ, nhân quyền, chủng tộc và<br />

mâu thuẫn trong các tầng lớp lãnh đạo,<br />

nên thế cô lập về chính trị của họ trước<br />

thế giới càng sâu sắc thêm.<br />

Việt Nam có chính nghĩa. Nhiều quốc<br />

gia trên thế giới mong đợi Việt Nam tự<br />

lực, tự cường, thoát khỏi vòng kiềm tỏa,<br />

chi phối của Trung Quốc, cùng với các<br />

nước trong khu vực và trên thế giới hợp<br />

thành sức mạnh ngăn chặn và làm thất<br />

bại mọi mưu đồ bành trướng của Trung<br />

Quốc.<br />

Trong bối cảnh này, chúng ta cần nỗ lực<br />

tranh thủ sự ủng hộ quốc tế, sáng suốt<br />

lựa chọn các đối tác chiến lược vì lợi ích<br />

của dân tộc và phù hợp với xu thế phát<br />

triển của thời đại.<br />

2- Đi đôi với tăng cường quốc phòng,<br />

chuẩn bị đối phó với mọi tình huống có<br />

thể xẩy ra, chúng ta cần phát huy thế<br />

mạnh cơ bản là ý chí độc lập, tự chủ<br />

được hun đúc từ lòng yêu nước của nhân<br />

dân ta và sự ủng hộ quốc tế đối với nước<br />

ta.<br />

Chúng tôi đã đề xuất mấy giải pháp<br />

chính là tiến hành cải cách sâu sắc, toàn<br />

diện về chính trị, tạo điều kiện cho việc<br />

đẩy mạnh cải cách các lĩnh vực khác,<br />

trước hết là cải cách kinh tế và giáo dục.<br />

Nội dung cải cách chính trị nhằm trước<br />

hết đổi mới căn bản thể chế lãnh đạo và<br />

quản lý của bộ máy công quyền, bảo<br />

đảm thực hiện các quyền tự do, dân chủ<br />

của dân đã được Hiến pháp quy định,<br />

nhằm phát huy ý chí và năng lực của<br />

nhân dân, tăng cường đại đoàn kết dân<br />

tộc vì sự nghiệp phát triển và bảo vệ đất<br />

nước, đẩy lùi quan liêu, tham nhũng và<br />

làm trong sạch bộ máy công quyền.<br />

Nhân dân ta rất quan tâm tới việc sửa<br />

đổi Hiến pháp để tạo cơ sở cải cách thể<br />

chế chính trị, xây dựng nhà nước pháp<br />

quyền. Vừa qua, Ban Chấp hành Trung<br />

ương Đảng đã thảo luận và có kết luận<br />

về sửa đổi Hiến pháp (và về Luật đất<br />

đai); đề nghị Bộ Chính trị tuyên bố rõ là<br />

việc này không cản trở nhân dân và cán<br />

bộ, đảng viên tiếp tục góp ý kiến về vấn<br />

đề hệ trọng này trước khi Quốc hội<br />

quyết định.<br />

Trong việc bảo đảm thực hiện các quyền<br />

hiến định về tự do, dân chủ, cần nhấn<br />

mạnh quyền tự do kinh doanh, quyền tự<br />

do ngôn luận và tự do báo chí, quyền<br />

được thông tin, quyền lập hội, quyền<br />

được tự do bày tỏ thái độ chính trị thông<br />

qua các cuộc biểu tình ôn hòa. Việc<br />

nhân dân ta biểu tình phản đối hành vi<br />

xâm lược, bành trướng của Trung Quốc<br />

góp phần hỗ trợ tích cực cho cuộc đấu<br />

tranh trên mặt trận ngoại giao và động<br />

viên ý chí bảo vệ độc lập, chủ quyền của<br />

dân tộc. Nhân dân đang đòi hỏi khẩn<br />

trương xây dựng luật bảo đảm thực hiện<br />

quyền biểu tình của công dân đã ghi<br />

trong Hiến pháp. Chúng tôi cho rằng<br />

chính quyền nước ta cùng với ý thức làm<br />

chủ của nhân dân ta hoàn toàn có đủ khả<br />

năng bảo đảm các cuộc biểu tình phản<br />

đối hành động xâm lược, bành trướng<br />

của Trung Quốc diễn ra ôn hòa, trật tự,<br />

đúng mục đích. Điều có thể làm ngay để<br />

biểu thị quyết tâm cải cách chính trị hợp<br />

lòng dân là chấm dứt các hành động trấn<br />

áp, quy kết tùy tiện đối với người dân<br />

biểu tình yêu nước; trả tự do cho những<br />

người bị giam giữ vì bất đồng chính<br />

kiến, chỉ công khai bày tỏ quan điểm<br />

chính trị của mình mà đã và đang bị kết<br />

án hình sự.<br />

Bước tiến mạnh mẽ về thực hiện dân<br />

chủ, đẩy lùi quan liêu, tham nhũng là<br />

đòn xeo xoay chuyển tình hình nước ta,<br />

đồng thời tăng ảnh hưởng tích cực trong<br />

quan hệ quốc tế, tác động tới tình hình<br />

Trung Quốc, thúc đẩy mối quan hệ hợp


THÔNG TIN 62 TRANG 8<br />

tác bình đẳng giữa Nhà nước và nhân<br />

dân hai nước, có lợi cho sự phát triển<br />

của mỗi nước và cho sự nghiệp hòa<br />

bình, hợp tác ở khu vực và trên thế giới.<br />

Dân tộc Việt Nam đang mong đợi chủ<br />

trương và hành động thiết thực của Quốc<br />

hội, Chủ tịch nước, Chính phủ và Bộ<br />

Chính trị để đưa đất nước vượt qua hiểm<br />

họa, phát triển mạnh mẽ và bền vững.<br />

Chúng tôi mong các nhà lãnh đạo đất<br />

nước đặt lợi ích dân tộc lên trên hết, nỗ<br />

lực thực hiện trách nhiệm nặng nề trong<br />

tình thế hiểm nghèo, không phụ lòng<br />

mong đợi của nhân dân./.<br />

DANH SÁCH NHỮNG NGƯỜI<br />

KÝ TÊN:<br />

1. Nguyễn Quang A, TS, nguyên Viện trưởng<br />

Viện IDS, Hà Nội<br />

2. Nguyễn Đình An, nguyên Phó Chủ tịch<br />

UBND Đà Nẵng, Đà Nẵng<br />

3. Bùi Tiến An, cựu tù chính trị Côn Đảo,<br />

nguyên cán bộ Ban Dân vận Thành ủy Thành<br />

phố Hồ Chí Minh, nguyên Chủ tịch Lực<br />

lượng Phụng sự Lao động (trước 1975), TP<br />

HCM<br />

4. Vũ Thành Tự Anh, TS, Giám đốc nghiên<br />

cứu Chương trình giảng dạy kinh tế<br />

Fulbright, TP HCM<br />

5. Trịnh Đình Ban, nguyên Phó Chủ tịch Hội<br />

Luật gia TP HCM, TP HCM<br />

6. Hồ Tú Bảo, Giáo sư Tin học, Viện Khoa<br />

học và Công nghệ Tiên tiến Nhật Bản, Nhật<br />

Bản.<br />

7. Huỳnh Kim Báu, nguyên Tổng Thư ký Hội<br />

Trí thức Yêu nước Thành phố Hồ Chí Minh,<br />

TP HCM<br />

8. Thiện Cẩm, Linh mục, Ủy viên Trung<br />

ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Phó Chủ<br />

tịch Ủy ban Đoàn kết Công giáo Việt Nam<br />

Thành phố Hồ Chí Minh, TP HCM<br />

9. Thái Văn Cầu, chuyên gia Khoa học<br />

Không gian, California, Hoa Kỳ<br />

10. Nguyễn Huệ Chi, GS, nguyên Chủ tịch<br />

Hội đồng Khoa học Viện Văn học, Hà Nội<br />

11. Đào Duy Chữ, TS, nguyên Phó Chủ tịch<br />

Phòng Thương mại Việt Nam, TP HCM<br />

12. Tống Văn Công, nguyên Tổng Biên tập<br />

báo Lao Động, TP HCM<br />

13. Hồ Ngọc Cứ, Luật gia, Ủy viên Ủy ban<br />

Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam,<br />

nguyên Phó Chủ nhiệm Hội đồng Tư vấn<br />

Dân chủ và Pháp luật của Trung ương Mặt<br />

trận Tổ quốc Việt Nam, TP HCM<br />

14. Nguyễn Xuân Diện, TS, Viện Hán Nôm,<br />

Hà Nội<br />

15. Lê Đăng Doanh, TS, nguyên thành viên<br />

Ban Nghiên cứu của Thủ tướng, nguyên<br />

thành viên IDS<br />

16. Hoàng Dũng, PGS TS, Đại học Sư phạm,<br />

TP HCM<br />

17. Trần Hữu Dũng, Giáo sư Kinh tế học,<br />

Đại học Wright State, Hoa Kỳ<br />

18. Nguyễn Tiến Dũng, Giáo sư Toán học,<br />

Đại học Toulouse, Pháp<br />

19. Giáp Văn Dương, TS, nhà nghiên cứu<br />

Vật lý, Đại học Quốc gia Singapore<br />

20. Lê Hiếu Đằng, nguyên Phó Chủ tịch Ủy<br />

ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tại Thành<br />

phố HCM, TP HCM<br />

21. Nguyễn Đình Đầu, nhà nghiên cứu, TP<br />

HCM<br />

22. Phan Hồng Giang, GS TS, nguyên Hiệu<br />

trưởng Trường Viết Văn, Hội Nhà Văn Việt<br />

Nam, Hà Nội<br />

23. Nguyễn Ngọc Giao, nhà báo, nguyên<br />

giảng viên Toán, Đại học Paris VII, Pháp<br />

24. Lê Công Giàu, nguyên Phó Bí thư thường<br />

trực Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí<br />

Minh Thành phố Hồ Chí Minh, TP HCM<br />

25. Chu Hảo, nguyên Thứ trưởng Bộ Khoa<br />

học và Công nghệ, nguyên thành viên Viện<br />

IDS, Giám đốc Nhà xuất bản Tri thức, Hà<br />

Nội<br />

26. Phạm Duy Hiển, GS TS, nguyên Viện<br />

trưởng Viện Nguyên tử Đà Lạt, nguyên thành<br />

viên Viện IDS, Hà Nội<br />

27. Nguyễn Thái Hợp, Giám mục Giáo phận<br />

Vinh<br />

28. Nguyễn Thị Từ Huy, Tiến sĩ, TP HCM<br />

29. Phạm Khiêm Ích, Ủy viên Ủy ban Trung<br />

ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, nguyên<br />

Phó Viện trưởng Viện Thông tin, Uỷ ban<br />

Khoa học Xã hội Việt Nam, Hà Nội<br />

30. Nguyễn Vi Khải, nguyên thành viên Ban<br />

Nghiên cứu của Thủ tướng, Phó Viện trưởng<br />

Viện Mác-Lênin, Hà Nội<br />

31. Nguyễn Văn Kích, nguyên Vụ trưởng,<br />

nguyên thành viên Ban Nghiên cứu của Thủ<br />

tướng Chính phủ, Hà Nội<br />

32. Tương Lai, nguyên thành viên Ban<br />

Nghiên cứu của Thủ tướng, nguyên Viện<br />

trưởng Viện Xã hội học, nguyên thành viên<br />

Viện IDS, TP HCM<br />

33. Phạm Chi Lan, nguyên thành viên Ban<br />

Nghiên cứu của Thủ tướng, nguyên Viện phó<br />

Viện IDS, Hà Nội<br />

34. Cao Lập, cựu tù Côn Đảo, TP HCM<br />

35. Nguyễn Xuân Lập, nguyên Phó Chủ tịch<br />

Hội Y Dược Việt Nam, nguyên Trưởng đoàn<br />

Sinh viên Phật tử Sài Gòn (trước 1975), TP<br />

HCM<br />

36. Hồ Uy Liêm, PGS TS, Phó Chủ tịch<br />

thường trực Liên hiệp các Hội Khoa học và<br />

Kỹ thuật Việt Nam, Hà Nội<br />

37. Trần Văn Long, nguyên Phó Bí thư Đoàn<br />

Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh Thành<br />

phố Hồ Chí Minh, TP HCM<br />

38. Ngô Vĩnh Long, Giáo sư Sử học, Đại học<br />

Maine, Hoa Kỳ<br />

39. Huỳnh Tấn Mẫm, Bác sĩ, Đại biểu Quốc<br />

hội khóa 6, nguyên Chủ tịch Tổng hội Sinh<br />

viên Sài Gòn trước 1975, TP HCM<br />

40. Huỳnh Công Minh, Linh mục, Tổng Đại<br />

diện Tổng Giáo phận Sài Gòn, TP HCM<br />

41. Trần Tố Nga, nhà giáo, Huân chương<br />

Bắc đẩu Bội tinh của Pháp, TP HCM<br />

42. Nguyên Ngọc, nhà văn, nguyên thành<br />

viên Viện IDS, Hà Nội<br />

43. Hạ Đình Nguyên, cựu tù chính trị Côn<br />

Đảo, nguyên Chủ tịch Ủy ban Hành động<br />

thuộc Tổng hội Sinh viên Sài Gòn trước<br />

1975, TP HCM<br />

44. Phạm Đức Nguyên, PGS TS, giảng viên<br />

cao cấp, Đại học Xây dựng Hà Nội, Hà Nội<br />

45. Trần Đức Nguyên, nguyên thành viên<br />

Ban Nghiên cứu của Thủ tướng, nguyên<br />

thành viên Viện IDS, Hà Nội<br />

46. Hồ Ngọc Nhuận, Ủy viên Ủy ban Trung<br />

ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Phó Chủ<br />

tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Thành phố Hồ<br />

Chí Minh, nguyên Giám đốc chính trị nhật<br />

báo Tin Sáng, TP HCM<br />

47. Nguyễn Hữu Châu Phan, nhà nghiên cứu<br />

Huế học, Huế<br />

48. Ngô Văn Phương, nguyên Ủy viên Ủy<br />

ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam Thành phố<br />

Hồ Chí Minh nhiệm kỳ 6, nguyên Đại biểu<br />

Hội đồng nhân dân Thành phố khóa 5, TP<br />

HCM<br />

49. Trần Việt Phương, nguyên thành viên<br />

Ban Nghiên cứu của Thủ tướng, nguyên<br />

thành viên Viện IDS, Hà Nội<br />

50. Phạm Xuân Phương, Đại tá, cựu chiến<br />

binh, Hà Nội<br />

51. Trần Hữu Tá, PGS TS, nguyên Chủ<br />

nhiệm khoa Ngữ văn trường Đại học Sư<br />

phạm Thành phố Hồ Chí Minh, TP HCM<br />

52. Lê Văn Tâm, Tiến sĩ Hóa học, Tokyo,<br />

Nhật Bản<br />

53. Nguyễn Quốc Thái, nhà báo, TP HCM<br />

54. Lê Mạnh Thát, Thiền sư, GS TS, TP<br />

HCM<br />

55. Nguyễn Minh Thọ, Giáo sư Hóa học, Đại<br />

học Leuven, Bỉ<br />

56. Trần Văn Thọ, Giáo sư Kinh tế học, Đại<br />

học Waseda, Nhật Bản<br />

57. Cao Huy Thuần, Giáo sư danh dự (Chính<br />

trị học), Đại học Picardie, Pháp<br />

58. Trần Quốc Thuận, Luật sư, nguyên Phó<br />

Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật của Quốc hội,<br />

TP HCM<br />

59. Đào Công Tiến, PGSTS, nguyên Hiệu<br />

trưởng Đại học Kinh tế TP HCM<br />

60. Phạm Toàn, nhà giáo, Hà Nội<br />

61. Nguyễn Thị Ngọc Toản, Đại tá, GS Bác<br />

sĩ, cựu chiến binh, Viện Quân y 108, Hà Nội<br />

62. Nguyễn Trung, nguyên thành viên Ban<br />

Nghiên cứu của Thủ tướng, thành viên Viện<br />

IDS, Hà Nội<br />

63. Tô Văn Trường, Tiến sĩ, nguyên Viện<br />

trưởng Viện Quy hoạch Thuỷ lợi miền Nam,<br />

TP HCM<br />

64. Nguyễn Văn Tuấn, Giáo sư Y khoa, Đại<br />

học New South Wales, Úc<br />

65. Hoàng Tụy, GS TS, nguyên Chủ tịch Hội<br />

đồng Viện IDS, Hà Nội<br />

66. Võ Thị Bạch Tuyết, nguyên Giám đốc Sở<br />

Lao động, Thương binh, Xã hội Thành phố<br />

Hồ Chí Minh, TP HCM<br />

67. Hà Dương Tường, nguyên Giáo sư Toán<br />

học, Đại học Công nghệ Compiègne, Pháp<br />

68. Nguyễn Viện, nhà văn, TP HCM<br />

69. Vũ Quang Việt, chuyên gia tư vấn Thống<br />

kê Kinh tế cho Liên Hiệp Quốc, Myanmar,<br />

Philippines và Lào; nguyên chuyên viên cao<br />

cấp Liên Hiệp Quốc, Hoa Kỳ<br />

70. Nguyễn Trọng Vĩnh, Thiếu tướng, cựu<br />

chiến binh, Hà Nội<br />

71. Phạm Xuân Yêm, nguyên Giám đốc<br />

nghiên cứu (Vật lý), Trung tâm Quốc gia<br />

Nghiên cứu Khoa học (CNRS)<br />

Được đăng bởi bauxitevn:<br />

http://boxitvn.blogspot.de/2012/08/thungo.html#more<br />

* * *


THÔNG TIN 62 TRANG 9<br />

Không bao giờ có thể dập tắt mãi những quyết. Đường lối ấy chỉ có thể có được<br />

Ngày 1.7: Tôi đã đi câu hỏi sự thật, mà chỉ làm tăng lực cho khi có dân chủ.<br />

chiếc lò xo một ngày nào đó sẽ bung lên Dù đã có những tiến bộ đáng ghi nhận<br />

biểu tình ở<br />

càng mạnh hơn.<br />

như việc Quốc hội Việt Nam thông qua<br />

Phương cách thứ hai để từ chối trả lời Luật Biển gần đây, tình trạng thiếu dân<br />

Sài Gòn<br />

cho các câu hỏi sự thật đó, khi không có chủ đó đã quá rõ ràng trước mắt mọi<br />

André Menras Hồ Cương Quyết<br />

Nhà văn Nguyên Ngọc dịch<br />

Theo Bauxite Việt Nam<br />

Sáng nay là một trong những ngày mà<br />

sự căm hận của một công dân bộc lộ vì<br />

không thể kìm nén được nữa. Căm hận<br />

một cuộc gây hấn ngày càng công khai,<br />

càng dấn sâu, càng xúc phạm của các<br />

nhà cầm quyền Trung Quốc đối với Việt<br />

Nam. Cùng với niềm căm hận ấy là sự<br />

ủng hộ chan chứa lòng yêu nước mạnh<br />

mẽ của những công dân đối với những<br />

ai, trong hàng ngũ lãnh đạo, trong nhiều<br />

tầng lớp xã hội và trong lòng nhân dân<br />

còn có ý thức về mức nghiêm trọng của<br />

mối uy hiếp ngoại bang và muốn ngăn<br />

chặn nó lại.<br />

Xuống đường lúc này đối với tôi còn là<br />

một cách nhắc nhở các vị quan chức cao<br />

cấp ở Hà Nội (Bộ Văn hóa Thông tin,<br />

Cục Điện ảnh) mà nhiều tuần trước tôi<br />

đã trao thư yêu cầu được lặp lại đã nhiều<br />

lần đỏi hỏi được chiếu bộ phim tài liệu<br />

“Hoàng Sa Việt Nam: nỗi đau mất mát”.<br />

Tôi chỉ đơn giản đòi rằng, bộ phim này,<br />

bây giờ càng nóng bỏng và mang tính<br />

thời sự hơn bao giờ hết. Phải được công<br />

chiếu tại hai Trung tâm Văn hóa Pháp ở<br />

Hà Nội và Sài Gòn, cũng như trên vô<br />

tuyến truyền hình Quảng Ngãi, nơi xuất<br />

phát của các ngư dân vốn là nạn nhân<br />

của các cuộc tấn công của Trung Quốc ở<br />

Hoàng Sa.<br />

Dù có những nụ cười thân thiện của vị<br />

thư ký bộ trưởng, của bà Cục phó Cục<br />

Điện ảnh khi tôi trao tận tay họ các bức<br />

thư; dù đã có một cuộc gặp gỡ thẳng<br />

thắn hơn một giờ với bà này, cuối cùng<br />

chỉ có sự im lặng đáp lại các yêu cầu rất<br />

vừa phải và rất lịch sự của tôi, các yêu<br />

cầu đã được họ ghi chép rất cẩn thận...<br />

Cái lối im lặng nặng nề đến kinh khủng<br />

như ngăn cản và cấm đoán đó, khiến ta<br />

không thể không nghĩ rằng người ta<br />

đang chơi trò mèo vờn chuột với mình.<br />

Và người ta coi thường mình.<br />

Kỹ thuật ở đây rất đơn giản: khi không<br />

tìm ra được lý lẽ lô gích, dân chủ, đối<br />

với một vấn đề nghiêm trọng và khẩn<br />

bách, thì người ta cứ để cho thời gian<br />

phát huy tác dụng bào mòn của nó. “Để<br />

lâu cứt trâu hóa bùn”. Nhưng cũng<br />

thường khi từ trong bùn lại nở ra đóa<br />

hoa rất đẹp và con gà trống lại cất tiếng<br />

gáy ngay cả khi chân còn đứng trong<br />

đống phân!<br />

lý lẽ lô gích và hợp pháp nào nữa, là vận<br />

đến chính sách dùi cui. Cũng như cách<br />

trên thôi, lại cũng chỉ kéo căng lò xo để<br />

nó càng căng dữ dội hơn. Tôi vẫn luôn<br />

khẳng định rằng cả hai phương cách ấy<br />

đều là của kẻ yếu mà cứ tưởng mình<br />

mạnh, những kẻ vô trách nhiệm, sợ sệt,<br />

thậm chí hèn nhát bất kể thế nào cũng<br />

không hề xứng đáng với cương vị lãnh<br />

đạo chính trị.<br />

Vậy nên sáng nay tôi đã chuẩn bị các<br />

khẩu hiệu của mình bằng tiếng Anh và<br />

tiếng Việt trên một tấm bảng mà tôi đã<br />

mua hôm trước ở một hiệu sách đường<br />

Nguyễn Huệ. Ai cũng biết viết trên một<br />

tấm bảng là thói quen nghề nghiệp<br />

thường gặp nhất của một giáo viên cũ<br />

như tôi. Và tôi đã viết: “Trung Quốc:<br />

- Thế giới căm ghét bọn ăn cướp!<br />

- Không có một "chữ vàng", không có<br />

một "cái tốt" với kẻ ăn cướp!<br />

- Hãy tôn trọng luật pháp quốc tế!<br />

- Hãy tôn trọng dân tộc Việt Nam!<br />

- Biển Đông không phải là cái ao nhà<br />

của mày!<br />

- Hãy quay về Hải Nam của các ngươi<br />

đi!<br />

GO Home! CÚT ĐI!!!!”<br />

Tôi muốn biểu lộ một cách đơn giản<br />

nhất nỗi căm hận của tôi chống lại<br />

những cuộc gây hấn hỗn hào ngày càng<br />

dấn tới và chống lại cả sự mềm yếu mà<br />

nhiều người gọi là đồng lõa hay hèn nhát<br />

của một nhóm lãnh đạo Việt Nam đang<br />

độc quyền quyết định đời sống chính trị<br />

và tương lai của đất nước.<br />

Bởi vì, nếu trách nhiệm chủ yếu của bi<br />

kịch cận kề của Việt Nam chắc chắn là<br />

do từ đám cầm quyền bành trướng Bắc<br />

Kinh, thì cũng phải nói rõ rằng, thái độ<br />

của Trung Quốc là kết quả thất bại hoàn<br />

toàn của chính sách cúi đầu “mười sáu<br />

chữ vàng” với lại “bốn tốt” mà những<br />

người lãnh đạo Việt Nam đã chịu<br />

nhượng bộ trước áp lực của Bắc Kinh,<br />

và áp đặt cho nhân dân Việt Nam.<br />

Những nhân nhượng che giấu, những<br />

dàn xếp kín, những vụ áp phe, những vụ<br />

tòng phạm trên cơ sở tham nhũng trực<br />

tiếp hay được bảo trợ đã dần dần trao<br />

vào tay Trung Quốc những khoảng<br />

không gian trọn vẹn của đời sống kinh<br />

tế, của lãnh thổ trên đất và trên biển của<br />

Tổ quốc Việt Nam.<br />

Cho đến tình thế cực kỳ nguy hiểm hiện<br />

nay của chúng ta, vẫn hoàn toàn có thể<br />

có một đường lối khác. Một đường lối<br />

dân chủ công khai, ôn hòa mà kiên<br />

người Viêt Nam và trước toàn thế giới.<br />

Nó làm suy yếu đất nước bằng đàn áp,<br />

sợ sệt, tham nhũng và trao đất nước vào<br />

tay Bắc Kinh bằng cách ngăn cản sức<br />

mạnh dân tộc duy nhất có hiệu quả: sức<br />

mạnh của hành động và kiểm soát của<br />

nhân dân. Mất đi sức mạnh này, chẳng<br />

bao lâu nữa Việt Nam sẽ chỉ còn là ngôi<br />

sao thứ sáu trên lá cờ Trung Quốc. Nếu<br />

không có thay đổi cơ bản thì không còn<br />

cách gì tránh được tình huống đó.<br />

Vậy nên, dù có những cú điện thoại thân<br />

tình nhưng nhằm can ngăn của đôi vị<br />

quan chức thành phố vào ngày hôm<br />

trước, sáng nay tôi đã xuống đường cùng<br />

với những người bạn cũ thời trai trẻ của<br />

những năm 70 thế kỷ trước, họ như tôi,<br />

nay tóc đã muối tiêu và không còn<br />

cường tráng nữa. Đã quá liều đối với<br />

chúng tôi rồi, chúng tôi, những kẻ phản<br />

kháng già! Chẳng có tổ chức nào hết.<br />

Tôi gần như là người duy nhất chuẩn bị<br />

các khẩu hiệu. Chúng tôi nhìn thấy<br />

những người trẻ tiến đến, những gia<br />

đình, đi bộ hay đi xe máy... bên cạnh.<br />

Đôi khi, dù đã biết mình có lý, vẫn cần<br />

phải có gì đó nữa để mà vững tin hơn.<br />

Và sự có mặt tự nguyện của hàng trăm<br />

bạn trẻ đã củng cố niềm tin của chúng<br />

tôi.<br />

Chúng tôi cũng ước lượng rõ tầm quan<br />

trọng của hành động công dân khiêm tốn<br />

của mình khi nhận ra môi trường cảnh<br />

sát chung quanh. Màu xanh cỏ của Công<br />

viên 30-4 đang ghen với những mảng<br />

màu của nhiều loại đồng phục khác nhau<br />

từ xanh nhạt đến xanh đậm, cả màu ka ki<br />

nữa... Đủ sắc cảnh sát tập trung, mũ sắt<br />

ấn tượng, lon gù oai phong. Như một<br />

ngày hội. Thật đẹp. Xin cám ơn.<br />

Tất nhiên tôi biết tấm bảng nhỏ của tôi,<br />

hàng trăm lần được chụp ảnh và được<br />

bình phẩm qua điện thoại, rõ ràng là<br />

người ta chẳng ưa gì. Người ta dọa tôi là<br />

sẽ gọi cơ quan xuất nhập cảnh, khiến tôi<br />

phải chìa chứng minh thư ra. Bốn hay<br />

năm tên “đầu trâu mặt ngựa” mặc<br />

thường phục, giống như bọn tôi đã từng<br />

biết quá rõ thời chế độ cũ, cùng lúc xuất<br />

hiện từ nhiều phía, đã cố giật lấy tấm<br />

bảng quý của tôi. Nhưng cái ông già xấu<br />

xa là tôi đã kháng cự thành công.<br />

Và chúng tôi đã có thể đi tiếp qua các<br />

phố, lần này được cảnh sát hộ tống gần<br />

hơn cho đến đường Hai Bà Trưng, cách<br />

Lãnh sự quán Trung Quốc 100 mét, vừa<br />

đủ tầm để chúng tôi gọi báo cho đám đại<br />

diện Trung Quốc biết rằng Hoàng Sa và


THÔNG TIN 62 TRANG 10<br />

Trường Sa là của Việt Nam. Rồi chúng<br />

tôi đàng hoàng quay lại điểm xuất phát<br />

và tự giải tán. Đầy cảm xúc, và tận đáy<br />

lòng thấy mình đã làm tròn nhiệm vụ.<br />

Tôi thoáng có cảm giác đang ở chính<br />

quê mình, sau một cuộc biểu tình, trong<br />

cái thành phố miền Nam nước Pháp của<br />

tôi. Đôi chút cảm giác dân chủ... và một<br />

suy nghĩ: sau đạo luật Biển, cần dự kiến<br />

một đạo luật dân chủ về quyền biểu tình<br />

của nhân dân. Cả hai gắn liền với nhau,<br />

khắng khít.<br />

Tất nhiên khi chia tay các bạn tôi biết tôi<br />

kéo theo sau mình một cái đuôi. Một cái<br />

đuôi có hai chân và một cái tai đỏ nhừ vì<br />

áp mãi chiếc điện thoại vào đấy. Nhưng<br />

với tôi không còn quá xúc động như lúc<br />

đầu: cả cái chuyện này nữa cũng đã bắt<br />

đầu trở thành bộ phận của môi trường<br />

quanh tôi rồi...<br />

Và thậm chí thật vui nếu các công dân<br />

chúng ta, đã bị vật giá tăng tốc hằng<br />

ngày, không còn phải trả thêm thuế để<br />

nuôi hàng vạn cái đuôi và cái tai phi sản<br />

xuất, thậm chí tai hại này nữa.<br />

A. M. H. C. Q.<br />

cụ thể cái nằm bên dưới đáng lo và đáng<br />

sợ của một hệ thống chính trị đầy những<br />

vùng tối. Ở đấy, người ta khủng bố một<br />

cách bí mật trong sương mù của tình<br />

trạng vô pháp luật, hay hại người công<br />

khai. Người ta cách ly về thể xác hay<br />

bằng sợ hãi những người dám nói lên và<br />

bày tỏ sự bất bình và lòng yêu nước của<br />

mình, ra khỏi gia đình, bạn bè của họ.<br />

Tôi đã khám phá ra những gì nằm bên<br />

dưới một hệ thống chính trị trong đó<br />

theo dõi về thể xác và thường xuyên<br />

những công dân lương thiện va bình<br />

thường, nghe lén điện thoại di động,<br />

kiểm soát liên lạc internet, tịch thu máy<br />

vi tính, điện thoại di động, cấm họ thuê<br />

nhà, bắt và bỏ tù một cách bí mật, kéo<br />

dài tùy thích thời gian giam giữ và chậm<br />

đưa họ ra trước “công lý”: tất cả những<br />

xâm phạm nghiêm trọng đến cá nhân, tài<br />

sản và tự do của họ ấy ngày càng trở<br />

thành tự nhiên, thậm chí là chuyện vặt.<br />

Trong mọi trường hợp luật pháp chân<br />

chính đều bị nhạo báng. Các vi phạm đó<br />

được thực hiện ngay tại chỗ, tùy tình<br />

huống, tùy ý thích của các nhà cầm<br />

chúng tôi và lấy làm lý do cho những<br />

cấm đoán, theo dõi và đàn áp có thể<br />

được diễn đạt như sau: “Chớ làm bất cứ<br />

điều gì có nguy cơ khiến lãnh đạo Trung<br />

Quốc không bằng lòng và tạo điều kiện<br />

cho họ có những hành động trả đũa<br />

mạnh mẽ và bành trướng đối với Việt<br />

Nam. Phản đối, biểu tình, kháng cự là<br />

đẩy Việt Nam vào chỗ nguy hiểm. Cần<br />

im lặng và chịu đựng! Hãy để cho các<br />

thế hệ mai sau giải quyết những vấn đề<br />

này. Đây không phải là việc của các<br />

người. Đừng làm phức tạp thêm việc của<br />

lãnh đạo. Hãy tin tưởng ở lãnh đạo. Nếu<br />

không, chúng tôi bắt buộc phải có biện<br />

pháp chống lại các người để bảo vệ đất<br />

nước”. Chính bằng các lý lẽ quanh co đó<br />

và nhân danh “ổn định chính trị” mà một<br />

số nhà cầm quyền đã biến những người<br />

yêu nước chân chính thành mối uy hiếp<br />

đối với hòa bình và an ninh, khiến họ trở<br />

thành những phần tử phải kiểm soát,<br />

phải trấn áp, phải vô hiệu hóa hay, trắng<br />

trợn hơn, phải loại trừ khỏi đời sống xã<br />

hội. Cái vòng lẩn quẩn đã khép lại!<br />

Nếu vào những thời đầu quan điểm đó<br />

* * *<br />

quyền chính trị và các lực lượng gọi là có được một số người lãnh đạo yêu nước<br />

“an ninh”. Không được phép có bất cứ chia sẻ một cách lương thiện vì nó phù<br />

Những quyền lực sự kiểm soát nào và đòi hỏi một sự kiểm hợp với một tình thế khi Việt Nam còn<br />

soát như vậy sẽ là nguy hiểm.<br />

tương đối bị cô lập, còn yếu, rất phụ<br />

của bóng tối hay Việc cấm chiếu một cách thô bạo bộ thuộc Trung Quốc, thì ngày nay đã trở<br />

phim của tôi bày tỏ tình đoàn kết với thành không thể biện minh, không thể<br />

một bóng tối đầy ngư dân bị tổn thương hồi tháng 11 năm bênh vực. Việt Nam không còn cô lập<br />

2011 (1), những ngăn trở lặp đi lặp lại trước các tham vọng của Bắc Kinh. Một<br />

mới đây không cho chiếu bộ phim hoàn mặt trận chung chống bành trướng đã<br />

quyền lực<br />

toàn chính thức “André Menras: một hình thành do phản ứng lại với các cuộc<br />

người Việt” ở Sài Gòn (2), việc công gây hấn của Trung Quốc ở Nhật Bản, ở<br />

André Menras Hồ Cương Quyết khai theo dõi những người bạn của tôi: Hàn Quốc, ở Philippines, ở Hoa Kỳ, ở<br />

Nhà văn Nguyên Ngọc dịch<br />

Cao Lập, Lê Công Giàu, Huỳnh Tấn Nga, ở Ấn Độ, ở New-Zealand, ở Úc.<br />

Vừa mới trở về Pháp, tôi nhận được tin Mẫm, Hạ Đình Nguyên… và những uy Khắp thế giới, và ngay cả ở Trung Quốc,<br />

buồn, gây sốc, đáng lo, trĩu nặng đe dọa hiếp bất thành văn nhưng rõ ràng mà các dư luận công chúng đã nhận ra bản chất<br />

đối với giai đoạn đang mở ra ở Việt biện pháp ấy chứng tỏ: tất cả những cái thật của chế độ Bắc Kinh và mối hiểm<br />

Nam: bà Đặng Thị Kim Liêng, mẹ của đó nằm trong một hệ thống có mục tiêu nguy nó gây ra cho hòa bình, an ninh và<br />

nữ blogger Tạ Phong Tần đang bị chế độ chính là tìm mọi cách làm nản lòng cuộc phát triển trong khu vực cũng như trên<br />

truy nã và bỏ tù, đã tự thiêu trước trụ sở kháng cự ái quốc chống lại xâm lược thế giới. Dư luận công chúng ở Việt<br />

Ủy ban nhân dân thành phố.<br />

của Trung Quốc và việc tổ chức cuộc Nam bị khóa miệng quá lâu vẫn không<br />

Trước nay tôi đã quá biết ở Việt Nam có kháng cự ấy. Tôi nói rõ hai chữ ái quốc bị khuất phục. Trái lại trên nhiều mặt nó<br />

những lực lượng của bóng tối và đàn áp. và tôi thách bất cứ kẻ nào trong các thế đã gia tăng sức kháng cự nhờ có các<br />

Nhưng tôi không lường được hết tầm lực của bóng tối đã đàn áp chúng tôi, phương tiện thông tin hiện đại, không<br />

rộng lớn của chúng. Tôi cũng không trong số những kẻ thậm chí đã không đủ thể kiểm soát. Luật Biển được thông qua<br />

lường được sức tàn phá của áp lực tâm can đảm xưng rõ danh tính dưới những ở Quốc hội là một trong những kết quả<br />

lý hàng ngày mà một hay nhiều cơ quan văn bản công khai để biện hộ cho các tốt đẹp nhìn thấy được của sự thúc đẩy<br />

công an được vài dân quân ở quận hay lệnh cấm của họ, tất cả những kẻ ấy hãy trên tầm cỡ quốc gia và quốc tế ấy của<br />

phường giúp sức, cùng một số phần tử thử chứng minh rằng chúng tôi không nhân dân nhằm bảo vệ quyền của các<br />

gây rối gần với bọn lưu manh hơn là yêu nước. Tôi không cho phép họ dạy dân tộc và quyền con người bị Bắc Kinh<br />

người lương thiện có thể tác động lên chúng tôi những bài học yêu nước. và những kẻ phục vụ chính sách của họ<br />

những công dân bình thường chỉ có mỗi Chúng tôi đã là những người yêu nước, công khai uy hiếp.<br />

cái tội duy nhất là muốn bảo vệ đất nước chúng tôi đang là những người yêu Tôi đã nhiều lần nói và viết rồi: Chính<br />

mình chống ngoại xâm, tham nhũng và nước, và sẽ mãi mãi là như vậy! Mục sách cúi đầu và những tháo lui liên tục là<br />

đàn áp bạo tàn.<br />

đích duy nhất của chúng tôi là bảo vệ một thất bại nặng nề, một trách nhiệm<br />

Kinh nghiệm gắn liền với cuộc chiến Việt Nam, bảo vệ đất nước này chống lại nặng nề và tội lỗi của những kẻ đã áp đặt<br />

đấu nhằm bảo vệ đất nước Việt Nam một cuộc xâm lược hiển nhiên.<br />

nó trong nhiều năm ở Việt Nam. Năm<br />

thân yêu của tôi chống Trung Quốc xâm Những lý lẽ chính thống lảm nhảm đã này sang năm khác, đối với những phản<br />

lược đã cho tôi biết một cách trực tiếp và được dùng ngay từ đầu để chống lại đối một cách hình thức mà lại thụ động


THÔNG TIN 62 TRANG 11<br />

hoàn toàn trên thực tế của phía Việt<br />

Nam, lãnh đạo Bắc Kinh chỉ có lấn tới,<br />

sáp nhập, củng cố, tổ chức, khiêu khích<br />

và chuẩn bị những vụ sáp nhập hung bạo<br />

mới... Cho đến giai đoạn Scarborough<br />

mới đây, họ càng làm điều đó ngày càng<br />

dễ dàng vì không gặp bất cứ kháng cự<br />

nào, mà lại còn luôn được ban tặng “16<br />

chữ vàng” với lại “4 tốt” ngay cả khi họ<br />

ngược đãi, bỏ tù và làm tan gia bại sản<br />

ngư dân của chúng ta. Một số lãnh đạo<br />

cấp cao của Việt Nam ngày nay vẫn tiếp<br />

tục cái trò diễn dối trá và thảm hại đó<br />

với các đồng sự Trung Quốc của họ<br />

trong khi một hải đội Trung Quốc gồm<br />

23000 tàu bán vũ trang rời đảo Hải Nam<br />

đi xâm chiếm tài nguyên và không gian<br />

Biển Đông Nam Á!!! Những người từng<br />

thành thật tin tưởng ở thiện chí của<br />

Trung Quốc thì nay đã thấy rõ cái hố<br />

ngăn cách giữa lời nói hòa bình và hành<br />

động chiến tranh của họ. Những người<br />

ấy chẳng có chút lý do danh dự nào nữa<br />

để còn nấn ná mãi trong thụ động hay im<br />

lặng. Họ thấy rõ những người lãnh đạo<br />

Trung Quốc đã quyết định tiếp tục cuộc<br />

bành trướng hung bạo giày xéo lên luật<br />

pháp quốc tế, lên các quyền của các dân<br />

tộc láng giềng, và cả của chính dân tộc<br />

họ.<br />

Bọn diều hâu Bắc Kinh đã quyết dấn tới.<br />

Họ đã tuyên bố rõ ràng điều đó với toàn<br />

thế giới. Họ sẽ còn dấn tới nữa, dù chiến<br />

lược được sử dụng của họ là gì (bằng lực<br />

lượng quân sự công khai hay bằng đặc<br />

công giả dạng ngư dân) và cuối cùng sẽ<br />

làm đổ máu những người vô tội, những<br />

công dân Việt Nam hay các nước khác,<br />

như họ đã làm hồi 1974 và 1988. Họ sẽ<br />

không bao giờ ký COC để bị cột chặt<br />

vào luật đàm phán đa phương trên cơ sở<br />

Công ước của Liên Hiệp Quốc về chủ<br />

quyền trên biển mà họ đã ký. Đạo luật<br />

duy nhất của họ là luật của kẻ mạnh hơn,<br />

mà họ nhầm to tưởng họ đã có. Tất cả đã<br />

quá hiển nhiên.<br />

Chỉ có một cuộc kháng cự thích đáng và<br />

thống nhất mới có thể đánh bại các ý đồ<br />

đen tối của bọn chúng. Sức kháng cự đó<br />

nhất thiết phải xuất phát từ nhân dân<br />

Việt Nam, không có nhân dân ấy thì<br />

những người lãnh đạo chẳng là gì cả.<br />

Sức kháng cự ấy cũng phải đến từ dư<br />

luận công chúng quốc tế. Vậy mà hiện<br />

nay một số người lãnh đạo đang làm gì?<br />

Họ đã cho phép những lực lượng của<br />

bóng tối do họ hay không do họ điều<br />

khiển làm những gì? Họ đàn áp, truy nả<br />

những người yêu nước ưu tú nhất, có ý<br />

thức mạnh mẽ và dũng cảm nhất. Họ<br />

đập vỡ một sự thống nhất vừa hình<br />

thành duy nhất có thể cứu đất nước.<br />

Thay vì nuôi dưỡng lòng tin, họ thiết lập<br />

sự sợ hãi. Thay vì tổ chức một sự kháng<br />

cự đông đảo, họ khuyến khích sự chia<br />

rẽ. Thay vì làm sống lại quá khứ để phục<br />

vụ hiện tại, họ gợi lại quá khứ để càng<br />

vùi sâu nó hơn trong các bảo tàng phủ<br />

bụi.<br />

Tôi nói điều này với niềm lo lắng và nỗi<br />

buồn sâu sắc: ở Việt Nam đang có cánh<br />

cộng tác thật sự với Trung Quốc. Tôi<br />

dùng từ “cộng tác” theo nghĩa tiêu cực<br />

nhất. Cái nghĩa mà những người yêu<br />

nước của Pháp đã dùng trong thời thế<br />

chiến thứ hai để chỉ những người Pháp<br />

đứng về phe bọn chiếm đóng phát-xít<br />

chống lại cuộc kháng chiến của Pháp.<br />

Cái cánh Việt Nam cộng tác với Tàu này<br />

khá mạnh. Nó không xưng danh. Hành<br />

động sau lưng luật pháp. Điên cuồng<br />

chống lại mọi cải cách dân chủ, mọi sự<br />

lên tiếng của dân chúng. Nó đánh lén.<br />

Nó không do dự dựa vào bọn côn đồ.<br />

Theo lối Tàu.<br />

Thật khủng khiếp cho nhân dân Việt<br />

Nam khi không còn lựa chọn nào khác<br />

ngoài cách hoặc là co rúm lại trong sợ<br />

hãi và hổ thẹn, hoặc là bước vào kháng<br />

cự, một cuộc kháng chiến lần thứ ba sau<br />

hai cuộc chống chủ nghĩa thực dân và<br />

chủ nghĩa thực dân mới. Những người<br />

yêu nước dấn mình vào cuộc kháng<br />

chiến này và sẽ dấn mình vào ngày càng<br />

đông, theo gương tổ tiên và tự dọn mình<br />

cho những hy sinh mới chống lại kẻ thù<br />

bên ngoài và bên trong. Quả là tấn bi<br />

kịch của Việt Nam phải sống bên cạnh<br />

Trung Hoa!<br />

Đàn áp chỉ làm cho kháng chiến thêm<br />

vững mạnh. Mưu đồ chia rẽ lại đưa đến<br />

kết đoàn mạnh bơn. Mưu đồ cô lập lại<br />

thúc đẩy công cuộc tổ chức. Bởi vì sự<br />

nghiệp của những người yêu nước Việt<br />

Nam là chính nghĩa, hợp pháp và đã là<br />

một tiến trình sống còn khắc sâu trong<br />

lịch sử và văn hoa Việt Nam. Không gì<br />

có thể ngăn cản nó lên tiếng. Cuộc<br />

kháng cự đó cũng quyết liệt chống lại<br />

những lực lượng của bóng tối đang tạo<br />

điều kiện cho xâm lược của ngoại bang:<br />

không thể có ổn định chính trị trong<br />

cộng tác! Không bao giờ! Các lực lượng<br />

của bóng tối rất đáng sợ đó cũng bị đại<br />

đa số nhân dân khinh bỉ. Chúng còn<br />

nặng tội hơn cả chính bọn xâm lược là<br />

những kẻ còn có thể viện cớ vì quyền lợi<br />

của đất nước chúng trong chính sách<br />

bành trướng; còn đám cộng tác Việt<br />

Nam chỉ có một biện minh duy nhất là<br />

lợi ích riêng đen tối của chúng, chống lại<br />

lợi ích của chính nhân dân mình.<br />

Còn có cách gọi nào khác hơn là “bọn<br />

cộng tác” những kẻ chịu trách nhiệm về<br />

việc cho nhiều thế hệ các công ty nước<br />

ngoài, thường là Trung Quốc, thuê hàng<br />

nghìn hecta đất ở những khu vực chiến<br />

lược của đất nước; những kẻ đem bán<br />

tống tháo một cách đáng xấu hổ cho<br />

Trung Quốc các tài nguyên thiên nhiên<br />

và năng lượng quốc gia; những kẻ cho<br />

phép hàng hóa Trung Quốc tràn ngập và<br />

bóp chết, phá hoại thị trường nội địa;<br />

những kẻ đem dâng cho tuyên truyền<br />

của Bắc Kinh các phương tiện truyền<br />

thông của Việt Nam; những kẻ thêm một<br />

ngôi sao (Việt Nam) lên lá cờ Trung<br />

Quốc trong dịp các sự kiện chính thức,<br />

lén dời các cột mốc biên giới, xóa trọn<br />

những hàng chữ dài trên các tấm bia ghi<br />

nhớ các cuộc xâm lược của Trung Quốc;<br />

những kẻ lén lút ngăn cấm thô bạo việc<br />

tưởng niệm các anh hùng ngã xuống trên<br />

biển đối mặt với hải quân Trung Quốc<br />

hay trên đất liền đối mặt với quân đội<br />

của họ hay quân đội bù nhìn của họ;<br />

những kẻ để hàng chục nghìn công dân<br />

Trung Quốc xâm nhập và cư trú một<br />

cách bất hợp pháp, rồi không có bất cứ<br />

sự kiểm soát nào có thể tiến hành những<br />

hoạt động chẳng chút liên quan đến lợi<br />

ích của đất nước; những kẻ từ nhiều năm<br />

qua cho phép các tổ chức lưu manh của<br />

Trung Quốc làm giàu trên lưng nhân dân<br />

Việt Nam bất chấp luật pháp của Việt<br />

Nam, làm ô nhiễm môi trường, đe dọa<br />

sức khỏe công cộng (vụ nuôi trồng ở<br />

Cam Ranh, vụ “bác sĩ” Trung Quốc ở<br />

Thành phố Hồ Chí Minh) v.v. và v.v.<br />

Đàn áp những người yêu nước, các lực<br />

lượng của bóng tối bảo vệ và nuôi<br />

dưởng căn bệnh ung thư chính trị, kinh<br />

tế và xã hội này. Cho phép nó duy trì và<br />

phát triển. Dù muốn dù không cuộc<br />

chiến đấu yêu nước hôm nay đã đi đến<br />

chỗ hòa làm một với cuộc chiến đấu<br />

chống tham nhũng và vì dân chủ, để một<br />

lần nữa cứu đất nước. Tất cả các cuộc<br />

chiến đấu đó gắn liền với nhau như môi<br />

với răng. Nếu thái độ của những người<br />

lãnh đạo Việt Nam xứng đáng với tên<br />

gọi đó, nếu các lực lượng trong sạch và<br />

yêu nước trong Đảng Cộng sản Việt<br />

Nam, công an, quân đội không tỉnh thức<br />

để nhổ tận rễ đám cỏ dại sinh ra từ cộng<br />

tác với Trung Quốc và được nó nuôi<br />

dưỡng, nếu lực lượng đó không gắn chặt<br />

với nhân dân để chặn đứng những hành<br />

xử gần như mafia đang tồn tại trên hàng<br />

chục khu vực vô pháp luật của lãnh thổ<br />

đất nước, thì Việt Nam sẽ đi vào một<br />

thời kỳ chia xé đau đớn. Đã dến lúc thực<br />

hiện cuộc cách mạng của sự tinh sạch và<br />

sáng tỏ dân chủ!<br />

Để kết luận, tôi muốn trở lại trường hợp<br />

tự thiêu nhắc chúng ta đau đớn nhớ lại<br />

những năm đen tối và những năm then<br />

chốt của Lịch sử Việt Nam. Cuộc tự sát<br />

này không diễn ra ở một nơi bất kỳ nào,<br />

mà là ngay trước trụ sở của nhà cầm<br />

quyền địa phương. Rõ ràng qua đó<br />

người chết muốn nói rằng đây là kết quả


THÔNG TIN 62 TRANG 12<br />

cả một phẫn nộ, một bất công khổng lồ,<br />

một niềm tuyệt vọng mênh mông mà các Thông báo của<br />

nhà cầm quyền phải chịu trách nhiệm<br />

phần lớn. Cuộc tự sát này là một cuộc tự nhóm 42 công dân<br />

sát xã hội, chính trị, không phải là tự sát<br />

vì rối loạn tâm thần. Khi một hệ thống TP HCM<br />

đẩy các công dân đến mút đường cùng<br />

như vậy thì phải hỏi: Hệ thống đó có thể<br />

tồn tại lâu dài như vậy chăng? Tôi nghĩ<br />

rằng khi một phong trào, dù không có tổ<br />

chức, bắt đầu có những người tử vì đạo,<br />

hệ thống đó phải thay đổi, hoặc là nó sẽ<br />

biến mất. Đấy là một quy luật của Lịch<br />

sử. Những người lãnh đạo hiện nay buộc<br />

phải thật sự dọn dẹp hàng ngũ của mình<br />

khi còn có thời gian bởi vì bầu không<br />

khí đã rất dễ bắt lửa và những tia lửa bi<br />

đát như ở Bạc Liêu sẽ có thể dẫn đến<br />

một đám cháy khổng lồ.<br />

Hãy ngừng truy nã những người yêu<br />

nước, hãy thực sự bảo vệ ngư dân bị tấn<br />

công, hãy thực hiện các biện pháp đã<br />

được luật pháp quy định về biển, hãy<br />

bảo vệ nông dân và đất đai của họ, hãy<br />

thực sự kiểm soát các công ty và và công<br />

dân Trung Quốc không vì bất cứ cảm<br />

tình riêng nào, nhanh chóng xem xét lại<br />

hiến pháp một cách dân chủ trên cơ sở<br />

hiến pháp 1946, đưa quyền được biểu * * *<br />

tình hòa bình, tập họp tự do vào luật,<br />

tiến đến một nền báo chí tự do và có ĐÁNH!!!<br />

trách nhiệm... tất cả các biện pháp sớm<br />

muộn phải thực hiện ấy sẽ đánh bại các Hồ Ngọc Nhuận<br />

lực lượng của bóng tối hung hãn và đã<br />

bắt rễ sâu nhất. Đấy không phải là kết<br />

liễu một chế độ xa dân mà là cơ hội sống<br />

còn duy nhất của nó, gần, rất gần với nó.<br />

Ngày 2 tháng Tám, năm 2012<br />

A. M. H. C. Q.<br />

Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.<br />

(1) Hôm nay ngày 2 thâng Tám tôi được tin<br />

một nhân vật của quyền lực bóng tối thuộc<br />

Ban Tuyên Giáo Trung Ương đã buộc Đài<br />

Truyền hình Quảng Ngãi, đang sẵn sàng<br />

chiếu bộ phim này, phải sửa cho nó có thêm<br />

“tính Đảng”.<br />

(2) Một ví dụ về sự tùy tiện trong việc áp<br />

dụng luật của nhà cầm quyền và về việc cấm<br />

chiếu, dù là trong chỗ riêng tư, bộ phim<br />

“Hoàng Sa – Việt Nam: Nỗi đau mất mát”<br />

và những cản trở việc chiếu, dù trong chỗ<br />

riêng tư, bộ phim “André Menras: Một<br />

người Việt”. Nên biết rằng hơn một năm nay<br />

Truyền hình cáp Quy Nhơn QCTV1 và QCTV<br />

2 đã chiếu phim này, không có phép, không<br />

có “văn bản” nào cả. Tổ chức được quyền<br />

ưu tiên bất hợp pháp đó chính là Pisico, một<br />

tổ chức hợp tác với hiệp hội Nhân Bang, một<br />

hiệp hội... Trung Quốc, mà Chủ tịch chẳng là<br />

ai khác ngoài viên Phó Chủ tịch Hiệp hội các<br />

nhà đầu tư Trung Quốc ở Việt Nam (Tuổi<br />

Trẻ ngày 15/6/2012)<br />

http://boxitvn.blogspot.de/2012/08/nhungquyen-luc-cua-bong-toi-hay-mot.html#more<br />

