Viá»t Nam - Kulturzentrum Faust eV
Viá»t Nam - Kulturzentrum Faust eV
Viá»t Nam - Kulturzentrum Faust eV
You also want an ePaper? Increase the reach of your titles
YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.
THÔNG TIN Nr.65,<br />
Info-Vietnam-Zentrum-Hannover e.V.<br />
Postfach 6266, D-30062 Hannover<br />
Tel: 0511/12607813, Fax: 0511/12607822<br />
Email: trungtamvietnam@gmail.com<br />
04.2013<br />
TIN VIỆT NAM<br />
CSVN “sửa đổi Hiến pháp 1992”<br />
nhằm duy trì chế độ độc tài, độc<br />
đảng<br />
Kề từ đầu năm 2013, nhà cầm quyền<br />
đảng CSVN đã phát động chiến dịch<br />
“sửa đổi Hiến Pháp 1992” (1.1.2013).<br />
Trong nước nhiều tổ chức dân sự và tôn<br />
giáo, cùng hàng ngàn nhân sỹ trí thức,<br />
sinh viên, công dân tự do, bất chấp đe<br />
dọa của đảng CSVN, đã lên tiếng đòi<br />
dân chủ, bác bỏ độc quyền chính trị của<br />
đảng CS. Kiến nghị của 72 nhân sĩ trí<br />
thức (19.1.2013) và một bản dự thảo<br />
Hiến Pháp dân chủ (4.2.2013) phản biện<br />
với bản dự thảo sửa đổi Hiến Pháp của<br />
đảng CS cũng được đưa ra trong dịp<br />
này. Đảng CS lo sợ trước phong trào đòi<br />
dân chủ dâng cao, họ tìm cách dập tắt<br />
những góp ý trái lệnh của Đảng, đồng<br />
thời sửa soạn thông qua sửa đổi Hiến<br />
Pháp theo ý Đảng, ép người dân ký tên<br />
đồng ý dự thảo “sửa đổi HP” của nhà<br />
nước.<br />
Hiến Pháp 1992 của chế độ đã được<br />
“sửa đổi” không dân chủ năm 2001. Căn<br />
cứ vào bản “dự thảo sửa đổi”, các điều<br />
khoản của bản HP 1992 (“sửa đổi” năm<br />
2001) đều được “tu chính”. Đảng CSVN<br />
cho đây là môt bản HP “mới” và nghĩ<br />
rằng bản HP “sửa đổi” lần này sẽ giúp<br />
Đảng kéo dài chế độ độc tài đảng trị<br />
thêm một thời gian nữa, tiếp tục ngăn<br />
chận các quyền căn bản của người dân<br />
muốn có tự do dân chủ thực sự. Việt<br />
<strong>Nam</strong> cần có một bản Hiến Pháp dân chủ.<br />
Đây là một nhu cầu thực tế đáp ứng khát<br />
vọng của đại đa số nhân dân Việt <strong>Nam</strong><br />
hiện nay, kể cả nhiều cán bộ, đảng viên<br />
CS. Bản Hiến Pháp dân chủ phải bảo<br />
đảm đầy đủ, triệt để những quyền căn<br />
bản của người dân như tự do tư tưởng,<br />
tự do báo chí, tự do họat động chính trị,<br />
tự do chọn lựa và bãi miễn các chức vụ<br />
lãnh đạo chính quyền… Để có được một<br />
bản Hiến Pháp dân chủ như thế, một<br />
Quốc hội lập hiến phải được bầu ra qua<br />
một cuộc bầu cử tự do đa đảng, có giám<br />
sát quốc tế và do một Ủy Ban bầu cử<br />
độc lập tổ chức. Người dân trong nước<br />
nhìn rõ âm mưu sửa đổi Hiến Pháp hiện<br />
nay của chế độ chỉ là bài ca của các ông<br />
“Vũ Như Cẩn”, “Nguyễn Như Vân”…<br />
Trung Quốc bắn tàu ngư dân<br />
Quảng Ngãi<br />
Ngày 20.3.2013 tàu cá của ngư dân tỉnh<br />
Quảng Ngãi mang số hiệu QNg 96382<br />
TS trong lúc hoạt động tại quần đảo<br />
Hoàng Sa của Việt <strong>Nam</strong> đã bị tàu Trung<br />
Quốc truy đuổi không chỉ chĩa súng đe<br />
dọa ngư dân, còn nổ súng bắn cháy<br />
cabin của tàu. Thêm một hành động sai<br />
trái và vô nhân đạo, vi phạm các nguyên<br />
tắc của luật pháp quốc tế, vi phạm thỏa<br />
thuận về những nguyên tắc cơ bản chỉ<br />
đạo giải quyết vấn đề trên biển giữa Việt<br />
<strong>Nam</strong> và Trung Quốc, đi ngược tinh thần<br />
Tuyên bố ứng xử Biển Đông (DOC). TQ<br />
phải bồi thường thiệt hại cho ngư dân<br />
VN. Dù nhà cầm quyền CSVN có lên<br />
tiếng phản đối lấy lệ, nhưng ai cũng biết<br />
vì quá lệ thuộc và hèn yếu trước TQ, đã<br />
không thực tâm bảo vệ ngư dân mà còn<br />
tìm cách kiểm duyệt các thông tin „nhậy<br />
cảm“ nầy.<br />
Blogger Huỳnh Ngọc Chênh được<br />
trao giải Công Dân Mạng 2013<br />
Ngày 12.3.2013 tại Paris, Blogger<br />
Huỳnh Ngọc Chênh đã được tổ chức<br />
Phóng Viên Không Biên Giới (RSF) trao<br />
tặng giải Công Dân Mạng 2013.<br />
Trong buổi nhận giải, Blogger HNC đã<br />
nhắc đến cuộc vận động dân chủ và nhân<br />
quyền trong nước, cho biết tại VN<br />
không có tự do báo chí, không có báo<br />
chí tư nhân, tất cả nằm trong tay Đảng.<br />
Tiếng nói và nguyện vọng của nhiều<br />
người dân vì thế không có nơi để xuất<br />
hiện. Nhiều người trong số họ phải trả<br />
giá cho sự dũng cảm ấy, đã và đang bị<br />
ngồi trong nhà tù, trong trại cải tạo, bị<br />
quản thúc và thậm chí bị cưỡng bức vào<br />
nhà thương điên. Đó là các blogger và<br />
các nhà đấu tranh dân chủ ôn hòa: Thích<br />
Quảng Độ, Nguyễn Văn Lý, Nguyễn<br />
Đan Quế, Phạm Bá Hải, Nguyễn Văn<br />
Đài, Hà Sỹ Phu, Bùi Minh Quốc, Tiêu<br />
Dao Bảo Cự, Cù Huy Hà Vũ, Đỗ thị<br />
Minh Hạnh, Bùi Thị Minh Hằng, Phạm<br />
Thanh Nghiên, Tạ Phong Tần, Điếu cày<br />
Nguyễn Văn Hải, Phan Thanh Hải,<br />
Phạm Minh Hoàng, Lê Công Định, Trần<br />
Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Tiến Trung,<br />
Lê Thăng Long, Trần Anh Kim, Nhạc sỹ<br />
Việt Khang, Trần Vũ Anh Bình, Lê Anh<br />
Hùng,…. Và lớp trẻ sau nầy như<br />
Nguyễn Phương Uyên, Paul Lê Sơn và<br />
Hận thù nên quên – Nhưng tội<br />
ác đời đời phải nhớ để tránh lặp<br />
lại trong tương lai và hơn hết là<br />
hóa giải nỗi thù hận chưa<br />
nguôi…<br />
Cùng nhau chúng ta tiếp tục vận<br />
động tích cực để chuyển hóa<br />
Việt <strong>Nam</strong> từ độc tài sang dân<br />
chủ đa nguyên, mang lại tự do,<br />
hạnh phúc cho người dân và<br />
phát triển đất nước.<br />
THÔNG TIN số 65<br />
1. Tin Việt <strong>Nam</strong> - 5. Chỉnh sửa Hiến<br />
pháp…–HỒ CƯƠNG QUYẾT 7. Hiến<br />
pháp, những “trò khỉ”…–ĐỒNG PHỤNG<br />
VIỆT 8. Thắng mình trước đã– ĐỒNG<br />
PHỤNG VIỆT 10. Mù quáng giả, mù<br />
quáng thật – GOCOMAY 12. Suy nghĩ về<br />
việc kiến tạo… – TIÊU DAO BẢO CỰ 13.<br />
Lương thiện, điều không thể thiếu…–BÙI<br />
ĐỨC LẠI 14. Lộ trình xây dựng một Hiến<br />
pháp dân chủ- MAI THÁI LĨNH 17. Góp ý<br />
sửa đổi…–J.B: NGUYỄN HỮU VINH. 19.<br />
Phân tích và nhận xét dự thảo Hiến<br />
pháp… VŨ NGỌC YÊN 20. Điều 88… –<br />
TÚ ANH pv VŨ QUỐC DỤNG 22. Bên<br />
đang thua cuộc– THỤC QUYÊN 27. Hệ<br />
lụy của một dự án…- BAUXITE VN 28.<br />
Góp phần “giải mã”… HÀ SĨ PHU 31. Câu<br />
chuyện của niềm tin –GIÁP VĂN DƯƠNG<br />
32. Đừng khuyên người khác… - THỤC<br />
QUYÊN 33. Mệnh lệnh từ trái tim – Bs.<br />
NGUYỄN QUÝ KHOÁNG 35. Nhân cách<br />
cao quý… - MẶC LÂM 37. Nhạc sĩ Phạm<br />
Duy… - 38. Huế - của anh và của tôi-<br />
NGUYỄN KHOA TỪ. 39. THƠ…. BÙI<br />
VĂN BỒNG, NGUYỄN TRỌNG TẠO,<br />
NGUYỄN ĐẮC KIÊN 43. TRANG TIẾNG<br />
ĐỨC… Bunt, traditionell, modern: das<br />
vietnamesische Tết-Fest – 44.<br />
Pressemitteilung des Aktionsnetzwerks<br />
“Save Vietnam´s Nature“… 44. Über das<br />
„Vietnam-Zentrum-Hannover e.V.“<br />
Thư từ liên lạc:<br />
THÔNG TIN<br />
Postfach 6266<br />
D-30062 Hannover<br />
Germany<br />
Phụ trách: Đặng Lâm<br />
* Bài viết có tên tác giả không nhất thiết<br />
phản ánh lập trường Thông Tin<br />
ISBN: 978-3-936230-08-6<br />
IIK Verlag Hannover
THÔNG TIN 65 TRANG 2<br />
nhóm thanh niên công giáo ở Vinh…<br />
Ông cho biết ngày nay những blogger và<br />
những người đấu tranh cho dân chủ đã<br />
phát triển lên thành một lực lượng lớn<br />
mạnh và rộng khắp mà nhà cầm quyền<br />
không thể nào ngăn cản nổi. Hàng trăm<br />
trang blog cổ xúy cho đổi mới, cổ xúy tự<br />
do ngôn luận, cổ xúy dân chủ thu hút<br />
lượng người đọc khổng lồ và kết nối với<br />
nhau thành một hệ thống báo chí mà<br />
trong nước gọi là báo lề dân, tồn tại lớn<br />
mạnh song song bên cạnh hệ thống báo<br />
chí do nhà nước kiểm soát được gọi là<br />
Theo nhận định của ông thì các giới<br />
chức Việt <strong>Nam</strong> đã tỏ thái độ cởi mở, sẵn<br />
sàng đối thoại với phía Hoa Kỳ về các<br />
vấn đề tế nhị, kể cả vấn đề nhân quyền<br />
và vấn đề tranh chấp đất đai. Ông nói<br />
ông được rộng chân để thực hiện những<br />
gì muốn làm trong chuyến đi.<br />
Tờ The New York Times, số ra hôm<br />
nay, cũng đăng một bài viết tựa đề: 'Bị<br />
áp lực về vấn đề nhân quyền, Việt <strong>Nam</strong><br />
cho phép Hội Ân xá Quốc Tế đi thăm<br />
Việt <strong>Nam</strong>'.<br />
Thông tín viên Gerry Mullany của tờ<br />
trưởng John Kerry, thời hai ông Biden<br />
và Kerry còn là các Thượng nghị sĩ.<br />
Ông cũng thường tiếp xúc mật thiết với<br />
Thượng nghị sĩ John McCain và các cơ<br />
quan chính quyền Mỹ. Ông Frank<br />
Januzzi nói ông hy vọng Hội Ân xá<br />
Quốc Tế trong thời gian tới sẽ có một<br />
đại diện thường trực tại Việt <strong>Nam</strong>, và tỏ<br />
ý muốn thực hiện một cuộc khảo sát chi<br />
tiết về các vấn đề nhân quyền tại Việt<br />
<strong>Nam</strong>, điều mà ông và Hội Ân xá Quốc<br />
Tế đã làm tại Miến Điện, đưa đến những<br />
kết quả hết sức tốt đẹp.<br />
báo lề đảng.<br />
báo này nói rằng cuộc đối thoại diễn ra Nguồn: VNHCR, New York Times, Conversation<br />
with dissidents in Vietnam<br />
Chế độ đang tuyên truyền „sửa đổi HP“, giữa lúc Việt <strong>Nam</strong> đang trong tiến trình<br />
http://boxitvn.blogspot.fr/2013/03/hoi-xa-quoc-tetiep-xuc-voi-cac-nha-bat.html<br />
nhưng đã có hàng chục ngàn chữ ký đòi tham khảo để soạn một Hiến Pháp mới<br />
xóa bỏ „điều bốn“ phản dân chủ. để tìm cách giải quyết các quan tâm về * * *<br />
Ân Xá Quốc Tế (AI) tiếp các quyền dân sự và tinh thần khoan Bản Tin Liên Hội Nhân Quyền<br />
dung tôn giáo, là những lĩnh vực mà giới<br />
xúc với các nhà bất đồng lãnh đạo Việt <strong>Nam</strong> đã bị các nước Tây<br />
Việt <strong>Nam</strong> ở Thụy Sĩ<br />
chính kiến ở Việt <strong>Nam</strong> phương, và các tổ chức bênh vực nhân Văn Bút Quốc Tế đòi<br />
Lần đầu tiên nhà cầm quyền Việt <strong>Nam</strong> quyền quốc tế cực lực đả kích trong thời<br />
mở một cuộc đối thoại với Hội Ân xá gian qua.<br />
trả tự do tức khắc và vô<br />
Quốc Tế và cho phép tổ chức bênh vực Hội Ân xá Quốc Tế từng gay gắt chỉ điều kiện cho nhà thơ<br />
nhân quyền này gặp gỡ các nhà bất đồng trích Việt <strong>Nam</strong>, và mới đây nhất đã chỉ<br />
chính kiến ở trong nước được nhiều trích vụ kết án tù 13 nhà hoạt động công Nguyễn Hữu Cầu<br />
người biết tiếng nhất. Trong các cuộc giáo. Hội Ân xá Quốc Tế, coi bản án đó<br />
tiếp xúc được Hội Ân xá Quốc Tế đánh nằm trong khuôn khổ một cuộc đàn áp Trong một Thông cáo/Kháng Nghị thư<br />
giá là mang ý nghĩa quan trọng vì theo ngày càng leo thang của nhà nước Việt phổ biến toàn cầu chiều ngày 28 tháng 3<br />
Hội, đây là các cuộc tiếp xúc đầu tiên <strong>Nam</strong>, nhắm vào quyền tự do phát biểu. năm 2013, Ủy Ban Văn Bút Quốc Tế<br />
như thế này “kể từ sau chiến tranh Việt Theo New York Times, ông Frank Bênh Vực Nhà Văn bị đàn áp và cầm tù<br />
<strong>Nam</strong>”.<br />
Januzzi thừa nhận rằng Việt <strong>Nam</strong> hãy (International PEN CODEP/WIPC) đã<br />
Ủy Ban Nhân Quyền Việt <strong>Nam</strong>, một tổ còn phải cố gắng nhiều trong một thời bày tỏ mối quan ngại sâu xa về tình<br />
chức vận động cho nhân quyền, phổ biến gian dài trước khi có thể giải quyết các trạng sức khỏe quá đổi suy yếu của nhà<br />
tin này hôm 4 tháng Ba, nói rằng lần đầu quan tâm đó, nhưng theo ông Frank thơ Nguyễn Hữu Cầu. Văn Bút Quốc Tế<br />
tiên Việt <strong>Nam</strong> đã mời ông Frank Januzzi thì các nỗ lực nhằm tu sửa Hiến phản đối việc nhà cầm quyền cộng sản<br />
Januzzi, Phó Giám đốc điều hành của pháp là một dấu hiệu cho thấy là giới tiếp tục giam nhốt một nhà thơ, một<br />
Hội Ân xá Quốc Tế, đến Việt <strong>Nam</strong>. lãnh đạo Việt <strong>Nam</strong> sẵn sàng xử lý các nghệ sĩ và một nhà tranh đấu cho Nhân<br />
Trước chuyến thăm kéo dài 6 ngày kết vấn đề về nhân quyền.<br />
Quyền.<br />
thúc vào hôm thứ Bảy, ông Frank Ban Việt ngữ - VOA đã tiếp xúc với một Văn Bút Quốc Tế đòi trả tự do tức khắc<br />
Januzzi đề nghị Hà nội rằng ngoài sự số nhân vật bất đồng chính kiến với Hà và vô điều kiện cho nhà thơ tù chung<br />
làm việc với các cơ quan chính quyền, nội đã gặp ông Frank Januzzi trong thân Nguyễn Hữu Cầu. Văn Bút Quốc<br />
ông yêu cầu được gặp các nhà đấu tranh chuyến đi vừa rồi. Câu trả lời chung của Tế nêu lên lý do nhân đạo vì ông<br />
cho nhân quyền và dân chủ ở trong những nhân vật này là giới đấu tranh cho Nguyễn Hữu Cầu có cơ nguy lớn sẽ chết<br />
nước. Ông đặc biệt nêu danh hai nhà bất dân chủ ở trong nước đang “lạc quan trong trại giam nếu không được khẩn<br />
đồng nổi tiếng là Luật sư Nguyễn văn một cách thận trọng”, và tình hình đang cấp trị bệnh và được tự do tiếp nhận sự<br />
Đài và Bác sĩ Phạm Hồng Sơn, và Hà có những diễn tiến hết sức tế nhị. Theo chăm sóc y tế cần thiết. Văn Bút Quốc<br />
nội đã chấp nhận đề nghị của ông. Ủy Ban Nhân quyền Việt <strong>Nam</strong>, trong Tế còn nhấn mạnh rằng khi giam nhốt<br />
Theo tường trình của Ủy Ban Nhân cuộc tiếp xúc với ông Frank Januzzi, bác ông Nguyễn Hữu Cầu, nhà nước cộng<br />
Quyền Việt <strong>Nam</strong> thì ông Frank Januzzi sĩ Phạm Hồng Sơn và Luật sư Nguyễn sản vi phạm không thể chối cãi Điều 19<br />
cho biết mục đích chuyến đi của ông là văn Đài đã đại diện giới đấu tranh cho Công Ước Quốc Tế về các Quyền Dân<br />
để hỗ trợ và thiết lập các cuộc đối thoại dân chủ tại Việt <strong>Nam</strong>, nhấn mạnh rằng Sự và Chính Trị mà họ đã ký kết.<br />
về nhân quyền giữa Hoa Kỳ với Việt nếu các vấn đề nhân quyền Việt <strong>Nam</strong> Người cựu sĩ quan Việt <strong>Nam</strong> Cộng Hòa<br />
<strong>Nam</strong>, đồng thời thăm dò các kênh đối được giải quyết thích đáng, thì hơn 90 Nguyễn Hữu Cầu, biệt hiệu Quảng Kiên,<br />
thoại khác nhau để cải thiện tình trạng triệu người dân Việt <strong>Nam</strong> sẽ được sinh năm 1945, nguyên quán Rạch Giá,<br />
nhân quyền ở Việt <strong>Nam</strong>, và giúp người hưởng các quyền tự do và bình đẳng. tỉnh Kiên Giang. Ông vốn là một nhà<br />
Việt trong nước được hành sử các quyền Điều đó, theo lời hai nhà đấu tranh dân thơ, soạn nhạc cùng viết lời ca tiếng hát.<br />
làm người căn bản, kể cả các quyền tự chủ này, “sẽ có lợi không những cho Tháng tư năm 1975, ông bị quân đội<br />
do tôn giáo, tự do ngôn luận và tự do hội nhân dân Việt <strong>Nam</strong>, mà còn phục vụ cho cộng sản Bắc Việt bắt làm tù binh cho<br />
họp.<br />
hòa bình và thịnh vượng tại khu vực đến năm 1980. Ông trở về quê hương bị<br />
Sau các cuộc thảo luận tại các cơ quan Châu Á-Thái bình dương”, trong đó có chiếm đóng, sống qua ngày. Ông chứng<br />
chính phủ, ông Frank Januzzi tỏ ra lạc cả Hoa Kỳ.<br />
kiến xã hội thời cộng sản đi dần lên đỉnh<br />
quan về triển vọng mở đối thoại về nhân Ông Frank Januzzi từng làm việc cho cao của bất công, áp bức, vong thân,<br />
quyền với Việt <strong>Nam</strong> trong tương lai. Phó Tổng thống Joe Biden và Ngoại nhũng lạm...Ông tiếp tục sáng tác, làm
THÔNG TIN 65 TRANG 3<br />
thơ và viết nhiều bài hát để bày tỏ tâm<br />
tư, ghi lại những chứng tích của bạo lực<br />
và tội ác. Đã là ngụy quyền, nhứt là<br />
cộng sản, thì không bao giờ chấp nhận<br />
những ngòi bút chân chính, liêm sĩ và<br />
bất khuất. Năm 1981, ông Nguyễn Hữu<br />
Cầu viết đơn, làm thơ tố cáo nhiều hành<br />
vi tội ác của viện trưởng viện Kiểm sát<br />
nhân dân và phó chủ tịch ủy ban nhân<br />
dân tỉnh Kiên Giang. Tháng 10 năm<br />
1982, theo lệnh của hai kẻ tội phạm,<br />
công an cộng sản làm chứng cớ giả mạo<br />
để bắt ông Nguyễn Hữu Cầu. Ông bị<br />
đánh đập, tra tấn, bỏ đói để buộc phải<br />
nhận tội. Ngày 19 tháng 5 năm 1983, tòa<br />
sơ thẩm Kiên Giang tuyên án tử hình<br />
ông về tội ‘’phá hoại’’. Cần nhắc lại, sau<br />
tháng tư năm 1975, cộng sản Bắc Việt<br />
cho áp dụng tại miền <strong>Nam</strong> bộ ‘’luật<br />
rừng’’ của cái gọi là nước Việt <strong>Nam</strong> Dân<br />
Chủ Cộng Hòa. Người dân sống trong<br />
một nước không có điều luật hợp pháp<br />
nào, trên nguyên tắc (thôi), đúng với tiêu<br />
người tù chung thân còn sống sót để chờ<br />
ngày về với gia đình phải là một phép lạ.<br />
Ba mươi năm qua, ông Nguyễn Hữu<br />
Cầu đã viết hàng trăm đơn khiếu nại về<br />
bản án tù bất công và vô nhân đạo. Từng<br />
bị bạo lực phi nhân nghĩa bắt làm tù<br />
binh, trải qua ba thập niên hành trình<br />
vạn lý tận cùng khốn khổ, người chiến sĩ<br />
Việt <strong>Nam</strong> Cộng Hòa Nguyễn Hữu Cầu<br />
vẫn luôn luôn là một kẻ sĩ. Cho nên ông<br />
không nhận có tội và không xin khoan<br />
hồng, ân xá. Nhưng lịch sử dân tộc Việt<br />
<strong>Nam</strong> và thế giới sẽ ghi chép rằng cộng<br />
sản Việt <strong>Nam</strong>, đội quân tiên phong của<br />
tân đế quốc bành trướng Bắc Kinh, chỉ<br />
muốn nhà thơ nhân bản, yêu nước,<br />
thương đồng bào, dấn thân và bất khuất<br />
đó – nhà thơ lớn và nhà nghệ sĩ tài hoa,<br />
nhà tranh đấu cho Nhân Quyền và Công<br />
Bằng xã hội Nguyễn Hữu Cầu – phải<br />
chết trong lao tù tối tăm, giữa rừng sâu<br />
nước độc, vì tàn tạ, kiệt sức, với đôi mắt<br />
mù lòa nhìn đời quên lãng ông. Không,<br />
chuẩn quốc tế. Bộ hình luật guồng máy trấn áp khổng lồ và kinh<br />
CHXHCNVN chỉ mới được đưa ra năm<br />
1986, dưới áp lực quốc tế, tiếp theo cuộc<br />
sụp đổ của ý thức hệ cộng sản Âu châu<br />
và hậu quả Liên Sô ngưng viện trợ các<br />
nước chư hầu. Nhưng trong thực tế, vẫn<br />
chỉ có luật của đảng cộng sản cốt để bảo<br />
vệ chế độ độc tài tham nhũng, đi ngược<br />
lại nguyện vọng chính đáng của người<br />
dân, bịt miệng Công lý và chà đạp Tự do<br />
và Nhân quyền. Điều luật ‘’còng số 8’’<br />
là một thí dụ điễn hình quái dị và ghê<br />
tởm. Trở lại vụ án tù tử hình của ông<br />
Nguyễn Hữu Cầu, gia đình ông, nhứt là<br />
bà mẹ ông, cương quyết kháng án. Cuối<br />
cùng, ngày 25 tháng 5 năm 1985, tòa<br />
phúc thẩm cộng sản cải án tử hình thành<br />
tù giam chung thân. Ông Nguyễn Hữu<br />
Cầu bị lưu đày, hành hạ, đối xử khắc<br />
nghiệt tại trại giam Z30A Xuân Lộc,<br />
tỉnh Đồng Nai cho đến nay. Bị nhốt mấy<br />
chục năm, nhứt là biệt giam, nhà thơ tù<br />
chung thân mắc nhiều thứ bệnh. Đau dạ<br />
dày, áp huyết cao, tim suy yếu. Mắt mờ,<br />
tai điếc, răng rụng gần hết. Thế giới đều<br />
biết dưới chế độ Việt cộng, một khi bị<br />
kết án, hầu hết các tù nhân chính trị,<br />
ngôn luận và lương tâm bị đưa đến các<br />
trại lao động cưỡng bức. Họ bị giam kín<br />
hoặc bị nhốt chồng chất trong những<br />
phòng giam bẩn thỉu, cùng với các tù<br />
nhân đại hình có thái độ hiềm thù hung<br />
dữ khác. Họ sẽ phải chịu đựng tra tấn,<br />
nhục hình, đối xử dã man, vô nhân tính<br />
hoặc làm hạ thấp phẩm giá con người.<br />
Tình trạng sức khỏe của phần đông<br />
những người tù chính trị hoặc ngôn luận<br />
và lương tâm đều rất xấu tệ. Trong<br />
những điều kiện giam cầm vô nhân đạo<br />
như trường hợp ông Nguyễn Hữu Cầu<br />
khiếp của cộng sản sẽ không bao giờ<br />
khuất phục được Quảng Kiên Nguyễn<br />
Hữu Cầu với bản án tù chung thân áp đặt<br />
bằng bạo lực. Hỡi những cai tù, chủ<br />
ngục goulag Việt <strong>Nam</strong> và những ủy viên<br />
bộ chính trị cộng sản nào còn một chút<br />
điểm sáng trong lương tâm mỗi con<br />
người. Hãy vận động trả lại tự do cho<br />
nhà thơ Nguyễn Hữu Cầu, tức khắc và<br />
vô điều kiện. Mong rằng Khổ nạn ông<br />
đang gách vác, cũng như những bạn tù<br />
tử hình đã gục ngã trước hay sau ông,<br />
xuyên qua hai thế kỷ đau thương của<br />
dân tộc, với hàng ngàn câu thơ và tiếng<br />
hát viết trong ngục tù sẽ trở thành một di<br />
sản văn hóa trân quý cho quê hương<br />
trong trí nhớ và cho bạn bè, văn thi hữu<br />
ở khắp năm châu. ‘’Bạn hỡi bè ơi ! hồi<br />
sinh đời lên men’’ (thơ Nguyễn Hữu<br />
Cầu). *<br />
Trong mấy ngày vừa qua, người con gái<br />
của nhà thơ tù chung thân, bà Nguyễn<br />
Thị Anh Thư cũng như em trai của bà là<br />
ông Trần Ngọc Bích, cả hai chị em đồng<br />
thanh lên tiếng báo động với bà con,<br />
thân hữu về tình trạng sức khỏe kiệt quệ<br />
nguy kịch của người cha thân yêu của<br />
mình. Đi thăm hồi đầu tháng, bà Nguyễn<br />
Thị Anh Thư được người cha cho biết<br />
ông đau tim nặng, máu không lên não,<br />
ông bị xỉu nhiều lần. Ông nói ít và thở<br />
nhiều, đi đứng rất mệt mỏi. Đôi mắt ông<br />
hầu như không còn nhìn thấy rõ gì nữa.<br />
Ông có thể sẽ chết trong trại tù cộng sản,<br />
như người tù thế kỷ Trương Văn Sương<br />
hay là người bạn tù nhân giam 15 năm<br />
Nguyễn Văn Trại và còn nhiều người<br />
nữa...Trừ phi ông Nguyễn Hữu Cầu<br />
được ra khỏi trại tù tức khắc để được<br />
và một số bạn tù từng trải qua thì sự kiện<br />
chữa trị tại một bệnh viện tim chuyên<br />
khoa, có sự chăm sóc của thân nhân.<br />
Chúng tôi được biết Văn Bút Quốc Tế<br />
đã gởi Kháng Nghị thư đến nhà cầm<br />
quyền Hà Nội. Văn Bút Quốc Tế cũng<br />
yêu cầu các Trung tâm Văn Bút sớm gởi<br />
Kháng Nghị thư tương tự để<br />
* bày tỏ mối quan ngại sâu xa về tình<br />
trạng sức khỏe của nhà thơ và nhà tranh<br />
đấu cho Nhân Quyền Nguyễn Hữu Cầu,<br />
đồng thời đòi cho ông được tiếp nhận tất<br />
cả những sự trị liệu, chăm sóc y tế cần<br />
thiết, coi như là một vấn đề vô cùng<br />
khẩn thiết;<br />
* thúc giục nhà cầm quyền cộng sản<br />
phải trả tự do tức khắc và vô điều kiện<br />
cho nhà thơ tù chung thân vì lý do nhân<br />
đạo và viện dẫn Điều 19 Công Ước<br />
Quốc Tế về các Quyền Dân Sự và Chính<br />
Trị mà nhà nước cộng sản Việt <strong>Nam</strong> đã<br />
ký kết.<br />
Nguồn tin và tài liệu: Liên Hội Nhân Quyền Việt<br />
<strong>Nam</strong> ở Thụy Sĩ và Nguyên Hoàng Bảo Việt, phó<br />
chủ tịch Văn Bút Thụy Sĩ Pháp Thoại (đặc trách<br />
Ủy ban Bênh vực Nhà Văn bị đàn áp và cầm tù),<br />
hội viên Trung Tâm Nhà Văn Việt <strong>Nam</strong> Lưu Vong,<br />
Hội Nhà Văn Liên Hiệp Quốc – Genève, Hội Nhà<br />
Văn và Nhà Phiên Dịch Vùng Á châu – Thái Bình<br />
dương.<br />
Genève ngày 28 tháng 3 năm 2013<br />
Liên Hội Nhân Quyền Việt <strong>Nam</strong> ở Thụy Sĩ<br />
Ligue Vietnamienne des Droits de l'Homme en<br />
Suisse<br />
Vietnamese League for Human Rights in<br />
Switzerland.<br />
* * *<br />
Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (HRW)<br />
Việt <strong>Nam</strong>: Leo thang<br />
đàn áp những người<br />
phê phán chính quyền<br />
World Report 2013: Việt <strong>Nam</strong><br />
January, 2013<br />
(Luân Đôn) — Hôm nay, Tổ chức Theo<br />
dõi Nhân quyền (HRW) nhận xét trong<br />
bản Phúc trình Toàn cầu 2013, chính<br />
quyền Việt <strong>Nam</strong> đang đàn áp các quyền<br />
tự do ngôn luận, lập hội và nhóm họp ôn<br />
hòa một cách có hệ thống, đồng thời trấn<br />
áp những người lên tiếng chất vấn chính<br />
sách nhà nước, phanh phui các vụ tham<br />
nhũng của giới quan chức hoặc kêu gọi<br />
các giải pháp dân chủ thay thế cho chế<br />
độ độc đảng.<br />
Trong bản phúc trình dài 665 trang của<br />
mình, Tổ chức Theo dõi Nhân quyền<br />
đánh giá tiến bộ về nhân quyền tại hơn<br />
90 quốc gia trong năm vừa qua, có kèm<br />
theo phần phân tích về tác động của Mùa<br />
xuân Ả-rập.<br />
Trong năm 2012, các nhà hoạt động vẫn<br />
bị chính quyền tùy tiện bắt giữ, giam giữ<br />
cách ly trong thời gian dài mà không<br />
được tiếp xúc với nguồn trợ giúp pháp lý<br />
hoặc gia đình, bị tra tấn và xét xử tại các<br />
phiên tòa có chỉ đạo chính trị với các
THÔNG TIN 65 TRANG 4<br />
mức án tù nặng nề vì đã vi phạm các<br />
điều luật về an ninh quốc gia hoặc các<br />
điều khoản hình sự khác có nội dung mơ<br />
hồ.<br />
“Tình hình nhân quyền ở Việt <strong>Nam</strong> lại<br />
thụt lùi thêm một bước nữa trong năm<br />
2012, khi chính quyền theo đuổi chính<br />
sách cứng rắn để đối phó với những biểu<br />
hiện bất mãn về chính trị, xã hội và kinh<br />
tế trong nước đang ngày một gia tăng,”<br />
ông Brad Adams, Giám đốc Ban Á châu<br />
của Tổ chức Theo dõi Nhân quyền phát<br />
biểu. “Trong lúc một quốc gia láng<br />
giềng, đồng thành viên ASEAN là Miến<br />
Điện đang trải qua những thay đổi sâu<br />
sắc, chính quyền Việt <strong>Nam</strong> càng thể hiện<br />
rõ nét sự tương phản, qua các chính sách<br />
lạc hậu, các hành vi đàn áp những nhà<br />
hoạt động, kìm hãm sự phát triển của đất<br />
nước.”<br />
Trong năm ngoái, có sự gia tăng chưa<br />
từng thấy của các tiếng nói phê phán<br />
nhằm vào Đảng Cộng sản đang cầm<br />
quyền. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng<br />
phải chịu liên tiếp nhiều đợt công kích<br />
từ nội bộ giới lãnh đạo và Quốc hội, dẫn<br />
đến ý kiến công khai kêu gọi ông Dũng<br />
từ chức do đại biểu quốc hội Dương<br />
Trung Quốc đưa ra trong tháng Mười<br />
một. Những tiếng nói phê phán xuất hiện<br />
giữa lúc một số đại gia và cán bộ doanh<br />
nghiệp nhà nước nhiều quan hệ quyền<br />
thế bị bắt vì tình nghi tham nhũng và các<br />
tội phạm kinh tế khác, tỷ lệ tăng trưởng<br />
kinh tế của Việt <strong>Nam</strong> rớt xuống mức<br />
thấp nhất trong 13 năm, và đang có một<br />
cuộc đấu đá nội bộ giữa ông Dũng với<br />
các lãnh đạo cao cấp khác, trong đó có<br />
Tổng Bí thư Đảng và Chủ tịch nước<br />
Trương Tấn Sang.<br />
Các blogger và nhiều người khác tham<br />
gia đóng góp tiếng nói phê phán quan<br />
chức và chính sách nhà nước, để rồi<br />
nhiều người bị bắt và xử tù. Tính đến<br />
cuối năm 2012, có ít nhất 40 nhà hoạt<br />
động bị kết án và xử nhiều năm tù theo<br />
các điều 79 (lật đổ), 87 (phá hoại đoàn<br />
kết), 88 (tuyên truyền chống nhà nước),<br />
89 (phá rối an ninh) và 258 (xâm phạm<br />
lợi ích nhà nước) của bộ luật hình sự,<br />
cho thấy sự gia tăng đáng kể so với năm<br />
2011. Ngoài ra, có thêm ít nhất 31 người<br />
khác bị bắt và tạm giam chưa xét xử,<br />
tính đến hết năm 2012.<br />
Chính quyền cố gắng khống chế tự do<br />
internet bằng dự thảo Nghị định về Quản<br />
lý, cung cấp, sử dụng dịch vụ Internet và<br />
nội dung thông tin trên mạng, với các<br />
quy định cấm đăng tải những nội dung<br />
bị coi là chống nhà nước hay đi ngược<br />
lại lợi ích an ninh quốc gia, tiết lộ bí mật<br />
nhà nước hay quảng bá các ý tưởng<br />
đến các trang mạng nhạy cảm về chính<br />
trị, và yêu cầu các chủ đại lý internet<br />
phải theo dõi và lưu trữ thông tin về các<br />
hoạt động trên mạng của khách hàng.<br />
Trong tháng Chín, ông Dũng ra lệnh<br />
phải siết thêm một bước nữa, yêu cầu Bộ<br />
Công an điều tra các blog và trang mạng<br />
không vừa ý chính quyền, và trừng phạt<br />
những người đã lập ra các trang này.<br />
“Việc các nhà tài trợ và những ai quan<br />
tâm đến sự phát triển của Việt <strong>Nam</strong><br />
phóng tay chi những khoản tài trợ khổng<br />
lồ và đầu tư to lớn mà không hề sử dụng<br />
vị thế của mình để yêu cầu chấm dứt đàn<br />
áp đã kéo dài quá lâu,” ông Adams nói.<br />
“Cứ mỗi ý kiến công khai phê phán về<br />
tình hình nhân quyền Việt <strong>Nam</strong> được<br />
một chính phủ nước ngoài đưa ra, lại có<br />
hàng chục phái đoàn sang thăm để tạo<br />
cơ hội chụp hình và quảng bá cho một<br />
chính quyền vốn có thành tích tồi tệ về<br />
nhân quyền.”<br />
Gia tăng đàn áp<br />
Chỉ dấu cho thấy xu hướng đàn áp đang<br />
gia tăng, nhằm đối phó với những tiếng<br />
nói bất đồng chính kiến ngày càng<br />
nhiều, là một loạt các vụ xử án trong<br />
năm 2012 dẫn đến án tù cho những<br />
người chỉ thực thi các quyền tự do cơ<br />
bản của mình, được nêu chi tiết trong<br />
Phúc trình Toàn cầucủa Tổ chức Theo<br />
dõi Nhân quyền. Đơn cử, vào tháng Ba,<br />
Mục sư Tin lành bất đồng chính kiến<br />
Nguyễn Công Chính bị kết án 11 năm tù<br />
với tội danh “phá hoại khối đoàn kết dân<br />
tộc.” Hai nhà hoạt động vì quyền lợi đất<br />
đai Hồ Thị Huệ và Nguyễn Bích Thủy<br />
phải nhận mỗi người hai năm tù vì tham<br />
gia biểu tình phản đối trưng thu đất đai ở<br />
tỉnh Tây Ninh. Trong các vụ án điểm<br />
khác vào tháng Ba, tháng Năm và tháng<br />
Chín, năm nhà hoạt động Công giáo –<br />
Võ Thị Thu Thủy, Nguyễn Văn Thanh,<br />
Đậu Văn Dương, Trần Hữu Đức và Chu<br />
Mạnh Sơn bị kết án từ 2 năm 6 tháng<br />
đến 4 năm tù mỗi người vì phát tán các<br />
truyền đơn ủng hộ dân chủ. Trong một<br />
phiên xử chớp nhoáng vào ngày 24<br />
tháng Chín, tòa án kết tội ba blogger bất<br />
đồng chính kiến nổi tiếng nhất Việt <strong>Nam</strong><br />
là Nguyễn Văn Hải (bút danh Điếu Cày),<br />
Tạ Phong Tần, và Phan Thanh Hải (bút<br />
danh Anhbasg) vi phạm điều 88 bộ luật<br />
hình sự và xử họ lần lượt là 12, 10 và 4<br />
năm tù (sau đó mức án của Phan Thanh<br />
Hải được giảm xuống còn ba năm).<br />
Chính quyền cũng vận dụng điều 88 để<br />
dập tắt tiếng nói của các nhà vận động<br />
nhân quyền và blogger khác. Vào tháng<br />
Mười, hai nhạc sĩ Trần Vũ Anh Bình và<br />
Võ Minh Trí (nghệ danh Việt Khang) bị<br />
kết án lần lượt là sáu năm và bốn năm<br />
Năm 2012 kết thúc với một cú đòn nặng<br />
nề nữa giáng vào nhân quyền: việc bắt<br />
giam luật sư bảo vệ nhân quyền Lê Quốc<br />
Quân ở Hà Nội vào ngày 27 tháng Chạp<br />
với cáo buộc trốn thuế có vẻ có động cơ<br />
chính trị, vì trước đó ít ngày ông viết<br />
một bài phê bình vai trò lãnh đạo được<br />
trao cho Đảng Cộng sản trong hệ thống<br />
chính trị của Việt <strong>Nam</strong>.<br />
Đất đai vẫn là vấn đề nóng bỏng, khi<br />
nông dân và cư dân nông thôn phải đối<br />
mặt với nạn trưng thu đất đai tùy tiện<br />
của quan chức chính quyền và các doanh<br />
nghiệp thuộc khối tư nhân.<br />
“Mâu thuẫn về đất đai liên tiếp dẫn đến<br />
các vụ xung đột bạo lực giữa người dân<br />
và các lực lượng an ninh, và nếu chính<br />
quyền không giải quyết các khiếu tố của<br />
người dân một cách thỏa đáng, việc các<br />
xung đột xã hội tiếp tục bùng nổ là điều<br />
không thể tránh khỏi,” ông Adams nói.<br />
Tổ chức Theo dõi Nhân quyền cũng bày<br />
tỏ quan ngại về nạn tra tấn và các hình<br />
thức ngược đãi khác của công an. Theo<br />
số liệu của báo chí do nhà nước kiểm<br />
soát, có ít nhất 15 người chết trong khi<br />
bị công an giam giữ, chỉ tính riêng trong<br />
chín tháng đầu năm 2012, trong đó có<br />
những người bị đánh đến chết. Công an<br />
sử dụng bạo lực quá mức cần thiết để<br />
đối phó với các cuộc biểu tình đông<br />
người. Ví dụ như, vào ngày mồng 5<br />
tháng Tám, chính quyền sử dụng vũ lực<br />
giải tán những người tuần hành ôn hòa ở<br />
Hà Nội để phản đối cách ứng xử của<br />
chính quyền Trung Quốc về chủ quyền ở<br />
hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa,<br />
nơi Việt <strong>Nam</strong> cũng tuyên bố chủ quyền.<br />
Nghị định 92 của Chính phủ ban hành<br />
ngày mồng 8 tháng Mười một có tác<br />
dụng tăng cường kiểm soát tự do tôn<br />
giáo qua việc đặt ra những quy định mới<br />
về điều kiện cho các nhóm tôn giáo<br />
được công nhận chính thức, như phải<br />
chứng minh chưa từng vi phạm an ninh<br />
quốc gia trong quá khứ. Chính quyền<br />
thường hạn chế tự do tôn giáo bằng các<br />
quy định pháp luật, yêu cầu về đăng ký,<br />
và bằng hành động sách nhiễu và đe dọa<br />
các nhóm không được công nhận hoặc<br />
có nghi vấn chính trị, trong đó có các<br />
nhóm Phật giáo, Tin lành, Công giáo và<br />
các cộng đồng tín ngưỡng khác.<br />
“Phải coi năm 2012 vừa qua như một<br />
hồi chuông thức tỉnh những người, ví dụ<br />
như chính phủ Nhật Bản, vẫn làm ăn<br />
bình thường với chính quyền Việt <strong>Nam</strong><br />
trong lúc các công dân Việt <strong>Nam</strong> thường<br />
xuyên bị kết các mức án tù nhiều năm<br />
chỉ vì đơn thuần bày tỏ ý kiến của<br />
mình,” ông Adams phát biểu.<br />
http://www.hrw.org/vi/news/2013/02/01/vi-t-<br />
“phản động” trên mạng internet. Chính tù, vì đã viết các ca khúc phê phán chế nam-leo-thang-dan-ap-nh-ng-ng-i-phe-phan-<br />
chinh-quy-n<br />
quyền tiếp tục ngăn chặn đường truy cập độ.
THÔNG TIN 65 TRANG 5<br />
Trong khi đó, theo lời của Tổng Biên tập<br />
Bản đồ mới TQ Sinomaps Press, Từ Căn Tài được tờ báo<br />
Ấn Độ trích dẫn, thì "các bản đồ mới<br />
'thâu tóm' hàng theo chiều dọc đánh dấu rõ ràng các hòn<br />
Chỉnh sửa Hiến<br />
pháp, hay là vét<br />
đảo lớn của Trung Quốc," với liên kết<br />
trăm đảo<br />
chủ quyền với quốc gia này, và thể hiện đáy ngăn kéo các<br />
các quan hệ về mặt địa lý của các hòn<br />
đảo đó với phần còn lại ở khu vực tranh thế lực bảo thủ?<br />
chấp trên các vùng biển với các quốc gia<br />
xung quanh các biển, đảo đó.<br />
Trang báo điện tử china.org.cn của<br />
Trung Quốc, hôm thứ Bảy 12/01 còn<br />
cho hay thêm: "Ở góc trái phía dưới,<br />
cũng có một phần minh họa thu nhỏ của<br />
Quần Đảo Điếu Ngư (Nhật Bản gọi kà<br />
Senkaku,) thể hiện các quan hệ vị trí và<br />
các quan hệ với các đảo nhỏ khác thuộc<br />
về Trung Hoa lục địa và Đài Loan."<br />
Bản đồ 'lưỡi bò' của TQ bị nhiều quốc<br />
gia khu vực phản đối<br />
Trung Quốc tiếp tục có động thái được<br />
cho là gây căng thẳng thêm ở khu vực<br />
khi công bố một bản đồ mới 'thâu tóm'<br />
tới hơn 130 đảo ở các vùng biển mà<br />
nước này đang tranh chấp, trong đó có<br />
Biển Đông và vùng biển tiếp giáp với<br />
Nhật Bản.<br />
Tờ HindustanTimes của Ấn Độ đưa tin<br />
từ Bắc Kinh hôm 12/1/2013 nói: "Trong<br />
lúc có các căng thẳng với các quốc gia<br />
láng giềng, Trung Quốc lần đầu tiên xuất<br />
bản các bản đồ với hơn 130 đảo ở <strong>Nam</strong><br />
Hải (theo cách gọi của Trung Quốc)<br />
cũng như các hòn đảo gây tranh cãi với<br />
Nhật Bản, liên kết chúng với Trung Hoa<br />
lục địa theo các tỷ lệ xích tương ứng."<br />
Tờ báo điện tử này dẫn lời của Cục Đo<br />
lường, Bản đồ và Thông tin Địa chất<br />
Quốc Gia của Trung Quốc (NASMG),<br />
nói phần lớn trong số 130 đảo lớn, nhỏ<br />
mà cơ quan ấn bản của Trung Quốc,<br />
Sinomaps Press, dự kiến phát hành rộng<br />
rãi vào cuối tháng 01/2013 "chưa từng<br />
thể hiện trong các bản đồ từ trước của<br />
Trung Quốc."<br />
Tờ này cũng nói ngoài Việt <strong>Nam</strong>, các<br />
quốc gia có liên quan khác là<br />
Philippines, Malaysia, Brunei và Đài<br />
Loan từng "phản đối mạnh mẽ" các<br />
tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc đối<br />
với các hòn đảo trên Biển Đông.<br />
"Việc cho in Bản đồ với các tuyên bố<br />
chủ quyền của Trung Quốc trên nhiều hộ<br />
chiếu điện tử của Trung Quốc đã gặp<br />
phải các phản ứng mạnh mẽ từ Việt<br />
<strong>Nam</strong> và Phillipnes," tờ báo viết.<br />
Trung Quốc cho hay sẽ ấn bản rộng rãi<br />
bản đồ mới này trong cuối tháng 1/2013<br />
Tờ này cho hay, các bản đồ cũ định dạng<br />
theo chiều ngang, chỉ thể hiện các quần<br />
đảo lớn như Tây Sa và <strong>Nam</strong> Sa mà Việt<br />
<strong>Nam</strong> gọi là quần đảo Hoàng Sa.<br />
'Ngang nhiên'<br />
Hiện chưa thấy có phản ứng chính thức<br />
của chính quyền Việt <strong>Nam</strong>, khi trên các<br />
trang mạng của Văn phòng Chính phủ<br />
và Bộ Ngoại giao không thấy xuất hiện<br />
một thông báo hay phản ứng chính thức<br />
nào về các nội dung của bản đồ kể trên<br />
liên quan các khu vực biển đảo mà Việt<br />
<strong>Nam</strong> tuyên bố chủ quyền.<br />
Đây không phải là lần đầu tiên, Trung<br />
Quốc 'gây tranh cãi' về chủ quyền trên<br />
Biển Đông, dù dưới hình thức các<br />
phương tiện, lực lượng trên biển, hay<br />
thông qua các kênh truyền thông, phi<br />
quân sự hay ngoại giao, với nhiều động<br />
thái có vẻ hay xuất hiện ngay trước hai<br />
ngày cuối tuần, mà Hà Nội được cho là<br />
"phản ứng chậm trễ" ngay trong bối<br />
cảnh thông tin toàn cầu với tốc độ cao<br />
như hiện nay.<br />
Tuy nhiên, một số tờ báo của Việt <strong>Nam</strong><br />
đã có phản ứng về các bản đồ mới của<br />
Trung Quốc, với tờ Thanh Niên Online<br />
hôm thứ Bảy, 12/01 gọi đây là động thái<br />
"ngang nhiên" và phi lý" trong một bài<br />
viết với tựa đề: "Trung Quốc ngang<br />
nhiên phát hành bản đồ phi lý về biển<br />
Đông."<br />
Cùng ngày, tờ VietnamNet cũng lên<br />
tiếng với một bài báo ngắn: "Trung<br />
Quốc ngang nhiên ra bản đồ từng đảo ở<br />
Biển Đông."<br />
Còn trên tờ PetroTimes, bài viết "Trung<br />
Quốc ngang nhiên công bố bản đồ mới<br />
về Biển Đông" viết: "Trung Quốc vừa<br />
trắng trợn đánh dấu thể hiện rõ các đảo ở<br />
Biển Đông trên các bản đồ chính thức<br />
của nước này với tỷ lệ xích tương đương<br />
với Trung Quốc đại lục trong một động<br />
thái hòng chiếm giữ chủ quyền toàn bộ<br />
vùng biển này."<br />
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/20<br />
13/01/130112_china_disputed_map.shtml<br />
* * *<br />
Hồ Cương Quyết - André<br />
Menras<br />
Phạm Toàn dịch<br />
Áp lực của những con ó Bắc Kinh vào<br />
lúc đang cơn bành trướng và xâm lăng<br />
Việt <strong>Nam</strong> và các nước láng giềng đã đặt<br />
Đảng Cộng sản Việt <strong>Nam</strong> (ĐCSVN) vào<br />
một vị thế càng ngày càng quá sức chịu<br />
đựng. Thấy rõ rành rành một bên là các<br />
lợi ích của người Tàu được ĐCSVN<br />
bênh vực trên thực tế và một bên là các<br />
lợi ích của người Việt <strong>Nam</strong> chẳng được<br />
ĐCSVN bênh vực tẹo nào, bởi lẽ trong<br />
cái đường lối đã được áp đặt thì hai phía<br />
lợi ích hoàn toàn trái ngược nhau. Kẻ<br />
thù bên trong là nạn tham nhũng trong<br />
“một bộ phận không nhỏ” các cán bộ<br />
của ĐCSVN đã được Bắc Kinh sử dụng<br />
rộng rãi làm tay trong [nguyên văn: làm<br />
con ngựa thành Troie] nhằm đào sâu<br />
thêm cái hố đã vô cùng sâu người Việt<br />
<strong>Nam</strong> phân chia ra, một bên là các lợi ích<br />
quốc gia dân tộc và một bên là lợi ích<br />
của những cá nhân và những nhóm đang<br />
béo múp lên nhờ trực tiếp hoặc gián tiếp<br />
ăn theo vào công việc hợp tác kinh<br />
doanh với người anh lớn phương Bắc.<br />
Đây là mặt trái của tấm huy chương, khi<br />
ĐCSVN tự xưng trong bản Hiến pháp<br />
1992 rằng họ là “đảng lãnh đạo” của<br />
quốc gia dân tộc, khi đó họ cũng tự đưa<br />
mình lên vị trí hàng đầu chịu trách<br />
nhiệm và thực hiện các nghĩa vụ mà chỉ<br />
có làm đầy đủ những điều đó thì mới<br />
chứng minh được vị trí đế vương như<br />
được ghi trong Hiến pháp đó. Và như<br />
thế là Đảng cũng buộc mình phải thành<br />
công trong phát triển kinh tế, phải chống<br />
lại mọi cuộc tiến công để bảo vệ cho<br />
được những thành tựu của nhiều thế kỷ<br />
hy sinh của nhân dân Việt <strong>Nam</strong>, đặc biệt<br />
là bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ và độc lập<br />
quốc gia. Khi gặp thất bại không phủ<br />
nhận được, Đảng phải là kẻ duy nhất bị<br />
kết tội một cách chính thức.<br />
Được đem sử dụng vừa làm tấm mộc<br />
che chắn lại vừa làm cái dùi cui giữa<br />
Bắc Kinh và nhân dân của mình, lại bị<br />
săm soi đến mất mặt sau mỗi vụ xìcăng-đan<br />
tài chính hoặc kinh tế, Đảng<br />
trở thành đối tượng của cao trào ngày<br />
càng mạnh mẽ bộc lộ những khát vọng<br />
thay đổi, ấy thế nhưng câu trả lời duy<br />
nhất của Đảng hiện nay lại chỉ còn là<br />
dọa dẫm và đàn áp. Do chỗ Đảng không
THÔNG TIN 65 TRANG 6<br />
muốn hoặc không có khả năng thay đổi<br />
tình hình đến độ không chịu đựng được<br />
này, Đảng càng ngày càng dấn sâu vào<br />
cái ngõ cụt ở đó lý lẽ và thành lũy co<br />
cụm duy nhất của họ chỉ còn là Cảnh sát<br />
và Quân đội. Làm cho Quân đội xa rời<br />
khỏi bản chất nhân dân của nó, biến nó<br />
thành một công cụ chỉ phục vụ cho<br />
Đảng, và mọi người thấy rõ rằng người<br />
ta đã tính đến chuyện dùng bạo lực để<br />
trả lời những khát vọng thay đổi của<br />
nhân dân.<br />
Phong trào yêu nước và dân chủ đang<br />
hình thành được hiện hình trên bề mặt<br />
và đang phát triển theo bề sâu nhằm<br />
phản ứng lại những bất công có thật,<br />
những bạo hành có thật mà người dân<br />
đang chịu đựng, những vụ tịch thu đất<br />
đai có thật theo kiểu mafia, những vụ<br />
quỳ gối cúi đầu xấu hổ trước những lấn<br />
chiếm có thật của người Tàu, những<br />
hành xử chuyên quyền độc đoán của các<br />
quan lại ở cơ sở hoặc của những thế lực<br />
đen tối không dám xưng tên …<br />
Không một điều ác nào trong số những<br />
cái ác xã hội đó đã được bịa đặt ra bởi<br />
những kẻ chuyên bịa chuyện hoang<br />
đường nào đó nhằm làm lung lay chế độ.<br />
Chính là bản thân chế độ, giời đất ạ,<br />
chính chế độ đã tự mình làm cho mình<br />
lung lay.<br />
Không thể tránh khỏi hiện tượng phản<br />
ứng cứu nguy cho cảnh suy thoái của đất<br />
nước này, phản ứng chỉ có thể ngày càng<br />
gia tăng từ phía một nhân dân kiêu hùng<br />
từng chứng rõ một cách dũng cảm cái độ<br />
kiên nhẫn mà tới mức đó con người sẽ<br />
chẳng thể nào nhượng bộ thêm được<br />
nữa. Cho tới lúc này, cần thấy là, ngoại<br />
trừ vài phản ứng phòng vệ mang tính<br />
bạo hành và giận dữ của những người<br />
nông dân bị mất tài sản chống lại bọn<br />
đầu gấu được chính quyền thuê, người<br />
dân vẫn luôn luôn giữ được một cách<br />
hành xử hòa bình, đầy phẩm giá, họ vẫn<br />
hy vọng vào đối thoại, vào kiến nghị,<br />
vào các đoán đại diện, vào sự phán xét<br />
của một nền công lý công minh trong<br />
một Nhà nước pháp quyền... Cách hành<br />
xử này trái ngược rành rành với tệ bạo<br />
hành ngày càng gia tăng và đôi khi là sự<br />
tàn bạo trong những câu “trả lời” nhân<br />
dân.<br />
Cái thực tại kinh hoàng đang hiện dần là<br />
như sau: ở Việt <strong>Nam</strong> hiện nay, người<br />
Việt <strong>Nam</strong> đang hành xử như những<br />
người xa lạ thực sự với nhau, thậm chí<br />
như là những kẻ thù thực thụ của nhau.<br />
Bắc Kinh đã hoàn thành công việc phá<br />
lường được đầy đủ hệ quả chính sách<br />
của họ suốt hai chục năm qua, thì hẳn là<br />
họ sẽ tỏ ra thực sự khôn ngoan để bớt<br />
cứng rắn khư khư giữ Điều 4 Hiến pháp<br />
liên quan đến “đảng lãnh đạo”. Không<br />
thể dùng văn bản pháp luật để làm cho<br />
một vai trò lãnh đạo được trở thành<br />
chính danh: cái vai trò đó chỉ có thể có<br />
được dần dần ngày này qua ngày khác,<br />
trong hành động cụ thể, minh bạch, tại<br />
hiện trường trên thực địa. Bằng cách<br />
bênh vực những kẻ yếu hèn nhất, bằng<br />
cách xây dựng con đường phát triển mà<br />
không bỏ mặc hàng triệu người nghèo<br />
khó bên vệ đường… Và, bản tổng kê thế<br />
là đã quá rõ, ĐCSVN đã không thắng<br />
được vụ đặt cược mà lẽ ra họ rất có thể<br />
đã thắng.<br />
Trong khi tình hình ngày càng tồi tệ đi<br />
và thấy rõ là cần chọc cho cái nhọt vỡ ra,<br />
việc cải cách Hiến pháp chính là một<br />
thời đoạn cực kỳ quan trọng để lấy lại<br />
niềm tin và sức mạnh quốc gia dân tộc.<br />
Thế nhưng, họ lại làm như ông Tổng Bí<br />
thư ĐCSVN đâm đầu chê trách các công<br />
dân – những người được chính họ mời<br />
đối thoại – khi những công dân này nói<br />
lên những ý kiến muốn thay đổi, muốn<br />
cải cách, muốn hiện đại hóa đầy tính xây<br />
dựng, thì đó không phải là một dấu hiệu<br />
sức mạnh, hoặc hòa hoãn, hoặc cởi mở.<br />
Ngược lại, điều đó chứng tỏ sự thất bại<br />
và cô lập của một đường lối chính trị và<br />
một cách quản lý kinh tế. Còn làm như<br />
Thủ tướng đã làm hồi đầu năm là kêu<br />
gọi Cảnh sát “lập lại toàn bộ trật tự” để<br />
giải tán các “nhóm chống đối” và đập<br />
tan các mạng internet “xấu”, cả điều đó<br />
cũng chẳng cho thấy chút gì rằng chế độ<br />
này đang tràn đầy sức khỏe.<br />
Trong tình hình như thế mà lại tiến hành<br />
lùng sục tìm tung tích những người ký<br />
kiến nghị như “nhóm nhà báo chính trị”<br />
của báo Đại Đoàn Kết cơ quan Trung<br />
ương Mặt trận Tổ quốc Việt <strong>Nam</strong> đã làm<br />
kết hợp với các cơ quan an ninh tỉnh Hà<br />
Tĩnh, là một việc chả có gì đáng ngạc<br />
nhiên.<br />
Sau khi đã huy động các “nhà tư tưởng”<br />
đáng ngờ và các nhà Sử học “đã quên<br />
mọi điều”, các giáo sư trong Quân đội<br />
và các cơ quan khác, huy động tất cả<br />
những người bảo thủ để vét váy quét<br />
quáy các ô kéo chính trị hòng xoay<br />
chệch hướng cuộc tranh luận toàn quốc<br />
không cho đi vào mục tiêu đích thực<br />
nữa: cuộc đối thoại tự do về nội dung, về<br />
những gì là căn bản của bản Hiến pháp.<br />
Chỉ vì cuộc đối thoại này tỏ ra là nguy<br />
vô cùng độc lập để dĩ nhiên là đạt tới<br />
những kết luận bóp méo bẻ queo bôi bác<br />
những người ký kiến nghị. Đó là một<br />
chiến dịch chỉ có mắt mù mới không<br />
nhìn thấy: nó vừa là vu khống lại vừa là<br />
khiêu khích nhằm đẩy những người<br />
quản trị chữ ký người ký kiến nghị trưng<br />
ra các địa chỉ cho họ đàn áp dễ dàng<br />
hơn.<br />
Song cũng thật thù vị khi ta thấy điều<br />
này, ấy là vừa mới đây thôi, khi có vô số<br />
xì-căng-đan ngân hàng, xì-căng-đan tài<br />
chính và xì-căng-đan kinh tế, những vụ<br />
việc như ngẫu nhiên đều dừng lại trước<br />
cánh cổng các nhà đại quyền lực đương<br />
chức, thì chả ai thấy ma nào trong đám<br />
nhà báo ấy, những người hôm nay đang<br />
đóng vai trò nhà điều tra nổi danh, chẳng<br />
thấy đâu tên tuổi thực sự, địa chỉ thực<br />
sự, tài sản thực sự và các số tài khoản<br />
của những kẻ ở cấp cao nhất có dính líu<br />
vào vụ việc…<br />
Này, cho mình biết đi, cậu điều tra ai và<br />
điều tra vấn đề gì, và mình sẽ cho cậu<br />
biết cậu là hạng người như thế nào.<br />
Nhưng cái nhóm “nhà báo” ấy không<br />
đáng cho chúng ta bàn tán lâu về sự vô<br />
tư và căn cứ đích đáng của “cuộc điều<br />
tra” bọn đó tiến hành. Ngược lại, hành<br />
động của họ cho thấy quá rõ ràng cái<br />
chính quyền này định đi tới đâu trong<br />
cuộc thảo luận Hiến pháp này và họ<br />
muốn áp đặt gì cho báo chí trong bàn tay<br />
kiểm soát của họ.<br />
Trong giai đoạn hiện nay, khi tất cả các<br />
đối tác xã hội và chính trị đều tuyên bố<br />
sẵn sàng tham gia vào cuộc Đại tranh<br />
luận toàn quốc, cuộc tranh luận tuyệt đối<br />
cần thiết nơi mỗi công dân có quyền và<br />
có nghĩa vụ được cung cấp đầy đủ thông<br />
tin và được nói lên ý kiến của mình, thì<br />
lúc này vai trò tối thiểu của tất cả các<br />
phương tiện thông tin xứng đáng với<br />
danh hiệu đó cần phải phản ánh những<br />
suy tư, những quan điểm, những chứng<br />
cứ, đã được biểu đạt một cách đa dạng<br />
và tôn trọng nhau.<br />
Ti vi cần phải được sử dụng vào mục<br />
đích này bằng cách phân bố công bằng<br />
thời gian được lên tiếng trong khung khổ<br />
các diễn đàn công dân.<br />
Thế nhưng, liệu “Đảng lãnh đạo” có ưng<br />
thích cái dưỡng khí này và và cái ánh<br />
sáng này không? Liệu “Đảng ta” đã sẵn<br />
sàng nhận thách thức một cách lương<br />
thiện?<br />
Thực tế hình như đang chứng minh điều<br />
ngược lại.<br />
H. C. Q. - A. M.<br />
hoại và chia rẽ! Và trong tình thế này, hiểm đối với quyền lực tuyệt đối.<br />
như hiện thân trong một số nhà lãnh đạo Và họ tung vào cuộc chiến những tên Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.<br />
cao nhất của họ, ĐCSVN lại không tỏ ra lính đánh thuê mới: những “nhà báo http://boxitvn.blogspot.fr/2013/03/chinh-suahien-phap-hay-la-vet-ay-ngan.html<br />
có đủ danh dự và tự trọng. Nếu những chính trị” đang mặc bộ đồ nhà điều tra<br />
người lãnh đạo cộng sản Việt <strong>Nam</strong> này lân la làm bạn với những thế lực an ninh<br />
* * *
THÔNG TIN 65 TRANG 7<br />
* Công an giả dạng „xã hội đen“<br />
hành hung đe dọa người đối kháng<br />
Hiến pháp, những<br />
– Trường hợp CAO LẬP và<br />
“trò khỉ” và<br />
NGUYỄN QUỐC THÁI…<br />
Thư gửi ông Lê Minh Trí...<br />
chuyện góp ý hay<br />
...Phó Chủ Tịch Ủy Ban Nhân<br />
Dân Thành phố Hồ Chí Minh,<br />
không<br />
về việc bị xâm phạm an ninh cá<br />
nhân và an toàn tính mệnh<br />
Thư gửi ông Lê Minh Trí<br />
Cao Lập<br />
Thành phố Hồ Chí Minh 16-01-2013<br />
Kính gởi : ông Lê Minh Trí,<br />
Phó Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân Thành<br />
phố Hồ Chí Minh<br />
V/v : Bị xâm phạm an ninh cá nhân và<br />
an toàn tính mệnh<br />
Tôi tên là Cao Lập, hưu trí, thường trú<br />
tại 218/6 Trần Hưng Đạo B, Phường 11,<br />
Quận 5, sau khi sự việc đe dọa đến an<br />
toàn của tôi xảy ra hôm qua, do trình bày<br />
với ông qua điện thoại không được đầy<br />
đủ, tôi xin phép được trình bày rõ ràng<br />
và đầy đủ hơn như sau :<br />
Vào khoảng 16g ngày 15-01-2013, tôi đi<br />
từ trung tâm thành phố theo đại lộ Võ<br />
Văn Kiệt về nhà, khi về cách nhà<br />
khoảng hơn 1km, một thanh niên chạy<br />
qua mặt và đạp vào xe tôi, may mắn tôi<br />
giữ được tay lái. Tôi có nói với cậu ta : “<br />
Sao cháu chạy kỳ vậy ? ”. Cậu ta bổng<br />
nhiên sừng sộ “ Sao ông tông vào xe tôi<br />
? ” dù cả hai xe không bị trầy sướt cậu ta<br />
vẫn la toáng lên tôi đã làm trầy xe của<br />
cậu ta và xông tới định hành hung tôi.<br />
Tôi nghĩ đến trường hợp của anh<br />
Nguyễn Quốc Thái ngày 16-12-2013<br />
trước đây (đã bị cảnh sát hình sự và cảnh<br />
sát giao thông phối hợp dàn dựng vụ<br />
đụng xe sau đó đưa về tạm giữ tại công<br />
an Quận 3 từ 6g30 đến hơn 10 giờ mới<br />
trả lại tự do) và nghĩ đến trường hợp một<br />
số vụ dàn dựng va chạm dẫn tới đâm<br />
chém chết người nên tôi chạy nhanh về<br />
nhà. Cậu ta vẫn bám theo và chận đầu xe<br />
tôi tại đầu ngõ hẻm vào nhà tôi và lại tỏ<br />
thái độ muốn hành hung tôi hung hãn<br />
hơn.<br />
Cậu ta gọi điện thoại thông báo tình hình<br />
với ai đó và gọi điện thoại cho công an<br />
Phường 11 Quận 5. Đây là chi tiết đáng<br />
lưu ý vì rất ít dân thường có số điện<br />
thoại của Công an được lưu trong máy.<br />
Tôi loại trừ cậu này là xã hội đen vì dân<br />
xã hội đen không hành xử với công an<br />
thân thiện và thạo việc như thế. Trong<br />
khi giằng co tôi có báo cho vợ tôi, khi<br />
vợ tôi ra đầu hẻm tôi kể cho vợ tôi nghe<br />
sự việc, hai bên có lời qua tiếng lại và<br />
cậu ta đã xô ngã vợ tôi. Công an Phường<br />
11 Quận 5 sau đó có xuống nắm sự việc<br />
và bảo tôi đi về công an Phường. Tôi<br />
thiết nghĩ sự việc không xảy ra tại<br />
phường và không muốn gặp phiền phức<br />
nên tôi thoái thác không đi và đồng ý<br />
với Công an phường không đưa vấn đề<br />
đến cơ quan công an giải quyết.<br />
Qua sự việc của tôi và anh Nguyễn Quốc<br />
Thái (một trong những người có tên<br />
trong danh sách 42 công dân Thành phố<br />
đề nghị tổ chức biểu tình chống Trung<br />
Quốc gây hấn mà phần lớn bị chính<br />
quyền cử Công an và nhân viên an ninh<br />
theo dõi, bao vây nhà và ngăn chận tham<br />
gia biểu tình suốt thời gian dài vừa qua)<br />
tôi nghĩ có thể lãnh đạo Thành phố<br />
không có chủ trương bức hại những<br />
công dân bày tỏ lòng yêu nước như ông<br />
đã có dịp chia sẻ tình cảm thiêng liêng<br />
này khi đại diện Thành ủy, Ủy ban làm<br />
việc với chúng tôi, nhưng những hành<br />
động manh động của anh em công an và<br />
nhân viên an ninh cấp dưới phải được<br />
kiểm soát, ngăn chận có hiệu quả. Trong<br />
lần làm việc với ông trước đây tôi có<br />
trình bày ý kiến với ông là những hành<br />
động đàn áp, bắt bớ, đe dọa hay gây<br />
nguy hiểm của chính quyền Thành phố<br />
với những người yêu nước và đặc biệt là<br />
những người từng hy sinh tuổi trẻ và đã<br />
từng đứng cùng chiến tuyến trước đây<br />
với lãnh đạo Thành phố là điều trái đạo<br />
lý và không thể biện minh trước nhân<br />
dân và công luận. Tôi rất mong những ý<br />
kiến của tôi được Thành ủy và Ủy ban<br />
nhân dân Thành phố quan tâm và có<br />
biện pháp bảo vệ sự an toàn của tôi cũng<br />
như những công dân yêu nước khác<br />
trong thời gian tới.<br />
Trân trọng<br />
Ký tên<br />
Cao Lập<br />
Đồng kính gởi :<br />
- 42 công dân kiến nghị tổ chức biểu<br />
tình chống Trung Quốc gây hấn<br />
http://www.diendan.org/viet-nam/thu-guiong-le-minh-tri..<br />
* * *<br />
“Kiến nghị 72” cũng có thể sẽ tiếp tục<br />
vào sọt rác như nhiều kiến nghị khác<br />
nhưng với mình, tất cả các kiến nghị đã<br />
bị Đảng xem như rác đều có giá trị. Nó<br />
là hình thức nhắc nhở Đảng một cách<br />
công khai và rất đường hoàng rằng,<br />
càng ngày, càng nhiều nhân sĩ, trí thức,<br />
công chúng thuộc đủ mọi vùng, miền,<br />
thành phần xã hội, tôn giáo, kể cả cán<br />
bộ, Đảng viên của Đảng, không đồng<br />
tình với những việc Đảng làm. Rằng các<br />
hình thức trấn áp không còn hiệu quả<br />
nữa. Rằng tất cả các trò bịp bợm sẽ bị<br />
vô hiệu hóa, sẽ trở thành phản tác dụng<br />
và tất nhiên, “mỡ nó” sẽ được dùng để<br />
“rán nó”…<br />
Đồng Phụng Việt<br />
Năm 2013 khởi đầu bằng một sự kiện<br />
mà tới bây giờ vẫn còn rất “nóng”, đó là<br />
chuyện Ủy ban dự thảo sửa đổi Hiến<br />
pháp 1992 của Đảng, công bố “Dự thảo<br />
sửa đổi Hiến pháp 1992” để công chúng<br />
góp ý.<br />
Xét về tính chất thì đây là một “sinh<br />
hoạt chính trị” do Đảng đề xướng và<br />
thực tế cho thấy là đến giờ, Đảng đã đạt<br />
được một số “thành quả nhất định” từ<br />
đợt “sinh hoạt chính trị” này.<br />
Nhiều blogger, facebooker đã nêu ý<br />
kiến, thảo luận về các góp ý cho “Dự<br />
thảo sửa đổi Hiến pháp 1992”. Trong đó,<br />
đáng chú ý nhất là “Kiến nghị về Sửa<br />
đổi Hiến pháp” do 72 nhân sĩ, trí thức<br />
khởi xướng (ở đây, mình xin tạm gọi là<br />
“Kiến nghị 72”).<br />
Ngoài 7 đề nghị cụ thể, 72 vị nhân sĩ, trí<br />
thức khởi xuớng “Kiến nghị 72” còn<br />
giới thiệu một bản Hiến pháp do họ tự<br />
soạn thảo với 9 chương và 81 điều (1).<br />
Tính đến ngày 5 tháng 2, sau 12 đợt thu<br />
thập chữ ký, “Kiến nghị 72” có hơn<br />
2.500 công dân thuộc đủ các vùng,<br />
miền, thành phần xã hội, tôn giáo, tuyên<br />
bố ủng hộ.<br />
Tuy nhóm khởi xướng “Kiến nghị 72”<br />
vẫn còn tổ chức thu thập chữ ký ủng hộ<br />
“Kiến nghị 72” nhưng hôm 4 tháng 2<br />
vừa qua, họ đã cử 15 vị đại diện đến<br />
Văn phòng Ủy ban dự thảo sửa đổi Hiến<br />
pháp, để trao “Kiến nghị 72”.<br />
Nói cách khác, nhóm khởi xướng “Kiến<br />
nghị 72” và những công dân tuyên bố<br />
ủng hộ kiến nghị này đã làm xong công<br />
việc của họ, theo đúng đề nghị của<br />
Đảng. Phải chờ “hồi sau mới rõ” Đảng<br />
sẽ thực thi trách nhiệm của phía “xin<br />
góp ý” với bên đã tích cực “cho ý kiến”<br />
như thế nào.<br />
Dù chưa biết Đảng sẽ tiếp nhận “Kiến<br />
nghị 72” và ứng xử với cả “Kiến nghị<br />
72” lẫn những người tuyên bố ủng hộ<br />
kiến nghị ra sao, song mình vẫn thấy<br />
việc soạn thảo, tuyên bố ủng hộ, gửi<br />
“Kiến nghị 72” cho Ủy ban dự thảo sửa<br />
đổi Hiến pháp là điều hết sức cần thiết.<br />
1.<br />
Trong 68 năm ở vị trí tổ chức chính trị<br />
nắm giữ quyền lãnh đạo nhà nước và xã<br />
hội tại Việt <strong>Nam</strong> (1945-2013), Đảng đã<br />
“chế tạo thành công và đưa vào sử<br />
dụng” năm bản Hiến pháp (1946, 1959,
THÔNG TIN 65 TRANG 8<br />
1980, 1992, 2001 – bản sửa đổi bản<br />
pháp hiện hành).<br />
nhân loại, lẫn pháp chế sử của loài<br />
là thứ rất khó nuốt nhưng không nuốt thì<br />
khỉ” của “trò khỉ”, được đặt tên là “sửa<br />
hạ thêm chán ghét hơn..<br />
1992 và đây mới thật sự là bản Hiến<br />
Nếu mình không lầm thì cả trong lịch sử<br />
người, Đảng CSVN là tổ chức chính trị<br />
cũng giống như tự khắc họa cho “tính<br />
đổi Hiến pháp 1992” rõ nét hơn và thiên<br />
“Kiến nghị 72” cũng có thể sẽ tiếp tục<br />
Thắng mình trước<br />
đã!<br />
Đồng Phụng Việt<br />
duy nhất lập – giữ kỷ lục về “chế tạo và<br />
sử dụng Hiến pháp”. Dưới “sự lãnh đạo<br />
tài tình và sáng suốt” của Đảng, “Hiến<br />
pháp” trở thành một thứ áo khoác,<br />
thường xuyên được cắt – may “cho phù<br />
hợp với tình hình và nhiệm vụ trong giai<br />
đoạn mới”, “bảo đảm vai trò lãnh đạo<br />
toàn diện, tuyệt đối của Đảng” tại Việt<br />
<strong>Nam</strong>.<br />
Khi “Hiến pháp” không còn nguyên<br />
nghĩa và được “chế tạo, sử dụng” như<br />
một thứ áo khoác, có lẽ không ngoa nếu<br />
gọi đó là “trò khỉ”. Riêng với Hiến pháp,<br />
Đảng đã có năm lần chơi… “trò khỉ” và<br />
hình như Đảng toan giở “trò khỉ” thêm<br />
một lần nữa.<br />
Sở dĩ mình nói như thế vì lần này, kế<br />
hoạch “sửa đổi Hiến pháp” cũng có đầy<br />
đủ các dấu hiệu của một thứ “trò khỉ”.<br />
Nếu không có thời gian đọc, phân tích<br />
nhưng muốn biết “trò” này “khỉ” đến<br />
mức nào, các bạn ít theo dõi thời sự có<br />
thể tìm xem “Teo dần quyền con người<br />
trong Hiến pháp” của bác Hoàng Xuân<br />
Phú (2).<br />
Dẫu thấy và đã chỉ ra rất rõ, rất thuyết<br />
phục về “tính khỉ” trong trò khỉ mang<br />
tên “sửa đổi Hiến pháp 1992” nhưng bác<br />
Phú vẫn tham gia nhóm soạn thảo, gửi<br />
“Kiến nghị 72”. Vì sao? Phải chăng cả<br />
bác Phú lẫn 71 vị còn lại trong nhóm<br />
soạn thảo, gửi “Kiến nghị 72” và hơn<br />
2.500 công dân đã chính thức tuyên bố<br />
ủng hộ kiến nghị này đều ngây thơ và<br />
làm chuyện hết sức vô ích như bạn Kami<br />
nhận định trong bài “Vì sao tôi không<br />
góp ý và ký kiến nghị sửa đổi Hiến<br />
pháp?” (3) Suy nghĩ mà bạn Kami trình<br />
bày qua “Vì sao tôi không góp ý và ký<br />
kiến nghị sửa đổi Hiến pháp?” khá phổ<br />
biến nhưng theo mình, lối suy nghĩ và<br />
cách hành xử đó không đúng trong bối<br />
cảnh như hiện nay.<br />
Tên tuổi, lai lịch của từng vị trong danh<br />
sách 72 vị khởi xướng “Kiến nghị 72”<br />
cho thấy, có ráng cũng không thể xếp<br />
bất kỳ ai vào diện “ngây thơ”. Tất cả đều<br />
thuộc nhóm “dư hiểu biết và thừa kinh<br />
nghiệm” cả về Đảng lẫn hiện tình chính<br />
trị Việt <strong>Nam</strong>. Mình không tin có vị nào<br />
trong số 72 vị này tin chắc, rằng Đảng sẽ<br />
vào sọt rác như nhiều kiến nghị khác<br />
nhưng với mình, tất cả các kiến nghị đã<br />
bị Đảng xem như rác đều có giá trị. Nó<br />
là hình thức nhắc nhở Đảng một cách<br />
công khai và rất đường hoàng rằng, càng<br />
ngày, càng nhiều nhân sĩ, trí thức, công<br />
chúng thuộc đủ mọi vùng, miền, thành<br />
phần xã hội, tôn giáo, kể cả cán bộ,<br />
Đảng viên của Đảng, không đồng tình<br />
với những việc Đảng làm. Rằng các hình<br />
thức trấn áp không còn hiệu quả nữa.<br />
Rằng tất cả các trò bịp bợm sẽ bị vô hiệu<br />
hóa, sẽ trở thành phản tác dụng và tất<br />
nhiên, “mỡ nó” sẽ được dùng để “rán<br />
nó”…<br />
Thành ra, nếu bạn cũng muốn nhắc nhở<br />
Đảng một cách công khai và rất đường<br />
hoàng như vậy, hãy tuyên bố ủng hộ<br />
“Kiến nghị 72” bằng chữ ký của bạn.<br />
2.<br />
Sẵn dịp Đảng mời gọi góp ý “sửa đổi<br />
Hiến pháp 1992”, mình muốn thưa riêng<br />
với các bác lãnh đạo Đảng đôi lời.<br />
Thưa các bác, trong chính trị, niềm tin là<br />
một loại “vốn đặc biệt”. Do ngu dốt, chủ<br />
quan, lại còn tham và ác, các bác đã tiêu<br />
sạch khoản “vốn đặc biệt” này. Lẽ ra<br />
nên ngừng “chơi”, các bác vẫn muốn<br />
“gỡ gạc” bằng cách bày thêm một ván<br />
bài nữa. Trong ván bài “củng cố và giữ<br />
quyền lực”, các bác không chỉ đã “cháy<br />
túi” mà thiên hạ còn tỏ tường việc các<br />
bác chuyên đánh “bạc bịp”. Trò “sửa đổi<br />
Hiến pháp 1992” do các bác bày ra<br />
giống như chuyện “lột nốt” và “đặt<br />
cược” bằng “cái quần đùi”. Nó vừa thảm<br />
hại, vừa nhiều rủi ro.<br />
Ở tình thế như hiện nay, các bác nên làm<br />
cho thiên hạ thương, đừng tiếp tục hành<br />
xử theo kiểu vừa gian, vừa láo. Các bác<br />
cũng nên thôi hoang tưởng về khả năng<br />
“Muôn năm trường trị. Nhất thống giang<br />
hồ” như Nhậm Ngã Hành trong “Tiếu<br />
ngạo giang hồ” của Kim Dung. Hãy xem<br />
“Kiến nghị 72” là một cơ hội. Bỏ qua cơ<br />
hội cuối cùng này, các bác sẽ mất luôn<br />
cái “quần đùi”, hoàn toàn trần truồng, ở<br />
không được mà về cũng chẳng còn lối.<br />
Đ.P.V.<br />
Chú thích<br />
(1) Kiến nghị về Sửa đổi Hiến pháp 1992<br />
Vừa có hai sự kiện, cùng liên quan đến<br />
cuốn “Bên thắng cuộc” làm mình chú ý:<br />
(1) Tờ Pháp luật TP.HCM đăng “Cái<br />
nhìn thiên kiến về lịch sử” của Nguyễn<br />
Đức Hiển. Và (2) Liên Ủy ban chống<br />
Cộng sản, tay sai và chống tuyên vận<br />
Cộng sản ở Mỹ gửi thư mời họp để bàn<br />
bạc về chuyện tổ chức biểu tình chống<br />
tờ Người Việt phát hành cuốn sách này.<br />
Sự kiện (1) mình biết qua trang web Ba<br />
Sàm. Sự kiện (2) mình biết qua email<br />
của một người bạn, kèm câu hỏi: Ông<br />
nghĩ sao?..<br />
Thay vì trả lời riêng bạn qua email,<br />
mình viết vài dòng trên facebook để có<br />
thể chia sẻ với cả bạn và các bạn khác<br />
vài điều mà mình nghĩ…<br />
1.<br />
Hồi nhỏ, ở nhà mình có vài cuốn album<br />
để cất ảnh. Mấy cuốn album này do<br />
trường Võ bị Quốc gia ở Đà Lạt dùng<br />
làm quà. Nếu mình nhớ không lầm thì<br />
cuốn nào trên góc trái, phía trên cùng,<br />
cũng in chìm hình một sinh viên sĩ quan,<br />
kèm dòng chữ “Tự thắng - Chỉ huy”.<br />
Lúc đó, xem – nhớ nhưng thật tình,<br />
mình không hiểu tại sao trường Võ bị<br />
Quốc gia (một nơi danh giá, đào tạo sĩ<br />
quan chuyên nghiệp cho quân đội miền<br />
<strong>Nam</strong> Việt <strong>Nam</strong> trước tháng 4 năm 1975,<br />
vốn là chỗ không dễ vào, nếu vào và ra<br />
được thì vừa là sĩ quan, vừa có văn bằng<br />
cử nhân khoa học – một thời đã từng là<br />
mơ ước của mình), lại chọn “Tự thắng –<br />
Chỉ huy” làm slogan.<br />
Lớn lên thì mình hiểu tại sao trường Võ<br />
bị Quốc gia lại chọn “Tự thắng – Chỉ<br />
huy” làm slogan. Không tự thắng chính<br />
mình thì làm người tử tế còn khó, nói gì<br />
đến chuyện chỉ huy!<br />
2.<br />
Khi sinh ra mình là công dân Việt <strong>Nam</strong><br />
Cộng hòa nhưng lúc lớn lên, mình trở<br />
thành công dân Cộng hòa Xã hội chủ<br />
nghĩa Việt <strong>Nam</strong>. Cũng tại vậy mà mình<br />
có nhiều người thân, người quen bị gọi<br />
là “ngụy quân, ngụy quyền”. Sau ngày<br />
“Giải phóng miền <strong>Nam</strong>, thống nhất đất<br />
nước”, phần lớn “ngụy quân, ngụy<br />
quyền” mất sạch mọi thứ: nhà cửa, tài<br />
sản, tương lai, một số người mất cả sinh<br />
tiếp nhận “Kiến nghị 72” một cách vui (2) Teo dần quyền con người trong Hiến mạng. Gia đình mình cũng thế.<br />
vẻ, trọng thị và xem xét kiến nghị đó pháp<br />
Nếu ai hỏi mình: có oán Cộng sản<br />
một cách nghiêm túc. Vậy thì tại sao họ<br />
(3) Vì sao tôi không góp ý và ký kiến nghị<br />
không? Mình sẽ trả lời rằng: Có! Song<br />
sửa đổi Hiến pháp?<br />
vẫn soạn – giới thiệu – kêu gọi ủng hộ –<br />
đối tượng của sự oán hận đó đã khác<br />
http://anhbasam.wordpress.com/2013/02/08/<br />
gửi?<br />
hien-phap-nhung-tro-khi-va-chuyen-gop-yhay-khong/#more-92533<br />
Lúc đầu, mình ghét tất cả những người<br />
nhiều so với trước.<br />
Mình không dám võ đoán nhưng nếu<br />
mình là Đảng thì rõ ràng “Kiến nghị 72” * * *<br />
từ ngoài Bắc vào. Rồi oán hờn thu hẹp,
THÔNG TIN 65 TRANG 9<br />
mình chỉ còn căm giận cán bộ, đảng<br />
viên, bộ đội, công an. Sự căm giận này<br />
bây giờ không còn. Chính xác hơn, sự<br />
căm giận này vẫn còn nhưng nó hướng<br />
vào chủ nghĩa cộng sản và sự tồn tại của<br />
thể chế chính trị là con đẻ của nó trên xứ<br />
sở này.<br />
Sở dĩ nhận thức của mình thay đổi liên<br />
tục như thế là nhờ sách vở, tài liệu và<br />
thực tế cuộc sống. Hồi đọc “Những thiên<br />
đường mù” của Dương Thu Hương,<br />
Theo mình, nhìn, nghe, đọc, hỏi, nghĩ là<br />
điều cần thiết mà ai cũng nên làm. Mình<br />
tin, do đặc điểm nghề nghiệp, một nhà<br />
báo cần làm những điều này gấp nhiều<br />
lần những người bình thường, đặc biệt là<br />
khi máy tính, Internet đã trở thành<br />
phương tiện đại chúng. Tiếc là bạn Hiển<br />
ít nhìn, ít nghe, ít đọc, ít nghĩ, chỉ quen<br />
bông phèng, chớt nhả, nhận được vài lời<br />
khen, lại tưởng mình hơn người, thành<br />
ra làm điều quá phận.<br />
ta chỉ mới thôi tự hào về sự tự nguyện<br />
đảm nhận vai trò “tiền đồn của phe<br />
XHCN ở Đông <strong>Nam</strong> Á” chừng 20 năm<br />
nay thôi bạn Hiển à!<br />
Bạn Hiển,<br />
Làm báo ở Cộng hòa XHCN Việt <strong>Nam</strong><br />
quả thật là rất khó nhưng nếu bạn không<br />
muốn, chẳng ai có thể bắt bạn làm bồi.<br />
Ngay cả khi chấp nhận làm bồi thì ít<br />
nhất cũng có hai loại bồi. Một loại hiểu<br />
và xấu hổ vì chuyện làm bồi nên chỉ<br />
mình choáng váng vì hóa ra người dân Vì bạn Hiển bảo: “Bóp méo sự thật lịch dùng bút danh. Loại còn lại<br />
miền Bắc còn khổ hơn người dân miền<br />
<strong>Nam</strong>. Mình dùng hai chữ “khổ hơn” vì ít<br />
ra, người dân miền <strong>Nam</strong> đã từng có lúc<br />
được sống “cho ra hồn người”, trước khi<br />
cùng khốn khổ, khốn nạn như nhau. Sau<br />
này, hỏi thăm một số người lớn tuổi đã<br />
từng sống ở miền Bắc trước tháng 4 năm<br />
1975, họ bảo, thật ra, “Những thiên<br />
đường mù” chỉ khắc họa một phần sự<br />
thật, chưa lột tả được toàn bộ môi trường<br />
xã hội miền Bắc trước tháng 4 năm<br />
1975... Tương tự, sự căm giận bộ đội<br />
giảm dần khi cuộc chiến ở Campuchia<br />
biến một mớ bạn bè mình thành bộ đội,<br />
thương binh, có đứa trở thành liệt sĩ.<br />
Còn một thực tế khác, chẳng riêng mình<br />
mà ai cũng thấy, đó là, đa số những<br />
người đóng góp tuổi trẻ, sức lực, máu<br />
xương, thân nhân cho việc tạo lập ra<br />
chính quyền này cũng chẳng sung sướng<br />
gì hơn. Đến giờ, đâu có ít gia đình liệt sĩ,<br />
thương binh, có công cũng đã mất sạch<br />
mọi thứ. Xét cho đến cùng, tất cả đều là<br />
nạn nhân. Ngay cả cán bộ, đảng viên<br />
cũng là nạn nhân, họ cắn răng chịu đựng<br />
đủ thứ bất toàn của hệ thống, ngửa tay<br />
nhận đồng lương chết đói và để tồn tại<br />
phải tìm đủ cách để “ăn”, vừa phải<br />
chuốc sự khinh bỉ của người bị “ăn”,<br />
vừa phải chấp nhận cho các đồng liêu<br />
sử dù với bất cứ lý do gì thì đều là tệ<br />
hại” nên mình cung cấp cho bạn hai<br />
chuyện mà bạn có thể xác minh ngay và<br />
sắp tới, mong bạn cho mình biết thêm<br />
suy nghĩ của bạn về bản chất cuộc chiến,<br />
mà bạn muốn biện minh rằng chính<br />
đáng:<br />
- Chuyện thứ nhất là vụ ném lựu đạn vào<br />
buổi lửa trại, tổ chức cho các Hướng đạo<br />
sinh, thành viên Gia đình Phật tử và học<br />
sinh các trường trung học ở Quy Nhơn,<br />
tại sân vận động Quy Nhơn (nay là<br />
thành phố Qui Nhơn, tỉnh Bình Định),<br />
vào đêm 9 tháng 1 năm 1972, để giết<br />
tỉnh trưởng Nguyễn Văn Chức nhưng<br />
ông Chức không chết, chỉ có vài chục<br />
người là giáo viên, học sinh chết, bị<br />
thương. Người tổ chức vụ ném lựu đạn<br />
này là bà Huỳnh Thị Ngọc đã được<br />
Đảng và Nhà nước Cộng hòa XHCN<br />
Việt <strong>Nam</strong> phong tặng danh hiệu “Anh<br />
hùng Lực lượng Vũ trang” hồi Quốc<br />
khánh năm 1995, báo Quân đội Nhân<br />
dân có bài ca ngợi (tựa là “Giả điên<br />
trong tù”, đưa lên Internet hôm 16 tháng<br />
7 năm 2007). Sau khi đọc “Giả điên<br />
trong tù”, bạn có thể tìm gặp những<br />
người dân Quy Nhơn, nay trong độ tuổi<br />
khoảng 60, để hỏi thăm và nghe thêm về<br />
bản chất – kết quả thật sự của một<br />
vừa hám lợi, vừa chuộng hư danh tới<br />
mức mụ mẫm, nên sẵn sàng vỗ ngực,<br />
xưng tên. Nguyễn Đức Hiển, bạn thuộc<br />
loại nào vậy?<br />
Nếu thật sự bạn vẫn muốn nuốt thêm<br />
một hoặc nhiều lần nữa những luận điệu<br />
cũ rích mà Đảng đã nhai đi, nhai lại, ụa<br />
ra, cho các loại bồi nuốt vào, rồi phun<br />
phe phè suốt mấy chục năm qua, muốn<br />
hãnh diện vì bạn vẫn còn thích làm gia<br />
súc, vẫn tự nguyện giữ bản năng tiêu<br />
hóa, “kiên quyết” không thèm tiến hóa<br />
như thế thì nó là quyền của bạn, song<br />
đừng mửa mớ luận điệu ấy ra, nó khiến<br />
nhiều người cảm thấy phiền bởi sự “kiên<br />
quyết” ấy!<br />
3.<br />
Giống nhiều người, mình cũng ráng<br />
kiếm một bản “Bên thắng cuộc” nhưng<br />
thú thật là mình chỉ mới lướt qua. Mình<br />
đọc chưa kỹ, do còn chờ phần sau.<br />
Đọc chưa kỹ nhưng mình tin “Bên thắng<br />
cuộc” có khiếm khuyết, thiếu sót, thậm<br />
chí có cả những điểm chưa chính xác.<br />
Đó là điều đương nhiên, không thể tránh<br />
khỏi đối với những cuốn sách thuộc loại<br />
như “Bên thắng cuộc”. Do vậy, phân<br />
tích hay – dở, góp ý đúng – sai, đưa ra<br />
đề nghị này – khác, để cả tác giả lẫn<br />
người đọc cùng xem xét – ngẫm nghĩ<br />
khác “ăn” lại. Một kiểu “ăn lẫn nhau”, “chiến công”, trong cuộc chiến được bảo thêm là điều cần thiết.<br />
một thứ bi kịch kéo dài từ đời cha sang<br />
đời con và có thể còn tiếp tục kéo dài<br />
sang đời cháu. Họ có muốn như vậy<br />
không? Mình nghĩ là không nhưng họ<br />
chẳng có lựa chọn nào khác.<br />
Lý do mình tóm tắt quá trình định hình<br />
và chuyển đổi nhận thức của mình, vì<br />
mình tin nó tương đồng với quá trình<br />
định hình và chuyển đổi nhận thức của<br />
nhiều người khác, trong số hàng chục<br />
triệu dân miền <strong>Nam</strong> Việt <strong>Nam</strong> trước và<br />
sau tháng 4 năm 1975. Mình chỉ là một<br />
trong hàng chục triệu số phận na ná như<br />
thế do thời cuộc tạo ra. Dù muốn hay<br />
không, hàng chục triệu số phận này đã<br />
và sẽ là một phần của lịch sử.<br />
Bài “Cái nhìn thiên kiến về lịch sử” của<br />
Nguyễn Đức Hiển không những không<br />
đếm xỉa gì đến phần này của lịch sử mà<br />
còn bóp méo nó, nên có thể vì vậy mà bị<br />
nhiều người chửi.<br />
là chính nghĩa đó.<br />
- Chuyện thứ hai là vụ pháo kích vào<br />
Trường Tiểu học Cộng đồng ở thị trấn<br />
Cai Lậy, tỉnh Định Tường (nay là huyện<br />
Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang), ngày 9 tháng<br />
3 năm 1974, khiến 32 học sinh chết tại<br />
chỗ và 55 học sinh khác bị thương.<br />
Những người dân Cai Lậy, Tiền Giang,<br />
nay trong độ tuổi khoảng 55, cũng có thể<br />
kể để bạn biết thêm về “chiến công” tệ<br />
hại này.<br />
Những “chiến công” kiểu như vậy đã<br />
được lập trên xác rất nhiều thường dân,<br />
trong đó chủ yếu là người già, phụ nữ và<br />
trẻ em ở miền <strong>Nam</strong> (mình muốn nhấn<br />
mạnh yếu tố này). Khi thân nhân của các<br />
nạn nhân vẫn còn, làm sao có thể bảo<br />
với họ rằng, cuộc chiến do miền Bắc<br />
khởi xướng, mục tiêu chính là thiết lập<br />
“tiền đồn của phe XHCN ở Đông <strong>Nam</strong><br />
Á” lại là cần thiết và chính đáng. Người<br />
Với mình, dẫu cho còn khiếm khuyết,<br />
thiếu sót, thậm chí có cả những điểm<br />
chưa chính xác thì “Bên thắng cuộc” vẫn<br />
là một cuốn sách cần đọc, vì loại sách<br />
này giúp người đọc có một cái nhìn bao<br />
quát về chính trường – xã hội Việt <strong>Nam</strong><br />
sau tháng 4 năm 1975. Khi đã có thể<br />
nhìn một cách bao quát, hiểu rõ hơn về<br />
những chuyện vốn chỉ nghe nói loáng<br />
thoáng, từng người có thể ngẫm nghĩ –<br />
tìm kiếm thêm thông tin để tự lý giải tại<br />
sao xã hội chúng ta đang sống lại như<br />