* * *<br />

Những dòng phẫn uất dưới đây của Hồ<br />

Ngọc Nhuận, người nhiều năm là Ủy<br />

viên Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ<br />

quốc Việt Nam, Phó Chủ tịch Ủy ban<br />

Mặt trận Tổ quốc Thành phố Hồ Chí<br />

Minh, phản ánh tâm trạng của người<br />

dân chúng ta trước sự ngang ngược của<br />

bọn bành trướng Bắc Kinh. Chúng ta<br />

yêu chuộng hoà bình và phải khôn khéo<br />

để giữ hoà bình. Nhưng điều đó không<br />

có nghĩa là quỳ gối.<br />

Cần phải đọc Hồ Ngọc Nhuận trong tinh<br />

thần ấy. Phải thổi bùng tinh thần ái<br />

quốc trong dân ta, để khi cần muôn<br />

người như một, cùng hô một tiếng:<br />

ĐÁNH!!! Như tinh thần quyết chiến của<br />

Hội nghị Diên Hồng xưa kia.<br />

Bauxite Việt Nam<br />

Tôi nghĩ tôi không là quá khích. Nhưng<br />

nếu có ai nghĩ vậy thì cứ nói. Tôi không<br />

giành nói một mình.<br />

Tôi chỉ là một tiếng nói trong mấy chục<br />

triệu đồng bào, trong toàn thể đồng bào<br />

không chấp nhận chịu nhục. Toàn dân ai<br />

cũng có tiếng nói và muốn nói. Và tiếng<br />

nói chung sau cùng tôi tin chắc là<br />

“ĐÁNH”.<br />

Đánh cách nào,khi chúng có nanh<br />

nguyên tử? Và đủ thứ. Và tất cả. Với<br />

lòng lang sói và cái nọc con rắn độc?<br />

Còn ta thì như tay không. Lại không đầy<br />

một phần mười dân số của chúng.<br />

Tôi thưa: Ai có gì đánh nấy. Tay không<br />

thì đánh tay không. Ông cha ta xưa cũng<br />

vậy. Ta với chúng luôn như trứng chọi<br />

đá, như chấu đá xe. Nhưng khỏi cần<br />

nhắc, chúng cũng biết ông cha chúng đã<br />

bị ông cha ta đánh đuổi chạy về nước<br />

bao nhiêu lần…<br />

Với lại dân Trung Quốc đâu phải ai cũng<br />

không biết điều. Một phần không nhỏ<br />

còn là nạn nhân của bao chánh sách bạo<br />

ngược của phe nhóm độc tôn bá chủ.<br />

Bọn cầm quyền Bắc Kinh tưởng có thể<br />

dùng mánh cũ mèm, gây hấn với bên<br />

ngoài, để dễ bề đàn áp lửa hận bên<br />

trong. Nhưng chúng đừng hòng: Ta chấp<br />

nhận thách đố là để cứu nguy cho ta, mà<br />

cũng để những người “dân Trung Quốc<br />

biết điều” thừa cơ nổi dậy tự giải phóng.<br />

Và rồi bọn cầm quyền Bắc Kinh sẽ phải<br />

cúi đầu tạ lỗi trước nhân dân, nhưtên thủ<br />

tướng chết họ Chu đã phải cúi đầu xin<br />

lỗi các oan hồn tử sĩ Trung Quốc đã chết<br />

ức ở gò Đống Đa ngày nào, vì buộc phải<br />

tuân lệnh những tên trùm bành trướng<br />

cũ.<br />

ĐÁNH!!!<br />

Lại có câu hỏi: Sao không tìm cách nói<br />

chuyện phải quấy trước, rồi đánh cũng<br />

chưa muộn?<br />

Mỗi người mỗi cách đánh, tôi không<br />

cản. Nhưng khi nhà cầm quyền Bắc<br />

Kinh cứ vênh vênh lè cái “lưỡi bò” gớm<br />

ghiếc của nó ra để dọa hết người này đến<br />

người khác thì nói chuyện với nó chính<br />

là nói chuyện với cái đầu bò về cái lưỡi<br />

bò.<br />

Nhưng đánh lúc nào?<br />

Chậm nhất là khi bị chúng đánh. Nghĩa<br />

là ngay bây giờ.<br />

Bởi chúng đã ngoạm hết Hoàng Sa của<br />

chúng ta rồi đó. Và dơ dáy làm bậy ở<br />

một số đảo ở Trường Sa. Liên tiếp nhiều<br />

đợt chận bắt ngư dân của chúng ta trên<br />

chính vùng biển của chúng ta. Và đang<br />

tìm cách cướp hết tài nguyên các thứ ở<br />

Biển Đông của ta và các nước…<br />

Lại còn đạo quân thứ 5 của chúng sờ sờ<br />

ngay trong nhà của chúng ta nữa. Không<br />

đánh để chúng đặt mìn phá nát ruộng<br />

đồng sông núi, bàn thờ, mồ mả tổ tiên,<br />

và cái nôi con đỏ của chúng ta sao? Lại<br />

còn những kẻ vô tình hay cố ý nối giáo<br />

cho chúng nữa…<br />

ĐÁNH!!!<br />

Chỉ có răng hay tay không cũng đánh.<br />

Và ngay bây giờ.<br />

Có mấy thứ NÓI KHÔNG với chúng<br />

cũng là ĐÁNH: KHÔNG mua hàng<br />

Trung Quốc, KHÔNG bán hàng Trung<br />

Quốc, KHÔNG đi chơi Trung Quốc,<br />

KHÔNG xuất bất cứ thứ gì sang Trung<br />

Quốc, KHÔNG đến các phòng khám


THÔNG TIN 62 TRANG 13<br />

bệnh của Trung Quốc, KHÔNG qua lại Chúng tôi đã liên lạc với luật gia Lê<br />

làm ăn dưới bất cứ hình thức nào với Hiếu Đằng, nguyên Phó chủ tịch Mặt<br />

Trung Quốc, KHÔNG lấy chồng Trung trận Tổ quốc Việt Nam tại Thành phố<br />

Quốc. Và còn nhiều cái KHÔNG khác Hồ Chí Minh để tìm hiểu diễn tiến của<br />

nữa…Biết NÓI KHÔNG VỚI Trung sự việc.<br />

Quốc TỨC LÀ ĐÁNH rồi đó. Mà ai ai<br />

cũng đánh, mọi người già trẻ gái trai lớn<br />

nhỏ đều đánh. Không chờ ai ra lệnh.<br />

Không cần ai cho phép. Không sợ ai<br />

ngăn. Có ngăn cũng không sợ. Còn kẻ<br />

nào đã lỡ vì hám lợi trước mắt mà bán<br />

ruộng, bán vườn, bán hoa màu, bán mặt<br />

nước…cho Trung Quốc thì tạm thời hãy<br />

để lương tâm họ xử. Nhưng ít nhất là<br />

truy cho ra những kẻ đã thả cửa cho lũ<br />

giặc vào nhà để tối thiểu nọc ra mà cho<br />

mấy roi vô đít. Và kẻ nào chần chờ, nhút<br />

Biểu ngữ của người biểu tình: Trung Quốc<br />

đừng đụng vào Việt Nam (Reuters)<br />

nhát, chưa nói đếncó mưu mô toan tính<br />

gì, bất cứ ở đâu, cấp nào, thì ít nhất,<br />

trong nhất thời, là đẩy ra sau lưng. Sức<br />

dân là sức trời, mọi người nên nhớ vậy.<br />

H. N. N.<br />

http://boxitvn.blogspot.de/2012/08/anh.html<br />

* * *<br />

42 nhân sĩ Việt<br />

Nam thể hiện<br />

quyết tâm chống<br />

Trung Quốc xâm<br />

lược<br />

Thụy My<br />

Vừa qua, 42 công dân đã cùng ký tên<br />

trong một bức thư gởi Thành ủy, Ủy ban<br />

Nhân dân và Hội đồng Nhân dân Thành<br />

phố Hồ Chí Minh đề nghị tổ chức biểu<br />

tình phản đối nhà cầm quyền Trung<br />

Quốc liên tục gây hấn, mưu toan xâm<br />

chiếm vùng lãnh hải và đặc quyền kinh<br />

tế của Việt Nam tại Biển Đông.<br />

Lá thư đề nghị trong trường hợp các<br />

đoàn thể chính thức không đứng ra tổ<br />

chức, thì các công dân của thành phố sẽ<br />

thực hiện quyền biểu tình đã có ghi<br />

trong Hiến pháp. Bốn mươi hai công<br />

dân này cho biết sẽ công khai ngày giờ,<br />

địa điểm biểu tình, và đề nghị bố trí lực<br />

lượng chức năng giữ trật tự an ninh cho<br />

đoàn tuần hành.<br />

Những người ký tên trong lá thư là<br />

những trí thức tên tuổi, nhà văn nhà<br />

báo, nhất là những khuôn mặt trong<br />

phong trào đấu tranh đô thị trước 1975,<br />

từng giữ nhiều cương vị trong bộ máy<br />

nhà nước. Có thể kể giáo sư Tương Lai,<br />

nhà nghiên cứu Nguyễn Đình Đầu, luật<br />

gia Lê Hiếu Đằng, bác sĩ Huỳnh Tấn<br />

Mẫm, nhà thơ Đỗ Trung Quân…<br />

RFI : Kính chào luật gia Lê Hiếu<br />

Đằng. Thưa ông, lá thư vừa rồi đã có<br />

được những phản hồi nào chưa ?<br />

Luật gia Lê Hiếu Đằng: Sau khi chúng<br />

tôi gởi cho Thành ủy Đảng Cộng sản<br />

Việt Nam, Ủy ban nhân dân, Hội đồng<br />

Nhân dân thư đề nghị tổ chức biểu tình<br />

để chống lại những hành động khiêu<br />

khích, xâm lấn, muốn độc chiếm Biển<br />

Đông của Trung Quốc, thì về phía nhân<br />

dân cả nước và nhân sĩ trí thức đã ủng<br />

hộ rất nhiều. Trên trang mạng bauxite<br />

cũng như các trang mạng khác –<br />

anhbasam chẳng hạn, thì những<br />

comment ủng hộ chúng tôi rất nhiều.<br />

Chúng tôi rất cảm kích và trân trọng<br />

những ủng hộ đó.<br />

Có những người đề nghị cho họ ký tên<br />

ủng hộ, nhưng do đây chỉ là văn bản đề<br />

nghị thôi, thành ra không nhất thiết phải<br />

nhiều người. Vì vậy mà chúng tôi đề<br />

nghị các tầng lớp nhân dân thành phố<br />

cũng như cả nước dành tất cả nghị lực<br />

và sức lực của mình cho những cuộc<br />

biểu tình nếu có trong thời gian tới.<br />

Trong trường hợp Thành ủy Đảng Cộng<br />

sản Việt Nam, Hội đồng Nhân dân, Ủy<br />

ban Nhân dân thành phố không có chủ<br />

trương này thì chúng tôi sẽ thông báo<br />

cho đồng bào rõ ngày giờ và địa điểm tổ<br />

chức cuộc biểu tình, để biểu thị ý chí của<br />

người dân thành phố đối với sự ngang<br />

ngược xâm lấn trắng trợn của Trung<br />

Quốc, gây thiệt hại rất nhiều cho nền<br />

kinh tế Việt Nam, người dân Việt Nam,<br />

cũng như đe dọa toàn vẹn chủ quyền<br />

lãnh thổ của Việt Nam.<br />

Và gần đây nhất lòng dân càng sôi sục<br />

khi Trung Quốc lại xua 23.000 tàu cá –<br />

không loại trừ là các tàu cá đó có vũ<br />

trang – xuống vùng biển Hoàng Sa và<br />

các vùng biển khác ở Biển Đông. Thì rõ<br />

ràng đấy là một hành động khiêu khích,<br />

gây hấn hết sức nghiêm trọng.<br />

Chúng tôi nhận được nhiều cuộc điện<br />

thoại đề nghị phải biểu tình ngay. Nhưng<br />

chúng tôi thấy rằng cũng phải tôn trọng<br />

thời gian luật định, để xem thử Thành<br />

ủy, Hội đồng Nhân dân, Ủy ban Nhân<br />

dân có trả lời về vấn đề này hay không.<br />

Nếu quá thời gian luật định mà không<br />

trả lời thì chúng tôi sẽ thực hiện quyền<br />

công dân của mình, như trong văn bản<br />

đã nói, sẽ tổ chức cuộc biểu tình nói<br />

trên, để chống hành động bành trướng<br />

xâm lược của nhà cầm quyền Bắc Kinh.<br />

RFI : Phản ứng của chính quyền<br />

TPHCM ra sao?<br />

Thay vì nghiên cứu văn bản đó một cách<br />

nghiêm túc, không hiểu vì lý do gì lãnh<br />

đạo thành phố Hồ Chí Minh lại chỉ đạo<br />

cho các cơ sở Đảng và chính quyền,<br />

công an đến gặp nhiều người trong số 42<br />

công dân đã ký tên vào văn bản đó. Nội<br />

dung gặp có tính cách truy bức, có thể<br />

làm lo sợ.<br />

Vấn đề thứ nhất họ đặt ra là ai đưa ký,<br />

thứ hai là ai soạn văn bản này, và thứ ba<br />

là đề nghị rút tên. Họ còn hỏi có phải<br />

chữ ký đó là của anh, chị không hay là<br />

giả mạo. Thì tất cả các anh chị được hỏi,<br />

tuy là không phối hợp với nhau, đều trả<br />

lời hết sức nhất quán.<br />

Bởi vì đây toàn là những nhà trí thức,<br />

nhân sĩ, những người đã thông qua<br />

phong trào đấu tranh đô thị trước đây,<br />

rồi những người đã từng giữ cương vị<br />

trong bộ máy Đảng và Nhà nước, các<br />

nhà văn, nhà báo. Tức là những người có<br />

đủ trình độ để khi đặt bút ký xuống họ<br />

có suy nghĩ, chịu trách nhiệm về chữ ký<br />

của mình. Thành ra việc đặt câu hỏi đó<br />

là ngây thơ.<br />

Buồn cười là những người được phân<br />

công đến gặp trực tiếp các vị ấy, thì<br />

chẳng nói được gì, chỉ hỏi vớ vẩn vậy<br />

thôi, nhưng bị những người đã ký tên có<br />

thể nói là tấn công dồn dập. Họ nói biểu<br />

tình chống Trung Quốc là yêu nước, nói<br />

rằng sai là không đúng, và không khi<br />

nào rút tên. Nếu nói biểu tình chống<br />

Trung Quốc là sai thì còn gì đất nước<br />

này nữa, trước đe dọa của Trung Quốc!<br />

Thậm chí có nhiều đảng viên nói, nếu ký<br />

tên là vi phạm 19 điều cấm của Đảng, thì<br />

họ sẵn sàng ra khỏi Đảng.<br />

Nếu họ bị khai trừ Đảng hoặc ra khỏi<br />

Đảng với lý do là chống Trung Quốc thì<br />

trước công luận, nhân dân sẽ nghĩ như<br />

thế nào về Đảng? Chống một kẻ thù<br />

đang lăm le xâm lược đất nước mình,<br />

thực tế là đã bách hại ngư dân, đã làm<br />

cho nền kinh tế mình hết sức khó khăn<br />

thông qua việc cho đấu thầu các lô dầu<br />

khí – bởi vì ngành dầu khí Việt Nam là<br />

ngành kinh tế quốc dân rất là quan trọng.<br />

Rồi lại gần như là tràn ngập lãnh thổ<br />

Việt Nam, từ Lạng Sơn cho đến mũi Cà<br />

Mau ở đâu cũng có người Trung Quốc.<br />

Thì có thể nói là nguy cơ đe dọa toàn


THÔNG TIN 62 TRANG 14<br />

vẹn chủ quyền lãnh thổ Việt Nam là rất quyền Trung Quốc là nếu anh làm như<br />

cao.<br />

thế thì chúng tôi sẽ có biện pháp.<br />

Thế thì nếu Đảng và Nhà nước không Chúng ta hết sức tránh chiến tranh, điều Nhục Tam Sa<br />

làm, không có thái độ cương quyết thì đó rõ ràng rồi. Nhưng không thể vì vậy<br />

người dân thực hiện quyền công dân của mà chúng ta lại nhu nhược để cho Trung<br />

mình. Chúng tôi cương quyết tổ chức Quốc lấn tới. Mười sáu chữ vàng và bốn<br />

Ngô Nhân Dụng<br />

biểu tình để biểu thị tình cảm yêu nước, tốt có nghĩa lý gì khi chúng ta vẫn hô<br />

Ngày 24 Tháng Bẩy, Cộng Sản Trung<br />

ý chí chống lại hành động xâm lược của hào như thế nhưng trên Biển Đông<br />

Quốc đã chính thức tổ chức lễ nhân dịp<br />

Trung Quốc. Còn ai nói đó là việc làm Trung Quốc vẫn lấn tới, vẫn khiêu khích<br />

ra mắt tân thị trưởng thị xã Tam Sa mới<br />

sai thì để công luận sẽ đánh giá.<br />

một cách trắng trợn như vậy. Thì mười<br />

được 45 người trong hội đồng xã “bầu<br />

Quan niệm của chúng tôi là bây giờ mọi sáu chữ vàng và bốn tốt cũng chỉ là con<br />

lên” ngày hôm trước.<br />

việc phải được công khai. Do đó một ngoáo ộp, cái chiêu bài đưa ra để đánh<br />

Lễ ra mắt được tổ chức linh đình trên<br />

mặt gởi cho Thành ủy, Hội đồng Nhân lạc hướng nhân dân Việt Nam mà thôi.<br />

hòn đảo Phú Lâm, tên quốc tế là Woody,<br />

dân, Ủy ban Nhân dân thì vài ngày sau Đây là trách nhiệm của Đảng và Nhà<br />

từ thời Trung Hoa Dân Quốc chiếm năm<br />

chúng tôi đưa lên mạng - để báo cáo với nước. Còn nếu thấy trong điều kiện chưa<br />

1946 đã đặt tên Tàu là Vĩnh Hưng. Thị<br />

nhân dân thành phố Hồ Chí Minh và cả thể làm được việc đó thì để cho dân làm.<br />

trưởng đầu tiên của xã Tam Sa là Xiao<br />

nước là có 42 công dân ở thành phố này Và chúng tôi cũng suy đoán trước là có<br />

Jie, nguyên là trưởng ty Canh Nông tỉnh<br />

làm một việc rất công khai minh bạch và thể Thành ủy Đảng Cộng sản Việt Nam,<br />

đảo Hải Nam. Ông Xiao Jie (Tiểu Thư?)<br />

đúng luật, thực hiện quyền công dân của Hội đồng Nhân dân, Ủy ban Nhân dân<br />

tuyên bố rằng Ðảng Cộng Sản Trung<br />

mình trước nguy cơ đất nước bị ngoại sẽ không trả lời, không chấp nhận<br />

Quốc thật là “trí tuệ” khi thiết lập xã<br />

xâm.<br />

chương trình này. Bằng chứng là mới<br />

Tam Sa, để “triển khai chủ quyền của<br />

Với truyền thống chống xâm lược của đăng tải trên các trang mạng một, hai<br />

đất nước” trên cả ba quần đảo trong<br />

nhân dân thành phố cũng như cả nước, ngày là họ đã triển khai lực lượng để tìm<br />

vùng Ðường Chín Ðoạn; với mục đích<br />

chúng tôi tin tưởng rằng không có thế cách khống chế một số nhân vật trong<br />

khai thác các tài nguyên trong vùng biển<br />

lực nào ngăn cản được, và nhân dân sẽ 42 người đã ký tên.<br />

này.<br />

hưởng ứng cuộc vận động này. Để đến Chúng tôi cho rằng việc làm đó là không<br />

Ðảo Phú Lâm dài gần 2 cây số thuộc<br />

thời gian thích hợp, khi tổ chức biểu ổn, là mờ ám, không phù hợp với tình<br />

nhóm đảo An Vĩnh (Amphitrite Group)<br />

tình, thì sẽ tham gia đông đảo. Chúng tôi hình hiện nay và không đáp ứng được<br />

trong quần đảo Hoàng Sa của nước ta,<br />

công khai, không giấu diếm gì, và trước nguyện vọng của nhân dân thành phố<br />

rộng hơn hai cây số vuông, diện tích còn<br />

khi biểu tình chúng tôi sẽ thông báo địa cũng như nhân dân cả nước. Nhân đây<br />

nhỏ hơn cả Chợ Ðồng Xuân ở Hà Nội.<br />

điểm cũng như ngày giờ cho chính chúng tôi cũng xin thông báo cho đồng<br />

Bản tin AP ngày hôm qua mô tả trên hòn<br />

quyền biết. Trước hết là để giữ gìn an bào cả nước tình hình như vậy và cũng<br />

đảo này ngoài mấy cây dừa chỉ có một<br />

ninh trật tự, và thứ hai là để cho đồng cam kết với nhân dân thành phố là<br />

nhà bưu điện, một siêu thị và một bệnh<br />

bào thành phố biết, cùng tham gia. chúng tôi không lùi! Bốn mươi hai anh<br />

viện, ngoài ra chả có gì đáng kể. Cũng<br />

RFI : Thưa như vậy có kỳ vọng quá em chúng tôi sẽ không bao giờ lùi bước,<br />

không thể đào giếng lấy nước, cho nên<br />

nhiều nơi chính quyền không?<br />

cũng như các tầng lớp sinh viên học<br />

nước ngọt phải chở từ Hải Nam qua, đi<br />

Thì nếu Nhà nước thấy rằng khó khăn sinh, thanh niên thành phố sẽ không bao<br />

đường thủy mất 13 tiếng đồng hồ! Nhà<br />

khi để Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể giờ lùi trước bất cứ áp lực nào trong<br />

báo Mỹ bỏ sót không kể đến một tòa nhà<br />

quần chúng tổ chức biểu tình, thì cứ để cuộc đấu tranh chống lại ý đồ bành<br />

rất tráng lệ trên đảo, là tòa thị chính và<br />

cho người dân tổ chức, và nhiệm vụ của trướng xâm lược của nhà cầm quyền<br />

trụ sở đảng Cộng Sản. Ai cũng biết<br />

Nhà nước là bảo đảm an ninh trật tự, chứ Trung Quốc.<br />

trong một quốc gia cộng sản thì tòa nhà<br />

không nên dẹp, chống lại, đàn áp bắt bớ RFI : Thưa ông, có những chuyên gia<br />

lớn nhất ở xã nào cũng thường là trụ sở<br />

như cuộc biểu tình ngày 1/7 vừa qua. cho rằng đây là dịp để đưa vấn đề<br />

đảng. Tân Hoa Xã công bố bức hình tòa<br />

Vả lại chúng tôi nghĩ rằng tại sao Trung Hoàng Sa ra trước quốc tế…<br />

nhà này, kiến trúc giống như kiểu Hy<br />

Quốc họ cứ ngang ngược lấn tới như Đúng! Nói thật, một trong những khẩu<br />

Lạp với những cây cột cao song song<br />

vậy, mà Nhà nước Việt Nam cũng như hiệu mà khi biểu tình chúng tôi sẽ sử<br />

vươn thẳng và mặt tiền trang trí hình<br />

hệ thống chính trị của Việt Nam lại im dụng là «Phải trả lại Hoàng Sa cho Việt<br />

tam giác; nhưng đằng sau lại ngoi lên<br />

lặng? Đây là một việc không thể chấp Nam!». Bây giờ chúng ta phải đấu tranh<br />

một cái chòm hình cầu giống như trong<br />

nhận được, nếu không nói đây là nỗi để đòi trả Hoàng Sa lại cho Việt Nam<br />

kiến trúc Chính Thống Giáo hoặc Hồi<br />

nhục nhã của cả một dân tộc vốn có RFI : Chứ không chấp nhận chuyện<br />

Giáo, chỉ thiếu hình cái củ hành mà thôi!<br />

truyền thống kiên cường chống ngoại đã rồi phải không ạ?<br />

Ngay khi Trung Cộng tuyên bố thành<br />

xâm.<br />

Đúng rồi, bây giờ mình phải đấu tranh<br />

lập Tam Sa, bao gồm ba quần đảo Ðông<br />

Cha ông chúng ta trước đây thật ra là đòi trả để các thế hệ mai sau có thể tiếp<br />

Sa, Tây Sa (tức Hoàng Sa) và Nam Sa<br />

đâu có thuận lợi như ngày nay mà vẫn tục. Và nếu đưa ra tòa án quốc tế, chúng<br />

(Trường Sa) thì chính quyền các nước<br />

chống được xâm lược phương Bắc. Thì ta đủ chứng cứ về sử liệu và pháp lý, để<br />

chung quanh như Việt Nam và<br />

nay với các thuận lợi rất lớn, một là lòng có những phán xét thuận lợi cho chúng<br />

Phillipines đều đã phản đối, không công<br />

dân đang sôi sục nhất là sau khi nghe tin ta.<br />

nhận đơn vị hành chánh đó. Theo chính<br />

23.000 tàu cá triển khai xuống Biển RFI : Xin chân thành cảm ơn luật gia<br />

quyền cộng sản Trung Hoa thì dân số<br />

Đông như vậy. Thứ hai là tình hình quốc Lê Hiếu Đằng.<br />

trên ba quần đảo tổng cộng 1,100 người,<br />

tế hiện nay, bạn bè trong khu vực cũng T.M – L.H.Đ.<br />

nhưng ai cũng biết đó chỉ là những quân<br />

như trên thế giới người ta ủng hộ Việt http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20120804-42-nhansi-viet-nam-the-hien-quyet-tam-chong-trung-quocxam-luoc<br />

Quốc bị “đi đày” ra sống ở những hòn<br />

nhân và viên chức cấp thấp của Trung<br />

Nam. Thì tại sao chúng ta lại không<br />

cương quyết, không cảnh báo nhà cầm<br />

* * *<br />

đảo hoang, như đảo Phú Lâm, nơi nhiệt<br />

độ luôn luôn trên 30 độ C, trên trời dưới


THÔNG TIN 62 TRANG 15<br />

đất chỉ là muối. Các đảo này rải rác<br />

trong một vùng biển rộng 2 triệu cây số<br />

vuông nhưng diện tích tất cả các đảo chỉ<br />

được 13 cây số vuông.<br />

Cộng Sản Trung Quốc cố ý làm nhục<br />

người Việt Nam khi đặt trụ sở xã Tam<br />

Sa trên đảo Phú Lâm, nơi còn dấu vết<br />

của ngôi chùa Hoàng Sa Tự được lập<br />

vào thời vua Minh Mạng (1802-1820),<br />

và một trạm khí tượng đã có từ thời<br />

Người dân Việt Nam đã bị lừa bịp từ<br />

năm 1930 đến nay, nhưng từ khi đảng<br />

Cộng Sản chiếm được miền Nam năm<br />

1975 thì nhân dân cả nước Việt Nam đã<br />

thức tỉnh. Hiện nay tinh thần chống đối<br />

Trung Cộng đang lên cao nhất, có lẽ<br />

không kém gì lòng dân đời Trần sôi sục<br />

trước mối đe dọa của quân Mông Cổ!<br />

Một bản tin của Financial Times cho<br />

biết các công dân mạng ở Việt Nam đã<br />

Không. Trước Thế chiến thứ hai, thừa<br />

hưởng các thành tựu kỹ thuật của thời đế<br />

quốc Áo Hung, Tiệp Khắc là một trong<br />

sốt ít quốc gia có một quân đội đông đảo<br />

nhất và được trang bị tối tân nhất châu<br />

Âu. Việc Tiệp Khắc rơi vào tay Đức nhẹ<br />

nhàng như chiếc lá mùa thu phát xuất từ<br />

ba lý do chính. Hai lý do khách quan:<br />

1. Bành trướng về hướng đông là chủ<br />

trương truyền thống của Đức,<br />

Pháp thuộc. Ðây là một đảo lớn hạng tẩy chay không dùng các mạng truy cứu 2. Chính sách nhân nhượng<br />

nhất trong quần đảo Hoàng Sa mà quân<br />

Trung Cộng đã đánh chiếm năm 1974,<br />

trong lúc đang hỗ trợ Cộng Sản Bắc Việt<br />

xâm chiếm miền Nam để bành trướng<br />

chủ nghĩa cộng sản quốc tế. Các chiến sĩ<br />

Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa năm đó<br />

được lệnh bảo vệ đất nước đã anh dũng<br />

hy sinh trong sông nước Hoàng Sa cùng<br />

với vị hạm trưởng anh hùng Ngụy Văn<br />

Thà.<br />

(search engine) và giao dịch xã hội trên<br />

mạng (social network) của Baidu (Bách<br />

Ðộ), một công ty lớn nhất Trung Quốc<br />

cung cấp các dịch vụ tương tự như<br />

Google. Nhưng không phải chỉ có người<br />

lớn ở nước ta mới biết tẩy chay “hàng<br />

Trung Quốc.” Một người bạn mới từ<br />

Việt Nam qua nói ngay trẻ em học mẫu<br />

giáo cũng bày tỏ lòng yêu nước. Một em<br />

bé đem đồ chơi tới lớp, khi thấy trên đồ<br />

(appeasement policy) của các lãnh đạo<br />

chủ hòa châu Âu đứng đầu là Thủ tướng<br />

Anh Neville Chamberlain, và một lý do<br />

chủ quan:<br />

3. Tiệp Khắc là một quốc gia ô hợp,<br />

phân hóa, suy yếu, có nhiều chính khách<br />

làm tôi mọi cho ngoại bang và giới lãnh<br />

đạo chính phủ không có quyết tâm bảo<br />

vệ chủ quyền đất nước.<br />

Bành trướng về hướng đông là chủ<br />

Nay Cộng Sản Trung Quốc lại đặt trụ sở chơi đề chữ “made in China” thì các bạn trương truyền thống của Đức.<br />

của cả xã Tam Sa ngay trên hòn đảo Phú em hùa nhau bảo em phải vứt đồ chơi đi. Sau giai đoạn cách mạng 1848, Đức trở<br />

Lâm của Hoàng Sa. Ðây là một hành Tiếc đến mấy em bé cũng phải chiều thành cường quốc. Sức mạnh của Đức<br />

động khiêu khích cố ý lăng nhục đối với theo áp lực của bạn bè. Lòng dân đã sôi thể hiện không chỉ trong các lãnh vực<br />

dân tộc Việt Nam. Từ nay có thể coi lên như vậy, nếu các lãnh tụ cộng sản ở kinh tế, quân sự, dân số mà cả khoa học.<br />

ngày 24 Tháng Bẩy là ngày đánh dấu Việt Nam cũng thức tỉnh thì phải công Tổng số giải Nobel các khoa học gia<br />

một mối Nhục Hoàng Sa nữa. Bởi vì khai xóa bỏ những chiêu bài như tình Đức được tặng thưởng trong giai đoạn<br />

việc bầu bán xã trưởng và ra mắt trụ sở “đồng chí anh em” hay “16 chữ vàng” 47 năm tồn tại nhiều hơn tổng số giải<br />

được đưa ra ngay sau khi Trung Cộng ngay lập tức và xin lỗi nhân dân, xin lỗi Nobel của các khoa học gia Anh, Pháp,<br />

mới “chiến thắng” Việt Nam về ngoại vong linh của tổ tiên vì đã lầm lỡ đưa Nga và Mỹ cộng lại. Năm 1871, Đế<br />

giao ở Camphuchia!<br />

dân tộc đến tình trạng nhục nhã hiện Quốc Đức bao gồm 27 khu vực, dưới sự<br />

Hai nước Việt Nam và Phillipines vừa bị nay!<br />

lãnh đạo của Otto von Bismarck đã vượt<br />

Trung Cộng đánh bại trong cuộc họp của N.N.D (24.07.2012)<br />

qua đế quốc Anh. Giống như mọi đế<br />

các nước Ðông Nam Á tại Phnom Penh. * * *<br />

quốc khác trong lịch sử, để tiếp tục lớn<br />

Lần đầu tiên trong hơn 40 năm lịch sử<br />

mạnh cần phải có tài nguyên thiên nhiên.<br />

của khối ASEAN, hội nghị bế mạc mà Hiểm họa Trung<br />

Đức là quốc gia nằm ngay giữa châu Âu<br />

không có một bản thông cáo chung<br />

và về mặt địa lý chính trị, suốt nhiều thế<br />

chính thức. Nước chủ nhà, là chủ tịch Quốc và bài học<br />

kỷ, các chế độ quân chủ Đức cũng chủ<br />

luân phiên của ASEAN, đã cương quyết<br />

trương các quốc gia phía Đông trong đó<br />

bác bỏ việc ghi vào thông cáo chung mối Tiệp Khắc<br />

có Tiệp Khắc, Ba Lan, Hungary là hàng<br />

lo lắng trước các hành động của Trung<br />

rào an ninh của Đức để đương đầu với<br />

Quốc gần đây trong hải phận các nước Trần Trung Đạo<br />

hai nước lớn khác là Pháp và Nga.<br />

Việt và Philippines. Ngoại trưởng<br />

Sau khi sáp nhập Áo vào tháng Ba năm<br />

Indonesia đã lần lượt đưa ra sáu bản Áo và Tiệp Khắc là hai quốc gia bị Đức 1938 không cần dùng đến võ lực, Hitler<br />

nháp để chọn làm thông cáo chung cưỡng chiếm đầu tiên ngay cả trước khi tập trung vào chiến lược chiếm Tiệp<br />

nhưng chính quyền Hun Sen vẫn không Thế chiến thứ hai bùng nổ. Trong lúc Khắc bất chấp sự chống đối của nhiều<br />

chịu vì không muốn làm phật ý Trung Đức chiếm Áo không gây nhiều phản tướng lãnh cao cấp trong đó có tướng<br />

Cộng. Hun Sen vốn do Lê Ðức Thọ và ứng vì Áo có nhiều liên hệ với Đức về Ludwig Beck, Tổng Tham Mưu Trưởng<br />

Lê Ðức Anh dựng lên cho cầm đầu xứ lịch sử, ngôn ngữ, văn hóa và chính bản quân đội Đức. Bản thân của Hitler cũng<br />

Campuchia, nay đã hoàn toàn đứng về thân Hitler vốn là người Áo, việc cưỡng đánh giá Tiệp rất cao nên không dám<br />

phía Trung Cộng, và đã nhận được hàng chiếm Tiệp Khắc là một biến cố lớn vì công khai đưa quân vượt biên giới xâm<br />

chục tỷ đô la viện trợ. Sự phản bội của Tiệp Khắc là một nước độc lập, chủ lăng quốc gia này. Vì vùng Sudetenland<br />

Hun Sen cũng như việc đánh chiếm quyền, toàn vẹn lãnh thổ và được xem là có đông dân Đức và có nguồn dự trữ<br />

Hoàng Sa của Trung Cộng cho thấy tất một trong số mười cường quốc châu Âu nguyên liệu lớn nhất của Tiệp Khắc,<br />

cả chủ nghĩa cộng sản quốc tế hoàn toàn thời đó.<br />

Hitler nghĩ đến việc chiếm vùng<br />

là một trò lừa bịp. Ðó là một thứ chủ Suốt thời gian dài hơn sáu năm dưới ách Sudetenland trước và dùng khu vực giàu<br />

nghĩa đã được Cộng Sản Việt Nam đem thống trị của Đức Quốc Xã, nhân dân có này làm bàn đạp thôn tính toàn bộ<br />

về mê hoặc những người lao động và Tiệp đã chịu đựng vô số thương vong, Tiệp Khắc.<br />

nông dân để họ nhắm mắt theo đảng. thiệt hại. Hàng trăm ngàn người bị giết Chính sách nhân nhượng<br />

Chỉ cần biết suy nghĩ một chút thì ai và hàng trăm ngàn người khác bị đày ải (appeasement policy) của các các<br />

cũng biết rằng trên thế giới này mỗi dân trong các trại tập trung. Thế nhưng phải lãnh đạo Anh, Pháp đứng đầu là<br />

tộc, mỗi quốc gia chỉ lo cho quyền lợi chăng ngày đó Tiệp Khắc yếu đến mức<br />

bản thân của mình!<br />

Thủ tướng Nevill Chamberlain đã<br />

không bắn được phát súng nào?