thế này? Mình tin “Bên thắng cuộc” còn<br />
có tác dụng như một gợi ý, kích thích<br />
những người khác, đặc biệt là những<br />
người trong “cung đình” kể lại, nói thêm<br />
về những chuyện họ biết cho mọi người<br />
cùng biết. Mình vẫn tin rằng, mọi thay<br />
đổi tích cực cho xứ sở và dân tộc này<br />
khởi đầu từ từng người. Trước hết là kể<br />
những điều mình biết, chia sẻ những
THÔNG TIN 65 TRANG 10<br />
điều mình nghĩ với mọi người quanh<br />
mình. Chỉ thế thôi. Không cần phải chỉ<br />
dẫn hay thuyết phục ai rằng họ nên nghĩ<br />
gì, làm gì. Khi đã có thông tin, từng cá<br />
nhân sẽ tự đối chiếu chúng với thực tế<br />
xã hội và hoàn cảnh, cũng như nhu cầu<br />
cá nhân của họ. Tự họ sẽ thấy họ nên<br />
làm gì, làm như thế nào. Có lẽ đó mới là<br />
giá trị thực của “Bên thắng cuộc” và là<br />
làm những chuyện có vẻ như rất mâu<br />
thuẫn ấy. Đó là điều khiến miền <strong>Nam</strong><br />
Việt <strong>Nam</strong> khác xa miền Bắc Việt <strong>Nam</strong>.<br />
Miền <strong>Nam</strong> Việt <strong>Nam</strong> hồi đó mà mình<br />
biết, không có những kẻ “bảo vệ chính<br />
nghĩa quốc gia” bằng cách “đụ mẹ”,<br />
“đéo bà” người khác chỉ vì họ không<br />
nói, không làm điều những kẻ đó muốn<br />
nghe, muốn thấy. Cũng không có những<br />
món quà quý. Chúng đã và đang được sử<br />
dụng để minh họa cho những lời răn đe,<br />
kêu gọi kiểu như: “Bỏ điều 4 Hiến pháp<br />
là tự sát”; “Còn Đảng, còn mình”;<br />
“Quân đội là của Đảng và phải bảo vệ<br />
Đảng”; “Bảo vệ chế độ XHCN là bảo vệ<br />
sổ hưu”.<br />
Đ.P.V.<br />
https://www.facebook.com/dongphung.viet.5<br />
đóng góp đáng ghi nhận của Huy Đức. kẻ, một tay giương cao quốc kỳ Việt /posts/129869700509295<br />
* * *<br />
Điều đáng ngạc nhiên là không chỉ Đảng <strong>Nam</strong> Cộng hòa, tay còn lại tụt quần,<br />
cầm quyền thù ghét những thứ như “Bên chổng mông vào mặt người khác giữa<br />
Mù quáng giả, mù<br />
thắng cuộc” mà ngay cả một số người nơi công cộng để khẳng định quyết<br />
chống Đảng này ở bên ngoài Việt <strong>Nam</strong> tâm… chống Cộng sản.<br />
quáng thật<br />
cũng tỏ ra thù ghét nó. Mình đã thử tìm Miền <strong>Nam</strong> Việt <strong>Nam</strong> hồi đó mà mình<br />
hiểu tại sao và rất ngao ngán khi nhận ra biết, tuy chống Cộng nhưng vẫn tiếp<br />
rằng, có những người thù ghét Cộng sản nhận “Tiếng gọi công dân” (tên nguyên<br />
Gocomay<br />
nhưng lối suy nghĩ, cách hành xử của họ<br />
y hệt như Cộng sản.<br />
Đọc những bài họ viết, xem những ý<br />
kiến họ bày tỏ, những video clip quay<br />
chuyện họ làm, nghe họ nói, mình thấy<br />
phẫn nộ khi họ nhân danh “chính<br />
nghĩa”. Miền <strong>Nam</strong> Việt <strong>Nam</strong> mà mình<br />
biết không có thứ “chính nghĩa” đó.<br />
Nửa đầu thập niên 1970 là giai đoạn<br />
miền <strong>Nam</strong> Việt <strong>Nam</strong> đỏ máu và trắng<br />
khăn tang. Hết Hạ Lào tới An Lộc,<br />
Quảng Trị, Phước Long,… Trong bối<br />
cảnh ấy, dân miền <strong>Nam</strong> vừa nghe “Thề<br />
không phản bội quê hương” (của Cục<br />
Chính huấn Quân lực Việt <strong>Nam</strong> Công<br />
hòa) với những: “…Quyết chiến! Thề<br />
quyết chiến! Quyết chiến! Đánh cho<br />
cùng dù mình phải chết. Để mai này về<br />
sau con cháu ta sống còn…”, vừa hát<br />
“Kỷ vật cho em” (thơ Linh Phương,<br />
Phạm Duy phổ nhạc): “…Anh trở về<br />
trên đội nạng gỗ. Anh trở về bại tướng<br />
cụt chân…”, vừa ngâm “Ngày mai đi<br />
nhận xác chồng” (thơ Lê Thị Ý, Phạm<br />
Duy phổ nhạc thành “Tưởng như còn<br />
người yêu”): “…Dài hơi hát khúc<br />
thương ca. Thân côi khép kín trong tà áo<br />
đen. Chao ơi thèm nụ hôn quen. Ðêm<br />
đêm hẹn sẽ chong đèn chờ nhau. Chiếc<br />
quan tài phủ cờ màu. Hằn lên ba vạch đỏ<br />
au phũ phàng…”. Hay đọc “Chiều mệnh<br />
danh Tổ quốc” (thơ Nguyễn Tất Nhiên):<br />
“…Chiều quân đội nghĩa trang. Chiều<br />
mệnh danh tổ quốc. Có muôn ngàn câu<br />
kinh. Có muôn ngàn tiếng khóc. Có<br />
chuyến xe nhà binh. Đưa ‘Thiên Thần’<br />
xuống đất…”.<br />
Miền <strong>Nam</strong> Việt <strong>Nam</strong> hồi đó mà mình<br />
biết cũng có tham nhũng, hối lộ, phe<br />
phái và nhiều điều bất toàn khác nhưng<br />
đó là chỗ mà những “Thề không phản<br />
bội quê hương”,… có thể đứng chung<br />
cùng những “Kỷ vật cho em”, “Ngày<br />
thủy là “Thanh niên hành khúc”) của<br />
Lưu Hữu Phước – một cán bộ Cộng sản<br />
cao cấp - làm Quốc ca, sau khi kế thừa<br />
chính thể Cộng hòa Tự trị <strong>Nam</strong> kỳ.<br />
Mình nghĩ chỉ chi tiết này thôi có lẽ<br />
cũng đủ để biết tinh thần, quan niệm của<br />
miền <strong>Nam</strong> Việt <strong>Nam</strong> hồi đó ra sao.<br />
Với những gì mới biết về những cá<br />
nhân, những nhóm cựu công dân miền<br />
<strong>Nam</strong> Việt <strong>Nam</strong>, bây giờ đang chống<br />
Cộng theo kiểu chống hết mọi thứ, bất<br />
kể tình – lý, chỉ để thiên hạ biết mình<br />
đang “bảo vệ chính nghĩa quốc gia”,<br />
mình tự hỏi, không biết bao giờ thì<br />
những ông, những bà này sẽ chống hát<br />
Quốc ca Việt <strong>Nam</strong> Cộng hòa, vì tác giả<br />
của bài hát này là một Việt cộng cao<br />
cấp? Có nên xem chuyện hát “Tiếng gọi<br />
công dân” đã và đang diễn ra ở những<br />
nơi có cựu công dân Việt <strong>Nam</strong> Cộng hòa<br />
là một hình thức tuyên vận của Cộng sản<br />
và rất cần chống ngay lập tức hay<br />
không? Mình tin sẽ không có ai trong số<br />
các ông, các bà đó dám cổ súy chuyện<br />
này. Nếu không dám và chắc là không<br />
dám thì “chính nghĩa” mà qúy vị tạo ra,<br />
nhảy múa để “bảo vệ” rõ ràng là chưa<br />
(không thể) ổn. Xin qúy vị hãy xem lại<br />
lối nghĩ, cách hành xử của qúy vị.<br />
Tuy số lượng của những vị này chẳng<br />
đáng là bao trong khối người Việt đang<br />
phải sống bên ngoài Việt <strong>Nam</strong> nhưng<br />
mình không thể không nói. Kiểu chống<br />
hết mọi thứ chỉ để thiên hạ biết mình<br />
đang “bảo vệ chính nghĩa quốc gia” của<br />
những vị này, không chỉ làm hoen ố<br />
hình ảnh miền <strong>Nam</strong> Việt <strong>Nam</strong> ngày xưa.<br />
Chúng đang được Đảng CSVN khai thác<br />
triệt để nhằm chống nguy cơ “tự diễn<br />
biến”, “tự chuyển hóa” trong cán bộ,<br />
đảng viên của họ. Đặc biệt là vào lúc<br />
này, khi hệ thống đã mục ruỗng, thông<br />
tin đa chiều đang làm cho nhận thức cán<br />
Mù quáng được từ điển Tiếng Việt định<br />
nghiã như sau: “Thiếu trí sáng suốt tới<br />
mức không biết phân biệt phải trái, hay<br />
dở… ”<br />
Chính vì vậy tôi không tin, một ông nghị<br />
có ăn có học đàng hoàng từ thời VNCH<br />
như ông Hoàng Hữu Phước (TP Hồ Chí<br />
Minh) lại phê phán nặng nề cuốn sách<br />
Bên thắng cuộc (BTC) của Huy Đức khi<br />
“không thèm” đọc tác phẩm. Phải chăng<br />
đây là tuýp tiêu biểu của hạng người<br />
“mù quáng giả” chăng?<br />
Ta thử coi ý kiến của ông Phước, viết<br />
trên blog cá nhân xem sao:<br />
“Tôi đã không thèm đọc bất kỳ trang<br />
nào của cái “tác phẩm” mà Huy Đức từ<br />
Mỹ mới tung ra trên mạng. Song, những<br />
âm thanh ồn ào của phía hồ hởi hân<br />
hoan tận dụng và bên nghiêm chỉnh<br />
phán phê đã khiến tôi, người học trò của<br />
bậc kỳ tài, đang tu theo cái thần và cái<br />
dũng của thánh nhân không thể không<br />
yêu cầu nhân viên kể tóm lược nội dung<br />
và tôi đã nhận ra ngay chân tướng sự<br />
việc khiến phải viết ra đây sự thật trụi<br />
trần” (*)<br />
Cũng giống như y chang Nghị Phước,<br />
hàng trăm công dân cũ của VNCH đang<br />
tỵ nạn cộng sản ở Mỹ đã tụ họp biểu tình<br />
mai đi nhận xác chồng”, “Chiều mệnh bộ, đảng viên thay đổi và nhiều người vào chiều ngày 19.01.2013 tại<br />
danh Tổ quốc”,… Nhiều “Thiên Thần”<br />
chấp nhận ra trận, rồi đi luôn vào lòng<br />
đất để những người còn lại được quyền<br />
bắt đầu “muốn làm một cái gì đó” thì<br />
những bài viết, ý kiến, hành động cực<br />
đoan của những vị này trở thành một<br />
Westminster, California, trước cửa trụ<br />
sở Nhật báo Người Việt. Trong đó đa<br />
phần chưa coi (hay “ không thèm đọc”)
THÔNG TIN 65 TRANG 11<br />
với lý do tác giả có xuất xứ Việt Cộng “Khi mình ở trong một xứ dân chủ thì<br />
và Nhật báo Người Việt là thân cộng, là phải đánh giá cuốn sách qua nội dung<br />
sản phẩm của Nghị quyết 36 của VC… của nó chứ chưa đọc cuốn sách mà nói<br />
Những lời của họ bày tỏ trước phóng là cuốn sách này thân cộng, làm lợi cho<br />
viên Nhật báo Người Việt thế này: cộng sản… trong khi báo Công An<br />
- “không có nhu cầu đọc quyển sách đó Thành phố đang chửi và đánh ông tác<br />
nhưng biết cuốn sách đó viết cái gì”; giả này thì tôi nghĩ đây là một chuyện<br />
“Ðối với tôi, khi mình đọc một quyển không hay.<br />
sách thì mình phải nhận định nó một Bao giờ cũng vậy, dân chủ phải đi song<br />
cách rõ ràng. Nghĩa là nhìn tựa là thấy song với trách nhiệm. Thành ra muốn<br />
nó chỉ có một phía thôi, không thể nói chỉ trích hay muốn khen thì phải dựa<br />
lên toàn diện được. Nó có nói những trên những chứng cớ rõ ràng. Vì vậy<br />
chuyện nhiều người biết, nhưng có chúng ta phải thoát khỏi cái cùm, khi<br />
những chuyện nhiều người cần biết thì nghe tới cộng sản thì thấy sợ rồi.<br />
nó chưa bao giờ nói, vì nó không biết để Nhiều người hiện nay cũng đã về Việt<br />
nói. Vì vậy đối với tôi quyển sách đó <strong>Nam</strong> lấy vợ rồi cộng sản hết hay sao?<br />
không có giá trị gì hết”; “Tôi có mặt Đối với tôi bao giờ cũng vậy tự do phải<br />
trong đoàn biểu tình là để làm bổn phận đi song song với trách nhiệm và khi<br />
của một công dân, một người tị nạn sinh mình muốn khen hay chê, chỉ trích gì thì<br />
sống ở đây, để chứng minh rằng cuốn phải dựa trên nội dung mà mình làm”.<br />
sách đó không cần thiết. Chỉ vậy thôi.” Đó là ý kiến rất công tâm của tiến sỹ<br />
(ông Lê Ba, cư dân thành phố Garden Đinh Xuân Quân, một kinh tế gia về<br />
Grove, có mặt trong số những người phát triển và tổ chức cơ chế. Ông từng bị<br />
biểu tình)<br />
tù cải tạo, vượt biển tìm tự do tại Hoa<br />
- “chưa đọc Bên Thắng Cuộc”; “nghe Kỳ để rồi sau đó có dịp về làm việc tại<br />
trên đài nói thì tôi cũng hiểu một phần Việt <strong>Nam</strong> trong chương trình phát triển<br />
nào… Chỉ cần đọc mấy chữ ‘Bên Thắng của Liên Hiệp Quốc (UNDP). (***)<br />
Cuộc’ là đã biết những người viết trong Còn ý kiến của một cư dân mạng trên<br />
cuốn sách không hiểu gì hết, không hiểu Dân luận thì cho rằng:<br />
gì về VNCH, chứ không cần phải đọc “đám biểu tình và Hoàng Hữu Phước có<br />
hay đi sâu vào đọc”. (Bà Thương cùng điểm tương đồng: Không đọc<br />
Trương, cư dân thành phố Garden nhưng mà cứ chống. Giống như chuyện<br />
Grove)<br />
2 thằng mù cùng phê phán người đẹp,<br />
- “Cái đồ này tôi đọc làm cái gì! Nhưng thằng nào cũng cóc thấy, thậm chí chưa<br />
mà tôi biết là nó xuyên tạc, nó bênh vực sờ tới nhưng cứ lu loa!<br />
Việt Cộng mà thứ Việt Cộng là tôi không “Người VN mình nó thế!”<br />
chơi, vậy thôi.” (một biểu tình viên Thật ấu trĩ nhảm nhí …..” (**)<br />
không xưng danh)<br />
- “Tôi không đọc quyển sách và tôi<br />
muốn nói rằng cuộc biểu tình hôm nay<br />
không phải là vì cuốn sách.” (Ông Phan<br />
Kỳ Nhơn, đại diện Ban Tổ Chức) (**)<br />
Như vậy, cả những người chống cộng<br />
hăng hái ở Hải ngoại và các tờ báo VC<br />
thứ thiệt ở trong nước như: Pháp Luật<br />
Thành Phố (PLTP); Dân Việt (DV); Sài<br />
Gòn Giải Phóng (SGGP); Công An<br />
Thành Phố (CATP)… và những tác giả<br />
rất tiếng tăm như Nghị Phước; Nguyễn<br />
Đức Hiển; Đông La; Song Huy – Ngọc<br />
Điệp; Lưu Đình Triều… cùng có chung<br />
quan điểm lập trường nhằm chống lại sự<br />
xuất hiện của BTC? Có khác chăng<br />
những người ở bên này (phe Việt<br />
Cộng) thì nguỵ biện, chối bỏ lịch sử, tiếp<br />
tục bưng bít sự thật để ngu dân.<br />
Nhóm này là đám mù quáng giả?<br />
Còn phía đối diện (phe chống cộng) thì<br />
do còn nặng lòng thù hận, định kiến đã<br />
không còn tỉnh táo và sáng suốt để phân<br />
biệt đâu chính đâu tà. Do không còn<br />
kiểm soát được hành vi của mình, họ trở<br />
thành đám người mù quáng thật?<br />
Cá nhân tôi, mới đọc xong quyển I (Giải<br />
Phóng), đã thấy cuốn sách rất có giá trị.<br />
Mặc dù nhiều sự kiện tôi đã biết qua các<br />
cuốn hồi ký của Đoàn Duy Thành; Trần<br />
Độ và Trần Quang Cơ. Nhưng qua sự<br />
tổng hợp rất khoa học và nghiêm cẩn<br />
của Huy Đức, độc giả đã được ngắm lại<br />
bức tranh toàn cảnh đa sắc màu. Dưới<br />
một cái nhìn điềm tĩnh, vô tư của một<br />
nhà báo đầy tâm huyết.<br />
Có ý kiến chưa thật thoả mãn. Cho rằng<br />
cuốn sách mới khắc hoạ được 1/3 sự thật<br />
của lịch sử. Nhưng khắc hoạ lịch sử của<br />
một dân tộc, không chỉ bởi một cuốn<br />
sách, dù của bất kỳ ai mà thành được.<br />
Nó cần nhiều sự đóng góp (cả chính<br />
thống và phi chính thống) cùng bắt tay<br />
vào thực hiện. Với một tiêu chí bất di<br />
bất dịch: tôn trọng sự thật khách quan.<br />
Chứ không phải thứ lịch sử mang tính<br />
tuyên truyền cho mục tiêu chính trị của<br />
bất kỳ phe nhóm nào. Như sử quan xưa,<br />
trong khi đang chép sử, ngay cả đấng<br />
quân vương cũng không được phép can<br />
gián hay bóp méo theo chủ kiến riêng<br />
của mình. Từ đó ta có thể hiểu sản phẩm<br />
lịch sử mà các sử gia Mác-xít ở xứ ta<br />
làm ra trong hàng chục năm qua là như<br />
thế nào?!<br />
Người không biết lịch sử dân tộc mình<br />
như con trâu đi cày ruộng, cày với ai<br />
cũng được mà cày ruộng nào cũng được<br />
(lời nhà văn Nguyễn Huy Tưởng)<br />
Việc ru ngủ cả một thế hệ và lường gạt<br />
một dân tộc bằng những thứ lịch sử<br />
nguỵ tạo (theo định hướng của kẻ cai trị)<br />
thì có khác gì cái sự cày với ai cũng<br />
được và cày ruộng nào cũng được kia<br />
chứ?<br />
Trở lại với những chống báng xung<br />
quanh Bên thắng cuộc của Huy Đức, tôi<br />
hoàn toàn không giận (chỉ trách) những<br />
người do nhận thức còn hạn chế mà trở<br />
thành mù quáng thứ thiệt. Nhưng tôi<br />
không thể chấp nhận được những kẻ có<br />
học trí trá dối trên lừa dưới, giả ngô giả<br />
ngọng… giả mù giả quáng nhằm bôi bác<br />
và hãm hại người ngay để vinh thân phì<br />
gia và bắt cả dân tộc khốn khổ này mãi<br />
lầm than trong kiếp trâu cày!<br />
Gocomay<br />
(*) Bức Tâm Thư Gửi Người Dân Việt<br />
“Thiệt” – Nhân Nghe Về Huy Đức –<br />
http://hhphuoc.blog.com/?p=121<br />
(**) Biểu tình chống sách Bên Thắng Cuộc<br />
và chống báo tại Người Việt –<br />
http://www.nguoiviet.com/absolutenm2/templates/viewarticles<br />
NVO.aspx?articleid=160682&zoneid=3#.UP<br />
04fidfCIk<br />
(***) “Bên Thắng Cuộc” dưới cái nhìn của<br />
một nhà kinh tế -<br />
http://www.rfa.org/vietnamese/programs/Lite<br />
ratureAndArts/benthangcuoc-dxquan-ml-<br />
01192013130421.html<br />
http://gocomay.wordpress.com/2013/01/21/7<br />
66-mu-quang-gia-mu-quang-that/<br />
* * *<br />
* Tiến trình dân chủ hóa đất nước<br />
không cho phép độc quyền chân<br />
lý. Hô hào đa nguyên thì đừng bao<br />
giờ nói theo kiểu “ai không theo ta<br />
là sai lầm, chống ta”.<br />
* Mỗi cách làm có tác dụng riêng,<br />
tập hợp lực lượng riêng và góp<br />
phần nâng cao dân trí, đóng góp<br />
vào chuyển động chung gây sức ép<br />
lên chế độ toàn trị, ngoại trừ<br />
những hình thức giả mà mục đích<br />
là để củng cố chứ không phải<br />
chuyển hóa chế độ này.<br />
* Cuộc dấn thân hôm nay là sự<br />
đồng hành của nhiều thế hệ, thế hệ<br />
trẻ hiện nay và những thế hệ dấn<br />
thân trước đây còn tồn tại, cùng<br />
thức tỉnh và hỗ trợ nhau bằng thế<br />
mạnh riêng của mình, trong một<br />
giai đoạn đầy khó khăn gai góc.<br />
(TDBC)
THÔNG TIN 65 TRANG 12<br />
Bố. Có thể nó sẽ theo kịp hoặc vượt qua Một số lực lượng lâu nay đã từng bước<br />
con số hưởng ứng cũng rất nhanh chóng lộ diện: trí thức, văn nghệ sĩ, blogger,<br />
đối với Kiến nghị sửa đổi hiến pháp sinh viên, đảng viên, nông dân (đặc biệt<br />
1992 (gọi tắt là Kiến Nghị 72 vì có 72 là dân oan), công nhân, các tôn giáo…<br />
người ký đầu tiên) cũng mới được tung Trong từng thành phần mới chỉ có một<br />
ra không lâu do các trí thức, văn nghệ sĩ bộ phận nhỏ tiên phong nhưng cũng đã<br />
và cựu quan chức chủ xướng.<br />
bộc lộ những khác biệt về quan điểm và<br />
Lời Tuyên Bố có nội dung mạnh mẽ bị chia cắt nên chưa tạo nên sức mạnh.<br />
hơn, người ký vào có thể “gặp nguy Đặc biệt đối với các đảng viên, họ phải<br />
hiểm” nhiều hơn, vì nó công khai bác bỏ hứng chịu nhiều lời phê phán: nào<br />
toàn bộ nền tảng của chế độ chính trị hưởng thụ đầy đủ mọi quyền lợi rồi, bây<br />
hiện hành và tốc độ gia tăng của số giờ về hưu mới nói; nào bản chất cộng<br />
người hưởng ứng cho thấy một khía sản không thể nào thay đổi, làm gì có<br />
cạnh mới của tình hình. Ấy là sự chán người cộng sản chân chính… Có thể<br />
ngán và thất vọng cùng cực đối với chế những phê phán này đúng trong một<br />
độ toàn trị lâu nay và thái độ dứt khoát chừng mực nào đó nhưng không phải vì<br />
muốn thay đổi từ cơ bản, gốc rễ. Điều thế mà không thấy được vai trò rất tích<br />
này là một bằng chứng hiển nhiên, một cực của các đảng viên này trong cuộc<br />
sự mô tả bằng giấy trắng mực đen không đại đoàn kết trên tiến trình dân chủ hóa.<br />
ai có thể chối bỏ.<br />
Có “người cộng sản chân chính” hay<br />
Đây là một hiện tượng bất ngờ, xuất không chỉ là một cách nói, một vấn đề<br />
hiện ngay sau ý kiến của Tổng bí thư ngôn từ dù có phân tích chi ly đến cùng.<br />
Nguyễn Phú Trọng khi nói về việc góp ý Nếu trong thực tế có những người như<br />
sửa đổi Hiến pháp. Sự hớ hênh hay thế (do người khác nói hay họ tự nhận),<br />
hoảng hốt (?!) của Tổng bí thư, cùng với nghĩa là có một số phẩm chất tốt, dù<br />
sự chỉ đạo tuyên truyền rập khuôn cho hiểu theo nghĩa phẩm chất con người<br />
toàn hệ thống, là cái cớ, cơ hội ngàn hay phẩm chất cộng sản, và họ đóng góp<br />
vàng cho sự phản ứng bùng phát. Có thể cho công cuộc chuyển hóa đất nước thì<br />
về sau, khi lịch sử trải qua nhiều đổi cớ sao lại không hoan nghênh? Chưa kể<br />
thay, người ta sẽ phải nghiền ngẫm trở ngay đối với những người cộng sản<br />
lại “cú đột phá” này. Nó không giống không phải là “cộng sản chân chính”<br />
cách mạng màu, cách mạng nhung hay cũng phải có phương cách hóa giải, nếu<br />
cách mạng hoa hồng, hoa lài… mà nó là không, 4 triệu đảng viên cộng sản và<br />
“đặc thù Việt <strong>Nam</strong>”. Còn quá sớm để hàng chục triệu người liên quan, gắn bó<br />
nói đến những gì tiếp theo nhưng nhất với họ sẽ ở đâu trong tiến trình này? Đặt<br />
định sự việc này sẽ trở thành một dấu họ vào vị trí đối địch trong một cuộc nội<br />
mốc.<br />
chiến và khi thắng lợi sẽ tiêu diệt, bỏ tù,<br />
Quan điểm của Nguyễn Đắc Kiên và hay buộc họ vượt biên… để lại lặp lại<br />
những người ủng hộ có thể xem là tiên cái vòng lẩn quẩn của dân tộc trong mấy<br />
phong nhất trong các quan điểm về vấn chục năm qua?! Chỉ mường tượng ra<br />
đề dân chủ hóa đất nước, nhưng chắc như vậy để thấy rằng không thể cực<br />
chắn chỉ lực lượng này không thể làm đoan một chiều.<br />
nên sự thay đổi mà cần phải có sức Cũng không nên dồn ai vào chân tường<br />
mạnh của toàn dân tộc. Bởi so với các bằng thuần lý thuyết, rằng anh phải trả<br />
chế độ độc tài toàn trị đã có ở các nước thẻ đảng, phải ăn năn hối hận, phải từ bỏ<br />
trên thế giới, dù là quân chủ, quân phiệt, mọi bổng lộc đang được hưởng mới<br />
phát xít, phân biệt chủng tộc hay cộng xứng đáng đứng vào hàng ngũ dân chủ<br />
sản, thì có lẽ chưa có chế độ toàn trị nào (!). Cần quan niệm như thế nào để đừng<br />
khôn ngoan đáo để và thích ứng nhanh làm yếu đi thế lực của dân tộc và tăng<br />
nhạy như chế độ cộng sản Việt <strong>Nam</strong>. thêm sức mạnh cho quyền lực độc tài,<br />
Bên cạnh đó, dân tộc Việt <strong>Nam</strong> đã trải khi quyền lực này còn viện tới cả “cái sổ<br />
qua hai cuộc chiến tranh, với tâm lý cầu hưu” để củng cố lực lượng. Vả lại ngay<br />
sinh, cầu an, cam phận, nếu không nói là đối với những người phê phán, ở trong<br />
khiếp nhược và tâm lý hưởng thụ, đã nước có ai đã và đang không dính líu ít<br />
làm cho phong trào dân chủ hóa đất nhiều đến guồng máy toàn trị vì guồng<br />
nước gặp vô vàn khó khăn sau gần bốn máy này đang bao trùm toàn xã hội?<br />
thập niên từ khi đất nước thống nhất. Cho nên tôi rất tán đồng việc Nguyễn<br />
Muốn thay đổi chế độ toàn trị này nhất Đắc Kiên nói về tha thứ và hòa giải.<br />
định phải có sức mạnh tiên tiến và tổng Theo tôi, trước đó còn cần có sự bao<br />
hợp của toàn dân tộc, bao gồm tất cả dung, không cực đoan, khắc nghiệt hay<br />
mọi lực lượng, bất kể quá khứ như thế hận thù. Bao dung trong quan điểm về<br />
nào, trong hay ngoài nước, nhất là trong những vấn đề lịch sử, bao dung khi xử lý<br />
nước, phải có sự đoàn kết và thống nhất những vấn đề hiện tại và tương lai, bao<br />
về mục tiêu chung trước mắt và lâu dài. dung với con người đã từng có lỗi lầm.<br />
Suy nghĩ về việc<br />
kiến tạo sức mạnh<br />
dân tộc để dân chủ<br />
hóa đất nước<br />
(Từ hiện tượng Nguyễn Đắc Kiên và<br />
Lời Tuyên Bố của các Công Dân Tự<br />
Do)<br />
Tiêu Dao Bảo Cự<br />
Vừa mới xuất hiện, Nguyễn Đắc Kiên có<br />
thể được xem như một hiện tượng. Bài<br />
viết ngắn gọn của anh thẳng như một<br />
mũi lao phóng trúng đích. Rõ ràng,<br />
chính xác, cương quyết, không ai có thể<br />
hiểu lầm hay diễn giải khác. Nó cũng thể<br />
hiện phẩm chất của một con người sáng<br />
suốt, rạch ròi, dũng cảm, biết và dám<br />
phản kháng. Bài viết như đúc kết ước<br />
mong, khát vọng của rất nhiều người mà<br />
từ trước đến nay chưa ai có thể diễn đạt<br />
rõ ràng hơn.<br />
Đây là thế mạnh của một người trẻ tuổi,<br />
dù anh đã 30, không còn trẻ lắm. Lịch sử<br />
Việt <strong>Nam</strong> nếu kể từ truyền thuyết Thánh<br />
Gióng “lên ba chưa biết nói biết cười”<br />
trở thành dũng sĩ phá giặc, đến Trần<br />
Quốc Toản 16 tuổi “bóp nát quả cam lúc<br />
nào không biết”, cho đến các chàng trai,<br />
cô gái 18-20 các giai đoạn sau này,<br />
không ít người đã làm những chuyện<br />
“kinh thiên động địa” ngay từ khi còn rất<br />
trẻ. Tuy nhiên nhìn vào phong trào vận<br />
động dân chủ hóa đất nước hiện nay mà<br />
phần lớn những người tham gia đều ở độ<br />
tuổi trung niên, sắp già hay thậm chí rất<br />
già thì Nguyễn Đắc Kiên vẫn còn khá<br />
trẻ. Và ở độ tuổi này anh đã có sự chín<br />
chắn cần thiết khi tung ra một ngón đòn<br />
ngoạn mục cùng với những cách ứng xử,<br />
quan điểm được bộc lộ tiếp theo sau đó.<br />
Đề nghị của anh về việc bỏ cụm từ “sát<br />
cánh bên nhà báo Nguyễn Đắc Kiên”<br />
trong Lời Tuyên Bố của các Công Dân<br />
Tự Do là một sự tế nhị, khiêm tốn và<br />
khôn ngoan. Các ý kiến tiếp theo trong<br />
lá thư ngỏ và bài viết của anh về tha thứ<br />
và hòa giải, phản động, chưa kể những<br />
gì thể hiện trong tập thơ “Những số<br />
không vòng trắng” với cách cảm nhận<br />
đau đớn về dân tộc và phận người của<br />
một tâm hồn thi sĩ, cho thấy anh đã dành<br />
nhiều thời gian suy niệm về những vấn<br />
đề lớn của đất nước.<br />
Hầu như ngay lập tức sau khi bài viết<br />
của anh được tung ra, một số blogger trẻ<br />
đã hình thành Lời Tuyên Bố của các<br />
Công Dân Tự Do, dùng ngay chính nội<br />
dung bài viết của anh để tập hợp những<br />
người ủng hộ. Trong thời gian vài ngày<br />
đã có vài ngàn người hưởng ứng. Bản<br />
thân tôi cũng đã ký tên vào Lời Tuyên
THÔNG TIN 65 TRANG 13<br />
Tiến trình dân chủ hóa đất nước không<br />
cho phép độc quyền chân lý. Hô hào đa<br />
nguyên thì đừng bao giờ nói theo kiểu<br />
“ai không theo ta là sai lầm, chống ta”.<br />
Về những sự kiện lịch sử đã kết thúc mà<br />
vẫn còn tranh cãi, bất đồng, làm sao<br />
trong tiến trình mò mẫm tìm đường lại<br />
có thể độc quyền chân lý hay kích bác<br />
nhau?! Lời Tuyên Bố Công Dân Tự Do<br />
phủ định việc sửa chữa Hiến pháp nhưng<br />
không phải vì thế mà đối nghịch với<br />
Kiến nghị 72 về góp ý sửa đổi Hiến<br />
pháp hay các loại ý kiến tìm đường<br />
khác. Mỗi cách làm có tác dụng riêng,<br />
tập hợp lực lượng riêng và góp phần<br />
nâng cao dân trí, đóng góp vào chuyển<br />
động chung gây sức ép lên chế độ toàn<br />
trị, ngoại trừ những hình thức giả mà<br />
mục đích là để củng cố chứ không phải<br />
chuyển hóa chế độ này.<br />
Cũng như không nên chỉ lớn tiếng chê<br />
trách thanh niên sinh viên hiện nay là ích<br />
kỷ, thờ ơ, vô cảm, vô trách nhiệm đối<br />
với vận nước. Có thể có tình hình này so<br />
với các thế hệ dấn thân trước đây, nhưng<br />
thanh niên chính là sản phẩm của xã hội,<br />
của chế độ, của truyền thống, của nền<br />
giáo dục, trong đó có trách nhiệm của<br />
những người đi trước. Thế hệ nào cũng<br />
có những anh hùng, những người đi tiên<br />
phong và thế hệ trẻ hiện nay cũng đã có<br />
những người như thế xuất hiện.<br />
Cuộc dấn thân hôm nay là sự đồng hành<br />
của nhiều thế hệ, thế hệ trẻ hiện nay và<br />
những thế hệ dấn thân trước đây còn tồn<br />
tại, cùng thức tỉnh và hỗ trợ nhau bằng<br />
thế mạnh riêng của mình, trong một giai<br />
đoạn đầy khó khăn gai góc. Các phẩm<br />
chất yêu nước, trong sáng, nồng nhiệt,<br />
phản kháng, khao khát tự do dân chủ và<br />
hòa bình là phẩm chất tinh hoa của nhiều<br />
thế hệ cần được khôi phục và phát huy<br />
hơn bao giờ hết để kiến tạo sức mạnh<br />
mới của dân tộc trên con đường dân chủ<br />
hóa đất nước.<br />
Đà Lạt 3/3/2013<br />
T.D.B.C.<br />
* * *<br />
khác là những hành vi khó nhận diện và<br />
luận tội hơn nhiều so với tham nhũng, ăn<br />
cướp, giết người… Thế mà có khi những<br />
việc làm thiếu lương thiện như vậy đó<br />
gây ra tai hoạ cho xã hội không kém<br />
nặng nề. Không phải là vô cớ mà người<br />
xưa nói: “Một lời nói một đọi máu”.<br />
Không bao giờ có một cuộc thảo luận<br />
đúng nghĩa nếu người tham gia thiếu<br />
lương thiện. Để tham gia xây dựng Hiến<br />
pháp của đất nước, càng cần sự lương<br />
thiện và cẩn trọng từ mọi người, nhất là<br />
những người nắm quyền phát ngôn,<br />
những cái “miệng có gang có thép” trên<br />
các phương tiện thông tin chính thống.<br />
Nếu không như vậy, thì là làm hại cho<br />
chính việc xây dựng Hiến pháp và công<br />
việc chung, cũng là tự hại mình.<br />
Gần đây việc xây dựng Hiến pháp đã thu<br />
hút được sự quan tâm rộng rãi hơn trong<br />
các tầng lớp nhân dân, là hiện tượng<br />
đáng mừng. Qua đó mỗi người nhận biết<br />
sâu hơn những vấn đề của đất nước và<br />
trách nhiệm công dân, người dân biết rõ<br />
hơn về những người lãnh đạo; ngược lại,<br />
những người lãnh đạo cũng hiểu dân<br />
hơn. Những hiểu biết đó là quan trọng,<br />
không chỉ đối với việc xây dựng Hiến<br />
pháp, mà sâu xa hơn, đối với việc toàn<br />
dân nỗ lực tìm kiếm đường đi nước bước<br />
tối ưu cho đất nước. Kết quả đó sẽ lớn<br />
hơn nhiều, nếu không có một số biểu<br />
hiện có thể gọi là thiếu lương thiện trong<br />
xây dựng Hiến pháp, như kể ra dưới đây.<br />
1- Lạm dụng quyền lực thay cho đối<br />
thoại lý lẽ. Trách nhiệm và quyền hạn<br />
của Quốc hội, của Đảng lãnh đạo đã<br />
được thể hiện trong việc quyết định<br />
chương trình, kế hoạch sửa đổi Hiến<br />
pháp và nội dung Dự thảo sửa đổi. Đưa<br />
toàn bộ Dự thảo ra để lấy ý kiến nhân<br />
dân, đồng nghĩa với việc trình tất cả các<br />
nội dung của Dự thảo ra công luận, để<br />
được nhân dân, công luận phán xét.<br />
Công dân có ý kiến như thế nào, tán<br />
thành hay phản đối điều này điều khác là<br />
quyền hợp hiến, hợp pháp của họ, cũng<br />
là điều các cơ quan có trách nhiệm, cụ<br />
Phản ứng của những người bị vu cáo,<br />
lăng mạ là chính đáng và có thể hiểu<br />
được. Nhưng đáp trả bằng việc mạ lỵ, xỉ<br />
vả, gắn “hỗn danh”…cho những người<br />
lăng mạ mình là việc không thể đồng<br />
tình.<br />
Các phương tiện thông tin đại chúng<br />
cũng có thể bị coi là lạm dụng quyền lực<br />
nếu chỉ nghiêng về việc tán dương<br />
những ý kiến, lý lẽ tán thành với Dự<br />
thảo, vô cớ phê phán thô bạo những<br />
người có ý kiến khác. Không đăng tải<br />
nguyên văn những ý kiến không tán<br />
thành với Dự thảo trên thực tế làm mất<br />
không khí đối thoại, biến nó thành độc<br />
thoại một chiều, làm méo mó việc trao<br />
đổi ý kiến xây dựng Hiến pháp trên các<br />
phương tiện thông tin đại chúng, làm<br />
giảm ý nghĩa và hiệu quả của việc lấy ý<br />
kiến nhân dân xây dựng Hiến pháp.<br />
2- Đánh tráo vấn đề, suy diễn chụp mũ,<br />
thêm thắt tuỳ tiện, cố tình tường thuật<br />
sai lệch ý kiến người khác.<br />
Có một số người có thể lợi dụng diễn<br />
đàn xây dựng Hiến pháp, để chống phá<br />
chính thể. Họ chỉ là số ít, không được<br />
tuyệt đại đa sô nhân dân đồng tình. Nếu<br />
vì sợ ảnh hưởng của họ mà hạn chế việc<br />
khuyến khích công dân công khai thảo<br />
luận về các nội dung của Dự thảo thì<br />
chính là việc làm vô tình hỗ trợ cho hoạt<br />
động chống phá vốn chỉ rất èo uột. Việc<br />
vội vàng bênh vực một cách vụng về,<br />
thiếu lý lẽ thuyết phục, một số những<br />
điểm bất toàn, đáng tranh cãi của Dự<br />
thảo cũng có tác dụng ngược như vậy.<br />
Nhận định và đánh giá tình hình không<br />
đúng dẫn tới cách tiếp cận và xử lý tình<br />
huống thiếu chuẩn mực, thiếu nhất quán.<br />
Gạt tất cả những ai có ý kiến khác với<br />
Dự thảo, nhất là trên một số điểm được<br />
cho là hệ trọng, về một phía đối lập<br />
“ảo”, đồng nghĩa với việc phải mặc<br />
nhiên thừa nhận tất cả những ai nhất<br />
mực đồng tình với Dự thảo là sáng suốt,<br />
kiên định, trung thành với chính thể.<br />
Làm như thế là cấp “chứng chỉ” để một<br />
số người tự cho phép mình bỏ qua sự<br />
thể là Quốc hội và Uỷ ban Dự thảo, chờ lương thiện, trung thực cần có trong đối<br />
Lương thiện, điều đợi và hoan nghênh. Trong việc nói ra thoại giữa những công dân yêu nước, để<br />
quan điểm riêng, nhận xét và phản biện sử dụng những thủ đoạn đối với kẻ thù<br />
không thể thiếu Dự thảo và phản biện lẫn nhau, mọi và thế lực đối lập. Nét chung nhất của<br />
người đều bình đẳng trong tư cách công các thủ đoạn này là cắt xén ý kiến khác<br />
khi tham gia xây dân, dù là dân thường hay quan chức có với Dự thảo, đắp điếm những điều gán<br />
cương vị cao hay thấp. Trong thảo luận ghép, suy diễn.. để dựng lên một “kẻ thù<br />
dựng Hiến pháp không ai được giao quyền hoặc tự cho là tư tưởng ảo”, rồi bằng cách “tiêu diệt kẻ<br />
Bùi Đức Lại<br />
Mọi cuộc thảo luận tử tế đều rất cần sự<br />
lương thiện. Ranh giới thiện ác, đen<br />
trắng ở đây rất mong manh, khó nắm<br />
bắt. Dùng xảo thuật ngôn từ để “ăn<br />
gian” trong thảo luận, tệ hơn nữa là quy<br />
kết vu vạ để hăm doạ, hãm hại người<br />
có quyền quy kết tội lỗi chính trị, hình<br />
sự hay đạo đức đối với người khác ý<br />
kiến hay không đồng ý với Dự thảo.<br />
Làm như vậy, có thể bị xem là vu cáo,<br />
lăng mạ người khác; và đối với người<br />
có quyền lực còn có thể bị quy kết là<br />
lạm dụng quyền lực để thực hiện các<br />
hành vi nói trên.<br />
thù ảo” đó, thủ tiêu ý kiến được nêu ra<br />
và bôi nhọ tác giả của nó.<br />
Lấy việc thảo luận xung quanh Điều 4<br />
làm ví dụ.<br />
Điều 4 chỉ được ghi trong Hiến pháp từ<br />
1980, một bản Hiến pháp sao chép mô<br />
hình nước ngoài, chịu ảnh hưởng của tư<br />
duy chủ quan duy ý chí mà Đại hội VI
THÔNG TIN 65 TRANG 14<br />
đã phê phán. Trước và sau sự kiện có với chính quyền diễn trò mỵ dân, lừa<br />
Điều 4 trong Hiến pháp, địa vị chính trị đảo công luận, hèn nhát… Lộ trình xây dựng<br />
thực tế của Đảng trong chính thể không Một biến thể khác của cách làm thiếu<br />
có gì thay đổi. Điều đó chứng tỏ rằng, lương thiện nói trên là việc bôi nhọ một Hiến pháp<br />
vốn dĩ từ ban đầu, Điều này không hề có những người trước đây từng giữ cương<br />
ý nghĩa “sống còn” như quan niệm của vị có trách nhiệm khi họ phát biểu chính dân chủ<br />
một số người. Lời qua tiếng lại, ý nghĩa kiến của mình. Bằng cách đặt ra một câu<br />
của Điều 4 đã bị kích lên giả tạo như hỏi móc máy “Sao trước đây khi còn Mai Thái Lĩnh<br />
điểm nút của đấu tranh bảo vệ chính thể, đương chức ông/bà không nói”, để gán Hạ tuần tháng 1 năm 2013, trước Tết<br />
làm bóp nghẹt mọi việc thảo luận ghép tính chất cơ hội chủ nghĩa cho tất Nguyên đán, đã xảy ra một sự kiện gây<br />
nghiêm túc về nó. Nhiều công dân có trí cả những người đó để bịt mồm và giảm chấn động dư luận. Đó là việc 72 vị<br />
tuệ và thiện chí thực tâm muốn bàn một giá trị ý kiến của họ, tự giành cho mình nhân sĩ, trí thức đã cùng nhau ký một<br />
cách khách quan các khía cạnh của Điều “độc quyền” được có ý kiến khác. bản kiến nghị có tên là “Kiến nghị về<br />
4 như: Xem xét lợi hại của việc nên để 4- Tham gia ý kiến “ẩn danh”. Không ai sửa đổi Hiến pháp 1992” (đề ngày 19-1-<br />
hay nên bỏ một Điều như vậy đối với đất bắt buộc phải tham gia xây dựng Hiến 2013)[1]. Điều đáng chú ý là trong danh<br />
nước và chính thể, nên giữ hay nên sửa pháp, nhưng tham gia thì phải thể hiện sách những người khởi xướng, có ít nhất<br />
Điều này trong Dự thảo, về sự cần thiết chính kiến và phải chịu trách nhiệm tinh một nửa là đảng viên cộng sản, trong đó<br />
phải sớm có luật về Đảng…Đó là việc thần về chính kiến đó. Biểu hiện hiện có những người đã từng giữ chức vụ cao<br />
làm đúng đắn và có trách nhiệm, lẽ ra đơn giản và tối thiểu là công khai danh hoặc đã từng làm cố vấn cho các nhà<br />
phải được tôn trọng và lắng nghe, dù tính khi viết bài hoặc phát biểu ý kiến. lãnh đạo cao cấp trong hệ thống chính trị<br />
đồng tình hay không. Muốn phản bác, Nếu công luận ít nhiều có thể thông cảm hiện hành. Lướt qua nội dung của kiến<br />
cần làm một cách làm trung thực, lương với một số người dân không muốn để lộ nghị cũng như bản dự thảo Hiến pháp<br />
thiện là đưa ra lý lẽ phải trái, dẫn chứng danh tính do lo ngại bị làm khó dễ, thì đính kèm (được coi như một tài liệu để<br />
thực tiễn để phân tích, thuyết phục. lại nhất thiết đòi hỏi tác giả những bài tham khảo và thảo luận), chúng ta dễ<br />
Nhưng cũng có những người không đủ viết tranh luận quan điểm trên các dàng nhận thấy những người ký kiến<br />
tự tin và lý lẽ, vẫn cố “xông ra trận địa” phương tiện thông tin đại chúng phải nghị đã bày tỏ một quan điểm về hiến<br />
để lập công, ghi điểm đã không làm như luôn luôn chính danh. Ký những bút pháp chẳng những vượt ra khỏi khuôn<br />
vậy. Họ chọn một cách làm thiếu lương danh lạ hoắc làm giảm giá trị của bài khổ của hiến pháp hiện hành (tức Hiến<br />
thiện là tuỳ tiện gán cho những người có viết và người viết.<br />
pháp 1992 - bản sửa đổi năm 2001) mà<br />
ý kiến đề nghị bỏ Điều 4 là mưu toan Lương thiện là bản tâm, là điều không còn vượt xa bản hiến pháp đầu tiên do<br />
phủ nhận sự lãnh đạo, phủ nhận vai trò thể được ai cho hay cấp chứng chỉ. Tuy Đảng Cộng sản soạn thảo dưới danh<br />
lịch sử của Đảng, là dao động, “trở cờ”, nhiên xã hội có thể tạo ra các điều kiện nghĩa của tổ chức Việt Minh (tức Hiến<br />
chống Đảng…Lập luận đánh tráo như để lương thiện phát triển, không lương pháp 1946).<br />
vậy nhằm đánh lừa một bộ phận công thiện bị hạn chế. Đối với việc lấy ý kiến Được công bố trên trang mạng Bauxite<br />
luận, kích động tâm trạng của cả một số nhân dân xây dựng Hiến pháp hiện nay, Vietnam đầy uy tín, chỉ tính cho đến<br />
người trung thực nhưng không có điều xin có mấy kiến nghị:<br />
ngày 28-2-2013, tức là chưa đầy một<br />
kiện tiếp cận vấn đề một cách đầy đủ, - Các tổ chức có trách nhiệm, trước hết tháng rưỡi kể từ ngày công bố, đã có<br />
không nghe được các tiếng nói khác là Quốc hội và các tổ chức Đảng công hơn 6 ngàn chữ ký được thu thập để ủng<br />
nhau. Trong điều kiện những người bị khai hoan nghênh, khuyến khích các hộ bản kiến nghị này. Đây là một kết<br />
vu vạ không có diễn đàn để trình bày và tầng lớp nhân dân tham gia xây dựng quả không thể xem thường, nhất là trong<br />
tự bảo vệ quan điểm của mình, việc “ăn Hiến pháp; công khai khẳng định một hoàn cảnh của một chế độ toàn trị nổi<br />
gian” nói trên không phải không có tác lần nữa không có vùng cấm; sẵn sàng tiếng là khắt khe bậc nhất trên thế giới.<br />
dụng.<br />
chấp nhận đối thoại công khai về một số Không thể giữ im lặng trước sự kiện<br />
Thủ thuật nói trên cũng được áp dụng chủ đề có ý kiến khác nhau.<br />
này, vào hạ tuần tháng 2 năm 2013,<br />
tương tự cho một số trường hợp khác, - Các cơ quan thông tin đại chúng bên trong một chuyến thăm và làm việc tại<br />
như đổ vấy cho những ý kiến muốn bảo cạnh việc phổ cập rộng rãi Dự thảo trong tỉnh Vĩnh Phú, Tổng bí thư Nguyễn Phú<br />
lưu Điều 45 của Hiến pháp 1992 “Các nhân dân, phải làm tốt vai trò diễn đàn Trọng đã phát biểu như sau:<br />
lực lượng vũ trang nhân dân phải tuyệt của nhân dân tham gia xây dựng Hiến “…Vừa rồi đã có các luồng ý kiến thì<br />
đối trung thành với Tổ quốc và nhân pháp, đăng tải những ý kiến khác nhau, cũng có thể quy vào được là suy thoái tư<br />
dân…” là “phi chính trị hoá quân đội”; đồng tình và không đồng tình với các tưởng chính trị, đạo đức, lối sống chứ gì<br />
đổ vấy cho những ai đề nghị không thừa nội dung của Dự thảo, tổ chức các buổi nữa… Xem ai có tư tưởng là muốn bỏ<br />
nhận kinh tế nhà nước là chủ đạo, hoặc toạ đàm, đối thoại giữa những người có Điều 4 Hiến pháp không, phủ nhận vai<br />
kiến nghị thừa nhận đa sở hữu về đất là ý kiến khác nhau.<br />
trò lãnh đạo của đảng không? Muốn đa<br />
“lệch lạc, chệch hướng”…<br />
- Nghiêm cấm mọi việc làm xuyên tạc nguyên đa đảng không? Muốn “tam<br />
3- Phỉ báng người tham gia xây dựng mục đích của việc lấy ý kiến nhân dân, quyền phân lập” không? Hả? Muốn<br />
Hiến pháp.<br />
cũng như mọi hành vi kỳ thị, phân biệt “phi chính trị hóa quân đội” không?<br />
Tham gia ý kiến xây dựng Hiến pháp là đối xử, hăm doạ, trấn áp, lăng mạ người Người ta đang có những quan điểm<br />
lựa chọn cá nhân của công dân. Chẳng ai có ý kiến khác Dự thảo.<br />
đấy!… Đưa cả lên phương tiện thông tin<br />
có thể phỉ báng những người không B.Đ.L.<br />
đại chúng đấy. Thì như thế là suy thoái<br />
tham gia; nhưng càng không thể chấp 6.3.2013<br />
chứ còn gì nữa! Chỉ ở đâu nữa nào? …<br />
nhận được những ý kiến phỉ báng những http://hienphap.net/2013/03/06/luong-thien-<br />
Tham gia đi khiếu kiện, biểu tình, ký<br />
người tham gia với những lời lẽ khiếm dieu-khong-the-thieu-khi-tham-gia-xay-<br />
dung-hien-phap-bui-duc-lai/<br />
đơn tập thể … thì nó là cái gì?! … Cho<br />
nhã như: ngây thơ về chính trị, phối hợp<br />
* * *<br />
nên các đồng chí quan tâm xử lý cái<br />
này”.
THÔNG TIN 65 TRANG 15<br />
Qua phát biểu của người đứng đầu đảng<br />
cầm quyền, chúng ta có thể thấy rõ sự<br />
khác biệt về quan điểm trong nội bộ<br />
những người cộng sản, một khoảng cách<br />
chênh lệch rất xa giữa một bên là quan<br />
điểm thủ cựu của Bộ Chính trị Đảng<br />
Cộng sản – bộ máy quyền lực cao nhất<br />
của Đảng, và phía bên kia là quan điểm<br />
của những đảng viên cộng sản có tư<br />
tưởng cởi mở, tiến bộ – phản ánh phần<br />
nào ý chí, nguyện vọng của nhân dân.<br />
Nhưng một sự kiện khác xảy ra sau đó<br />
lại làm nổi bật mâu thuẫn trầm trọng hơn<br />
giữa ý chí của Đảng và nguyện vọng của<br />
nhân dân: ngay sau khi kênh truyền hình<br />
trung ương VTV1 phát đoạn video này<br />
trong chương trình thời sự 19h ngày 25-<br />
2-2013, nhà báo Nguyễn Đắc Kiên làm<br />
việc tại báo Gia Đình & Xã Hội đã phản<br />
ứng bằng một bài viết đăng trên blog của<br />
anh, qua đó anh công khai phản đối ý<br />
kiến của ông Tổng bí thư và tuyên bố<br />
ủng hộ đa nguyên, đa đảng. Trong vòng<br />
chưa đầy 24 giờ, anh bị tòa báo đuổi<br />
việc.<br />
Điều đáng chú ý là trong bài viết của<br />
mình, nhà báo Nguyễn Đắc Kiên đã đưa<br />
ra lời tuyên bố gồm 5 điểm trong đó<br />
điểm đầu tiên thể hiện một lập trường<br />
hết sức dứt khoát về vấn đề hiến pháp:<br />
“Tôi không chỉ muốn bỏ Điều 4 trong<br />
Hiến pháp hiện hành, mà tôi muốn tổ<br />
chức một Hội nghị lập hiến, lập một<br />
Hiến pháp mới để Hiến pháp đó thực sự<br />
thể hiện ý chí của toàn dân Việt <strong>Nam</strong>,<br />
không phải là ý chí của đảng cộng sản<br />
như Hiến pháp hiện hành”[2].<br />
Đây không phải chỉ là ý kiến riêng của<br />
nhà báo trẻ Nguyễn Đắc Kiên mà còn là<br />
ý kiến của rất nhiều người Việt yêu<br />
nước, yêu dân chủ. Chính vì thế, chỉ vài<br />
ngày sau đó, vào ngày 28-3-2013, lời<br />
tuyên bố của công dân Nguyễn Đắc<br />
Kiên đã trở thành Lời tuyên bố của các<br />
công dân tự do với 5 điểm có nội dung<br />
tương tự, chỉ khác nhau một điểm căn<br />
bản: thay cho đại từ “tôi” là đại từ<br />
“chúng tôi”. Kết thúc bản tuyên bố là<br />
một lời mời gọi: “Xin hãy chung tay để<br />
cho LỜI TUYÊN BỐ CÔNG DÂN TỰ<br />
DO này trở thành sợi dây bền vững kết<br />
nối hàng triệu triệu trái tim Việt <strong>Nam</strong>”.<br />
Cùng với bản kiến nghị do 72 nhân sĩ, trí<br />
thức đề xướng, lời tuyên bố này – xuất<br />
phát từ sáng kiến của các blogger trẻ,<br />
càng thể hiện rõ nguyện vọng thật sự của<br />
toàn thể nhân dân Việt <strong>Nam</strong> trong vấn<br />
đề hiến pháp[3].<br />
Bài viết này được viết với mục đích<br />
cung cấp thêm những nền tảng lý luận<br />
và cơ sở thực tế của vấn đề sử dụng<br />
quyền lập hiến, một mặt cốt để làm rõ<br />
vấn đề “sửa đổi hiến pháp hay viết lại<br />
hiến pháp”, và đó cũng là cách góp phần<br />
tìm kiếm một giải pháp, một lộ trình phù<br />
hợp với hoàn cảnh của đất nước ta trong<br />
giai đoạn đặc biệt quan trọng hiện nay.<br />
Phần I: SỬA ĐỔI HIẾN PHÁP HAY<br />
VIẾT LẠI HIẾN PHÁP?<br />
Trước tiên, để có thể hiểu rõ sự xung đột<br />
về quan điểm xung quanh vấn đề hiến<br />
pháp, chúng ta cần tìm hiểu đôi chút về<br />
khái niệm “quyền lập hiến”. Mặc dù<br />
ngành luật học ở nhiều quốc gia trên thế<br />
giới đều có bộ môn Luật hiến pháp<br />
(droit constitutionel, constitutional law),<br />
nhưng không phải ở đâu giới luật học<br />
cũng quan tâm đến vấn đề “quyền lập<br />
hiến”. Trong bài này, tôi sẽ dựa vào<br />
những nghiên cứu luật học của nước<br />
Pháp, một quốc gia tuy là cái nôi của<br />
cuộc cách mạng vĩ đại làm rung chuyển<br />
toàn bộ thế giới, nhưng lại là một trong<br />
những quốc gia phải trải qua rất nhiều<br />
truân chuyên trên con đường ổn định hệ<br />
thống chính trị dân chủ (tính từ cuối thế<br />
kỷ 18 đến nay, nước Pháp đã có tổng<br />
cộng 17 bản Hiến pháp).<br />
Hai loại quyền lập hiến:<br />
Emmanuel-Joseph Sieyès (một lý thuyết<br />
gia của cuộc Cách mạng Pháp) là người<br />
đầu tiên nêu ra khái niệm “quyền lập<br />
hiến”. Trong tác phẩm nổi tiếng Đẳng<br />
cấp thứ ba là gì? (Qu'est-ce que le Tiers-<br />
État?) công bố năm 1789, ông viết:<br />
“Trong mỗi bộ phận, Hiến pháp không<br />
phải là kết quả của quyền hiến định, mà<br />
là kết quả của quyền lập hiến”.<br />
Sự khác biệt là ở chỗ: quyền lập hiến<br />
(pouvoir constituant) là “quyền làm ra<br />
Hiến pháp”, trong khi quyền hiến định<br />
(pouvoir constitué) là “quyền lực được<br />
tạo ra bởi Hiến pháp”. Như chúng ta đã<br />
biết, do ảnh hưởng chủ yếu của<br />
Montesquieu, người ta thường chia<br />
quyền lực Nhà nước thành ba nhánh<br />
chính: quyền lập pháp, quyền hành pháp<br />
và quyền tư pháp. Ba quyền lực đó là<br />
quyền lực hiến định, chúng được tổ chức<br />
và vận hành dựa theo Hiến pháp, trong<br />
khuôn khổ của Hiến pháp. Quyền lập<br />
hiến là nguồn gốc của các quyền hiến<br />
định, đương nhiên phải cao hơn các<br />
quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp.<br />
Tuy nhiên, quyền lập hiến không phải<br />
lúc nào cũng thể hiện giống nhau. Nếu<br />
quan sát kỹ lịch sử của các quốc gia trên<br />
thế giới, chúng ta thấy có khi quyền lập<br />
hiến được sử dụng để “làm ra một hiến<br />
pháp mới”, có khi chỉ được sử dụng để<br />
“sửa đổi, bổ sung một hiến pháp đã có<br />
sẵn”.<br />
Việc phân biệt hai loại quyền lập hiến<br />
này là thành quả nghiên cứu của thế kỷ<br />
20, và người đầu tiên khám phá ra sự<br />
khác biệt này là Raymond Carré de<br />
Malberg (1861-1935) – nhà luật học và<br />
hiến pháp học nổi tiếng đã khởi xướng<br />
trường phái thực nghiệm trong luật học<br />
(positivisme juridique) tại Pháp. Trong<br />
tác phẩm Góp phần vào lý thuyết tổng<br />
quát về Nhà nước (Contribution à la<br />
théorie générale de l'Etat) xuất bản năm<br />
1922, Carré de Malberg phân biệt giữa<br />
“quyền lập hiến trong việc thiết lập hiến<br />
pháp đầu tiên của Nhà nước” và “quyền<br />
lập hiến trong một Nhà nước đã hình<br />
thành”. Theo ông, vấn đề quyền lập hiến<br />
trong việc thiết lập hiến pháp đầu tiên<br />
của Nhà nước không phải là vấn đề<br />
thuộc lĩnh vực pháp lý: “việc hình thành<br />
đầu tiên của một Nhà nước, cũng như tổ<br />
chức đầu tiên của nó, chỉ có thể được<br />
xem như một sự kiện thuần túy – không<br />
thể xếp vào bất kỳ phạm trù pháp lý nào,<br />
vì sự kiện đó không bị chi phối bởi<br />
những nguyên tắc của luật học”.<br />
“Quyền lập hiến trong việc thiết lập hiến<br />
pháp đầu tiên của Nhà nước” về sau<br />
được đặt tên là quyền lập hiến nguyên<br />
thủy (pouvoir constituant originaire) và<br />
“quyền lập hiến trong một Nhà nước đã<br />
hình thành” được gọi tên là quyền lập<br />
hiến phái sinh (pouvoir constituant<br />
dérivé). Nói một cách dễ hiểu hơn,<br />
quyền lập hiến nguyên thủy là quyền<br />
làm ra một bản hiến pháp mới, còn<br />
quyền lập hiến phái sinh là quyền sửa<br />
đổi một bản hiến pháp đang có hiệu lực.<br />
Nhiều nhà luật học sau đó (như Georges<br />
Burdeau, Roger Bonnard, Guy Héraud,<br />
Georges Vedel) đã góp phần làm rõ các<br />
đặc điểm của hai loại quyền lập hiến<br />
này:<br />
Quyền lập hiến nguyên thủy là một<br />
quyền lực không có giới hạn, bởi vì khi<br />
làm ra một hiến pháp mới, nó không bị<br />
hạn chế bởi bất cứ bản hiến pháp nào có<br />
trước nó, không bị lệ thuộc vào bất cứ<br />
quy định pháp lý nào có trước nó. Nó<br />
sinh ra từ một khoảng trống pháp lý<br />
(vide juridique), do chỗ không có một<br />
hiến pháp hoặc hiến pháp đã bị hủy bỏ.<br />
Còn quyền lập hiến phái sinh là một<br />
quyền lực bị hạn chế, bởi lẽ nó là một<br />
quyền lực sinh ra từ quyền lập hiến<br />
nguyên thủy, có được thẩm quyền pháp<br />
lý là nhờ vào trật tự pháp lý hiện hành –<br />
trước hết là dựa vào một bản hiến pháp<br />
có trước. Những điều kiện để sửa đổi<br />
hiến pháp (ví dụ: ai được quyền sửa đổi<br />
hiến pháp, sửa đổi hiến pháp phải dựa<br />
theo thủ tục nào, v.v.) thường đã được<br />
quy định bởi chính bản hiến pháp sẵn<br />
có.<br />
Các nhà luật học người Pháp phân biệt<br />
hai loại khoảng trống pháp lý:<br />
- Loại thứ nhất được gọi là khoảng trống<br />
pháp lý đã hiện hữu (vide juridique déjà<br />
existant) xuất hiện trong những hoàn<br />
cảnh nảy sinh một Nhà nước mới, một<br />
quốc gia mới. Trong tình hình như thế,
THÔNG TIN 65 TRANG 16<br />
quyền lập hiến nguyên thủy lấp đầy<br />
khoảng trống pháp lý bằng cách làm ra<br />
một hiến pháp mới, thiết lập một nhà<br />
nước mới. Nhà nước mà nó thành lập là<br />
một Nhà nước hoàn toàn mới không tồn<br />
tại trước đó; hiến pháp mà nó thiết lập<br />
cũng là hiến pháp đầu tiên của Nhà<br />
nước. Một khoảng trống pháp lý như thế<br />
có thể xảy ra trong các hoàn cảnh như:<br />
chiến tranh, giải trừ chủ nghĩa thực dân,<br />
chiến tranh giành độc lập, sự hợp nhất<br />
giữa các quốc gia độc lập thành một liên<br />
bang, sự giải thể của một Nhà nước, v.v.<br />
- Loại khoảng trống pháp lý thứ hai<br />
được gọi là khoảng trống pháp lý được<br />
tạo ra (vide juridique créé), xuất hiện<br />
trong hoàn cảnh thay đổi chế độ trong<br />
một Nhà nước đã tồn tại. Trong trường<br />
hợp này, đã có sẵn một trật tự pháp lý<br />
hiện hành. Quyền lập hiến nguyên thủy<br />
trước hết phải hủy bỏ một hiến pháp đã<br />
tồn tại, tạo ra một khoảng trống pháp lý<br />
và sau đó, lấp đầy khoảng trống ấy bằng<br />
cách làm ra một hiến pháp mới. Nói<br />
cách khác, quyền lập hiến nguyên thủy<br />
trước hết làm động tác phá hủy, sau đó<br />
mới làm động tác tái xây dựng. Hiểu<br />
theo nghĩa đó, người ta có thể nói quyền<br />
lập hiến nguyên thủy có hai mặt: một có<br />
tính phủ định (hủy bỏ hiến pháp) và một<br />
có tính xây dựng (thiết lập hiến pháp).<br />
Guy Héraud gọi phương diện phủ định<br />
của quyền lập hiến nguyên thủy là quyền<br />
Trước hết, cuộc “sửa đổi Hiến pháp<br />
1992” mà Đảng Cộng sản Việt <strong>Nam</strong><br />
đang tiến hành hiện nay chỉ gói gọn<br />
trong phạm vi “sửa đổi Hiến pháp”, tức<br />
là phạm vi của quyền lập hiến phái sinh.<br />
Trong “Thông báo Hội nghị lần thứ 5<br />
BCHTW Đảng khoá XI” (tháng 5 năm<br />
2012), Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng<br />
đã nói rõ: “… sau 20 năm thi hành Hiến<br />
pháp năm 1992 (có bổ sung, sửa đổi<br />
năm 2001), Đại hội XI của Đảng đã<br />
thông qua Cương lĩnh xây dựng đất<br />
nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa<br />
xã hội (bổ sung, phát triển năm 2011),<br />
có nhiều vấn đề mới được đặt ra, một số<br />
quy định của Hiến pháp năm 1992 đã bị<br />
thực tiễn vượt qua, không còn phù hợp.<br />
Việc sửa đổi, bổ sung Hiến pháp năm<br />
1992 là yêu cầu khách quan, cần thiết để<br />
thể chế hoá Cương lĩnh của Đảng và là<br />
công việc đặc biệt quan trọng, nhạy cảm<br />
phải có quan điểm toàn diện, biện<br />
chứng, lịch sử cụ thể và thực tiễn.<br />
Ban Chấp hành Trung ương đã thảo<br />
luận, phân tích toàn diện và nhấn mạnh<br />
việc nghiên cứu sửa đổi Hiến pháp phải<br />
căn cứ vào Cương lĩnh, Nghị quyết Đại<br />
hội XI của Đảng, tình hình của đất nước;<br />
trên cơ sở tổng kết thực tiễn 20 năm thi<br />
hành Hiến pháp năm 1992 và kế thừa<br />
những quy định còn phù hợp của các<br />
bản Hiến pháp (1946, 1959, 1980,<br />
1992)”.<br />
Hiến pháp 1992 của các nhân sĩ, trí thức<br />
cũng như sự xuất hiện Lời tuyên bố của<br />
công dân ngày 28-2-2013 càng cho thấy<br />
rõ điều đó.<br />
Cách đây hai năm, trong một bài phỏng<br />
vấn của đài VOA, tôi đã nêu nhận định:<br />
“Hiến pháp phải được sửa đổi một cách<br />
căn bản chứ không thể chỉ sửa đổi một<br />
cách lặt vặt hay chỉ dừng lại ở một số<br />
chi tiết nhỏ nhặt”[6]. Căn cứ vào diễn<br />
biến của quá trình sửa đổi hiến pháp do<br />
Đảng Cộng sản tiến hành trong thời gian<br />
vừa qua, căn cứ vào lý thuyết lập hiến<br />
của các luật gia nổi tiếng của nước Pháp<br />
vừa được trình bày tóm lược trên đây, và<br />
nhất là căn cứ vào nguyện vọng của<br />
nhân dân thể hiện qua các ý kiến cực kỳ<br />
phong phú được thể hiện trên mạng<br />
Internet, tôi nghĩ rằng cần phải diễn đạt<br />
lại ý kiến nói trên một cách rõ ràng và<br />
phù hợp với khoa học hơn:<br />
“Đã đến lúc cần phải viết lại một Hiến<br />
pháp mới thay vì sửa đổi Hiến pháp cũ”.<br />
Có một số lý do khiến cho nước ta cần<br />
phải viết một bản Hiến pháp mới:<br />
- Tất cả các bản hiến pháp do Đảng<br />
Cộng sản Việt <strong>Nam</strong> soạn thảo và ban<br />
hành từ trước đến nay đều phạm phải<br />
những khuyết điểm nghiêm trọng. Ngay<br />
cả những nhân vật cao cấp nhất như ông<br />
Nguyễn Văn An (nguyên Ủy viên Bộ<br />
Chính trị, nguyên Chủ tịch Quốc hội)<br />
cũng phải thừa nhận: các bản hiến pháp<br />
giải trừ hiến pháp (pouvoir Ông nhấn mạnh : “Chỉ sửa đổi những về sau như các Hiến pháp 1959, 1980 và<br />
déconstituant). Trong giả thuyết này,<br />
người ta không tạo ra một Nhà nước mới<br />
mà chỉ làm mới lại nền tảng của Nhà<br />
nước hay nói cách khác, thay đổi chế độ<br />
trong một Nhà nước đã tồn tại. Các nhà<br />
luật học ghi nhận rằng một khoảng trống<br />
pháp lý như thế có thể xảy ra sau một<br />
cuộc cách mạng, một cuộc đảo chính<br />
hay một cuộc chiến tranh đã lật đổ chế<br />
độ chính trị hiện hành.<br />
Điều cần nhấn mạnh là trong khi quyền<br />
lập hiến phái sinh rút thẩm quyền pháp<br />
lý từ quyền lập hiến nguyên thủy, từ trật<br />
tự pháp lý hiện hành, từ một bản hiến<br />
pháp đã có hiệu lực, thì quyền lập hiến<br />
nguyên thủy không cần dựa vào bất cứ<br />
cái gì khác ngoài bản thân nó. Mặt khác,<br />
trong khi quyền lập hiến phái sinh (tức<br />
là quyền sửa đổi hiến pháp) là một đối<br />
tượng nghiên cứu của luật học thì quyền<br />
lập hiến nguyên thủy (tức là quyền làm<br />
ra một bản hiến pháp hoàn toàn mới) lại<br />
là một sự kiện nằm ngoài phạm vi của<br />
luật học.<br />
Sửa đổi hiến pháp hay viết lại hiến pháp<br />
mới?<br />
Vận dụng quan niệm về hai loại quyền<br />
lập hiến vào hoàn cảnh hiện nay của<br />
nước ta, chúng ta thấy điều gì?<br />
vấn đề đã rõ, được thực tế chứng minh là<br />
đúng, đã đủ cơ sở và tạo được sự thống<br />
nhất cao”[4].<br />
Điều đó cho thấy việc sửa đổi Hiến pháp<br />
1992 có một số đặc điểm như sau:<br />
- Vẫn dựa vào quan niệm truyền thống<br />
của tất cả các đảng cộng sản xưa nay<br />
(Hiến pháp chỉ là cụ thể hóa, thể chế hóa<br />
Cương lĩnh của Đảng Cộng sản cầm<br />
quyền);<br />
- Vẫn dựa vào truyền thống lập hiến của<br />
Đảng Cộng sản Việt <strong>Nam</strong> từ trước đến<br />
nay (các bản Hiến pháp 1946, 1959,<br />
1980 và 1992);<br />
- Thủ tục sửa đổi vẫn căn cứ bản hiến<br />
pháp hiện hành (Hiến pháp 1992, phiên<br />
bản sửa đổi năm 2001). Điều 147 của<br />
bản hiến pháp này ghi rõ: “Chỉ Quốc hội<br />
mới có quyền sửa đổi Hiến pháp. Việc<br />
sửa đổi Hiến pháp phải được ít nhất là<br />
hai phần ba tổng số đại biểu Quốc hội<br />
biểu quyết tán thành”[5].<br />
Ngược lại, xét về yêu cầu khách quan<br />
của sự phát triển của đất nước và nguyện<br />
vọng chung của nhân dân thì việc sửa<br />
đổi Hiến pháp theo tinh thần như trên là<br />
hoàn toàn bất cập. Tất cả những ý kiến<br />
trên các trang mạng phi-chính thống<br />
hiện nay đã cho thấy rõ điều đó. Và hàng<br />
ngàn chữ ký ủng hộ Kiến nghị sửa đổi<br />
1992 đều kém hơn so với Hiến pháp<br />
1946. Mà ngay cả bản hiến pháp đầu<br />
tiên (Hiến pháp 1946) thì cũng đã phạm<br />
phải những khuyết điểm nghiêm trọng,<br />
như tôi đã phân tích trong bài viết<br />
“Những khuyết điểm nghiêm trọng của<br />
Hiến pháp 1946” công bố cách đây nửa<br />
năm[7].<br />
- Tất cả các bản hiến pháp nói trên đều<br />
không mở đường cho sự hình thành một<br />
chế độ pháp trị hiện đại (rule of law)[8].<br />
Bất cứ trong giai đoạn nào (kể cả giai<br />
đoạn 1946-1954) cũng đều có những cá<br />
nhân hay tổ chức đứng trên luật pháp,<br />
định đoạt luật pháp. Có thể lấy ngay bản<br />
Hiến pháp 1946 làm ví dụ. Luật cải cách<br />
ruộng đất năm 1953 là do sự đề xuất của<br />
Chủ tịch Chính phủ Hồ Chí Minh (chức<br />
vụ Chủ tịch Chính phủ thực chất là Chủ<br />
tịch Nước kiêm Thủ tướng), bản dự thảo<br />
luật là do Phó Thủ tướng Phạm Văn<br />
Đồng chịu trách nhiệm. Thế nhưng, vào<br />
năm 1956, khi tiến hành kiểm điểm về<br />
những sai lầm trong công tác cải cách<br />
ruộng đất, người ta chỉ thấy kiểm điểm<br />
về phía Đảng chứ không thấy kiểm điểm<br />
nghiêm túc nào về phía Chính phủ. Vào<br />
ngày 30-10-1956, tại cuộc họp của Mặt<br />
trận Tổ quốc Hà Nội, Luật sư Nguyễn<br />
Mạnh Tường đã đề nghị thành lập “một
THÔNG TIN 65 TRANG 17<br />
ủy ban điều tra gồm các vị đại biểu Điều đáng nói là trong khi cởi mở về [1] “Kiến nghị về sửa đổi Hiến pháp 1992”,<br />
Quốc hội, Mặt trận, Đảng Lao động với kinh tế để thu nhặt từng đồng đô-la, Bauxite Vietnam, 28/02/2013:<br />
sự cộng tác của các vị thẩm phán cao Đảng vẫn quyết tâm siết chặt trong lĩnh http://www.boxitvn.net/bai/44588<br />
cấp, giàu kinh nghiệm để lập một hồ sơ vực chính trị cũng như trong lĩnh vực<br />
[2] Nguyễn Đắc Kiên, “Vài lời với TBT ĐCS<br />
VN Nguyễn Phú Trọng”, Blog Anh Ba Sàm<br />
theo phương pháp pháp lý để nhận định, văn hóa - tư tưởng. Đó chính là nguyên<br />
26-2-2013:<br />
trên quá trình đi từ lãnh đạo qua chỉ đạo nhân sâu xa khiến cho nền giáo dục ngày http://anhbasam.wordpress.com/2013/02/26/<br />
đến chỗ thực hiện chính sách, trách càng suy đồi, luân lý đạo đức xuống cấp vai-loi-voi-tbt-dcs-vn-nguyen-phu-trong/<br />
nhiệm ở chỗ nào và do những ai phải trầm trọng, nạn tham nhũng có cơ hội [3] Chỉ tính đến 9h40 ngày 02.03.2013, đã có<br />
chịu”[9]. Đề nghị hợp lý này đã hoàn<br />
toàn bị bỏ qua. Việc kiểm điểm và thi<br />
phát triển tràn lan.<br />
Có thể nói những hạn chế của bản Hiến<br />
1.400 người ký vào Lời tuyên bố của các<br />
công dân tự do (tháng 2 dương lịch chỉ có 28<br />
hành kỷ luật cũng chỉ làm cho chiếu lệ, pháp 1992 cũng như của bản Dự thảo ngày).<br />
không đúng với nguyên tắc của một Nhà sửa đổi do Quốc hội hiện hành soạn thảo [4] “Thông báo Hội nghị lần thứ 5 BCHTW<br />
nước tự nhận là “dân chủ cộng hòa”. đều bắt nguồn từ chỗ: Cương lĩnh của<br />
Đảng khoá XI”, Cổng Thông tin điện tử<br />
Chính phủ, 15/05/2012:<br />
Kể từ bản Hiến pháp 1959 trở về sau, Đảng quyết định Hiến pháp của quốc<br />
http://baodientu.chinhphu.vn/Home/Thong-<br />
tình trạng Đảng đứng trên pháp luật gia. Một khi cương lĩnh của Đảng chưa bao-Hoi-nghi-lan-thu-5-BCHTW-Dang-<br />
khoa-XI/20125/138101.vgp<br />
ngày càng lộ liễu, thậm chí còn được thay đổi thì Hiến pháp cũng không bao<br />
hợp pháp hóa bằng điều 4 của các Hiến giờ có thể thay đổi. Đó chính là hậu quả [5] Cần lưu ý: người ký vào bản Hiến pháp<br />
pháp 1980 và 1992, một điều khoản<br />
công khai bác bỏ nguyên tắc “thượng<br />
của chế độ “đảng trị” – một chế độ mà<br />
Đảng đứng trên Nhà nước, Cương lĩnh<br />
1992 sửa đổi này chính là ông Nguyễn Văn<br />
An, vào năm 2001 là Ủy viên Bộ chính trị,<br />
tôn pháp luật” (la primauté du droit) – của Đảng đứng trên Hiến pháp, kỷ Chủ tịch Quốc hội.<br />
nguyên tắc căn bản của mọi chế độ pháp cương của Đảng đứng trên pháp luật. [6] “Hiến pháp Việt <strong>Nam</strong> cần được sửa đổi<br />
trị hiện đại.<br />
Chính vì thế, để có một bản hiến pháp<br />
một cách căn bản” (Phỏng vấn ông Mai Thái<br />
Lĩnh về vấn đề sửa đổi hiến pháp và trưng<br />
- Nhìn chung, tất cả các bản hiến pháp đáp ứng được các yêu cầu khách quan<br />
cầu dân ý), Duy Ái – VOA Thứ Ba, 1 tháng<br />
trong quá khứ đều bị vô hiệu hóa ở một của sự phát triển của đất nước, vừa đáp 3 năm 2011:<br />
mức độ nào đó, vì Hiến pháp không phải ứng được nguyện vọng của nhân dân http://www.voanews.com/vietnamese/news/f<br />
là văn bản pháp lý cao nhất ở nước ta. vừa phù hợp với các yêu cầu của thời ocus/hien-phap-viet-nam-can-duoc-sua-doi-<br />
Trong thực tế, bên trên Hiến pháp còn<br />
có một văn bản pháp lý cao hơn nữa: đó<br />
đại, không thể dừng lại ở việc sửa đổi<br />
Hiến pháp mà phải viết lại hoàn toàn<br />
1-cach-can-ban-03-01-11-117157143.html<br />
[7] Mai Thái Lĩnh, Những khuyết điểm<br />
là Cương lĩnh của Đảng. Mỗi lần Đảng một bản Hiến pháp mới. Và để viết một nghiêm trọng của Hiến pháp 1946,<br />
thay đổi cương lĩnh (tức là một chương bản Hiến pháp mới, không thể sử dụng Pro&Contra 13-7-2012:<br />
trình hành động trong một thời gian dài), quyền lập hiến phái sinh (tức quyền sửa<br />
http://www.procontra.asia/?p=743<br />
[8] Song song với quan niệm chế độ pháp trị<br />
Đảng lại chỉ đạo sửa đổi hiến pháp, đổi hiến pháp) mà phải sử dụng quyền<br />
(rule of law) của các quốc gia theo hệ thống<br />
nghĩa là viết lại hiến pháp để phục vụ lập hiến nguyên thủy – tức là quyền viết thông luật (common law) như Anh và Hoa<br />
cho một “giai đoạn cách mạng mới”. một bản hiến pháp mới, không lệ thuộc Kỳ, tại các quốc gia châu Âu theo hệ thống<br />
Hiến pháp 1946 ra đời nhằm phục vụ vào bất cứ bản hiến pháp nào có trước. dân luật (civil law), đã hình thành một quan<br />
cho một giai đoạn trong đó Đảng Cộng<br />
sản khoác chiếc áo “dân tộc” để giành<br />
Như trên đã nói, quyền lập hiến nguyên<br />
thủy chỉ được thực hiện trong hoàn cảnh<br />
niệm được gọi là Nhà nước pháp quyền<br />
(Rechtsstaat trong tiếng Đức, État de droit<br />
quyền lãnh đạo cuộc đấu tranh chống có sự thay đổi về tương quan lực lượng trong tiếng Pháp). Ngày nay, hai quan niệm<br />
chủ nghĩa thực dân. Sau khi đã nắm chính trị trong thực tế, ví như sau một này ngày càng gần gũi nhau, có thể gọi<br />
quyền trên một nửa nước, cảm thấy cuộc đảo chính (tức chuyển đổi quyền<br />
chung là chế độ pháp trị hiện đại (rule of<br />
law) – để phân biệt với chế độ pháp trị thời<br />
chiếc áo “dân tộc” không đủ ấm, Đảng lực từ bên trên) hay một cuộc cách mạng<br />
thượng cổ và trung cổ (rule by law).<br />
đã tiến hành thay thế hiến pháp cũ bằng (tức là chuyển đổi quyền lực từ bên [9] Trăm hoa đua nở trên đất bắc, Mặt trận<br />
một bản hiến pháp mới nhằm thiết lập dưới). Nhưng ở nước ta, cho đến nay, Bảo vệ Tự do Văn hóa, Saigon 1959, trang<br />
chế độ tập trung dân chủ trên toàn miền vẫn chưa xảy ra một cuộc cách mạng 311.<br />
Bắc, khoác thêm chiếc áo “chủ nghĩa xã hay một cuộc đảo chính nào cả. Vậy làm http://boxitvn.blogspot.fr/2013/03/lo-trinh-xaydung-mot-hien-phap-dan-chu.html<br />
hội” để công khai nhận viện trợ của Liên thế nào để có thể thực hiện quyền lập<br />
Xô, Trung Quốc nhằm tiếp tục cuộc hiến nguyên thủy mà không diễn ra * * *<br />
chiến tranh chiếm trọn quyền lực trong những xáo trộn không cần thiết, những<br />
Góp ý sửa đổi Hiến<br />
cả nước - dưới danh nghĩa “chống Mỹ, đổ vỡ không đáng có nhằm tạo điều kiện<br />
cứu nước”. Năm 1980, sau khi giành cho việc thực hiện quyền lập hiến<br />
pháp: Cái bẫy và<br />
được chính quyền trong cả nước, Đảng nguyên thủy, thiết lập một bản hiến pháp<br />
công khai mặc chiếc áo “chủ nghĩa xã mới?<br />
tác dụng ngược<br />
hội” cho cả nước bằng bản Hiến pháp Để trả lời câu hỏi đó, cần vạch ra một lộ<br />
1980 – trong đó có Điều 4 hợp pháp hóa trình phù hợp với tình hình hiện tại, một<br />
vai trò độc quyền lãnh đạo của Đảng. lộ trình khả thi nhưng phải bảo đảm J.B Nguyễn Hữu Vinh<br />
Khi tình trạng kinh tế ngày càng suy<br />
thoái, hệ thống cộng sản sụp đổ trên<br />
phạm vi toàn thế giới, Đảng đành phải<br />
quay trở lại với con đường phục hồi kinh<br />
tế thị trường, từng bước hội nhập vào<br />
nền kinh tế toàn cầu để hòng cứu vãn<br />
“sự lãnh đạo của Đảng”; đó chính là lý<br />
được quyền làm chủ của nhân dân,<br />
không dựa trên cơ chế “xin-cho”, không<br />
khoán trắng tương lai đất nước cho bất<br />
kỳ một cá nhân hay một lực lượng chính<br />
trị nào cả. Chúng ta sẽ bàn đến lộ trình<br />
ấy trong phần sau của bài viết.<br />
Đà Lạt ngày 2 tháng 3 năm 2013<br />
Những cái bẫy<br />
Cái bẫy, thường là vật dụng để dụ đối<br />
tượng mắc vào trạng thái bất lợi mà<br />
mình mong muốn. Thông thường, cái<br />
bẫy được dùng để bẫy thú vật, chim<br />
chuột hoặc đi săn thú rừng. Thế nhưng,<br />
do ra đời của bản Hiến pháp 1992. M.T.L.<br />
trong đời sống xã hội không thiếu gì các<br />
loại bẫy dùng để bẫy người. Thứ bẫy
THÔNG TIN 65 TRANG 18<br />
này tinh vi hơn, đa dạng hơn và tác hại<br />
hơn nhiều những thứ bẫy thông thường<br />
kia. Nhất là trong xã hội chúng ta hiện<br />
nay.<br />
Cái bẫy đó có thể là một sự việc đơn<br />
giản nhưng cũng có thể là một chính<br />
sách, một chủ trương. Cũng có thể là<br />
“Đảng gắn bó mật thiết với nhân dân,<br />
tôn trọng và phát huy quyền làm chủ,<br />
chịu sự giám sát của nhân dân”… cũng<br />
có thể là một câu slogan như “Vì nhân<br />
dân phục vụ” nhưng lại “Còn đảng, còn<br />
mình”. Hoặc Quân đội nhân dân, từ<br />
nhân dân mà ra, vì nhân dân mà chiến<br />
đấu, song lại “Trung với đảng”.<br />
Tất cả đều dụ nhân dân, những người<br />
được đảng và nhà nước coi là “dân trí<br />
thấp” để thực hiện các mưu đồ của đảng<br />
mà gọi một cách rất văn minh là “Chủ<br />
trương, chính sách”.<br />
Chẳng hạn, cái bẫy “hai bao cao su đã<br />
qua sử dụng” đã đưa Cù Huy Hà Vũ vào<br />
tù 7 năm vì tội tuyên truyền chống nhà<br />
nước trong cái bẫy lớn “Người dân có<br />
quyền tự do ngôn luận, tự do tư tưởng và<br />
tự do báo chí”. Cái bẫy “Nhìn thẳng vào<br />
sự thật” “chấp nhận sự khác biệt” đã đưa<br />
nhiều người vào nhà tù vì dám nói lên<br />
chính kiến của mình. Cái bẫy đó cũng có<br />
thể là mụ “tổ trưởng dân phố” đến chửi<br />
bới thô tục một người dân, khi người<br />
dân nói lại thì alê hấp, công an bắt vào<br />
đồn làm việc vài ngày. Có thể là đám<br />
“quần chúng tự phát” được chính quyền<br />
tổ chức, công an bảo trợ để bao vây,<br />
xông vào nhà thờ hò hét, đập phá, đánh<br />
người mà hoàn toàn vô tội. Cũng có thể<br />
cái bẫy là cuộc mời họp trịnh trọng, cảm<br />
ơn đầy đủ lịch sự để rồi sau đó mấy<br />
tiếng đồng hồ cắt nửa câu nói biêu riếu<br />
đánh đòn hội đồng, đẩy cả đám người<br />
dân thất học lên đồng tập thể vì “lòng<br />
yêu nước và tự hào dân tộc”.<br />
Về kinh tế, gần dây nhất, dễ thấy nhất là<br />
cái bẫy “Nhà máy Dung Quất hiện đại<br />
nhất Đông <strong>Nam</strong> Á”, người dân vì “dân<br />
trí thấp” cứ vậy mà sướng, mà vui.<br />
Thậm chí để chắc ăn hơn, tờ Thông Tấn<br />
Xã Việt <strong>Nam</strong> còn tự sướng: “Dung Quất<br />
– khu kinh tế thành công nhất cả nước”.<br />
Nhưng đến lúc sự thật phơi bày là mỗi<br />
năm, dân cứ nộp vào đó 120 triệu đô la<br />
để nuôi báo cô cho cái “thành công nhất<br />
cả nước” ấy.<br />
Mới đây, cái bẫy Bôxit Tây Nguyên là<br />
ví dụ nóng bỏng. Ngay từ đầu, nhiều<br />
tầng lớp nhân dân cứ tin vào câu “chịu<br />
sự giám sát của nhân dân” mà cứ can<br />
ngăn, ngăn chặn. Nhưng bằng một câu<br />
ráo hoảnh “Đây là chủ trương lớn của<br />
Đảng”, sự giám sát của nhân dân chỉ là<br />
cái… đinh. Thế rồi hôm nay, Bôxit Tây<br />
Nguyên trở thành gánh nặng mà nhân<br />
dân cứ thế oằn lưng trả cho việc phá môi<br />
trường, làm nát bét nền văn hóa Tây<br />
Nguyên, làm suy yếu nền anh ninh, quốc<br />
phòng, đào tài nguyên bán… để rồi chịu<br />
lỗ. Cứ mỗi năm, dân nộp thuế để nuôi<br />
dự án này khoảng 75 triệu đôla cho nó<br />
tiếp tục phá Tây Nguyên và người dân<br />
ngồi thấp thỏm chờ tai họa.<br />
Thành công của những cái bẫy đó là chỗ<br />
nào? Có ai muốn giăng bẫy để mình<br />
chịu thiệt thòi hay không? Xin thưa là<br />
không. Sự thiệt thòi của đất nước, của<br />
nhân dân, của đất nước thì đã rõ. Còn<br />
với bộ máy “tham nhũng lan tràn” và có<br />
“bộ phận không nhỏ” đã trở thành những<br />
bầy sâu, thì những bầy sâu đục khoét<br />
nhân dân hiển nhiên hưởng lợi.<br />
Chiếc bẫy không mới, thò ra chiếc<br />
lưỡi câu quá sớm<br />
Mới đây nhất, Quốc hội của đảng lại đã<br />
có “chủ trương lớn” là “lấy ý kiến nhân<br />
dân về sửa đổi Hiến Pháp.<br />
Mới nghe qua chủ trương này, đã có<br />
nhiều người lập tức bỉu môi: Lại trò<br />
mèo, lại lập lờ nhằm xây lô cốt trú ẩn<br />
cho đảng chắc thêm mà thôi. Đã bao lần<br />
bầu cử, lấy ý kiến nhân dân… tất cả đều<br />
“dân chủ”, đều “minh bạch” đều “công<br />
khai” và “được tuyệt đại đa số nhân dân<br />
ủng hộ, đồng tình” nhưng mèo vẫn hoàn<br />
mèo đó sao. Thế rồi cũng có những<br />
người quyết định: Tẩy chay, không có<br />
góp ý góp tứ gì hết, góp ý cho việc trước<br />
sau cũng là trò mèo, thì hẳn là mình đã<br />
công nhận trò mèo đó sao? Và người ta<br />
đứng ra ngoài cuộc. Thậm chí, có người<br />
còn trích dẫn hẳn câu nói của một cộng<br />
sản gộc đã cay đắng thốt lên: “Cộng sản<br />
chỉ có thể thay thế chứ không thể thay<br />
đổi được” – Boris Yeltsin. Nhưng, thay<br />
thế như thế nào thì chưa ai đưa ra được<br />
phương án.<br />
Cũng không thiếu những người “dân trí<br />
thấp” thì hớn hở: Lần này, thêm lần này<br />
nữa thì chắc Đảng sẽ thành tâm đấy. Hết<br />
cơ hội giăng bẫy rồi, chẳng lẽ lại giở trò<br />
bẩn lần nữa sao. Chẳng là ông Phan<br />
Trung Lý – Chủ nhiệm UB Pháp luật<br />
QH, Trưởng ban biên tập dự thảo sửa<br />
đổi Hiến pháp 1992 đã từng phát biểu:<br />
“Không có cấm kỵ khi góp ý sửa Hiến<br />
pháp” đó sao. Thậm chí, ông còn nói rõ<br />
““nhân dân có thể cho ý kiến đối với<br />
điều 4 Hiến pháp như với tất cả các nội<br />
dung khác trong dự thảo, không có gì<br />
cấm kỵ cả”. Mà Quốc Hội là cơ quan<br />
quyền lực cao nhất, Đảng cũng phải thực<br />
hiện theo pháp luật chứ. Thế rồi họ tin<br />
và góp ý chân thành.<br />
Thế nhưng, khi thấy nhân dân hưởng<br />
ứng rầm rầm việc góp ý, thậm chí là có<br />
nhiều tiếng nói trung thực, được nhiều<br />
người ủng hộ rằng thì là không nhất thiết<br />
phải quy định trong Hiến Pháp về sự<br />
lãnh đạo của Đảng CS, nếu Đảng CS<br />
thật sự là “đội quân tiên phong” là “trí<br />
tuệ nhân loại” là “lương tri”, là “tinh<br />
hoa” thì chẳng cần nói nhiều dân vẫn<br />
theo chứ không việc gì phải luật hóa<br />
rằng “tao là bố mày” thì mới giữ được vị<br />
trí của mình. Thế rồi, những người dân<br />
đã mở mắt ra thấy rằng: À, thì ra trước<br />
đến nay mình không thấy cái đống đất<br />
đá chắn đường mình thật, phải dọn dẹp<br />
nó để mà đi.<br />
Tai hại thay, miếng mồi Đảng đưa ra rất<br />
ngon đó đã được nhiều người bu vào rỉa<br />
gần hết mà bẫy thì chưa thể sập. Sợ lỗ<br />
nặng khi miếng mồi còn trơ xương lòi ra<br />
chiếc lưỡi câu trong đó, ông TBT<br />
Nguyễn Phú Trọng đã phải lên tiếng:<br />
“… Vừa rồi đã có các luồng ý kiến cũng<br />
có thể quy vào được là suy thoái chính<br />
trị, tư tưởng, đạo đức, … Xem ai có tư<br />
tưởng muốn bỏ Điều 4 Hiến pháp<br />
không, phủ nhận vai trò lãnh đạo của<br />
đảng không? Muốn đa nguyên đa đảng<br />
không? Có tam quyền phân lập không?<br />
Có phi chính trị hóa quân đội không?<br />
Người ta đang có những quan điểm như<br />
thế, đưa cả lên phương tiện thông tin đại<br />
chúng đấy. Thì như thế là suy thoái chứ<br />
còn gì nữa! … Tham gia khiếu kiện,<br />
biểu tình, ký đơn tập thể … thì đó là cái<br />
gì? …”.<br />
Đến đây, thì cái cửa bẫy đã phải sập<br />
xuống. Đảng sợ lỗ miếng mồi?<br />
Thì ra, cái trò Góp ý đó không phải là để<br />
góp ý, mà là để “Xem ai có tư tưởng<br />
muốn bỏ Điều 4 Hiến pháp không, phủ<br />
nhận vai trò lãnh đạo của đảng không?<br />
Muốn đa nguyên đa đảng không? Có<br />
tam quyền phân lập không? Có phi<br />
chính trị hóa quân đội không?”. Cái ông<br />
TBT này quả là thâm hậu, thế mà dân<br />
gian cứ tặng cho ông xú danh là Lú thì<br />
quả không hẳn đúng.<br />
Quả thật, để xem người ta hàng ngày ăn<br />
gì, mỗi tháng được bao nhiêu lương mà<br />
mua nhà, mua xe, có hàng đống tiền cho<br />
con đi học nước ngoài, tiêu tiền như xé<br />
giấy… thì dễ, chứ còn để biết ai “muốn”<br />
cái gì thì là rất khó, vì trong xã hội Việt<br />
<strong>Nam</strong> thời Cộng sản, việc nói dối, làm<br />
dối, báo cáo dối, xử sự dối… đã thành<br />
nét “văn hóa mới”. Càng như vậy thì đọc<br />
được ý muốn, ý nghĩ người khác đâu<br />
phải dễ dàng. Vì vậy mà Đảng mới giở<br />
trò “Góp ý mà không có vùng cấm” này<br />
đây chăng? Tưởng rằng trò tương tự này<br />
đã được thể hiện trong các cuộc “lấy ý<br />
kiến nhân dân” cho Dự tháo Báo cáo<br />
chính trị mỗi kỳ Đảng họp rồi cơ mà?<br />
À, thì ra thế, cứ không theo ý Đảng, thì<br />
là suy thoái về chính trị, đạo đức? Vậy<br />
suy thoái là suy thoái thế nào? Có phải<br />
nếu ủng hộ quyền làm chủ thật sự của<br />
người dân là suy thoái, có phải nếu<br />
không để quân đội chỉ bảo vệ đất nước
THÔNG TIN 65 TRANG 19<br />
là nhiệm vụ cao nhất mà để bảo vệ Đảng<br />
mới là nhiệm vụ chính thì mới là không<br />
suy thoái? Có phải cần có sự canh tranh,<br />
giám sát để cái “đỉnh cao trí tuệ” đỡ làm<br />
bậy, đỡ đốt tiền dân nuôi một lũ tham<br />
nhũng thì là suy thoái? Có phải muốn<br />
xây dựng một hệ thống pháp luật, xây<br />
dựng nhà nước pháp quyền, xét xử đúng<br />
người, đúng tội, đúng luật mà đảng<br />
không can thiệp được bằng những vụ án<br />
bỏ túi là suy thoái?<br />
Xin thưa, đó không phải là suy thoái về<br />
Chính cái bẫy này là một cơ hội để<br />
người dân tận dụng nói lên ý nguyện của<br />
mình cách rõ ràng nhất, nhưng bẫy<br />
không thể sập nhốt cả hàng ngàn, hàng<br />
vạn con người.<br />
Và như vậy, thì cái bẫy đã không sập<br />
vào nạn nhân, trái lại chính kẻ giương<br />
bẫy đã tự mắc vào chiếc bẫy của mình.<br />
Thói đời là vậy, “Hại nhân, nhân hại sự<br />
nào tại ta” – Truyện Kiều, Nguyễn Du.<br />
J.B N.H.V.<br />
http://jbnguyenhuuvinh1962.wordpress.com/<br />
bản dự thảo Hiến pháp năm 1992 (sửa<br />
đổi năm 2013). Bản dự thảo gồm Lời<br />
mở đầu và 124 điều, khoản được phân<br />
chia ra 11 chương. Chương 1: Chế độ<br />
chính trị; Chương 2: Quyền con người<br />
và nghĩa vụ cơ bản của công dân;<br />
Chương 3: Kinh tế, xã hội, văn hóa, giáo<br />
dục, khoa học, công nghệ và môi trường;<br />