THÔNG TIN 62 TRANG 16<br />

“khuyến khích” Đức chiếm Tiệp<br />

Khắc.<br />

Sau Thế chiến thứ nhất, dù thắng hay<br />

bại, các quốc gia đều phải chịu đựng<br />

một thời kỳ suy thoái kinh tế trầm trọng.<br />

Wilson Churchill tiên đoán. Đầu năm<br />

sau, Hitler lần lượt chiếm các vùng<br />

Bohemia, Moravia và phần còn lại của<br />

Tiệp Khắc.<br />

Cả hai lý do trên không thể làm<br />

Konrad Henlein gia nhập lực lượng an<br />

ninh Đức và tham gia vào đảng Quốc<br />

Xã. Mặc dù sinh ra, lớn lên trên đất<br />

Tiệp, Konrad Henlein đã góp phần quan<br />

trọng trong việc rước voi Đức giày lên<br />

Khuynh hướng chủ hòa chế ngự trong Tiệp Khắc mất một cách nhanh Tiệp Khắc. Y được thưởng nhiều chức<br />

sinh hoạt chính trị tại các cường quốc chóng nhưng chính sâu mọt và vụ và được cho phép làm công dân Đức.<br />

dân chủ và lãnh tụ hàng đầu của khuynh phản bội ngay trong lòng nước<br />

Sau khi Tiệp Khắc được đồng minh giải<br />

hướng này là thủ tướng Anh, Nevill<br />

phóng, tên Tiệp gian phản quốc Konrad<br />

Tiệp và một chính phủ phân hóa,<br />

Chamberlain. Thủ tướng Nevill<br />

Henlein bị bắt và y đã tự sát bằng cách<br />

yếu kém, thiếu quyết tâm mới là<br />

Chamberlain tìm cách hòa giải mối thù<br />

cắt gân máu ở cổ tay.<br />

những lý do chính làm tan rã Tiệp<br />

địch với Đức. Khi Đức sáp nhập Áo,<br />

Kẻ phản bội thứ hai là tổng thống bù<br />

Chamberlain không có phản ứng cụ thể<br />

Khắc.<br />

nhìn Emil Hacha. Sau khi Edvard Benes,<br />

nào.<br />

Rất nhiều sâu mọt trong nội bộ Tiệp và tổng thống thứ hai của Tiệp Khắc từ<br />

Khi Hitler công khai bày tỏ ý định sáp<br />

đứng đầu là Konrad Henlein lãnh đạo chức, tân tổng thống Emil Hacha là một<br />

nhập vùng Sudetenlan của Tiệp Khắc<br />

của đảng Sudeten gốc Đức.<br />

người nhu nhược. Buổi tối ngày 11<br />

đang có hơn ba triệu người gốc Đức, vào<br />

Konrad Henlein một thầy giáo bậc trung tháng Ba năm 1939, Hitler cho triệu<br />

lãnh thổ Đức, vấn đề trở nên phức tạp vì<br />

học, lúc đó đang hoạt động dưới danh Hacha đến Bá Linh và thông báo cho ý<br />

Tiệp Khắc có liên minh quân sự với<br />

nghĩa đảng Sudeten quy tụ đa số dân định chiếm toàn bộ Tiệp Khắc bằng võ<br />

Pháp và Pháp có liên minh quân sự với<br />

Tiệp gốc Đức. Konrad Henlein sinh tại lực và hứa nếu Hacha chịu hợp tác, Tiệp<br />

Anh. Thủ tướng Anh Nevill<br />

Bohemia, Tiệp Khắc có cha là người Khắc sẽ được hưởng quyền tự trị rộng<br />

Chamberlain qua trung gian của Sir<br />

Đức và mẹ là người Czech. Đảng rãi còn nếu nghịch sẽ bị đoàn quân<br />

Horace Wilson chuẩn bị đàm phán với<br />

Sudeten của Konrad Henlein thông đồng Hitler tấn công Tiệp bằng mọi phương<br />

Đức và qua trung gian của Lord<br />

với đảng Quốc Xã Đức và được đảng tiện trong đó có cả việc không quân của<br />

Runciman thuyết phục Tiệp Khắc<br />

này tài trợ và huấn luyện. Mỗi tháng Đức cày nát thủ đô Prague. Emil Hacha<br />

nhượng bộ. Trong lúc Hitler thông đồng<br />

đảng Sudeten nhận 15 ngàn Đức Mã để quy thuận Hitler. Dưới thời Đức Quốc<br />

với các nước nhỏ như Hungary và Ba<br />

trang trải các chi phí hoạt động. Ngày 28 Xã chiếm đóng y được giữ chức vụ tổng<br />

Lan để xẻ thịt Tiệp, Tổng thống Mỹ<br />

tháng Ba năm 1938, Hiter gọi Konrad thống bù nhìn nhưng buộc phải tuyên<br />

Franklin Roosevelt tuyên bố chủ trương<br />

Henlein sang Đức và đích thân ra chỉ thị thệ trung thành trước Hitler. Mặc dù có<br />

trung lập của Mỹ về tranh chấp<br />

cho tên Tiệp gian này phải đưa ra những nhiều tài liệu cho thấy Emil Hacha trong<br />

Sudetenland.<br />

điều kiện mà Tiệp Khắc không thể thỏa thời gian phục vụ Hitler cũng lén lút<br />

Ngày 15 tháng Chín năm 1938, Thủ<br />

mãn được. Mặc khác, Joseph Goebbels, giúp cho phong trào kháng chiến chống<br />

tướng Nevill Chamberlain bay sang Đức<br />

Bộ trưởng Tuyên truyền của Đức Quốc Đức thuộc chính phủ lưu vong của<br />

để thương thuyết với Hitler. Các cuộc<br />

Xã, tung một chiến dịch tuyên truyền ồ Edvard Benes nhưng công không đủ để<br />

thương thuyết giằng co cho đến sáng<br />

ạt về việc chính phủ Tiệp bạc đãi, đàn áp chuộc tội cho y. Sau khi Prague được<br />

sớm 30 tháng 9 năm 1939, thỏa hiệp<br />

dân gốc Đức trong vùng Sudetenlan và giải phóng vào tháng Năm năm 1945,<br />

Munich được ký kết giữa Đức, Anh,<br />

xúi dục người dân Tiệp gốc Đức đứng Emil Hacha bị bắt và chết hơn hai tháng<br />

Pháp và Ý, trong đó, cho phép Đức sáp<br />

lên đòi quyền tự trị.<br />

sau đó trong hoàn cảnh bí mật. Y được<br />

nhập vùng Sudetenland trù phú và chiến<br />

Về lại Tiệp, Tiệp gian Konrad Henlein chôn trong một ngôi mộ không đề bia tại<br />

lược vào lãnh thổ Đức.<br />

đòi chính phủ Tiệp phải để vùng nghĩa trang Vinohrady. Hiện nay, tại<br />

Tiệp Khắc không được mời tham dự hội<br />

Sudetenlan hoàn toàn tự trị, thay đổi nghĩa trang Vinohrady có một tấm bảng<br />

nghị và chỉ được Anh Pháp thông báo<br />

chính sách đối ngoại của chính phủ Tiệp ghi dấu nơi chôn của Emil Hacha.<br />

kết quả. Chính phủ Tiệp nghĩ rằng Tiệp<br />

và toàn quyền phổ biến lý thuyết Quốc Jozef Tiso là một kẻ phản quốc đội lốt<br />

Khắc không có hy vọng gì thắng được<br />

Xã. Dĩ nhiên, đòi hỏi tự trị còn có thể tôn giáo. Mặc dù thụ phong linh mục<br />

Đức bằng sức mạnh của riêng mình, đã<br />

đàm phán được nhưng việc tự do tuyên nhưng y cũng là một trong những đảng<br />

đồng ý với nội dung của thỏa hiệp<br />

truyền tư tưởng Quốc Xã khó có thể viên nòng cốt của đảng Nhân Dân<br />

Munich. Theo thỏa hiệp này, tướng Đức<br />

chấp nhận. Khi đàm phán bắt đầu, Tiệp Slovak. Lợi dụng sự suy yếu của Tiệp<br />

Wilhelm Keitel được cử vào chức thống<br />

gian Konrad Henlein và đảng của y lại Khắc sau hiệp ước Munich, đảng Nhân<br />

đốc quân sự vùng Sudetenland. Những<br />

tạo nhiều xáo trộn bạo động trong vùng Dân Slovak do Tiso lãnh đạo tuyên bố<br />

người dân Tiệp không phải gốc Đức<br />

và tiếp tục làm khó dễ chính phủ trung Slovak tự trị trong vòng Tiệp Khắc. Vào<br />

phải rời Sudetenland trong vòng 10 ngày<br />

ương cho đến khi hiệp ước Munich được 13 tháng Ba năm 1939, giống như vừa<br />

và không được mang theo bất cứ một<br />

ký kết. Ngày 1 tháng Mười năm 1938, đe dọa Emil Hacha vài hôm trước đó,<br />

món sở hữu nào. Câu Phản bội Tiệp<br />

các đơn vị tiền phương của quân đội Hitler triệu Jozef Tiso đến Bá Linh và<br />

Khắc để chỉ sự phản bội của đồng minh<br />

Đức vượt qua biên giới Tiệp giữa tiếng buộc y phải tuyên bố Slovak độc lập,<br />

đối với Tiệp ra đời từ đó.<br />

hò reo ủng hộ của các đảng viên đảng tách rời khỏi Tiệp Khắc, nếu không<br />

Mất Sudetenland, Tiệp Khắc không chỉ<br />

Sudeten, và cũng trong lúc đó hàng chục Hitler sẽ thúc giục Hungary và Ba Lan<br />

bỏ trống biên giới chiến lược phía nam<br />

sư đoàn Tiệp được trang bị đầy đủ được chiếm đóng phần lãnh thổ còn lại của<br />

mà còn mất 70% dự trữ sắt thép, 70%<br />

chính phủ ra lịnh rút lui. Phía sau đoàn Slovakia. Jozef Tiso cũng tuân phục<br />

điện và 3 triệu công dân Tiệp. Trong lúc<br />

quân Đức là các đơn vị mật vụ Gestapo Hitler và trở nên một cộng tác viên trung<br />

hiệp ước Munich là một thành quả ngoại<br />

và lực lượng anh ninh SS. Chỉ trong thời thành cho chế độ Quốc Xã. Từ năm<br />

giao lớn của Nevill Chamberlain, đối với<br />

gian ngắn 10 ngàn người dân Tiệp, kể cả 1939 đến năm 1945, Tiso là tổng thống<br />

Hitler lại là một bước lùi. Mục tiêu của<br />

dân nói tiếng Đức nhưng chống Hitler, bù nhìn Slovakia chư hầu của Đức.<br />

Hitler không phải chỉ chiếm vùng<br />

bị đày vào các trại tập trung vừa mới xây Đảng Nhân Dân Slovak do y lãnh đạo<br />

Sudetenland mà cả nước Tiệp như<br />

ở Sudetenland.<br />

liên kết chặt chẽ với đảng Quốc Xã Đức


THÔNG TIN 62 TRANG 17<br />

và chia sẻ quan điểm diệt Do Thái. Khi<br />

hồng quân Liên Xô tiến vào chiếm<br />

Slovakia tháng Tư năm 1945, Tiso bị bắt<br />

và bị kết án phản quốc. Jozef Tiso bị<br />

treo cổ ngày 18 tháng Tư năm 1947.<br />

Chính phủ Tiệp Khắc chôn y tại một nơi<br />

bí mật.<br />

Chính phủ Tiệp Khắc nhu nhược không<br />

quyết tâm bảo vệ đất nước. Phân hóa và<br />

thiển cận trong thành phần lãnh đạo của<br />

hai sắc dân Slovak và Czecho trong<br />

chính phủ Tiệp đã làm thượng tầng kiến<br />

trúc lãnh đạo sụp đổ nhanh chóng.<br />

Tiệp Khắc trong giai đoạn năm 1938-<br />

1939 đứng trước những khó khăn và áp<br />

lực quá lớn không những từ quốc tế mà<br />

ngay cả tại trong nội bộ Tiệp, nhưng<br />

thay vì đoàn kết để đương đầu với ngoại<br />

xâm, các sắc dân Tiệp đã phân hóa, chia<br />

rẽ và tiếp tay làm yếu khả năng đối đầu<br />

với Đức.<br />

Xét về tương quan quân sự. Theo tổng<br />

kết của Giáo sư Sử học Carroll Quigley,<br />

đại học Georgetown dựa theo các tài liệu<br />

thuộc văn khố quân sự Mỹ sau Thế<br />

chiến thứ hai, trong giai đoạn đầu thù<br />

địch Đức Tiệp bùng nổ, Đức có 36 sư<br />

đoàn nhưng không được trang bị đầy đủ<br />

trong lúc Tiệp Khắc có 35 sư đoàn thiện<br />

chiến và được trang bị một trăm phần<br />

trăm hỏa lực. Vào tuần lễ thứ ba của<br />

tháng Chín năm 1939, quân đội Tiệp<br />

Khắc đã có một triệu quân với 34 sư<br />

đoàn tinh nhuệ trong lúc toàn bộ quân<br />

Đức để phối trí tại hành lang châu Âu<br />

chỉ có từ khoảng 31 đến 36 sư đoàn. Về<br />

không quân, vào tháng Chín năm 1938,<br />

Tiệp Khắc, một quốc gia có điều kiện kỹ<br />

thuật tiên tiến nhất châu Âu và từng là<br />

một phần của đế quốc Áo Hung hùng<br />

mạnh đã bị Hitler xóa tên khỏi bản đồ<br />

thế giới không tốn một viên đạn. Với<br />

một quân lực cả triệu người và phương<br />

tiện đầy đủ nhưng chỉ vì sự yếu hèn của<br />

cấp lãnh đạo, Tiệp Khắc trở thành đỉa<br />

thịt bò tươi trong bữa cơm chiều của<br />

nhiều khách lạ.<br />

Sau khi Tiệp bị Hitler cưỡng chiếm,<br />

hàng ngàn người dân Tiệp yêu nước<br />

phải tự phát rút vào chiến tranh du kích<br />

chỉ bằng vài tạc đạn và vài khẩu súng<br />

ngắn. Nguồn tiếp tế quá xa và kho súng<br />

đạn khổng lồ đã bị tịch thu, họ đã phải<br />

chiến đấu trong điều kiện hết sức khó<br />

khăn. Hàng trăm ngàn người Tiệp đã<br />

chết dưới bàn tay sắt của tử thần SS<br />

Reinhard Heydrich. Tướng SS Reinhard<br />

Heydrich, cai trị Bohemia và Moravia<br />

(vùng đất Tiệp sau khi sáp nhập vào<br />

Đức) được các sử gia đánh giá là tên<br />

tướng độc ác nhất trong hàng tướng lãnh<br />

công an mật vụ SS Đức. Y là một trong<br />

những kiến trúc sư của kế hoạch tiêu<br />

diệt dân Do Thái Holocaust. Hitler ca<br />

ngợi Heydrich là “con người có trái tim<br />

bằng sắt”. Y bị kháng chiến quân Tiệp<br />

ám sát tại Prague vào cuối tháng Năm<br />

năm 1942. Đức trả thù tàn bạo. Hai làng<br />

Lidice và Lezaky, tình nghi che giấu<br />

kháng chiến quân, bị đốt thành tro, tất cả<br />

đàn ông đều bị bắn chết, chỉ còn một ít<br />

phụ nữ và trẻ em bị đày vào các trại tập<br />

trung.<br />

Sự chịu đựng của nhân dân Tiệp<br />

nhiên, khác với Đức Quốc Xã, Trung<br />

Quốc không dám tung một cuộc tấn<br />

công toàn lực như Hitler chuẩn bị cho<br />

Tiệp mà chủ trương gậm nhấm từng<br />

phần đất, từng ngọn núi và từng hải lý<br />

của Việt Nam.<br />

Nắm được yếu điểm của CSVN, trong<br />

lúc tiếp tục phát triển kinh tế, mở rộng<br />

ngoại giao với hầu hết các quốc gia từ<br />

năm 1978, Đặng Tiểu Bình vẫn tiếp tục<br />

phát động chiến tranh xoi mòn biên giới<br />

Việt Nam như trận Cao Bằng năm 1980,<br />

Lạng Sơn và Hà Tuyên năm 1981, Vị<br />

Xuyên Hà Tuyên năm 1984, Lão Sơn Hà<br />

Giang năm 1984, Vị Xuyên lần nữa vào<br />

năm 1985 và năm 1986. Trên mặt biển<br />

Trung Quốc tiếp tục xâm phạm chủ<br />

quyền Việt Nam, bắn thủng ghe tàu,<br />

thành lập thành phố Tam Sa, đưa hàng<br />

ngàn tàu đánh cá ra khơi, tàn sát ngư dân<br />

Việt Nam.<br />

Lãnh đạo CS Trung Quốc biết những<br />

hành động lấn ép đó không đủ mạnh, đủ<br />

lớn để làm quốc tế lưu tâm. Không một<br />

Hội Đồng An Ninh Liên Hiệp Quốc nào<br />

rảnh rỗi để bàn chuyện vài chiếc ghe<br />

đánh cá của ngư dân Việt Nam bị “tàu<br />

lạ” húc ngoài Quảng Ngãi hay đặt vấn<br />

đề tại sao các tàu đánh cá Trung Quốc<br />

cứ tiếp tục thả lưới trong vùng biển Việt<br />

Nam. Những sự kiện ghe tàu đó đối với<br />

các cường quốc là chuyện vặt nhưng với<br />

một nước nhỏ như Việt Nam nơi có<br />

nhiều triệu dân gắn liền với ngư nghiệp<br />

lại là chuyện lớn. Đặc tính hèn hạ, nhỏ<br />

mọn đó của Trung Quốc là sản phẩm của<br />

chế độ độc tài CS và đừng ai hy vọng gì<br />

Đức trội hơn Tiệp Khắc chút ít. Đức có đã để lại nhiều bài học cho Việt các đặc tính đó thay đổi một khi chế độ<br />

1500 máy bay trong lúc Tiệp có gần Nam khi đương đầu với chủ nghĩa sinh ra chúng còn tồn tại.<br />

1000 chiếc nhưng nếu tính cả Anh, Pháp<br />

bành trướng Trung Quốc.<br />

Đàm phán với Trung Quốc ư? Đàm phán<br />

số lượng phi cơ của ba nước cộng lại<br />

Tương tự như Đức Quốc Xã đối với<br />

đa phương quốc tế Trung Quốc không<br />

vượt xa Đức. Liên Xô ủng hộ Tiệp nên<br />

Tiệp Khắc, Trung Quốc chủ trương bành<br />

tham dự nhưng đàm phán song phương<br />

cũng gởi 36 phi cơ chiến đấu đến Tiệp<br />

trướng xuống vùng Đông Á<br />

là rơi vào chiếc bẫy của Trung Quốc.<br />

qua ngã Rumania. Về chiến xa, tăng của<br />

Như đã trình bày trong bài “Hiểm họa<br />

Nếu ai theo dõi chuyện Trung Quốc và<br />

Đức còn yếu hơn tăng của Tiệp Khắc.<br />

Trung Quốc và bài học Thổ Nhĩ Kỳ”, vì<br />

Liên Xô tranh cãi nhau về chủ quyền của<br />

Ngoại trừ loại tăng thuộc thế hệ Mark III<br />

các lý do an ninh, chính trị, kinh tế,<br />

các đảo Trân Bảo, Ẩn Long và Hắc Hạt<br />

có trang bị pháo 37 li, phần lớn tăng thế<br />

Trung Quốc phải tìm mọi cách khống<br />

Tử trong khu vực sông Ussuri sẽ thấy.<br />

hệ Mark II của Đức chỉ trang bị đại liên.<br />

chế biển Đông. Hai nỗi lo lớn của giới<br />

Các phiên họp tranh cãi chủ quyền kéo<br />

Tiệp Khắc có mấy trăm xe tăng hạng<br />

lãnh đạo CS Trung Quốc là sợ bị bao<br />

dài tới 20 năm, từ thập niên 1970 cho<br />

nặng 38 tấn trang bị pháo 75 li hiện đại<br />

vây từ bên ngoài và diễn biến hòa bình<br />

đến 1990 nhưng không đem lại kết quả<br />

nhất thời đó.<br />

bên trong nội bộ Trung Quốc. Nhìn<br />

nào. Mỗi lần có một cuộc họp giữa hai<br />

Nếu đánh nhau với Đức trong một cuộc<br />

quanh, họ chỉ thấy kẻ thù. Thật vậy, hầu<br />

nước, phái đoàn Trung Quốc chở theo<br />

chiến tranh quy ước, chưa chắc Tiệp đã<br />

hết các quốc gia dân chủ trong vùng từ<br />

một toa xe lửa chứa đầy tài liệu và đồ<br />

thua. Mà dù có thua, Tiệp Khắc cũng<br />

Ấn Độ đến Nhật Bản, Đài Loan, Nam<br />

vật để chứng minh chủ quyền Trung<br />

kéo dài cuộc chiến được một hai năm đủ<br />

Hàn, Thái Lan, tuy mức độ khác nhau<br />

Quốc trên các đảo này. Trung Quốc biết<br />

thời gian cho quốc tế can thiệp hay tìm<br />

nhưng đều là các quốc gia đang có<br />

dù chở cả xe bằng chứng cũng chưa hẳn<br />

cách lôi kéo các nước châu Âu vào ván<br />

những mâu thuẫn căn bản với Trung<br />

thuyết phục được Liên Xô nhưng chỉ<br />

cờ sinh tử. Khi tràn ngập Tiệp Khắc vào<br />

Quốc, không những về quyền lợi kinh tế<br />

muốn kéo dài thời gian đàm phán để chờ<br />

tháng Ba năm 1939, Đức tịch thu của<br />

mà cả chế độ chính trị. Sự lệ thuộc về<br />

đợi thời cơ.<br />

Tiệp 469 xe tăng, 1500 phi cơ chiến đấu<br />

chính trị của Việt Nam vào Trung Quốc<br />

Tương tự như Hitler, lãnh đạo CS Trung<br />

đủ loại, 43 ngàn súng máy và nhiều triệu<br />

không chỉ giúp giữ an toàn phòng tuyến<br />

Quốc lợi dụng chính sách ngoại giao<br />

súng trường. Số lượng vũ khí đó Đức đã<br />

phía nam mà còn tránh sự sụp đổ dây<br />

mềm của Mỹ<br />

phải tốn hàng năm mới sản xuất được.<br />

chuyền trong trường hợp cách mạng dân<br />

Trong bài viết Tranh chấp Mỹ – Trung,<br />

chủ tại Việt Nam diễn ra trước. Tuy<br />

một cảnh giác cho lòng yêu nước tôi có


THÔNG TIN 62 TRANG 18<br />

dịp trình bày chính sách Mỹ hiện nay là<br />

sự bước tiếp nối của chính sách ngăn<br />

chận thời Chiến tranh lạnh trong điều<br />

là một cường quốc vì nhiều lý do và một<br />

trong những lý do, Trung Quốc đã ngang<br />

nhiên xem Biển Đông như là “quyền lợi<br />

nhiêu thế hệ từ trước năm 1975 cho đến<br />

nay và chưa biết ngày nào mới trả hết.<br />

Bài học từ chủ nghĩa dân tộc cực<br />

kiện toàn cầu hóa. Nhiều người Việt lầm chính” và xem thường quyền hàng hải<br />

đoan<br />

lẫn nghĩ rằng hàng không mẫu hạm và lãnh thổ của các quốc gia vùng Đông Bài học lớn nhất mà nhân loại học được<br />

George Washington hùng mạnh thả neo Nam Á. Các lãnh đạo Cộng Hòa cũng tố từ Thế chiến thứ hai là sự thụ động, tiêu<br />

ngoài khơi Đà Nẵng là để bảo vệ Việt cáo TT Obama đã thực thi chính sách cực của con người trước hiểm họa của<br />

Nam. Thật ra, cả Trung Quốc và Mỹ đều “Nhân nhượng” của Nevill Chamberlain chủ nghĩa dân tộc cực đoan.<br />

biết dù áp dụng chính sách nào hay dù để đối phó với Trung Quốc. Dĩ nhiên, Những kẻ chịu trách nhiệm cho cái chết<br />

có thái độ nào, xung đột võ trang giữa TT Barack Obama phủ nhận những lời của 70 triệu người không chỉ là Adolf<br />

hai cường quốc lớn nhất thế giới có phụ kết án này.<br />

Hitler, Benito Mussolini và Kideki Tojo<br />

thuộc quá sâu, quá phức tạp về kinh tế Tương tự như Đức Quốc Xã đối với nhưng còn là Thủ tướng Anh Neville<br />

không thể xảy ra trong một giai đoạn Tiệp Khắc, Trung Quốc nắm chắc các Chamberlain và Tổng thống Pháp<br />

ngắn tới đây.<br />

thành phần lãnh đạo cam thân làm nô Édouard Daladier. Chính người dân Đức<br />

Về phía Trung Quốc, không giống Đức bộc cho ngoại bang và không quyết tâm đã bỏ phiếu cho Hitler và người dân Anh<br />

Quốc Xã cần chiến tranh để phục hồi và bảo vệ chủ quyền đất nước.<br />

đã nhảy nhót vui mừng khi lãnh thổ Tiệp<br />

phát triển, Trung Quốc phải đương đầu Trung Quốc biết rất rõ tham vọng cố rơi vào tay của Đức. Trong một thời<br />

với hàng loạt khó khăn trên trong cũng bám vào chiếc ghế quyền lực của giới gian ngắn trước Thế chiến thứ hai,<br />

như bên ngoài, việc phát động một cuộc lãnh đạo CSVN. Chủ trương “hợp tác hổ không chỉ Đức thôi mà cả nước yếu kém<br />

chiến tranh quy mô ở Á châu và Thái tương bình đẳng và cùng có lợi với tất cả hơn Tiệp như Ba Lan, Hungary cũng dự<br />

Bình Dương như Hitler đã làm với Tiệp các quốc gia” của lãnh đạo CSVN chỉ là phần vào bữa tiệc nấu bằng thịt xương<br />

Khắc là một điều giới lãnh đạo CS một khẩu hiệu tuyên truyền che đậy sự Tiệp Khắc. Thế chiến thứ hai có thể đã<br />

Trung Quốc không dám thực hiện. Hơn sợ hãi trước đàn anh CS Trung Quốc. không xảy ra hay xảy ra với mức độ tác<br />

ai hết, giới lãnh đạo CS Trung Quốc biết Ngay cả các cường quốc Anh, Nhật, hại thấp hơn nếu số lớn nhân loại ngày<br />

họ phải cần nhiều chục năm kỹ thuật và Pháp cũng không chủ trương như vậy đó không thỏa hiệp, không đồng lõa với<br />

một ngân sách hải quân khổng lồ mới đừng nói chi là những nước mang số cái ác.<br />

mong đuổi kịp Mỹ. Ngoài ra, chủ nghĩa phận sân sau như Việt Nam. Các nước Từ đó để thấy, việc ngăn chận chủ nghĩa<br />

Cộng Sản đã chết, Trung Quốc hiện nhỏ như Phần Lan, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy dân tộc cực đoan Trung Quốc ngày nay<br />

đang sống nhờ vào chủ nghĩa dân tộc Điển, Đài Loan, Nam Hàn vượt qua phải là trách nhiệm hàng đầu của nhân<br />

cực đoan và Thế chiến thứ nhất 1914- được những nhược điểm khách quan và loại yêu chuộng hòa bình và công lý bởi<br />

1918 dẫn đến tự sụp đổ của Đế Quốc chủ quan của đất nước họ bởi vì họ biết vì lịch sử chứng minh chủ nghĩa dân tộc<br />

Đức, Đế Quốc Áo Hung, Đế Quốc cách vận dụng chính sách đối ngoại của cực đoan dẫn đến chiến tranh ngay cả<br />

Ottoman đã dạy họ một bài học: Các đế các cường quốc để phục vụ cho sự phát trong trường hợp các kẻ chủ trương cực<br />

quốc gây chiến trên nền tảng của chủ triển của đất nước. Không chỉ Thổ Nhỉ đoan không muốn. Chưa từng có một<br />

nghĩa dân tộc cực đoan chẳng những Kỳ cần Anh Quốc mà Anh Quốc cũng trường hợp nào ngược lại. Giới lãnh đạo<br />

không thắng mà đều tan rã từ bên trong. cần Thổ Nhĩ Kỳ và tương tự không chỉ CS Trung Quốc là những người nhúm<br />

Về phía Mỹ, ngoài các lý do kinh tế, Đài Loan cần Mỹ nhưng Mỹ cũng cần lên ngọn lửa dân tộc cực đoan nhưng lửa<br />

riêng trong lãnh vực quân sự cũng Đài Loan.<br />

cháy mạnh hay yếu tùy thuộc vào nhiều<br />

không phải dễ dàng. Chính phủ Mỹ Quan hệ Trung Quốc và Việt Nam yếu tố có khi không nằm trong vòng<br />

trong lúc muốn duy trì ảnh hưởng trong không giống như quan hệ giữa Mỹ và kiểm soát của họ.<br />

vùng, cũng không muốn bị cuốn vào các Philippine hay Mỹ và Nam Hàn. Giới Các chủ trương đồng hóa và diệt chủng<br />

xung đột mang màu sắc chủ nghĩa dân lãnh đạo CSVN không có vị trí độc lập các dân tộc yếu thế là phó sản của chủ<br />

tộc đối đầu với chủ nghĩa dân tộc như về chính sách đối ngoại. Mọi chính sách nghĩa dân tộc cực đoan. Từ giai đoạn sau<br />

trường hợp Trung Quốc và Việt Nam. trước khi đưa ra đều phải đo lường phản cách mạng Pháp 1789 đến Thế chiến thứ<br />

Tháng Giêng 2011, Tổng thống Barack ứng từ phía Trung Quốc. CS Trung nhất rồi Thế chiến thứ hai cho tới các<br />

Obama trải thảm đỏ tiếp đón Chủ tịch Quốc và CS Việt Nam chia sẻ nhau một cuộc chiến đẫm máu vùng Balkans giữa<br />

Trung Cộng Hồ Cẩm Đào như quốc lịch sử lâu dài từ ngày đảng Cộng sản các nước thuộc liên bang Nam Tư cũ,<br />

khách với 21 phát đại bác chào mừng. hai nước được thành lập. Hai đảng gắn máu nhân loại đã đổ liên tục vì chủ<br />

Trong buổi tiếp tân, TT Obama ca ngợi bó về cả vật chất lẫn tinh thần. Câu nói nghĩa dân tộc cực đoan. Sau cực tả là<br />

“sự hợp tác tốt đẹp giữa hai nước”. Khi của Mao “Nhiệm vụ trung tâm và hình cực hữu, bản đồ thế giới chưa bao giờ<br />

trả lời buổi phỏng vấn dành cho tờ Wall thức cao nhất của cách mạng là nắm lấy thay đổi nhanh chóng như trong vòng<br />

Street Journal, Hồ Cẩm Đào công nhận quyền lực thông qua đấu tranh võ trang một phần tư thế kỷ vừa qua.<br />

sự quan trọng trong quan hệ tốt giữa và giải quyết vấn đề bằng chiến tranh” là Các nhà phân tích thường dựa vào hậu<br />

Trung Quốc và Hòa Kỳ. Họ Hồ cũng tư tưởng chỉ đạo của đảng CSVN trong quả hơn là tìm hiểu nguyên nhân nên<br />

nhấn mạnh đến việc hai quốc gia phải khi vạch định đường lối suốt hai cuộc không lấy làm lạ ít người so sánh Hitler<br />

“hành động phù hợp với quyền lợi căn chiến. Năm 1950, Trung Quốc là nước với Đặng Tiểu Bình. Đa số vẫn đánh giá<br />

bản của nhân dân hai nước, và tôn trọng đầu tiên công nhận Việt Nam Dân Chủ họ Đặng như một nhà lành đạo CS tiến<br />

quyền lợi chung của hòa bình và phát Cộng Hòa. Cả hai nước đã thừa nhận sự bộ, mở cửa hiện đại hóa, làm dịu căng<br />

triển thế giới”.<br />

đóng góp của và người của Trung Quốc thẳng giữa hai khối. Tuy nhiên, quan<br />

Dân biểu Ileana Ros-Lehtinen, thuộc vào mục đích thiết lập chế độ Cộng sản điểm của Hitler và Đặng Tiểu Bình có<br />

đảng Cộng Hòa, Chủ tịch Ủy ban Ngoại tại Việt Nam. Nợ máu xương chồng nhiều điểm giống nhau hơn cả giữa<br />

Giao Hạ Viện trong một văn bản công chất. Tuy không dính dáng gì đến dân Hitler và Stalin, Hitler và Mussolini hay<br />

bố cho báo chí sau đó, đã nghiêm khắc tộc Việt Nam nhưng nhân dân Việt Nam Hilter và Mao bởi vì cả hai đã dùng chủ<br />

phê bình Trung Quốc không xứng đáng đã và đang phải trả bằng máu của bao nghĩa dân tộc như một phương tiện để


THÔNG TIN 62 TRANG 19<br />

kích thích “niềm kiêu hãnh quốc gia”, vẽ<br />

lên trong nhận thức con người về “một Hội Nghị DIÊN HỒNG: nên<br />

Chủ nghĩa Mác-Lê [1] là một lý thuyết<br />

muốn làm điều tốt nhưng nội dung tư<br />

loại đất nước huy hoàng tưởng tượng”, HÒA hay nên CHIẾN ? duy lại phi khoa học, hoang tưởng, nên<br />

làm gia tăng nhất thời sức mạnh kinh tế<br />

sau những phấn khích ban đầu, cuối<br />

Nhân dân: QUYẾT CHIẾN !<br />

và tạo áp lực thường xuyên trên các<br />

cùng chỉ tạo ra những xã hội phi lý, đảo<br />

nước yếu hơn trong vùng.<br />

ngược luân thường, kìm hãm và phá nát<br />

Nhân loại nguyền rủa Hitler, kết án Mao * Không nhân dân nào thích chiến xã hội, tạo những cơ hội bằng vàng cho<br />

và phỉ nhổ Stalin, tuy nhiên, nếu chiến tranh, nhưng lời QUYẾT CHIẾN, những kẻ cơ hội chính trị lợi dụng nhảy<br />

tranh bùng nổ tại Á Châu, với dân số 1.3 chứ không HÒA, của Hội nghị Diên lên thành những bạo chúa mới, và gây<br />

tỉ người mà bầu nhiệt huyết được đun Hồng là vết son trong lịch sử. Hoà những tai hoạ cực lớn cho nhân loại, vì<br />

sôi bằng ngọn lửa hận thù, hậu quả của bình là quý, nhưng hoà bình để mất thế cần phải vứt bỏ.<br />

chủ nghĩa dân tộc cực đoan Trung Quốc nước êm như ru là thứ hoà bình đáng Trải hơn một thế kỷ và trên phạm vi<br />

do Đặng Tiểu Bình nhóm lên từ năm nguyền rủa, không thể so với sự diễn toàn nhân loại, đến nay nhận thức khoa<br />

1978 sẽ khủng khiếp đến dường nào. biến hoà bình để tự chuyển hóa thành học đào thải chủ nghĩa hoang tưởng ấy<br />

Giữa Hitler và Đặng Tiểu Bình ai tàn ác một nước dân chủ văn minh, chính là đã hoàn tất. Quanh vấn đề phê phán chủ<br />

hơn ai, chưa biết được.<br />

thứ hòa bình công chính và kiêu hãnh, nghĩa này bây giờ nói gì cũng chỉ là lặp<br />

Có hy vọng nào cho dân tộc Việt<br />

không kẻ nào chống được.<br />

lại ( hoặc nhai lại) những điều đã giải<br />

* Về căn bản và lâu dài, xuất phát từ<br />

Nam?<br />

quyết xong. Với một chân lý đã hiển<br />

nhu cầu xây dựng đất nước cũng như<br />

Như TT Lincoln từng nói “Một căn nhà<br />

nhiên thì mọi lý luận dài dòng đều là<br />

từ yêu cầu bảo vệ đất nước khỏi hiểm<br />

tự chia rẽ, căn nhà đó không thể đứng<br />

thừa. Chân lý đã có ( căn cứ vào nhân<br />

họa Bắc thuộc, xã hội Việt Nam phải<br />

vững”. Nhìn lại Việt Nam, chưa bao giờ<br />

loại văn minh) thì mặc nhiên sử dụng<br />

từ giã ảo tưởng Cộng sản, trở về một<br />

dân tộc lại phải chịu đựng sự phân hóa,<br />

đâu cần chứng minh lại? Chân lý nằm ở<br />

chế độ dân chủ lành mạnh thông<br />

chia rẽ trầm trọng như hôm nay. Một<br />

cộng đồng nhân loại 200 nước, trong đó<br />

thường như các nước văn minh,<br />

người Việt quan tâm đến tiền đồ dân tộc<br />

có tất cả những những nước tiêu biểu<br />

không có con đường nào khác. Chừng<br />

nào cũng đau lòng nhận ra điều đó. Tuy<br />

nhất cho tri thức nhân loại, hay nằm ở 4<br />

nào còn giữ chế độ gọi là “Xã hội chủ<br />

nhiên, dù có thể còn khác nhau trong<br />

nước Cộng sản tàn dư đang cố biến thái<br />

nghĩa” bên cạnh anh Cộng sản khồng<br />

cách trả lời, chúng ta không thể không<br />

để tồn tại?<br />

lồ Trung Quốc, thì hoạ mất nước là<br />

đồng ý rằng, để cứu đất nước, trước hết<br />

Với người có tim óc bình thường, chân<br />

thường trực. (HSP)<br />

phải tháo gỡ chiếc gông độc tài chuyên<br />

lý ấy khỏi cần bàn cãi. Còn với những<br />

chính ra khỏi cổ người dân và trả lại cho<br />

luận điểm “chày cối” thì vấn đề lại sang<br />

họ những quyền bẩm sinh mà ai cũng<br />

một bình diện khác, không còn ở lý luận<br />

có, đó là quyền làm người, quyền quyết<br />

Giải “Cộng” khoa học, càng lý luận khoa học bao<br />

định sinh mệnh của chính mình và của<br />

nhiêu lại càng vô ích bấy nhiêu.<br />

dân tộc mình. Bởi vì, chỉ có một Việt nhi thoát!<br />

Nam đoàn kết dưới ngọn cờ dân chủ, tự<br />

2/ Vấn đề Mác-Lê chưa xong trong<br />

chủ, cường thịnh mới mong thắng được<br />

thực tế Việt Nam.<br />

chủ nghĩa bá quyền Trung Quốc. Hà Sĩ Phu<br />

Mặc dù chân lý đã hiển nhiên, nhưng ở<br />

T. T. Đ.<br />

Việt Nam, với 3 “típ” người này thì chân<br />

http://www.trantrungdao.com/?p=1797 ( 解 共 而 脱 Bỏ Cộng sản thì thoát) lý ấy vẫn cứ “có vấn đề” để tranh cãi<br />

——————————————————<br />

mãi không dứt:<br />

Tham khảo:<br />

Trong “Thư gửi người đang yêu” nhà - những người quá yều về tư duy khoa<br />

- David Faber, Munich, 1938 Appeasement văn Phạm Đình Trọng đã nói với những học nên lạc hậu về nhận thức,<br />

and World War II, Simon & Schuster, New bạn bè còn vương vấn chút “yêu đương” - những người có tư duy nhưng còn nặng<br />

York 2009<br />

với Chủ nghĩa Cộng sản, rằng chủ nghĩa duy cảm hơn duy lý, nên lúng túng chưa<br />

- William L. Shirer, The Rise and Fall of the<br />

Cộng sản mà học thuyết Mác-Lê vạch<br />

Third Reich, 1995<br />

biết xử lý ra sao với gánh nặng tình<br />

- Mark Mazower, Hitler ‘s Empire, How The<br />

đường là một chủ nghĩa sai lầm, chỉ gây nghĩa và di sản trong quá khứ<br />

Nazis Ruled Europe, The Penguin Press, ra tội lỗi với đất nước, không thể sửa - những kẻ cố tình cãi chầy cãi cối vì<br />

New York 2008<br />

chữa mà chỉ có cách duy nhất là xoá bỏ mục đích duy lợi.<br />

- Carl K. Savich, Nationalism and War, tận gốc.<br />

Tổng số 3 “típ” người này đang còn rất<br />

MarkNews. com, 2008<br />

Có một thực tế là trong nước cũng đông và còn chi phối xã hội, nên trong<br />

- Richard J. Evan, The Third Reich in power, không ít người đã suy nghĩ gần giống thực tế câu chuyện Mác-Lê chưa thể<br />

The Penguin Press, New York 2005<br />

như vậy nhưng còn đắn đo chưa nói hết chấm dứt.<br />

- History of Germany, Wikipedia, the free<br />

ra thôi. Nhưng kẻ xâm lược đâu có chờ Tuỳ theo mức độ và động cơ khước từ<br />

encyclopedia<br />

ta, chúng cứ khẩn trương lấn tới, ngày<br />

- Interview with Dr. Carroll Quigley,<br />

chân lý mà họ có thể còn những nét<br />

Georgetown University, The Courier,<br />

một nguy hiểm. Nay quân xâm lược đã đáng yêu, đáng thông cảm, hoặc đã<br />

December 12, 1952<br />

riễu binh đến sát cửa nhà, thậm chí vào thành đáng trách, đáng giận, hoặc đáng<br />

- Hitler’s Plan for Eastern Europe, Selections rất sâu trong nội tình, nội địa.Trước tình ghét.Với những trường hợp ấy hoặc chỉ<br />

from Janusz Gumkowkski and Kazimierz hình ấy, nhiều Blogger đã bày tỏ ý kiến cần nói ngắn gọn, chỉ nói vào những<br />

Leszczynski<br />

rốt ráo quyết liệt hơn trước. Tôi xin liên chuyện thực tế, hoặc phải ứng xử bằng<br />

- World War II database, Munich Conference kết nhiều ý kiến về lý luận và thực tiễn cách khác, tuyệt nhiên không cần lý luận<br />

and the Annexation of Sudetenland<br />

đã có trên công luận, từ gốc đến ngọn, bài bản dài dòng như một đề tài triết học<br />

nói gọn lại cho rõ ràng hơn.<br />

* * *<br />

chuẩn mực cho phí công.<br />

1/ Nhận thức về chủ nghĩa Mác-Lê Lại có người suy nghĩ đơn giản : Chính<br />

đã xong về LÝ LUẬN: ĐCS ngày nay thực chất có theo Mác-Lê


THÔNG TIN 62 TRANG 20<br />

nữa đâu, ta nói Mác-Lê nữa làm gì? Xin Công an thì ngang nhiên tuyên bố “chỉ<br />

thưa, ĐCS chỉ bỏ một phần trong “Mác biết còn Đảng còn mình”, quân đội<br />

Kinh tế” thôi, đâu có bỏ lề lối chuyên chẳng những tuyên thệ trung với Đảng<br />

chính Mác-Lênin-Staline trong hệ thống mà còn tuyên bố nhân dân nào theo đảng<br />

chính trị? ĐCS còn cần đến Mác-Lê cả mới được coi là nhân dân!.Tóm lại, dưới<br />

về danh nghĩa lẫn nội dung.<br />

gầm trời Việt Nam thì công an, quân đội<br />

Chủ nghĩa Mác-Lê (và dẫn xuất là tư đã là của đảng mà dân cũng là của đảng<br />

tưởng HCM) vẫn là cơ sở để một đảng luôn (nếu không chấp nhận điều ấy thì<br />

CS độc quyền có thể tồn tại, vẫn là yêu thành thù địch). Kiêu binh vừa gắn chặt<br />

cầu có tính chất sinh-tử để duy trì một với Đảng của xã hội đỏ lại vừa công<br />

xã hội với nhiều điều ngang trái như khai đi sóng đôi với côn đồ của xã hội<br />

hiện nay, mất nó điều 4 Hiến pháp sẽ đen trước thanh thiên bạch nhật, kiêu<br />

không có lý do tồn tại, đảng phải giữ nó binh thản nhiên làm điều vô pháp luật,<br />

như giữ con ngươi của mắt mình chứ luật là tao, tao thích bắt là bắt cần gì<br />

không phải chỉ là cái vỏ hờ bên ngoài. phải lệnh, kiêu binh đánh chết người nếu<br />

Có điều là cái mà người ta cần đặt lên thích, kiêu binh sẵn sàng văng cả đồ dơ<br />

bàn thờ để sử dụng chưa hẳn đã là cái vào mặt những vị đương quyền tối cao<br />

người ta coi là thiêng liêng (như sẽ nói của họ nếu cần thiết…, khi kiêu binh đã<br />

thêm ở phần sau).<br />

muốn ra oai với dân thì mặt mũi các<br />

Thực chất khẩu hiệu “Kinh tế thị trường quan đương triều cũng chẳng là cái đinh<br />

theo định hướng XHCN” không phải gì, vì họ thừa biết lúc này ai đang cần<br />

nhằm cái đích XHCN xa xôi mà ai cũng đến ai?<br />

biết là không có thật, mà phải hiểu một Phơi hết sự tàn bạo bất cận nhân tình<br />

cách thiết thực đó là “Kinh tế thị trường không cần che đậy, đấy là sự tự bóc trần,<br />

kiểu Cộng sản”. “, tức là quá trình“tư tự “khoả thân chính trị” của chế độ<br />

bản hóa theo những bài bản có lợi nhất chuyên chính trong nước. Đồng thời, sự<br />

mà giới CS chóp bu độc quyền mong chuyên chính trong thế giới Cộng sản<br />

muốn ”, là dùng chuyên chính Vô sản với nhau cũng “khoả thân” luôn không<br />

độc tôn để độc quyền tích lũy tư bản, che đậy: việc chính thức thành lập thành<br />

không loại trừ quyền buôn bán tài phố biển Tam Sa với đầy đủ quy chế<br />

nguyên và lãnh thổ quốc gia. Chừng nào hành chính và quân sự, việc kêu gọi đầu<br />

quá trình tư bản hoá ấy đã xong thì cái tư ngay trong thềm lục địa đương nhiên<br />

vỏ Mác-Lê sẽ hết tác dụng, và buộc phải của Việt Nam, đưa 23.000 tàu đánh cá<br />

hết tác dụng, nếu không thì những tràn vào vùng biển Việt Nam…đã tự lột<br />

nguyên lý “có áp bức thì có đấu tranh” trần cái bản mặt giả dối của chủ nghĩa<br />

và “đào mồ chôn Tư bản” sẽ quay ngược quốc tế Cộng sản đến mức không còn<br />

mũi dùi vào chính giai cấp Tư bản đỏ do một chút lá nho, cả những 16 chữ vàng,<br />