Chương 4: Bảo vệ tổ quốc; Chương 5:<br />
Quốc hội; Chương 6: Chủ tịch nước;<br />
Chương 7: Chính phủ; Chương 8: Tòa<br />
án nhân dân, viện kiểm sát nhân dân;<br />
đạo đức, mà đó là sự suy thoái uy tín, vị 2013/02/26/caibay-tacdungnguoc/<br />
Chương 9: Chính quyền địa phương;<br />
trí của sự độc tài, tham nhũng mất lòng 26/02/2013<br />
Chương 10: Hội đồng hiến pháp, hội<br />
dân.<br />
* * *<br />
đồng bầu cử quốc gia, kiểm toán nhà<br />
Tác dụng ngược của cái bẫy<br />
nước; Chương 11: Hiệu lực của hiến<br />
Phân tích và nhận<br />
Ngoài những người tẩy chay, những<br />
pháp và việc sửa đổi hiến pháp.<br />
người chân thành góp ý, cũng có những<br />
Đặc điểm dự thảo Hiến pháp nước<br />
xét dự thảo Hiến<br />
người đã hiểu rằng cái bẫy được sản<br />
CHXHCNVN<br />
xuất ra đợt này cũng như bao đợt khác<br />
- Nhà nước CHXHCN do đảng CSVN<br />
pháp nước Cộng<br />
mà thôi. Song họ vẫn cứ vào cái bẫy đó,<br />
thành lập:<br />
sử dụng nó có ích cho mình.<br />
Điều 2 HP ghi: ‘‘Nhà nước Cộng hòa xã<br />
hòa xã hội chủ<br />
Nhóm nhân sĩ trí thức được khởi xướng<br />
hội chủ nghĩa Việt <strong>Nam</strong> là Nhà nước<br />
bởi 72 người đã hưởng ứng “chủ trương<br />
pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân<br />
nghĩa Việt <strong>Nam</strong><br />
lớn” này ngay từ đầu. Bằng trí tuệ của<br />
dân, do nhân dân, vì nhân dân…‘‘.<br />
mình, đây là dịp để các nhân sĩ, trí thức<br />
Nhưng đảng lại khẳng định công khai<br />
được thể hiện ý kiến của mình với lời Vũ Ngọc Yên<br />
quốc: ‘‘...Đảng Cộng sản Việt <strong>Nam</strong> ….<br />
hứa của quan chức của Đảng là “Không Tính chính danh dân chủ và ý nghĩa đã lãnh đạo nhân dân tiến hành Cách<br />
có vùng cấm”. Và như vậy, Bản Kiến pháp quyền của Hiến pháp mạng Tháng Tám thành công, lập nên<br />
nghị sửa đổi Hiến pháp đã ngang nhiên Hiến pháp (HP) là văn kiện chính trị - nước Việt <strong>Nam</strong> Dân chủ cộng hoà (nay<br />
được phát động và kêu gọi mọi người pháp lý quan trọng quy định cách tổ là nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt<br />
đọc, hiểu, ký tên đồng tình. Thậm chí, chức và điều hành những định chế cơ <strong>Nam</strong>),…‘‘ (Điều lệ Đảng). Như vậy trên<br />
một bản Hiến Pháp được nêu ra tham bản của quốc gia, bảo đảm sự ổn định thực tế, nhà nước CHXHCNVN là của<br />
khảo đã đàng hoàng gửi đi.<br />
chính trị - xã hội và chủ quyền quốc gia. đảng, do đảng, vì đảng.<br />
Nếu như trước đây hai năm, Cù Huy Hà Một bản Hiến pháp có chính danh dân - Đảng độc quyền lãnh đạo đất nước<br />
Vũ bị kết tội “đòi đa nguyên đa đảng, chủ sẽ tùy thuộc:<br />
và ý thức hệ:<br />
đòi xóa bỏ điều 4 Hiến pháp quy định sự - Mức độ tham gia và đồng thuận của Trong sinh hoạt chính trị, đảng CSVN là<br />
lãnh đạo của Đảng” và được vào tù, Lê các tầng lớp nhân dân vào việc làm và chính đảng duy nhất hoạt động hợp<br />
Công Định đã bị kết tội năng nề vì tham ban hành hiến pháp.<br />
pháp. Và mọi nhận định, mọi chủ trương<br />
gia viết Tân Hiến Pháp, nếu một số - Nội dung HP phải có các điều khoản rõ về triết lý đều phải căn cứ trên thuyết<br />
người vẫn trả giá bằng những năm tháng ràng quy định đảm bảo các quyền tự do Mác-Lê. Quan điểm này được thể hiện<br />
tù tội chỉ vì “dám kêu gọi từ bỏ điều 4” và nhân quyền của công dân cũng như qua điều 4 HP: “Đảng Cộng sản Việt<br />
và những bản án không khoan nhượng xác định tính độc lập và thẩm quyền của <strong>Nam</strong>, đội tiên phong của giai cấp công<br />
đó đã làm khiếp sợ bất cứ ai dám nghĩ các định chế dân chủ và pháp quyền của nhân, đồng thời là đội tiên phong của<br />
đến việc đụng đến điều 4, thì ngay trong quốc gia.<br />
nhân dân lao động và của dân tộc Việt<br />
cái bẫy này, những trí thức đã ngang Cơ cấu pháp quyền rất cần thiết cho xã <strong>Nam</strong>, đại biểu trung thành lợi ích của<br />
nhiên đưa bản Hiến pháp tham khảo hội dân chủ và một nhà nước hoạt động giai cấp công nhân, nhân dân lao động<br />
đàng hoàng không còn nội dung điều 4 hiệu quả.<br />
và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Máckia<br />
nữa.<br />
Nhà nước pháp quyền dân chủ có nghĩa Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền<br />
Nếu như những cuộc biểu tình chống là:<br />
tảng tư tưởng, là lực lượng lãnh đạo Nhà<br />
Trung Quốc, chỉ với những lời dọa nạt, - Tam quyền phân lập (hành pháp, lập nước và xã hội‘‘.<br />
bắt bớ mà mỗi cuộc chỉ có vài ba trăm, pháp, tư pháp).<br />
- Không tam quyền phân lập:<br />
dăm trăm người tham gia trong cái thành - Tôn trọng nhân quyền và dân quyền. Tam quyền phân lập là một trong những<br />
phố 7 triệu dân, dù lòng yêu nước của - Công dân được đối xử bình đẳng trước nguyên tắc quan trọng nhất của một<br />
người Việt <strong>Nam</strong> vẫn nồng nàn. Thì việc pháp luật.<br />
quốc gia lập hiến. Hiến pháp<br />
bản Kiến nghị sửa đổi Hiến Pháp chỉ - Tòa án độc lập.<br />
CHXHCNVN không theo nguyên tắc<br />
trong vòng một tháng có đến 6000 người - Giới hạn và giám sát quyền lực công phân quyền. Đảng nhìn nhận sự phân<br />
ký tên có ý nghĩa hết sức quan trọng. quyền.<br />
biệt chức năng giữa các cơ quan lập<br />
Điều đó, chứng tỏ đất nước này, người - Đa nguyên chính trị.<br />
pháp, hành pháp và tư pháp, nhưng phải<br />
dân này không phải vì “dân trí thấp” mà - Bầu cử tự do.<br />
duy trì nguyên tắc thống nhất quyền lực<br />
chỉ vì nỗi sợ hãi truyền kiếp và những - Tự do báo chí, truyền thông và tự do nhà nước dưới sự lãnh đạo của đảng.<br />
ngón đòn bạo lực khủng khiếp đã ngấm tôn giáo.<br />
Điều 2 HP qui định: ‘‘...Quyền lực nhà<br />
sâu vào phản xạ của họ. Và đây là một Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa nước là thống nhất, có sự phân công,<br />
cơ hội để họ bày tỏ ý kiến của mình. Việt <strong>Nam</strong> (CHXHCNVN) đã công bố phối hợp, kiểm soát giữa các cơ quan
THÔNG TIN 65 TRANG 20<br />
nhà nước trong việc thực hiện các quyền<br />
lập pháp, hành pháp, tư pháp…“, và<br />
thêm điều 8 HP: ‘‘Nhà nước tổ chức và<br />
hoạt động theo Hiến pháp và pháp luật,<br />
quản lý xã hội bằng Hiến pháp và pháp<br />
luật, thực hiện nguyên tắc tập trung dân<br />
chủ“. Theo điều 9 của điều lệ, Đảng<br />
CSVN tổ chức theo nguyên tắc tập trung<br />
dân chủ. Nội dung cơ bản của nguyên<br />
tắc đó là: Tổ chức đảng và đảng viên<br />
phải chấp hành nghị quyết của Đảng.<br />
Thiểu số phục tùng đa số, cấp dưới phục<br />
tùng cấp trên, cá nhân phục tùng tổ<br />
chức, các tổ chức trong toàn Đảng phục<br />
tùng Đại hội đại biểu toàn quốc và Ban<br />
Chấp hành Trung ương. Hậu quả của<br />
nguyên tắc tập trung dân chủ là không<br />
phân quyền bằng những thể thức pháp lý<br />
và minh bạch.<br />
- Quốc hội thiếu thực quyền:<br />
Điều 74 HP ghi: ‘‘Quốc hội là cơ quan<br />
đại biểu cao nhất của nhân dân, cơ quan<br />
quyền lực Nhà nước cao nhất của nước<br />
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt <strong>Nam</strong>“.<br />
Nhưng điều 4 HP lại khẳng định đảng<br />
thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ<br />
quốc, an ninh quốc gia và trật tự, an toàn<br />
xã hội; bảo vệ Đảng…“.<br />
- Hiến định hóa Mặt trận tổ quốc:<br />
Mặt trận Tổ quốc Việt <strong>Nam</strong> là một tổ<br />
chức quần chúng ngoại vi của đảng<br />
CSVN, được hiến định hóa thành bộ<br />
phận của hệ thống chính trị của nước<br />
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt <strong>Nam</strong> do<br />
Đảng Cộng sản Việt <strong>Nam</strong> lãnh đạo.<br />
Điều 9 HP ghi: „Mặt trận Tổ quốc Việt<br />
<strong>Nam</strong> là cơ sở chính trị của chính quyền<br />
nhân dân. Mặt trận phát huy truyền<br />
thống đại đoàn kết toàn dân tộc, tăng<br />
cường sự nhất trí về chính trị và tinh<br />
thần trong nhân dân; tham gia xây dựng<br />
và củng cố chính quyền nhân dân, cùng<br />
Nhà nước chăm lo và bảo vệ lợi ích<br />
chính đáng của nhân dân, vận động nhân<br />
dân thực hiện quyền làm chủ, nghiêm<br />
chỉnh chấp hành pháp luật, giám sát và<br />
phản biện xã hội đối với hoạt động của<br />
cơ quan nhà nước, đại biểu dân cử và<br />
cán bộ, công chức, viên chức. Đảng áp<br />
đặt đưa các tổ chức ngoại vi vào Hiến<br />
đích đặt ra những cơ chế đảm bảo thực<br />
thi.<br />
Kết luận<br />
Tổng quát, nội dung dự thảo HP không<br />
đáp ứng được những tiêu chuẩn tối thiểu<br />
trên phương diện dân chủ và pháp<br />
quyền. Ngày nào đảng còn duy trì độc<br />
quyền lãnh đạo, độc tôn ý hệ và không<br />
chấp nhận tam quyền phân lập thì Việt<br />
<strong>Nam</strong> còn lâu mới trở thành một quốc gia<br />
lập hiến. Như vậy việc sửa đổi HP chỉ<br />
nhằm các mục đích:<br />
- Tái lập chính danh lãnh đạo đất nước<br />
vốn đã mất trong hàng thập niên qua.<br />
- Trấn an khuynh hướng bảo thủ là đảng<br />
trước sau vẫn kiên trì khẳng định chính<br />
sách ba không: Không chấp nhận đa<br />
nguyên ý hệ; không chấp nhận đối lập<br />
chính trị; không chấp nhận chính đảng<br />
ngoài đảng CSVN.<br />
- Dùng Hiến pháp để thể chế hóa liên<br />
minh ba thành phần „Đảng - Mặt trận Tổ<br />
quốc Việt <strong>Nam</strong> - Lực lượng vũ trang„.<br />
V.N.Y.<br />
* * *<br />
CSVN là lực lượng lãnh đạo, nên theo<br />
phải phục tùng đảng. Trên thực tế, quốc<br />
sản, chỉ là cơ quan thi hành nhiệm vụ thể<br />
lãnh vực. Cơ quan quyền lực thực sự là<br />
đảng và Thủ tướng là hai chức vụ có<br />
pháp là nhằm củng cố và hiến tính hóa<br />
quần chúng – lực lượng vũ trang“ trong<br />
hành động đối kháng, đối lập và sự<br />
- Thiếu cơ chế đảm bảo nhân quyền<br />
Quyền con người là những quyền gắn<br />
nguyên tắc tập trung dân chủ, Quốc hội<br />
hội với 90% dân biểu đảng viên cộng<br />
chế hóa các quyết định của đảng về mọi<br />
Bộ chính trị đảng CSVN. Tổng bí thư<br />
quyền thế hơn Chủ tịch nước và Quốc<br />
liên minh ba thành phần „đảng - tổ chức<br />
chủ trương ngăn chặn mọi tiếng nói,<br />
thành hình các tổ chức công dân độc lập.<br />
và dân quyền:<br />
liền với nhân phẩm, là những quyền phổ<br />
Điều 88 bộ Luật<br />
Hình Sự Việt<br />
<strong>Nam</strong>: "Cố ý tạo ra<br />
một sự sợ hãi<br />
thường trực"<br />
hội. Một Quốc hội có thực quyền phải<br />
có quyền truy tố hành pháp (Chủ tịch<br />
nước, Thủ tướng, các Bộ trưởng, các<br />
thẩm phán và các công nhân viên) đã vi<br />
phạm Hiến pháp và luật lệ.<br />
- Biến quân đội, công an, hệ thống<br />
hành chánh nhà nước thành công cụ<br />
của đảng:<br />
Điều 10 trong điều lệ đảng xác định:<br />
“Hệ thống tổ chức của Đảng được lập<br />
tương ứng với hệ thống tổ chức hành<br />
chính của Nhà nước, và tổ chức cơ sở<br />
đảng được lập tại đơn vị cơ sở hành<br />
chính, sự nghiệp, kinh tế hoặc công tác,<br />
đặt dưới sự lãnh đạo của cấp uỷ huyện,<br />
quận, thị xã, thành phố trực thuộc<br />
tỉnh...”, và điều 25 điều lệ đảng nêu rõ:<br />
“Đảng lãnh đạo Quân đội nhân dân Việt<br />
<strong>Nam</strong> và Công an nhân dân Việt <strong>Nam</strong><br />
tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt; sự lãnh<br />
đạo của Đảng được tập trung thống nhất<br />
vào Ban Chấp hành Trung ương mà trực<br />
tiếp, thường xuyên là Bộ Chính trị, Ban<br />
Bí thư...“. Nội dung điểm này được<br />
chính thức chép lại vào điều 70 HP:<br />
“...Lực lượng vũ trang nhân dân phải<br />
tuyệt đối trung thành với Đảng Cộng sản<br />
Việt <strong>Nam</strong>, Tổ quốc và nhân dân, có<br />
nhiệm vụ bảo vệ độc lập, chủ quyền,<br />
quát, bất khả xâm phạm và bất khả<br />
nhượng. Dự thảo HP thừa nhận quyền<br />
con người và quyền công dân, nhưng<br />
không quy định nghĩa vụ, trách nhiệm<br />
thi hành của Nhà nước trong việc bảo vệ<br />
các quyền cơ bản đó. Thậm chí, còn tìm<br />
cách giới hạn bằng các luật lệ và quy<br />
định một cách tùy tiện. Điều 16 HP:<br />
„không được lợi dụng quyền con người,<br />
quyền công dân để xâm phạm lợi ích<br />
quốc gia, lợi ích dân tộc, quyền, lợi ích<br />
hợp pháp của người khác„.<br />
Về quyền tự do tôn giáo, dự thảo HP<br />
vừa ban phát vừa nhắc nhở: “Mọi người<br />
có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo,<br />
theo hoặc không theo một tôn giáo nào.<br />
Các tôn giáo bình đẳng trước pháp luật.<br />
Không ai được xâm phạm tự do tín<br />
ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi dụng tín<br />
ngưỡng, tôn giáo để vi phạm pháp<br />
luật...“ (điều 25 HP).<br />
Dân quyền được ghi vào điều 26 HP:<br />
„Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự<br />
do báo chí, được thông tin, hội họp, lập<br />
hội, biểu tình theo quy định của pháp<br />
luật...“.<br />
Nói chung, các quyền con người, và<br />
quyền công dân chỉ được liệt kê trong<br />
dự thảo HP cho có lệ, chứ không có chủ<br />
Tú Anh<br />
Nhân sĩ trí thức Việt <strong>Nam</strong> trong và ngoài<br />
nước thu thập chữ ký kêu gọi hủy bỏ<br />
điều 88 trong Bộ Luật Hình Sự. Báo<br />
Quân Đội Nhân Dân ngày 13/01/2013<br />
cho đây là một âm mưu xóa bỏ chế độ<br />
bằng diễn biến hòa bình. Theo lập luận<br />
này, các công ước Liên Hiệp Quốc công<br />
nhận quyền công dân là "bảo vệ chế độ"<br />
và cao hơn nhân quyền. RFI đặt câu hỏi<br />
với Tổng thư ký Hiệp hội Quốc tế Nhân<br />
quyền (ISHR) Vũ Quốc Dụng từ<br />
Frankfurt, Đức.<br />
RFI : Các trí thức Việt <strong>Nam</strong> cho rằng<br />
Điều 88 ‘‘bóp nghẹt quyền tự do ngôn<br />
luận” và “gây nguy hiểm cho trí thức”,<br />
ISHR đánh giá như thế nào?<br />
Vũ Quốc Dụng : Điều 88 ‘‘Tội tuyên<br />
truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt<br />
<strong>Nam</strong>’’ thuộc về chương ‘‘Các tội xâm<br />
phạm an ninh quốc gia’’của Bộ Luật<br />
Hình Sự Việt <strong>Nam</strong> (BLHS) là một công<br />
cụ đàn áp chính trị chứ không phải là<br />
một điều luật bình thường. Chúng ta có<br />
nhiều minh chứng cho điều này. Trước<br />
hết các từ ngữ và nội hàm của điều này<br />
rất mơ hồ và không được sách luật nào ở<br />
Việt <strong>Nam</strong> giải thích cho thấu đáo.
THÔNG TIN 65 TRANG 21<br />
Ngay cả các luật sư tại Việt <strong>Nam</strong> cũng<br />
bị bắt vì những cáo buộc vi phạm điều<br />
88. Chính luật sư tốt nghiệp ở Mỹ như<br />
Lê Công Định, luật gia tiến sĩ của Pháp<br />
là Cù Huy Hà Vũ, luật sư tốt nghiệp ở<br />
Việt <strong>Nam</strong> như Nguyễn Văn Đài và Lê<br />
Thị Công Nhân, Lê Trần Luật lẫn những<br />
luật gia mới tốt nghiệp như AnhBaSg<br />
Phan Thanh Hải và Tạ Phong Tần cũng<br />
không thể nào hiểu nổi điều 88.<br />
Sự mơ hồ này giúp cho công an, viện<br />
kiểm sát và tòa án tha hồ suy diễn tùy<br />
tiện để bắt giam và kết án. Hơn một trăm<br />
tù nhân chính trị tại Việt <strong>Nam</strong> hiện nay<br />
đều có dính dáng ít nhiều đến những cáo<br />
buộc về tội tuyên truyền chống nhà<br />
nước. Trong những bản kết luận điều tra,<br />
cáo trạng và bản án của họ chúng tôi<br />
thấy lúc nào cũng thấy ẩn hiện điều 88.<br />
Việc dùng tội danh nào để cuối cùng kết<br />
án họ lại là một vấn đề khác nhưng rõ<br />
ràng họ bị làm tội vì không cùng chính<br />
kiến với chế độ cộng sản tại Việt <strong>Nam</strong>.<br />
Cho nên điều 88 - mà nhiều nhà hí họa<br />
đã vẽ thành 2 cái còng số 8 khóa môi<br />
người Việt <strong>Nam</strong> – như một lưỡi kiếm<br />
Damoclès treo lơ lửng trên đầu mọi<br />
người.<br />
Việc áp dụng điều 88 tùy tiện đến nỗi họ<br />
không biết nó sẽ phập xuống lúc nào.<br />
Bắt họ hay xử tội họ lúc nào là quyền<br />
của công an. Hiệp hội Nhân quyền quốc<br />
tế (ISHR) cho rằng việc soạn thảo một<br />
điều luật 88 mơ hồ và việc áp dụng điều<br />
88 một cách tùy tiện là một sự cố ý, cố ý<br />
tạo ra một sự sợ hãi thường trực và<br />
không thể xác định được một cách rõ rệt.<br />
Chính sự sợ hãi này đã bóp nghẹt quyền<br />
tự do ngôn luận trên tất cả các lãnh vực<br />
từ báo chí, thông tin, truyền thông,<br />
internet, đến tư tưởng, tôn giáo, nghệ<br />
thuật, khoa học, nghiên cứu, giảng dạy ở<br />
Việt <strong>Nam</strong> chứ không phải chỉ trong lãnh<br />
vực chính trị và xã hội.<br />
Chính vì vậy mà chúng ta thấy trong<br />
danh sách của bản kêu gọi bỏ điều 88<br />
BLHS và Nghị định 38 vào ngày<br />
25/12/2012 vừa qua đã có chữ ký của<br />
những đại diện rất có uy tín trên tất cả<br />
những lãnh vực này. ISHR cho rằng<br />
những trí thức này đang thực sự lo sợ<br />
khi thấy những phản biện và kiến nghị<br />
hợp pháp về chính sách, bộ máy cầm<br />
quyền có thể dẫn đến việc truy tố họ.<br />
Việc họ lên tiếng tập thể sẽ nhắc nhở<br />
chính quyền Việt <strong>Nam</strong> nên rà soát lại<br />
những điều luật lỗi thời - nhất là những<br />
điều luật hình sự trong chương "Các tội<br />
xâm phạm an ninh quốc gia“.<br />
RFI : Việt <strong>Nam</strong> bị quốc tế chỉ trích về<br />
Điều 88. Vậy Điều 88 có vi phạm quyền<br />
tự do ngôn luận theo luật quốc tế<br />
không?<br />
Vũ Quốc Dụng : Việt <strong>Nam</strong> đã tham gia<br />
ký kết Công ước quốc tế về Quyền Dân<br />
sự và Chính trị (ICCPR) cho nên mọi<br />
người Việt <strong>Nam</strong> và các dân tộc khác trên<br />
thế giới chờ đợi chính quyền Việt <strong>Nam</strong><br />
thành tâm và hoàn toàn tuân thủ những<br />
điều khoản ghi trong đó, kể cả điều 19<br />
về tự do ngôn luận. Liên Hiệp Quốc và<br />
các cơ chế của nó như Ủy ban Nhân<br />
quyền là uỷ ban đảm nhiệm việc giám<br />
sát thi hành ICCPR cũng như Hội đồng<br />
Nhân quyền đã có vô số văn bản để giải<br />
thích điều này. Cho nên việc tìm hiểu<br />
cho rõ và áp dụng cho đúng không phải<br />
là khó.<br />
Chúng tôi xin tóm tắt những vi phạm<br />
của điều 88. Trước hết theo luật quốc tế,<br />
quyền tự do ngôn luận gồm có 2 quyền:<br />
thứ nhất là quyền tự do có quan điểm<br />
riêng và thứ hai là quyền tự do bày tỏ<br />
quan điểm của mình. Xin lấy thí dụ chị<br />
Phạm Thanh Nghiên bị bắt khi đang<br />
ngồi trong nhà riêng và cầm trong tay<br />
một tấm giấy ghi chữ “Hoàng Sa,<br />
Trường Sa là của Việt <strong>Nam</strong>, Phản đối<br />
công hàm bán nước của Phạm Văn<br />
Đồng.” Xin nhấn mạnh là biên bản bắt<br />
chị Nghiên ghi rõ chị bị bắt vì cầm giấy<br />
ngồi trong nhà. Chị Bùi Thị Minh Hằng<br />
bị bắt đưa đi cải tạo vì đã đội nón lá và<br />
quàng khăn ghi chữ “Hoàng Sa –<br />
Trường Sa – Việt <strong>Nam</strong>” ra đứng trước<br />
Nhà thờ. Hai chị đã bị xâm phạm<br />
nghiêm trọng quyền tự do có quan điểm,<br />
mà theo luật quốc tế, là một nhân quyền<br />
tuyệt đối, nghĩa là một nhân quyền<br />
không thể bị giới hạn hay xâm phạm<br />
trong bất cứ hoàn cảnh nào.<br />
Về quyền bày tỏ quan điểm thì điều 19<br />
của ICCPR bao gồm quyền tìm kiếm,<br />
tiếp nhận và phổ biến mọi loại thông tin<br />
trong khi điều 88 thì cấm tuyên truyền,<br />
làm ra, tàng trữ, lưu hành tài liệu chống<br />
Nhà nước Việt <strong>Nam</strong>. Nhà nước Việt<br />
<strong>Nam</strong> là ai, bị thiệt hại quyền lợi gì thì<br />
đến giờ cũng không ai rõ. Tiến sĩ luật Cù<br />
Huy Hà Vũ yêu cầu được đối chất với<br />
đại diện Nhà nước, là người bị xem là bị<br />
hại trong vụ án của ông, nhưng không<br />
được. Công an Việt <strong>Nam</strong> bắt cả những<br />
người nhận được bài từ một địa chỉ<br />
email không quen biết, buộc tội cả<br />
những bài viết chưa phổ biến tìm thấy<br />
trên máy tính, và thường xuyên dẫn<br />
chứng bằng những bài viết và bài phỏng<br />
vấn trên các cơ quan truyền thông có uy<br />
tín quốc tế.<br />
Điều 88 đi ngược hoàn toàn với tinh<br />
thần của điều 19 của bản ICCPR và<br />
quyền tự do ngôn luận được diễn giải rất<br />
rõ trong các bình luận luật học của Uỷ<br />
Ban Nhân quyền LHQ. Việc giam giữ<br />
công dân Việt <strong>Nam</strong> theo điều 88 đã<br />
nhiều lần bị các cơ quan LHQ lên án, cụ<br />
thể, Cao ủy Nhân quyền LHQ và Tổ<br />
Công tác về Giam giữ Tùy Tiện của Hội<br />
đồng Nhân quyền LHQ đã phải nhiều<br />
lần can thiệp trong năm qua. Ngay cả<br />
Báo cáo viên Đặc biệt về Tự do Ngôn<br />
luận của LHQ cũng không được sang<br />
thăm Việt <strong>Nam</strong> mặc dù đã có yêu cầu từ<br />
năm 2002.<br />
Tôi còn nhớ trong đợt Cứu xét Báo cáo<br />
Định kỳ toàn Thế giới về Nhân quyền<br />
hồi năm 2009, đề tài vi phạm quyền tự<br />
do ngôn luận tại Việt <strong>Nam</strong> là đề tài bị<br />
nhiều quốc gia phê bình nhất. Chúng ta<br />
cần biết rằng Điều 88 ra đời năm 1999,<br />
nghĩa là, 17 năm sau khi Việt <strong>Nam</strong> gia<br />
nhập ICCPR. Tại sao lúc đó - năm 1999<br />
- và ngay cả đến bây giờ điều 88 không<br />
chịu thích ứng với điều ước quốc tế này<br />
cho thấy Việt <strong>Nam</strong> không nội luật hóa<br />
những cam kết quốc tế và rõ ràng không<br />
thực tâm thi hành những cam kết.<br />
RFI : Lý do an ninh quốc gia thường<br />
được chính quyền Việt <strong>Nam</strong> đưa ra để<br />
giới hạn quyền tự do ngôn luận. Vậy lý<br />
do này có xác đáng không ?<br />
Vũ Quốc Dụng : Chính luật quốc tế<br />
cũng không quan niệm rằng quyền tự do<br />
cá nhân phải tuyệt đối nên điều 19 của<br />
ICCPR cũng có đặt ra những giới hạn.<br />
Nhưng những giới hạn này phải hợp lý<br />
để không làm triệt tiêu chính cái quyền<br />
tự do ngôn luận. Luật quốc tế biết rằng<br />
việc giới hạn rất dễ bị lợi dụng và lạm<br />
dụng nên đã đưa ra những qui định rất<br />
chặt chẽ.<br />
Như đã trình bày ở trên, điều 19 của<br />
ICCPR không cho phép giới hạn quyền<br />
tự do có quan điểm vì nó là một quyền<br />
tuyệt đối. Đối với quyền bày tỏ quan<br />
điểm thì điều 19 cho phép giới hạn để<br />
bảo vệ an ninh quốc gia, nhưng bắt phải<br />
ra luật đặc biệt thích ứng với hoàn cảnh<br />
ngoại lệ này. Trước hết luật quốc tế hiểu<br />
“nhu cầu bảo vệ an ninh quốc gia” là khi<br />
có xảy ra tình trạng khẩn trương thực sự<br />
đe dọa sinh mạng toàn quốc gia và Nhà<br />
nước chính thức công bố tình trạng khẩn<br />
trương này. Thứ đến, trong đạo luật liên<br />
quan, mục đích của việc giới hạn phải<br />
được định nghĩa rõ ràng, những biện<br />
pháp đưa ra phải liên quan trực tiếp đến<br />
mục đích và mức độ của những biện<br />
pháp phải có chừng mực tương xứng với<br />
mục đích nêu ra.<br />
Điều 88 không thỏa mãn những điều<br />
kiện kể trên. Việt <strong>Nam</strong> đã có hòa bình<br />
trong bao năm nay và chưa bao giờ ban<br />
bố tình trạng khẩn trương vì quốc gia bị<br />
đe dọa toàn diện. Cho nên phải hiểu là<br />
cụm từ “an ninh quốc gia” được dùng<br />
trong BLHS chỉ là sự an toàn của chế độ<br />
cộng sản đương quyền và do đó không<br />
phải là trường hợp để áp dụng những
THÔNG TIN 65 TRANG 22<br />
giới hạn theo khoản 3 của điều 19<br />
ICCPR.<br />
Có một bài trước đây trên tờ Quân Đội<br />
Nhân Dân cũng nêu ra quyền tự quyết về<br />
chính trị theo ICCPR để biện minh rằng<br />
chế độ chính trị hiện nay cần được bảo<br />
vệ. Trong luât quốc tế quyền tự quyết<br />
ghép khái niệm chỗ kia để biện hộ cho<br />
lập trường nhân quyền cá biệt của Việt<br />
<strong>Nam</strong>. Việc làm này sẽ làm cho người<br />
dân Việt <strong>Nam</strong> hiểu sai luật nhân quyền<br />
quốc tế và càng làm cho Việt <strong>Nam</strong> khó<br />
hội nhập với quốc tế về mặt nhân quyền.<br />
http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20130116-<br />
Chiến thắng “Hà Nội-Điện Biên Phủ<br />
trên không.”<br />
Tại buổi tiếp Phó thủ tướng Nguyễn<br />
Thiện Nhân khẳng định rằng Việt <strong>Nam</strong><br />
mãi mãi trân trọng và biết ơn sâu sắc<br />
sự giúp đỡ chí tình, trong sáng về vật<br />
chất và tinh thần mà nhân dân và các<br />
dân tộc liên quan đến tư cách chính trị viet-nam-tach-nhan-quyen-ra-khoi-quyencong-dan-de-tran-ap-tu-do<br />
cho nhân dân Việt <strong>Nam</strong> trong những<br />
lực lượng vũ trang Trung Quốc đã dành<br />
trên trường quốc tế của một quốc gia,<br />
nghĩa là 1 trong 3 tư cách: Độc lập, bị đô<br />
* * *<br />
năm tháng khó khăn của cuộc kháng<br />
hộ hay bị bảo hộ; chứ không liên quan<br />
Bên đang thua<br />
chiến vì độc lập, tự do, thống nhất đất<br />
đến thể chế chính trị của một nước. Việc<br />
nước và xây dựng Tổ quốc.<br />
mạo xưng quyền tự quyết dẫn đến hiểu<br />
cuộc<br />
Phó Thủ tướng nhấn mạnh hợp tác quốc<br />
lầm cho rằng chính quyền có toàn quyền<br />
phòng là trụ cột quan trọng trong quan<br />
xử lý người dân và không cho bất cứ<br />
hệ đối tác chiến lược toàn diện giữa Việt<br />
quốc gia nào can thiệp vào.<br />
Thục-Quyên<br />
<strong>Nam</strong> và Trung Quốc; trong đó có trao<br />
RFI : Quyền công dân và nghĩa vụ công Còn có lối thoát nào cho dân tộc Việt đổi đoàn của Quân chủng Phòng khôngdân<br />
được hiểu thế nào trong quan niệm <strong>Nam</strong> hay không?<br />
Không quân hai nước và hợp tác đào<br />
nhân quyền ?<br />
Ngày 28/12/2012 Thông tấn xã Việt tạo giữa hai Bộ Quốc phòng, bao gồm<br />
Vũ Quốc Dụng : Quyền công dân là <strong>Nam</strong> đã đăng một bản tin tóm gọn một đạo tạo quân nhân Việt <strong>Nam</strong> tại các cơ<br />
quyền của những người có quốc tịch của sự thật lịch sử có lẽ có tính cách quyết sở đào tạo của Không quân Trung Quốc.<br />
một quốc gia và được Hiến pháp và luật định về số phận dân tộc Việt <strong>Nam</strong>. Bản Lòng mãi mãi biết ơn và trân trọng<br />
pháp nước đó bảo vệ. Nhân quyền là tin hòan tòan có gía trị chính thức vì Không biết ngôn từ TTXVN xử dụng<br />
quyền của con người, vì họ là người, có TTXVN được định nghĩa "Là cơ quan trong bản tin bằng tiếng Trung Hoa và<br />
giá trị đối với mọi người ở mọi nơi trên sự nghiệp thuộc Chính phủ, TTXVN tiếng Nga ra sao, chỉ biết trong các bản<br />
thế giới, và được luật pháp quốc tế định thực hiện chức năng thông tấn Nhà nước tiếng Anh,Pháp và Tây Ban Nha ,tiếp<br />
nghĩa và bảo vệ. Nói chung quyền công trong việc phát tin, văn kiện chính thức theo Phó thủ tướng NTNhân, đại tướng<br />
dân không được phép mâu thuẫn với của Đảng và Nhà nước." ̣(1) Xin trích Phùng quang Thanh, Bộ trưởng bộ quốc<br />
nhân quyền phổ quát. Nếu có mâu thuẫn một phần bản tin như sau: (2)<br />
phòng, cũng đã tiếp rước riêng hai viên<br />
hay khác biệt thì có thể xảy ra tình trạng Chiều 28/12, tại trụ sở Chính phủ, Phó tướng Nga và Trung Hoa kể trên , và<br />
vi phạm nhân quyền.<br />
Thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân đã tiếp ngỏ lời mong muốn tiếp tục tăng cường<br />
Trong trường hợp này, nếu quốc gia đó Trung tướng Bondarev Viktor hợp tác quân sự chặt chẽ về nhiều mặt,<br />
là thành viên của một công ước quốc tế Nikolaevich, Tổng Tư lệnh Không quân đặc biệt là đào tạo quân nhân VN.<br />
thì cơ chế giám sát của công ước này sẽ Liên bang Nga, sang thăm Việt <strong>Nam</strong> và Những bản tin ngọai ngữ này đều bắt<br />
xem xét trường hợp vi phạm. Nếu không dự Lễ kỷ niệm 40 năm Chiến thắng “Hà đầu bằng những lời nhấn mạnh lòng biết<br />
tham gia bất cứ công ước nào và vụ vi Nội-Điện Biên Phủ trên không.” ơn vô tận của nhà cầm quyền VN cũng<br />
phạm nhân quyền là nghiêm trọng thì Phó Thủ tướng nhấn mạnh rằng Việt như long trọng xác nhận sự có mặt và<br />
Hội đồng Nhân quyền và các cơ chế của <strong>Nam</strong> mãi mãi trân trọng và biết ơn sâu đóng góp quan trọng của quân đội Nga<br />
nó vẫn tiến hành xem xét. Cho nên sắc sự giúp đỡ chí tình, trong sáng về và Trung Quốc trong cuộc nội chiến vì ý<br />
không thể tách quyền công dân ra khỏi vật chất và tinh thần mà nhân dân và thức hệ tại VN vừa qua, điều mà đảng<br />
nhân quyền được và một quốc gia không các lực lượng vũ trang Liên Xô trước cộng sản VN luôn gián tiếp phủ nhận<br />
thể tùy tiện mà xử lý công dân của mình đây, Liên bang Nga ngày nay đã dành trong suốt cuộc chiến cho đến nay, để có<br />
được. Lý luận cho rằng mỗi nước có cho nhân dân Việt <strong>Nam</strong> trong những thể mô tả sự có mặt của quân đội Mỹ tại<br />
quyền xét xử công dân phạm pháp của năm tháng khó khăn của cuộc kháng miền <strong>Nam</strong> VN như một sự xâm lăng<br />
mình theo luật riêng là đúng, nếu luật và chiến vì độc lập, tự do, thống nhất đất lãnh thổ một nước nhược tiểu bởi một<br />
việc xét xử không vi phạm luật nhân nước và xây dựng Tổ quốc...<br />
cường quốc trước dư luận thế giới .<br />
quyền quốc tế, và là sai nếu vi phạm luật Trung tướng Bondarev Viktor Đáng để ý là bản tiếng Pháp được kết<br />
nhân quyền quốc tế.<br />
Nhikolaevich khẳng định rằng hợp tác thúc bằng câu Il a demandé aux forces<br />
Trong tinh thần đó, điều 29 của Tuyên quốc phòng là trụ cột quan trọng trong armées russes et chinoises de rechercher<br />
ngôn Nhân quyền Quốc tế, đưa ra trách quan hệ đối tác chiến lược toàn diện et de fournir des documents relatifs à<br />
nhiệm hỗ tương giữa công dân và Nhà giữa Việt <strong>Nam</strong> và Liên bang Nga. Trong leur soutien au Vietnam pendant la<br />
nước. Theo đó, người công dân phải có đó có trao đổi đoàn của Quân chủng guerre / Ông ta (PQThanh) đã yêu cầu<br />
nghĩa vụ đối với "cái cộng đồng mà chỉ Phòng không-Không quân hai nước và quân đội Nga và Trung Quốc tìm kiếm<br />
trong đó họ mới có thể phát triển một hợp tác đào tạo giữa hai Bộ Quốc và cung cấp tài liệu về sự hỗ trợ của họ<br />
cách toàn vẹn tự do và nhân cách của phòng, bao gồm đào tạo quân nhân Việt trong cuộc chiến tranh Việt <strong>Nam</strong>.<br />
mình“ trong những giới hạn chính đáng <strong>Nam</strong> tại các cơ sở đào tạo của Không Hình thức xác nhận rõ ràng và tuyên<br />
của một xã hội dân chủ. Cho nên ở đây quân Nga...<br />
dương công trạng hai quân đội Nga và<br />
vấn đề nghĩa vụ công dân chỉ đặt ra khi Chiều cùng ngày, tại trụ sở Chính phủ, Trung Quốc bởi cả vị Phó tổng thống lẫn<br />
nhà nước cũng phải hoàn thành nhiệm Phó thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân đã vị Bộ trưởng bộ quốc phòng VN, sau 38<br />
vụ bảo đảm đầy đủ các nhân quyền cho tiếp Thiếu tướng Wang Yi Sheng(Vương năm vênh vang chiến thắng vĩ đại chỉ<br />
công dân.<br />
Nghĩa Sinh), Phó Tham mưu trưởng bằng sự lãnh đạo tài tình của Đảng,<br />
Nói chung, những bài báo viết về nhân Quân chủng Không quân, Quân Giải Bác Hồ và Quân ủy Trung ương (3)<br />
quyền trên tờ Quân Đội Nhân Dân phóng Nhân dân Trung Quốc nhân dịp cho thấy những "chính phủ và nhân dân<br />
thường có cố tình cắt xén chỗ này, lắp sang thăm và dự Lễ kỷ niệm 40 năm các nước XHCN anh em" không cho
THÔNG TIN 65 TRANG 23<br />
phép đảng CSVN quên ơn họ và đang<br />
nhắc nhở đòi nợ .<br />
Lời yêu cầu của đại tướng PQThanh<br />
không rõ sẽ được các đồng chí các nước<br />
đàn anh hiểu như một lời vô ơn bạc<br />
nghĩa ám chỉ sự hổ trợ của họ không<br />
đáng kể nên VN không hề có tài liệu liên<br />
quan, hay chỉ là một lời biện bạch ấu trĩ<br />
lý do đảng CSVN lỡ "quên" không ca<br />
tụng "sự giúp đỡ chí tình, trong sáng về<br />
vật chất và tinh thần " của họ bao nhiêu<br />
năm nay. Nhưng chắc chắn các đồng chí<br />
đàn anh sẽ tiếp tục kiên trì trong vấn đề<br />
thu nợ.<br />
Mạng lưới Trung Cộng<br />
Đằng đẵng 38 năm Trung Cộng đã thu<br />
nợ bằng đủ mọi cách và dưới đủ mọi<br />
hình thức.Người dân VN đã được mài<br />
dũa bằng những huyền thọai chiến thắng<br />
thực dân và quân xâm lăng để không còn<br />
đủ bén nhậy nhận định mối nguy. Ngày<br />
nay tỉnh dậy thấy "thực dân Vàng" là<br />
Trung cộng đã nắm trọn đời sống kinh<br />
tế đất nước, quân xâm lăng vì không mắt<br />
xanh mũi lõ nên đã tràn ngập quê hương<br />
, từ kín đáo tới lộ liễu, mà đã không gây<br />
"sốc" .<br />
Có ai, cơ quan nào đã lưu tâm tìm cách<br />
xác định con số những người Trung Hoa<br />
đang chính thức và không chính thức có<br />
mặt tại VN hay không?<br />
Chiếu bản đồ, Việt <strong>Nam</strong> "là một quốc<br />
gia nằm ở phía đông bán đảo Đông<br />
Dương, thuộc khu vực Đông <strong>Nam</strong> Á.<br />
Việt <strong>Nam</strong> phía bắc giáp Trung Quốc,<br />
phía tây giáp Lào và Campuchia, phía<br />
tây nam giáp vịnh Thái Lan, phía đông<br />
và phía nam giáp biển Đông và có hơn<br />
4.000 hòn đảo, bãi đá ngầm lớn nhỏ,<br />
gần và xa bờ, có vùng nội thủy, lãnh hải,<br />
vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa<br />
được Chính phủ việt <strong>Nam</strong> xác định gần<br />
gấp ba lần diện tích đất liền (khoảng<br />
trên 1 triệu km²). (4)<br />
Theo nhà nghiên cứu Mai Thái<br />
Lĩnh,"nếu tính tất cả các vi phạm lớn<br />
nhỏ, tính từ 1949 đến 1979 phía Trung<br />
Quốc (tức Trung Hoa cộng sản) đã lấn<br />
chiếm lãnh thổ Việt <strong>Nam</strong> ở 90 điểm trên<br />
toàn tuyến biên giới Việt-Trung . Như<br />
vậy không thể nói là quan hệ Việt-Trung<br />
chỉ xấu đi trong giai đoạn 1979-1989.<br />
Ngay từ giữa thập niên 1950, nghĩa là<br />
giữa lúc tình cảm cộng sản Việt-Trung<br />
còn nồng thắm, đã bắt đầu hình thành<br />
những mầm mống xấu, những âm mưu<br />
đen tối...<br />
Trong khi nhiều vị trí hiểm yếu ở vùng<br />
biên giới Việt-Trung đã trở thành “chợ<br />
trời biên giới” (ví dụ: cửa khẩu Tân<br />
Thanh), trong khi hai bên đang tích cực<br />
thúc đẩy sự ra đời của các “khu hợp tác<br />
kinh tế xuyên biên giới” thì bản đồ chi<br />
tiết về vùng biên giới Việt-Trung vẫn<br />
còn là “bí mật quốc gia”, thông tin về<br />
vùng này vẫn là thông tin một chiều, mù<br />
mờ và không có giá trị khoa học. Người<br />
ta có cảm tưởng các cấp có thẩm quyền<br />
vẫn tìm cách che giấu, không muốn cho<br />
ngýời dân hiểu biết rõ ràng, cụ thể về<br />
tình hình đường biên giới mới. Việc vội<br />
vã nhổ bỏ các cột mốc cũ để đưa vào<br />
“viện bảo tàng” lại càng làm tăng thêm<br />
sự nghi ngờ đó. (5)<br />
Theo Chân Mây trong bài "Diễn Biến Sự<br />
Kiện Thủ Tiêu Cột Mốc Biên Giới Việt<br />
<strong>Nam</strong> Trung Quốc" (6)Khi bộ văn<br />
bản “Trung Việt Lục Địa Biên Giới<br />
Điều Ước” hoàn thành, hai bên Trung-<br />
Việt tiếp tục đi vào công tác giải tỏa các<br />
khu vực gài mìn, tức là những vùng đất<br />
biên giới trên lãnh thổ Việt <strong>Nam</strong>. Một<br />
cách tự nhiên, những vùng trong qui<br />
hoạch gỡ mìn được dựng bảng bằng<br />
tiếng Trung và người dân trong khu vực<br />
trở thành công dân Trung Quốc.<br />
Trong thực tế, dọc theo biên giới<br />
TrungQuốc-Việt <strong>Nam</strong> phía Bắc gần như<br />
là vùng bỏ ngỏ, nơi sự qua lại buôn bán<br />
tại các chợ trời hay chợ biên giới như<br />
Mừờng Nhé, hòan tòan dễ dàng không<br />
kiểm sóat giấy tờ. Điều này cắt nghĩa<br />
nạn buôn người mà theo tin Quốc hội<br />
Âu Châu (7) có khỏang 4.500 đàn bà và<br />
trẻ em đã bị bắt cóc hoặc mua từ VN<br />
đem qua Trung Quốc trong khỏang thời<br />
gian từ 1998 cho tới đầu năm 2010. Cho<br />
tới nay các báo trong nước vẫn tiếp tục<br />
đều đặn đăng tin về những đường dây<br />
mãi dâm và ma túy, nhưng có vẻ câu hỏi<br />
về sự vắng mặt hay bất lực của công an<br />
cảnh sát VN không được đặt ra. Hay<br />
không dám đặt ra?<br />
Và lẽ dĩ nhiên không ai nhắc tới sự<br />
thâm nhập của người Hoa vào đất Việt.<br />
Sự kiện không được nhắc tới, những<br />
người dân biết suy nghĩ không được lên<br />
tiếng , nên nhà cầm quyền VN rảnh tay<br />
thi hành chương trình mãi mãi trân<br />
trọng và biết ơn sâu sắc đối với Trung<br />
Hoa.<br />
Phía Tây, VN giáp Lào và<br />
Campuchia.(Cam Bốt)<br />
Song song với việc xâm nhập VN, theo<br />
tin tức quốc tế (8) Trung Quốc đã biến<br />
Lào thành một nước chư hầu ,hay gần<br />
như một tỉnh của họ.Trung Quốc là<br />
nước đứng hàng đầu trong danh sách các<br />
nước đầu tư vào Lào trong nhiều ngành<br />
và nhiều nơi , như quặng mỏ, đập thủy<br />
điện, nông nghiệp...Thượng tuần tháng<br />
11/2012 đúng thời điểm hội nghị Á Âu<br />
(ASEM) lần thứ 9 tại Lào,Trung Hoa<br />
cho loan tải tin cho Lào vay 7tỉ USD để<br />
lập tuyến đường xe lửa cao tốc 400 cây<br />
số xuyên qua rừng núi Lào , nối tiếp<br />
đường cao tốc Trung Hoa từ Côn Minh<br />
(thủ phủ Vân <strong>Nam</strong>) để tới Viên Chăn<br />
(Vạn Tượng), do công ty Hoa và công<br />
nhân Hoa đảm nhận. Vì lên tiếng báo<br />
động nhà cầm quyền Lào áp bức dân<br />
phải nhượng đất với gía rẻ mạt trong<br />
vùng xây đường sắt, ngòai những nhân<br />
vật người Lào bị mất tích, ngay chính<br />
giám đốc của Helvetas,một tổ chức phi<br />
chính phủ NGO Thụy Sĩ đã bị trục xuất,<br />
chỉ trong thời hạn 48 tiếng sau khi được<br />
loan báo.<br />
Bên Cam Bốt, sau khi Thủ tướng Lý<br />
Bằng đem 150 "doanh gia" cán bộ của<br />
hệ thống kinh tế Trung Quốc qua VN<br />
tham dự đại hội đảng CS thứ 8 năm<br />
1996 , qua năm sau, giới đầu tư Đài<br />
Loan tại Cam Bốt cũng bị đẩy ra ngoài<br />
và Trung Quốc tiến sâu vào mặt trận<br />
kinh tế nắm hòan tòan ảnh hưởng chính<br />
trị tại nước này.(9)<br />
Từ 2010 Bắc Kinh đã tiến vào giai đọan<br />
2, tích cực viện trợ quân sự cho Cam<br />
Bốt với khỏan tiền hàng năm lên tới trên<br />
5 triệu USD. Năm 2012, Bắc Kinh cam<br />
kết đầu tư 8 tỷ đôla vào nước này, một<br />
lượng tương đương 2/3 toàn bộ nền kinh<br />
tế xứ Chùa tháp. Đầu năm 2013 các<br />
quan chức cao cấp của Bộ Hỏa xa Trung<br />
Quốc đã ký thỏa thuận thiết kế, cấp vốn<br />
và xây dựng một cảng biển và đường xe<br />
lửa dài 404km nối Đền Preah Vihear<br />
(nơi cuộc tranh chấp biên giới Cam Bốt-<br />
Thái Lan còn đang tiếp diễn) với tỉnh<br />
Koh Kong trên bờ Vịnh Thái Lan, giáp<br />
ranh với Hà Tiên. Người Hoa đã tràn<br />
ngập những thành phố và xây cả nhà<br />
máy, xửơng cưa trong rừng tại vùng này.<br />
Dọc theo biên giới Việt -Cam Bốt người<br />
Hoa nắm vững trong tay họ những sòng<br />
bạc, những ổ mãi dâm, và lác đác lại có<br />
những cuộc tấn công"bắn nhầm" người<br />
Việt.<br />
Âm mưu bành trướng về phía <strong>Nam</strong> của<br />
Trung Quốc đã đạt tới mục tiêu ôm dọc<br />
theo trọn chiều dài của VN từ Bắc xuống<br />
cực <strong>Nam</strong> ra tới biển.Và với Biển Đông<br />
đang dậy sóng vì hàng ngàn tàu bè trung<br />
cộng tung hoành ngang dọc,thì bất cứ<br />
lúc nào thế gọng kềm này cũng có thể<br />
xiết lại.<br />
Trong khi đó nhiều vùng đất trên lãnh<br />
thổ Việt đã lọt vào tay người Hoa:<br />
Mười tỉnh (10) Lạng Sơn, Quảng Ninh,<br />
Cao Bằng, Thanh Hóa , Nghệ An, Hà<br />
Tĩnh, Quảng <strong>Nam</strong>, Bình Định, Kon<br />
Tum, Bình Dương. đã cho các các<br />
doanh nghiệp nước ngoài thuê đất rừng<br />
dài hạn (50 năm) trồng rừng nguyên liệu<br />
với tổng diện tích dự kiến là 305.353 ha,<br />
trong đó các doanh nghiệp từ<br />
Hongkong, Đài Loan, Trung Quốc<br />
chiếm trên 264 ngàn ha, 87% ở các tỉnh<br />
xung yếu biên giới, bất kể đến vấn đề an<br />
ninh quôc phòng. Tại Nghệ An có
THÔNG TIN 65 TRANG 24<br />
đường 7 và 8 sang Lào. Ở Quảng <strong>Nam</strong>,<br />
có đường thuận tiện đi lên Tây Nguyên,<br />
qua Cam Bốt..<br />
Tài nguyên khóang sản VN phân bố rải<br />
rác khắp nước, từ than, apatít, bauxít,<br />
titan, đất hiếm,tới vàng, chì – kẽm, thiếc,<br />
vonfram, sắt, đồng, antimon, fluorít, cát<br />
thuỷ tinh, cao lanh, graphít, mangan,<br />
barít, niken, fenspat, điatomit,<br />
bentônít,……phần lớn được khai thác<br />
bởi các công ty và công nhân Hoa.<br />
Theo bài "NHỮNG ĐIỂM NÓNG MÔI<br />
TRƯỜNG TRONG HOẠT ĐỘNG<br />
KHAI THÁC MỎ Ở VIỆT NAM" (11)<br />
Các khoáng sản được khai thác chủ yếu<br />
là than, quặng sắt, titan, đồng; đá cát<br />
sỏi làm vật liệu xây dựng; nguyên liệu<br />
hoá chất, công nghiệp như apatit,<br />
pyrit,… Số lượng mỏ đang được khai<br />
thác một số khoáng sản chủ yếu bao<br />
gồm: than (53), than bùn (21), sắt (22),<br />
thiếc (12), vàng (11), mangan (10), chì<br />
kẽm (8), titan (17), đá vật liệu xây dựng<br />
thông thường (433), đá xi măng (37), đá<br />
ốp lát (27), đá phụ gia xi măng (5), sét<br />
gạch ngói (88), cát, sỏi xây dựng (81),<br />
sét xi măng (13), đôlômít (8), cao lanh<br />
(14),…<br />
và câu hỏi cấp bách là con số người và<br />
ảnh hưởng của Trung Quốc trong những<br />
vùng này trầm trọng tới mức nào? Có<br />
bao nhiêu tiếng kêu báo động của người<br />
dân đã tắt nghỉm như trường hợp đất Sa<br />
Vĩ, địa đầu tổ quốc, bị công ty Hoa thuê<br />
50 năm làm sân Golf?<br />
Ông Dương Văn Cơ, Phó Chủ tịch<br />
Thường trực Thành phố Móng Cái nhẩm<br />
tính, trên địa bàn đã có 25 dự án đầu tư<br />
nước ngoài, số vốn đạt gần 300 triệu<br />
USD. Trong đó, có tới 3/4 là dự án này<br />
của các nhà đầu tư Trung Quốc, còn lại<br />
là hình thức liên doanh giữa nhà đầu tư<br />
Trung Quốc và doanh nghiệp tại địa<br />
phương.<br />
Mạng lưới Liên Bang Nga<br />
Cho tới cuối năm 1991 Việt <strong>Nam</strong> luôn<br />
coi sự có mặt của Liên Xô là đối trọng<br />
chống lại mọi đe dọa tiềm tàng từ phía<br />
Trung Quốc. Sau khi Liên Xô tan rã ,<br />
Liên Bang Nga đã phải trải qua nhiều<br />
giai đoạn khủng hỏang chính trị ,và nền<br />
kinh tế suy thoái không cho phép Nga<br />
duy trì ảnh hưởng cũ tại những nước<br />
đàn em .Tại VN đã có một sự cắt giảm<br />
quân đội cụ thể và năm 2002 thì Nga rút<br />
nốt số quân ít ỏi còn lại tại vịnh Cam<br />
Ranh.<br />
Dưới sự lãnh đạo của Tổng thống V.<br />
Putin, Nga đã tạm đi vào ổn định, phục<br />
hồi và trên đường phát triển. Với nhãn<br />
quan chính trị chiến lược, với kinh<br />
nghiệm dày dặn của một cựu sĩ quan<br />
tình báo KGB, Putin đẩy mạnh tham<br />
vọng lấy lại vị thế và tiếng nói của Liên<br />
Bang Nga trong khu vực và cao hơn nữa<br />
có thể là việc trở lại vị thế của Liên<br />
Bang Xô viết trong một hoàn cảnh hoàn<br />
toàn mới.<br />
Gần đây Putin công khai tuyên bố ưu<br />
tiên thể hiện vai trò của Nga trong khu<br />
vực phát triển năng động của châu Á-<br />
Thái bình Dương .Đồng thời Phó Thủ<br />
tướng Dmitry Rogozin tin tưởng sự phát<br />
triển của ngành công nghiệp quốc phòng<br />
sẽ đưa Nga trở lại vị thế của một nước<br />
công nghiệp hàng đầu.(12)<br />
Tham vọng của Putin rất phù hợp với<br />
ước mơ của VN trở lại thế tam giác<br />
Việt-Trung Quốc-Liên Xô ngày xưa và<br />
trong bối cảnh hiểm nghèo hiện nay của<br />
giấc mơ bá quyền Trung quốc, Việt <strong>Nam</strong><br />
đã mừng rỡ chào đón Nga với hàng loạt<br />
hợp đồng lớn mua vũ khí (13) và trở<br />
thành khách hàng lớn thứ 3 trên thế giới<br />
của Nga, sau Ấn Độ và Venezuela.<br />
Đầu năm 2009, Nga đã ký với Việt <strong>Nam</strong><br />
hợp đồng trị giá gần 400 triệu USD cung<br />
cấp 8 máy bay chiến đấu đa năng Su-<br />
30MK2 không có vũ khí kèm theo.<br />
Tháng 2/2010, hai bên ký hợp đồng thứ<br />
hai cung cấp 12 Su-30MK2 kèm theo vũ<br />
khí hàng không, trị giá gần 1 tỷ USD.<br />
Hợp đồng này còn cung cấp vũ khí hàng<br />
không và phụ tùng cho lô Su-30MK2<br />
đầu tiên đặt hàng năm 2009. Cuối năm<br />
2009 trong chuyến thăm chính thức của<br />
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tại Liên<br />
bang Nga ,Việt <strong>Nam</strong> đã đặt mua 6 tàu<br />
ngầm Kilo 636 với giá 2 tỷ USD. Đây<br />
là một trong những hợp đồng lớn nhất<br />
lịch sử xuất khẩu khí tài hải quân của<br />
Nga.<br />
Năm 2011, Việt <strong>Nam</strong> cũng lần lượt nhận<br />
2 tàu hộ vệ tên lửa Đinh Tiên Hoàng và<br />
Lý Thái Tổ. Hợp đồng này trị giá 350<br />
triệu USD được ký vào năm 2006. Vào<br />
năm 2010 và 2011, Việt <strong>Nam</strong> đã nhận<br />
được 2 hệ thống tên lửa phòng thủ ven<br />
bờ tiên tiến K-300P Bastion-P.<br />
Nga đáp lại tấm thạnh tình của VN bằng<br />
lời hứa hẹn sẽ (14)<br />
"Ưu tiên đơn đặt hàng tàu ngầm của<br />
Việt <strong>Nam</strong>" . Chuyên gia quân sự Victor<br />
Litovkin, biên tập viên tờ "Quan sát<br />
quân sự độc lập" của Nga quảng cáo:<br />
“Thật khó đánh giá hết ý nghĩa của<br />
những tàu ngầm này đối với Việt <strong>Nam</strong>.<br />
Với sự tham gia của tàu ngầm Kilo, Việt<br />
<strong>Nam</strong> sẽ bảo vệ hiệu quả hơn nữa lãnh<br />
hải và vùng biển kinh tế, các hải đảo và<br />
giàn khoan ngoài khơi.<br />
và những ký kết giữa Tổng thống Putin<br />
và Chủ tịch nước Trương Tấn Sang<br />
tháng 7/2012:<br />
... Hai Bên khẳng định sẽ tiếp tục tăng<br />
cường hợp tác trong lĩnh vực thăm dò<br />
khai thác dầu khí trên thềm lục địa Việt<br />
<strong>Nam</strong>, phù hợp với luật pháp quốc tế,<br />
trước hết là Công ước Liên Hợp quốc về<br />
Luật Biển năm 1982.Hai Bên ghi nhận<br />
rằng, hợp tác kỹ thuật quân sự và quan<br />
hệ đối tác trong lĩnh vực quốc phòng -<br />
an ninh không ngừng phát triển, phù<br />
hợp với các nguyên tắc cơ bản của luật<br />
pháp quốc tế và góp phần cùng nhau đối<br />
phó với các thách thức và nguy cơ an<br />
ninh mới, vì hòa bình, ổn định và phát<br />
triển bền vững ở khu vực châu Á-Thái<br />
Bình Dương… xây dựng một trật tự thế<br />
giới mới, dựa trên các nguyên tắc đa<br />
phương, tính tối thượng của luật pháp<br />
quốc tế, các nguyên tắc cơ bản của Hiến<br />
chương Liên Hợp Quốc, bao gồm tôn<br />
trọng chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ quốc<br />
gia và không can thiệp vào công việc nội<br />
bộ của các quốc gia...<br />
Chủ tịch nước Việt <strong>Nam</strong> Trương Tấn<br />
Sang tuyên bố ủng hộ đường lối chiến<br />
lược của Lãnh đạo Nga nhằm không<br />
ngừng củng cố vị thế của Liên bang Nga<br />
ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương, vì<br />
lợi ích hòa bình và phát triển bền vững ở<br />
khu vực này.<br />
Hai Bên ủng hộ việc thành lập ở khu vực<br />
châu Á-Thái Bình Dương một cấu trúc<br />
an ninh mở, minh bạch, bình đẳng và<br />
hợp tác, được xây dựng trên các quy<br />
định của luật pháp quốc tế, nguyên tắc<br />
không liên minh và tính đến lợi ích hợp<br />
pháp của tất cả các nước...<br />
Cách loan tin của bộ ngọai giao VN<br />
nhằm quảng bá tình hình giao thiệp<br />
"không ngừng được củng cố và phát<br />
triển tốt đẹp" giữa Việt <strong>Nam</strong> và Liên<br />
bang Nga, nhất là việc " nâng cấp quan<br />
hệ đối tác chiến lược toàn diện" đang cố<br />
gắng gây hiệu lực tuyên truyền mạnh lên<br />
niềm tin của người dân Việt vào sự sáng<br />
suốt của chính phủ VN trong đường lối<br />
và chính sách đối ngoại, đặc biệt liên<br />
quan đến khu vực châu Á-Thái Bình<br />
Dương.<br />
Điển hình cho hiệu lực tuyên truyền này<br />
là số lượng bài trên các báo lề phải cũng<br />
như lề trái và cả trên mạng loan tin về<br />
sức mạnh quân sự cũng như công nghiệp<br />
phòng không của Nga. Những bài về<br />
những tranh chấp khi xưa giữa Liên Xô<br />
và Trung Cộng cũng đang được chú tâm<br />
khai thác với dụng ý nêu cao sức mạnh<br />
quân sự của Nga vượt xa Trung Quốc.<br />
Để đi tới kết luận gián tiếp là sự có mặt<br />
của Nga tại VN trong mọi lãnh vực là<br />
một lọai bảo hiểm để đối đầu với sự tràn<br />
ngập VN của Trung Quốc .<br />
Nhưng đối diện với mộng bá quyền và<br />
ảnh hưởng kinh tế vũ bão của Trung<br />
Quốc trong thế giới, Việt <strong>Nam</strong> cần chấm<br />
dứt thái độ tự ru ngủ và tỉnh táo nhận<br />
định khả năng cùng thế đứng của Nga để<br />
kịp thời tìm lối thóat cuối cùng.
THÔNG TIN 65 TRANG 25<br />
Khả năng cùng thế đứng của Nga<br />
Nga không còn là Liên Xô nhưng cũng<br />
đã không trở thành một nước dân chủ tự<br />
do phù hợp với ước mơ cải cách của<br />
đầu thập niên 90. Các quan chức Nga<br />
chủ trương đường lối tạm gọi là "dân<br />
thống tuyên truyền nhưng vẫn không<br />
đánh bóng được hình ảnh theo ý<br />
muốn.Trong nước, những hệ thống<br />
tuyên truyền dựng lên những mối đe dọa<br />
từ phía ngoài để đánh mạnh vào lòng ái<br />
quốc ,nhưng không che dấu được tình<br />
hai mươi dự án quy mô lớn liên quan<br />
đến năng lượng, giao thông vận tải và<br />
viễn thông, và tổ chức các cuộc họp<br />
thường xuyên về an ninh, quân sự, quốc<br />
phòng, đối ngoại, kinh tế, và những cuộc<br />
tập trận chung giữa các quốc gia thành<br />
chủ định hướng" (démocratie trạng tham nhũng tràn lan và người dân viên<br />
souveraine, sovereign democracy) ,nghĩa<br />
là dân chủ tùy thuộc những đặc tánh văn<br />
hóa và lịch sử của Nga theo định nghĩa<br />
của Vladislav Surkov, người được coi là<br />
đã có rất nhiều cuộc biểu tình để tỏ thái<br />
độ bất mãn.<br />
Thế đứng trong Hội đồng Bảo an Liên<br />
Hiệp Quốc là lý do chính giữ cho Nga<br />
Tháng 7/2005 ,trong hội nghị thượng<br />
đỉnh lần thứ 5 tại Kazakhstan, với sự<br />
tham dự lần thứ nhất của những quốc gia<br />
quan sát viên Ấn Độ, Iran, Mông Cổ và<br />
"kiến trúc sư" đường lối chính trị hiện vẫn còn được coi là một cường quốc Pakistan ,tổng thống Nursultan<br />
tại của Moscow.<br />
Trong bài báo với tựa đề "Putin tìm cách<br />
đưa Nga trở lại vị trí một cừơng quốc<br />
trong thế giới", (15 )Alexander Gabuev,<br />
ký giả của tờ "Kommersant" một tờ nhật<br />
báo hàng đầu của Nga ,và cũng là một<br />
giảng viên tại Viện Nghiên cứu Moscow<br />
về Á và Phi Châu ,phân tách cho thấy<br />
tình trạng thật của Nga hòan tòan không<br />
phù hợp với hình ảnh đưa ra bởi hệ<br />
trong thế giới.Chiến thuật của Moscow<br />
là ủng hộ những quốc gia hiếu chiến như<br />
Iran và Syria để bảo vệ những hợp đồng<br />
bán vũ khí cho các nước này hoặc những<br />
ưu đãi khác.<br />
Năm 2011 đánh dấu một khúc quanh<br />
quan trọng: Vì những lợi tức buôn bán<br />
với các nước châu Âu và Mỹ vượt hẳn<br />
những hợp đồng với Libya, Moscow đã<br />
không phủ quyết cuộc can thiệp quân sự<br />
Nazarbayev đã tuyên bố "Các nhà lãnh<br />
đạo của các quốc gia đang ngồi ở bàn<br />
đàm phán này là đại diện của một nửa<br />
nhân loại"<br />
Năm 2009, những thành viên của SCO<br />
đã quy định "chiến tranh không gian<br />
mạng phổ biến thông tin có hại đến lĩnh<br />
vực tâm linh, đạo đức và văn hóa của<br />
các nước khác" được coi là một "đe dọa<br />
an ninh" ,và SCO đã ký một thỏa thuận<br />
thống tuyên truyền Putin. vào Libya. Lần đầu tiên trong lịch sử tuyên chiến về thông tin để ngăn chận<br />
Theo Gabuev, kế hoạch thành lập một ,những lý do kinh tế cũng đẩy Nga vào "bị một quốc gia khác làm suy yếu trong<br />
Liên Minh Âu Á năm 2015 cho thấy thế yếu đối với Trung Quốc, và hệ thống chính trị, kinh tế và xã hội".<br />
tham vọng của Putin muốn đứng ngang<br />
hàng với Liên minh châu Âu ,cũng như<br />
tìm cách hướng sự chú ý trong và ngòai<br />
nước vào những cố gắng khôi phục lại<br />
vinh quang cũ của Moscow chỉ để khỏa<br />
lấp những khó khăn hiện tại ,như tình<br />
trạng tham nhũng và tình hình đầu tư<br />
yếu kém.<br />
Chính sách ngọai giao Nga dựa trên tứ<br />
trụ là sức mạnh quân sự ( thứ 2 sau Mỹ),<br />
xuất khẩu dầu mỏ, hệ tư tưởng xã hội<br />
chủ nghĩa như một công cụ quyền lực<br />
mềm, và sự có mặt trong Hội đồng Bảo<br />
an Liên Hiệp Quốc, đang yếu thế vì tứ<br />
trụ bị lung lay.<br />
Quân đội Nga đang yếu dần. "Khối quân<br />
sự Bắc Đại Tây Dương" mỗi năm một<br />
vượt xa Nga hơn về mặt kỹ thuật.<br />
Trung Quốc trong thập niên 90 còn phần<br />
lớn dựa vào khí giới nhập cảng từ Nga<br />
nay đã phát triển nhanh chóng. Các cấp<br />
lãnh đạo và cựu sĩ quan tư lệnh Nga<br />
trong những cuộc trao đổi không chánh<br />
thức đã cho biết trong trường hợp khẩn<br />
cấp Nga chỉ có thể dựa vào vũ khí hạt<br />
nhân, và chính loại vũ khí này hiện nay<br />
Moscow vì cần trao đổi thương mại đã<br />
mất đi tính độc lập trong các quyết định<br />
ảnh hưởng đến quyền lợi của Trung<br />
Quốc trong tòan cầu.<br />
Trong khi Việt <strong>Nam</strong> đặt hy vọng vào<br />
Nga như một trọng lực đối đầu với<br />
Trung Quốc thì Nga và Trung Quốc<br />
đang có hàng lọat những cuộc đàm phán<br />
hợp tác mà lần họp thứ 8 vừa xảy ra<br />
ngày 9/01/2013 tại Peking. Kể từ khi<br />
tái nhận chức vụ tổng thống ngày<br />
7/5/2012, Putin đã chính thức tuyên bố<br />
mở rộng hợp tác với Trung Cộng, gián<br />
tiếp chấm dứt chiều hướng kết thân với<br />
Âu Châu của Boris Jelsin từ 1991.(16)<br />
Theo tin của Radio Stimme Russlands,<br />
Nga đang có tối thiểu 3 tầu ngầm thuộc<br />
loại "Borei" và phần lớn số lượng tầu<br />
Jasen (Severodvinsk) trụ tại Thái Bình<br />
Dương đồng thời trong năm 2012 Nga<br />
đã ký hợp đồng bán 4 tàu ngầm dieselđiện<br />
lọai 1650 Amur cho Trung Cộng để<br />
xử dụng trong mộng bá quyền của nước<br />
này tại Biển Đông.(17)<br />
Điều cần nhớ là Trung Quốc và Liên<br />
Bang Nga là hai thành viên sáng lập<br />
Truyền thông tây phương cho rằng một<br />
trong những mục đích chính của SCO là<br />
để đối trọng với NATO và Hoa Kỳ , đặc<br />
biệt để tránh những xung đột mà sẽ cho<br />
phép Hoa Kỳ can thiệp vào khu vực biên<br />
giới của hai nước Nga và Trung Quốc.<br />
Và mặc dù không phải là một quốc gia<br />
thành viên, Tổng thống Iran Mahmoud<br />
Ahmadinejad đã được phép sử dụng<br />
diễn đàn SCO để tấn công Hoa Kỳ.<br />
Hoa Kỳ đã bị từ chối vị trí quan sát SCO<br />
vào năm 2006.<br />
Tờ Nhân dân nhật báo ,cơ quan của Ban<br />
chấp hành Trung ương đảng Cộng Sản<br />
TQ khi tường thuật về SCO đã viết :<br />
"tín hiệu đáng chú ý nhất được đưa ra<br />
bởi Hội nghị thượng đỉnh là các nước<br />
thành viên SCO có khả năng và trách<br />
nhiệm để bảo vệ an ninh của khu vực<br />
Trung Á, và các nước phương Tây nên<br />
rời khỏi Trung Á."<br />
Mạng StopNATO.org tấn công mạnh mẽ<br />
hơn : "không thể quy chụp một mô hình<br />
phát triển chính trị, kinh tế, xã hội, văn<br />
hóa , đạo đức hay một hệ thống nghị<br />
viện đã phát minh ra ở quần đảo Anh thế<br />
cũng chưa phát triển đúng mức. chính của "Tổ chức Hợp tác Thượng kỷ trước ,hay một nền văn minh tiêu thụ,<br />
Giấc mộng là một siêu cường về năng<br />
lượng của Nga đã tan vỡ năm 2008 khi<br />
giá dầu hỏa không đứng vững. Các nước<br />
châu Âu bớt lệ thuộc Gazprom nhờ Khí<br />
dầu mỏ hóa lỏng (Liquefied Petroleum<br />
Gas LPG) đến từ các nước Ả Rập vùng<br />
Vịnh.<br />
Về khía cạnh "quyền lực mềm" những<br />
nước trong khối Liên Xô cũ đã quay<br />
lưng và đuổi theo mô hình có vẻ rất<br />
thành công của Trung Quốc . Nga đã đổ<br />
hàng triệu Mỹ kim để xây dựng một hệ<br />
Hải"<br />
( Shanghai Cooperation Organisation<br />
SCO) . SCO được hình thành theo sáng<br />
kiến của Bắc Kinh năm 1996 dưới tên<br />
"Nhóm Thượng Hải 5 " với nhiệm vụ<br />
ban đầu là giải quyết những vấn đề biên<br />
giới giữa Trung Quốc với các nước láng<br />
giềng thuộc LiênXô(cũ) gồm Nga,<br />
Kazakhstan, Kyrgyzstan, Tajikistan.<br />
SCO chính thức được thành lập sau khi<br />
kết nạp thêm Uzbekistan và có 25% dân<br />
số thế giới.Cho tới nay SCO đã có hơn<br />
một nền văn hóa giả tạo thiết kế tại<br />
Madison Avenue và Hollywood, lên<br />
88% của nhân loại sống bên ngoài thế<br />
giới Âu châu-Đại tây dương. Đại sứ Nga<br />
Viktor Chernomyrdin tại Ukraina đã<br />
khẳng định Nga không ủng hộ NATO<br />
hay bất cứ một thành viên Liên Xô (cũ)<br />
nào gia nhập NATO.Trong cuộc thăm<br />
viếng Kremlin năm 2008 của tổng thống<br />
Ukraina Viktor Yushchenko, Putin đã<br />
không ngần ngại đe dọa " Thật là khủng<br />
khiếp khi nghĩ rằng Nga có thể phải
THÔNG TIN 65 TRANG 26<br />
nhắm hệ thống tên lửa của mình vào<br />
Ukraina..."<br />
mạnh kinh tế để ảnh hưởng sự chọn lựa<br />
của Nga. Đã nhiều lần từ năm 2011, Nga<br />
ngay cả người dân VN, để ý tới bên cạnh<br />
cảng Cam Ranh, cả một vùng rộng lớn<br />
Liên đoàn Quốc tế Nhân quyền đã chứng tỏ chỉ đặt lợi tức kinh tế lên tại Ninh Thuận đã được rào kín cấm dân<br />
(International Federation for Human<br />
Rights - FIDH) một trong những tổ<br />
chức nhân quyền quốc tế thành lập lâu<br />
đời nhất trên toàn thế giới và ngày nay<br />
đã có 164 tổ chức thành viên tại hơn 100<br />
quốc gia, đã kết án SCO là một "công<br />
cụ" cho những vi phạm nhân quyền.(18)<br />
Việt <strong>Nam</strong>, bên đang thua cuộc<br />
Bên cạnh tình trạng tham nhũng trầm<br />
trọng hiện nay đang đưa đến những cuộc<br />
cách chức, thanh tóan nhau trong quân<br />
đội cũng như chính phủ Liên Bang Nga,<br />
còn có những tin lọt ra ngòai màng lưới<br />
tuyên truyền liên quan đến vấn đề kỹ<br />
thuật và chất lượng kém của vũ khí Nga,<br />
như tàu ngầm Nerpa bị cháy khi chạy<br />
thử nghiệm và gây tử vong cho 20 nhân<br />
viên, khiến việc giao tàu cho Ấn độ bị<br />
ngưng trệ. Hoặc những máy bay chiến<br />
đấu MiG bị trả về vài tháng sau khi được<br />
đưa vào xử dụng tại Ấn Độ.(19)<br />
Cuối năm 2012 kinh hạm tàng hình tối<br />
tân nhất của Nga ,Project 20380<br />
Steregusbchy class, cũng đã thất bại<br />
trong việc thử nghiệm tên lửa phòng<br />
không mới Redut (20 )và tháng 2 vừa<br />
qua, sau cuộc báo động tập trận quy mô<br />
nhất của Nga từ 20 năm nay, Tổng tham<br />
mưu trưởng Waleri Gerassimow đã công<br />
nhận là hai phần ba tổng số máy bay<br />
quân đội Nga xử dụng không trong tình<br />
trạng hòan hảo, xe tăng BMD-2 qúa<br />
mòn cũ , lọai mới BMD-4M cũng như<br />
các máy bay trực thăng Mi-9 và Mi-24,<br />
máy bay chiến đấu Su-25, và cả thiết bị<br />
vô tuyến điện đều có yếu kém kỹ<br />
thuật.(21)<br />
Tuy nhiên trong tình hình tranh chấp<br />
ngày càng cao độ giữa các quốc gia trên<br />
thế giới, điển hình là cuộc tranh chấp tại<br />
Biển Đông, chất lượng yếu kém không<br />
gây vấn đề cho ngành doanh nghiệp xuất<br />
khẩu vũ khí Nga. Lý do là phần lớn các<br />
nước khách hàng vì không có thiện cảm<br />
hay chống Mỹ nên không có giải pháp<br />
thay thế.<br />
Hiện nay chỉ có Ấn Độ đang chuyển<br />
hướng mua vũ khí của các hãng Mỹ<br />
,Pháp và Israel.<br />
Trong trường hợp Việt <strong>Nam</strong> và Trung<br />
Quốc, Nga là nhà cung cấp chính các<br />
loại vũ khí quân sự cho cả hai bên, nên<br />
có tòan quyền quyết định tiếp tục hay<br />
ngưng cung cấp cho một bên, tại một<br />
thời điểm nào đó, khi có tranh chấp<br />
khủng hoảng giữa hai nước, với bất cứ<br />
một lý do trắng trợn hay giả tạo nào.<br />
trên hết, và chuyện đối đầu với Trung<br />
Quốc để bênh vực VN là không tưởng.<br />
Sự hợp tác ngày càng chặt chẽ giữa Nga<br />
và Trung Quốc để tranh dành ảnh hưởng<br />
với Hoa Kỳ và Âu Châu cho thấy trong<br />
vấn đề Việt <strong>Nam</strong> sẽ có sự thỏa thuận<br />
chia chác giữa hai nước này.<br />
Điều này cắt nghĩa thái độ của TQ mà<br />
nhà bình luận Li Jiang mô tả trong tờ<br />
Huanqiu-Shibao là bình thản, khi được<br />
tin Nga trở lại Cam Ranh thay vì Mỹ<br />
như tin tức dự đóan.(22) Ký giả Wasilij<br />
Kaschin của tờ Stimme Russlands đã<br />
thẳng thắn nhận định " Peking thừa biết<br />
là những cố gắng hiện đại hóa lực lượng<br />
vũ trang của Việt <strong>Nam</strong> không mảy may<br />
hy vọng sánh kịp sức mạnh của lực<br />
lượng TQ , và nếu không mua của Nga,<br />
VN sẽ hợp tác chặt chẽ hơn với Hoa Kỳ,<br />
một điều không lợi ích cho cả Nga lẫn<br />
TQ“ (23)<br />
Ngoài ra TQ cũng thừa biết bên cạnh<br />
những làn sóng tuyên truyền tâng bốc<br />
các vũ khí mới của Nga ,có một làn sóng<br />
phê bình gay gắt ngay chính tại nước<br />
này, là ngành công nghiệp quốc phòng<br />
Nga hòan tòan lỗi thời.(24)<br />
Chuyên gia quân sự Alexander Golt chỉ<br />
trích những cái được chào mừng là "phát<br />
trình mới" không có gì hơn là "phiên bản<br />
hơi hiện đại hóa" của các dự án đã được<br />
phát triển cách đây 30 năm ,và chế diễu<br />
các nhà máy quốc phòng của Nga chủ<br />
yếu là các nhà máy "đảm bảo công ăn<br />
việc làm" .Ý định của Bộ Quốc phòng<br />
Nga mua tàu sân bay trực thăng Mistral<br />
của Pháp cũng như mua giấy phép để tự<br />
đóng bốn chiếc tàu Mistral cho thấy<br />
ngành công nghiệp Nga không đủ sức tự<br />
hiện đại hóa lực lượng vũ trang của<br />
mình. Năm ngóai khi Bộ Quốc phòng<br />
Nga đặt mua một chục chiếc máy bay do<br />
thám không người lái của công ty Do<br />
thái Israel Aerospace Industries ,tạp chí<br />
Vremya Novostei Moscow tìm cách biện<br />
bạch "không có quốc gia trên thế giới<br />
nào có thể tự đáp ứng nhu cầu vũ khí<br />
của mình" để mong xoa dịu những lời<br />
chỉ trích .<br />
Tình trạng kinh tế eo hẹp của ngành<br />
công nghiệp quốc phòng Nga đã khiến<br />
Nga dù sợ bị TQ sao chép vẫn phải bán<br />
những lọai vũ khí TQ chưa tự sản xuất<br />
cho nước này.<br />
Nga cũng khẳng định chỉ bán cho Việt<br />
<strong>Nam</strong> khi được trả tiền mặt ,tuy nhiên<br />
theo GS Thayer ,VN phải trả không<br />
lai vãng, vì nhà cầm quyền VN đã giao<br />
cho Nga xây nhà máy điện hạt nhân, đi<br />
ngược lại dòng văn minh thế giới.<br />
Nếu sáng suốt nhận định thái độ một<br />
bên chỉ bán vũ khí lấy tiền mặt và bên<br />
kia sự "rộng rãi " của thủ tướng Nga<br />
Dmitry Medvedev hồi tháng 11/ 2012<br />
nói rằng Moscow sẽ dùng tiền nhà nước<br />
(10tỷ) để cho vay xây dựng nhà máy<br />
điện hạt nhân, thì người dân Việt <strong>Nam</strong><br />
phải hiểu tình trạng đến hồi nguy kịch<br />
,không chần chờ được nữa.<br />
Từ nhiều năm qua sự tham nhũng cao độ<br />
trong "Tập đoàn năng lượng nguyên tử<br />
quốc gia Nga " ROSATOM đã gâytình<br />
trạng sản xuất chất lượng thấp đưa đến<br />
khiếm khuyết thiết kế . Hàng trăm trục<br />
trặc lớn nhỏ trong nước được ém nhẹm<br />
hữu hiệu nhờ một chính sách thiếu tự do<br />
báo chí (theo Index Press Freedom 2013,<br />
Nga hạng 148, VN 172,Trung Quốc<br />
173, trên tổng số 179 nước).Trong khi<br />
đó hàng kém chất lượng xuất cảng bị<br />
những nước có khả năng kiểm soát thí<br />
dụ như Trung Quốc đã gởi trả nhiều<br />
ngàn tấn thiết bị thiếu chất lượng tập<br />
đoàn Rosatom định dùng để xây nhà<br />
máy điện hạt nhân ở Tian-Wang (26) .<br />
Nga làm gì với nhiều ngàn tấn thiết bị<br />
thiếu chất lượng này?<br />
Ai là người ở VN chịu trách nhiệm và có<br />
khả năng chịu trách nhiệm về an tòan hạt<br />
nhân và việc xử lý chất thải mà toàn thế<br />
giới chưa một quốc gia nào có giải<br />
pháp?<br />
Việt <strong>Nam</strong> đang nằm trong thế kẹt<br />
dường như không lối thoát .<br />
Tình trạng dân trí còn thấp, dễ bị tuyên<br />
truyền hướng dẫn sai lầm, cộng thêm<br />
thiếu tự do thông tin nên người dân<br />
không thể nắm bắt được tình hình đa<br />
chiều thế giới.<br />
Sức mạnh cho phép dân tộc Việt chống<br />
lại ngọai xâm để tồn tại cho tới ngày<br />
hôm nay là sự đòan kết, hiện giờ cũng<br />
qúa suy yếu. Vì chúng ta vẫn không<br />
ngừng loay hoay với những tranh luận<br />
thua thắng từ 40 năm trước nên chúng ta<br />
chưa thể kết hợp được, để đồng lòng<br />
nhất quyết dành phần quyết định số<br />
mạng dân tộc Việt vào tay ngừơi dân<br />
Việt.<br />
Rõ ràng chỉ có dân tộc Việt là Bên<br />
đang thua cuộc.<br />
T.Q.<br />
(1) http://www.vietnamplus.vn/staticpages/a<br />
bout.html<br />
Ngòai ra so sánh với TQ, VN không có những bằng tiền mặt mà bằng cả dầu hỏa (2) http://www.vietnamplus.vn/Home/Tang-<br />
khả năng bảo trì những vũ khí đã mua, lẫn "món nợ lệ thuộc như thời Liên cuong-hop-tac-khong-quan-voi-Nga-Trung-<br />
không có kỹ nghệ sản xuất những phụ Xô"(25)<br />
Quoc/201212/176028.vnplus<br />
(3) http://laocai.gov.vn/sites/batxat/tlvb/Tran<br />
tùng thay thế, và nhất là không có sức Trong tình thế nặng nề kể trên, mấy ai,<br />
g/20121109164801.aspx
THÔNG TIN 65 TRANG 27<br />
(4) http://vi.wikipedia.org/wiki/Vi%E1%BB LTS: Tai họa có đến cho dân tộc đất điểm của mình, đề nghị tạm dừng triển<br />
%87t_<strong>Nam</strong><br />
nước thì các ông Nông Đức Mạnh, khai Dự án để giảm bớt thiệt hại vì sẽ<br />
(5)http://danlambaovn.blogspot.de/2012/02/s Nguyễn Tấn Dũng… và Đảng Cộng Sản thua lỗ lớn nếu cứ cố tình tiếp tục “đâm<br />
u-that-ve-thac-bangioc.html#.USDJhuj0QXy<br />
cứ phủi tay thôi….<br />
lao phải theo lao”.<br />
(6) http://www.vietthuc.org/2013/01/26/chie<br />
n-dich-thu-tieu-cac-cot-moc-bien-gioi-vietnam-trung-quoc/<br />
Hệ lụy của một không khác biệt với những kiến nghị của<br />
Ý kiến của các chuyên gia lần này,<br />
(7) http://www.europarl.europa.eu/sides/get<br />
Đại tướng Võ Nguyên Giáp, của một số<br />
Doc.do?pubRef=-//EP//TEXT+WQ+E-<br />
cá nhân chuyên gia khai khoáng, và của<br />
2010-010918+0+DOC+XML+V0//DE<br />
dự án thiếu tầm<br />
hàng ngàn nhân sĩ, trí thức, nhiều nhà<br />
(8) http://www.nytimes.com/2013/01/02/wo<br />
khoa học, xã hội học, dân tộc học trong<br />
rld/asia/china-builds-a-railroad-and-laosbears-the-cost.html?pagewanted=all&_r=1&<br />
nhìn và không và ngoài nước cùng đông đảo các tầng<br />
lớp nhân dân đã đồng ký tên vào các bản<br />
http://www.sueddeutsche.de/wirtschaft/neueeisenbahnlinie-fuer-china-oel-express-vialaos-1.1569437<br />
liên tiếp trong tháng 4, tháng 5<br />
tỉnh táo<br />
Kiến nghị tháng 4/2009 và các Thư ngỏ<br />
(9) http://www.nytimes.com/2013/01/04/bus<br />
(7/5/2009 và 17/5/2009) do GS. Nguyễn<br />
iness/global/chinese-companies-to-investbillions-on-cambodia-projects.html<br />
Bauxite Việt <strong>Nam</strong><br />
Huệ Chi, nhà giáo Phạm Toàn và GSTS.<br />
Nguyễn Thế Hùng khởi xướng… nhằm<br />
http://www.rfa.org/english/news/cambodia/m Ngày 18/2/2013, trang Bauxite Việt đánh động dư luận cả nước cũng như gửi<br />
ilitary-01232013200458.html<br />
<strong>Nam</strong> đăng tải bài “Có chút hy vọng tới các nhà lãnh đạo Đảng, Nhà nước,<br />
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/201 mong manh nào cho alumina Tân Rai” Quốc hội để đưa ra một lời cảnh báo<br />
3/01/130127_china_cambodia_military.shtml của nhà báo Lê Trung Thành – tác giả mạnh mẽ về nguy cơ thua thiệt vô cùng<br />
(10)http://www.vi.futureown.com/?p=1165 của phóng sự 6 kỳ mang tựa đề “Chuyện lớn trên cả bốn phương diện: 1. An ninh<br />
(11) http://cie.net.vn/vn/Thu-vien/MTchưa<br />
biết nhiều về Dự án bauxite Tây<br />
Khoang-san/NHUNG-DIEM-NONG-MOI-<br />
quốc phòng; 2. Môi trường sinh thái; 3,<br />
Nguyên” đăng trên BVN trong tháng<br />
TRUONG-TRONG-HOAT-DONG-KHAI-<br />
Nền văn hóa cổ Tây Nguyên; 4. Kinh tế,<br />
THAC-MO-O-VIET-NAM.aspx<br />
11/2011.<br />
giúp cho những ai nắm giữ quyền lực<br />
(12)http://german.ruvr.ru/2012_08_05/84053 Bài báo phân tích chân xác sự suy thoái nhưng chưa đến nỗi mất tỉnh táo, hoặc bị<br />
792/<br />
của ngành công nghiệp nhôm toàn cầu, thao túng bởi một thế lực bên ngoài nào<br />
(13) http://www.baomoi.com/Nga-hai-ra-<br />
giá nhôm giảm liên tục mấy năm nay đó, kịp thời thức ngộ và tránh cho đất<br />
tien-tu-xung-dot-bien-<br />
ảnh hưởng đến các tập đoàn sản xuất nước một sự trả giá nặng nề.<br />
Dong/119/10427670.epi<br />
nhôm một thời lừng lẫy. Sản phẩm<br />
(14) http://m.tienphong.vn/hanh-trang-nguoi-<br />
alumin của Tập đoàn công nghiệp Than Kết quả thì sao? Những gì ông Đoàn<br />
linh/614357/Bao-Nga-%E2%80%98Uu-tien-<br />
don-dat-hang-tau-ngam-cua-Viet-<strong>Nam</strong>.html<br />
Văn Kiển phân bua, coi đây là một ván<br />
và Khoáng sản Việt <strong>Nam</strong><br />
(VINACOMIN) ở Tổ hợp bauxite Tân<br />
(15)http://www.sueddeutsche.de/politik/russi<br />
bạc 5 ăn 5 thua, và với tư cách “nhà cái”<br />
sche-aussenpolitik-wie-putin-russland-<br />
Rai chuẩn bị chào hàng ra thị trường thế thì cứ đánh cược tính mạng và tài sản<br />
wieder-zur-weltmacht-machen-will- giới ngay lập tức phải hứng chịu thảm nhân dân vào ván bạc cái đã, thôi ta<br />
1.1270413<br />
cảnh giá nhôm tuột dốc thê thảm. So không cần nhắc lại làm gì. Nhưng lời lẽ<br />
(16)http://www.spiegel.de/politik/ausland/pu sánh giá thành xuất xưởng tại Tân Rai gay gắt của người có tên Lê Dương<br />
tin-setzt-in-russland-aussenpolitik-auf-chinaa-865449.html<br />
Malaysia, một tấn alumin sẽ bị lỗ thấp họp Quốc hội vào tháng 5/2009, nói<br />
và giá chào bán cho Trung Quốc và Quang trong một hội nghị sát trước kỳ<br />
(17)http://german.ruvr.ru/2013_01_12/10086 nhất 40-50 USD.<br />
xưng xưng rằng ý kiến phê phán của<br />
4498/<br />
(18)http://www.rferl.org/content/shanghaicooperation-organization-/24695844.html<br />
Nguyên là “rất kém xây dựng, hoàn toàn<br />
giới trí thức đối với Dự án bauxite Tây<br />
Ngày hôm sau, ngày 19/2, Thủ tướng<br />
(19)http://www.handelsblatt.com/unternehm Nguyễn Tấn Dũng làm việc với tỉnh dựa trên các thông tin sai lệch", thậm chí<br />
en/industrie/ruestungsindustrie-russland-<br />
Bình Thuận. Tại đây, ông chính thức “dựng chuyện, trầm trọng hóa, thậm chí<br />
schmiedet-der-welt-waffen-seite-2/3364400- tuyên bố dừng Dự án xây dựng cảng Kê mang tính kích động và bị các tổ chức<br />