Mác-Lê đẻ ra.<br />

quan hệ 4 tốt, và cuộc thi ca khúc Việt-<br />

Trung và lời kêu gọi tri ân kẻ xâm lược<br />

cũng trở nên trơ trẽn, hèn hạ không thể<br />

chấp nhận. Làm những điều quá hạ sách<br />

ấy, cả thế giới Mác-Lê như muốn thách<br />

thức công luận rằng “ông vô lý, ông tàn<br />

bạo, ông ngang ngược thế đấy, ông cứ<br />

làm trái ý dân, cứ làm trái công pháp<br />

quốc tế thế đấy làm gì được ông”? .<br />

3/ Vua đã cởi truồng , dân làm sao<br />

còn giữ “Lễ” ?<br />

Tại sao sự giả dối lại phát triển thành<br />

căn bệnh phổ biến và trầm kha như hiện<br />

nay?<br />

Một chủ nghĩa phi khoa học lại muốn<br />

được mọi người tôn vinh là duy nhất<br />

khoa học để cả xã hội tuân theo thì<br />

đương nhiên phải lừa bịp, kết hợp với<br />

bạo lực áp đặt. Nhưng trong hai biện<br />

pháp đó thì cách lừa bịp, nguỵ biện, giả<br />

khoa học để ngụy tạo sự “tự nguyện”<br />

mới là chủ yếu, là sở trường, còn bạo lực<br />

với nhân dân chỉ là phương án 2,<br />

phương án bất đắc dĩ. Nhưng sang giai<br />

đoạn mạt kỳ, thực tế đã phơi bày hết<br />

thảy, sự mị dân mất tác dụng, thì<br />

phương án 2 dần trở thành chủ yếu, các<br />

ĐCS phải bỏ sở trường dùng sở đoản là<br />

dùng bạo lực với nhân dân. Uy tín không<br />

còn, chính danh không còn, ngai vàng<br />

còn giữ được nhờ hết vào đội KIÊU<br />

BINH khổng lồ, rải khắp hang cùng ngõ<br />

hẻm.<br />

Thế là Vua đã cởi truồng tồng ngồng<br />

giữa phố như trong truyện ngắn<br />

Andersen mà hết thảy vẫn cứ đeo mặt nạ<br />

để ca ngợi bộ áo choàng quang vinh vô<br />

địch muôn năm ! Thực chất chế độ Cộng<br />

sản chỉ là một chế độ phong kiến biến<br />

tướng [2], nên suốt nửa thế kỷ nay, dù<br />

oan ức đến mấy người dân vẫn phải cư<br />

xử, ăn nói nhỏ nhẹ cho phải đạo, nói có<br />

chỗ dù không bao giờ được trả lời, chỉ<br />

nói râu ria cấm nói vào chỗ phạm. Ngay<br />

cả khi có báo chí “lề trái” ở trong nước<br />

thì lúc đầu cũng chỉ dám nói vào những<br />

việc cụ thể, không chạm đến Đảng, nếu<br />

muốn chạm đến gốc rễ của chủ nghĩa và<br />

lãnh tụ thì nói theo kiểu “ám chỉ” xa xôi<br />

nhưng ai cũng hiểu…Tất cả những sự<br />

đeo mặt nạ giả dối ấy chẳng qua là giữ<br />

LỄ trong một thể chế phong kiến cho<br />

phải đạo, ăn nói ra vẻ cung kính nể nang<br />

nhưng trong lòng đã hết tin yêu rồi.<br />

Trò xiếc dối trá lẫn nhau, cố giữ bộ mặt<br />

đúng quy cách ấy không thể kéo dài mãi.<br />

Phía vua quan đã “khoả thân tới số” thì<br />

dân chúng còn cung kính giả vờ sao<br />

được? Dùng súng hoa cải uy hiếp kẻ<br />

cưỡng chế đất, bắt nhốt Công an để hỏi<br />

cung, phụ nữ liều mạng khoả thân để giữ<br />

đất…vânvân…là những hành động “phá<br />

cách”! (Nhưng mẹ con bà Lài đã lầm,<br />

cái giới hạn nhân cách tuyền thống mà<br />

bà tưởng là ranh giới phòng vệ cuối<br />

cùng thì trong thế giới của những<br />

Nguyễn Trường Tô-Hô đâu có giá trị<br />

gì?).<br />

Đến giai đoạn này thì các Blogger trong<br />

nước cũng không giữ Lễ nữa: không cần<br />

ám chỉ mà kể thẳng tên người tên việc<br />

dù là thủ tướng hay tổng bí thư, hay Bộ<br />

Chính trị. Mác-Lê không còn là điểm<br />

nhạy cảm phải kiêng, lại còn nghi ngờ<br />

rằng Đảng và nhà nước có định chống<br />

xâm lược thật không (hay đã đồng tình<br />

với giặc xâm lược?), coi chính quyền chỉ<br />

là một đám cướp lớn phản động đã rõ<br />

ràng …<br />

Một Blogger tối thân cận với trùm<br />

chuyên chính Vô sản đã gọi Hồ Chí<br />

Minh là ”Ku Nghệ” mà không bị khiển<br />

trách thì đủ biết trong hậu trường họ đối<br />

với cụ Hồ cũng chẳng thành kính gì. Lại<br />

xuất hiện Blog quanlambao (là tiếng nói<br />

của nội bộ Đảng, phe Chỉnh đốn đảng<br />

chống phe Tham nhũng) chửi thẳng như<br />

tát nước vào mặt đương kim Thủ tướng<br />

còn hơn đánh kẻ thù mà không bị trừng<br />

trị.<br />

Những ranh giới cũ đã bị phá hết.Một<br />

giai đoạn đối thoại mới, bằng ngôn ngữ<br />

khác trước, đã bắt đầu. Phía Đảng và<br />

nhà nước đã dùng “NGÔN NGỮ” mới<br />

(gồm cả ngôn ngữ báo chí và ngôn ngữ<br />

hành động) thì nhân dân cũng dùng<br />

“ngôn ngữ” mới tương xứng. Vua đã<br />

cởi truồng, sao Dân còn giữ Lễ mãi<br />

được? Tinh thần nói đúng sự thật, nói<br />

hết sự thật đang sang một chất lượng<br />

mới..<br />

Cuộc đối thoại mới đã bớt đi rất nhiều<br />

mặt nạ phù phiếm để đến gần với sự thật<br />

hơn, bổ ích hơn, khẩn trương hơn, hiệu<br />

quả hơn. Những lời mạn đàm này gửi<br />

đến bạn bè cũng trên tinh thần mới và<br />

ngôn ngữ mới ấy.<br />

Một khía cạnh khác của nhu cầu nói thật<br />

là nhu cầu về phương pháp. Nếu phía<br />

quyền lực đã dùng phương pháp che<br />

đậy, nguỵ trang, mơ hồ, chung<br />

chung…mà phía phản biện cũng chơi<br />

đúng theo cách ấy thì thua! Trong bóng<br />

đá người ta bảo thế là “bị áp đặt lối<br />

chơi”, phải hết sức tránh. Lúc đầu nói


THÔNG TIN 62 TRANG 21<br />

thật quá e sẽ bị quy chụp nên phải thủ<br />

thế, nhưng nay đã khác.<br />

4/ Tình hình đã quá chín muồi cho<br />

một cuộc xâm lược.<br />

Khi Trung quốc chính thức thành lập<br />

thành phố Tam Sa (gồm 2 quần đảo HS<br />

và TS của Việt Nam) và đưa 23.000 tàu<br />

đánh cá vào vùng biển VN nhiều người<br />

gọi hành động ấy là liều lĩnh và lấy làm<br />

ngạc nhiên. Thực ra không đáng ngạc<br />

nhiên và Trung Quốc không hề liều lĩnh<br />

khi đã thiết kế chiến lược một cách vững<br />

chắc và tính toán cụ thể chắc ăn trăm<br />

phần trăm.<br />

Do vị trí địa-chính trị nênViệt Nam trở<br />

thành cửa ngõ mà chủ nghĩa Đại Hán<br />

buộc phải chiếm lĩnh để bành trướng về<br />

phía nam, nhưng Việt Nam trước đây đã<br />

kiên cường và mưu lược, phá tan mộng<br />

xâm lăng ấy của Trung Quốc.<br />

Bất hạnh thay, sự xuất hiện trào lưu<br />

Quốc tế Cộng sản hoang tưởng đã cung<br />

cấp cho Trung Quốc một cơ hội bằng<br />

vàng. Họ tận dụng những đặc trưng của<br />

Cộng sản để đưa con mồi vào lưới. Con<br />

mồi tự tìm đến cái bẫy, nhưng bị tấm<br />

màn “Quốc tế đại đồng” che mắt, nhìn<br />

cái bẫy thành chốn ruột thịt nương thân.<br />

Những năm 1949-1950 khai thông biên<br />

giới Việt Trung, một VN đã kiệt lực<br />

buộc phải dựa hẳn vào Trung Quốc để<br />

có sức đánh nhau với Pháp, những món<br />

hàng việt trợ từ vũ khí, quân trang quân<br />

dụng đến nhu cầu dân sinh là khởi đầu<br />

những trói buộc có tính chiến lược, là<br />

sợi dây thòng lọng đầu tiên, tận dụng<br />

những quan hệ thân thuộc của những<br />

người lãnh đạo đã có với Trung Quốc<br />

làm sợi dây liên kết.<br />

Cái thòng lọng thứ hai là do chuyến<br />

ngoại giao cầu hòa của Việt Nam diễn ra<br />

tại Thành Đô ngày 3-4/9/1990. Xét trong<br />

quan hệ có tính lịch sử giữa 2 kẻ thù<br />

truyền kiếp thì cuộc cầu hoà này chính là<br />

cuộc tuyên bố đầu hàng. Với hiệp ước<br />

Thành Đô (nhất định lịch sử sau này sẽ<br />

bạch hoá) Trung Quốc đã tẩy rửa được<br />

dấu vết chống Trung Quốc của Việt<br />

Nam tượng trưng bởi ý chí chống Tàu<br />

cứng rắn của TBT Lê Duẩn và cuộc<br />

chiến biên giới 1979. Sau hội nghị<br />

Thành Đô kế hoạch xâm lược đã thiết kế<br />

xong những nước cờ căn bản.<br />

Từ đấy trở đi, chỉ cần 4 năm một lần<br />

Trung Quốc khống chế người cầm đầu<br />

Việt Nam , tức Tổng Bí thư đảng, là đủ<br />

cho kế hoạch xâm lược tiến hành trôi<br />

chảy. Muốn vậy phải giữ cho VN yên vị<br />

theo chế độ Cộng Sản, không được dân<br />

chủ hoá, không được liên kết chiến lược<br />

với Hoa Kỳ.<br />

Kết quả của chủ trương liên kết chiến<br />

lược với Trung Quốc và liên kết lửng lơ<br />

với Hoa Kỳ là đã tạo những “điều kiện<br />

cần” và “điều kiện đủ” cho cuộc thôn<br />

tính Việt Nam một cách hoà bình. Điều<br />

kiện “cần” là một bộ máy lãnh đạo Việt<br />

Nam phải là bộ máy thân thiện Trung<br />

Quốc, không coi Trung quốc là xâm<br />

lược, đồng thời nhân dân Việt Nam thì<br />

tinh thần bạc nhược, không quan tâm<br />

đến sự đe doạ của Trung quốc, chấp<br />

nhận để “Đảng và Nhà nước lo”. Điều<br />

kiện “đủ” là làm sao khống chế được sự<br />

phản kháng của lực lượng tinh hoa là<br />

những người Việt còn giữ được sự cảnh<br />

giác và lòng quyết tâm bảo vệ đất nước,<br />

không cho họ đánh thức được dân<br />

chúng, đồng thời Hoa Kỳ và quốc tế<br />

không can thiệp.<br />

Khi ĐCSVN đã cam kết với ĐCS TQ<br />

thực hiện đủ những điều kiện ấy, thì (xin<br />

lỗi) chỉ một Trung Quốc ngu mới không<br />

tiến hành xâm lược Việt Nam.<br />

Giữa lúc quân xâm lược kéo binh mã<br />

rầm rập vào trong biên cương Tổ quốc<br />

mà các thủ lĩnh tối cao thì im phăng<br />

phắc, nhưng ra lệnh cho khắp nơi hát<br />

vang lời hữu nghị và tri ân, cho tướng<br />

lĩnh đứng ra tay bắt mặt mừng, và ra sức<br />

bắt giữ những người phản đối xâm lược!<br />

Cảnh tượng diễn ra như một trận công<br />

thành được chuẩn bị chu đáo, có nội<br />

công, vô hiệu hóa lính gác, vô hiệu được<br />

quân lính trong thành, lại tổ chức sẵn<br />

một đội kèn trống chào mừng, nghênh<br />

đón sứ quân của thiên triều. Tất cả như<br />

có sự phân công, phối hợp trong ngoài<br />

vậy. Chẳng trách người dân phải đặt<br />

thẳng sự nghi ngờ vào lòng dạ của người<br />

cầm vận mệnh đất nước:<br />

“Nguy cơ mất nước là hoàn toàn có thật.<br />

Đến lúc này nhân dân buộc phải hỏi:<br />

Đảng và Nhà nước có thực sự muốn<br />

chống xâm lược không? “<br />

(Cả đến việc thông qua Luật biển, làm<br />

nức lòng nhiều người, nhưng tiến hành<br />

song song với những động tác ve vãn kẻ<br />

xâm lược và cấm dân biểu tình thì có<br />

đáng tin không hay chỉ là “đánh trận<br />

giả” để đánh lừa dân chúng, giúp kẻ địch<br />

tiến thêm một bước nguy hiểm?).<br />

Thiên vạn cổ chưa có trận chiến nào<br />

được bố trí vẹn toàn như thế, sao lại bảo<br />

cuộc tấn công ấy là liều lĩnh được?<br />

Chiến thắng trong tầm tay, an toàn<br />

100% như thế mà không tiến công thì<br />

Trung Quốc ngu à?.<br />

5/ Giải Cộng nhi thoát! Có từ bỏ<br />

Mác-Lê cùng với cái gọi là XHCN<br />

mới cứu được nước!<br />

Xem như vậy thì suốt từ 1950 tới nay<br />

(2012), tất cã những thiết kế chiến lược<br />

và thực thi từng bước chiến thuật cho sự<br />

thôn tính Việt Nam kiểu mới của Trung<br />

Quốc đều phải dựa trên một nhân tố<br />

trung tâm và quán xuyến là đảng Cộng<br />

sản, thiết chế Cộng sản, và quan hệ<br />

Cộng sản. Việt Nam nếu không là Cộng<br />

sản thì Trung Quốc hoàn toàn bó tay.<br />

Vậy, theo lô-gích, đáp số của bài toán<br />

phòng thủ đất nước trước nạn Tân Bắc<br />

thuộc đã hiện ra rõ mồn một. Một Việt<br />

Nam 90 triệu dân, dân chủ pháp quyền<br />

phi Cộng sản, có bầu bạn khắp năm<br />

châu, chẳng có lý gì phải nằm trong<br />

vòng tay “ôm ấp” của Trung Quốc thì<br />

anh bạn khổng lồ xấu tính buộc phải nhớ<br />

đến những Chi lăng, Bạch đằng, Đống<br />

đa mà chìa bàn tay hữu nghị giao thương<br />

với sự bình đẳng và kính nể.<br />

Truyện kể rằng: Tướng nhà Minh Lưu<br />

Bá Ôn vào thăm mộ Khổng Minh, mặc<br />

giáp sắt khi đi qua cổng lát bằng nam<br />

châm liền bị hút chặt xuống đất. Lưu Bá<br />

Ôn đang luống cuống bỗng ngước nhìn<br />

lên thấy một bức hoành trên đề bốn chữ<br />

“Giải y nhi thoát” 解 衣 而 脱 (Cởi áo ra<br />

thì thoát) bèn làm theo …<br />

Nay chủ nghĩa Mác-Lê đối với ĐCSVN<br />

cũng chỉ như chiếc áo giáp sắt, mặc vào<br />

là bị thanh nam châm khổng lồ Trung<br />

quốc hút chặt, không ngẩng lên được.<br />

Gi ải Cộng nhi thoát 解 共 而 脱 , là cách tự<br />

cứu duy nhất, đẹp lòng dân tộc, và vẹn<br />

cả đôi đường.<br />

KẾT LUẬN : GIỜ NGUY<br />

BIẾN ĐÃ ĐIỂM !<br />

1/ Trước mắt, muốn cứu nước, dân ta<br />

cần phá cho được cái chiến lược “diễn<br />

biến hoà bình” trong quan hệ Trung-<br />

Việt, mà thực chất là xâm lược hoà bình<br />

và làm mất nước một cách hoà bình! Họ<br />

muốn đô hộ một nước khác mà không<br />

cần gây một cuộc chiến tranh xâm lược,<br />

kế hoạch thật là thâm độc!<br />

Chiến lược xâm lược hoà bình này do<br />

nhà cầm quyền Tân Đại Hán khởi thảo<br />

và áp đặt, ĐCSVN tự sa vào thế kẹt<br />

buộc phải làm theo. Hai đảng thoả thuận<br />

kín, quyết định số phận của Việt Nam là<br />

nước nhỏ hơn, nhân dân cả hai nước đều<br />

được sử dụng như những công cụ.<br />

Chỉ có nhân dân Việt Nam mới giúp<br />

được ĐCSVN ra khỏi thế bị kìm kẹp<br />

này. Nhưng muốn vậy ĐCS phải dũng<br />

cảm chịu đau một chút, khiêm nhường<br />

một chút, giảm đi một chút lòng “kiêu<br />

ngạo cộng sản” vô lối, để thừa nhận<br />

nhân dân, để “lột xác”, thoát khỏi chủ<br />

nghĩa hoang tưởng phản tiến hoá để trở<br />

về với dân tộc, tìm lại sự vinh quang<br />

chính đáng trong niềm kiêu hãnh chung<br />

của cả dân tộc.<br />

Bằng sự gặm nhắm của chiến lược Việt-<br />

Trung hữu hảo diễn biến hoà bình,“ cái<br />

ổ chim đại bàng” mà tổ tiên ta gây dựng<br />

đang từng ngày từng giờ chật hẹp dần lại<br />

một cách toàn diện, thành“cái tổ con


THÔNG TIN 62 TRANG 22<br />

chim chích” như vua Trần Nhân Tông<br />

đã lo trước nhiều thế kỷ. Hoạ mất nước<br />

đã nhỡn tiền !<br />

Không nhân dân nào thích chiến tranh,<br />

nhưng lời QUYẾT CHIẾN, chứ không<br />

HÒA, của Hội nghị Diên Hồng là vết<br />

son trong lịch sử. Hoà bình là quý,<br />

nhưng hoà bình để mất nước êm như ru<br />

là thứ hoà bình đáng nguyền rủa, không<br />

thể so với sự diễn biến hoà bình để tự<br />

chuyển hóa thành một nước dân chủ văn<br />

minh, chính là thứ hòa bình công chính<br />

và kiêu hãnh, không kẻ nào chống được.<br />

2/ Về căn bản và lâu dài, xuất phát từ<br />

nhu cầu xây dựng đất nước cũng như từ<br />

yêu cầu bảo vệ đất nước khỏi hiểm họa<br />

Bắc thuộc, xã hội Việt Nam phải từ gĩa<br />

ảo tưởng Cộng sản, trở về một chế độ<br />

dân chủ lành mạnh thông thường như<br />

lại xấu được? Xin nêu tóm tắt mấy ý<br />

góp phần giải đáp:<br />

- Mác-Lê vào được Việt Nam là do tháp<br />

tùng lòng yêu nước, những thành tựu có<br />

được là do tựa vào sức mạnh yêu nước<br />

của dân tộc mà có. Ở đâu và khi nào<br />

nhân tố chuyên chính vô sản phát huy<br />

tác dụng, lấn át truyền thống dân tộc, thì<br />

ở đó, khi đó, phát sinh sai lầm và tổn<br />

thất.<br />

- Cái tốt chủ yếu ở giai đoạn đầu, khi<br />

cầm quyền là bắt đầu thoái hóa, càng<br />

củng cố được quyền lực thì càng thoái<br />

hoá, càng về sau càng thoái hóa. Muốn<br />

lấy lại thiện cảm thì phải “ăn mày quá<br />

khứ”.<br />

- Cá nhân đảng viên có thể tốt, nhưng<br />

đứng trước tổ chức thì những cái tốt cá<br />

nhân bị vô hiệu hoá. Tổ chức Cộng sản<br />

người dân được sử dụng để đi lại thông<br />

thường và đi lại trong những việc đông<br />

người chính đáng: đám cưới, đám tang<br />

rất cản trở giao thông, đón rước, hội hè<br />

rất cản trở giao thông…thì giao thông<br />

tạm ngừng một thời gian ngắn, có sao<br />

đâu? Biểu tình bảo vệ Tổ quốc còn chính<br />

đáng và quan trọng hơn mọi sinh hoạt<br />

khác, giao thông phải tạm dừng để phục<br />

vụ biểu tình cũng là chính đáng, huống<br />

chi lèo tèo vài trăm người thì cản trở nỗi<br />

gì? Mẹo “cho Ỉa nhưng cấm đái” này sẽ<br />

còn phát huy nhiều nguỵ biện xảo trá<br />

khác nữa, nhưng nhân danh một<br />

“Chính” quyền mà dùng mẹo bẩn như<br />

vậy thì còn “chính” nữa không?<br />

9/8/2012<br />

HSP<br />

http://www.danchimviet.info/archives/63250<br />

các nước văn minh, không có con đường là phép cộng những “số dương” thành * * *<br />

nào khác. Chừng nào còn giữ chế độ gọi một “số âm”, sử dụng rất nhiều người tốt<br />

là “Xã hội chủ nghĩa” bên cạnh anh để thực hiện một điều huyễn hoặc,<br />

Kẻ thù của chế độ<br />

Cộng sản khồng lồ Trung Quốc, thì hoạ không tốt. Càng lên trên thì tính “bản<br />

mất nước là thường trực.<br />

thiện” của con người càng bị tính Nguyễn Hưng Quốc<br />

Có thể ĐCSVN lường trước bước thứ<br />

hai này nên nghi ngờ và cấm người dân<br />

biểu tình chống Trung Quốc xâm lược ?.<br />

Tôi nghĩ mọi việc hoàn toàn trong sáng,<br />

không có gì thủ đoạn ở đây. Cần nói thật<br />

với nhau rằng việc trước mắt cũng như<br />

lâu dài đều đòi hỏi phải tháo vòng Kimcô<br />

chuyên chính Vô sản, nhưng tính chất<br />

hai việc khác nhau xa. Kẻ xâm lược là<br />

giặc đến từ bên ngoài, cần phải làm cho<br />

chuyên chính sai lầm của tổ chức lấn át,<br />

cho nên càng lên trên càng tiêu cực.<br />

Tham nhũng độc quyền ghê gớm nhất<br />

đều ở cấp cao. Chính gương tốt, liêm<br />

chính, của các đảng viên ở cơ sở là tấm<br />

bình phong che cho tội lỗi của cấp cao<br />

- Bởi là người tốt, người yêu nước,<br />

nhưng bị dòng lịch sử cuốn vào một trào<br />

lưu huyễn tưởng nay đã bị lịch sử đào<br />

thải, thì mỗi người đảng viên cộng sản<br />

họ thất bại trong âm mưu đó, việc ấy đều phải chọn một trong hai sự “phản Giới lãnh đạo Việt Nam thường chỉ tay<br />

phải làm ngay không thể trần trừ, hoàn bội” không thể thoái thác: hoặc cứ nhắm về hướng này hướng nọ và la toáng tên:<br />

toàn không giống với quan hệ người mắt theo chủ nghĩa thì phản bội dân tộc, “Kẻ thù!” Cái gọi là “kẻ thù” ấy mang<br />

trong một nước với nhau, quan hệ được hoặc đặt dân tộc lên trên thì sẵn sàng từ nhiều tên khác nhau, từ “phản động” đến<br />

cố kết bởi tình yêu Tổ quốc ngàn đời bỏ chủ nghĩa Mác-Lê ảo tưởng, đó là sự “diễn biến hòa bình”, nhưng phần lớn<br />

thiêng liêng, để cùng xây dựng một đất từ bỏ, sự “phản bội” đáng ca ngợi. đều có một xuất xứ: ngoại nhập. Con<br />

nước văn minh là điều hoàn toàn có thể * Một nguỵ biện nhằm chống biểu đường ngoại nhập có hai hình thức: hoặc<br />

thực hiện được, mà nước Đức là một tình:<br />

do các lực lượng bên ngoài xúi giục<br />

tấm gương đầy thuyết phục.<br />

Người dân muốn biểu thị quyết tâm hoặc chịu ảnh hưởng từ nước ngoài một<br />

(9-8-2012)<br />

chống xâm lược, bảo vệ đất nước thì cách gián tiếp.<br />

H.S.P.<br />

phương pháp truyền thống ở mọi quốc Dân chúng xuống đường chống con<br />

Nguồn: Đàn Chim Việt<br />

gia là BIỂU TÌNH. Muốn giúp cho quân đường lưỡi bò ngang ngược của Trung<br />

============================= xâm lược khỏi bị làm phiền thì nhà cầm Quốc bị gán tội: âm mưu chống phá<br />

[1] Sai lầm gốc từ Mác nhưng phải cộng quyền Việt Nam hứa với họ là kiên cách mạng từ nước ngoài. Nông dân<br />

với Lênin mới thành một thể hoàn chỉnh quyết cấm dân VN mình biểu tình. chống lại lệnh cưỡng chế đất đai ở Văn<br />

về chính trị và lan rộng ra thế giới. Nhưng không thể công khai cấm biểu Giang cũng bị gán tội bị phản động từ<br />

[2] Hà Sĩ Phu :<br />

tình (vì cấm là phi lý và thất nhân tâm) bên ngoài xúi giục. Tu sĩ, cư sĩ và tín đồ<br />

http://www.hasiphu.com/ll3.html thì cấm những gì liên quan không thể Phật giáo theo hệ phái Làng Mai dựng<br />

———————————————— tách rời với biểu tình là đi đông người chùa để tu tập cũng bị lên án tham gia<br />

PHẦN VIẾT THÊM<br />

trên phố, bèn quy tội là gây rối trật tự, vào “diễn biến hòa bình”. Giáo dân<br />

Cần thoát khỏi một vài nguỵ biện và ảnh hưởng đến giao thông. Đây là nguỵ Công giáo đòi đất vốn thuộc về Giáo<br />

những suy nghĩ tự trói buộc<br />

biện dùng “mẹo Trạng Quỳnh”: nếu Hội cũng bị chụp cái mũ phản động theo<br />

không thể cấm ỈA thì cấm ĐÁI, không sự giật dây của nước ngoài.<br />

* Nhiều đảng viên rất lo ngại cho hiện được đái thì làm sao mà ỉa? Thế là Nếu cứ nghe theo lời của giới lãnh đạo<br />

tình xuống dốc và bất lực của đảng không cấm biểu tình mà dân không biểu Việt Nam, người ta có cảm tưởng Việt<br />

hiện nay, nhưng băn khoăn trước câu tình được.<br />

Nam đang tứ bề thọ địch. Đâu đâu cũng<br />

hỏi: Đảng không ưu việt sao đánh Nhà nước ta quả là nhiều sáng kiến và có kẻ thù. Kẻ thù nào cũng cực kỳ xảo<br />

được Pháp, được Mỹ? Đảng cũng làm tận tâm với bạn vàng xâm lược. Nhưng quyệt và hung ác.<br />

được nhiều việc tốt đấy chứ? Ba triệu xin thưa điều quy kết này là bậy bạ và Cái lối tuyên truyền như vậy có nhiều<br />

đảng viên hầu hết là tốt thì đảng sao phạm pháp. Đường xá là của toàn dân, cái sai và cái hại.


THÔNG TIN 62 TRANG 23<br />

Cái sai thì đã rành rành. Nhưng còn cái<br />

hại? Cũng nhiều. Nhưng trong đó cái hại<br />

lớn nhất là nó che khuất những kẻ thù<br />

thực sự.<br />

Kẻ thù thực sự của chính quyền và đảng<br />

Cộng sản Việt Nam hiện nay là ai?<br />

Trung Quốc chăng? Từ mấy năm nay,<br />

trên khắp thế giới, ai cũng thấy rõ là<br />

Trung Quốc đang âm mưu lấn chiếm hải<br />

đảo của khá nhiều nước láng giềng: họ<br />

giành bãi đá ngầm Scarborough (Trung<br />

trước, chưa chắc họ đã tin hẳn. Nhưng ít<br />

nhất là họ cũng làm cho nhiều người tin<br />

là họ tin. Vì tin như thế nên rất nhiều<br />

người sẵn sàng ủng hộ họ. Bây giờ,<br />

không có chút xíu lý tưởng nào còn giá<br />

trị. Về chuyện độc lập, càng ngày những<br />

tin tức trong cung đình của họ được tiết<br />

lộ ra ngoài càng cho thấy cách hành xử<br />

của họ không khác gì các quan lại thời<br />

thuộc địa. Mà không cần những thứ<br />

được gọi là tin mật ấy. Cứ nhìn cách họ<br />

dân đến gãy cổ hoặc chết thê thảm rồi hô<br />

hoán lên là nhân dân tự tử.<br />

Quay lưng lại với nhân dân như vậy, chế<br />

độ dựa vào ai để tồn tại? Thứ nhất là<br />

công an. Họ đặt “điều kiện” đổi chác với<br />

công an: “Còn đảng, còn mình”. Họ mặc<br />

kệ công an làm thánh làm tướng gì cũng<br />

được miễn là đừng quay súng lại về<br />

hướng họ. Cuối cùng công an biến thành<br />

một đám kiêu binh như cuối thời Lê<br />

Trịnh ngày xưa. Thứ hai, là đám thương<br />

Quốc gọi là Hoàng Nham) với trấn áp những người dân chống Trung binh bị côn đồ hóa, tự biến mình thành<br />

Phillipines, quần đảo Senkaku (Điếu<br />

Ngư Đài) với Nhật Bản; Hoàng Sa và<br />

Trường Sa với Việt Nam. Ngoài hải đảo<br />

còn có lãnh hải: với con đường lưỡi bò<br />

(còn gọi là đường chữ U hay đường chín<br />

Quốc từ Sài Gòn đến Hà Nội thì cũng đủ<br />

thấy. Cách họ đục bỏ chữ Trung Quốc<br />

trên các tấm bia tưởng niệm liệt sĩ thời<br />

chiến tranh chống Trung Quốc năm<br />

1979 ở Lạng Sơn thì lại càng rõ.<br />

những sai nha sẵn sàng lao vào ăn vạ<br />

hoặc đánh đập những kẻ bị xem là “đối<br />

tượng” của chế độ.<br />

Nhưng chọn lựa xây dựng chế độ trên<br />

hai lực lượng như thế cũng có nghĩa là<br />

đoạn, Cửu đoạn tuyến, 九 段 線 ), họ lấn http://www.thanhnien.com.vn/pages/201103 chọn con đường diệt vong.<br />

gần hết vùng biển chung của các nước 05/lang-son-nhung-ngay-thang-hai.aspx Trong năm 2011, đã có bao nhiêu chế độ<br />

Việt Nam, Philippines, Malaysia, Brunei Họ trở thành kẻ thù của chính họ khi họ có “chiến lược” tương tự đã bị sụp đổ.<br />

và Indonesia. Trên cả hai phương diện, tham nhũng. Phải nói ngay là tham Họ bị sụp đổ không phải bởi một kẻ thù<br />

hải đảo và hải phận, nước chịu ảnh nhũng thời nào cũng có. Và ở đâu cũng nào cả. Họ tự làm cho họ sụp đổ.<br />

hưởng nặng nề nhất của âm mưu bành có. Sự khác biệt chỉ là ở mức độ. Mức N.H.Q<br />

trướng từ phía Trung Quốc chính là Việt độ tham nhũng ở Việt Nam có lẽ đã lên Blog / Nguyễn Hưng Quốc<br />

Nam.<br />

đến mức cao nhất trong lịch sử hiện đại. * * *<br />

Có thể nói, đối với Việt Nam hiện nay, Trong ký ức người Việt, ít nhất từ đầu …Biển Đông đang đứng trước nguy cơ bị<br />

không có ngoại thù nào nguy hiểm cho thế kỷ 20 đến nay, dường như chưa bao Trung quốc độc chiếm, ai cũng biết.<br />

bằng Trung Quốc. Có khi đó là kẻ thù giờ tham nhũng lại hoành hành như bây Nhưng chuyện rừng thượng nguồn và cả<br />

duy nhất có thể dẫn đến xung đột về giờ. Ở đâu cũng gặp tham nhũng. Lớn thượng nguồn của những con sông đổ<br />

quân sự.<br />

ăn lớn; nhỏ ăn nhỏ. Cứ hễ có chút chức nước ra biển Đông, Trung quốc cũng mưu<br />

Tuy nhiên, tôi vẫn không tin là Trung tước là có tiền tràn đến. Khi tham nhũng<br />

mô độc chiếm thì ít người biết. Đó chính là<br />

diễn biến hòa bình theo cách trỗi dậy hòa<br />

Quốc có ý định tấn công lãnh thổ Việt như thế, người ta chỉ biết và chỉ chạy<br />

bình.<br />

Nam. Lấn chiếm hải đảo: Có. Lấn chiếm theo lợi ích cá nhân. Lợi ích của đất Viễn cảnh “bất chiến tự nhiên thành” mà<br />

hải phận: Có. Nhưng tung quân đánh nước trở thành chuyện phù phiếm. Bởi cụ Nguyễn bỉnh Khiêm tiên tri có thể sắp<br />

nhau trên đất liền như năm 1979: vậy không có gì ngạc nhiên khi thấy có chứng nghiệm. Một đất nước có gần<br />

Không.<br />

chính quyền hiện nay đang làm những vạn Giáo sư, Phó giáo sư không có lấy vài<br />

Tại sao ư?<br />

chuyện hầu như ai cũng biết là không bằng phát minh. Một nền công nghệ quốc<br />

Có ba lý do chính. Một, trong khi chưa nên làm: cho Trung Quốc thuê rừng đầu gia không làm nỗi cây kim may áo. Viện<br />

trở thành siêu cường quốc số một trên nguồn, khai thác bauxite, trúng thầu vô Trường mỗi năm xài hàng nghìn tỷ nghiên<br />

thế giới, Trung Quốc không dại gì tự số công trình có ý nghĩa chiến lược<br />

cứu mà giống lúa lai, bắp lai cứ phải nhập<br />

về. Bệnh viện ngày càng ngột ngạt mà<br />

biến mình thành đối tượng bị đả kích, và mang tầm quốc gia, khăng khăng đòi<br />

dược phẩm cũng như phương cách chẩn<br />

từ đó, cô lập trên trường quốc tế. Hai, giải quyết song phương với Trung Quốc đoán điều trị phụ thuộc hoàn toàn, đến<br />

tham vọng chính của Trung Quốc hiện về những vấn đề vốn tự bản chất có tính thuốc phòng, vắc- xin cũng thiếu<br />

nay vẫn dừng lại ở vùng biển với những chất đa phương và cần được đa phương thốn…(ĐNS)<br />

con đường vận chuyển trên biển và hóa… Tất cả cũng chỉ vì sự ích kỷ của<br />

những nguồn nguyên liệu nằm sâu dưới những kẻ tham nhũng.<br />

đáy biển. Họ có thể đạt được những Nhưng quan trọng nhất, họ trở thành kẻ Diễn biến hòa bình<br />

tham vọng ấy mà không cần phải đánh thù của chính họ khi họ quay lưng lại<br />

nhau thực sự. Ba, Trung Quốc thừa khôn với nhân dân. Ngày xưa, họ tạo dựng lực và tổn thiệt cho<br />

ngoan để biết họ không nên đánh bại lượng và sức mạnh của họ từ nhân dân.<br />

chính phủ Việt Nam hiện nay: Không dễ Chiêu bài nhân dân được họ sử dụng Việt Nam<br />

gì họ có được một kẻ thù hiền lành, nhẫn khắp nơi. Còn bây giờ? Họ cướp đất của<br />

nhục, nhún nhường và sẵn sàng nhượng nhân dân. Họ xua đuổi nhân dân ra khỏi Đoàn Nam Sinh<br />

bộ đến như vậy.<br />

những mảnh đất màu mỡ và béo bở nhất.<br />

Cho nên, Trung Quốc có thể là kẻ thù Họ xua công an và côn đồ trấn áp nhân Từ sau hội nghị Thành Đô, 3-4/9/1990,<br />

của dân tộc Việt Nam nhưng lại không dân. Họ đạp vào mặt nhân dân. Họ còng tiếng đại bác cầm canh từ bên kia biên<br />

phải là kẻ thù của chế độ Việt Nam hiện tay nhân dân đẩy lên những chiếc xe bít giới bắn sang nước ta đã dừng hẳn. Hơn<br />

nay.<br />

bùng rồi chở đến đồn công an hoặc 10 năm chiến tranh biên giới với Trung<br />

Kẻ thù của chế độ cộng sản không ai chuyển thẳng đến các trại phục hồi nhân quốc, các hoạt động quân sự tạm ngưng,<br />

khác hơn là chính họ.<br />

phẩm. Họ ném vào túi nhân dân những nhưng cuộc chiến trên các mặt trận khác<br />

Họ trở thành kẻ thù của chính họ khi họ chiếc “bao cao su đã qua sử dụng” để có tiếp tục diễn ra ngày càng quyết liệt.<br />

phản bội lại những lý tưởng mà họ theo cớ bắt bớ. Họ vu cho nhân dân tội “trốn Suốt thời gian chiến tranh đó, Việt Nam<br />

đuổi từ trước: độc lập dân tộc và bình thuế” để đẩy họ vào tù. Họ đánh nhân đang sa lầy trên toàn tuyến Tây Nam,<br />

Liên xô cũng sa lầy ở Ap-ga-nix-tăng,<br />

đẳng trong xã hội. Những lý tưởng ấy,<br />

còn nội bộ Trung quốc vừa thoát hiểm


THÔNG TIN 62 TRANG 24<br />

sau thời kỳ “kiên trì 4 hiện đại hóa” và<br />

vừa kết thúc sự vụ Thiên An môn.<br />

Mục tiêu của Trung quốc trong hội nghị<br />

này là muốn cùng Viêt Nam ép<br />

Kampuchia chấp nhận giải pháp 4 bên<br />

6:2:2:2: trong Hội đồng Dân tộc Tối cao<br />

do cựu hoàng Sihanouk làm chủ tịch.<br />

Cuối cùng, Hội đồng này hoạt động rất<br />

lủng củng nhưng di họa của giải pháp<br />

Đỏ ấy vẫn còn phát tác đến hôm nay.<br />

Nếu trong thời chiến tranh biên giới Tây<br />

Nam, Trung quốc vẫn viện trợ cho lực<br />

lượng Fulro quấy phá trên cao nguyên<br />

Việt Nam thông qua hành lang của Pol<br />

Pot, thì lúc sau này phe phái của Xon<br />

Xan rồi các Hoàng thân tiếp tục gây rối<br />

Tây nguyên thông qua các Trại Tỵ nạn<br />

của Cao Ủy Liên Hiệp quốc (khuyến<br />

khích các Dân tộc thiểu số ở Đông<br />

Dương sau Hội nghị Bắc Kinh năm 1971<br />

là thường xuyên đòi tự trị). Các phe phái<br />

này tuyên truyền trong dân, kể cả việc<br />

trưng bày tại Hoàng cung bản đồ sai sự<br />

thật về vương quốc Kampuchia rộng lớn<br />

mà so với thực trang hiên nay thì Việt<br />

Nam là nước xâm chiếm chủ yếu. Mấy<br />

năm trước có vụ nhổ cột mốc biên giới<br />

của đảng đối lập Sam Rainsy, nay lại<br />

xuất hiện yêu cầu Thủ tướng Hun Xen<br />

giải trình vấn đề Việt Nam xâm lấn đất<br />

đai do cắm mốc biên giới,… Rõ ràng<br />

Hội nghị ấy Trung quốc đã gài bẫy để<br />

Việt Nam mắc lỡm, mang tiếng đàm<br />

phán “trên lưng” của bạn, đồng thời họ<br />

cài cắm được những kẻ mang ơn mới,<br />

bảo sao bạn không bị TQ gây khó dễ<br />

trong vấn đề biển Đông tại hội nghị<br />

ASEAN mà Việt Nam là nước chịu thiệt<br />

thòi nhiều nhất.<br />

Đường lối ngoại giao 8 chữ của Trung<br />

Cộng lâu nay là: Nam thuận – Bắc cân –<br />

Đông hòa –Tây tấn (dù rằng Chủ tịch<br />

Hồ Cẩm Đào không một lời hé môi<br />

trong phương hướng Đại hội vừa qua)<br />

cho thấy để phương Nam quy thuận chỉ<br />

có một cách là làm cho Việt Nam ta suy<br />

yếu đi, trong đó làm suy kiệt giống nòi<br />

là biện pháp lâu bền nhất. Đọc lại lời<br />

văn cay đắng tổng kết chiến tranh của Lê<br />

đức Thọ cuối năm 1977: “… Phải qua<br />

30 năm chiến tranh ta mới rút ra được<br />

quy luật tồi tệ của nó- chọn những người<br />

con ưu tú dũng cảm đưa ra phía trước<br />

chiến đấu và hy sinh, để lại hậu phương<br />

những người yếu hèn, què quặt, dốt<br />

nát…” Rõ là từ thời Việt Nam đánh<br />

Pháp đến nay, nước Trung quốc Cộng<br />

sản luôn chủ trương duy trì chiến tranh<br />

lâu dài, tạo mâu thuẫn gây nội chiến, gây<br />

rối liên tục để Việt Nam suy tàn.<br />

Lịch sử ngàn năm đô hộ liền với ngàn<br />

năm tàm thực cho thấy đường lối ngày<br />

nay nhất quán với kinh nghiệm lịch sử<br />

ấy, nên câu nói “đánh Mỹ đến người<br />

Việt Nam cuối cùng” có ý nghĩa sâu như<br />

thế nào khi họ “giúp” cho Kampuchia và<br />

Lào. Chỉ có thể bằng con đường “phiên<br />

thuộc” Trung quốc mới tiến được xuống<br />

phương Nam chinh phục toàn bộ Đông<br />

Nam Á.<br />

Sau một thời gian chiến tranh với Pháp<br />

và Mỹ đã quá dài, Việt Nam chưa kịp<br />

hồi phục thì phải chia sức ra gánh hai<br />

cuộc chiến tranh biên giới do Trung<br />

quốc gây ra cũng như nhiều cuộc nội<br />

loạn bên trong suốt 15 năm nữa, kinh tế<br />

suy sụp thảm hại, chính là lúc Trung<br />

quốc chìa tay ra tái lập quan hệ bình<br />

thường. Lúc này, sự sụp đổ của toàn<br />

khối Cộng sản Đông Âu đang tràn tới<br />

Liên xô (cũ), mà nguyên nhân chủ yếu là<br />

sự lãnh đạo độc tài đã thủ tiêu mọi khả<br />

năng ứng phó, phát triển mềm dẻo của<br />

xã hội và làm xơ cứng các hoạt động<br />

kinh tế bình thường vì theo đuổi phương<br />

thức kinh tế tập trung chỉ huy, làm theo<br />

kế hoạch trong một thời gian quá dài.<br />

Một Bí thư Nguyễn văn Linh đã từng<br />

mạnh dạn phá vỡ chủ trương “tem<br />

phiếu”, mạnh dạn “bung ra” với nghị<br />

quyết 33 của Thành ủy Tp HCM- nhưng<br />

khi chấp chính với cương vị TBT ông đã<br />

chấp nhận thực tế rằng “Trung Quốc dù<br />

có bành trướng cũng là nước XHCN”<br />

(?!)- tức là bình thường hóa quan hệ<br />

giữa Việt Nam với Trung quốc theo cách<br />

quy phục nước đàn anh trong phe. Thực<br />

chất là hai bên chỉ vì muốn giữ Đảng và<br />

cố tin rằng chỉ có Đảng Công sản mới có<br />

thể tiếp tục lèo lái con thuyền lịch sử<br />

quốc gia. Đó mới chính là lý do hai kẻ<br />

thù xích lại để mở đầu thời kỳ Việt Nam<br />

bị lệ thuộc toàn diện vào Trung quốc.<br />

Trong các câu chữ thời bấy giờ rộ lên<br />

chuyện “diễn biến hòa bình”. Hai Đảng<br />

gần như thống nhất với nhau chống lại<br />

lực lượng thù địch, cụ thể là Mỹ và các<br />

nước phương Tây. Còn Trung quốc thì<br />

theo đuổi mục tiêu nín thở qua sông, gọi<br />

là trỗi dậy hòa bình. Oái oăm thay, trong<br />

sự trỗi dậy ấy đầy rẫy những diễn biến<br />

tác động lên nền kinh tế, nền công nghệ<br />

quốc gia của Việt Nam. Việc chống các<br />

thế lực phản động, phản dân hại nước<br />

đều cần thiết nhưng đừng như An<br />

Dương Vương đến phút cuối mới hay kẻ<br />

thù ở ngay sau lưng mình.<br />

Những hình ảnh Đường Gia Triền sang<br />

Hà Nội ký hiệp định biên giới trên bộ,<br />

Chủ tịch Giang Trach Dân sang thăm vỗ<br />

yên bà con ở Hội An, hay Thủ Tướng<br />

Chu Dung Cơ bay vào Sài Gòn, cưỡi Phi<br />

Yến vòng quanh thăm Chợ Lớn,… cho<br />

thấy sự ấm lên của quan hệ cấp cao,<br />

đồng thời các liệt sĩ thương binh trong<br />

thời chống bành trướng phía Bắc hay bỏ<br />

mình ngoài biển Trường Sa bị quên lãng<br />

nhạt nhòa.<br />

Những sự việc gặm nhấm từ mua râu<br />

ngô đến bán giống lúa lai kém phẩm đều<br />

cho thấy rõ mục tiêu đánh sập nền kinh<br />

tế nông nghiệp vốn là căn bản của nước<br />

ta, bên canh việc mua bán nông sản<br />

phẩm luôn có sự bất bình thường- hàng<br />

xuất sang thì lừa lọc, hàng nhập về toàn<br />

nhiễm độc từ rau quả sữa bột,…<br />

Trên chánh phủ vừa cấm xe ba bánh nội<br />

địa thì nhập về vô số xe ba bánh Trung<br />

quốc. Cấm xe Công nông đầu ngang thì<br />

nhập về vô số xe vận tải cỡ nhỏ không<br />

phải đăng kiểm. Áp chế bằng thuế khóa<br />

và tiêu cực phí đến mức các doanh<br />

nghiệp sản xuất máy nông nghiệp cho<br />

đến công cụ sản xuất chết mòn, thì<br />

“bạn” mua sừng bò móng trâu rồi xuất<br />

sang đủ thứ máy nông cụ.<br />

Tài nguyên từ than đến ti-tan, vôlfram,…<br />

kìn kịn xuất sang giá rẻ, nay còn<br />

đang tiếp tục xúc tiến dự án Bô-xít<br />

Nhôm và hàng loạt mỏ kim loại của Tây<br />

nguyên cũng như các tỉnh giáp biên, kể<br />

cả đất hiếm mà dư luận cho rằng chỉ để<br />

trả nợ đã vay.<br />

Vào chợ vùng cận biên toàn hàng Tàu,<br />

mà người tiêu dùng xách mé là của Hồ<br />

cẩm Đào, nào đồ đạc gia dụng bát đĩa<br />

soong nồi bếp ga ấm nước đến chăn<br />

chiếu mùng mền quần áo và cả đồ chơi<br />

trẻ con cũng tràn ngập. Hàng thì giá rẻ,<br />

có xài như ai nhưng cũng hay trục trặc<br />

và chóng xuống cấp, hư hỏng.<br />

Hàng ngày trên mọi băng tần, mọi kênh<br />

truyền hình chiếu khá nhiều phim Trung<br />

quốc, loại phim mà làm gì cũng có sự<br />

thể hiện tận cùng những âm mưu thấp<br />

hèn, cái ác và phi nhân bản. Sách báo<br />

dịch cho đến các “văn hóa liệu” của Tàu<br />

không khác gì bên chính quốc, mới thấy<br />

“xâm lược mềm” nguy hiểm thế nào.<br />

Việc hợp tác nghiên cứu đào tạo với các<br />

Viện, Trường càng cho thấy sự “rộng<br />

rãi” đầy âm mưu Hán hóa: vơ vét tàn sát<br />

văn hóa Việt nam và tuyên truyền tiêm<br />

nhiễm những “lý luận học thuật” ngang<br />

ngược.<br />

Hiển nhiên trong việc viện trợ kiểu<br />

ODA thì bên “cho vay” sẽ trúng thầu,<br />

nhất là có khoản hoa hồng dày dặn. Mọi<br />

công trình trọng điểm, hao tiền tốn của<br />

đều có bày tay lông lá của bạn vàng.<br />

Liên kết giữa bán công nghệ với bòn rút<br />

tài nguyên hay cài đặt cơ hội tương lai<br />

thì còn tùy. Có ai nghĩ đến hàng trăm<br />

sân gôn là điều kiện tuyệt vời để đổ<br />

quân bằng không vận và trực thăng vận<br />

khi cần thiết không ? Hay những đập lớn<br />

đang bán điện giá cao cho EVN sẽ có<br />

ngày trở thành lợi khí để uy hiếp chiến<br />

tranh không ?<br />

Biển Đông đang đứng trước nguy cơ bị<br />

Trung quốc độc chiếm, ai cũng biết.<br />

Nhưng chuyện rừng thượng nguồn và cả


THÔNG TIN 62 TRANG 25<br />

thượng nguồn của những con sông đổ<br />

đi từng ngày bởi tiền bạc bất kể lương<br />

nước ra biển Đông, Trung quốc cũng Người việt nam tri. Làm quan thì chỉ lo vơ vét, tham<br />