2.html<br />
Gà – một mắt xích quan trọng của Dự án phản động lợi dụng.”, thì hẳn không ai<br />
(20) http://kienthuc.net.vn/vu-<br />
bauxite Tây Nguyên do chính ông duyệt có thể quên.<br />
khi/201210/Kinh-ham-khung-cua-Nga-thu-<br />
nghiem-ten-lua-that-bai-880204/<br />
quả kinh tế.<br />
với mấy Kiến nghị nóng hổi nói trên,<br />
năm 2007 – vì xét thấy không có hiệu Cũng không ai có thể quên được cùng<br />
(21)http://de.ria.ru/security_and_military/201<br />
Và rất kịp thời, các báo Thanh niên,<br />
30222/265586565.html<br />
trang Bauxite Việt <strong>Nam</strong> đã ra đời như<br />
Người lao động, Dân trí, Pháp luật<br />
(22)http://german.ruvr.ru/2012_12_29/China<br />
một đòi hỏi chính đáng, tập hợp tiếng<br />
-verfolgt-die-Plane-der-russischen-Marineaufmerksam/<br />
mạng đã có nhiều bài viết về những hệ nước, lên tiếng phản biện thẳng thắn, sát<br />
TPHCM, Tuổi trẻ,… cùng nhiều trang nói của những người nhiệt tâm với đất<br />
(23)http://german.ruvr.ru/2013_02_27/Wiewird-China-reagieren/<br />
đồng thời phân tích những sai lầm phiêu lưu của những người đứng đầu<br />
lụy của việc dừng Dự án cảng Kê Gà sườn đối với những bước đi có thể nói là<br />
(24)http://www.eurasischesmagazin.de/artike nghiêm trọng của Chính phủ, của Bộ Đảng và Nhà nước lúc bấy giờ – vừa tự<br />
l/Russlands-Ruestungsindustrie-kennt-keine- Công thương, của Vinacomin trong việc động ký tắt với nhà cầm quyền Trung<br />
Krise/20100308<br />
lập lấy được và triển khai lấy được Dự Quốc xúc tiến xây dựng nhanh các nhà<br />
(25)http://www.janes.com/products/janes/def<br />
án bauxite Tân Rai, Nhân Cơ.<br />
ence-security-report.aspx?id=1065927520<br />
máy khai thác alumin ở Tân Rai và<br />
(26)http://boxitvn.blogspot.de/2012/04/haybao-ve-viet-nam-hom-nay-cho-mai-sau.html<br />
Nhiều chuyên gia kinh tế như Tiến sĩ Lê quy định ai mới là người có đủ tư cách<br />
Nhân Cơ không đếm xỉa đến luật pháp<br />
* * *<br />
Đăng Doanh, Tiến sĩ Nguyễn Thanh để ký, lại vừa ngấm ngầm chia nhỏ dự<br />
Sơn, bà Phạm Chi Lan… đã nêu rõ quan án thành từng gói nhỏ để khỏi phải đưa
THÔNG TIN 65 TRANG 28<br />
ra trình Quốc hội, cốt thực thi Dự án cho<br />
nhanh – và cũng hết sức thẳng thắn khi<br />
Góp phần “giải<br />
lên tiếng nhắc nhở kịp thời những hành<br />
vi không phù hợp đạo đức truyền thống,<br />
mã” một thế hệ<br />
như thái độ bất nhất, coi thường lời can<br />
gián của một bậc thầy như Đại tướng Võ<br />
dấn thân<br />
Nguyên Giáp, khiến dân chúng không<br />
khỏi ngỡ ngàng, ảnh hưởng rất bất lợi<br />
đến tâm lý và hành vi đạo lý trong xã<br />
hội... Sau mấy tháng hoạt động hết mình<br />
như thế, cái giá phải trả mà người trong<br />
cuộc cũng như công luận trong ngoài<br />
nước không thể nào tin, ấy là người điều<br />
hành trang Bauxite Việt <strong>Nam</strong> đã bị công<br />
an thẩm vấn suốt 22 ngày liền, ngay sau<br />
cái Tết Âm lịch năm 2010, mặc dù cuối<br />
cùng phải thừa nhận ông là một người<br />
yêu nước. Còn chính trang mạng – tiếng<br />
nói yêu nước mà ông được anh em ủy<br />
nhiệm điều hành – thì bị phong tỏa và<br />
đánh sập không phải một mà đến hai ba<br />
lần.<br />
Bây giờ đây, khi một thảm họa lớn về<br />
kinh tế nối tiếp vụ Vinashin và vụ<br />
Vinalines đang lởn vởn như mây đen ở<br />
phía chân trời, không hiểu ông Lê<br />
Dương Quang có định nói lại một lời<br />
cho sòng phẳng với dân chúng và trí<br />
thức, về lời phát biểu không thể định<br />
danh khác đi là hung hăng của mình<br />
cách đây hơn 3 năm rưỡi hay không. Và<br />
những cấp cao hơn ông ta nữa, liệu đã<br />
tính đến những lời xin lỗi trước Quốc<br />
hội về “trách nhiệm chính trị” của mình<br />
hay không. Nhưng còn quan trọng hơn,<br />
và thiết thực hơn, theo chúng tôi nghĩ,<br />
đó là những người chủ chốt đóng vai<br />
chủ trương, chỉ đạo và điều hành Dự án<br />
bauxite ở Tây Nguyên cần sớm xem xét<br />
một cách cầu thị không phải chỉ phương<br />
diện kinh tế đã và sẽ thua lỗ như thế nào<br />
của dự án này, mà đồng bộ cả bốn mặt<br />
đã nêu trong các Kiến nghị phản biện<br />
Dự án bauxite Tây Nguyên năm 2009,<br />
để thấy đất nước ta đã, đang và sẽ thiệt<br />
hại to lớn – những thiệt hại không thể<br />
lường tính hết nguy cơ ghê gớm – đến<br />
thế nào.<br />
Và cũng từ những hậu quả nhãn tiền<br />
nhìn thấy từ những gì đã triển khai trong<br />
ba năm qua, việc kịp thời dừng lại để<br />
tránh cho đất nước một vụ Vinashin<br />
trong ngành khai khoáng trong gang tấc<br />
cố nhiên là cần kíp. Song cũng cần kíp<br />
không kém, có lẽ còn là ở chỗ, cần đánh<br />
giá lại toàn diện quan điểm dùng người<br />
của các vị, khiến các vị đang ngày càng<br />
trở nên cô lập. Các vị đã nhất mực nghi<br />
ngờ, cảnh giác một cách thiếu căn cứ với<br />
trí thức, vô hình trung tự mình đẩy<br />
những người hết lòng với dân với nước<br />
và muốn đem trí tuệ cống hiến cho đất<br />
nước, soi tìm cho đất nước một con<br />
đường đúng, thành những người đối lập<br />
ảo với các vị. Và không cần nói cũng rõ,<br />
là kết quả của chủ trương “cảnh giác<br />
chính trị” lạ lùng ấy đã làm các vị đâm<br />
ra mất minh mẫn, vì chẳng còn mấy trí<br />
tuệ, nên việc gì các vị tiến hành cũng...<br />
nói như dân gian, “đâm quàng vào bụi”,<br />
để lại cho toàn dân những gánh nặng tày<br />
đình. Vụ bauxite chỉ mới là một dẫn<br />
chứng thôi, còn bao nhiêu vụ khác cũng<br />
quan trọng ngang hoặc còn hơn vụ<br />
bauxite mà trí thức đã từng cảnh báo,<br />
chẳng hạn: đừng nên mê muội trước kẻ<br />
thù truyền kiếp là bọn Đại Hán Trung<br />
Cộng, vì một thứ không có thực hoặc đã<br />
bị chính chúng xóa bỏ trong thực chất là<br />
chuyện “ý thức hệ”, chỉ đưa lại chút lợi<br />
cỏn con là duy trì lợi ích của một nhúm<br />
nhỏ mà đánh mất đi quyền lợi to lớn<br />
muôn đời của Tổ quốc, đẩy cả nước ta<br />
đến hiểm họa mất nền độc lập tối thiêng<br />
liêng mà tổ tiên giữ được hàng ngàn<br />
năm nay; hoặc nữa, cũng đừng vì quyền<br />
lợi ích kỷ của một tổ chức đang suy<br />
thoái trong thực tế mà khăng khăng tìm<br />
mọi xảo ngôn này khác để quyết giữ lại<br />
bằng được những điều trong bản Hiến<br />
pháp vốn đã không còn phù hợp với xu<br />
thế phát triển của cả dân tộc này, nó tất<br />
yếu sẽ gây ra những tấn kịch không thể<br />
nói là tốt đẹp cho chính Đảng Cộng sản<br />
và cho cả dân tộc chúng ta.<br />
Trên đây là những gì có thể tạm gọi là<br />
bài học thiết thực mà chúng tôi chân<br />
thành gửi đến các vị, mong mỏi các vị<br />
hãy nghiêm túc rút ra qua một cuộc thử<br />
nghiệm không thành công về kinh tế khi<br />
các vị khăng khăng bỏ ngoài tai những<br />
lời can gián chân thành của trí thức và<br />
quần chúng.<br />
Cũng theo yêu cầu của nhiều người gửi<br />
e-mail tới chúng tôi, để bạn đọc xa gần<br />
nhớ lại và tìm lại tài liệu về quá trình<br />
phản biện dự án bauxite Tây Nguyên, từ<br />
nay, BVN sẽ lần lượt đăng lại các bản<br />
Kiến nghị đã gửi đến các cấp có thẩm<br />
quyền cũng như đã công bố trên các<br />
trang BVN phiên bản cũ – nay đã là<br />
những trang mạng xấu số – trong năm<br />
2009, cùng một số bài quan trọng khác<br />
trong hơn ba năm rưỡi qua, đồng thời<br />
cũng sẽ hệ thống hóa những bài viết<br />
khác về bauxite kể từ năm 2009 đến nay<br />
và làm đường link giúp quý bạn tìm đọc<br />
chúng, mà do dung lượng trang mạng có<br />
hạn nên không thể đăng lại được.<br />
…<br />
BVN<br />
http://boxitvn.blogspot.fr/2013/02/he-luycua-mot-du-thieu-tam-nhin-va.html<br />
* * *<br />
Hà Sĩ Phu<br />
I. ĐẶT VẤN ĐỀ<br />
Sáng 19-2-2013 đọc báo mạng thấy<br />
trang Anhbasam có điểm hai bài tương<br />
phản: “Tiêu Dao Bảo Cự: Từ Ngô Kha,<br />
soi rọi và giải mã một thế hệ dấn thân<br />
(Diễn Đàn); Blogger Caubay Thiem có<br />
bài phản biện lại bài này bên Facebook”.<br />
Mặc dù tôi mới ở bệnh viện về, tình<br />
trạng mắt được bác sĩ yêu cầu hết sức<br />
hạn chế đọc và viết, tôi vẫn phải “đánh<br />
liều” viết đôi điều ngắn gọn về chuyện<br />
“xung đột” âm ỉ từ lâu này (nếu có thể<br />
gọi như thế), giữa những người đáng<br />
kính, vì mấy lẽ sau đây:<br />
- Thế hệ dấn thân theo con đường cộng<br />
sản như nhà văn TDBC bao hàm nhiều<br />
người (ở miền Bắc còn nhiều hơn miền<br />
<strong>Nam</strong>), trong đó số đã thức tỉnh ở những<br />
mức độ khác nhau, đang cố gắng làm<br />
những điều nhằm sửa lại hay chống lại<br />
thực tại sai lầm của ĐCS cũng ngày<br />
càng nhiều thêm, nhưng việc tự đánh giá<br />
giai đoạn quá khứ của mình xem chừng<br />
chưa có gì nhất trí, ổn thỏa, thanh thoát,<br />
như có những tâm trạng uẩn khúc bên<br />
trong nên phải đặt vấn đề “giải mã”.<br />
- Việc “giải mã” cũng liên quan đến cả<br />
những người CS hiện nay đang được dư<br />
luận ca ngợi, tán thưởng (kể cả dư luận<br />
khó tính ở hải ngoại), như nghệ sĩ Kim<br />
Chi khước từ sự có mặt trong nhà ở của<br />
mình chữ ký của một kẻ cao cấp “hại<br />
nước hại dân” - vì chị tự hào mình là<br />
một người “Cộng sản chân chính”!<br />
Những đảng viên trong 72 vị khởi<br />
xướng đợt góp ý Hiến pháp hiện nay<br />
cũng vậy, chắc phần đông cũng là những<br />
người muốn hành xử như những người<br />
“Cộng sản chân chính” để phân biệt<br />
mình với loại “CS thoái hóa”. Vậy có<br />
thể tồn tại khái niệm “người CS chân<br />
chính” hay không, cũng là điều cần xác<br />
định cho rõ.<br />
- Trong hàng ngũ những bạn bè thân hữu<br />
đang nỗ lực góp phần mình vào công<br />
cuộc dân chủ hóa xã hội hiện nay cũng<br />
có hai “phe” với hai cách nhìn ngược<br />
nhau trong việc đánh giá quá khứ tham<br />
gia Cộng sản.<br />
Tóm lại, tình hình khác nhau trong việc<br />
nhìn nhận giai đoạn quá khứ tham gia<br />
hoặc ủng hộ CS là điều tốt hay không<br />
tốt, là công hay tội, nên nhớ đến để tôn<br />
vinh hay nhắc đến chỉ thêm ân hận… là<br />
một thực tế rộng lớn, tuy không phải<br />
mâu thuẫn đến mức nặng nề nhưng vẫn
THÔNG TIN 65 TRANG 29<br />
âm ỉ như một chút gợn, một cái gai, hay<br />
một cái nhọt trong đội ngũ những người<br />
từng có nợ với quá khứ và đang phải băn<br />
khoăn về trách nhiệm với hiện tại và<br />
tương lai đất nước (còn những kẻ vô<br />
trách nhiệm, thờ ơ hay cố bám sự hủ bại<br />
thì không đáng bàn đến ở đây).<br />
Khoảng một hai năm gần đây, khả năng<br />
lãnh đạo của đảng cầm quyền ngày càng<br />
sút kém, bất lực, những mâu thuẫn đối<br />
nội và đối ngoại thúc đẩy phải có những<br />
thay đổi, kéo theo đó là sự phân hóa<br />
phức tạp trong xã hội về nhân sự, tổ<br />
chức, phong trào, phe nhóm… Bên cạnh<br />
chủ trương đối xử cứng rắn với giới dân<br />
chủ tiên phong là sự nới rộng có kiểm<br />
soát với giới trí thức cận thần, có cái<br />
mới vừa sáng tạo ra, có cái vốn cũ đang<br />
được dùng lại. Trong bối cảnh phân hóa<br />
đó, sự khác nhau tiềm ẩn trong quá khứ<br />
của giới “pro-Đảng” nay cần phải tách<br />
bạch. Việc điểm tin hai bài ngược chiều<br />
nói trên của “nhật báo Basam”, mà tránh<br />
không bình luận, có lẽ cũng là một biểu<br />
hiện nhạy cảm và tế nhị. Những người<br />
nhạy cảm thấy đã đến lúc nên có sự trao<br />
đổi thẳng thắn với tư cách giữa những<br />
người được giả thiết là “chung một<br />
chiến hào”. Vướng một cái gai, anh<br />
chiến sĩ vẫn có thể chiến đấu, nhưng<br />
“giải quyết” được cái gai tất nhiên sức<br />
chiến đấu sẽ tốt hơn nhiều.<br />
Suốt trong quá khứ tôi không dính dáng<br />
trực tiếp gì đến chính trị, nhưng bạn bè<br />
thuộc cả hai “phe” cũng có nhiều thân<br />
hữu. Trong điều kiện sức khỏe không<br />
thuận lợi, tôi không dám hy vọng có thể<br />
đề cập vấn đề một cách thấu đáo, chỉ xin<br />
đưa ra một vài ý chung, tản mạn, để góp<br />
phần gọi là “giải mã” một thực tiễn khá<br />
nhiều tế nhị.<br />
II. MẤY ĐIỀU CƠ BẢN GỢI Ý CÓ<br />
THỂ DÙNG TRONG LÝ GIẢI<br />
1/ Phải chăng sự hiểu biết lúc ấy chưa<br />
đủ tầm để sàng lọc?<br />
Hiện tượng một chủ nghĩa ảo tưởng, phi<br />
lý và phản tiến hóa như chủ nghĩa CS lại<br />
rộ lên một thời rộng lớn, thu hút đám<br />
đông, trong đó có cả những trí thức lớn,<br />
nghịch lý quá lớn ấy khiến thiên hạ phải<br />
chiêm nghiệm mà đúc kết thành một quy<br />
luật, quy luật liên kết và hoán vị loại trừ<br />
lẫn nhau trong 3 thành tố, tạm gọi là<br />
luật“Loại trừ một trong ba” hay luật<br />
“Hai khử một”.<br />
Ba thành tố ấy là Tâm hồn Lương thiện,<br />
Trí tuệ Thông thái và Lập trường Cộng<br />
sản, liên kết và loại trừ nhau như sau:<br />
- Đã Thông thái và Cộng sản thì không<br />
Lương thiện ( phải mưu mẹo, gian<br />
hùng).<br />
- Đã Lương thiện và Cộng sản thì không<br />
Thông thái ( phải nhẹ dạ, nông cạn).<br />
- Đã Lương thiện và đủ Thông thái thì<br />
không theo Cộng sản [1].<br />
Những ai tự nhận mình luôn lương thiện<br />
trong sáng và đã theo CS thì ứng với<br />
trường hợp thứ hai, tức là trí tuệ nông<br />
cạn, không đủ tầm để sàng lọc trước một<br />
vấn đề ở tầm thời đại. Trước mắt mới<br />
nhìn bề ngoài tưởng là tốt thì theo thôi.<br />
Xem ra nhiều đảng viên lương thiện<br />
không chịu nhận là lúc ấy mình ngu, cứ<br />
khẳng định khi ấy chỉ có theo đảng là<br />
thông minh nhất. Có vị còn khăng khăng<br />
rằng: Nếu bây giờ lịch sử lặp lại thì ông<br />
ta cũng lại chọn đúng con đường cũ chứ<br />
không thể khác. Sở dĩ có sự tự ái như<br />
vậy do chưa hiểu sự “ngu đần” có thể là<br />
tầm của cả một dân tộc trong một thời<br />
kỳ chứ chẳng riêng ai, người viết những<br />
dòng này cũng đâu thoát khỏi mê cung<br />
ấy? Phê phán bạn cũng là phê phán<br />
mình. Chỉ cần so sánh với một dân tộc<br />
văn minh và khôn ngoan hơn sẽ thấy<br />
ngay sự kém cỏi, dân trí lạc hậu của cả<br />
dân tộc mình thì sẽ tránh được tâm lý tự<br />
ái cá nhân.<br />
Hiện tượng có mấy nhà bác học nổi<br />
tiếng vẫn say mê CS cũng chẳng biện<br />
bạch được gì hơn vì có thể vị bác học ấy<br />
giàu lý tưởng, lý thuyết, hiểu biết<br />
chuyên môn nhưng rất ngây thơ, ảo<br />
tưởng, cũng dốt về chính trị-xã hội.<br />
Chấp làm gì những vị trí thức nọ trí thức<br />
kia mù quáng thân Cộng, khi “ông trùm<br />
CS” của nước mình là Chủ tịch Hồ Chí<br />
Minh khi quyết định theo con đường<br />
Cộng sản cũng chưa hiểu Cộng sản là gì<br />
kia mà?<br />
Cú “nhích chân” của Nguyễn Ái Quốc<br />
từ Đảng Xã hội Pháp sang Quốc tế III<br />
của Lenin “chỉ vì Đệ Tam Quốc tế rất<br />
chú ý đến vấn đề giải phóng thuộc địa”,<br />
“Còn như Đảng là gì, công đoàn là gì,<br />
chủ nghĩa Xã hội và chủ nghĩa Cộng sản<br />
là gì, thì tôi (tức Nguyễn Ái Quốc) chưa<br />
hiểu”. Thậm chí Sơ thảo luận cương về<br />
các dân tộc và thuộc địa của Lenin đăng<br />
trên báo L’humanité ngày 16-6-1920 thì<br />
“ngay cả chữ nghĩa trong văn bản” ấy<br />
Nguyễn Ái Quốc”cũng chỉ hiểu loáng<br />
thoáng thôi” [2].<br />
Nhưng cũng không chấp ông HCM làm<br />
gì, khi chính ông Mác ông Lê cũng<br />
“khái quát vội, khái quát nhầm” ít nhất<br />
là 9 điều căn bản [3] tức là cũng hụt<br />
hẫng về Trí tuệ khi cả gan nghĩ ra một<br />
chủ nghĩa mới toanh hòng cứu rỗi nhân<br />
loại nhưng vượt quá tầm Trí tuệ của<br />
mình (chủ nghĩa Xã hội khoa học ít nhất<br />
cũng có một khuyết điểm cơ bản là phi<br />
khoa học!), thì một đảng viên CS nhỏ bé<br />
có tự nhận là “Trí tuệ không đủ để sàng<br />
lọc” cũng chẳng có gì đáng phải băn<br />
khoăn!<br />
Vậy thì thôi, ta cứ yên trí nhận là trước<br />
đây ta theo CS vì chưa đủ thông thái để<br />
sàng lọc là ổn.<br />
Nhưng mâu thuẫn vẫn chưa hết. Các bạn<br />
lại bảo: tôi theo CS không phải là yêu<br />
CS gì hết, chỉ vì yêu nước, yêu hòa bìnhthống<br />
nhất, ghét Mỹ xâm lược. Nếu bạn<br />
chỉ mượn CS làm phương tiện như thế<br />
thì khi mục đích đã xong, Mỹ đã rút, đã<br />
có “hòa bình-thống nhất” thì bạn còn ôm<br />
cái “phương tiện” ấy làm gì, bạn phải<br />
chủ động rời bỏ nó ngay mới phải, như<br />
qua sông rồi thì bỏ con thuyền ở lại chứ?<br />
Nếu bạn lại bảo: tôi chưa hiểu gì về chủ<br />
nghĩa CS nên hãy cứ theo xem sao? Vậy<br />
đến hôm nay bạn đã hiểu chưa? Với tư<br />
cách một đảng viên bạn có tìm hiểu mọi<br />
thông tin trên mạng và trên thực tế<br />
không, có biết nghị quyết 1481 của Nghị<br />
viện châu Âu, biết nhân loại đã vứt một<br />
Chủ nghĩa ảo tưởng vào sọt rác lịch sử?<br />
Nếu có đủ thông tin thì chắc bạn không<br />
còn đủ dũng khí để tự hào là một đảng<br />
viên CS, vì tôi tin bạn là người có trí óc<br />
bình thường và còn dây “thần kinh xấu<br />
hổ”. Theo lô-gich của môn “liêm-sỉ-học”<br />
(liemsiology!) thì bạn phải hành xử như<br />
Trần Độ, như Phạm Đình Trọng, như<br />
Nguyễn Chí Đức… mới phải.<br />
Nhưng chưa, bạn chưa đến chân tường,<br />
vì bạn còn một câu trả lời khả dĩ hữu lý:<br />
Tôi phải ở lại trong Đảng để “chiến<br />
đấu”, với tư cách “người CS chân chính”<br />
chống bè lũ “CS thoái hóa”. Vâng, vậy<br />
xin chuyển tiếp sang phần sau.<br />
2/ Có hay không khái niệm gọi là “người<br />
Cộng sản chân chính”?<br />
Những người tự hào là “CS chân chính”<br />
vì nghĩ rằng cái đảng mà mình gia nhập<br />
là một đảng chân chính, nay “một số<br />
không nhỏ” (tất nhiên nằm trong lãnh<br />
đạo tối cao) đã THOÁI HÓA và PHẢN<br />
BỘI, nên mình phải đấu tranh chống lại<br />
sự tha hóa để phục hồi một ĐCS chân<br />
chính, nghĩa là mình đấu tranh (chống<br />
những cán bộ lãnh đạo xấu) với tư thế<br />
của người “đòi nợ”, đòi cái món nợ mà<br />
đảng đã hứa (trong lời tuyên bố) trước<br />
nhân dân nhưng bây giờ họ “quỵt nợ, vỗ<br />
nợ”!<br />
Phải công nhận, nếu như vậy thì trong 3<br />
yếu tố Lương tâm, Trí tuệ và Cộng sản<br />
bạn đáp ứng đầy đủ hai yếu tố Lương<br />
tâm và Cộng sản nhưng quá yếu về Trí<br />
tuệ (theo đúng quy luật Hai khử một đã<br />
nói ở đoạn trên), nên trở thành duy cảm,<br />
thiếu duy lý. Sự THOÁI HÓA và PHẢN<br />
BỘI đã nằm sẵn trong mớ tín điều của<br />
chủ nghĩa, đã được “chương trình hóa”<br />
ngay từ khi khởi lập. Những biểu hiện<br />
thoái hóa và phản bội mà bạn nhìn thấy<br />
bây giờ thực ra đã được tiền định từ đầu<br />
(trước khi bạn gia nhập đảng rất lâu):<br />
không một ĐCS cầm quyền nào có thể
THÔNG TIN 65 TRANG 30<br />
thoát khỏi tình trạng thoái hóa và phản<br />
bội!<br />
Về lý thuyết chính Mác đã tự chống lại<br />
mình, khi triết học Mác thì duy vật,<br />
chống duy tâm-duy ý chí nhưng chính trị<br />
Mác thì rất duy tâm, chủ quan, duy ý<br />
chí. Một lý thuyết ảo tưởng phi khoa học<br />
thì sẽ bị thực tế chống lại nên dần dần<br />
phải làm ngược lại hết, CS phải tự làm<br />
ngược lại những tín điều của mình mới<br />
mong tồn tại. Cuối cùng, ngày nay mỗi<br />
đảng viên đều phải chọn cho mình một<br />
sự giã từ, một sự “phản bội”: hoặc là<br />
trung thành với chủ nghĩa thì phản bội<br />
nhân dân, muốn trung thành với nước<br />
với dân thì phải phản lại chủ nghĩa [4]!<br />
Khi bạn trung thành với nước với dân,<br />
với nhân tâm, với chân lý phổ quát thì<br />
bạn là “con người chân chính”, rất chân<br />
chính, tôi yêu quý bạn, nhưng bạn không<br />
còn là “người CS chân chính” nữa đâu,<br />
âu cũng là lối tự hào do cảm tính, xin<br />
đừng nhầm lẫn!<br />
Bạn lại bảo: Tôi trung thành với chủ<br />
nghĩa CS là trung thành với lý tưởng cao<br />
đẹp của nó. Bạn lại nhầm rồi. Nhân tố<br />
chủ yếu làm nên một chủ nghĩa, phân<br />
biệt chủ nghĩa này với chủ nghĩa khác<br />
không phải ở mục đích mà nó tuyên bố,<br />
mà ở con đường mà nó vạch ra, vì mục<br />
đích sau cùng thì bao giờ chẳng tốt đẹp,<br />
căn bản đều phải hướng đến tự do-hạnh<br />
phúc cho con người. Nhưng khi con<br />
đường sai hoặc ảo tưởng thì không đến<br />
đích mong muốn hoặc chỉ đem đến kết<br />
quả ngược lại như trường hợp chủ nghĩa<br />
Mác-Lênin [5].<br />
Ngoài ra, có cách đi đến đáp án đơn giản<br />
hơn nhiều: Khi một chủ nghĩa ảo tưởng<br />
chỉ đem lại kết quả ngược với mong<br />
muốn thì chủ nghĩa ấy không thể coi là<br />
CHÂN CHÍNH được. Chủ nghĩa đã<br />
không CHÂN CHÍNH thì làm sao tín đồ<br />
của nó lại CHÂN CHÍNH được? Bạn chỉ<br />
có thể là một CON NGƯỜI CHÂN<br />
CHÍNH vì thực ra bạn đã làm ngược tín<br />
điều của Chủ nghĩa rồi, chắc bạn là<br />
người nặng về duy cảm nên không nỡ<br />
hay không dám để cho bộ óc Duy lý<br />
được đứng trước gương mà phán xét đó<br />
thôi! Xin nói với nhau một lời thông<br />
cảm thực lòng như vậy.<br />
III. LẤY ĐÍCH DÂN CHỦ-ĐỘC<br />
LẬP-PHÚ CƯỜNG LÀM SỢI DÂY<br />
LIÊN KẾT<br />
Chỉ cần nhìn các nước quanh ta với một<br />
xuất phát “same-same” như nhau đủ<br />
thấy trong cuộc chạy đua thế kỷ, Việt<br />
<strong>Nam</strong> chúng ta là kẻ thua cuộc, là đoàn<br />
khách nhỡ tàu. Chỉ nhìn kinh tế - kỹ<br />
thuật đã thấy thua các nước bạn trong<br />
khu vực vài chục năm nhưng sự thua<br />
kém về độc lập - tự do, về văn hóa -<br />
nhân phẩm còn đáng lo hơn nhiều.<br />
Nay muốn đoàn kết để thực hiện dân chủ<br />
ắt phải chấp nhận đa dạng đã đành,<br />
nhưng ở một nước vừa trải qua mấy<br />
cuộc phân ly kinh khủng, lại đang bị ngự<br />
trị bởi một Ý thức hệ đoàn kết giả để<br />
phân ly thật thì lòng người ly tán là một<br />
trở ngại khổng lồ, nếu không biết chấp<br />
nhận sự khác biệt thì lấy đâu sức mạnh<br />
cho một sứ mệnh cũng khổng lồ tương<br />
xứng? (Sứ mệnh lập lại một xã hội đã bị<br />
phá nát từ gốc, quay lại một con đường<br />
đã đi ngược trên nửa thế kỷ, chống lại<br />
một anh hàng xóm khổng lồ chỉ muốn<br />
kìm giữ Việt <strong>Nam</strong> yên vị như một con<br />
cừu Ý thức hệ vừa ngoan vừa chậm vừa<br />
ngu để hắn có thể ngoạm dần hết cơ thể<br />
con mồi trong cái áo choàng hữu nghị<br />
đểu).<br />
- Muốn có khối đoàn kết toàn dân tộc,<br />
trước hết hãy tìm khả năng đoàn kết<br />
giữa các khối người tích cực mà họ đang<br />
rất khác nhau như trên đã nói. Hãy quý<br />
sự khác nhau ấy vì đó chẳng những là<br />
thực tiễn buộc phải chấp nhận, là tất yếu<br />
trong tinh thần dân chủ, mà còn là thuận<br />
lợi để diễn tiến xã hội đi lên một cách<br />
hòa bình. Nếu không có những “trí thức<br />
cận thần”, còn rất khác những người có<br />
tư duy triệt để (biết phải thay đổi cái cũ<br />
tận gốc), đồng thời lại có những người<br />
trung gian giữa hai thái cực ấy thì sao có<br />
thể nối với nhau thành những nhịp cầu<br />
chuyển hóa dần dần? Nối tiếp với nhau<br />
được nếu tất cả đều hướng về phía trước,<br />
dẫu kẻ trước người sau nhưng phải<br />
chống những kẻ ngược chiều hoặc mưu<br />
toan cơ hội trụ lại nửa chừng để chia hoa<br />
lợi!<br />
Một ví dụ: trong những người đã có thời<br />
hăng hái theo đảng làm một cuộc gọi là<br />
“chống Mỹ cứu nước” có người không<br />
muốn nhắc lại “thành tích đáng buồn” cũ<br />
(như anh em Huỳnh Nhật Hải-Huỳnh<br />
Nhật Tấn) trong khi rất nhiều người vẫn<br />
muốn nhắc lại những kỷ niệm một thời<br />
tranh đấu “hào hùng”. Không sao, miễn<br />
là khi nhắc lại chuyện cũ phải nhìn dưới<br />
lăng kính mới, vượt trên cái cũ với óc<br />
phê phán để phục vụ cho cái mới. Chẳng<br />
hạn phải hiểu vì sao trong chế độ cũ (mà<br />
ta quyết đánh đổ) ta có thể ngang nhiên<br />
tranh đấu, tuyên bố hùng dũng, thậm chí<br />
lãng mạn bay bổng, thỏa chí tang bồng<br />
chống lại giới cầm quyền, còn trong chế<br />
độ mới (mà ta mơ ước) ta chỉ dám làm<br />
bằng 1 phần trăm thời xưa thôi mà đã<br />
phải rụt rè? Chẳng hạn ngày trước dưới<br />
cái nhìn bồng bột ta chỉ thấy cái gọi là<br />
“Mỹ Ngụy” là thấp hèn, tàn ác, đáng<br />
khinh ghét, nay dưới cái nhìn dân chủ và<br />
toàn cầu ta lại mong sao bây giờ được<br />
bằng cái mà ta đã quyết diệt [6], mong<br />
trở lại cơ hội cũ mà ta đánh mất, để rồi<br />
từ đó tiếp tục đi lên thì dễ dàng hơn.<br />
Chẳng hạn ta nhận ra sự “hào hùng” cũ<br />
thật là “bi tráng” (như nhà văn TDBC<br />
nhận thấy), nhưng “bi” không ở chỗ bị<br />
kẻ thù tàn sát, thất bại đau đớn như cái<br />
bi hùng của phong trào Nguyễn Thái<br />
Học, mà ngược đời, “bi” lại ở chỗ muốn<br />
thắng cuộc thì nhất thời đã thắng, nhưng<br />
nghĩ lại, thà đừng thắng thì hơn! “Bi” ở<br />
chỗ cái “tinh hoa phẩm chất” của tuổi<br />
thanh niên (nhưng còn bồng bột, cảm<br />
tính, bị tuyên truyền), tương tự như cái<br />
vốn quý giá mà Dương Thu Hương gọi<br />
là “một khối vàng ròng”, nhưng đã bị lợi<br />
dụng, bị dùng nhầm, dùng phí phạm,<br />
đáng tiếc. Song cái “bi” ở đây cũng<br />
không hề “bi lụy” nếu ta quyết hồi sinh<br />
cái “tinh hoa phẩm chất” của tuổi trẻ ấy,<br />
với sự bổ khuyết rất cần thiết bằng các<br />
tri thức hiện đại, trưởng thành, để dùng<br />
vào công cuộc hôm nay, như để bù đắp<br />
cho điều đáng tiếc cũ, thì sự hồi tưởng<br />
như thế thật là hồi tưởng vô cùng tích<br />
cực.<br />
Nhà thơ Bùi Minh Quốc cũng vậy, nghĩ<br />
lại thời đã qua để thấy trách nhiệm của<br />
mình. “Cả tuổi xuân ta hiến dâng cuồng<br />
nhiệt, để đúc nên chính cỗ máy này”, cái<br />
cỗ máy của sự “đểu cáng lên ngôi”. Hồi<br />
ức chuyện cũ để mà hối tiếc cho nhiệt<br />
huyết của mình không đem lại kết quả<br />
mong muốn, và thấy trách nhiệm của<br />
mình trong hiện tại! Một khi cùng hướng<br />
về phía trước và hành động cụ thể là<br />
nhất định gặp nhau. (Không biết trong<br />
hàng ngũ của các anh có ai muốn ôn<br />
chuyện cũ để kể công, để che dấu cái<br />
hèn hiện tại, để lập một cái gì đó chung<br />
chiêng hay không thì tôi không rõ, tất<br />
nhiên không bàn).<br />
- Hãy biết ơn những người tiên phong.<br />
Nếu như trên mặt phẳng nằm ngang ta<br />
hình dung đoàn người nối tiếp nhau như<br />
cây cầu bắc từ chế độ độc tài toàn trị đến<br />
cuối cầu là chân trời Dân chủ-Độc lập-<br />
Phú cường, trong đó những tư tưởng tiên<br />
phong luôn dẫn đầu đi trước, thì đừng<br />
quên một đường dây thẳng đứng, người<br />
nọ đứng lên vai người kia, để đưa nhau<br />
từ đáy giếng lên bờ. Trên cái “chồng<br />
người” thẳng đứng ấy những người tiên<br />
phong đứng ở dưới cùng cho đồng đội<br />
được đứng lên vai. Những người tiên<br />
phong ấy sẽ lên bờ sau cùng hoặc lúc<br />
khải hoàn có thể không còn họ nữa.<br />
Về Độc lập dân tộc nếu không có những<br />
anh hùng liệt nữ đã hy sinh liệu ngày<br />
nay ta có còn quốc gia không để mà<br />
tranh đấu? Chúng ta đã đứng trên vai họ<br />
để có hôm nay. Về Dân chủ-Tự do cũng<br />
vậy. Nếu không có những người dân chủ<br />
tiên phong như Nguyễn Mạnh Tường,<br />
như Hữu Loan, như Nguyễn Hữu Đang,<br />
Hoàng Minh Chính, Nguyễn Kiến<br />
Giang, Lê Hồng Hà, Cù Huy Hà Vũ,
THÔNG TIN 65 TRANG 31<br />
Dương Thu Hương, Hòa thượng Thích<br />
Tôi làm thủ tục nhận đồ mình gửi cho<br />
Quảng Độ, cha Nguyễn Văn Lý, Điếu<br />
mình. Tên tôi đây. Địa chỉ tôi đây. Hộ<br />
Cày Nguyễn Văn Hải, Tạ Phong Tần,<br />
chiếu của tôi đây. Vậy sao mà rắc rối<br />
Trần Huỳnh Duy Thức… vân vân và<br />
đến vậy? Sao phải xác nhận? Sao phải<br />
vân vân… mà hầu hết họ đều bị tù đày,<br />
chứng minh? Sao phải công chứng bản<br />
và biết bao tiếng nói dân chủ từ bên<br />
gốc?<br />
ngoài hỗ trợ thì làm sao có chút nền dân<br />
Tôi có làm gì đâu, chỉ là nhận đồ mình<br />
chủ cỏn con để có thể tồn tại những<br />
gửi cho mình thôi mà sao phức tạp như<br />
trang web dân chủ trong nước như trang<br />
vậy. Lẽ ra tôi chỉ chờ ở nhà, đúng hẹn<br />
Bô-xít, trang Basam và các blogger? Rồi<br />
công ty vận chuyển sẽ mang đồ đến. Tôi<br />
đến lượt, nếu không có những trang web<br />
chỉ cần ký xác nhận là xong.<br />
và blogger ấy làm chỗ tựa làm sao đoàn<br />
Tôi được giải thích ở Việt <strong>Nam</strong> mọi thứ<br />
trí thức 16 vị có thể được đón tiếp để<br />
cần phải đúng quy trình chứ không đơn<br />
trao những kiến nghị và dự thảo Hiến<br />
giản như vậy.<br />
pháp quá mạnh dạn kia, cũng như cá<br />
Tôi ngẫm ra: Càng nhiều dấu đỏ, càng ít<br />
nhân tôi lúc này có thể công khai công<br />
niềm tin.<br />
bố những lời đóng góp thẳng thắn<br />
3. Tôi đưa gia đình đi siêu thị Big C<br />
nhường này? Chúng ta đã được đứng<br />
Long Biên. Niềm vui khi thấy một siêu<br />
trên vai họ, những người dân chủ tiên<br />
thị bề thế, nhộn nhịp vừa mới nhen lên<br />
phong chịu nạn tù đày để giành lấy từng<br />
thì gặp ngay một chuyện ngỡ ngàng: Tất<br />
tý chút dân chủ cho ta tiếp tục. Hãy nhớ<br />
cả những ai muốn vào siêu thị đều phải<br />
ơn họ!<br />
gửi đồ bên ngoài. Con gái tôi có một túi<br />
Nói đến chuyện đứng trên vai nhau, tôi<br />
khoác nhỏ để đựng mấy thứ lặt vặt cũng<br />
lại thầm hỏi mình: nếu không có đồng<br />
phải niêm phong rồi mới được mang<br />
đội lấy vai cho mình đứng, lại không có<br />
theo. Vì sao vậy? Chúng tôi hỏi thì chỉ<br />
một điểm tựa nào đó từ môi trường, dù<br />
nhận được câu trả lời: Đây là quy định!<br />
là điểm tựa vô tình hay vô tri thì một cá<br />
Quy định gì? Quy định không được tin<br />
nhân đơn độc làm sao có thể vượt qua<br />
nhau.<br />
cái vai của mình? Tự mình vượt qua<br />
Câu chuyện có lẽ sẽ chỉ là một phiền<br />
chính mình mới thật là điều khó lắm<br />
toái buồn, nếu không có chuyện sau khi<br />
thay! Làm sao có thể tự thắng cái khối<br />
thanh toán, tất cả khách hàng lại bị kiểm<br />
lượng ì ạch của bản thân với tất cả<br />
tra một lần nữa, và hóa đơn phải được<br />
những sức cản nặng nề đã ràng buộc<br />
đóng dấu đỏ “đã thanh toán” thì mới<br />
mình vào cuộc đời này?<br />
được nhân viên an ninh cho ra ngoài.<br />
Đà Lạt ngày 24-2-2013<br />
Chúng tôi tự hỏi: chuyện quái quỉ gì<br />
H.S.P.<br />
đang xảy ra vậy? Quầy thanh toán có hai<br />
[1] “Quy luật” tương tự này tôi đọc thấy đã<br />
nhân viên kiểm tra và tính tiền. Từ quầy<br />
lâu, gần đây thấy nhà thơ Nguyễn Quốc<br />
thanh toán ra đến cửa ra này chỉ chừng 2<br />
Chánh và nhà báo Lê Diễn Đức nhắc tới. Tôi<br />
mét, lại không có hàng hóa gì bày bán<br />
diễn đạt lại cho rõ hơn (HSP)<br />
trên đoạn đường 2 mét đó. Vậy cớ sao<br />
[2] Xưa nhích chân đi giờ nhích lại: HCM<br />
phải kiểm tra lại? Cớ sao phải đóng dấu<br />
quyết định theo Quốc tế 3 khi chưa hiểu CS<br />
vào hóa đơn thì mới được ra?<br />
là gì ! Tư liệu trích từ:<br />
-Trần Dân Tiên: Những mẩu chuyện về đời<br />
Vợ tôi phản ứng dữ dội: Nếu kiểm tra<br />
hoạt động của Hồ chủ tịch, Nhà xuất bản<br />
mà không tìm thấy sai sót nào thì các<br />
Văn học, Hànội (in lần thứ tám), 1975, trang<br />
anh có xin lỗi chúng tôi không? Nhưng<br />
44.<br />
chúng tôi chỉ nhận được một câu trả lời<br />
- Hồ Chí Minh:Con đường dẫn tôi tới chủ<br />
lạnh lùng: Đây là quy định.<br />
nghĩa Lênin, Hồ Chí Minh toàn tập, tập 10,<br />
Tôi nhìn những người xếp hàng chờ<br />
Nhà xuất bản Chính trị quốc gia, 2000, trang<br />
kiểm tra và đóng dấu hóa đơn. Tất cả<br />
126.<br />
đều kiên nhẫn và ngoan ngoãn. Họ có<br />
- Lữ Phương:Từ Nguyễn Tất Thành đến Hồ<br />
thể làm gì trên đoạn đường dài 2 mét đó<br />
Chí Minh, THƯ NHÀ xuất bản, Australia,<br />
2002, trang 40.<br />
để phải chịu cảnh khám xét?<br />
[3] Xem bài Từ Nguyễn Phú Trọng đến Lê<br />
Tôi lặng lẽ quan sát. Rất nhiều người lớn<br />
Hiền Đức (HSP)<br />
tuổi. Lịch sử như phảng phất qua bộ<br />
[4] Từ vụ Bauxite nghĩ về vận nước<br />
quân phục cũ. Một vài nụ cười cầu hòa<br />
(www.hasiphu.com/baivietmoi_40.html)<br />
dù chủ nhân không làm gì sai. Một vài<br />
[5] Dắt tay nhau đi dưới tấm biển chỉ đường<br />
ánh mắt lấm lét không có lý do. Nhiều<br />
của Trí tuệ<br />
gương mặt cam chịu và chờ đợi cảnh<br />
[6] Nguyên Ngọc (S: Tôi nghĩ giá như trong<br />
được khám xét.<br />
cuộc chiến vừa qua, miền <strong>Nam</strong> thắng, thì có<br />
Tôi cố gắng tìm lý do để biện minh cho<br />
lẽ sẽ tốt hơn …). Huy Đức: “bên (cần)được<br />
giải phóng hóa ra lại là Miền Bắc”.<br />
việc làm kỳ quái đó, nhưng không thể.<br />
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN<br />
Tôi rút ra kết luận: Nhiều người Việt<br />
http://boxitvn.blogspot.fr/2013/02/gop-phan-giaima-mot-he-dan-than.html<br />
không tin người Việt. Nhiều người Việt<br />
* * *<br />
Câu chuyện của<br />
niềm tin<br />
Giáp Văn Dương<br />
1. Như bao bạn trẻ khác, tôi rời quê khi<br />
học hết phổ thông. Rồi cũng như bao<br />
người khác, tôi ra nước ngoài học tiếp<br />
khi xong đại học.<br />
Gần mười hai năm học tập và làm việc ở<br />
nước ngoài, tôi có bạn bè mới, thầy cô<br />
mới, đồng nghiệp mới. Trong công việc<br />
không có định kiến, không có phân biệt.<br />
Tất cả diễn ra trong một sự trung thực và<br />
cởi mở hồn nhiên. Hồn nhiên đến mức<br />
ngạc nhiên. Tôi chìm đắm trong bầu<br />
không khí dân chủ, bình đẳng và tinh<br />
thần tự do học thuật. Tôi thấy mình được<br />
tôn trọng, và ý thức được mình có quyền<br />
được người khác tôn trọng.<br />
Tôi phải làm đủ thứ giấy tờ nhưng<br />
không bao giờ thấy những con dấu đỏ.<br />
Chỉ cần một chữ ký cá nhân là đủ, một<br />
cuộc điện thoại, một lá email là xong.<br />
Không ai hạch sách, không ai đòi kiểm<br />
tra, không ai đòi công chứng bản gốc.<br />
Tôi lên tàu điện: không có người soát vé.<br />
Họ tôn trọng chúng tôi, và tin chúng tôi.<br />
Thỉnh thoảng họ có đi kiểm tra định kỳ<br />
thì cũng rất lịch sự, không gây cho mình<br />
cảm giác khó chịu.<br />
Tôi ra siêu thị: không ai bắt tôi phải gửi<br />
đồ trước khi vào mua hàng. Không ai<br />
kiểm tra chúng tôi khi ra. Họ tôn trọng<br />
chúng tôi, và tin chúng tôi.<br />
Tôi và một người bạn đi mua bảo hiểm<br />
xe. Điều khoản cho biết, nếu mất xe thì<br />
sẽ được đền xe mới. Bạn tôi hỏi: nếu<br />
chúng tôi bán xe rồi báo mất thì sao?<br />
Nhân viên bảo hiểm ngạc nhiên mất một<br />
lúc lâu mới nghĩ ra được câu trả lời: tôi<br />
tin các anh không làm thế.<br />
Lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự tin<br />
tưởng mang tính hệ thống. Một sự tin<br />
tưởng cá nhân mạnh mẽ lan tỏa trong<br />
toàn xã hội. Chữ Tín được xác lập mà<br />
không cần sự có mặt của các loại công<br />
chứng bản gốc, chứng thực, xác nhận...<br />
Tôi vỡ ra: À, ra thế. Họ giàu mạnh vì họ<br />
tin ở con người.<br />
2. Mười hai năm sau tôi trở về. Nhiều<br />
cái như xưa. Nhiều cái hơn xưa. Nhưng<br />
cũng nhiều cái tệ hơn xưa.