mưu mô độc chiếm thì ít người biết. Đó<br />

nhũng, quỳ gối trước ngoại bang để duy<br />

chính là diễn biến hòa bình theo cách hèn hạ<br />

trì sự thống trị trước nhân dân. Gần 40<br />

trỗi dậy hòa bình.<br />

năm thống nhất, việt nam có hơn gì thời<br />

Viễn cảnh “bất chiến tự nhiên thành” mà<br />

Hanwonders Blog<br />

chiến ngoài đống xe máy chạy đầy<br />

cụ Nguyễn bỉnh Khiêm tiên tri có thể<br />

Bài viết này sẽ không có một chữ việt<br />

đường & trong túi ai cũng có một cái<br />

sắp có chứng nghiệm. Một đất nước có<br />

nam nào được viết hoa.<br />

điện thoại di động? Dù nhà ở không có,<br />

gần vạn Giáo sư, Phó giáo sư không có<br />

Bởi chúng ta có xứng đáng được trân<br />

đất đai không có, bảo hiểm không có,<br />

lấy vài bằng phát minh. Một nền công<br />

trọng như vậy không? Không hề.<br />

tương lai cho con cái không có,… nhưng<br />

nghệ quốc gia không làm nỗi cây kim<br />

Cách đây đã lâu, tôi đọc “người trung<br />

bia rượu chảy tràn lan mỗi ngày trong<br />

may áo. Viện Trường mỗi năm xài hàng<br />

quốc xấu xí” của ông Bá Dương (Đài<br />

quán nhậu. Người ta được ru giấc suốt<br />

nghìn tỷ nghiên cứu mà giống lúa lai,<br />

Loan), chưa bàn tới hay/ dở/ đúng/ sai<br />

40 năm bằng niềm ước mơ cháy bỏng<br />

bắp lai cứ phải nhập về. Bệnh viện ngày<br />

của nội dung cuốn sách gây tranh cãi ầm<br />

“cơm no, áo ấm”. Hạnh phúc chỉ thế<br />

càng ngột ngạt mà dược phẩm cũng như<br />

ĩ đó, tôi chỉ nhớ lại cảm giác giật mình<br />

thôi! Muốn hạnh phúc hơn thì hãy làm<br />

phương cách chẩn đoán điều trị phụ<br />

của tôi khi đó. Khi tôi đọc lướt qua vài<br />

giàu, làm giàu, làm giàu! “Doanh nhân<br />

thuôc hoàn toàn, đến thuốc phòng, vắctrang<br />

sách. Tôi như vỡ ra một niềm cảm<br />

là chiến sĩ thời bình”. Cứt! Tôi ỉa vào cái<br />

xin cũng thiếu thốn.<br />

khái mà từ lâu nó cứ âm ỉ trong lòng.<br />

khẩu hiệu sặc mùi con buôn, đầy phân<br />

Giáo dục rày đúng mai sai do nền khoa<br />

Tôi biết thế giới đã từng có những cuốn<br />

chợ trời đó! Tiếng súng không còn nổ<br />

học nhân văn quốc gia là văn- sử- địa-<br />

“Người Mỹ xấu xí”, “Người Nhật Bản<br />

ngoài đường. Một cuộc chiến khác đậm<br />

triết-… đều hỗn độn, lẫn lộn, phi hệ<br />

xấu xí”, rồi mới đến cuốn của ông Bá<br />

chất mafia, côn đồ, đảo Sicily chắc còn<br />

thống hỏi bao giờ mới có “con người<br />

Dương. Tôi vừa đọc, vừa tự hỏi, tại sao<br />

phải chào thua nhà cầm quyền việt nam<br />

toàn diện”. Chỉ sơ bộ lướt qua những<br />

người việt nam chúng ta không có một<br />

trước khả năng dùng “luật im lặng” của<br />

mảng mờ của thời cuộc cũng thấy được<br />

cuốn như thế này? Tại sao chúng ta cứ<br />

họ với dân mình. Cuộc chiến đó là rình<br />

Trung quốc thành công như thế nào.<br />

tự ru ngủ mình trong cái điệp khúc dân<br />

mò, là theo dõi, là cấm cản, là kiểm<br />

Một Cựu chiến binh từ thời tiền khởi<br />

tộc việt nam là “cần cù, nhân hậu, thông<br />

duyệt, là vu cáo, là bắt bớ, là dùi cui, là<br />

nghĩa còn tỏ ra đau đớn rằng, khoảng<br />

minh, kiên cường, bất khuất, đoàn kết<br />

tù đày, là chết không lý do, là bị bịt<br />

200 năm nếu chỉ tính từ khi Quang<br />

thương yêu nhau,…” & nhìn đâu cũng<br />

miệng tại tòa, là con cháu theo lời lãnh<br />

Trung chiến thắng Mãn Thanh đến 1990,<br />

thấy anh hùng, liệt sĩ… Nếu thực sự<br />

đạo cầm gậy gộc ra ngoài đồng ức hiếp<br />

có bao nhiêu việc Trung quốc đã có dã<br />

chúng ta có những tố chất đó, nếu thực<br />

ông bà cha mẹ chòm xóm của mình vì<br />

tâm quyết thực hiện với nước ta nhưng<br />

sự chúng ta là những người như thế, sao<br />

họ đang giữ đất. Trong khi họ giữ đất<br />

không được, thì chỉ từ đó đến nay bằng<br />

kết quả chúng ta hiện nay lại là một đất<br />

cho ai? Những đứa thanh niên đó nó<br />

trỗi dậy hòa bình chúng đã đạt được còn<br />

nước như thế này?<br />

đang nghĩ gì khi quay lưng lại với dân<br />

nhiều hơn thế.<br />

Một đất nước mà hơn phân nửa các cô<br />

tộc mình? Đơn giản thôi. Nó tin rằng<br />

Mấy tuần qua người dân trong cả nước<br />

cậu tú tài đi thi cử nhân khoe rằng mình<br />

nếu trung thành với cái thể chế mà nó<br />

thắc mắc và chờ đợi. Vì sao không thấy<br />

có quay cóp một cách hoàn toàn không<br />

đang phục vụ, thể chế đó sẽ cho nó công<br />

nhà cầm quyền có phản ứng cụ thể nào<br />

có chút tự trọng (đó là được hỏi, còn báo<br />

việc ổn định, đặc quyền, đặc lợi hơn<br />

với giặc mà quay ra trấn áp giới trí thức<br />

chí không cần hỏi vẫn có những hình<br />

người. Vậy là nó nhắm mắt làm theo, coi<br />

phản biện yêu nước ? Có thể nào Chính<br />

ảnh phao thi trắng cả trường thi! Vậy thì<br />

nhân dân là cỏ rác, cũng vì lợi ích cá<br />

phủ sẽ đứng đơn kiện Trung quốc ra tòa<br />

thi cái gì? Thi xem ai quay cóp giỏi hơn<br />

nhân & gia đình nó – nếu nó có nghĩ tới.<br />

công pháp quốc tế để kêu gọi sự ủng hộ<br />

chăng?). Trong đó còn có cả những đứa<br />

Chứ ngoài ra, liệu còn cái lý tưởng cao<br />

của lương tri loài người với Việt Nam ?<br />

trẻ bảo rằng năm nay không thi thì năm<br />

đẹp nào có thể tin vào lúc này? Đừng<br />

Nói thẳng ra là nếu Chánh phủ có trót<br />

sau thi, chứ làm bài mà phỉ báng “thần<br />

nói với tôi là “lý tưởng Hồ Chí Minh”<br />

vay nợ đến 2/3 GDP với người ta mà<br />

tượng Su-Ju” của nó là nó không thi!<br />

hay “lý tưởng cộng sản” nhé! Hỏi những<br />

phải lệ thuộc, há miệng mắc quai thì cứ<br />

Mặc cho bao nhiêu tâm sức, kỳ vọng của<br />

đứa mặc áo xanh cán bộ Đoàn thử xem,<br />

thú thật để toàn dân gom góp cũng được<br />

gia đình, nhà trường, xã hội – những nền<br />

nó nói có trôi chảy không? Tôi đã thử<br />

ít nhiều mà trả, chứ để núi sông đứng<br />

tảng đã cho nó có được cuộc sống và<br />

rồi, rốt cuộc là ngồi im nghe tôi nói<br />

trước nạn can qua tàn nhẫn này thì vong<br />

kiến thức để mà tiếp cận được với Su-Ju<br />

huyên thuyên toàn những điều mà<br />

linh liệt tổ liệt tông của cả trăm họ rất<br />

danh giá của nó. Thế mà nó vẫn được rất<br />

trường học gọi là “phản động”.<br />

đau lòng.<br />

nhiều đứa trẻ khác tung hô! Chính là<br />

Cuộc chiến này được khoác lên chiếc áo<br />

Còn cái người khi anh khi bạn, khi lại tỏ<br />

những đứa trẻ sẵn lòng khóc lóc, quỳ<br />

bảo vệ hòa bình, tự do, hạnh phúc. Còn<br />

thói côn đồ kia thì thôi, chẳng nên chơi<br />

gối, hôn ghế… trước thần tượng. Một<br />

bên trong là để bảo vệ quyền lợi, quyền<br />

thân, dây làm gì với quỷ. Quay lại với<br />

dân tộc gì đã sản sinh và nuôi dạy ra một<br />

lực cho một nhóm người gắn kết với<br />

hồn thiêng dân tộc, với trách nhiệm tôn<br />

thế hệ kế thừa như thế?<br />

nhau bằng những chiếc răng cùng gặm<br />

tạo gìn giữ giang san có phải hơn là quy<br />

Con nít nó học cha anh mà ra, chúng ta<br />

vào xương máu người nghèo, người thất<br />

phục ngoại nhân để chẳng còn gì cho đời<br />

đã nuôi dạy trẻ con thành ra như thế<br />

học, người bán buôn lương thiện hàng<br />

con cháu nữa không ?<br />

sao? Đừng ai đổ thừa cho ai. Vì trường<br />

ngày. Những người mỗi ngày chỉ biết tạ<br />

học đổ cho cha mẹ, cha mẹ đổ cho xã<br />

ơn trời phật đã cho chúng con một ngày<br />

Sài Gòn, 6 tháng 8 năm 2012.<br />

hội, xã hội đổ cho cha mẹ & nhà trường.<br />

yên ổn làm ăn, không bị cán bộ thuế đến<br />

Đ.N.S<br />

Tóm lại, đừng đổ nữa. Hãy biết hốt về<br />

nhũng nhiễu, không bị CSGT thổi phạt<br />

Tác giả gửi cho Quê choa<br />

mình đi! Tất cả chúng ta là người lớn,<br />

kiếm ăn, không bị đội dân phòng rượt<br />

http://quechoa.vn/2012/08/06/dien-bien-hoabinh-va-ton-thiet-cho-viet-nam/<br />

chúng ta đều có lỗi.<br />

đuổi, không bị ông chủ đẩy vào toa-lét<br />

* * *<br />

Bởi người lớn có hơn gì? Một xã hội mà<br />

để sờ soạng, không bị cắt tiền tăng ca,<br />

người ta đang sẵn lòng thuốc chết nhau<br />

không bị cho ăn cơm thiu ngộ độc,


THÔNG TIN 62 TRANG 26<br />

không bị bệnh đột ngột phải vào bệnh<br />

viện nằm gầm giường chờ chết,..<br />

Thế là cái dân tộc đầy sợ sệt, bất an đó<br />

cuống cuồng kiếm tiền, cuống cuồng vơ<br />

chỗ này, cấu chỗ kia để lo cho cái thân<br />

mình. Họ còn biết làm gì nữa?<br />

Và khi họ chăm chắm vào tiền và sự yên<br />

ổn cho mình, họ để mặc cho một bọn ác<br />

khác lên ngôi, bọn này là sản phẩm của<br />

công thức: Bên trên, chúng nhìn thấy<br />

cách hành xử của một chính quyền côn<br />

đồ, có tiền là ra luật + Bên cạnh, chúng<br />

nhìn thấy những con người thờ ơ với<br />

người khác, chỉ còn biết nghĩ tới mình +<br />

Bên dưới, chúng nhận ra một đám người<br />

khổ sở, sợ sệt, yếu ớt = Chúng chợt nhận<br />

ra chúng có khả năng luồn cúi bên trên,<br />

tránh né bên cạnh & ức hiếp bên dưới.<br />

Sao mà tôi sợ bọn người đó như thế?!<br />

Bọn đó tập trung vào các cơ quan công<br />

quyền, làm quản lý, làm công an, làm<br />

công chức,… làm “đầy tớ” của nhân<br />

dân!<br />

Bọn công bộc đó đã cùng nhau đẩy<br />

những cụ già bỏ quê bỏ xứ, lên Sài gòn<br />

ngồi vạ vật dầm mưa dãi nắng suốt ngày<br />

đêm, ngày này qua tháng nọ để kêu oan.<br />

Bọn công bộc đó đã đẩy 2 mẹ con người<br />

phụ nữ nọ phải dùng đến cách phản<br />

kháng cuối cùng mà họ có là khỏa thân<br />

ở giữa đường để đòi lại công bằng. Vì<br />

trong tay họ còn có gì để chống lại<br />

chúng ngoài phẩm cách của người đàn<br />

bà vốn được coi là thiêng liêng? Họ<br />

dùng đến cách đó, và cuối cùng bị chúng<br />

lôi kéo dọc đường và nỗi oan của họ có<br />

ai thèm đoái tới?<br />

Bọn công bộc đó đã đẩy đến đỉnh điểm<br />

hôm nay, một người mẹ uất ức tự thiêu<br />

trước cổng 1 cơ quan công quyền vì<br />

không còn sức để chịu đựng chúng…<br />

Tôi sợ bọn chúng vì bọn chúng đông<br />

quá, đông như kiến cỏ. Chúng nhan<br />

nhản khắp nơi, ngày ngày bóp chết mọi<br />

ước mơ, triệt tiêu mọi khao khát, thêm<br />

sự dốt nát của chúng vào nữa là hoàn<br />

hảo để tạo ra một nền kinh tế xã hội thụt<br />

lùi đến chóng mặt, quay cuồng trong dối<br />

trá và danh lợi. Đáng sợ hơn, cuộc sống<br />

ấm êm no đủ của chúng nhờ vào tính cơ<br />

hội – thu vén lại là sự thèm khát của<br />

những tầng lớp khác. Khiến cho những<br />

con thiêu thân non trẻ khác lao vào như<br />

một cơ hội ngàn vàng.<br />

Bọn này tiếp tay cho bọn con buôn cũng<br />

lưu manh không kém. Thế là chúng ta ăn<br />

thức ăn có độc mỗi ngày, con cháu<br />

chúng ta uống sữa độc mỗi ngày, chúng<br />

ta đi trên những con đường hiểm họa<br />

mỗi ngày, chúng ta tiêu dùng những gì<br />

chúng mang tới, chúng ban phát, với giá<br />

mà chúng ấn định, với mức thuế mà<br />

chúng muốn,… không còn một lựa chọn<br />

nào khác. Không biết làm gì khác,<br />

không có phản ứng gì khác! Vì chúng ta<br />

lương thiện.<br />

Kẻ không lương thiện có những phản<br />

ứng tàn độc hơn, hoặc biến hẳn sang một<br />

trạng thái sống khác, như một sự kết tinh<br />

cao cấp hơn của một xã hội đương nhiên<br />

sẽ sản sinh ra nó.<br />

Tôi nghĩ đến bọn này khi tôi đọc tin về<br />

tên bác sĩ lợi dụng lúc mẹ của bệnh nhi<br />

đi lấy giấy xét nghiệm, hắn hãm hiếp<br />

đứa bé mới 3 tuổi.<br />

Tôi đọc tin ông bà chủ đánh trẻ làm<br />

công đến thương tật.<br />

Tôi đọc tin một gã thanh niên có học<br />

chặt chém bạn gái mình thành từng khúc<br />

chỉ vì một chiếc xe máy và chút ít tài<br />

sản.<br />

Tôi đọc tin bọn chủ & lơ xe vứt xác<br />

hành khách bị lèn chết giữa đường mà<br />

cả xe không ai phản ứng.<br />

Tôi đọc tin nữ sinh phải ngủ với thầy<br />

giáo để được điểm tốt.<br />

Tôi đọc tin người đi đường bị cướp, may<br />

mắn giật lại được túi tiền, nhưng túi<br />

rách, tiền bay ra, xung quanh thiên hạ<br />

xúm lại nhặt, nhưng không phải nhặt<br />

giúp, mà nhặt hết đi không chừa lại đồng<br />

nào. Thay vì bị 1 đứa cướp, anh ta bị cả<br />

con đường đè ra mà cướp!<br />

… còn rất nhiều tin.<br />

Một dân tộc gì mà độc ác và hèn hạ thế?<br />

Dĩ nhiên không chỉ có mình tôi biết đau<br />

đớn vì những điều đó.<br />

Chúng ta có cả một thứ to tát mà tôi tạm<br />

gọi là “nền văn chương than khóc”.<br />

Trong những tác phẩm thi ca xuất bản từ<br />

khoảng 20 năm trở lại đây, tôi không<br />

dám nói mình đọc nhiều hay nghe nhiều,<br />

nhưng tôi cố gắng đọc, nghe, cố gắng<br />

tìm tòi, cố gắng tìm kiếm một tác phẩm<br />

nó xứng đáng làm cho tôi thấy dân tộc<br />

việt nam của tôi thực sự là “cần cù, nhân<br />

hậu, thông minh, kiên cường, bất khuất,<br />

đoàn kết thương yêu nhau,…” một cách<br />

đúng nghĩa. Vì hãy quên những hình<br />

tượng cách mạng cao đẹp trong văn<br />

chương hay cả âm nhạc của miền Bắc<br />

thời chiến tranh đi! Đó không phải là<br />

văn chương, nó là thuốc pháo, tìm cách<br />

dẫn dắt, thôi thúc người ta chém giết &<br />

chết. Không hơn không kém.<br />

Các bạn có tìm kiếm giống tôi không?<br />

Và các bạn có tìm thấy không? Hay đầy<br />

rẫy xung quanh chúng ta chỉ có 3 loại:<br />

- Loại mờ nhạt, rẻ tiền, xúc cảm vu vơ,<br />

vụn vặt, vô thưởng vô phạt.<br />

- Loại có trăn trở, có suy tư, nhưng toàn<br />

đau đáu những nồi niềm xưa cũ, tương<br />

lai chả biết phải vứt đi đâu và vứt cho<br />

ai?<br />

- Loại mạnh mẽ hơn, trực diện hơn,<br />

nhưng tầm vóc tác phẩm chỉ ở mức gẩy<br />

lên 1 tiếng đàn, rồi thôi!<br />

Tinh thần chúng ta đang được nuôi<br />

dưỡng bằng những thứ chỉ đến mức đó<br />

thôi.<br />

Còn những thứ hổ lốn lai căng phát trên<br />

TV, bán ngoài sạp báo mỗi ngày, tôi<br />

không dám kể tới, vì đó là nỗi kinh<br />

hoàng mà nếu phân tích thêm, chỉ muốn<br />

vứt cái đầu mình đi, không cần suy nghĩ<br />

nữa làm gì cho mệt óc.<br />

Vậy cái gì đã gây nên nông nỗi?<br />

Tôi không muốn tạo ra sự hiểu lầm là<br />

cái gì cũng do lỗi cộng sản.<br />

Nhiều người rất cực đoan, nói ra cái gì<br />

sai, họ cũng đổ vấy hết cho cộng sản.<br />

Nhưng cộng sản tệ đến thế mà cai trị<br />

được chúng ta đến ngày giờ này, thì<br />

chúng ta cũng tệ không kém!<br />

Nghe nói cụ Tản Đà có câu:<br />

Cũng bởi thằng dân ngu quá lợn!<br />

Cho nên quân ấy mới làm quan.<br />

Những gì độc ác, bẩn thỉu của cộng sản,<br />

những người khác đã nói đầy cả ra rồi,<br />

tôi nghĩ mình cũng không cần nhắc lại.<br />

Tôi chỉ nghĩ đến một điều, cái gì đã làm<br />

cộng sản tồn tại lâu như thế?<br />

Ngoài sự cấu kết quyền lực – quyền lợi<br />

để cùng bảo vệ lẫn nhau, cộng sản đã<br />

làm gì để chúng ta thành ra một dân tộc<br />

việt nam hèn hạ tự trên xuống dưới, từ<br />

già tới trẻ như ngày hôm nay? Ngoài sự<br />

mafia, côn đồ, trấn áp bằng sợ hãi, giáo<br />

dục một cách ngu dân ra, chúng còn làm<br />

gì nữa?<br />

Ai từng học luật đều biết, khi quy phạm<br />

pháp luật không điều chỉnh được, thì<br />

hành vi con người sẽ phải điều chỉnh bởi<br />

quy phạm đạo đức. Pháp luật không theo<br />

con người lên giường, vào toa-lét, xuống<br />

bếp. Nhưng đạo đức theo ta khắp nơi,<br />

tận trong ngõ ngách tâm hồn. Pháp luật<br />

cũng không ép tạo ra đạo đức. Chính sự<br />

vô thần vô thánh, không thừa nhận đức<br />

tin mà cộng sản triệt để nhồi nhét từ khi<br />

họ nắm được dân tộc này đã hun đúc ra<br />

những con người sẵn sàng bán thịt thối<br />

cho người ta ăn, đút sữa độc vào miệng<br />

con nít, chém mẹ ruột, giết con đẻ,… Vì<br />

những người này họ không sợ, hoặc họ<br />

tin rằng họ sẽ tránh được sự trừng trị của<br />

pháp luật. Khi pháp luật không trị được<br />

mà người ta không sợ luân hồi, không sợ<br />

quả báo, không sợ bị đày xuống địa<br />

ngục,… thì họ còn sợ gì nữa? Việc gì<br />

mà họ không dám làm?<br />

Còn những kẻ yếu không có niềm tin là<br />

có Phật, có Chúa, có Thánh Allah luôn<br />

soi sáng mình, giúp đỡ mình, ngự trị<br />

trong mình, thì họ còn biết dựa vào đâu<br />

để tìm lại niềm lạc quan mà sống? Mà<br />

tranh đấu để tự tìm lấy giá trị sống<br />

thiêng liêng mà đấng tạo hóa đã ban cho<br />

mỗi chúng ta?<br />

Tôi có cảm giác như mình đang sống<br />

giữa một bầy đàn hỗn loạn nhưng hoang


THÔNG TIN 62 TRANG 27<br />

vu, hỗn loạn về vật chất – nhưng hoang Còn dân việt nam thì sao? Dám cầm<br />

vu về tinh thần. Bạn có thấy như thế súng đánh TQ hay đánh bất cứ thằng nào Có cách nào đẩy<br />

không?<br />

xâm lược việt nam nữa không? Mà cầm<br />

Giữa sự hỗn loạn và hoang vu ấy, cái ác súng để làm gì? Kết quả của gần 40 năm nhanh tốc độ nâng<br />

sẽ luôn luôn ngự trị, kẻ có sức mạnh sẽ độc lập, ai cũng thấy cả rồi, không cần<br />

luôn trấn áp chúng ta. Chúng ta - những nói nữa.<br />

cao dân trí để sớm<br />

kẻ được đến trường nhưng thật ra thất Và cả bọn hèn hạ chúng ta đang ôm lấy<br />

học, những kẻ nghĩ mình lương thiện nhau, hồi hộp chờ đợi hồi chuông báo giành được<br />

nhưng thật ra không có lương tri, những tử.<br />

kẻ đủ ăn mặc nhưng thật sự chưa hề nếm * * *<br />

dân chủ?<br />

mùi vị hạnh phúc, những kẻ đọc sách – Bổ sung:<br />

nghe nhạc mỗi ngày nhưng không biết Sau khi bài này được upload, tôi nhận Bùi Minh Quốc<br />

đó chẳng phải là nghệ thuật đích thực – được khá nhiều comments và cả<br />

một nền nghệ thuật có thể soi sáng tâm message. Không biết phải đánh giá như Liệu có cách nào không nhỉ ?<br />

hồn ta chứ không phải ru ta ngủ trong thế nào về những comments hỏi ngược Bây giờ thì hầu hết mọi người đều đồng<br />

quên lãng. Những kẻ hoang mang không lại tôi với một thái độ khinh khỉnh, qua ý với nhau rằng muốn xây dựng một chế<br />

biết tin ai, không hiểu nên làm gì cho nhiều câu chữ khác nhau, nhưng đại khái độ dân chủ thật tử tế, thật bền vững, tất<br />

đúng.<br />

cùng 1 ý: "Vậy bạn có hèn không?". He phải xây từ cái nền dân trí; dân trí có<br />

Lúc đó, lúc hỗn loạn và hoang vu đó, he...<br />

được khai mở từng bước vững chắc và<br />

anh cộng sản xuất hiện và nói: Đời Tôi chỉ muốn nhấn mạnh lại 1 điều, suốt ngày càng nâng cao thì mới xây dựng<br />

chúng mày chỉ cần độc lập – tự do – cả bài viết, tôi không gọi những người được một chế độ dân chủ thật chất<br />

hạnh phúc.<br />

hèn là "các bạn", tôi gọi là "chúng ta". lượng, và chất lượng ấy luôn tương ứng<br />

Chúng ta tưởng thế là hay ho lắm! Dù Như vậy có dễ hiểu hơn chưa nhỉ? với trình độ dân trí, không thể “ăn non”<br />

nền độc lập này có mang lại tự do Tôi không thích tự nhận hay gán ghép. mà cũng chẳng thể “ăn già”.<br />

không? Có hạnh phúc không? Hay Tôi chỉ nói lên những suy nghĩ của Nói đến nâng cao dân trí thì ai cũng thấy<br />

chúng ta đang cúi đầu nô dịch cho ai mình, còn đánh giá tôi hay đánh giá là việc phải làm lâu dài.<br />

đây? Chúng ta thực chất đang sống thế chính mình, các bạn cứ tự làm lấy. Thiết Cụ Phan Châu Trinh từ cách đây hơn<br />

nào đây? Và đang để lại cho con cháu nghĩ, đâu cần phải tranh luận chuyện ai một trăm năm vạch đường cứu dân cứu<br />

chúng ta di sản gì?<br />

hèn, ai không hèn ở đây! Biết hay không nước bắt đầu bằng KHAI DÂN TRÍ.Cụ<br />

Chúng ta đeo bám theo họ, quên cả biết mới là quan trọng. Mà cái sự khổ Huỳnh Thúc Kháng viết năm 1928 :<br />

chính bản thân mình, một con người, cần sở để đi từ cái "không biết/ chưa biết" “Cái dốt là cái họa của người An Nam”.<br />

phải sống sao cho đúng nghĩa, đúng đến cái "biết" nó sẽ là một quá trình gian Cụ Hồ Chí Minh ngay sau khi cách<br />

phẩm cách, hành động đúng theo những nan mà mỗi người phải tự thân trải mạng Tháng Tám 1945 thành công đã<br />

gì mà một con người có lương tri cần nghiệm. Không ai giúp ai được đâu. Và xác định một trong mấy nhiệm vụ hàng<br />

phải hành động.<br />

tôi hiểu, cái "biết" của tôi nó cũng chỉ đầu của chính phủ là lãnh đạo toàn dân<br />

Bạn có đang tự hào vì mình là người việt giới hạn trong tầm nhân sinh quan nhỏ DIỆT GIẶC DỐT (cùng với nhiệm vụ<br />

nam không? Hỡi những con người ấu trĩ bé của cá nhân tôi mà thôi. Còn bạn, hãy CHỐNG GIẶC NỘI XÂM giữa lúc<br />

mang trong mình một đinh ninh sắt đá là tiếp tục giữ lấy niềm lạc quan của bạn. chính quyền cách mạng còn trong trứng<br />

tôi rất tự hào vì tôi là người việt nam Con cừu vẫn có được niềm hạnh phúc nước và phải chống thực dân Pháp trở<br />

“cần cù, nhân hậu, thông minh, kiên mỗi ngày được gặm cỏ non, uống nước lại xâm lược) .Trước cụ Hồ hàng trăm<br />

cường, bất khuất, đoàn kết thương yêu suối, ngắm bầu trời xanh, chờ đến ngày năm, cụ Các Mác đã nêu nỗi lo về cái<br />

nhau,…” đã từng đấu tranh thắng Mỹ, xẻ thịt mà! Đúng không? Hạnh phúc vẫn họa dân ngu : “Sự ngu dốt, đó là cái sức<br />

các bạn không thấy điều đó nó hết thời khắp quanh ta! Những con cừu không mạnh quỉ sứ, và chúng tôi sợ rằng nó sẽ<br />

rồi à? Ta thắng Mỹ để có một xã hội biết "tự sướng", không biết "thủ dâm còn là nguyên nhân của nhiều bi<br />

phồn vinh, một dân tộc được tôn trọng. tinh thần" thì quả thực là ngu còn hơn... kịch”.Cụ Mác nói đúng nhưng chưa<br />

Chứ còn thắng Tàu, thắng Pháp, thắng cừu! He he...<br />

đủ.Bản thân sự ngu dốt không có tội, nó<br />

Mỹ, thắng khắp nơi… Mà ngày nay * * *<br />

là hệ quả của một trình độ xã hội lạc<br />

những kẻ ta từng thắng đó, nó coi chúng Bổ sung tiếp:<br />

hậu; bi kịch chỉ xuất hiện và trở thành<br />

ta còn không hơn con chó thì cái chiến "... Ông bảo xã hội nào cũng có những đại họa bám níu dai dẳng vào số phận<br />

thắng đó nhắc tới làm chi cho thêm điều bẩn thỉu. Tôi công nhận điều ấy. loài người khi sự ngu dốt được trao<br />

nhục?<br />

Nhưng xã hội bẩn thỉu nhất ông có biết quyền lực(BMQ nhấn mạnh ), và trớ<br />

Mặt phải, chúng ta ra rả trên báo mỗi là xã hội nào không? Là xã hội mà thằng trêu thay, chính học thuyết chuyên chính<br />

ngày là “Mỹ đã đến biển Đông”, “bà ăn cắp không cho rằng nó phạm pháp, vô sản của Mác lại trao quyền lực cho sự<br />

Hillary dọa TQ không nên gây hấn”,.. để nó đang làm điều xấu, người lương thiện ngu dốt.<br />

mong lòng dân yên ổn. Mặt trái, chúng thì run sợ, thằng bất lương lại coi việc Tuy nhiên, đừng quên một điều cũng rất<br />

ta tổ chức ngày hội gặp gỡ những lớp nó làm là bình thường và kẻ vô liêm sỉ trớ trêu này : những người vô sản thành<br />

cán bộ đã từng được Tàu đào tạo để cám như ông thì vênh vang tự đắc: ta là số thị và nông thôn đói khổ ít học bỗng<br />

ơn họ đã “dạy dỗ” cả đám chóp bu việt đông. Chính là xã hội này đây..." (trích chốc nhờ cái quái chiêu “đường lối giai<br />

nam. “Đĩ” chưa từng thấy! Chưa có cái comment@khongnoibiet).<br />

cấp trong công tác cán bộ” mà nhảy phắt<br />

chính quyền nào mà “đĩ” như chính<br />

lên ghế vua quan thì tiếp đó họ tuyệt đối<br />

quyền việt nam hiện tại. Dựa hơi mà http://hanwonders.multiply.com/journal/item không ngu tí nào trong các thủ đọan bám<br />

cũng không biết dựa hẳn bên nào cho<br />

/513/513?&show_interstitial=1&u=%2Fjour giữ quyền lực.Ngu sao được khi họ biến<br />

nal%2Fitem<br />

trót. Lá mặt lá trái như thế bảo sao quốc<br />

tiền thuế của dân thành một thứ “cơm<br />

* * *<br />

tế nó không khinh?<br />

vua lộc chúa” đem ban phát để sai khiến


THÔNG TIN 62 TRANG 28<br />

(dưới nhãn hiệu “lãnh đạo”) thật “tài<br />

tình” cả một “đội ngũ trí thức” ngày đêm<br />

miệt mài chế tác đủ thứ lý sự ngụy biện<br />

chày cối nhằm kéo dài tình trạng ngu<br />

dân, và mỉa mai thay, trong “đội ngũ” ấy<br />

không phải chỉ toàn bọn “học giả bằng<br />

thật” mà lại có cả không ít những bậc tài<br />

cao học rộng thông kim bác cổ, hơn nữa<br />

lại từng là nạn nhân của chuyên chính vô<br />

sản.<br />

Trở lực trực tiếp gây hại gây rối cho việc<br />

nâng cao dân trí chính là cái “đội ngũ”<br />

bùng nhùng bầy nhầy này. Cần nói luôn,<br />

với “đội ngũ” này thì không hẳn chỉ là<br />

vấn đề “sĩ trí” mà lại là chuyện “sĩ<br />

khí”.Một bằng chứng nóng hổi : đại hội<br />

lần thứ 8 của Hội nhà văn Việt Nam đầu<br />

tháng 8.2010 vừa qua, cả một đội ngũ<br />

lớn “chiến sĩ – nghệ sĩ” luôn tự phong<br />

là “lương tâm tiêu biểu”, “trí tuệ tiêu<br />

biểu”được chi tiền dồi dào kéo về thủ đô<br />

họp đại hội chỉ để trình diễn màn “Yêu<br />

Tổ Quốc chỉ còn nghe ú ớ” (thơ Thanh<br />

Thảo).<br />

Trước tình hình ấy, những người sốt ruột<br />

mong sớm có dân chủ đâm ra cáu tiết<br />

bài bác luận điểm “ôn hòa, tiệm tiến”,<br />

hoặc là nản chí chặc lưỡi buông xuôi<br />

ngồi chờ quy luật, chờ vận nước – “cái<br />

gì phải đến nó sẽ đến”.<br />

Tôi thuộc trường phái sốt ruột, cực kỳ<br />

sốt ruột, vì luôn cảm thấy thời gian ở<br />

Việt Nam đất nước tôi không trôi theo<br />

tốc độ bình thường như ở những xứ sở<br />

khác mà trôi theo tốc độ của máu chảy,<br />

tốc độ của mồ hôi rơi, của nỗi ngột ngạt<br />

bức bối nơi vô vàn những thân phận oan<br />

khiên đang bị bóp cổ, bị bịt mồm, bẻ<br />

bút.<br />

Nhưng bình tĩnh mà xét thì dù sốt ruột<br />

đến mấy cũng không thể hành động theo<br />

kiểu hăm hở nhảy xuống ruộng kéo cây<br />

mạ cao lên cho mau có lúa khiến mất<br />

trắng cả mùa màng.<br />

Tôi lại cũng không thuộc trường phái<br />

nản lòng, cam chịu cảnh ngồi chờ qui<br />

luật.Bao đêm trằn trọc tự hỏi : có cách<br />

nào đẩy nhanh tốc độ nâng cao dân trí ?<br />

Có cách nào ?<br />

Rồi lần lần cũng thấy hé mở câu trả lời,<br />

ít nhất là trả lời cho riêng mình, xin<br />

được trình bày để cùng trao đổi ý kiến<br />

rộng rãi.<br />

Nói đến dân trí, nghe qua thấy thật mênh<br />

mông.<br />

Thế thì trong cái dân trí mênh mông đó,<br />

ta hãy chọn khâu nào là cơ bản nhất và<br />

cũng cấp bách nhất cần tập trung nỗ lực<br />

nâng cao trước hết. Theo tôi, đó chính<br />

là vấn đề dân quyền.Vâng, hãy tập trung<br />

nâng cao ý thức của người dân về dân<br />

quyền – gọi một cách nôm na là ý thức<br />

người dân về quyền làm chủ của mình.<br />

Người Việt Nam mình không mấy ai<br />

không yêu nước, điều đó là quá rõ,<br />

nhưng có lẽ cũng chưa nhiều người thấy<br />

thật rõ điều này : ý thức dân tộc phải<br />

gắn chặt với ý thức về dân quyền, nước<br />

được độc lập mà dân không có quyền thì<br />

độc lập cũng không nghĩa lý gì, hiện<br />

thời dân ta đúng là đang sống trong một<br />

nền độc lập không có nghĩa lý gì, bởi<br />

người dân không có được cả đến cái<br />

quyền xuống đường biểu tình bày tỏ<br />

lòng yêu nước, vậy mà vẫn chưa ngộ ra<br />

trạng thái dân-mất-quyền-mất-nước của<br />

mình.<br />

Từ thuở bé, tôi đã hát câu hát Văn Cao<br />

:“Lập quyền dân, tiến lên, Việt Nam!”<br />

.Cái tiếng lòng hồn nhiên của tôi hòa<br />

trong tiếng lòng của toàn dân Việt.Càng<br />

lớn lên, tôi càng ý thức rõ rằng con<br />

đường duy nhất đúng để Việt Nam tiến<br />

lên chỉ có thể là con đường lập quyền<br />

dân, người dân phải lập quyền, phải tự<br />

nắm lấy quyền của mình – đúng như ý<br />

kiến của cố luật sư Nguyễn Hữu Thọ,<br />

chủ tịch UBTW Mặt trận Tổ Quốc Việt<br />

Nam : “Dân chủ là cái phải đấu tranh để<br />

giành lấy chứ không thể ngồi chờ ai ban<br />

phát cho”.<br />

Phạm vi của quyền làm chủ cũng khá là<br />

rộng, vậy trước hết hãy tập trung vận<br />

động thức tỉnh người dân nắm lấy quyền<br />

làm chủ ở những khâu then chốt nhất.<br />

Theo tôi, 2 khâu then chốt ấy là :<br />

1/- Làm chủ trong sự suy nghĩ độc lập<br />

và công khai nói lên các suy nghĩ độc<br />

lập của mình tại tất cả các cuộc hội nghị<br />

của các hội đoàn hiện hành và các tổ<br />

chức dân sự tự lập tự nuôi tự quản mà<br />

mình tham gia. Muốn thế trước hết phải<br />

giành lấy quyền làm chủ thông tin, nhất<br />

là giới trẻ, tận dụng sức mạnh của thời<br />

đại thông tin để tự bứt phá khỏi sự vây<br />

bủa của hệ thống thông tin độc quyền.<br />

2/- Làm chủ trong việc lựa chọn người<br />

thay mặt mình gánh vác việc dân việc<br />

nước.<br />

Không làm chủ được ở 2 khâu này thì<br />

người dân luôn rơi vào cảnh làm bình<br />

phong làm con rối trong tay mấy phần tử<br />

xôi thịt đương quyền ỷ vào thể chế độc<br />

đảng toàn trị như lâu nay, mà sau này<br />

khi xã hội chuyển sang thể chế đa đảng<br />

– một xu thế tất yếu – cũng sẽ lại tiếp<br />

tục bị giật dây bởi bọn chính khách xôi<br />

thịt cả đương quyền lẫn đối lập (thật và<br />

cuội).<br />

Việc nâng cao ý thức và hành động làm<br />

chủ của người dân có lệ thuộc nhiều vào<br />

việc nâng cao học vấn không ? Tất nhiên<br />

là có, nhưng theo tôi thì vừa có vừa<br />

không, theo cái nghĩa không nhất thiết<br />

cứ phải nâng cao học vấn trước thì mới<br />

nâng cao được dân trí. Thì xã hội chả<br />

đang đầy dẫy những kẻ học vấn đầy<br />

mình (học thật hẳn hoi cơ), mà thực chất<br />

vẫn luẩn quẩn vô tư (hoặc giả bộ vô tư)<br />

trong thân phận nô lệ, tôi đòi ! Trong khi<br />

đó thì các bà các cô thợ cấy của chúng<br />

ta, những người vì đời sống khốn quẫn<br />

triền miên nên học vấn còn thấp, lại có<br />

đủ mẫn tuệ để phân biệt được người tốt<br />

kẻ xấu trong bộ máy công quyền và các<br />

tổ chức ngoại vi của hệ thống chính trị<br />

hiện hành. Vậy muốn đẩy nhanh tốc độ<br />

nâng cao dân trí về quyền làm chủ của<br />

người dân thì hãy bắt đầu từ việc dễ làm<br />

nhất là vận động người dân nói thẳng<br />

nói thật những điều mình nghĩ về đám<br />

quan chức ấy và cùng nhau thảo luận ở<br />

mọi chốn, từ bờ ruộng bờ tre lúc giải lao<br />

đến các đám cưới đám tang đám giỗ, các<br />

buổi đi chùa đi nhà thờ đi pích-ních, các<br />

cuộc gặp mặt đồng hương đồng tộc, lớp<br />

cũ trường cũ, đơn vị cũ, các cuộc họp<br />

xóm họp làng, chủ động giành lấy quyền<br />

có mặt và nói thẳng nói thật của mình tại<br />

những cuộc tiếp xúc cử tri, buộc những<br />

ai đang gánh vác việc dân việc nước<br />

phải trực diện giải quyết các yêu cầu<br />

chính đáng của dân. Một cách làm nữa<br />

hơi khó hơn nhưng vẫn làm được, và<br />

dân ta đang chủ động làm ở một số nơi<br />

là tự nâng cao ý thức và hành động làm<br />

chủ của mình ngay trong các cuộc đấu<br />

tranh vì dân sinh. Giặc nội xâm muốn<br />

cướp đất của dân thường buộc phải vi<br />

phạm pháp luật hoặc lợi dụng kẽ hở của<br />

pháp luật, dùng lực lượng công an quân<br />

đội mà chúng nắm được để ăn cướp<br />

bằng bạo lực. Người dân một mặt dựa<br />

vào những điều khoản đúng đắn của luật<br />

pháp dùng lý lẽ sắc bén để đấu lý với<br />

bọn chủ mưu (dân ta rất giỏi đấu lý với<br />

đám cầm quyền xôi thịt, và truyền thống<br />

này bấy lâu bị chìm lắng nay đang bắt<br />

đầu trỗi dậy), đồng thời kiên trì vận<br />

động thuyết phục những người lính thừa<br />

hành : “Các em các cháu ơi, các em các<br />

cháu có được xơ múi gì đâu mà mang<br />

súng mang còng đi ức hiếp dân cướp đất<br />

dân cho bọn cấp trên các em phè phưỡn<br />

hưởng lợi, còn các em các cháu thì bị<br />

dân oán ghét lây ? Đừng có dại dột thế!“<br />

Cũng như thế, khi người dân hỏi các<br />

công an viên giơ dùi cui đàn áp dân đi<br />

biểu tình chống giặc bành trướng : “Các<br />

anh có còn là người Việt Nam nữa hay<br />

không ?” thì chẳng phải đấy là dấu hiệu<br />

của một mặt bằng dân trí dân khí cao<br />

hơn cả “sĩ trí” “sĩ khí” Hội Nhà Văn<br />

Việt Nam hay sao ? Và người công an<br />

nghe câu hỏi ấy của dân thì không thể<br />

không cảm thấy nhục nhã, nhất định<br />

đêm về không thể không suy nghĩ, và từ<br />

đó, cái “công an trí” trong con người anh<br />

ta không thể không chuyển biến cùng<br />

với dân trí. Và Đảng trí nữa, tình trạng<br />

Đảng trí thấp hơn dân trí thì nhiều người


THÔNG TIN 62 TRANG 29<br />

đã nêu, cái “Đảng trí” đang giả đò “đãng<br />

trí” ấy liệu có thể cứ ù lì mãi trước sự<br />

chuyển biến, dù còn chậm và phân tán,<br />

của dân trí không ? Nhất định sẽ có<br />

những người đảng viên cảm thấy nhục<br />

với dân khi mình đang tự để mất dần tư<br />

cách yêu nước, tư cách vì dân – điều mà<br />

cả đời họ lấy làm hãnh diện (và kiêu<br />

ngạo lố bịch nữa), chắc họ không thể<br />

cam chịu đeo mãi nỗi nhục ấy chỉ vì giữ<br />

nguyên tắc Đảng, họ không thể không<br />

thấy chỉ còn một con đường tự cứu duy<br />

nhất là phải xé rào để hành động vì dân<br />

vì nước như Kim Ngọc, như Võ Văn<br />

Kiệt đã làm và làm có hiệu quả. Sự quật<br />

khởi của những đảng viên như thế lúc<br />

đầu còn lẻ tẻ nhưng sức ép của lòng dân<br />

trí dân nhất định sẽ khiến ngày càng xuất<br />

hiện nhiều hơn, vừa làm chuyển biến<br />

Đảng trí trong nội bộ Đảng đồng thời tác<br />

động trở lại vào dân trí. Sự chuyển biến<br />

và tác động tương hỗ qua lại giữa Đảng<br />

trí và dân trí từng ngày một sẽ tạo nên<br />

những làn sóng vừa nổi vừa ngầm làm<br />

cho thế trận chống nội xâm chống bành<br />

trướng thực hành dân chủ dần tiến đến<br />

thế thượng phong ngày càng vững hơn<br />

với lực ngày càng đông đảo hơn. Hàng<br />

mấy chục triệu đảng viên, cựu chiến<br />

binh và gia đình liệt sĩ, bộ phận hy sinh<br />

mất mát nhiều nhất trong chiến tranh<br />

nhưng thiệt thòi nhất trong hòa bình<br />

(đến mức đảng viên cũng mất luôn cả<br />

quyền công dân) là lực lượng tiềm ẩn<br />

hùng mạnh của dân chủ.<br />

Thế thượng phong của dân chủ là thế<br />

của những người đi đánh giặc bành<br />

trướng, đánh giặc nội xâm (trong đó có<br />

bọn tay sai bành trướng), là thế của<br />

trạng bê bối trong công tác cán bộ) là<br />

bởi vì cả đảng viên lẫn người dân đều<br />

chưa ý thức được sức mạnh của lá phiếu<br />

trong tay mình, trước hết là ý thức thật<br />

rành mạch và nắm thật vững nguyên tắc:<br />

người cầm lá phiếu phải được biết rõ<br />

những người có tên trên lá phiếu tốt xấu<br />

thế nào, mà muốn làm rõ, thì nhất thiết<br />

phải đòi các ứng cử viên công khai nhân<br />

thân và tài sản, trình bày chương trình<br />

tranh cử, trả lời đầy đủ các yêu cầu, chất<br />

vấn của cử tri. Tại đại hội lần thứ 8 Hội<br />

nhà văn Việt Nam vừa rồi, những người<br />

chỉ đạo và tổ chức đại hội đã ngang<br />

nhiên bác bỏ việc “yêu cầu, chất vấn”<br />

(thơ Hồng Nguyên), còn những người<br />

dự đại hội (= người bỏ phiếu) cũng thờ ơ<br />

với việc “yêu cầu”, “chất vấn” nên đã<br />

diễn ra thảm cảnh “yêu nước ú ớ” như<br />

nêu trên.Nhưng tình hình ở nhiều nơi<br />

đang dần khác trước. Đã xuất hiện một<br />

sự thức tỉnh, tuy còn lẻ tẻ phân tán<br />

nhưng sớm muộn cũng sẽ lan rộng :<br />

người dân tự nhận ra sự hớ hênh rất lớn<br />

của mình – A, cái thằng cái con cán bộ<br />

hôm nay về cướp đất mình lại cũng<br />

chính là mấy đứa dạo trước có tên trong<br />

lá phiếu chúng nó bảo mình bầu, ôi giời,<br />

rõ thật vô duyên, chung qui cũng tại<br />

mình đây, chính mình tự đeo tai ách vào<br />

mình đây, chỉ có mỗi động tác gạch<br />

béng tên chúng nó đi mà đầu óc mụ mị<br />

thế nào cũng không biết đàng mà làm !<br />

Và thế rồi khi sắp tới ngày bầu cử đợt<br />

mới, bên bờ ruộng, các bà các cô thợ cấy<br />

sẽ bàn nhau: “Này, cái thằng X cái con<br />

Y ấy ta biết rõ nó là quân ăn cắp ăn cướp<br />

nên mới nhiều nhà nhiều đất như thế,<br />

nhưng ta chưa bắt được quả tang, ta cứ<br />

tướng cùng các lão thành và hàng ngàn<br />

công dân đã lên tiếng rồi mà sao anh im<br />

thít thế ? Anh lại định bầu cho mấy đứa<br />

chủ trương “rước voi giầy mả tổ” đấy<br />

à?“ thì người đảng viên không thể không<br />

thấy day dứt tâm can. Rồi đảng viên vận<br />

động lẫn nhau. Không sợ bị qui là bè<br />

phái, vì đây là vận động để phá tan cái<br />

hành vi bè phái vĩ mô “công tác cán bộ<br />

do một người hoặc một nhóm người<br />

quyết định”. Những người làm dân vận<br />

chân đất nói tiếng nói của sự thật, của lẽ<br />

phải nhất định sẽ thắng những kẻ làm<br />

dân vận ngồi xe máy lạnh. Nhất định<br />

thắng, tôi tin thế. Bởi vì tôi nhớ thuở<br />

nào, dân trí còn thấp lắm, cụ Phan Châu<br />

Trinh vận động đàn ông nước ta cắt đi<br />

cái mớ tóc dài ngự trị trên đầu hàng bao<br />

đời. Cụ Phan Khôi chỉ viết ngắn gọn<br />

“Cúp hè ! Cúp hè !/Bỏ cái ngu mầy! Bỏ<br />

cái dại mầy !…” mà mấy câu vè nôm na<br />

dễ hiểu mau chóng lan truyền từ miền<br />

Trung ra khắp nước đi thẳng vào lòng<br />

người, mau chóng biến thành hành động.<br />

Chỉ trong 4 năm, mái tóc dài trên đầu<br />

người đàn ông Việt biến đâu mất. Thời<br />

nay, từ lâu rồi dân gian đã có câu<br />

:“Công an, thuế vụ, kiểm lâm/Trong ba<br />

thằng ấy phải đâm thằng nào ?…”. Bây<br />

giờ vận động người dân thay vì định<br />

“đâm” bằng dao thì hãy “đâm” bằng<br />

ngọn bút trên lá phiếu, gạch phắt những<br />

cái tên đáng ngờ trên lá phiếu, việc này<br />

chắc cũng không đến nỗi khó và lâu như<br />

việc vận động cắt tóc ngày xưa.<br />

Xin mỗi ban mai, ngẩng nhìn trời, nhìn<br />

nhau, nắm tay nhau, cùng nhau hát vang:<br />

LẬP QUYỀN DÂN, TIẾN LÊN, VIỆT<br />

NAM !<br />

người đi đòi nợ, trước hết là món nợ về gạch béng tên chúng nó đi các chị ạ” – Đà Lạt 07.09.2010<br />

các quyền cơ bản đã được ghi trong “Ừ, phải đấy, cái bọn chưa bị bắt quả B.M.Q<br />

Hiến pháp như tự do báo chí, tự do xuất tang thì còn nhung nhúc, tôi là tôi cứ Tác giả gửi cho NTT blog<br />

bản, tự do lập hội, tự do biểu tình gạch tuốt những đứa nào tôi nghi ngờ”. http://nguyentuongthuy.wordpress.com/2012/01/2<br />

6/co-cach-nao-d%E1%BA%A9y-nhanh-<br />

v…v… mà giặc nội xâm (chiếm đa số Khi cuộc bầu cử ở một nơi mà diễn ra<br />

t%E1%BB%91c-d%E1%BB%99-nang-cao-dan-<br />

trong các cấp ủy và các cương vị chủ tình hình người bỏ phiểu, bằng lá phiếu tri-d%E1%BB%83-s%E1%BB%9Bm-gianh-<br />

chốt trong bộ máy công quyền) đang cố của mình làm phá sản trò xiếc sắp đặt d%C6%B0%E1%BB%A3c-dan-<br />

ch%E1%BB%A7/<br />

tình vỗ nợ.Khi ý thức được thế thượng nhân sự từ trong tay “một người hoặc<br />

phong của người đi đánh giặc, đi đòi nợ, một nhóm người”, thì nếu thông tin tốt, * * *<br />

nhân dân sẽ tự vượt thoát ra khỏi tâm lý sẽ làm xuất hiện ở các nơi khác hai ba “Cái nước mình nó thế” là một<br />

của quan hệ xin – cho, chuyển sang tâm cuộc như thế, năm mười cuộc như thế, mệnh đề tiêu biểu cho sự bất lực, cho<br />

lý và ý thức làm chủ, từ đó chuyển sang dần dần lan ra khắp nước…<br />

sự đầu hàng vô điều kiện, sự nô lệ cho<br />

hành động làm chủ.<br />

Muốn thế, phải vận động.Từng ngày vận hoàn cảnh và nô lệ cho chính mình.<br />

Khâu then chốt thứ 2 của làm chủ là làm động. Từng người tự vận động. Vận Mệnh đề này thể hiện sự kìm kẹp, sự<br />

chủ lá phiếu.Hệ thống chính trị hiện động lẫn nhau. Vận động bằng bằng bài trói buộc từ bên trong của mỗi cá<br />

hành dù là độc đảng toàn trị nhưng vẫn viết, bằng nói miệng, tóm lại là bằng nhân, hậu quả của sự trói buộc dài<br />

cứ phải có ứng cử, bầu cử từ trong đảng mọi phương tiện. Lập những nhóm nòng hạn từ bên ngoài. Và nó cũng thể hiện<br />

cầm quyền đến các hội đoàn cây cảnh cốt mà vận động. Dân vận động đảng sự lảng tránh trách nhiệm. Để tránh<br />

của Đảng và trên toàn xã hội.Bấy lâu viên. Chỉ cần người dân hỏi đảng viên: hành động, để chấp nhận cái xấu, cái<br />

nay các cuộc bỏ phiếu hầu như đều diễn “Này, bành trướng nó đưa người vào tận ác, cái tồi tệ, nhưng đồng thời để<br />

ra với kết quả đúng theo sự sắp đặt từ Tây Nguyên khai thác bô-xít gây nguy tránh phải chịu trách nhiệm về cái<br />

bàn tay của “một người hoặc một nhóm hại cho môi trường và an ninh quốc xấu, cái tồi tệ và cái ác, người ta nói<br />

người tiến hành trong vòng bí mật ”(như phòng, nó hành xử ngang ngược trên với bạn: “Cái nước mình nó thế”.<br />

nguyên phó ban tổ chức trung ương biển Đông xâm phạm chủ quyền, bắt (NTTH)<br />

Nguyễn Đình Hương đã nói về tình giết ngư dân của ta như thế, Võ đại


THÔNG TIN 62 TRANG 30<br />

cho nó khác đi. Và nếu không làm gì hơn: bạn hoàn toàn có thể làm được như<br />

Sinh viên – bạn cho nó khác đi thì cũng không sao, bởi họ.<br />

vì… “cái nước mình nó thế”! Bạn thấy Có lẽ cần bắt đầu bằng câu hỏi này: Bạn<br />

nghĩ gì ?<br />

đấy, bằng cách đó, quả là thật dễ dàng muốn “cái nước mình nó thế” hay bạn<br />

để ăn ngon ngủ yên. Vấn đề là bạn có muốn “nước mình sẽ tốt đẹp hơn”? Rồi<br />

Nguyễn Thị Từ Huy<br />

thể ăn ngon ngủ yên mãi trên một hiện từ đó bạn sẽ tìm cách trả lời những câu<br />

thực “như thế” hay không? Nó có để cho hỏi khác. Nhưng có lẽ bạn phải nhanh<br />

Bạn đã bao giờ gặp tình huống này<br />

chưa: Để lảng tránh giải thích cho bạn<br />

về một vấn đề nào đó, về một hiện tượng<br />

tiêu cực, về một sự khuất tất hay một bất<br />

công nào đó, người ta trả lời bạn: “Cái<br />

nước mình nó thế, đừng có hỏi!”?<br />

Đã bao giờ bạn đưa phong bì cho giáo<br />

viên, và thay vì dằn vặt xấu hổ, bạn tự<br />

nhủ: “Cái nước mình nó thế”, rồi cảm<br />

thấy thanh thản?<br />

Tôi giả định rằng bạn đủ nhận thức để<br />

hiểu cái nước mình nó thế là nó như thế<br />

nào, nên không luận giải về điều đó ở<br />

đây. Tôi chỉ muốn đề cập tới, một cách<br />

chưa đầy đủ, thái độ nào có thể có đằng<br />

sau câu nói đó. “Cái nước mình nó thế”<br />

là một mệnh đề tiêu biểu cho sự bất lực,<br />

cho sự đầu hàng vô điều kiện, sự nô lệ<br />

cho hoàn cảnh và nô lệ cho chính mình.<br />

Mệnh đề này thể hiện sự kìm kẹp, sự trói<br />

bạn yên hay không?<br />

Thế hệ của bạn cần thay thế mệnh đề đó<br />

bằng những mệnh đề mới, chẳng hạn<br />

như: “Nước mình sẽ khác”, hoặc “Nước<br />

mình sẽ tốt đẹp hơn”, hoặc những mệnh<br />

đề cùng loại do tự bạn nghĩ ra. Khi bạn<br />

để cho những mệnh đề loại đó vang lên<br />

trong đầu bạn, có thể bạn sẽ cảm thấy<br />

năng lượng giải phóng của chúng, bởi<br />

chúng đòi hỏi trước hết bạn phải khác đi,<br />

bạn phải giải phóng khỏi chính bạn. Khi<br />

bạn có mong muốn mãnh liệt rằng nước<br />

mình sẽ khác thì bạn sẽ tìm cách hành<br />

động cho sự đổi khác. Và muốn nước<br />

mình khác đi thì bản thân mình phải<br />

khác đi. Nếu bản thân bạn không khác đi<br />

được thì sao có thể mong muốn nước<br />

mình khác đi được. Mà nước mình<br />

không khác đi thì sao?<br />

Thì có nguy cơ sẽ mất vào tay láng<br />

lên, bởi vì cái giá mà chúng ta phải trả<br />

cho việc chấp nhận “cái nước mình nó<br />

thế” giờ đây đã tới mức không còn một<br />

cá nhân nào có thể gánh nổi.<br />

Bạn hãy hình dung tới những câu hỏi mà<br />

hậu thế sẽ đặt ra về chúng ta. Hơn thế,<br />

hãy hình dung những câu trả lời về<br />

chúng ta mà hậu thế sẽ phải đối diện, vì<br />

thực tế là sẽ không có cách nào lảng<br />

tránh được sự thật. Dù chúng ta có cố<br />

mà tự lừa dối mình thì người khác cũng<br />

sẽ nhìn thấy rất rõ.<br />

Hơn nữa, dù chúng ta có thành công<br />

trong việc lừa dối chính mình và lừa dối<br />

người khác, dù chúng ta có bảo toàn<br />

được tài sản cá nhân và tính mạng cá<br />

nhân, nhưng nếu đất nước chung này<br />

mất đi, sẽ chẳng ai trong chúng ta thoát<br />

khỏi thân phận của kẻ mất nước. Không<br />

một ai.<br />

buộc từ bên trong của mỗi cá nhân, hậu giềng.<br />

Sài Gòn, tháng 7, những ngày dông tố trên<br />

quả của sự trói buộc dài hạn từ bên Bạn có biết những gì đang xảy ra trên Biển Đông<br />

ngoài. Và nó cũng thể hiện sự lảng tránh Biển Đông, và cả trên đất liền, những N. T. T. H.<br />

http://boxitvn.blogspot.de/2012/08/sinh-vien-bannghi-gi.html#more<br />

trách nhiệm. Để tránh hành động, để năm tháng, những ngày tháng gần đây?<br />

chấp nhận cái xấu, cái ác, cái tồi tệ, Mà nước đã mất thì “mình” có còn<br />

* * *<br />

nhưng đồng thời để tránh phải chịu trách không? Bạn có còn không? Và nước đã<br />

nhiệm về cái xấu, cái tồi tệ và cái ác, mất thì bạn sẽ để lại gì cho con cháu Nhà máy điện<br />

người ta nói với bạn: “Cái nước mình nó bạn? Hay là bạn ngồi nhìn nước mất và<br />

thế”.<br />

tự nhủ: “cái nước mình nó thế”? Và bạn nguyên tử thế hệ<br />

Những người nói câu này ngụ ý rằng hy vọng rằng với câu đó thần chú đó bạn<br />

“mình” không can dự gì vào “cái nước sẽ cảm thấy thanh thản vì có thể phủi thứ 3+ có phải<br />

mình” ấy, rằng “mình” chẳng phải chịu tay, có thể đẩy trách nhiệm cho “cái<br />

trách nhiệm gì hết. Phủi tay. Tuy nhiên, nước mình” ấy? Nhưng dù bạn có thể tuyệt đối an toàn<br />

mệnh đề này khi được thốt ra cho thấy phủi tay, dù bạn có thể tự lừa dối mình<br />

đằng sau nó thái độ chấp nhận tuyệt đối. rằng tất cả mọi người phải chịu trách như PGS TS Trần<br />

Vì cái nước mình nó thế nên đừng hỏi gì nhiệm trừ chính bạn, thì bạn cũng không<br />

cả, đừng làm gì cả, chỉ có một con thể nào tránh được cái hiện thực là mất Thanh Minh đoan<br />

đường duy nhất là chấp nhận mà thôi. nước khi điều đó xảy ra.<br />

Song, điều mà có thể những người phát Có bao giờ bạn nghĩ rằng chính bạn phải quyết?<br />

ngôn câu đó không ngờ tới là cái vị thế cân nhắc và lựa chọn, chính bạn sẽ phải<br />

này: chấp nhận rằng cái nước mình nó chịu trách nhiệm về sự lựa chọn của<br />

thế cũng có nghĩa là chấp nhận rằng mình? Có bao giờ bạn nghĩ rằng nước<br />

Nguyễn Thế Hùng, Nguyển<br />

mình cũng như thế. Thêm nữa, khi đóng mình sẽ không còn như thế, sẽ tốt đẹp Xuân Diện, Nguyễn Hùng<br />

đinh vào đầu bạn ý tưởng về cái nước hơn, rằng chính bạn có thể khác đi, có<br />

mình nó thế, người ta không những tự thể tốt đẹp hơn, mạnh mẽ hơn?<br />

Trong buổi hội thảo do Bộ Khoa học và<br />

phủ nhận khả năng thay đổi của mình, Cái nước mình nó thế hay nước mình có Công nghệ tổ chức vào ngày 02 tháng<br />

mà còn muốn phủ nhận khả năng thay thể khác đi tùy thuộc vào khả năng tự Bảy năm 2012, PGS TS Trần Thanh<br />

đổi của bạn, người ta không khuyến thay đổi của chính bạn, tùy thuộc vào Minh – Viện Năng lượng nguyên tử Việt<br />

khích bạn hỏi, không khuyến khích bạn khả năng của bạn trong việc nhận thức Nam, đã đưa ra một số dữ kiện về nhà<br />

hành động ; mà trái lại còn ngăn cản và hành động cho sự tiến bộ.<br />

máy điện hạt nhân. Trong đó có hai vấn<br />

bạn, còn triệt tiêu khả năng đặt câu hỏi Hiện nay có những người đang nỗ lực đề nổi bật được phóng viên Tô Hội của<br />

của bạn, còn làm bạn nhụt chí, khiến bạn vượt qua những khó khăn tưởng chừng báo Bee/kiến thức.net ghi nhận trong bài<br />

trở nên giống như họ, nghĩa chấp nhận không vượt nổi, họ đang nỗ lực để nước viết ngày 03/08/2012:<br />

một cách tự nhiên rằng cái nước mình mình khác đi theo hướng tốt đẹp hơn. (1)Lò phản ứng hạt nhân dự trù do Tập<br />

nó như vậy, nó không thể khác được, Điều nhỏ nhất mà bạn có thể làm là hiểu đoàn Rosatom của Nga xây dựng là loại<br />

rằng không có cách gì làm cho nó khác họ, và ủng hộ họ. Nhưng quan trọng lò hạt nhân nước nhẹ cải tiến, thế hệ mới<br />

đi được, và vì thế mà không làm gì để


THÔNG TIN 62 TRANG 31<br />

nhất, đã được kiểm chứng, bảo đảm http://www.boxitvn.net/bai/39645). Tệ Một yếu tố cốt lõi còn quan trọng hơn cả<br />

tuyệt đối an toàn.<br />

(2) Hiệu quả kinh tế tại thời điểm lập dự<br />

án đầu tư.<br />

1. Lò phản ứng hạt nhân có thật sự<br />

“bảo đảm tuyệt đối an toàn”?<br />

Cho đến hôm nay cấu trúc của lò phản<br />

ứng hạt nhân đã phải tiếp tục cải tiến<br />

qua 4 thế hệ. Cần phải cải tiến để cố<br />

gắng làm cho các lò phản ứng được an<br />

toàn hơn. Lò phản ứng thế hệ #4 là loại<br />

lò phản ứng mới nhất đang trong vòng<br />

nghiên cứu, chưa thể xuất hiện trên thế<br />

giới cho đến những năm 2035-2040. Tuy<br />

vậy những nhà nghiên cứu của dự án<br />

này cũng chỉ có thể cho biết rằng sẽ “an<br />

toàn hơn, trên lý thuyết”. Nhưng căn cứ<br />

theo tuyên bố của PGS TS Trần Thanh<br />

Minh, lò phản ứng hạt nhân dự trù xây<br />

tại Ninh Thuận là loại lò hạt nhân thế hệ<br />

thứ 3+. Loại lò thế hệ #3+ này chỉ là loại<br />

cải tiến của lò hạt nhân thế hệ thứ 3, do<br />

đó chỉ có thể nói là hơi an toàn hơn lò<br />

hạt nhân thế hệ thứ #3 mà thôi, chứ<br />

không thể nào đạt mức độ an toàn tuyệt<br />

đối! Ngay cả lò hạt nhân thế hệ thứ #4<br />

đang được các chuyên viên hạt nhân của<br />

10 nước tiên tiến cùng nhau nghiên cứu<br />

cũng chỉ mới “an toàn hơn” vả cũng mới<br />

chỉ dựa trên lý thuyết.<br />

Ông Peter G Shchedrovitsky, cố vấn<br />

Tổng giám đốc Tập đoàn nhà nước Điện<br />

nguyên tử Rosatom Nga, cũng chỉ dám<br />

tuyên bố lò hạt nhân của họ là an toàn<br />

nhất, chứ không “an toàn tuyệt đối” như<br />

PGS TS Trần Thanh Minh và lãnh đạo<br />

Tập đoàn Điện lực Việt Nam thường<br />

xuyên tuyên bố. Trên thương trường,<br />

những lời nói tốt của phía muốn bán<br />

hàng bao giờ cũng chỉ là trò quảng cáo<br />

nhằm thu hút người mua. Trường hợp<br />

của Tổ hợp Rosatom cũng chỉ là trò có<br />

thể nói là thổi phồng sản phẩm của họ,<br />

nếu không nói là lừa bịp. Lò phản ứng<br />

hạt nhân của Rosatom sản xuất theo ông<br />

Shchedrovitsy tuyên bố an toàn nhất dựa<br />

theo tiêu chuẩn thẩm định của ai, của tổ<br />

chức độc lập nào chứng nhận? Ngay cả<br />

với nhà máy điện hạt nhân mới nhất sắp<br />

được xây tại Georgia Mỹ, một quốc gia<br />

đặt rất cao về tiêu chuẩn an toàn hạt<br />

nhân, các chuyên gia và nhà sản xuất<br />

cũng không tuyên bố là lò phản ứng của<br />

họ “bảo đảm tuyệt đối an toàn”.<br />

Riêng Tổ hợp Rosatom, một tổ hợp điện<br />

hạt nhân đã và đang bị nhiều tai tiếng về<br />

tình trạng tham nhũng rút ruột công trình<br />

trầm trọng. Tệ hại nhất là trong nhiều<br />

năm qua họ đã sản xuất nhiều lò phản<br />

ứng hạt nhân dùng vật liệu kém chất<br />

lượng, và ngay cả Phó Tổng giám đốc<br />

hại hơn nữa là Rosatom vừa tham nhũng<br />

rút ruột hơn 7 tỷ Rubles trong khi đang<br />

xây nhà máy điện hạt nhân nổi đầu tiên<br />

của Nga.<br />

Có thể kết luận rằng lời tuyên bố của<br />

PGS TS Trần Thanh Minh quả quyết<br />

rằng “nhà máy điện hạt nhân mà Việt<br />

Nam có kế hoạch xây cất tại Ninh Thuận<br />

sẽ tuyệt đối an toàn” là không có căn cứ,<br />

không trung thực với cương vị và<br />

chuyên môn của ông. Việc làm này đã<br />

đưa đến quyết định sai lầm của lãnh đạo<br />

đảng và nhà nước, và sẽ gây tai hại khôn<br />

lường cho hàng trăm ngàn nguời dân<br />

trong nhiều thế hệ và thiệt hại đến nền<br />

kinh tế của đất nước.<br />

Chính Chủ tịch Nhà nước Trương Tấn<br />

Sang trong lần tham quan Ninh Thuận<br />

đã tuyên bố “nếu điện hạt nhân không<br />

tuyệt đối an toàn, không làm”. Không lẽ<br />

vì quyết tâm làm cho bằng được, không<br />

màng đến an nguy của hàng trăm ngàn<br />

thường dân và hệ quả tai hại khôn lường<br />

của thảm họa hạt nhân, mà cứ liều lĩnh<br />

đưa ra tuyên bố rất phản khoa học rằng<br />

điện hạt nhân tuyệt đối an toàn?<br />

2. Hiệu quả kinh tế tại thời điểm lập<br />

dự án<br />

Một dự án trước khi được trình duyệt,<br />

cần phải được nghiên cứu tổng thể, cả về<br />

hiệu quả kinh tế cho suốt cuột đời của<br />

dự án và quan trọng hơn là ảnh hưởng<br />

của dự án đến môi trường và xã hội. Qua<br />

kinh nghiệm của những tai nạn hạt nhân<br />

đã xảy ra tại Three Mile Island (Mỹ),<br />

Chernobyl (Nga), Fukushima (Nhật), lò<br />

phản ứng hạt nhân thế hệ mới tại Bắc<br />

Kinh (Trung Quốc), các nhà chuyên<br />

môn càng cần phải quan tâm nhiều hơn<br />

đối với hoàn cảnh và trình độ kỹ thuật<br />

của Việt Nam trước những đòi hỏi khắt<br />

khe của kỹ nghệ hạt nhân. PGS TS Trần<br />

Thanh Minh và Tập đoàn EVN chỉ mới<br />

xét về hiệu quả kinh tế của dự án mà<br />

không đề cập đến hậu quả của nó đối với<br />

môi trường và xã hội, con người, trong<br />

khi dự án có liên hệ đến an toàn phóng<br />

xạ cho rất nhiều người dân đang sống<br />

trong khu vực nhà máy điện. Điều thiếu<br />

sót rất tệ hại là, với một dự án điện hạt<br />

nhân tốn kém cả chục tỷ USD mà PGS<br />

TS Trần Thanh Minh chỉ đề cập hiệu<br />

quả kinh tế vào thời điểm lập dự án,<br />

trong khi dự án phải cần từ 6 đến 10<br />

năm mới hoàn tất. Kinh nghiệm xây cất<br />

nhà máy điện hạt nhân tại một số nước ở<br />

Âu Châu và cả Mỹ, chi phí xây cất nhà<br />

máy điện hạt nhân luôn bị các công ty<br />

xây cất nâng giá lên cao rất nhiều so với<br />

giá ước tính và thỏa thuận lúc đầu theo<br />

sự an toàn, hiệu quả kinh tế, an toàn môi<br />

trường và xã hội: đó là yếu tố con người<br />

- lực lượng chuyên gia, chuyên viên, kỹ<br />

thuật viên hạt nhân có kinh nghiệm. Việt<br />

Nam hiện nay, và một thời gian dài tính<br />

từ hôm nay, không có. Tình trạng bất<br />

cập này đã được GS Phạm Duy Hiển<br />

trình bày tường tận khi trả lời phóng<br />

viên Hoàng Hạnh của báo Phụ nữ<br />

Today, ngày 06/06/2012. Báo Tuổi trẻ,<br />

ngày 06/08/2012, đưa tin rất đen tối về<br />

tình trạng bất cập trong công tác đào tạo<br />

nhân sự như sau: “Về chương trình đào<br />

tạo nhân lực phục vụ hoạt động của các<br />

nhà máy điện hạt nhân, theo UBND tỉnh<br />

Ninh Thuận, hiện nay chủ yếu là đào tạo<br />

tại Nga nhưng còn gặp bất lợi về ngôn<br />

ngữ, do đó không thu hút du học sinh.<br />

Trong khi đó, phân viện đào tạo nguồn<br />

nhân lực tại địa phương hiện vẫn chưa<br />

mở”.<br />

Qua đây, tương tự như dự án Bauxite<br />

Tây Nguyên, dự án đường xe lửa cao tốc<br />

Bắc Nam, dự án điện hạt nhân tại Ninh<br />

Thuận lại bước vào vết chân sai lầm của<br />

tư duy “đi trước đón đầu, IQ” với nhiều<br />

hứa hẹn mỹ miều “tuyệt đối an toàn”,<br />

công nghệ tiên tiến nhất. Kinh khủng<br />

hơn, theo sau điện hạt nhân sẽ là thần<br />

chết phóng xạ hạt nhân chờ sẵn cho<br />

hàng trăm ngàn người dân vô tội, di hại<br />

cho nhiều thế hệ con cháu dân Việt, biến<br />

cả một vùng rộng hàng trăm cây số<br />

vuông thành một vùng đất chết muôn<br />

đời.<br />

“Lò phản ứng hạt nhân của Rosatom là<br />

an toàn nhất, là an toàn tuyệt đối” chỉ là<br />

những lời nói đầu môi của bọn “sơn lâm<br />

mãi võ” mà chúng ta thường thấy tại các<br />

khu chợ búa. Tập đoàn Rosatom cũng<br />

chỉ tương tự nhưng được gọi với hai<br />

tiếng kiêu sang: “khuyến mãi”.<br />

Tại sao chúng ta không dùng nguồn dầu<br />

mỏ khí đốt của chúng ta khai thác để sản<br />

xuất điện cho chính chúng ta mà bán cho<br />

các nước để rồi họ lại dùng nó sản xuất<br />

điện, tránh dùng nguyên liệu hạch tâm<br />

để bảo vệ dân chúng và đất nước họ?<br />

Giảm khí thải CO2 chỉ là trò đánh tráo,<br />

hù doạ của các tập đoàn sản xuất máy<br />

móc điện hạt nhân và các nhóm lợi ích.<br />

Việt Nam phải dứt khoát nói không với<br />

điện hạt nhân để bảo vệ nhân dân chúng<br />

ta, bảo vệ con cháu chúng ta, bảo vệ<br />

giang sơn gấm vóc Việt Nam khỏi thảm<br />

họa hạt nhân!<br />

10/08/2012<br />

N.T.H. – N.X.D. – N.H.<br />

Các tác giả gửi trực tiếp cho BVN<br />

Phụ lục tham khảo:<br />

của Tập đoàn này – Avgeny Avstratov – một hợp đồng mà phần thiệt thòi luôn về http://bee.net.vn/channel/2981/201208/Loi-<br />

hiện đang bị giam vì tội tham nhũng phía chủ đầu tư (Việt Nam trong trường va-hai-khi-phat-trien-dien-hat-nhan-<br />

(BVN đã đưa tin, xin xem hợp này).<br />

1843805/


THÔNG TIN 62 TRANG 32<br />

http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-<br />

hoi/505336/Du-an-dien-hat-nhan-Ninh-<br />

Thuan-6-kho-khan-vuong-mac.html<br />

http://lamdong.pc2.vn/index.php?option=co<br />

m_content&view=article&id=1747:nga-camkt-an-toan-ht-nhan-cho-in-ninhthun&catid=87:tin-tc-va-s-kin&Itemid=400<br />

http://www.thieusinhquan.vn/index.php?opti<br />

on=com_content&view=article&id=1193:inht-nhan-ninh-thun-tin-xui-quy-t-ncnga&catid=6:sukiennoibat&Itemid=43<br />

http://vnexpress.net/gl/khoahoc/2012/02/nga-cam-ket-an-toan-hat-nhancho-dien-ninh-thuan/<br />

http://www.boxitvn.net/bai/39645<br />

http://baovetoquoc.blogspot.com.au/2012/07/<br />

pho-tong-giam-oc-tap-oan-ien-hat-nhan.html<br />

http://kichbu.multiply.com/journal/item/2377<br />

http://phunutoday.vn/xi-nhan/trai-hayphai/201206/GS-Pham-duy-HienQuyet-lamdien-hat-nhan-theo-du-bao-sai-2161515/<br />

http://boxitvn.blogspot.com.au/2012/08/song<br />

-trong-ia-nguc-phong-xa-hat-nhan.html<br />

http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/<br />

asia/china/9044537/China-denies-nuclearaccident.html<br />

http://www.pbs.org/newshour/bb/science/jan<br />

-june12/nuclear_02-15.html<br />

http://mobile.reuters.com/article/idUSL5E8G<br />

8FQ620120508?irpc=932<br />

http://www.guardian.co.uk/environment/201<br />

2/may/14/hinkley-nuclear-power-stationdelay<br />

––––––––––––––––––––––––––––––––<br />

Lợi và hại khi phát<br />

triển điện hạt nhân<br />

03/08/2012<br />

Ngày 2/7, Bộ KH&CN đã tổ chức hội<br />

thảo về thông tin truyền thông phát triển<br />

điện hạt nhân ở Việt Nam. Theo các<br />

chuyên gia, Việc phát triển điện hạt nhân<br />

ở Việt Nam là phù hợp với điều kiện,<br />

hoàn cảnh, công nghệ. Năm 2020 khi<br />

nhà máy điện hạt nhân đi vào hoạt động,<br />

tình trạng thiếu điện sẽ được cải thiện<br />

đáng kể.<br />

PGS.TS Trần Thanh Minh, Viện Năng<br />

lượng Nguyên tử Việt Nam cho biết, nhà<br />

máy điện hạt nhân hoạt động tương tự<br />

nhà máy nhiệt điện. Từ khâu làm sôi<br />

nước, chuyển thành hơi nước và dùng<br />

hơi nước làm quay tuốc bin. Điểm khác<br />

nhau là nhà máy nhiệt điện dùng nhiên<br />

liệu hóa thạch thì nhà máy điện hạt nhân<br />

dùng Uranium và nước được đun sôi bên<br />

trong lò phản ứng. Chỉ với một lượng<br />

nhỏ nhiên liệu vẫn thu được năng lượng<br />

lớn. Nhiên liệu cần thiết cho một nhà<br />

máy công suất 1000MW vận hành trong<br />

suốt 1 năm là 30 tấn uranium, hoặc<br />

2.200.000 tấn than đá hoặc 1.400.000<br />

tấn dầu.<br />

Mô hình nhà máy điện hạt nhân tại xã Phước Dinh,<br />

Ninh Phước, Ninh Thuận Ảnh: Chinhphu.vn<br />

Mặc dù đã được cải tiến bằng cách đơn<br />

giản và tiêu chuẩn hoá các thiết kế để<br />

giảm chi phí xây dựng và vận hành và<br />

sửa chữa, xây dựng nhà máy điện hạt<br />

nhân vẫn đòi hỏi một nguồn vốn rất lớn,<br />

khoảng 2 tỷ USD/lò phản ứng và thời<br />

gian xây dựng kéo dài với các công nghệ<br />

tiên tiến và phức tạp. Một nhà máy điện<br />

thông thường được trang bị từ 2 đến 4<br />

lò.<br />

Vận hành và bảo dưỡng nhà máy điện<br />

hạt nhân an toàn trong một thời gian dài<br />

từ 40 - 60 năm cũng là mối quan tâm<br />

lớn. Một sai lầm nhỏ cũng có thể dẫn<br />

đến những hậu quả và thiệt hại to lớn.<br />

Ngoài ra, tác động môi trường cũng là<br />

một yếu tố hàng đầu khi xem xét xây<br />

dựng một nhà máy điện hạt nhân. Trong<br />

dây chuyền sản xuất nhiên liệu hạt nhân,<br />

hai khâu khai thác và chế biến quặng<br />

urani có tác động xấu nhất đối với con<br />

người và môi trường. Trong quá trình<br />

khai quặng urani, hàng triệu lít nước ô<br />

nhiễm bơm từ mỏ vào sông rạch, khiến<br />

lớp trầm tích ngày càng chứa nhiều chất<br />

phóng xạ hơn. Những điều này phải<br />

được tính toán kỹ.<br />

Hiện thế giới có 31 quốc gia và vùng<br />

lãnh thể có nhà máy điện hạt nhân với<br />

tổng số 433 lò. Lò phản ứng hạt nhân<br />

được phân loại theo nhiên liệu hạt nhân,<br />

chất làm chậm và chất tải nhiệt. Các loại<br />

lò đang được sử dụng trên thế giới là lò<br />

khí, lò nước nặng và lò nước nhẹ. Nhà<br />

máy điện hạt nhân Ninh Thuận được lựa<br />

chọn sử dụng công nghệ lò nước nhẹ cải<br />

tiến, thế hệ lò điện đại nhất, đã được<br />

kiểm chứng, bảo đảm tuyệt đối an toàn<br />

và hiệu quả kinh tế tại thời điểm lập dự<br />

án đầu tư. Thời gian khởi công xây dựng<br />

Nhà máy điện hạt nhân Ninh Thuận 1<br />

vào năm 2014, đưa tổ máy đầu tiên vận<br />

hành vào năm 2020. Khi đó, sản lượng<br />

điện cung cấp sẽ cơ bản đáp ứng yêu cầu<br />

tại thời điểm đó.<br />

Tô Hội<br />

http://boxitvn.blogspot.fr/2012/08/nha-may-iennguyen-tu-he-thu-3-co-phai.html<br />

Save <strong>Vietnam</strong>’s<br />

Nature<br />

Save <strong>Vietnam</strong>’s Nature là gì?<br />

Đại họa hạt nhân ở Fukushima tháng 3<br />

năm 2011 đã làm rung động cả thế giới.<br />

Để tránh những hiểm họa tương tự trong<br />

tương lai, nhiều nước ở Âu và Á châu đã<br />

duyệt xét lại và thay đổi chính sách năng<br />

lượng hạt nhân. Cộng Hoà Liên Bang<br />

Đức đã đi đến một quyết định can đảm<br />

là sẽ từng bước một chấm dứt hoàn toàn<br />

việc sử dụng năng lượng hạt nhân.<br />

Ngược lại, chính quyền Cộng sản tại<br />

Việt Nam lại bắt đầu xây nhiều nhà máy<br />

điện hạt nhân trong những năm tới.<br />

Quyết định thiển cận và vô trách nhiệm<br />

đó đã gây ra nhiều phản đối trong và<br />

ngoài nước.<br />

Tại Đức, Mạng hành động Save<br />

<strong>Vietnam</strong>’s Nature được thành lập với<br />

mục đích góp phần bảo vệ thiên nhiên<br />

Việt Nam, tham gia vào phong trào<br />

chống năng lượng hạt nhân toàn thế giới.<br />

Save <strong>Vietnam</strong>’s Nature đã ra mắt trong<br />

cuộc hội thảo chuyên đề “Ngăn cản<br />

chương trình năng lượng hạt nhân tại<br />

Việt Nam” vào tháng 11 năm 2011 tại<br />

Stuttgart, CHLB Đức. Thành viên của<br />

Save <strong>Vietnam</strong>’s Nature gồm những<br />

người Việt có ý thức trách nhiệm xã hội<br />

và môi trường sâu xa, tranh đấu cho<br />

thiên nhiên và bảo vệ môi trường ở Việt<br />

Nam.<br />

Save <strong>Vietnam</strong>’s Nature làm gì ?<br />

Hoạt động của Save <strong>Vietnam</strong>’s Nature<br />

tập trung chủ yếu vào các điểm sau:<br />

Thực hiện các chiến dịch thông tin, hành<br />

động (thư phản đối, biểu tình …) và hội<br />

luận.<br />

Đòi hỏi chấm dứt việc xây dựng nhà<br />

máy điện hạt nhân tại Việt Nam, ngưng<br />

vận hành các nhà máy điện hạt đang<br />

hoạt động khắp nơi cũng như tiêu hủy<br />

mọi vũ khí hạt nhân trên thế giới.<br />

Ủng hộ mọi nỗ lực nhằm chấm dứt việc<br />

khai thác bóc lột tài nguyên thiên nhiên<br />

và huỷ hoại môi trường Việt Nam.<br />

Ủng hộ việc phát triển năng lượng tái<br />

tạo tại Việt Nam.<br />

Liên lạc:<br />

savevietnamsnature2011@googlemail.com<br />

Địa chỉ website:<br />

http://www.save-vietnams-nature.de/<br />

* **


THÔNG TIN 62 TRANG 33<br />

Xét ra đã quá lỡ làng<br />

T H Ơ<br />

Bây giờ thì tri hô Trung Quốc ngang<br />

nhiên thầu dầu khí trên biển Việt Nam<br />

đầy hùng hổ<br />

Âu cũng là nghiệp chướng chẳng… tiền<br />

oan !<br />

Không đau và rất<br />

đau<br />

Đỗ Trung Quân<br />

Các anh bẻ quặt tay tôi<br />

Dẫu gì<br />

Cũng không đau lắm<br />

Các anh thúc cùi chỏ vào hàm tôi<br />

Thú thật<br />

Cũng không đau lắm<br />

Các anh đạp vào mặt tôi<br />

Dẫu gì<br />

Cũng không ê ẩm lắm<br />

Các anh dúi chúng tôi vào xe<br />

Thú thật<br />

Cũng chỉ ngồi chật một tí<br />

Các anh kẹp cổ, lên gối tôi<br />

Dẫu gì cũng chỉ bầm dập chút<br />

Cái chúng tôi đau<br />

rất đau...<br />

Cái chúng tôi bầm dập<br />

Cái chúng tôi ê ẩm<br />

Chính là<br />

Các anh thay mặt kẻ cướp nước<br />

Bọn cướp biển<br />

Bẻ tay, đánh đập, bắt bớ, đàn áp<br />

CHÍNH - ĐỒNG - BÀO - MÌNH<br />

Đ. T. Q<br />

* * *<br />

Lập Lại Lần Nữa<br />

Huyết Thư Từ<br />

Biển Đông Trước<br />

Mối Đe Dọa Trung<br />

Quốc<br />

Bùi Chí Vinh<br />

(Qua những thông tin thời sự trên các<br />

báo Tuổi Trẻ, Thanh Niên vào những<br />

ngày cuối tháng 6 và tháng 7-2012)<br />

Nhân dân đã nói trước mà không chịu<br />

nghe<br />

Thi sĩ làm thơ cảnh báo trước cũng<br />

không chịu nghe<br />

Bây giờ thì la làng lên rằng Trung Quốc<br />

khinh khi và tráo trở<br />

Luật nhân quả luôn luôn rõ ràng<br />

Làm thiện gặp thiện, làm ác gặp ác<br />

Nhân dân ta lớn lên từ đống rác<br />

Thi sĩ ta lớn lên từ xó chợ vỉa hè<br />

Lớn lên từ nghèo hèn nhưng đánh kẻ thù<br />

thì “sang trọng” hết chỗ chê<br />

Đánh trước khi báo chí nước nhà phát<br />

giác<br />

Nhân dân ngửi ra mùi bá quyền qua Luật<br />

biển năm 1982 UNCLOS<br />

Thi sĩ đánh hơi mùi bành trướng qua<br />

Tuyên bố ứng xử biển Đông DOC năm<br />

2002 đã hóa trò hề<br />

Tất cả đã ngửi, đã đánh hơi, đã báo động<br />

nhiều lần nhưng chẳng ai nghe<br />

Đã không nghe lại còn bịt miệng Tú<br />

Xương, khóa mồm Cao Bá Quát<br />

Hèn chi đến hôm nay mở mắt vẫn bị…<br />

mờ !<br />

Coi như đây là tiếng chửi thề chứ không<br />

phải bài thơ<br />

Nhân danh một thi sĩ không lãnh lương<br />

nhà nước hơn 30 năm, tôi được quyền<br />

tuyên bố<br />

Nhân danh một đại diện xó chợ vĩa hè<br />

của nhân dân, tôi đành tiết lộ :<br />

“Trò chính trị của đám Bắc Kinh muôn<br />

thuở cứ… trò mèo”<br />

Đứa nào ăn cứt của mèo mà quên đi anh<br />

hùng ca lịch sử<br />

Thì Trần Hưng Đạo và Quang Trung sẽ<br />

hiện hồn về đưa lên cõi…tiêu diêu!<br />

Cuối tháng 6-2012<br />

B.C.V<br />

* * *<br />

Tuyên Ngôn Của<br />

Một Người Làm<br />

Thơ Cựu Chiến<br />

Binh<br />

Bùi Chí Vinh<br />

Quý vị muốn làm gì thì làm<br />

Muốn mị dân muốn yêu nước muốn bán<br />

nước bằng mồm thây kệ<br />

Tôi không thù người Tàu cũng chẳng<br />

ghét xứ Trung Hoa<br />

Nhưng đứa nào xâm lược nước tôi là<br />

chết ngay tại chỗ<br />

Quý vị cứ việc đi đêm cứ việc sửa lại<br />

bản đồ lịch sử<br />

Cứ việc quên bẵng ải Nam Quan cho<br />

Nguyễn Trãi đội mồ<br />

Nhưng đứa nào bứt của thân nhân tôi sợi<br />

tóc<br />

Là tôi đập nát đầu chứ không đập bằng<br />

thơ<br />

Quý vị cứ việc chơi gôn cứ việc sắm sửa<br />

phi cơ<br />

Cứ đầu cơ địa ốc cứ kiếm tiền vi vút<br />

Nhưng đứa nào bắt dân ngu cu đen thay<br />

quý vị ở tù<br />

Là tôi đào mã ba đời quý vị lên trét cứt<br />

Quý vị cứ chà đạp lên quyền làm người<br />

xuất sắc<br />

Cứ hung hăng như Gaddafi trước khi rúc<br />

vô ống cống đê hèn<br />

Quý vị cứ việc xem dân nghèo như rơm<br />

như rác<br />

Nhưng lúc đường cùng đừng năn nỉ tôi<br />

nghen !<br />

Quý vị cứ việc rửa tiền qua ngân hàng<br />

Thụy Sĩ cực êm<br />

Cứ tậu nhà dưỡng lão ở Bắc Kinh, sắm<br />

điền trang ở Mỹ<br />

Quý vị cứ thăng thiên cùng giá điện giá<br />

xăng<br />

Bất chấp thôn nữ thiếu ăn phải bán thân<br />

làm đĩ<br />

Quý vị phải như vậy mới là quý vị<br />

Vô cảm vô lương vô đạo đức vô thần<br />

Tôi rách rưới như một thằng thi sĩ<br />

Nhưng hiểu thế nào là sức mạnh nhân<br />

dân !<br />

Tháng 8-2012<br />

B.C.V<br />

http://www.vanchuongviet.org/index.php?comp=ta<br />

cpham&action=detail&id=19056<br />

* * *<br />

Thái Bá Tân<br />

Thờ ơ<br />

Ở đời luôn vẫn vậy.<br />

Cái tốt đẹp có nhiều.<br />

Cái xấu xa không ít.<br />

Nhưng phải nói một điều,<br />

Rằng còn có cái khác,<br />

Có hàng ngày, hàng giờ,<br />

Ác hơn cả cái ác,<br />

Đó là sự thờ ơ.<br />

Thờ ơ với cái thiện,<br />

Thờ ơ với cái tà.<br />

Thờ ơ với tất cả<br />

Chỉ mình ta biết ta.


THÔNG TIN 62 TRANG 34<br />

Thờ ơ với vận nước,<br />

Thờ ơ với dân tình.<br />

Với công an đàn áp,<br />

Với cả người biểu tình.<br />

Thế đấy, ngẫm mà sợ,<br />

Vừa sợ vừa đau lòng,<br />

Khi sự thờ ơ đó<br />

Hiện đang là số đông.<br />

Vì thiếu năng trí tuệ?<br />

Vì trầm cảm, thất tình?<br />

Không, đó là thái độ<br />

Chỉ biết sống vì mình.<br />

Đáng sợ hơn, trong họ<br />

Quả có không ít người<br />

Trẻ, thông minh, có học<br />

Mà thờ ơ, phớt đời.<br />

Cứ như thể họ nghĩ<br />

Đất nước thân yêu này<br />

Hoàn toàn của người khác,<br />

Đây không biết, không dây.<br />

Cứ như thể những việc<br />

Đang diễn ra xung quanh<br />

Không liên quan đến họ,<br />

Không phải việc của mình.<br />

Thật đau, các bác ạ,<br />

Đau gấp đôi, gấp ba,<br />

Giật mình thấy trong họ<br />

Có người thân của ta.<br />

Xin nhắc lại lần nữa:<br />

Trong tình hình bây giờ<br />

Ác hơn cả cái ác,<br />

Đó là sự thờ ơ.<br />

T.B.T<br />

danlambaovn.blogspot.com<br />

* * *<br />

Thái Bá Tân và<br />

những bài thơ 5<br />

chữ<br />

Mặc Lâm, biên tập viên RFA<br />

Tạp chí Văn hóa Nghệ thuật tuần này<br />

xin được giới thiệu nhà thơ Thái Bá Tân<br />

với những bài thơ 5 chữ đặc sắc của ông.<br />

“Khẩu thơ”<br />

Trong thời gian gần đây cộng đồng<br />

mạng rộ lên một làn sóng ngạc nhiên<br />

trước những bài thơ năm chữ xuất hiện<br />

đều đặn với cùng một chủ đề về hiện<br />

tình đất nước, đặc biệt là thái độ của tác<br />

giả đối với con người mà sự kiện và<br />

hành vi có liên quan ít nhiều ít nhiều đến<br />

thời sự.<br />

Tôi già rồi nên cũng muốn phá phách<br />

một tí, giả vờ ngây một tí. Già rồi thì tự<br />

nhiên lại muốn thật thà không hoa lá<br />

cành nữa. (Thái Bá Tân)<br />

Tác giả những bài thơ 5 chữ ấy là Thái<br />

Bá Tân, một nhà văn, nhà dịch thuật và<br />

nhà giáo với nhiều chục năm trong nghề.<br />

Tác giả hiện sống và dạy học tại Hà Nội.<br />

Trên trang blog của tác giả, Thái Bá Tân<br />

tự bạch cuộc đời mình qua hình ảnh, tiểu<br />

sử, cũng như tác phẩm của ông từ 50<br />

năm qua. Là một dịch giả, Thái Bá Tân<br />

có hơn ba mươi đầu sách được ông dịch<br />

ra từ các tác phẩm nổi tiếng thế giới.<br />

Ông thông thạo nhiều thứ tiếng trong dó<br />

Anh ngữ là ngoại ngữ chính. Ngoài ra<br />

ông còn là một nhà thơ với hàng trăm<br />

bài ngũ ngôn, thể loại mà ông dùng khá<br />

nhiều trong thơ của ông.<br />

Nói chuyện với chúng tôi một cách ngắn<br />

gọn ông cho biết:<br />

“Tôi cũng viết đa dạng lắm chủ yếu là<br />

dịch nhiều hơn mặc dù đã viết 150<br />

truyện ngắn rồi. Tôi sáng tác thơ 8 chữ<br />

cũng nhiều và dạo này tự nhiên lại sáng<br />

tác thơ 5 chữ. Chắc tại chán chán nên<br />

muốn viết dân dã một tí. Tôi già rồi nên<br />

cũng muốn phá phách một tí, giả vờ<br />

ngây một tí. Già rồi thì tự nhiên lại<br />

muốn thật thà không hoa lá cành nữa.<br />

Tôi nghĩ rằng nhà văn nhà thơ mà cứ im<br />

mãi thì không đúng. Phải có trách nhiệm<br />

của công dân. Tôi chẳng chống phá gì<br />

đâu thậm chí tôi còn ăn lộc của chế độ<br />

vì được ăn học tử tế nhưng chuyện nào<br />

ra chuyện ấy trách nhiệm công dân thì<br />

mình phải nói.”<br />

Gần đây Thái Bá Tân chỉ dùng một thể<br />

thơ ngũ ngôn để trang trải nội dung. Tuy<br />

độ dài ngắn khác nhau nhưng việc ông<br />

trung thành với một thể thơ duy nhất<br />

khiến nhiều người ngạc nhiên và nhanh<br />

chóng kết luận rằng tác giả quá nghèo<br />

nàn.<br />

Tuy nhiên nếu xem xét kỹ từng bài thơ,<br />

người đọc sẽ thấy thể loại ngũ ngôn có<br />

lẽ là thể thơ thích hợp nhất với những gì<br />

mà Thái Bá Tân muốn gửi gấm. Nhà văn<br />

Nguyễn Quang Lập gọi thơ Thái Bá Tân<br />

là “khẩu thơ” vì theo nhà văn, thơ Thái<br />

Bá Tân gần với cách mà người ta nói<br />

chuyện, bộc bạch, hay truy vấn người<br />

khác.<br />

Hình thức là thế nhưng khác biệt quan<br />

trọng nhất làm nên loại thơ khẩu văn có<br />

lẽ là nội dung mà tác giả muốn gửi đi.<br />

Điều này tạo cho Thái Bá Tân một chỗ<br />

đứng mới, rất mới trong vườn thơ Việt<br />

Nam vốn đang đối diện với những sáo<br />

mòn khi chất sáng tạo ngày một hiếm<br />

hoi giữa một đất nước ai cũng có thể làm<br />

thơ và vì vậy thơ giống nhau không kể<br />

xiết.<br />

Trước tiên xin được giới thiệu một bài<br />

thơ Thái Bá Tân sáng tác vào ngày 11<br />

tháng 7 vừa qua:<br />

Ballad về một đại đội<br />

bị bỏ rơi<br />

“Tôi mới nghe kể lại<br />

Một câu chuyện đau lòng.<br />

Có thể là chuyện thật,<br />

Cũng có thể là không.<br />

Chuyện kể rằng, lần ấy,<br />

Khi đánh nhau với Tàu,<br />

Quân ta và quân địch<br />

Cách nhau một chiếc cầu.<br />

Bỗng từ trên có lệnh<br />

Một đại đội xung phong<br />

Vượt qua cây cầu ấy,<br />

Sang bờ bên kia sông.<br />

Thế mà lạ, sau đó,<br />

Hai bên đang đánh nhau,<br />

Có lệnh từ trên xuống.<br />

Lần này lệnh phá cầu!<br />

Câu chuyện chỉ có thế.<br />

Một đại đội sang sông,<br />

Rồi phá cầu, theo lệnh...<br />

Nghe mà nhói trong lòng.<br />

Ừ, mà một đại đội<br />

Biên chế bao nhiêu người?<br />

Một trăm, hay năm chục,<br />

Bị đồng đội bỏ rơi?<br />

Có thể là chuyện thật,<br />

Cũng có thể là không.<br />

Sao lòng tôi đau nhói,<br />

Đau nhói mãi trong lòng.<br />

Ai ra cái lệnh ấy,<br />

Lệnh quân ta phá cầu,<br />

Để đồng đội đơn độc<br />

Giữa vòng vây quân Tàu?<br />

Câu chuyện chỉ có thế,<br />

Dù có thật hay không,<br />

Nhưng cả một đại đội<br />

Đã chết bên kia sông.”<br />

Câu chuyện đánh Trung Quốc phải hy<br />

sinh cả một đại đội dưới cái nhìn nhân<br />

bản của một nhà thơ thì người chỉ huy<br />

trận chiến năm nào có thể là vô nhân,<br />

cam tâm hy sinh đồng đội một cách vội<br />

vã để đạt chiến công nhưng dù sao cũng<br />

nói lên mức tàn khốc của chiến tranh mà<br />

nói theo Nguyễn Duy “ai chiến thắng<br />

thì người dân cũng là ngưởi chiến bại”<br />

cả.<br />

Tôi nghĩ rằng nhà văn nhà thơ mà cứ im<br />

mãi thì không đúng. Phải có trách nhiệm<br />

của công dân. Tôi chẳng chống phá gì<br />

đâu thậm chí tôi còn ăn lộc của chế độ.


THÔNG TIN 62 TRANG 35<br />

(Thái Bá Tân)<br />

Thái Bá Tân không phải bỗng nhiên nhớ<br />

tới câu chuyện được kể từ rất lâu về<br />

trước. Ông nhắc lại câu chuyện này<br />

Giờ xin phép âu yếm<br />

Đặt hoa dưới chân mày.<br />

Mày vấp ngã, còn sức,<br />

Nhất định bác chìa tay.<br />

Nhưng cũng đừng cản bố.<br />

Cản cũng chẳng ích gì.<br />

Thái Bá Tân vốn là người hiền lành qua<br />

trong hoàn cảnh đặc biệt khi cuộc biểu<br />

những câu chuyện kể của những người<br />

tình chống Trung Quốc xảy ra trên khắp Bốn câu cuối thân thương nói với Huỳnh quen biết ông cho thấy ông không mặn<br />

nước vào ngày Chúa Nhật đầu tiên của Thục Vy mà như nói với cả thế hệ trẻ mà gì với chế độ mặc dù ông được ưu<br />

tháng Bảy.<br />

của Việt Nam. Hai chữ “mày” trong đãi nhiều lần. Ông tự ý về hưu rất sớm<br />

Trận chiến cũ tuy tàn khốc nhưng là Huỳnh Thục Vy thương yêu trìu mến và chỉ chuyên chú vào việc dạy học và<br />

người Việt Nam không ai trong chúng ta bao nhiêu thì “mày” trong bài thơ sáng tác. Thế nhưng kẻ sĩ trong giòng<br />

lại cam tâm nhìn Trung Quốc lần hồi “Mắng con” lại nghiêm khắc bấy nhiêu. máu không cho phép ông im lặng trước<br />

xâm lấn bờ cõi một cách trân tráo. Sức Thái Bá Tân mắng con nhưng nhiều kẻ những nhi nhô của một loại người cơ<br />

mạnh tiềm năng của dân tộc là lòng yêu lớn tuổi, trí thức trùm chăn, cán bộ cao hội. Mắng con xong, ông mắng ngay cả<br />

nước và việc xuống đường biểu tình cấp bất chính lại ngẩn ngơ xấu hổ. Nguyễn Thế Thảo, chủ tịch thành phố<br />

chống Trung Quốc là một trong nhiều Những kẻ lớn tuổi đời nhưng non trí tuệ Hà Nội kẻ lộng ngôn khi nói rằng người<br />

cách thể hiện.<br />

ấy có thể cho Thái Bá Tân là cuồng sĩ, đi biểu tình chống Trung Quốc đang bị<br />

Thái Bá Tân không xuống phố biểu tình không thức thời nhưng với những tấm thế lực phản động kích động. Thái Bá<br />

nhưng tấm lòng của ông đối với người lòng đang rực cơn yêu nước thì ngôn Tân viết:<br />

biểu tình rất rõ ràng: Chẳng những đồng ngữ Thái Bá Tân dùng như một sức<br />

tình mà ông còn kính phục và ngưỡng mạnh khởi động trong không gian u ám<br />

mộ họ. Khi nghe tin Huỳnh Thục Vy bị hiện nay khi đất nước bị đè nặng dưới Gửi ông Nguyễn Thế<br />

bắt khi đi biểu tình vào ngày 1 tháng 7 cơn sợ hãi núp dưới chiêu bài hữu nghị:<br />

Thảo<br />

ngay hôm sau ông lập tức phản ứng qua<br />

bài thơ:<br />

Huỳnh Thục Vy<br />

Cháu - cô gái xinh đẹp,<br />

Đẹp cả ngoài lẫn trong.<br />

Nhìn cháu mà cứ nghĩ<br />

Cái đẹp của non sông.<br />

Chúng, chính quyền, thật xấu.<br />

Vừa ác vừa bất minh,<br />

Đến mức không muốn nghĩ<br />

Đó là chính quyền mình.<br />

Cháu như người phụ nữ<br />

Trong tranh Delacroix,<br />

Guidant le peuple<br />

Mà peuple - là chúng ta.<br />

Cháu chỉ muốn công lý,<br />

Dân chủ và tự do.<br />

Tự do cho cả chúng,<br />

Mà chúng, bọn côn đồ<br />

Lại luôn truy bức cháu,<br />

Dùng cả cách đê hèn.<br />

Ngẫm mà thấy phẫn nộ.<br />

Thấy nhục cho chính quyền.<br />

Thục Vy, bền gan nhé.<br />

Chúc chân cứng đá mềm.<br />

Cháu như ngọn đuốc sáng<br />

Đang dẫn đường trong đêm.<br />

Nói thật, bác nhìn cháu<br />

Vừa thán phục, tự hào,<br />

Vừa pha chút xấu hổ.<br />

Cháu hiểu rõ vì sao.<br />

Xin lỗi, thế hệ bác<br />

Dựng nên chế độ này<br />

Để bây giờ cháu khổ,<br />

Để dân tình đắng cay.<br />

Cái hồi bác đi Mỹ,<br />

Thăm tượng Liberty,<br />

Đặt hoa dưới chân tượng,<br />

Bác chưa biết Thục Vy.<br />

Mắng con<br />

Mày láo, dám khuyên bố<br />

Mai không đi biểu tình.<br />

Chuyện ấy có nhà nước,<br />

Không liên quan đến mình.<br />

Mày nói y như đảng.<br />

Không liên quan thế nào?<br />

Nước là của tất cả,<br />

Của mày và của tao.<br />

Biểu tình chống xâm lược,<br />

Chứ có lật ai đâu.<br />

Không lẽ mày không biết<br />

Cái dã tâm thằng Tàu?<br />

Mày bảo có nhà nước.<br />

Nhà nước hèn thì sao?<br />

Mà ai cho nhà nước<br />

Quyết việc này thay tao?<br />

Xưa đánh quân Mông Cổ,<br />

Vua còn hỏi ý dân.<br />

Sao không thấy nhà nước<br />

Xấu hổ với vua Trần?<br />

Đành rằng thế mình yếu,<br />

Phải thế nọ, thế này.<br />

Nhưng ở đời, con ạ,<br />

Mềm nắn, rắn buông ngay.<br />

Bố biết con thương bố,<br />

Lo cho bố, cảm ơn.<br />

Con “biết sống”, có thể.<br />

Xưa bố còn “biết” hơn.<br />

Chính vì khôn, “biết sống”,<br />

Tức ngậm miệng, giả ngây,<br />

Mà thế hệ của bố<br />

Để đất nước thế này.<br />

Ừ, bố già, lẩn thẩn,<br />

Nhưng vẫn còn là người.<br />

Mà người thì biết nhục,<br />

Biết xấu hổ với đời.<br />

Mai biểu tình, thế đấy.<br />

Bố không bắt con đi,<br />

Xin phép được giới thiệu,<br />

Tôi đã U bảy mươi,<br />

Tuổi nhiều hơn ông đấy,<br />

Tuổi gần đất xa trời.<br />

Cho nên, xin nói thật,<br />

Là ông còn hồ đồ.<br />

Ông đâu phải con nít.<br />

Hay giả vờ ngây ngô?<br />

Tôi và những người khác<br />

Tham gia đi biểu tình<br />

Chống thằng Tàu xâm lược,<br />

Thực hiện quyền của mình.<br />

Khi nhà ông bị cướp.<br />

Vợ con ông kêu lên,<br />

Mà ông ngồi im lặng<br />

Thì ông là thằng hèn.<br />

Ông bảo rằng bọn xấu<br />

Đang xúi giục chúng tôi,<br />

Thế thì bọn xấu ấy<br />

Quả là bọn không tồi.<br />

Vì chúng còn liêm sỉ,<br />

Còn biết ghét và yêu.<br />

Còn yêu nước, vì vậy<br />

Tôi mong chúng có nhiều.<br />

Đấy là chưa nói chuyện<br />

Chúng tôi cũng lớn rồi.<br />

Tha không xúi chúng nó,<br />

Đừng hòng xúi chúng tôi.<br />

Quốc Hội ra luật biển<br />

Để ông và mọi người<br />

Chung sức giữ lấy đảo,<br />

Thế mà ông, ôi trời,<br />

Ông không chỉ im lặng,<br />

Không tham gia biểu tình,<br />

Mà còn nhắc người khác<br />

Đừng để ai xúi mình.<br />

Tôi hỏi khí không phải:<br />

Hay thân Tàu lâu nay,<br />

Ông đã bỏ phiếu chống<br />

Thông qua luật biển này?


THÔNG TIN 62 TRANG 36<br />

Ông ạ, ta, người lớn,<br />

Là cứ phải lo xa.<br />

Nói hay làm gì đấy<br />

Nên tính trước đường ra.<br />

Ngộ nhỡ có chiến sự,<br />

Ta và Tàu đánh nhau.<br />

Tàu thắng, ông có thể<br />

Làm thái thú cho Tàu.<br />

Nhưng có thể ngược lại,<br />

Chẳng ai biết thế nào.<br />

Ta thắng, tôi nghĩ thắng,<br />

Ông ăn nói làm sao?<br />

Lại nữa, xin nói thật,<br />

Tôi có nghe người ta<br />

Đồn về ông đủ chuyện,<br />

Chuyện cái ghế ấy mà.<br />

Trước tôi không tin lắm,<br />

Thế mà tôi, bây giờ,<br />

Thấy tầm ông chưa chuẩn,<br />

Cũng buộc phải nghi ngờ.<br />

Cũng với cung cách khẩu thơ, Thái Bá<br />

Tân dẫn người đọc đi từ ngạc nhiên này<br />

tới ngạc nhiên khác. Lần này ông nói<br />

chuyện với người cháu rể có nghề<br />

nghiệp là công an. Ông quan sát người<br />

cháu với đôi mắt vừa soi mói vừa bao<br />

dung. Ngôn ngữ ông dùng trong bài thơ<br />

có khi cay chát có khi nóng giận lại có<br />

khi tự trách mình quá khắc khe với cháu.<br />

Bài thơ sống động lạ lùng bởi ngôn ngữ<br />

mà Thái Bá Tân dùng không phải là<br />

ngôn ngữ thơ của những diễm lệ cao vời<br />

mà là một chất liệu mới kết nối thơ và<br />

người đọc qua sợi dây dân dã nhưng<br />

không thiếu sự thâm trầm vốn cần thiết<br />

trong thơ.<br />

Cái bí ẩn làm thơ Thái Bá Tân sống và<br />

thở hào hễn với đủ các cung bậc là sự<br />

thật thà, hồn nhiên không làm dáng,<br />

không trau chuốt.<br />

Nói với cháu rể<br />

Mày rót bác cốc nước,<br />

Rồi bác nói điều này.<br />

Năm ngoái bác phản đối,<br />

Không cho cháu lấy mày.<br />

Vì sao ư? Đơn giản<br />

Vì mày là công an.<br />

May, giờ bác vẫn thấy<br />

Mày ngoan, hoặc còn ngoan.<br />

Công bằng ra mà nói,<br />

Công an cũng chẳng sao.<br />

Hơn thế, còn cần thiết,<br />

Nhưng chẳng hiểu thế nào<br />

Giờ lắm đứa tệ quá,<br />

Đạp vào mặt người ta,<br />

Còn giở các trò bẩn,<br />

Đánh đập cả đàn bà.<br />

Giả sử, mai “dự án”<br />

Nó cướp đất nhà mày,<br />

Mày có để lặp lại<br />

Vụ Vân Giang gần đây?<br />

Vợ mày đang có chửa.<br />

Bác mừng cho chúng mày.<br />

Nếu có đứa đạp nó,<br />

Mày sẽ nghĩ sao đây?<br />

Lại nữa, bác bị bắt,<br />

Mày cứ nói thật lòng,<br />

Người ta bảo mày bắn,<br />

Mày có bắn bác không?<br />

Mà bác thì mày biết,<br />

Như mấy lão nông dân,<br />

Làm sao mà “thù địch”,<br />

Mà “phản động”, vân vân.<br />

Nói thật cho mày biết,<br />

Bác yêu đất nước này,<br />

Người Văn Giang cũng vậy,<br />

Hơn gấp vạn chúng mày.<br />

Vứt mẹ cái khẩu hiệu<br />

Còn đảng là còn mình.<br />

Thế mai kia đảng chết,<br />

Không lẽ mày quyên sinh?<br />

Bác là người ngoài đảng.<br />

Mày vào đảng, không sao,<br />

Miễn là mày thực sự<br />

Vì quốc dân, đồng bào.<br />

Mày thừa biết chúng nó,<br />

Cái bọn “vì nhân dân”<br />

Đang ăn cướp trắng trợn,<br />

Pháp luật chúng đếch cần.<br />

Sống ở đời, cháu ạ,<br />

Có nghề mới có ăn.<br />

Làm công an cũng được,<br />

Nhưng phải nhớ vì dân.<br />

Mà dân là bố mẹ,<br />

Là bác, là vợ mày.<br />

Chứ mày nghe bọn xấu<br />

Làm ngược lại là gay,<br />

Là có tội, cháu ạ.<br />

Chưa nói chuyện ở đời<br />

Có cái luật nhân quả,<br />

Tức là luật của trời.<br />

Vứt mẹ cái khẩu hiệu / Còn đảng là còn<br />

mình./ Thế mai kia đảng chết / Không lẽ<br />

mày quyên sinh?<br />

Đã làm bài thơ vượt lên khỏi cái phù<br />

phiếm của ngũ ngôn. Nó tươi roi rói và<br />

hừng hực tính thời sự. Thái Bá Tân hớp<br />

hồn người nghe, người đọc trong bốn<br />

câu ngắn và bén như dao này.<br />

Thơ Thái Bá Tân còn có một nét duyên<br />

khác lôi cuốn người đọc là sự hài hước<br />

bao lấy nỗi xót xa bên trong câu chuyện.<br />

Ông tỏ ra thẳng thắng hơn mọi người<br />

khác khi thú nhận rằng mình không hề<br />

tự hào là người Việt Nam. Câu tự bạch<br />

này không khỏi khiến lắm người tức<br />

giân nhưng cũng may không hiếm người<br />

khác lại rất đồng tình. Ông viết trong bài<br />

Tự bạch:<br />

Tự bạch<br />

…….<br />

Nói thật với các bác<br />

Điều vẫn giấu xưa nay.<br />

Sẽ khối anh nhảy cẫng,<br />

Mắng thế nọ thế này.<br />

Nhẫy cẫng thì nhảy cẫng.<br />

Việc họ làm cứ làm.<br />

Tôi chưa hề, thú thật,<br />

Tự hào người Việt Nam.<br />

Tôi đi bốn mươi nước,<br />

Làm gì và đi đâu<br />

Liên quan đến cái xấu,<br />

Tôi bảo tôi người Tàu.<br />

Một lần ở nước Bỉ,<br />

Ngủ với một em Tây.<br />

Nó bảo: Tàu giỏi quá!<br />

Tôi suýt nói: Việt đây!<br />

Duy nhất chỉ lần nọ,<br />

Ở Havard, người ta<br />

Khen tiếng Anh tôi giỏi.<br />

Tôi đáp: Việt Nam mà.<br />

Chứ nói chung là nhục.<br />

Nhục phải làm thằng dân<br />

Một nước giỏi nói phét,<br />

Lãnh đạo thì ngu đần.<br />

Riêng hai chữ “cộng sản”<br />

Đã đủ nói phần nào.<br />

Làm thằng dân cộng sản<br />

Có gì mà tự hào?<br />

Mà tự hào sao được<br />

Khi mấy triệu dân ta<br />

Vượt biên, thà chết biển<br />

Hơn phải chết ở nhà!<br />

Tự hào là yêu nước.<br />

Yêu nước phải biểu tình.<br />

Mà biểu tình nó oánh.<br />

Quân ta oánh quân mình.<br />

Nghe Thái Bá Tân kể chuyện bạn nghĩ<br />

sao? Riêng tôi khi đóng trang blog của<br />

ông lại nỗi cay đắng cứ dìm mình vào<br />

buồn bã chừng như không thề thoát ra.<br />

Thơ Thái Bá Tân rồi đây sẽ được rất<br />

nhiểu người thuộc vì nó dễ nhớ đã đành<br />

mà hơn thế nó làm cho người ta khóc<br />

người ta cười, giận dữ, khinh bỉ lẫn xót<br />

thương…chính điều này làm cho thơ<br />

Thái Bá Tân lấp lánh.<br />

M.L.<br />

* * *<br />

Quê hương tôi ơi<br />

Bích Ngọc<br />

Không biết tôi đã đọc đi, đọc lại bao<br />

nhiêu lần bài Thơ " Không đau và rất<br />

đau " của ông Đỗ Trung Quân, vậy mà<br />

lần nào tôi cũng rưng rưng nước mắt,<br />

tim nhói đau, uất ức, ở đoạn kết của bài<br />

thơ :<br />

…<br />

Cái chúng tôi đau<br />

rất đau...<br />

Cái chúng tôi bầm dập<br />

Cái chúng tôi ê ẩm<br />

Chính là:<br />

Các anh thay mặt kẻ cướp nước


THÔNG TIN 62 TRANG 37<br />

Bọn cướp biển<br />

Bẻ tay, đánh đập, bắt bớ, đàn áp<br />

CHÍNH - ĐỒNG - BÀO - MÌNH<br />

(Đ. T. Q)<br />

Làm sao mà không đau cho được, làm<br />

sao mà không khóc cho được, không xót<br />

xa cho được, khi đất nước Việt Nam,<br />

ngày càng bị giặc Trung Quốc hung<br />

hăng xâm phạm, lấn chiếm lãnh thổ Việt<br />

Nam một cách trắng trợn.<br />

Phàm là người, ai cũng có lòng yêu<br />

nước, đó là điều cơ bản, thiết yếu, không<br />

cần ai rao giảng, nhồi nhét vào ý thức.<br />

Lòng yêu nước trong huyết quản của<br />

mỗi người đã sôi sục, đã thúc đẩy chúng<br />

ta khắp nơi hãy đoàn kết, đứng dậy<br />

chống lại giặc ngoại xâm từ phương<br />

Bắc.<br />

Tôi không phải là một học giả uyên bác,<br />

có thể trình bày mạch lạc về vấn đề chủ<br />

quyền lãnh thổ, địa lý, hải đảo của đất<br />

nước mình, càng không phải là một nhà<br />

văn, có thể viết những lời kêu gọi thống<br />

ngơ trước nỗi đau của dân tộc khi bờ cõi<br />

bị xâm chiếm, làm sao ta có thể làm ngơ<br />

được?<br />

Nhưng rồi tôi cũng rất đau, một nỗi đau<br />

như nhà thơ Đỗ Trung Quân, khắc khoải<br />

muôn vàn câu hỏi xuất hiện trong đầu,<br />

lẫn uất ức, khi nhìn đoàn biểu tình bị<br />

ngăn chận, bị đánh đập, bị bắt bớ bởi<br />

chính quyền ngay trên quê hương mình.<br />

Sáng nay được biết Trung Quốc đã gởi<br />

thêm 30 tàu bè đến Trường Sa, làm sao<br />

chúng ta có thể ngồi yên, nhìn quê<br />

huơng đang dần bị xâm chiếm. Các nhà<br />

lãnh đạo, các chính trị gia Việt Nam<br />

không bảo vệ nổi người dân của mình,<br />

không cho người dân bày tỏ chính kiến,<br />

không cùng một lòng với dân, nêu cao<br />

lòng yêu nước. Vậy thì ai đây ? nhà lãnh<br />

đạo sáng suốt nào sẽ dìu dắt đất nước<br />

chống giặc Trung Quốc ? Ai sẽ là người<br />

cho tôi câu trả lời xác thật nhất ?<br />

Bích Ngọc<br />

Frankfurt, 14.07.2012<br />

thuộc chủ quyền đất nước hằng bao đời<br />

của cha ông mình. Hắn nhớ những<br />

gương mặt mỗi ngày hả hê vục xuống<br />

nồi lẩu cá trên bàn rượu linh đình mà<br />

chưa từng biết ngậm ngùi lẫn cảm ơn<br />

những ngư dân, đồng bào nghèo khó ấy.<br />

Hắn nghĩ và nhớ một năm của đời mình.<br />

Chỉ một năm ngắn ngủi mà dài,mà đáng<br />

sống như cả một đời dù biết rõ, không<br />

có điều gì của cuộc đời mà không trả<br />

giá. Huống chi đấy là vấn đề sống còn<br />

của đất nước.<br />

Hắn nhớ đến sự phản bội, sự đê tiện và<br />

nhớ cả đến lòng can đảm, sự trung thực,<br />

bất khuất trước cường quyền từ những<br />

con người trẻ tuổi lẫn không còn trẻ tuổi.<br />

Nụ cười không nở ra trên môi hắn. Nó<br />

âm thầm nở ra trong tâm hồn hắn cùng<br />

giọt lệ cũng âm thầm…Sao gian nan<br />

quá, vất vả đến thế chỉ để TÁI KHẲNG<br />

ĐỊNH chủ quyền lãnh hải của đất nước<br />

mình.<br />

Mà gian nan vẫn còn đấy.<br />

thiết, cũng không phải là một chính trị http://www.diendan.org/BanDocVaZD/que-huongtoi-oi/<br />

Suốt bao đời chưa thấy hết…<br />

gia lỗi lạc, trổ tài hùng biện, ngoại giao,<br />

* * *<br />

* * *<br />

kêu gọi Quốc tế quan tâm, góp tiếng nói<br />

chung về chủ quyền của nước Việt Nam. Mà gian nan vẫn Thêm một ngày<br />

Tôi chỉ là một người phụ nữ sống xa quê<br />

hương, hằng ngày theo dõi tin tức của còn đấy! nữa trong đời<br />

đất nước mình qua các trang mạng điện<br />

tử. Tôi yêu tổ quốc Việt Nam nên ruột<br />

Việt Nam, ngày 1 tháng 7 năm 2012.<br />

Đỗ Trung Quân<br />

gan rối bời, lo lắng, giận dữ khi thấy<br />

Đỗ Trung Quân<br />

Trung Quốc ngày càng ngang nhiên lấn Luật biển đã được thông qua từ cấp quốc 8 giờ sáng. Tôi đi xe ôm lên cà phê mây<br />

chiếm biển, điều chiến hạm đến Trường gia. Gã nhà thơ ham chơi không nhảy khu vực nhà thờ Đức bà, các anh Lê<br />

Sa. Tôi yêu dân nghèo quê tôi nên đau tưng, không hét lên ầm ĩ. Hắn nằm ngả Hiếu Đằng, Cao Lập , Hạ Đình Nguyên,<br />

từng nổi đau của ngư dân Việt Nam, bị người trên ghế dựa, nghĩ và nhớ. Huỳnh Ngọc Chênh, Nguyễn Quốc<br />

bọn cướp biển Trung Quốc hà hiếp, Hắn nhớ những gương mặt bừng bừng Thái, GS Tương Lai, nhà văn Nguyễn<br />

ngược đãi, đánh đập.<br />

hào khí lẫn niềm phẫn nộ xuống đường Hòa , André Menras v.v. Đã ngồi chờ ở<br />

Đau xót quá đi chứ và làm sao tôi không một năm trước.<br />

đấy. Tay an ninh quen mặt chận bắt tay<br />

tức phát khóc khi nhìn những khuôn mặt Hắn nhớ những gương mặt hắc ám lén tôi trên hè “anh cố ôn hòa nhé ! “ tôi<br />

ngơ ngác, hốt hoảng của ngư dân Việt lút hay công khai của bọn sai nha tấn cười “chúng tôi ôn hòa nhưng tùy vào<br />

Nam, những người dân hiền lành đang công, đàn áp những con người trẻ tuổi thái độ có gây bùng nổ từ phía các anh<br />

mưu sinh ngay trên vùng biển của chính đang đòi công lý, chủ quyền cho lãnh với anh em trẻ hay không mà thôi.”<br />

mình, không chống trả nỗi cướp Trung hải Việt Nam.<br />

9g kém 15, Andre Menras cầm tấm bảng<br />

Quốc, họ ngang nhiên phá nát tàu bè của Hắn nhớ những tên bồi bút bôi nhọ khẩu hiệu mở đầu. cuộc tuần hành<br />

ngư dân Việt Nam nghèo, đã nghèo nay chính đồng bào mình bằng phương tiện nhóm, cuộc cãi vả nhỏ nổ ra ngay khi<br />

còn nghèo hơn. Tôi đang ước mình là đang có trong tay.<br />

một chiếc áo xanh an ninh giựt tấm<br />

một Thánh Gióng, với sức mạnh vô Hắn nhớ những kẻ từng đập bàn và lệnh bảng. Anrde giựt lại móc thẻ chứng<br />

biên, về đánh đuổi bọn cướp biển tan cấm bằng mồm khi chiếc áo U-NO được minh nhân dân “anh nên nhớ tôi là công<br />

tác.<br />

in và chương trình “cùng ngư dân bám dân Việt Nam, tôi phản đối Trung Quốc,<br />

Lòng yêu nước thúc đẩy tôi muốn xuống biển” phát động trên tờ báo mang tên Sài ủng hộ chính phủ Việt Nam. Andre dễ<br />

đường, mơ mình được hòa vào giòng Gòn Tiếp Thị mà mỗi chiếc áo góp vào nóng máu, mặt mũi đỏ gay, một viên đá<br />

người biểu tình, thể hiện chính kiến, đấy số tiền cộng lại không bé mọn để phang vào tấm bảng từ một thanh niên<br />

gương cao biểu ngữ bảo vệ đất nước, ngư dân Việt Nam mua sắm lại phương thường phục. Andre lao vào túm cổ áo,<br />

chống giặc Tàu.<br />

tiện bị tịch thu , tài sản bị cướp bóc, sinh chúng tôi can anh bình tình. Khi ấy khu<br />

Tôi cảm động đến nghẹt thở khi nhìn mệnh bị đe dọa bằng tiền chuộc.<br />

vực công viên đã nóng lên, một số anh<br />

hình ảnh thanh thiếu niên, phụ nữ, cụ Hắn nhớ và cười khẩy vào tư cách em trẻ bị dồn lên xe. Cuộc dằng co trước<br />

già, em bé từ Hà Nội, đến Sài Gòn cùng không còn Việt Nam của những kẻ ấy. máy chụp ảnh và quay phim của cả<br />

nhau diễu hành tuần tự qua các con Hắn nhớ mồ hôi, máu đã đổ xuống của những người tham gia lẫn an ninh<br />

đường, miệng hô to: " Đả đảo Trung những con người thực sự bám biển. Đối thường phục, anh Lê Hiếu Đằng lao ra<br />

Quốc ", " Quyết tâm bảo vệ lãnh thổ mặt với hiểm nghèo hàng ngày không trước mũi xe chăn đầu không cho di<br />

Việt Nam ".<br />

chỉ vì miếng cơm manh áo mà còn là để chuyển nhưng anh bị một tay to cao đẩy<br />

Quê hương, là điều gì rất thiêng liêng, im lặng nhưng quyết liệt khẳng định vào lề, chiếc xe vọt mất, nghe nói trên<br />

chúng ta không thể nào ngồi yên, làm từng bãi đá, từng luồng cá của vùng biển xe chị em Huỳnh Thục Vy…


THÔNG TIN 62 TRANG 38<br />

Đoàn tuần hành tiến về phía đường Hai TIN CỘNG ĐỒNG:<br />

Bà Trưng nơi là Tổng lãnh sự quán<br />

Trung Quốc thu hồi từ tòa Đại sứ Đài Thông Cáo Báo Chí<br />

Loan trước 1975. Hàng rào không cho<br />

đoàn tuần hành áp sát, đám đông dừng HỌP MẶT DÂN CHỦ<br />

lại dương cao cờ tổ quốc hét “Hoàng sa 2012, kỳ 11,<br />

– Trường sa là của Việt Nam “một anh<br />

đứng tuổi đeo cà vạt nóng máu “Đả đảo từ 14. – 17.6.2012, tại<br />

China”. Tay an ninh chìm còn trẻ đứng<br />

Long Beach<br />

bên lề lầm bầm vừa đủ nghe “ đả đảo<br />

cái con c…” lập tức nhiều gương mặt trẻ (California, Hoa Kỳ)<br />

đứng cạnh quay phắt lại. Nó chuồn vào<br />

đám đông mất dạng.<br />

André Menras Hồ Cương Quyết<br />

Công bằng mà nói, sau một số va chạm<br />

ban đầu. Cuộc tuần hành được an ninh<br />

áo xanh, áo xám, dân phòng dẹp đường<br />

cho đi trật tự, không cản trở giao thông.<br />

Họ chỉ đi theo và ngăn vào những con<br />

đường “nhạy cảm“ như tòa đại sứ Mỹ<br />

đường Lê Duẩn<br />

Trong dòng tuần hành mà tôi nhận ra<br />

nhiều gương mặt quen thuộc của ngày 6<br />

tháng 5 2011, an ninh chìm nam nữ có<br />

đủ.. không sao chuyện ai nấy làm.<br />

Chúng tôi dặn một số bạn trẻ cứ làm<br />

đúng nghĩa vụ và tránh khiêu khích<br />

không cần thiết. TS Nguyễn Thị Từ Huy<br />

nhập vào đoàn cùng chúng tôi.<br />

11g từ quán cà phê Mây gọi taxi về nhà<br />

cùng một người bạn trẻ từ Nha Trang<br />

vào tham gia..2 chiếc áo sọc bám theo.<br />

Anh taxi hỏi chú vừa xuống đường đúng<br />

không ? tôi cười gật đầu. Anh taxi đề<br />

nghị để cháu lượn vài vòng giỡn chơi<br />

chút nhá, cháu cắt đuôi dùm chú nhá ?<br />

ok! Thế là chỉ vài vòng lả lướt ra phía xa<br />

lộ với tốc độ cao. Hai chú an ninh đã<br />

“không hoàn thành nhiệm vụ”, về chắc<br />

bị sếp rầy dữ. Cảm ơn chú taxi, còn trẻ.<br />

Khi tôi hỏi tên để nhớ anh bảo cháu tên<br />

Ý . “tôi đưa ngón tay cái “ hết ý !”<br />

Cơn sốt suốt đêm qua còn làm ngầy<br />

ngật, về nhà lăn ra thở và ho rũ rượi.<br />

Không rõ nên buồn hay vui. Chỉ thấy<br />

thôi thì nghĩa vụ công dân cứ phải làm<br />

cho xong cái đã.<br />

Theo FB Đỗ Trung Quân<br />

http://haydanhthoigian.net/2012/07/01/themmot-ngay-nua-trong-doi/<br />

* * *<br />

Họp Mặt Dân Chủ (HMDC) 2012 kỳ 11<br />

được tổ chức từ chiều thứ năm 14.6 đến<br />

trưa chủ nhật 17.06.2012 trong khuôn<br />

viên yên tĩnh của Đại học Long Beach<br />

(California, Hoa Kỳ). 53 người gồm 41<br />

thành viên, 10 người mới và 2 thân hữu,<br />

từ nhiều nơi trên thế giới (Úc, Pháp,<br />

Đức, Ba Lan, Slovakia, Canada và Hoa<br />

Kỳ) đến tham dự Tĩnh Hội HMDC 2012.<br />

Trước làn sóng dân chủ trên thế giới từ<br />

Bắc Phi tới Miến Điện, tham dự viên<br />

HMDC năm nay rất phấn khởi và hy<br />

vọng về tiến trình dân chủ hóa tại VN,<br />

dù nhà cầm quyền độc tài CSVN tiếp tục<br />

gia tăng đàn áp, bắt giữ những người<br />

khác chính kiến.<br />

Trong năm 2011 phong trào phản kháng<br />

dân sự trong nước với 11 lần biểu tình<br />

bất bạo động tại Hà Nội và 2 lần tại Sài<br />

Gòn chống nhà cầm quyền Trung Quốc<br />

gây hấn và xâm phạm chủ quyền VN.<br />

Từ đầu năm 2012 liên tiếp nhiều cuộc<br />

biểu tình của dân oan đấu tranh chống<br />

cưỡng chế đất đai tàn bạo và vô pháp<br />

luật, khiến chế độ độc tài tham nhũng<br />

CSVN ngày càng bị người dân oán<br />

ghét. Thiểu số lãnh đạo Đảng CSVN<br />

hiện đang co cụm cố bám vào quyềntiền,<br />

tìm cách tẩu tán tài sản của nhân<br />

dân và đất nước ra nước ngoài.<br />

Trong chương trình làm việc của HMDC<br />

2012 có 6 Hội luận chú trọng về thực<br />

trạng xã hội văn hóa trong nước, nội bộ<br />

Đảng CSVN, tình hình quốc tế liên quan<br />

tới VN, phân tích các kịch bản chính trị<br />

có thể xẩy ra trong thời gian tới, cũng<br />

như về vai trò của truyền thông và các<br />

mạng xã hội (Social Network)…<br />

Tĩnh Hội HMDC đã nghe các “nhóm<br />

công tác” phân tích nhiều lĩnh vực được<br />

HMDC đề ra trong năm 2011, rút ưu<br />

khuyết điểm, cùng nhau thảo luận nhằm<br />

cải tiến việc làm thêm hiệu quả, nâng<br />

cao dân trí, phát triển xây dựng xã hội<br />

dân sự tại VN, thúc đẩy tiến trình dân<br />

chủ hóa VN.<br />

Một đêm “văn nghệ tình thân” đã được<br />

các tham dự viên đóng góp qua các bài<br />

thơ-nhạc trong tinh thần “Xa quê hương<br />

không quên người dân chủ trong nước bị<br />

áp bức”.<br />

Thường xuyên như trong các năm qua,<br />

văn bản Quy Ước được bổ túc sửa đổi,<br />

để hoạt động của HMDC thêm hiệu quả.<br />

Hai cơ cấu điều hành và giám sát của<br />

HMDC:<br />

- Ban Phối Hợp đã được Tĩnh Hội bầu<br />

bổ sung về nhân sự.<br />

- Ban Quy Ước cũ hết nhiệm kỳ cũng đã<br />

có nhân sự mới.<br />

Trưa chủ nhật 17.6.2012 HMDC 2012<br />

kỳ 11 đã kết thúc. Các thành viên và<br />

thân hữu chia tay hẹn gặp nhau trong<br />

HMDC kỳ 12 năm 2013.<br />

Long Beach, 24.06.2012<br />

BAN PHỐI HỢP HỌP MẶT DÂN CHỦ<br />

* * *<br />

BẢN LÊN TIẾNG<br />

CỦA HỌP MẶT<br />

DÂN CHỦ<br />

Là một tập hợp liên quốc gia của nhiều<br />

thành phần Dân chủ trong cộng đồng<br />

người Việt trong và ngoài nước đã sinh<br />

hoạt đều đặn từ năm 2002, chúng tôi xin<br />

long trọng tuyên bố:<br />

1. Việc thông qua Luật Biển của Việt<br />

Nam do Quốc Hội chấp thuận vào ngày<br />

21/6/2012 với 495 phiếu trên 496 phiếu<br />

là một hành động cần thiết để một lần<br />

nữa khẳng định chủ quyền của Việt Nam<br />

trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường<br />

Sa (Điều 1).<br />

2. Việc xuống đường của những con<br />

dân yêu nước ở hai thành phố lớn, Hà<br />

Nội và Sài Gòn, vào Chủ nhật 1 tháng<br />

7/2012 là một việc làm ý thức cao độ,<br />

biểu tỏ tình đoàn kết sắt son của toàn<br />

dân Việt Nam trước hiểm hoạ Trung<br />

Quốc đang xâm lấn và có thể dẫn đến<br />

xâm lăng Việt Nam.<br />

3. Việc công an tìm cách bao vây ngăn<br />

chặn rất nhiều thành phần Dân chủ, nhất<br />

là các bloggers và các tu sĩ thuộc Giáo<br />

Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất,<br />

không cho họ tham gia cuộc biểu tình<br />

chứng tỏ nhà cầm quyền Việt Nam còn<br />

rất sợ hãi Trung Quốc nếu không muốn<br />

nói là đã làm theo những lời cam kết với<br />

Bắc Kinh (qua những lần gặp gỡ ở<br />

Trung Quốc của Thứ trưởng Quốc<br />

phòng Nguyễn Chí Vịnh và của Tổng bí<br />

thư Đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng), đi<br />

ngược lại nguyện vọng của người dân.<br />

4. Việc bắt giữ, tuyên phạt rồi bắt đi trái<br />

phép một số công dân Việt Nam, điển<br />

hình là nhạc sĩ Việt Khang (tác giả của<br />

hai bài hát nổi tiếng "Việt Nam tôi đâu?"<br />

và "Anh là ai?") từ tháng 12 năm ngoái<br />

(2011) và mới đây nhất là blogger<br />

Huỳnh Thục Vy trong hai ngày 1 và<br />

2/7/2012, là những việc làm tùy tiện, bất


THÔNG TIN 62 TRANG 39<br />

hợp pháp của một nhà cầm quyền độc tài<br />

phản dân chủ, không tôn trọng ngay cả<br />

những luật lệ do chính mình làm ra (như<br />

Luật Tố tụng Hình sự).<br />

Vì những lý do trên, Họp Mặt<br />

Việt Nam đang làm việc cho xưởng may<br />

Vinastar ở tại làng Savvina tỉnh Moskva<br />

của chủ nhân Việt Nam (tên là Tuân và<br />

Trần Thị Kim Dung) bị hành hạ và bị<br />

đối xử tàn tệ, họ có nguy cơ thiệt hại đến<br />

Chúng tôi yêu cầu Nhà cầm quyền Việt<br />

Nam khẩn cấp bắt và xử tội đích đáng<br />

những chủ nhân xưởng may Vinastar đã<br />

vi phạm luật pháp, cũng như sớm điều<br />

tra và truy tố những kẻ cầm đầu đường<br />

Dân Chủ:<br />

tính mạng :<br />

dây buôn người từ VN sang Nga dưới<br />

1. Cực lực lên án những hành động đàn<br />

Một trăm công nhân VN đã bị lừa gạt danh nghĩa xuất khẩu lao động.<br />

áp của nhà cầm quyền Việt Nam, những<br />

với những lời hứa hẹn về công ăn việc Chúng tôi yêu cầu Nhà nước Nga khẩn<br />

việc làm nầy cần phải được tố cáo rộng<br />

làm, về lương bổng và điều kiện làm cấp điều tra về những doanh nghiệp hoạt<br />

rãi lên Liên Hiệp Quốc, chính phủ các<br />

việc do chủ nhân VN ký kết với họ để động trên đất Nga nhưng vi phạm luật lệ<br />

quốc gia văn minh trên thế giới và nhất<br />

đưa số công nhân này sang Nga.<br />

của nước Nga như trường hợp hãng<br />

là dư luận toàn cầu.<br />

Mặc dầu tất cả các điều đã được ký kết Vinastar. Điều tra về sự câu kết giữa<br />

2. Đòi hỏi nhà cầm quyền Cộng sản ở<br />

trên giấy trắng mực đen nhưng khi qua những các quan chức Nga bất lương với<br />

Hà Nội phải tức khắc trả tự do cho<br />

đến Moskva thì tất cả những hợp đồng những tay buôn người VN hiện đang<br />

blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, các<br />

này đã không được thực hiện thay vào hoành hành trên nước Nga.<br />

người tranh đấu cho quyền lao động<br />

đó chủ nhân đã áp đặt những điều khoản Làm tại Hoa Kỳ và Bỉ, ngày 30 tháng 7<br />

Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng<br />

hoàn toàn bất lợi cho công nhân VN. năm 2012<br />

Quốc Hùng, Đỗ Thị Minh Hạnh, nhạc sĩ<br />

Vì điều kiện làm việc, sinh hoạt, nơi ăn Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam và<br />

Việt Khang và blogger Huỳnh Thục Vy,<br />

chốn ở quá tồi tệ, nên các công nhân Ủy Ban Bảo Vệ Người Lao Động Việt<br />

Phạm Thanh Nghiên.<br />

phản đối thì bị chủ nhân dùng các đầu Nam<br />

3. Kêu gọi đồng bào trong nước vì tình<br />

gấu đánh đập tàn tệ, thậm chí có người * * *<br />

đoàn kết với những thành phần trẻ và<br />

bị mang đi mất tích. Các đồng nghiệp và LTS: Tại Đức nhà cầm quyền CSVN bổ<br />

trong sáng trong cộng đồng dân tộc<br />

thân nhân của họ tại VN không biết hiện nhiệm Nữ đại sứ mới và Ban „công tác<br />

("một con ngựa đau, cả tàu không ăn<br />

nay số phận những công nhân này ra cộng đồng“ hăng hái „triển khai“ vận<br />

cỏ") làm áp lực tối đa với nhà cầm<br />

sao.<br />

động tổ chức thành lập các „hội<br />

quyền Cộng sản để họ phải trả tự do tức<br />

Công nhân đã nhiều lần khiếu nại với đoàn“… theo Nghị quyết 36, nhằm chia<br />

khắc vô điều kiện những gương anh<br />

Sứ quán VN tại Moskva mà không rẽ cộng đồng, tìm cách „thu hoạch“<br />

dũng nói trên.<br />

được Sứ quán giúp đỡ để giải quyết chất xám và tiền bạc của kiều bào…<br />

Ngày 6 tháng 7 năm 2012<br />

nhằm bảo vệ công nhân nhưng trái lại đã Trong nước Đảng CSVN chuẩn bị tổ<br />

HỌP MẶT DÂN CHỦ<br />

bênh vực chủ nhân để mặc cho công chức Hội nghị người Việt Nam ở nước<br />

* Email liên lạc : hmdcvn@gmail.com<br />

nhân bị hành hạ. Từ ngày 26 tháng 7 ngoài lần thứ hai dự kiến vào cuối<br />

* * *<br />

năm 2012, có 89 công nhân đang bị nhốt tháng 9/2012…<br />

chặt trong một phòng chật hẹp không có<br />

Bản Lên Tiếng cả đến những điều kiện sống tối thiểu và Người Việt tại<br />

họ bị bỏ đói (mỗi ngày chỉ cho một bát<br />

cuả Mạng Lưới Nhân cháo, một cái bánh mì và một cốc nước). Đức: Liên hiệp<br />

Quyền Việt Nam và Ủy Tính mạng của 89 người này hiện đang<br />

bị đe dọa nghiêm trọng.<br />

'Đầu Voi…'<br />

Ban Bảo Vệ Người Lao<br />

Chính vì vậy, chúng tôi, Mạng Lưới 23-05-2012<br />

Động Việt Nam về việc một Nhân Quyền Việt Nam trụ sở tại Hoa Kỳ LTS- Ngày 22/10 tại Ngôi nhà Việt<br />

trăm công nhân xưởng và Ủy Ban Bảo Vệ Người Lao Động VN (Viethaus) ở trung tâm thủ đô Berlin đã<br />

trụ sở tại Bỉ quốc, cực lực tố cáo trước diễn ra Đại hội thành lập Hội người Việt<br />

may Vinastar ở ngoại dư luận quốc tế và dư luận Việt Nam toàn liên bang tại Đức. Tuy nhiên, ngay<br />

thành Mát-xcơ-va những vi phạm nghiêm trọng Công Ước sau khi thành lập đã có nhiều phản ứng<br />

Quốc Tế về Nhân Quyền và luật Lao khác nhau, nhiều ý kiến ủng hộ nhưng<br />

(Moskva) bị hành hạ và bị<br />

Động của nước Nga và của Việt Nam. cũng không ít ý kiến phản đối. Nhà văn<br />

đối xử tàn tệ.<br />

Chúng tôi tha thiết yêu cầu các cơ quan Nguyễn Văn Thọ tại Đức đã "mừng rơi<br />

hữu trách của Nhà nước Nga hãy kịp nước mắt", nhiều nhóm người gốc Việt<br />

Kính gửi :<br />

thời kiểm tra lại tình trạng này để sớm "tỵ nạn CS" lại không công nhận Hội và<br />

Các cơ quan đấu tranh cho Nhân Quyền giải thoát cho 89 công nhân Việt Nam coi nó chỉ là công cụ của cơ quan Đại<br />

Các cơ quan đấu tranh cho Người Lao<br />

đang bị giam giữ và đang có nguy cơ bị diện. Giới thiệu đến bạn đọc một trong<br />

Động<br />

chết đói. Cũng xin các cơ quan hữu trách những ý kiến không tán thành với Hội<br />

để tường<br />

Nhà nước Việt Nam<br />

của Nhà nước Nga kiểm tra các cơ quan người Việt toàn liên bang tại Đức để<br />

Nhà nước Nga<br />

chính quyền và cảnh sát Nga ở địa tham khảo.<br />

để yêu cầu giúp đỡ<br />

phương có xưởng Vinastar để chống lại Bạn đọc Quốc Bảo, NRW, Germany:<br />

Các cơ quan truyền thông<br />

tình trạng tham nhũng của một số quan Kính gửi Ban chấp hành liên hiệp người<br />

để yêu cầu được đăng tải<br />

chức đã bị chủ nhân xưởng mua chuộc Việt toàn liên bang Đức.<br />

để bảo vệ cho họ.<br />

Với những biến chuyển chính trị tại Việt<br />

Trong những ngày qua, tại ngoại thành Chúng tôi yêu cầu Đại sứ quán nước Nam trong mấy tháng qua, tác động đến<br />

Moskva của Liên bang Nga đã xảy ra Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam tại phong trào đấu tranh cho một Việt Nam<br />

những vụ vi phạm trầm trọng những Liên bang Nga kịp thời giải quyết việc dân chủ, người Việt khởi đầu từ Mỹ<br />

điều khoản trong Công Ước Quốc Tế về này để giải thoát công nhân nước nhà và sang đến Úc, Kanada rồi Pháp, tôi, một<br />

Nhân Quyền và luật Lao Động của nước sớm đưa họ trở về Việt Nam.<br />

người Việt cư ngụ tại CHLB Đức<br />

Nga, khi một trăm công nhân lao động<br />

(CHLBĐ) cố gắng lục soát từ trang


THÔNG TIN 62 TRANG 40<br />

mạng ,,nguoiviet.de” qua đến trang<br />

,,lienhiepnguoiviet” của quý vị đại diện<br />

cho 125.000 người Việt (đây là lời của<br />

quý vị!) tại Đức. Tim hoài, tìm mãi, mờ<br />

cả mắt nhưng mảy may không thấy một<br />

bài bình luận nào về các hoạt động đòi<br />

hỏi mang lại cho một Việt Nam tươi<br />

sáng trong tự do và dân chủ. Cho quý vị<br />

chắc đây là một hiện tượng “lạ”!<br />

Không những là tôi, còn biết bao nhiêu<br />

người Việt khác tại CHLBĐ, dù là khác<br />

biệt nhau trong tư tưởng chính trị, cũng<br />

đã đặt ra câu hỏi này! Quý vị hoặc là vì<br />

thiếu thông tin, bận bịu kinh doanh hay<br />

là vì đã được Đại sứ quán (ĐSQ), Lãnh<br />

sự quán (LSQ) vuốt đầu khen thưởng để<br />

ra nông nổi có một tầm nhìn của một<br />

con ngựa đã bị che mắt, tư duy loại trí<br />

thức “trùm chăn”, im lặng trước những<br />

đàn áp dã man, bắt bớ vô cớ những nhân<br />

vật bất đồng chính kiến tại Việt Nam?<br />

Tôi cũng thường xuyên đọc trang<br />

“nguoiviet.de”, một diễn đàn cho Liên<br />

của mình qua những lần xuất hiện như<br />

cá với nước giữa Hội và ĐSQ, LSQ, và<br />

nay là những tuyên bố mâu thuẫn của<br />

TSKH (Tiến sĩ khoa học) Nguyễn Văn<br />

Thoại hay qua chuyến viếng thăm của<br />

Phó thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân.<br />

Xin hỏi: Thế nào gọi là phi chính trị?<br />

Bất cứ một tổ chức, câu lạc bộ, đảng<br />

phái hay hội đoàn nào được lập nên đều<br />

có mục đích riêng. Hội cựu chiến binh<br />

muốn duy trì tinh thần chiến hữu, các<br />

câu lạc bộ ủng hộ đội nhà tranh đua<br />

thắng giải, cộng đồng người Việt bảo vệ<br />

văn hóa, truyền thống dân tộc.<br />

Còn Đảng cộng sản VN trong tư cách<br />

ĐSQ, LSQ vô tư, phi vụ lợi cho ra đời<br />

Liên hiệp Người Việt, vuốt ve, nuôi<br />

nấng cho bú mớm từ lúc lọt lòng!? Có lẽ<br />

người Việt hải ngoại này cũng “thuần”<br />

rồi hay sao mà ông Nguyễn Văn Thoại<br />

một mặt ấu trĩ muốn thu nhỏ khoảng<br />

cách giữa hai cộng đồng khắc nghịch<br />

chính kiến, một mặt bắt tay với “Đảng<br />

thành công của ngày hôm nay lại chính<br />

là những tên phạm pháp của những năm<br />

trước đây may mắn thoát được truy nã<br />

của nhà chức trách hoặc hiện đang phạm<br />

pháp và sẽ lộ tẩy nay mai.<br />

Với những doanh nhân này thời gian là<br />

tiền bạc, nếu họ có mặt nắm chức vụ của<br />

Hiệp hội, thì là chỉ góp mặt cho “ hoành<br />

tráng”. Chút thời gian rảnh rỗi là các đại<br />

gia phải hưởng thụ, từ cờ bạc tới gái gú,<br />

các đại gia từ Berlin qua Leipzig xuống<br />

Dresden ngang Chemnitz về Erfurt<br />

v.v… đã tự quy định cho mình luật ăn<br />

chơi, đập phá. Đạo đức suy đồi, tư duy<br />

bạc nhược, thành phần này cần biết gì<br />

đến nhân quyền bị chà đạp tại VN? Tại<br />

đây, muốn có quan hệ thế lực các đại gia<br />

sẵn sàng vung tiền mua vui cho bọn<br />

quan lại, mang lại một ấn tượng sai lạc<br />

về đời sống hải ngoại.<br />

Bao nhiêu “Kỳ vọng” được thâu dệt, bao<br />

nhiêu gia đình rơi vào cạm bẫy của<br />

chính nhà nước với những khẩu hiệu<br />

hiệp trước khi trang phi chính trị”?<br />

như “Xóa đói giảm nghèo” và “Đề án hỗ<br />

“lienhiepnguoiviet.de” xuất hiện. Không<br />

cần tranh cãi, đứng sau lưng trang mạng<br />

này là ĐSQ, tất cả những tin tức đăng tải<br />

tại đây đều là sự chỉ đạo, kiểm soát, sạn<br />

lọc kỹ càng. Những gì báo chí của đảng<br />

được đăng, thì trang mạng này cũng lẽo<br />

đẽo theo sau. Phần còn lại là những tin<br />

giật gân, vô bổ theo dạng báo lá cải với<br />

hậu ý ru ngủ người Việt hải ngoại.<br />

Trên các nước hải ngoại có người Việt<br />

định cư, không có nước nào có một cơ<br />

cấu giống như nước Đức. Hai dòng<br />

chính kiến chạm trực diện, một bên là<br />

của thuyền nhân không chấp nhận cộng<br />

sản, một thể chế ngoại bang, độc tài bán<br />

nước. Bên còn lại là của những người<br />

Việt Nam đến sau, lập cư tại Đông Đức,<br />

muốn tận hưởng những ưu thế của một<br />

chế độ dân chủ, bác ái nhưng lại không<br />

chấp nhận từ bỏ thần tượng Hồ Chí<br />

Minh, cờ đỏ sao vàng cũng như chế độ<br />

cộng sản, một chế độ mà nơi xuất sứ của<br />

nó đã "cho vào sọt rác" từ 20 năm nay!<br />

Đức, một đầu tầu của châu Âu cộng với<br />

tiềm lực của trên 100.000 người Việt<br />

định cư, ĐSQ VN thừa biết đất nước này<br />

là một miếng đất mầu mỡ, từ lâu họ đã<br />

"âm mưu" lập một Liên hiệp Người Việt<br />

dưới sự chỉ đạo của mình, hòng từ đây<br />

tiến lên đẩy lùi “các thế lực thù địch”,<br />

bành trướng thế lực cũng như "kiếm<br />

chác" trong cộng đồng người Việt.<br />

Để thực hiện nó, họ đã lôi kéo được một<br />

số doanh nhân thành công bên Đông<br />

Đức cũ cũng như vài nhân vật "trí thức<br />

háo danh", với những ước mơ mong<br />

được biệt đãi như GS Ngô Bảo Châu.<br />

Ban đầu, với phô trương cá tính “phi<br />

chính trị” của Liên hiệp, những người<br />

sáng lập hội đã sớm để lộ ra bộ mặt thật<br />

“-Sự phát triển của cộng đồng người<br />

Việt ở Đức có một quá trình dài. Trong<br />

quá trình đó, rất nhiều người muốn có<br />

một Liên Hiệp nhưng chưa làm gì được<br />

vì quá phức tạp vì những lý do chính trị,<br />

kinh tế, lịch sử để lại. Thêm nữa là, mặc<br />

dù ý tưởng này đưa ra đã từ lâu rồi,<br />

nhưng chưa có đủ lực lượng nào dám<br />

đứng ra quyết tâm thực hiện. Thành ra,<br />

kéo dài đến tận bây giờ mới thành lập<br />

Liên hiệp.<br />

Việc thành lập được Liên hiệp là nhờ<br />

quyết tâm của cộng đồng, nhờ sự ủng hộ<br />

và giúp đỡ toàn diện của các nhiệm kỳ<br />

Đại sứ ở Berlin và Tổng lãnh sự ở<br />

Frankfurt. Qua báo NDĐT, tôi xin cảm<br />

ơn Đại sứ quán Việt Nam tại Đức và<br />

TLS Frankfurt đã song hành cũng chúng<br />

tôi. Tôi cũng gửi lời cảm ơn đến những<br />

người đã tích cực tham gia tổ chức<br />

chuẩn bị cho Đại Hội này trong hai năm<br />

qua như TS Nguyễn Sĩ Phương, anh Lê<br />

Hồng Cường, chị Nguyễn Thị Mỹ<br />

Hạnh,… Tôi cũng xin cảm ơn các nhà<br />

tài trợ đầu tiên của chúng tôi, đặc biệt là<br />

Ngân hàng Vietinbank.” (Lời TSKH<br />

Nguyễn Văn Thoại)<br />

Thành phần còn lại mà Liên hiệp, ĐSQ,<br />

LSQ cần, đó là những doanh nhân có<br />

mác (Marke) trong cộng đồng, để dễ<br />

dàng lừa bịp, lôi kéo thành phần lao<br />

động. Thành phần doanh nhân này gián<br />

tiếp quảng cáo sự thành công của Hội,<br />

đồng thời, với chủ ý muốn làm ăn tại<br />

Việt Nam nên lúc nào miệng cũng đã<br />

mắc quai. Làm sao dám phản biện hết ý,<br />

khi mà nhà nước nắm đằng cán? Cơ hội<br />

làm ăn, cơ hội hưởng thụ còn đâu, nếu<br />

các Ngài ĐSQ không cấp giấy phép<br />

thông hành? Không ít những doanh nhân<br />

trợ các Huyện nghèo đẩy mạnh xuất<br />

khẩu lao động” đem thế chấp sổ đỏ để<br />

cho thân nhân xuất ngoại? Họ có biết là<br />

thân nhân của chính họ phải trải qua<br />

những đau khổ gì? Trai thì trốn chui làm<br />

lậu, buôn thuốc lá bất hợp pháp hay chui<br />

vào „trồng cỏ“, bị trù dập từ mọi phía.<br />

Gái thì kém may mắn hơn, chấp nhận<br />

làm một món đồ chơi rẻ tiền trong cộng<br />

đồng người Việt. Để có được cái quyền<br />

ở lại, rất nhiều người phải chấp nhận<br />

ruồng bỏ lương tâm, nhân phẩm dùng<br />

mọi thủ đoạn lừa dối chính mình, ân<br />

nhân mình cũng như nhà chức trách.<br />

Một tệ nạn xã hội xuất hiện trong cộng<br />

đồng người Việt với sự tiếp tay trực tiếp<br />

của một số cơ quan qua những dịch vụ<br />

"cấp lý lịch, hộ chiếu ma". Bao giờ các<br />

bậc “lãnh đạo” Liên hiệp mới dám lên<br />

tiếng về một tệ nạn, khởi đầu từ việc nhà<br />

nước cấu kết đưa người, cướp sổ đỏ, dẫn<br />

đến sự phạm pháp nhan nhản của người<br />

Việt bên Đức này.<br />

Sau khi Liên hiệp hội thảo ngày<br />

18.02.2012 tại Cloppenburg, ông Vũ<br />

Quốc Nam có ghi như sau:<br />

“Một câu hỏi rất tế nhị và quan trọng<br />

là: Ở Đức có những hội bất đồng chính<br />

kiến với nhà nước Việt Nam, đã được<br />

Nhà nước Đức cho phép hoạt động từ<br />

lâu. Nếu những hội đó muốn tham gia là<br />

thành viên LH thì có được không?<br />

Đây là một đặc thù của cộng đồng người<br />

Việt ở Đức. Vấn đề này cũng đã được<br />

BCH LH đề cập trong cuộc họp đầu<br />

tiên. Theo nguyên tắc, tất cả các cá nhân<br />

tập thể có thể tham gia LH nếu cá nhân,<br />

tập thể đó hoạt động cho cộng đồng và<br />

vì cộng đồng người Việt; chấp hành luật<br />

pháp của nước sở tại và tôn trọng luật


THÔNG TIN 62 TRANG 41<br />

pháp Việt Nam; tuân thủ điều lệ LH.<br />

Chúng ta rất hoan nghênh và sẵn sàng<br />

đón nhận.”<br />

(Nguồn lienhiepnguoiviet.de)<br />

Thanh phần người Việt được đinh cư tại<br />

Đức đa số là xin được quyền tỵ nạn<br />

chính trị. Những thuyền nhân đến vào<br />

thập niên 80 đã xác định tư tưởng vơi<br />

những danh xưng như “Cộng đồng<br />

người Việt tỵ nạn cộng sản”, “Hội<br />

Người Việt chống cộng” …v.v. Chọn<br />

đất nước Đức làm quê hương thứ hai,<br />

đương nhiên là chúng tôi chấp nhận<br />

hoàn toàn luật pháp đất nước này.<br />

André Menras tại các thành phố Đức<br />

như sau: <strong>Hannover</strong>, Frankfurt, Aachen,<br />

Saarbrücken…<br />

Nếu Anh Chị, các Bạn có ý kiến về ngày<br />

giờ hay thêm địa điểm xin cho chúng tôi<br />

biết. Người Việt chúng ta rất cảm kích<br />

trước nhiệt tình vì Hoàng Sa-Trường Sa,<br />

vì đất nước Việt Nam của ông André<br />

Menras. BTC mong Anh Chị, các Bạn<br />

cùng góp sức chung.<br />

Thân ái<br />

T.M Ban Tổ Chức<br />

Lâm Đăng Châu và Phạm Văn Mài<br />

Địa chỉ liên lạc:<br />

Nhưng từ bỏ XHCN, chấp nhận bỏ<br />

Email: trungtamvietnam@gmail.com<br />

mạng trên biển, để bây giờ phải “tôn<br />

* * *<br />

trọng luật pháp Việt Nam, tuân thủ điều<br />

Stellungnahme des<br />

lệ Liên Hiệp” mới “được” vào Liên<br />

Hiệp?<br />

Forums <strong>Vietnam</strong> 21<br />

Những cá nhân và tập thể “chấp hành<br />

über den Besuch des<br />

luật pháp của nước sở tại” rất được hoan<br />

nghênh và sẵn sàng được đón nhận? Đã<br />

österreichischen<br />

sống tại Đức, những người Việt thật sự<br />

muốn hội nhập, nếu không “chấp hành<br />

Bundespräsidenten<br />

luật pháp của nước sở tại”, thì làm sao<br />

Heinz Fischer in<br />

có được lý lịch hạnh kiểm tốt<br />

(Fuehrungszeugnis) để có quyền cư trú,<br />

<strong>Vietnam</strong><br />

nhập tịch? “chấp hành luật pháp của<br />

nước sở tại” là điều kiện tối thiểu cho<br />

những ai đó, còn trong ban chấp hành,<br />

„DER BUNDESPRÄSIDENT IST<br />

FAST VERHAFTET WORDEN“<br />

các vị “lãnh đạo” thì sao? Với những<br />

Der österreichische Bundespräsident<br />

chủ ý sâu sa, chuẩn bị trước phi đạo để<br />

Heinz Fischer besuchte kürzlich<br />

hạ cánh an toàn trong trường hợp luật<br />

pháp của nước sở tại ”rờ” đến chân<br />

<strong>Vietnam</strong> und führte dabei Gespräche mit<br />

dem Staatspräsidenten, dem KP-Chef,<br />

mình, có rất nhiều vị “lãnh đạo” vẫn<br />

dem Premierminister und dem<br />

muốn hợp tác với chính quyền Việt<br />

Nam.<br />

Nhiều vị không muốn nhập tịch cũng vì<br />

lý do này. Tận dụng các kẽ hở luật pháp<br />

của nước sở tại, thu vào hầu bao tối đa<br />

số tiền bất hợp pháp rồi rửa tiền qua đầu<br />

Parlamentschef. Dies ist im Rahmen<br />

eines Staatsbesuchs ganz üblich. Was<br />

allerdings nicht üblich ist, ist die Art,<br />

wie er den kommunistischen Politikern<br />

die Leviten gelesen hat.<br />

Mit deutlichen Worten hat er eine<br />

tư tại Việt Nam chuẩn bị cho hạ cánh là<br />

Diskussion angeregt, ob mit dem<br />

cách suy nghĩ của nhiều doanh nhân tại<br />

Đức. Trong các “lãnh đạo” Liên hiệp có<br />

mấy người chứng minh được một lý lịch<br />

hạnh kiểm trong sạch, bắt đầu từ lúc các<br />

Pluralismus in der Wirtschaft auch ein<br />

Pluralismus in der Politik von statten<br />

gehen sollte. Fischer machte sozusagen<br />

keinen Hehl daraus, dass in <strong>Vietnam</strong> der<br />

Ngài nộp đơn xin Tỵ nạn cộng sản để có<br />

wirtschaftlichen Liberalisierung eine<br />

quyền cư trú, và nay lại ngồi cùng bàn<br />

politische Öffnung folgen sollte. Die<br />

với “hèn với giặc, ác với dân” chén chú<br />

Kritik des Bundespräsidenten war<br />

chén anh cũng như nhận chỉ thị của họ<br />

offenbar den vietnamesischen<br />

để dàn dựng lập Hiệp hội? Trong quá<br />

trình dàn dựng không ít nhân vật là đảng<br />

viên của đảng cộng sản Việt Nam cũng<br />

có mặt.<br />

Machthabern sehr unangenehm. Sie<br />

waren so überrascht, dass sie nicht im<br />

Stande waren, darauf zu reagieren. In<br />

der anschließenden Pressekonferenz hat<br />

Những mâu thuẫn nêu trên, những khác<br />

ein Mitglied der österreichischen<br />

biệt chính kiến khó hàn gắn sẽ tự động<br />

Delegation, der Wirtschaftskammerpräsident<br />

tan biến khi đất nước Việt Nam không<br />

Christoph Leitl<br />

còn bọn cường hào ác bá đó, cũng như<br />

không còn thể chế ngoại bang. Chỉ lúc<br />

đó, người Việt Nam bên Đức may ra có<br />

scherzhaft angemerkt, Fischer sei wegen<br />

seiner Äußerungen nur knapp einer<br />

Verhaftung entgangen.<br />

thể liên hiệp thành một tiếng nói chung.<br />

Das kritische Verhalten Fischers<br />

Còn bây giờ, mỗi khi tuyên bố với các<br />

gegenüber dem Hanoier Regime<br />

chính khách, thì xin ông Thoại hãy nhấn<br />

mạnh là Liên hiệp của các Ông Bà là<br />

verdient große Hochachtung und ist<br />

bemerkenswert in einer Zeit, in der<br />

Liên hiệp của người Việt không tỵ nạn<br />

cộng sản, một Liên hiệp của những<br />

người Việt được công nhận tỵ nạn chính<br />

trị nhưng lại phi chính trị, tóm lại, một<br />

Liên hiệp "Đầu Voi Đuôi Chuột"!<br />

* * *<br />

* Quốc Việt: Người Việt ở Đức : Liên hiệp<br />

đầu voi...24-05-2012<br />

Chúng tôi là những người từ miền Bắc Việt<br />

nam sang Đông Đức du học cũng như lao<br />

động và ở lại coi nước Đức là quê hương thứ<br />

hai của mình, tuy không chống CS song cũng<br />

đủ biết rằng chế độ họ theo đuổi và tôn thờ là<br />

chủ nghĩa Mark-Lehnin là thứ những nước<br />

Đông âu đã vứt vào sọt rác, hiện nay họ vẫn<br />

dương cao ngọn cờ CNXH chẳng qua là lừa<br />

bịp nhân dân để duy trì quyền lực vơ vét cho<br />

gia đình và phe nhóm. Sứ quán VN là một<br />

hình ảnh thu nhỏ của chế độ CS Hà nội: Liên<br />

lẹo, cửa quyền, tham nhũng dốt nát; Vì thế<br />

Hội liên hiệp do SQ dựng nên không chỉ<br />

những người Tị nạn CS tẩy chay mà đa số<br />

những người có lương tri và hiểu biết xuất<br />

thân từ miền Bắc cũng tẩy chay. Còn tên gọi<br />

của nó là gì cũng không có ý nghĩa gì: dù gọi<br />

là Liên hiệp... hay Đại liên hiệp cũng thối<br />

hoắc cả. Điểm mặt BCH Hội LH…toàn<br />

thành phần xôi thịt, nhiều người không đủ<br />

năng lực và tư cách nên việc Đầu "Voi đuôi<br />

chuột chù" là đương nhiên.<br />

" Buồn cho cái Hội Liên bang<br />

Chấp hành sao lắm kẻ gian chui vào"<br />

*Ký danh: Tiêu đề 24-05-2012<br />

Cái hội này là hội xôi thịt do ĐSQ nặn ra.<br />

Không nên vì bệnh hám danh mà tham gia.<br />

Hội này cũng chẳng khác gì Hội làng Hội xã<br />

đâu. Các gương mặt toàn những tay mập mờ<br />

về thuế...<br />

http://nguoiviet.eu/cd-tai-duc/nguoi-viet-tai-duclien-hiep-dau-voi%E2%80%A6.html<br />

* * *<br />

Tháng 9. 2012 ông<br />

André Menras đi<br />

Đức chiếu phim<br />

„Hoàng Sa - Việt<br />

Nam: Nỗi đau mất<br />

mát“<br />

Kính gửi Quý vị,<br />

Trung Tâm Việt Nam <strong>Hannover</strong> phối<br />

hợp với Anh Chị ở Đức tổ chức chiếu<br />

phim „Hoàng Sa Việt Nam: Nỗi đau<br />

mất mát“ tại các thành phố ở Đức đến<br />

cộng đồng người Việt và người Đức.<br />

Như các Anh Chị đã biết phim nầy bị<br />

cấm chiếu tại Việt Nam. Ông André<br />

Menras đã có nhiều bài viết phản đối<br />

nhà cầm quyền VN từ vụ cấm chiếu<br />

phim, tới những hành động đàn áp bắt<br />

giữ người yêu nước biểu tình chống<br />

Trung quốc gây hấn và xâm lấn chủ<br />

quyền Việt Nam…<br />

Chúng tôi dự định chương trình chiếu<br />

phim và tiếp xúc trao đổi với tác giả


THÔNG TIN 62 TRANG 42<br />

Politiker aus Angst vor wirtschaftlichen<br />

Nachteilen sich nicht trauen, die<br />

Despoten auf Menschenrechtsverletzungen<br />

anzusprechen, geschweige<br />

denn eine Diskussion mit ihnen zu<br />

beginnen.<br />

So ehrenwert und edelmütig der Auftritt<br />

des Bundespräsidenten Fischer in<br />

<strong>Vietnam</strong> ist, so unverständlich und<br />

fragwürdig ist die Entscheidung der<br />

österreichischen Bundesregierung, die<br />

Kandidatur <strong>Vietnam</strong>s für den UN-<br />

Menschenrechtsrat zu unterstützen.<br />

Fischer selbst distanzierte sich von<br />

dieser Haltung der Wiener<br />

Administration. Mit der Bewerbung um<br />

einen Platz in dem Menschenrechtsrat<br />

handelt das Hanoier Regime nach dem<br />

Prinzip „Haltet den Dieb“. Der Gedanke<br />

ist unerträglich und absurd zugleich,<br />

wenn <strong>Vietnam</strong> sich als einer der größten<br />

Menschrechtsverletzer<br />

und<br />

Demokratieverweigerer künftig als<br />

Mitglied des UN- Menschenrechtsrats<br />

für die Menschenrechte einsetzen und<br />

andere Diktaturen wegen<br />

Unterdrückung der Menschenrechte an<br />

den Pranger stellen will.<br />

Hanoi muss zuerst aufhören, die<br />

Menschenrechte im eigenen Land<br />

unentwegt zu verletzen und die<br />

unzähligen politischen Gefangenen<br />

freilassen, bevor es sich als<br />

Menschenrechtswahrer<br />

gegenüber<br />

anderen Völkern betätigen möchte.<br />

Bundesrepublik Deutschland, den<br />

06.06.2012<br />

Forum „<strong>Vietnam</strong> 21“<br />

Sektion Deutschland<br />

Dr. Hong-An Duong<br />

Email:<br />

diendanforumvietnam21@googlemail.com<br />

* * *<br />

n-tv, 05. August 2012<br />

Ringen um<br />

Rohstoffe<strong>Vietnam</strong> und<br />

China streiten<br />

Es geht um Inselgruppen und die<br />

dortigen Rohstoffe: China erhebt<br />

Ansprüche auf Territorien im<br />

chinesischen Meer - und baut einen<br />

Stützpunkt. Kritik kommt von den USA.<br />

Ausgerechnet Taiwan, die sich ebenfalls<br />

gegen die Ansprüche Chinas wehren<br />

muss, schlägt versöhnliche Töne an.<br />

Die umstrittenen Territorialansprüche<br />

Chinas im chinesischen Meer bleiben<br />

ein heißes Eisen: Sicherheitskräfte haben<br />

bei einer Anti-China-Demonstration in<br />

<strong>Vietnam</strong> nach Angaben von<br />

Augenzeugen 27 Menschen<br />

festgenommen. Das chinesische<br />

Außenministerium protestierte gegen<br />

Äußerungen aus dem US-<br />

Außenministerium, China provoziere<br />

mit dem Bau eines Stützpunkts auf einer<br />

der umstrittenen Inseln eine Eskalation.<br />

Taiwan gab sich dagegen mit einem<br />

Kooperationsvorschlag versöhnlich.<br />

Unter den Festgenommenen in <strong>Vietnam</strong><br />

waren nach Angaben von Augenzeugen<br />

und Menschenrechtlern mehrere Blogger<br />

und die 80 Jahre alte Anti-Korruptions-<br />

Aktivistin Le Hien Duc. Sie ist eine<br />

ehemalige Mitarbeiterin von<br />

Staatsgründer Ho Chi Minh. Human<br />

Rights Watch verlangte die Freilassung<br />

aller. Was den Festgenommenen genau<br />

vorgeworfen wurde, blieb unklar.<br />

<strong>Vietnam</strong>esen protestieren seit Anfang<br />

Juli regelmäßig gegen Chinas<br />

Ansprüche, unter anderem auf die<br />

Spratly-, die Parcel- und die Senkalu-<br />

Insel. Im vergangenen Jahr bedrängten<br />

chinesische<br />

Patrouillenboote<br />

vietnamesische Schiffe, die nach<br />

Ölvorkommen suchten. Ansprüche auf<br />

Teile des rohstoffreichen Gebiets<br />

erheben unter anderem auch Taiwan, die<br />

Philippinen, Malaysia und Brunei.<br />

Quelle: n-tv.de, dpa<br />

* * *<br />

9. August 2012<br />

<strong>Vietnam</strong>:<br />

Regierungskritischer<br />

Blogger zu<br />

Haftstrafe verurteilt<br />

In <strong>Vietnam</strong> ist ein regierungskritischer<br />

Blogger zu sechs Jahren Haft verurteilt<br />

worden. Das teilte ein Mitarbeiter des<br />

Gerichts in der Provinz Dak Nong mit.<br />

Demnach wurde der 49-Jährige in einem<br />

eintägigen Prozess für schuldig<br />

befunden, Propaganda gegen die<br />

Regierung verbreitet zu haben. Er habe<br />

entsprechende Dokumente im Internet<br />

verbreitet. Laut örtlichen<br />

Medienberichten übte Dinh Kritik an der<br />

Führung der Kommunistischen Partei<br />

und rief zu Demokratie und Pluralismus<br />

in <strong>Vietnam</strong> auf.<br />

Der Menschenrechtsorganisation<br />

"Human Rights Watch" zufolge bringt<br />

<strong>Vietnam</strong> seine Kritiker systematisch<br />

zum Schweigen, indem es sie wegsperrt.<br />

Allein in diesem Jahr seien in dem Land<br />

bereits zehn friedliche Aktivisten zu<br />

langen Freiheitsstrafen verurteilt<br />

worden.<br />

<strong>Vietnam</strong> ist ein Einparteienstaat, der sich<br />

zur marxistischen Lehre bekennt.<br />

http://wissen.dradio.de/nachrichten.58.de.<br />

html?drn:news_id=123803<br />

* * *<br />

<strong>Vietnam</strong>: Beschattet,<br />

verhaftet, verhört.<br />

Kritische Blogger<br />

unter Druck<br />

Staatliche Sicherheitsbeamte haben vor<br />

wenigen Tagen vier Blogger auf offener<br />

Straße attackiert. Der Vorfall ist kein<br />

Einzelfall. Vor dem Hintergrund der<br />

Proteste in den arabischen Ländern und<br />

der demokratischen Reformen in Birma<br />

fürchtet die vietnamesische Regierung<br />

den freien <strong>Info</strong>rmationsaustausch im<br />

Internet und verstärkt die Repressionen<br />

gegen kritische Journalisten und<br />

Blogger. Reporter ohne Grenzen (ROG)<br />

fordert die Regierung auf, die politische<br />

Willkür zu stoppen und die Sicherheit<br />

der Journalisten zu garantieren.<br />

Besonders bei Protesten gegen Chinas<br />

Expansionspolitik im ostasiatischen<br />

Raum gehen Sicherheitsbeamte<br />

aggressiv gegen Blogger vor, die an den<br />

Demonstrationen in vietnamesischen<br />

Großstädten teilnehmen und ihre<br />

Stimme erheben. Am 13. Juli wurden<br />

die Bloggerin Hoang Vi Nguyen und<br />

drei andere Blogger in Ho-Chi-Minh-<br />

Stadt von der Staatssicherheit beschattet<br />

und nach einer Verfolgungsjagd<br />

angegriffen. Die Beamten drängten den<br />

Wagen der Blogger ab, zertrümmerten<br />

die Autoscheiben und griffen die<br />

Insassen an.<br />

Am 1. Juli nahm die Bloggerin Thuc Vy<br />

Huynh mit ihrem Mann an einer<br />

Demonstration gegen China teil. Drei<br />

Tage später nahmen staatliche<br />

Sicherheitsbeamte sie fest und verhörten<br />

sie stundenlang. Sie drohten Huynh mit<br />

einer Anklage wegen "Aktivitäten zum<br />

Sturz der Volksregierung" nach Artikel<br />

79 des vietnamesischen<br />

Strafgesetzbuches, was zu hohen<br />

Gefängnisstrafen führen kann. Ihr Haus<br />

wurde durchsucht, elektronische Geräte<br />

wurden beschlagnahmt. Familie Huynh<br />

war bekannt für ihre regimekritische<br />

Haltung. Huynhs Vater, Ngoc Tuan<br />

Huynh, wurde 1992 wegen<br />

regierungskritischer Schriften zu zehn<br />

Jahren Gefängnis verurteilt. Huynh<br />

selbst schrieb seit 2008 in ihrem Blog<br />

über Menschenrechtsverletzungen in<br />

<strong>Vietnam</strong> und musste mehrmals hohe<br />

Geldstrafen zahlen.<br />

Auch der bekannte Onlinejournalist und<br />

Blogger Nguyen Van Hai mit dem<br />

Pseudonym Dieu Cay (Wasserpfeife)<br />

sitzt seit vier Jahren im Gefängnis. Am<br />

19.08.2008 wurde er verhaftet und<br />

wegen angeblicher Steuerhinterziehung


THÔNG TIN 62 TRANG 43<br />

Die <strong>Vietnam</strong>istik hat an der Universität schreiben zurzeit Dissertationen über<br />

Hamburg eine Tradition, die bis in das Sprachwissenschaft und Literatur.<br />

Jahr 1972 zurückreicht, als das erste<br />

<strong>Vietnam</strong>esisch-Lektorat an der<br />

damaligen Abteilung Thailand, Burma<br />

und Indochina des China-Seminars<br />

eingerichtet wurde. Dieses Lektorat<br />

entwickelte sich im Jahre 1982 zu einem<br />

zu zweieinhalb Jahren Haft verurteilt.<br />

Zuvor leitete er den verbotenen Club<br />

Freier Journalisten, eine Blogger-<br />

Gruppe, die sich für Meinungsfreiheit<br />

einsetzt. Nach Verbüßung seiner<br />

Haftstrafe sollte er am 19. Oktober 2010<br />

freigelassen werden. Doch die<br />

Regierung erhob erneut Anklage gegen<br />

ihn wegen Propaganda gegen den<br />

sozialistischen Staat <strong>Vietnam</strong>.<br />

Reporter ohne Grenzen zählt <strong>Vietnam</strong> zu<br />

den Feinden des Internets. Neben China<br />

und dem Iran gilt das Land als größtes<br />

Gefängnis für Internetaktivisten<br />

weltweit, 18 von ihnen sitzen derzeit in<br />

Haft. In der Rangliste der Pressefreiheit<br />

steht <strong>Vietnam</strong> auf Platz 172 von 179.<br />

http://www.reporter-ohnegrenzen.de/presse/pressemitteilungen/meldungim-detail/artikel/vietnam-beschattet-verhaftetverhoert-kritische-blogger-unter-druck/<br />

* * *<br />

Erfolg am Barren :<br />

Zweites Silber für<br />

Turner Marcel<br />

Nguyen<br />

Ihm ist der silberne Doppelschlag<br />

geglückt: Der Turner Marcel Nguyen hat<br />

nach seinem Überraschungserfolg im<br />

Mehrkampf nun auch am Barren eine<br />

Medaille gewinnen können.<br />

Marcel Nguyen blickte ungläubig in<br />

Richtung Decke der wuchtigen North<br />

Greenwich Arena, bevor ihm wieder ein<br />

Lächeln über das Gesicht huschte. Da<br />

stand er also, schon wieder auf dem<br />

zweiten Platz, und um seinen Hals<br />

baumelte die zweite olympische<br />

Medaille binnen einer Woche: Wie<br />

schon im Mehrkampf hat der<br />

Unterhachinger an seinem Paradegerät<br />

Barren Silber gewonnen und damit<br />

deutsche Turngeschichte geschrieben.<br />

Die Tage in London wurden am<br />

Dienstag endgültig zu Nguyens<br />

Festspielen.<br />

Der zweimalige Europameister hatte für<br />

seine fehlerfreie Kür - wohl die beste<br />

seiner Karriere - 15,8 Punkte erhalten<br />

und sich als erster Deutscher seit 24<br />

Jahren eine Medaille an diesem Gerät<br />

gesichert.<br />

http://www.tagesspiegel.de/sport/olympia/<br />

erfolg-am-barren-zweites-silber-fuerturner-marcel-nguyen/6972670.html<br />

* * *<br />

GIỚI THIỆU:<br />

Asien-Afrika-Institut<br />

an der Uni Hamburg<br />

<strong>Vietnam</strong>istik<br />

eigenständigen Magisterstudiengang,<br />

wobei die Lektorenstelle zu einer<br />

Professur aufgewertet wurde. Seit 1972<br />

vertrat Vũ Duy Từ das Fach Sprache<br />

und Kultur <strong>Vietnam</strong>s in Lehre und<br />

Forschung, zunächst als Lektor für die<br />

vietnamesische Sprache und von 1982<br />

bis 1999 als Professor. Er forschte über<br />

die christlich-europäische Einflußnahme<br />

auf <strong>Vietnam</strong> und schrieb ein Lehrbuch<br />

der vietnamesischen Sprache. Von 1999<br />

bis 2002 war diese Stelle nicht besetzt.<br />

Mit der Neubesetzung im Jahre 2002<br />

waren die Bemühungen zum Erhalt des<br />

Faches – ein Unikat im<br />

deutschsprachigen Raum – von Erfolg<br />

gekrönt. Die Einbindung der<br />

<strong>Vietnam</strong>istik, gemeinsam mit Thaiistik<br />

und Austronesistik, in die 2005<br />

gegründete Südostasien-Abteilung und<br />

in die gemeinsamen BA-und MA-<br />

Studiengänge sowie die Nachbarschaft<br />

zu den großen und wichtigen Fächern<br />

der Asien- und Afrikawissenschaften,<br />

vor allem der Sinologie, der Japanologie<br />

und Koreanistik, aber auch der Indologie<br />

und Islamwissenschaften, ermöglichen<br />

der Lehre und dem Studium der Sprache<br />

und Kultur <strong>Vietnam</strong>s deutschlandweit<br />

einzigartig günstige Entwicklungsbedingungen.<br />

Im Jahre 2002 begann<br />

Jörg Thomas Engelbert seine Tätigkeit<br />

Professor für vietnamesische Sprache<br />

und Kultur. Er wurde auf dem Gebiet<br />

der <strong>Vietnam</strong>istik promoviert und<br />

habilitierte sich in Geschichte<br />

Südostasiens.<br />

Gegenwärtige<br />

Forschungsschwerpunkte bilden die<br />

moderne Geschichte <strong>Vietnam</strong>s unter<br />

besonderer Berücksichtigung des<br />

Südens, ethnische Entwicklungen und<br />

die Beziehungen zwischen <strong>Vietnam</strong>,<br />

Laos und Kambodscha, <strong>Vietnam</strong> und<br />

China sowie die Volksliteratur der Việt.<br />

In der Lehre wird das Bemühen darauf<br />

gerichtet sein, das Fach in seiner ganzen<br />

Breite unter besonderer<br />

Berücksichtigung der Sprache, Literatur<br />

und Geschichte zu vertreten. Seit 2006<br />

gibt es endlich auch ein festes<br />

<strong>Vietnam</strong>esisch-Lektorat, das Herr Cao<br />

Quang Nghiệp, Absolvent der<br />

Hamburger <strong>Vietnam</strong>istik, ausfüllt. Er<br />

arbeitet gegenwärtig auch an einer<br />

Promotion zur Literaturgruppe „Tự Lực<br />

Văn Đoàn“. Vier weitere Promovenden<br />

Kontakt<br />

Universität Hamburg<br />

Asien-Afrika-Institut<br />

Abteilung für Sprachen und Kulturen<br />

Südostasiens<br />

Edmund-Siemers-Allee 1, Flügel Ost<br />

D-20146 Hamburg<br />

Öffnungszeiten des Geschätszimmers:<br />

Montag: 10 - 17:30 Uhr<br />

Dienstag: 9 - 15 Uhr<br />

Mittwoch: 8:30 - 14 Uhr<br />

Donnerstag: 13 - 17 Uhr<br />

Freitag: 9 - 15 Uhr<br />

<strong>Vietnam</strong>istik<br />

Sprechzeiten: Do. 17:30 - 18:30 Uhr<br />

Raum: 127<br />

Tel.: +49-(0)40-42838-2377<br />

Fax : +49-(0)40-42838-7949<br />

http://www.aai.unihamburg.de/soa/About.html<br />

* * *<br />

Geschichte(n) in<br />

Vielfalt<br />

Auseinandersetzung<br />

mit Geschichte(n) in<br />

der Einwanderungsgesellschaft<br />

Einwanderung hat in Deutschland zu<br />

einer Vielfalt von Erinnerungen an<br />

historische Ereignisse geführt:<br />

Unrechtserfahrungen und systematische<br />

Gewalt, Kriege, Bürgerkriege,<br />

Diktaturen, Vertreibungen, Verfolgung<br />

und Flucht, Völkermord, Kolonialismus,<br />

aber auch Widerstand und<br />

Selbstbehauptung. Solche Erfahrungen<br />

von historischem Unrecht und<br />

kollektiver Gewalt können, besonders<br />

wenn sie unaufgearbeitet oder umstritten


THÔNG TIN 62 TRANG 44<br />

sind, lange nachwirken und zu<br />

fortdauernden Spannungen führen, die<br />

das Zusammenleben in der<br />

Migrationsgesellschaft belasten.<br />

Mit der von der Stiftung “Erinnerung,<br />

Verantwortung und Zukunft”<br />

geförderten Veranstaltungsreihe bietet<br />

das <strong>Kulturzentrum</strong> <strong>Faust</strong> in insgesamt<br />

zehn Workshops bis Oktober 2012<br />

Betroffenen und Interessierten<br />

interkulturelle Bildungs- und<br />

Begegnungsangebote,<br />

die<br />

vernachlässigte oder konflikthafte<br />

Bezüge gewaltsamer Geschichte<br />

aufarbeiten. Durch Aufklärung und<br />

<strong>Info</strong>rmationen sollen Vorurteile und<br />

Integrations-Hemmnisse abgebaut<br />

werden. Ziel des Projektes ist es, zu<br />

einer Kultur des Respekts und der<br />

gleichberechtigten Verständigung sowie<br />

einem friedlichen Zusammenleben<br />

verschiedener Gruppen in Deutschland<br />

beizutragen.<br />

Die Workshops finden überwiegend an<br />

Sonntagen statt und haben eine Dauer<br />

von sechs Stunden. Sie beginnen jeweils<br />

mit einem Einführungsreferat, das einen<br />

umfassenden kulturellen und<br />

historischen Überblick ermöglicht. Im<br />

Anschluss berichten Zeitzeugen und<br />

Angehörige. Es folgt eine Stunde mit<br />

Arbeitsgruppen, deren Ergebnisse bei<br />

einer abschließenden Plenumsdiskussion<br />

präsentiert werden. Eintritt und Getränke<br />

sind frei.<br />

Bei größeren Gruppen, Vereinen und<br />

Schulen bitten wir um Voranmeldung.<br />

Anmeldung unter:<br />

Tel. 0511 / 45 50 01 (Zentrale <strong>Faust</strong>)<br />

Mail: faust@kulturzentrum-faust.de<br />

Das Programm in der Übersicht:<br />

- Roma-Workshop<br />

Sonntag, 4. Dezember 2011<br />

12.00–18.30 Uhr<br />

Ort: Kunsthalle <strong>Faust</strong><br />

- Kurdische Geschichte: Schwerpunkt<br />

Türkei<br />

Sonntag, 22. April 2012<br />

12:00–18:30 Uhr<br />

Ort: Warenannahme<br />

- Sinti-Workshop<br />

Donnerstag, 31. Mai 2012<br />

10:00–16:30 Uhr<br />

Ort: Warenannahme<br />

- Iran-Workshop<br />

Sonntag, 10. Juni 2012<br />

12:00–18:30 Uhr<br />

Ort: Warenannahme<br />

- <strong>Vietnam</strong>-Workshop<br />

Sonntag, 9. September 2012<br />

12:00 – 18:30 Uhr<br />

Ort: Warenannahme<br />

Referenten: Prof. Hartmut Griese, Heiko<br />

Arndt, Dam Quang Trong.<br />

- Der Völkermord in Armenien<br />

Sonntag, 30. September 2012<br />

12:00 – 18:30 Uhr<br />

Ort: Warenannahme<br />

- Kolonialismus in Afrika<br />

Sonntag, 14. Oktober 2012<br />

12:00 – 18:30 Uhr<br />

Ort: Warenannahme<br />

Kontakt<br />

Martina Hein<br />

Zur Bettfedernfabrik 3<br />

30451 <strong>Hannover</strong><br />

Tel. 0511 / 45 50 01<br />

E-Mail: martina.hein@kulturzentrumfaust.de<br />

Fax: 0511/ 44 96 00<br />

* * *<br />

Brückenschlag<br />

der jungen Deutsch–<br />

<strong>Vietnam</strong>esen<br />

28. bis 30. September 2012<br />

Nhịp Cầu Thế Hệ<br />

Zweite Tagung der jungen<br />

Deutsch-<strong>Vietnam</strong>esen<br />

Jugendzentrum Ronneburg<br />

Auf dem weißen Berg 1<br />

63549 Ronneburg<br />

„…Im Großen und Ganzen war die<br />

Veranstaltung ein voller Erfolg.<br />

Meine Erwartungen wurden mehr als<br />

erfüllt…..“ so ist die Meinung<br />

eines jungen Deutsch-<strong>Vietnam</strong>esen über<br />

die erste Tagung Brückenschlag –<br />

Begegnung der Generationen von<br />

September 2011.<br />

Wie zu erfahren war, steht der junge<br />

Mann mit dieser Meinung nicht allein.<br />

So haben wir diese Anerkennung als<br />

eine Aufforderung verstanden, eine<br />

zweite Tagung auf die Beine zu stellen,<br />

die nun im Herbst 2012 wiederum im<br />

Jugendzentrum Ronneburg stattfinden<br />

wird.<br />

Während zwischen der ersten und der<br />

zweiten Generation eine gewisse<br />

Sprachlosigkeit besteht, existiert<br />

zwischen den jungen Deutsch-<br />

<strong>Vietnam</strong>esen in den alten und den in den<br />

neuen Bundesländern eine unsichtbare<br />

Mauer.<br />

Das Ziel der zweiten Tagung ist es<br />

deshalb nicht nur Brücken zwischen der<br />

ersten und der zweiten Generation zu<br />

schlagen, sondern auch mit den jungen<br />

Deutsch-<strong>Vietnam</strong>esen<br />

aus<br />

Ostdeutschland ins Gespräch zu<br />

kommen und so zu einem gegenseitigen<br />

Verständnis beizutragen.<br />

Im Mittelpunkt der Tagung steht neben<br />

der Aufarbeitung der Vergangenheit<br />

auch der Versuch, den jungen Deutsch-<br />

<strong>Vietnam</strong>esen Werte, Traditionen,<br />

Religion, Geschichte und Kultur<br />

<strong>Vietnam</strong>s zu vermitteln, sowie <strong>Info</strong> zur<br />

aktuellen Situation in <strong>Vietnam</strong> zu<br />

liefern.<br />

Zu der Tagung möchten wir Euch, die<br />

jungen Deutsch-<strong>Vietnam</strong>esen aus Ostund<br />

Westdeutschland ganz herzlich<br />

einladen.<br />

Freitag, 28. bis Sonntag, 30.<br />

September 2012<br />

Weitere Einzelheiten zu der Tagung<br />

werden in der nächsten Ankündigung<br />

bekannt gegeben.<br />

Auf Eure Aufmerksamkeit und<br />

Teilnahme freuen sich<br />

Huy-Hùng Nguyễn (Kornwestheim)<br />

Caroline Lê-Trung (Filderstadt)<br />

Christine Lê-Trung (Filderstadt)<br />

Quốc-Phong Phạm (Bad Vilbel)<br />

* * *<br />

<strong>Vietnam</strong>-<strong>Zentrum</strong>-<strong>Hannover</strong> e.V.<br />

Kultur-, Bildungs- und Sozialarbeit,<br />

Flüchtlingshilfe und Menschenrechte,<br />

<strong>Vietnam</strong> Selbsthilfe, Dolmetschertätigkeiten,<br />

(Rechts)-Beratung,<br />

kulturelle Veranstaltungen.<br />

Das <strong>Vietnam</strong>-<strong>Zentrum</strong>-<strong>Hannover</strong> e.V. hat<br />

sich im April 1986 als ein<br />

Selbsthilfeverein gegründet und ist in den<br />

beiden Schwerpunkten Integrationshilfen<br />

und Öffentlichkeits-arbeit tätig.<br />

Als Treffpunkt und Beratungsstelle von<br />

und für <strong>Vietnam</strong>esen in <strong>Hannover</strong> und<br />

Umgebung arbeiten die ehrenamtlichen<br />

MitarbeiterInnen des <strong>Vietnam</strong>-<strong>Zentrum</strong>s in<br />

der Unterstützung, (Rechts-) Beratung,<br />

Begleitung, Familienfreizeiten… für ihre<br />

Landsleute und zur Selbsthilfe.<br />

Für die Öffentlichkeitsarbeit werden<br />

regelmäßig Begegnungsveranstaltungen<br />

organisiert. Mit Vortrags- und<br />

<strong>Info</strong>veranstaltungen, mit Bilderausstellungen,<br />

Vereinsinfo-THÔNG TIN,<br />

Presseerklärungen und in der Vernetzung<br />

mit anderen Selbstorganisationen und<br />

Personen des öffentlichen Lebens wird um<br />

Verständnis für die besondere Lage und<br />

Probleme der Flüchtlinge bzw.<br />

MigrantInnen bei einheimischen<br />

Bevölkerung geworben - für den Abbau<br />

von Berührungsängsten, Vorurteilen,<br />

Fremden-feindlichkeiten, Nationalismus<br />

oder Rassismus zwischen Menschen<br />

verschiedener Herkunft und Kulturen.<br />

Kontakt<br />

VIETNAM-ZENTRUM-<br />

HANNOVER e.V.<br />

Zur Bettfedernfabrik 3<br />

30451 <strong>Hannover</strong><br />

Tel.: 0511-12607813<br />

Fax.: 0511-12607822<br />

Email: trungtamvietnam@gmail.com

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!