THÔNG TIN 65 TRANG 32<br />
không hiểu rằng mình có quyền phải<br />
Đó là một sự thành thật xuất phát từ con<br />
được người khác tôn trọng. Đừng khuyên tim của người viết. Nhiều người đã<br />
4. Chúng tôi ra về, nhưng vẫn ám ảnh<br />
không dám thẳng thắn thổ lộ như vậy mà<br />
câu hỏi: Vì sao người Việt không tin người khác tha thứ cứ phải tìm những hình thức vòng vo để<br />
nhau? Phải chăng chúng ta đã quen sống<br />
diễn tả. Cũng như nhiều người không<br />
trong một sự cảnh giác thường trực đến hòa giải,<br />
đủ sáng suốt để nhận định đây không<br />
độ thành phản xạ có điều kiện?<br />
phải là một vấn đề có thể bàn cãi trên<br />
Tôi bất giác nhớ đến mớ giấy tờ đỏ đừng dạy người bình diện đạo đức hay cả chiến lược.<br />
choét những con dấu công chứng sao y<br />
Câu hỏi không phải là có nên tha thứ<br />
bản gốc. Tôi tự hỏi: Tôi và triệu người khác cách đấu hòa giải, mà câu hỏi là có khả năng tha<br />
quanh tôi đã mất bao nhiêu thời gian cho<br />
thứ hòa giải hay không? Tha thứ hoà<br />
những thứ này?<br />
tranh.<br />
giải chẳng phải là một điều có thể mua<br />
Tôi thở dài: càng nhiều dấu đỏ, càng ít<br />
hay học hay muốn mà làm được.<br />
niềm tin.<br />
„Mai tôi chết Cờ Vàng xin đừng phủ“ Nó đang chỉ là một áng mây lãng đãng ở<br />
Tôi tự hỏi: Phải chăng đang có một cuộc http://www.youtube.com/watch?v=ZHX-4u-G-Ss một nơi bên ngòai những bức tường của<br />
“khủng hoảng niềm tin”?<br />
Thục Quyên<br />
một cái nhà tù định mệnh kiên cố từ<br />
Và khi nào thì người ta không tin nhau?<br />
Rõ ràng là khi có sự dối trá. Người ta<br />
không tin nhau khi cần phòng tránh sự<br />
dối trá.<br />
Vậy là đang có một sự dối trá phổ biến,<br />
đến mức một đoạn đường 2 mét và được<br />
kiểm soát chặt chẽ cũng trở nên đáng<br />
ngờ.<br />
Và chúng ta đã mất biết bao nhiêu thời<br />
gian và nguồn lực để cảnh giác, phòng<br />
tránh, đương đầu với sự dối trá này?<br />
Không ai thống kê định lượng, nhưng<br />
chắc hẳn là rất nhiều. Nhiều đến mức có<br />
thể làm cho đất nước ta kiệt quệ. Kiệt<br />
quệ vì luôn phải cảnh giác, đề phòng.<br />
5. Việt <strong>Nam</strong> đang rất cần một sự quy tụ<br />
nguồn lực để phát triển. Nhưng quy tụ<br />
làm sao khi cả xã hội sống trong tâm<br />
trạng cảnh giác thường trực, lúc nào<br />
cũng nơm nớp đề phòng? Quy tụ làm<br />
sao khi sự giả dối đã trở thành một lối<br />
sống của xã hội? Quy tụ làm sao khi<br />
niềm tin giữa người với người đã trở nên<br />
cạn kiệt?<br />
Việt <strong>Nam</strong> đang rất cần hội nhập, rất cần<br />
làm bạn với thế giới bên ngoài. Nhưng<br />
hội nhập làm sao khi luôn nhìn thế giới<br />
bên ngoài với con mắt thù địch nghi<br />
ngờ? Làm bạn làm sao khi không có<br />
lòng tin vào đối tác của mình?<br />
Đất nước đã thống nhất nhưng lòng<br />
người chưa thống nhất. Di sản của mấy<br />
mươi năm chiến tranh quá đỗi nặng nề.<br />
Trong này kinh tế khó khăn. Ngoài kia<br />
Biển Đông nổi sóng. Một cuộc hòa giải,<br />
để sau đó thực sự có một sự hòa hợp<br />
<strong>Nam</strong> Bắc, trong ngoài là cần thiết hơn<br />
bao giờ hết. Muốn vậy cần xóa bỏ mọi<br />
nghi kỵ lẫn nhau giữa mọi tầng lớp xã<br />
hội.<br />
Nhiều học giả đã gọi niềm tin là một<br />
thành phần quan trọng của vốn xã hội.<br />
Khi niềm tin cạn thì vốn xã hội cũng cạn<br />
theo. Mà cạn vốn thì làm sao phát triển?<br />
G.V.D.<br />
http://www.tiasang.com.vn/Default.aspx?tabi<br />
d=116&CategoryID=42&News=6144<br />
* * *<br />
Xin kính cẩn nghiêng mình,<br />
10 tháng 3, 11 tháng 3, 12 tháng 3....<br />
Cộng đồng mạng VN hải ngọai đang<br />
nhắc tới những đau thương chết chóc<br />
của những ngày này năm 75 khi Ban Mê<br />
Thuột thất thủ, và từ giờ cho tới 30/04<br />
chắc chắn những bài viết về nỗi uất ức<br />
khắc khỏai của đại đa số gia đình thuộc<br />
VNCH khi xưa cũng sẽ tràn ngập mạng.<br />
Viết, để nhắc lại những hốt hoảng tuyệt<br />
vọng khi chính Sài Gòn thất thủ, để nhắc<br />
lại những vùi dập chết chóc trên con<br />
đường vượt biên cho những người bỏ<br />
nước ra đi, đi lần đầu hay đã từng rứt<br />
ruột bỏ nơi chôn nhau cắt rốn từ 1954<br />
vào <strong>Nam</strong>, để nhắc lại những nhục nhã<br />
điêu tàn cho những người ở lại. Và<br />
những chia rẽ, phản bội, xâu xé, hà hiếp,<br />
trắng trợn....<br />
Khi giấy mực vẫn còn thống thiết nức<br />
nở, những nỗi đau vẫn còn tiếp tục chảy<br />
máu, thì chẳng có người nào đối diện<br />
những nỗi đau đó được quyền hay dám<br />
láo xược cả gan nhắc tới Tha thứ và Hòa<br />
giải, dù rằng đó là những điểm chính<br />
trong mọi tôn giáo và nhất là trong<br />
truyền thống dựng nước của dân tộc<br />
Việt.<br />
Như một loại trụ sinh, bình thường là<br />
một món thuốc qúi báu để cứu sự Sống,<br />
những chữ Tha thứ và Hòa Giải đối với<br />
người Việt trong đại đa số trường hợp đã<br />
trở thành một chất gây tình trạng sốc<br />
phản vệ (anaphylactic shock). Phản ứng<br />
này mãnh liệt tới nỗi không còn có một<br />
người tu sĩ VN nào dám giảng tới góc<br />
nhìn đạo đức, cũng chẳng có người bác<br />
sĩ phân tâm học VN nào dám nhắc đến<br />
khía cạnh trị bệnh của nó.<br />
Thật là một sự xúc động mạnh khi đọc<br />
những giòng chữ của Lê Diễn Đức (1)<br />
“Tôi tin có nhiều người giống tôi. Rằng,<br />
nếu một kẻ nào đó đã cướp đoạt tài sản<br />
của tôi, giết hại người trong gia đình tôi,<br />
đẩy tôi vào sự khốn cùng, phải đối diện<br />
hiểm nguy để đi tìm kế mưu sinh ở xứ<br />
khác, thì tôi sẽ thù hận kẻ đó suốt đời, và<br />
khi có cơ hội tôi sẽ trả thù.“<br />
tháng Tư 75. Những chữ "Tha thứ hòa<br />
giải" không phải là món thuốc có thể rịn<br />
vào để cầm máu, mà nhắc tới lại như<br />
mũi dao rạch vào vết thương sâu thẳm<br />
chưa hề kéo da non. Và máu lại túa ra.<br />
Tờ BBC bản Việt ngữ ngày thứ sáu, 15<br />
tháng 3, 2013 đưa tin về Thượng nghị sỹ<br />
Mỹ John McCain, người mới gần đây có<br />
dịp tiếp xúc giới bất đồng chính kiến tại<br />
VN, vừa có bài viết trên tờ Wall Street<br />
Journal nhận định Việt <strong>Nam</strong> vẫn chưa<br />
nỗ lực trong lĩnh vực nhân quyền và<br />
pháp quyền và kêu gọi Việt <strong>Nam</strong> nên có<br />
những bước đi cải cách về hướng dân<br />
chủ. Với tựa đề "Cựu tù nhân chiến<br />
tranh nói về Việt <strong>Nam</strong>, 40 năm sau" bài<br />
viết bắt đầu bằng hồi ức của ông về ngày<br />
cuối cùng ở Việt <strong>Nam</strong>, 14/3/1973, khi<br />
ông được trả tự do về Mỹ sau sáu năm bị<br />
cầm tù tại Hỏa lò Hà Nội. TNS Mc Cain<br />
tuy vậy vẫn bày tỏ hy vọng rằng "Hai<br />
nước chúng ta đã có một quá khứ khó<br />
khăn và đau lòng. Nhưng đã không tự<br />
trói mình vào quá khứ đó và đang đi tiếp<br />
trên con đường từ hòa giải đến tình hữu<br />
nghị thực sự, điều mà sẽ là một trong<br />
những sự ngạc nhiên lớn nhất và hài<br />
lòng nhất trong cuộc đời tôi". Đồng<br />
thời ông hứa sẽ là người bạn trung<br />
thành của Việt <strong>Nam</strong> trước các thách<br />
thức.<br />
Trong khi đó tờ BBC News Magazine<br />
(bản tiếng Mỹ) ngày 22/03/2013 lại có<br />
bài dài về cựu đại sứ Mỹ mà cũng là cựu<br />
tù nhân chiến tranh Douglas Pete<br />
Peterson, cũng liên quan nhiều đến Việt<br />
<strong>Nam</strong> mà BBC Việt ngữ không mảy may<br />
nhắc tới.<br />
Pete Peterson cũng từng bị cầm tù sáu<br />
năm tại miền Bắc VN và được trả tự do<br />
ngày 4/3/1973, trước Mc Cain mười<br />
ngày, và năm 1997 ông là người được<br />
tổng thống Bill Clinton bổ nhiệm làm vị<br />
đại sứ Mỹ đầu tiên tại Việt <strong>Nam</strong>, sau 20<br />
năm không liên hệ ngọai giao giữa hai<br />
nước. Đại sứ Peterson khi đến nhậm<br />
chức tại Hà Nội đã phát biểu: "Tôi muốn<br />
chữa lành vết thương giữa Hoa Kỳ và
THÔNG TIN 65 TRANG 33<br />
Việt <strong>Nam</strong>. Đó là một lịch sử bi thảm mà<br />
hai dân tộc đã chia sẻ Không ai có thể<br />
thay đổi những gì đã xảy ra, nhưng có<br />
rất nhiều điều tuyệt vời mà tất cả chúng<br />
ta có thể làm cho tương lai. Và đó là lý<br />
do tại sao tôi trở lại Việt <strong>Nam</strong>.”<br />
Mãn nhiệm sau 4 năm, cựu đại sứ<br />
Peterson đã cùng với người vơ ̣Úc gốc<br />
Việt thành lập tổ chức TASC chuyên<br />
cứu trợ trẻ em quốc tế và ngày càng mở<br />
rộng hoạt động tại Việt <strong>Nam</strong>. Trong<br />
một cuộc phỏng vấn năm 2006, cựu ĐS<br />
Peterson đã tâm sự: “Tôi chỉ muốn đi bộ<br />
trên các đường phố để gặp gỡ, trò<br />
chuyện với những người dân mà tôi<br />
chưa có cơ hội tiếp xúc trong những lần<br />
trở lại Việt <strong>Nam</strong> trước”.<br />
Trong bài báo mới đây, ký giả William<br />
Kremer đã tường thuật về những gặp gỡ<br />
định mạng giữa Peterson và Việt <strong>Nam</strong><br />
kể từ quyết định của ông không từ chối<br />
tham dự cuộc chiến tại VN. Nhắc lại<br />
thân phận người tù binh Mỹ, ĐS<br />
Peterson mô tả quyết tâm của họ ở nhà<br />
tù Hỏa Lò "nhận chịu mọi phương cách<br />
tra tấn, được nghĩ ra để gây thương tật<br />
vĩnh viễn hoặc tử vong hoặc gần sắp tới<br />
mức độ đó". Nhắc tới những vết sẹo gây<br />
ra bởi những tảng đá người dân Việt đã<br />
ném vào ông đêm ông rớt máy bay, ĐS<br />
Peterson bình thản nói "Phải nhìn một<br />
cách công bằng : đó là một phản ứng tự<br />
nhiên. Họ đã chụp cơ hội hiếm có sau<br />
khi bị bỏ bom trong nhiều năm".<br />
Cả hai người cựu tù binh Mỹ Mac Cain<br />
và Peterson đã đem lại một tia ấm hy<br />
vọng là con người không cần phải chối<br />
bỏ hay quên dĩ vãng, mà vẫn có phương<br />
cách để trả dĩ vãng thương đau về hẳn<br />
cho dĩ vãng, dù mỗi người bộc lộ một<br />
cách khác nhau. Mc Cain nhấn mạnh<br />
vào khía cạnh chính trị và Peterson vào<br />
tình cảm con người. Hành động của họ<br />
và nhất là câu nói cuả Peterson, "Cuộc<br />
sống của tôi đã được ơn trên bảo hộ để<br />
hoàn thành một điều gì đó có tính cách<br />
tích cực." (My life was preserved to do<br />
something constructive) là bằng chứng<br />
sự thành công của nền tự ḍo dân chủ của<br />
Hoa Kỳ đã tạo được những con người có<br />
phong thái "lớn hơn sự khổ đau, cao hơn<br />
lòng thù hận của chính mình".<br />
Michalak mới là đại sứ Mỹ đầu tiên<br />
đến thăm Quận Cam trong khi ĐS<br />
đương nhiệm David Shear sau khi gặp<br />
một số đông khách từ cộng đồng người<br />
Việt tại Mỹ ở bang Virginia vào tháng 3<br />
năm ngoái đã vội có cải chính đây<br />
không phải là buổi gặp gỡ "chính thức"<br />
và bản tin trên trang web của đài RFA<br />
Tiếng Việt đã bị gỡ xuống. Và dù đã tiếp<br />
hàng trăm đại diện của cộng đồng Mỹ<br />
gốc Việt tại Tòa Bạch Ốc, bên hành<br />
pháp Hoa Kỳ sẽ vẫn xúc tiến các mối<br />
quan hệ với Việt <strong>Nam</strong>, kể cả tăng cường<br />
trao đổi về an ninh vùng và quân sự theo<br />
chiến lược đã định.<br />
38 năm đã qua từ khi Sài Gòn thất thủ.<br />
Những nỗi đau dường như không thể<br />
nguôi ngoai và lửa giận vẫn ngút ngàn<br />
trong lòng người dân Việt khi xưa phải<br />
bỏ quê hương ra đi, dù nay đã thành<br />
công vẻ vang trên đất khách. Đứng trước<br />
những nỗi đau với muôn ngàn khiá cạnh,<br />
nỗi giận với triệu cách bộc lộ, ai có<br />
quyền bảo một người khác hãy quên đi<br />
và tha thứ, dù thế sự có đổi thay chăng<br />
nữa?<br />
Và cũng chẳng ai có khả năng nghe, khi<br />
vết thương vẫn nhức nhối làm mủ độc.<br />
Do đó Việt <strong>Nam</strong> chẳng hề bao giờ thật<br />
sự có hoà bình, dân tộc Việt vẫn tiếp tục<br />
xuất huyết vì nội chiến trong tâm. Vết<br />
thương cương mủ đang đưa dân tộc dần<br />
vào tình trạng nhiễm trùng huyết tòan<br />
diện (septicemia), vào cơn hấp hối.<br />
Nếu không chữa kịp căn nhà VN đang<br />
bốc cháy mà chỉ chú tâm đuổi bắt kẻ đốt<br />
nhà, e rằng nhà sẽ không còn. Cũng<br />
không thể ngồi trông đợi hay đòi hỏi,<br />
dạy bảo người khác phải làm gì mà đã<br />
đến lúc chính chúng ta mỗi người phải<br />
tùy khả năng mà quyết tâm hành động.<br />
Đó là sự quyết định của mỗi người cho<br />
chính mình.<br />
Bổn phận thiêng liêng nhất của mỗi<br />
người Việt hôm nay phải chăng là sự tự<br />
quyết định thoát khỏi ngục tù dĩ vãng và<br />
chấp nhận gánh chịu một phần trách<br />
nhiệm về sự sống còn của dân tộc ?<br />
Một dân tộc Việt tự do dân chủ mới là<br />
chiến thắng thực sự và là chiến thắng<br />
cuối cùng.<br />
T.Q.<br />
Trước tình hình đất nước ngày càng<br />
xuống dốc về xã hội, văn hoá, kinh tế,<br />
chính trị v…v, nhất là tương lai Đất<br />
nước rất đen tối trước hoạ xâm lăng của<br />
Trung Quốc, là người trí thức Việt <strong>Nam</strong>,<br />
tôi tự thấy lương tâm bị cắn rứt khi cứ<br />
im lặng chấp nhận những điều chướng<br />
tai gai mắt diễn ra hàng ngày cũng như<br />
nghe những lời oán than của đồng bào<br />
mình.<br />
Mục sư Martin Luther King có nói:<br />
-“Kẻ nào chấp nhận cái ác mà không<br />
phản đối chắc chắn là tiếp tay cho cái ác<br />
lộng hành” (He who accepts evil without<br />
protesting against it is really cooperating<br />
with it) và<br />
-“Cuộc đời của chúng ta bắt đầu chấm<br />
dứt khi chúng ta lặng thinh trước những<br />
vấn đề sống còn” (Our lives begin to end<br />
the day we become silent about things<br />
that matter).<br />
Tôi luôn tự hỏi mình: Nếu mọi người<br />
dân, nhất là các trí thức, vì sợ hãi cho<br />
bản thân và gia đình mình, cứ tiếp tục im<br />
lặng trước hiện tình của Đất nước thì<br />
tương lai Nước ta sẽ đi về đâu? Chắc<br />
chắn sẽ rất đen tối ! Trước lời kêu gọi<br />
của Nhà Nước cho phép dân chúng góp<br />
ý sửa đổi Hiến pháp 1992 đến tháng 9<br />
năm 2013 tới, nếu một số đông trí thức<br />
vẫn lặng thinh thì xem như chúng ta<br />
chấp nhận bản dự thảo sửa đổi Hiến<br />
pháp do Quốc hội đưa ra nghĩa là vẫn<br />
“rượu cũ trong bình mới”, nghĩa là “vũ<br />
như cẩn”, vậy trách nhiệm với Đất Nước<br />
của chúng ta ở đâu? Gỉa sử đến một<br />
ngày, Đảng CSVN trưng cầu ý dân kêu<br />
gọi sát nhập Việt <strong>Nam</strong> vào Trung Quốc,<br />
thì chẵng lẽ chúng ta vẫn cứ im lặng hay<br />
sao? Lúc đó, liệu chúng ta còn giữ được<br />
mạng sống,vợ con, nhà cửa và của cải<br />
không? Gương nước Tây Tạng còn sờ sờ<br />
trước mắt.<br />
Tôi đã cảm động đến rơi nước mắt khi<br />
nghe VIỆT KHANG hát bài “VIỆT<br />
NAM, QUÊ HƯƠNG TÔI ĐÂU?” và<br />
một trong những hình ảnh người dân đi<br />
biểu tình chống Trung Quốc trong<br />
những năm qua khiến tôi xúc động nhất,<br />
đó là hình một cô gái Việt <strong>Nam</strong> khóc<br />
trong tuyệt vọng. Tôi có cảm nghĩ như<br />
cô đang hết sức đau lòng khi thấy người<br />
Việc BBC tiếng Mỹ và BBC tiếng Việt (1)http://danlambaovn.blogspot.de/2012/07/n dân Việt bày tỏ lòng yêu nước mà lại bị<br />
đã không cùng đăng bài về hai nhân vật guoi-viet-khong-hoa-hop-hoa-giai<br />
chính quyền do mình “bầu” lên ngăn<br />
này phải chăng để tránh đụng chạm vào * * *<br />
cản, đạp vào mặt, bắt bớ, giam cầm…<br />
một vấn đề nhậy cảm? Từ khi Mỹ-Việt<br />
Chính vì các lý do trên mà mặc dù rất<br />
bình thường hóa, quan hệ giữa những Mệnh Lệnh Từ ghét chính trị, tôi tự thấy không thể tiếp<br />
đại diện của Mỹ ở Việt <strong>Nam</strong> với cộng<br />
tục lặng thinh được nữa.Tôi mong muốn<br />
đồng người Mỹ gốc Việt đã không dễ Trái Tim<br />
sự lên tiếng của mình sẽ đóng góp một<br />
dàng. ĐS Peterson chưa bao giờ đến<br />
Quận Cam, nơi có cộng đồng Việt <strong>Nam</strong><br />
đông dân nhất nước Mỹ. ĐS Marine chỉ<br />
một lần tới thăm một đại học của<br />
California. Mãi tới năm 2007 ĐS<br />
Bs. Nguyễn Quý Khoáng<br />
(Việt <strong>Nam</strong>, ngày 10 tháng 03 năm 2013)<br />
phần nhỏ cho sự thay đổi của Đất nước,<br />
cho tương lai của các con cháu chúng ta.<br />
Thay đổi hay không là tuỳ theo Đảng và<br />
Nhà nước có thật lòng lo cho dân, cho<br />
Nước không? Còn nếu một ngày xấu trời
THÔNG TIN 65 TRANG 34<br />
nào mà Nước Việt chúng ta chịu chung<br />
Kim Chi là câu trả lời sáng rõ nhất: nếu<br />
số phận của Tây Tạng thì tôi cũng tự<br />
ta đã sống, đã hành động với tất cả niềm<br />
thấy mình đã làm hết sức rồi và sẽ<br />
tin trong sáng và giữ được đến cuối đời<br />
không thẹn với lương tâm trước khi<br />
phẩm chất lương thiện của mình, thì sự<br />
nhắm mắt. Nếu có ngày đó thật thì quả<br />
đổ vỡ của cái hiện thực mà mình từng<br />
là sống không bằng chết vì mất Tổ quốc<br />
dâng trọn niềm tin chỉ có ý nghĩa của<br />
là mất tất cả!<br />
một bi kịch chứ không bao giờ là hài<br />
Đối với tôi, cuộc đời chỉ có ý nghĩa khi<br />
kịch. Mà đối với bi kịch, phẩm giá con<br />
mình sống có ích cho người khác. Chính<br />
người chỉ càng được tôn lên chứ không<br />
vì lý do đó, mặc dù có giấy bảo lãnh đi<br />
bao giờ bị hạ thấp xuống. “Không nghi<br />
Canada đoàn tụ gia đình năm 1982, tôi<br />
ngờ gì nữa, bi kịch là một điều gì đó của<br />
đã chấp nhận ở lại quê hương để làm<br />
CÁI ĐẸP, khi chính nó bị đụng chạm<br />
công tác của một thầy thuốc hầu xoa dịu<br />
ghê gớm” (La tragédie, sans doute, est<br />
bớt đau khổ của bệnh nhân cũng như<br />
quelque chose de beau quand elle est<br />
đào tạo thêm các bác sĩ về X Quang,<br />
bien touchée – Molière).<br />
Siêu âm.Thành thật mà nói, đến giờ phút<br />
Ba Sàm<br />
này, tôi chưa bao giờ hối tiếc về sự chọn<br />
Nó vạch trần, bằng hình ảnh tương phản<br />
lựa đó. Công tác tại Bệnh viện đa khoa<br />
bi hài giữa tư cách của kẻ ban ơn, khen<br />
Tỉnh Tây Ninh từ 1977 đến 1983 rồi tại<br />
tặng người xứng đáng được khen, về sự<br />
Bệnh viện An Bình,Tp Hồ Chí Minh từ<br />
nguy hại của cả một hệ thống khổng lồ<br />
1983 đến 2009 tổng cộng là 32 năm, tôi<br />
được gọi là “thi đua khen thưởng” đã bị<br />
được mời vào Đảng CSVN hai lần<br />
lạm dụng, biến thái cao độ, dùng chính<br />
nhưng tôi đã từ chối vì không thích làm<br />
tiền của người dân để tạo ra môi trường<br />
chính trị, không thích theo bất cứ một<br />
sống cho bầy sâu mọt, cho thói đạo đức<br />
phe phái nào. Tôi chỉ thích làm chuyên<br />
giả, thói háo danh, làm băng hoại đạo<br />
môn và dạy học mà thôi.<br />
đức toàn xã hội với quy mô chưa từng<br />
Cách đây không lâu, tôi đã ủng hộ Kiến<br />
thấy trong lịch sử đất nước. Nó giáng<br />
nghị sửa đổi Hiến Pháp 1992 do 72 nhân<br />
xuống đúng lúc người ta vừa cố diễn<br />
sĩ trí thức công bố ngày 19 tháng 1 năm<br />
màn tấu hài, vội vã gắn huy hiệu 65 tuổi<br />
2013 tại HàNội với số thứ tự trong danh<br />
đảng cho Nhạc sĩ Hoàng Hiệp tại giường<br />
sách những người ký tên là 7034.Tôi<br />
bệnh trước khi ông lìa đời đúng một<br />
biết khi làm việc này, tôi có thể gặp<br />
ngày. Cuối cùng, nó góp phần thức tỉnh<br />
nhiều rủi ro nhưng không sao vì tôi đã<br />
giới văn nghệ sĩ đang “sống trong sợ<br />
sẵn sàng, đến chết là cùng chứ gì!<br />
hãi” và danh lợi, các đấng nam nhi, hãy<br />
Xưa kia, tôi đã chọn ở lại quê hương để<br />
bằng tri thức và tiếng tăm của mình, nói<br />
phục vụ bệnh nhân và đào tạo các thầy<br />
thay, dẫn dắt dân chúng cùng lên tiếng,<br />
thuốc trẻ, giờ đây, tôi nói lên chính kiến<br />
thức tỉnh những người cầm quyền, rằng<br />
của mình để xây dựng và bảo vệ Đất<br />
thời cơ đã đến rồi, hãy biết sám hối bằng<br />
nước vì đối với tôi, cuộc đời mỗi người<br />
quyết tâm tự gột rửa, hành động vì dân,<br />
như một quyển tiểu thuyết đầy đủ hỷ,<br />
vì nước, trước khi quá muộn.<br />
nộ, ái, ố, quan trọng là quyển sách đó có<br />
Sao Hồng<br />
hay không chứ không phải nó có dầy<br />
Một tập thể lãnh đạo đầy quyền lực của<br />
hay không!<br />
một đất nước có thể không kỷ luật nỗi<br />
Nếu có một ngày tôi bị bắt, công an sẽ<br />
một cá nhân “làm nghèo đất nước và<br />
hỏi tôi (như đã từng hỏi những Bloggers,<br />
làm khổ nhân dân”. Nhưng một “Nghệ<br />
những người bất đồng chính kiến, những<br />
sỹ cộng sản chính hiệu” với “trái tim của<br />
người biểu tình…) là ai đã xúi dục, cho<br />
một người cộng sản” có thể đã khơi<br />
bao nhiêu tiền…thì tôi đã có sẵn câu trả<br />
nguồn cảm hứng cho một trào lưu trong<br />
lời: Không ai có thể xúi dục được tôi,<br />
mọi tầng lớp nhằm tẩy chay (và bất tín<br />
không ai mua chuộc được tôi cả mà<br />
nhiệm) những lãnh đạo đã, đang và sẽ<br />
CHÍNH LƯƠNG TÂM TÔI ĐÃ MÁCH<br />
làm giàu cho “nhóm lợi ích”, dòng họ<br />
BẢO, CHÍNH TRÁI TIM TÔI ĐÃ<br />
gia đình của mình mà “làm nghèo đất<br />
THÚC DỤC TÔI LÀM THẾ!<br />
nước và làm khổ nhân dân” !<br />
Cuối cùng, xin cầu mong đất nước Việt<br />
Họa sĩ Đỗ Đức:<br />
<strong>Nam</strong> chúng ta được độc lập, tự do, hạnh<br />
Tôi đã xem Kim Chi trong những phim<br />
phúc thật sự. MONG LẮM THAY!<br />
chị sắm vai, nhớ nhất phim Cánh đồng<br />
Bs. N.Q.K.<br />
hoang đóng cùng Lâm Tới. Thành thực<br />
* * *<br />
từ lâu đã yêu quí chị với những gì chị đã<br />
„Chị Kim Chi. Chị đáng kính trọng<br />
thể hiện. Hôm nay tôi kính trọng chị<br />
hơn biết bao thằng đàn ông vừa hèn<br />
hơn, con người nhỏ bé yếu đuối về thể<br />
vừa nịnh, chúng có tất cả trừ nhân<br />
lực nhưng là một nhân cách đàng hoàng.<br />
cách“<br />
Rồi lâu rầy mọi người sẽ hiểu. Còn bây<br />
(Nhà thơ Đỗ Trung Quân)<br />
giờ tôi chắc theo thói quen lâu nay, sẽ<br />
nhiều người coi chị là xấc xược điên<br />
Nghệ sĩ Nguyễn<br />
Thị Kim Chi, tôi<br />
kính phục chị!<br />
Xung quanh việc NSUT Kim Chi từ<br />
chối bằng khen của Thủ Tướng<br />
Nguyễn Văn Thiện<br />
Nói thật, xưa nay, trong mắt của nhiều<br />
người, vẫn coi văn nghệ sĩ là đám háo<br />
danh, nhiều khi chỉ vì cái danh hão mà<br />
khom lưng quỳ gối trước mọi thứ, đặc<br />
biệt là trước quyền lực. Người ta vẫn kể<br />
cho nhau nghe nghệ sĩ nọ chạy vạy để<br />
được giải thưởng, nhà thơ kia luồn lách<br />
bằng đầu gối để được kết nạp vào hội<br />
kia. Trong bối cảnh như vậy, việc NSUT<br />
Nguyễn Thị Kim Chi từ chối bằng khen<br />
của thủ tướng quả là một chuyện “xưa<br />
nay hiếm”. Không những từ chối, chị<br />
còn tuyên bố rõ ràng: “Tôi không muốn<br />
trong nhà tôi có chữ ký của một kẻ đang<br />
làm nghèo đất nước, làm khổ nhân dân.<br />
Với tôi, đó là một điều rất tổn thương vì<br />
cảm giác của mình bị xúc phạm”.<br />
Xin lỗi chị, tôi và những người thuộc<br />
lớp hậu sinh, không rõ lắm những cống<br />
hiến trước đây của chị, thậm chí không<br />
từng nhớ là chị đã từng đóng những vai<br />
nào trong những phim nào. Nhưng với<br />
hành động hôm nay, chị đã dạy cho<br />
chúng tôi một bài học về lòng tự trọng<br />
của người nghệ sĩ chân chính. Người có<br />
lòng tự trọng thời nào cũng hiếm, đặc<br />
biệt thời này lại càng hiếm.<br />
Trong bối cảnh giả dối tràn lan, cái ác<br />
tràn lan, sự vô liêm sỉ tràn lan như một<br />
căn bệnh trong xã hội thì hành động của<br />
chị chẳng khác nào một lời tuyên chiến.<br />
Trả lời BBC, chị cho rằng mình có thể bị<br />
phiền hà, bị gây khó dễ, thậm chí có thể<br />
nguy hiểm đến tính mạng vì hành động<br />
của mình, nhưng chị không sợ. Đến đây,<br />
tự dưng tôi nhớ đến “Thất trảm sớ” của<br />
thầy giáo Chu Văn An ngày trước. Hai<br />
hành động khác nhau nhưng cùng thể<br />
hiện cốt cách của kẻ sĩ, của người trí<br />
thức trước cuộc đời. Quả thật, cuộc đời<br />
vẫn còn có người tốt và vẫn còn những<br />
điều tốt đẹp đang chờ chúng ta phía<br />
trước, miễn là chúng ta dám đứng thẳng<br />
trước cường quyền.<br />
GS Nguyễn Huệ Chi<br />
Những cái chết như của BS Thùy Trâm<br />
và nhiều người khác có vô ích hay<br />
không? Có lẽ đến thập niên đầu của thế<br />
kỷ XXI này, các câu hỏi đại loại như<br />
trên dần dần tích tụ lại, đang trở thành<br />
một băn khoăn quặn lòng lúc nào cũng<br />
mơ hồ đặt ra trong tâm trí những người<br />
đã từng sống hết mình cho một quá khứ<br />
mà họ tin là tốt đẹp. Hành động mới đây<br />
của nghệ sĩ điện ảnh ưu tú Nguyễn Thị
THÔNG TIN 65 TRANG 35<br />
chị cảm giác tổn thương nên chị từ chối chị thi vào trường điện ảnh, tốt nghiệp<br />
vậy thôi chứ không phải là thái độ chống khóa diễn viên đầu tiên nhưng thấy miền<br />
đối hay gì cả.<br />
Bắc lúc đó rất là ít phim, mỗi năm chỉ có<br />
Cuộc đời này “sắc sắc không không” một phim thôi, mình chen lấn chờ đợi thì<br />
lắm nhưng dẫu như vậy thì cũng không khó mà lúc ấy chiến trường miền <strong>Nam</strong><br />
nên để cho người dân khổ. Chị đa cảm thì cần văn nghệ, thế là chị xung phong<br />
lắm, khi nhìn thấy ngày ngày những ra chiến trường nên chị là người nữ nghệ<br />
chuyện người ta bị mất đất mất đai, bị sĩ đầu tiên vượt Trường sơn.<br />
tranh giành bởi một nhóm người nào đó Hồi đó có cái vui là chị đóng nhiều vai<br />
thì nhiều khi chị ngồi chị khóc ngon chính làm MC cho nhiều đoàn Văn công<br />
lành. Chị nghĩ nếu người điều hành đất Giải phóng. Đi đến đâu thì bộ đội rất<br />
nước mà để xảy ra những việc đó thì đâu yêu quý và đặt cho biệt danh là “Người<br />
có giỏi, đâu có hay mà nắm quyền làm đẹp rừng xanh”! Chị hay nói giỡn là<br />
gì?<br />
xanh với khỉ dọc thì em đẹp hơn là cái<br />
Chính xuất phát từ xem TV, đọc báo chắc rồi đó…<br />
thấy những chuyện ấy nó đau lòng quá Nói vui để em thấy rằng chị có những ký<br />
nên chỉ mong mỏi nếu bỗng dưng ngủ ức lớn lao và sâu xa nhiều thì phải nói là<br />
dậy nghe ổng làm đơn từ chức thì mình sân khấu. Chị ở sân khấu chiến trường<br />
cảm ơn ổng lắm. Để ai đó có năng lực có 10 năm, phục vụ đồng bào và chiến sĩ,<br />
tâm, có tài người ta thay thế. Chính vì đuổi giặc ngoại xâm dành lại đất nước.<br />
thấy những điều đó nên chị hành động Nghệ sĩ ưu tú<br />
như vậy thôi.<br />
Mặc Lâm: Được biết chị đã từng nhận<br />
Mặc Lâm: Chị có thể cho biết việc làm danh hiệu “Nghệ sĩ ưu tú”, cảm giác khi<br />
ngoại mục này của chị chỉ một mình chị nghe tin mình được một giải thưởng<br />
thôi hay có sự đồng cảm của gia đình, danh giá như vậy của chị ra sao?<br />
đặc biệt là người bạn đời của chị hiện Nghệ sĩ Kim Chi: Chị phải nói như thế<br />
nay, người mà nếu có gì xảy ra cho chị này, khi chị nghe mình được phong<br />
thì anh ấy cũng không thể tránh phiền “Nghệ sĩ ưu tú” thì cảm xúc đầu tiên là<br />
hà…<br />
chị khóc. Chị khóc không phải cho chị<br />
Nghệ sĩ Kim Chi: Ông xã bây giờ của nhưng chị nghĩ mình may mắn là chị còn<br />
chị ổng dạy tại Đại học Bách khoa ổng trở về để thấy thắng lợi thấy mọi thứ.<br />
rất là ủng hộ chị. Khi cái thư của chị viết Hôm nay dẫu muộn màng vẫn còn được<br />
“Tôi không muốn trong nhà tôi có chữ ghi nhận. Chị thương những người đồng<br />
ký của người làm nghèo đất nước”, ổng đội của chị, những người mà đến bây<br />
bảo cho anh thêm một câu nữa là “làm giờ họ rất là thiệt thòi thậm chí họ gửi<br />
khổ nhân dân”…Chị bảo đúng, đúng, hài cốt lại chiến trường. Có những người<br />
hay quá! Cho nên ngay trong gia đình cho đến bây giờ họ không có một quyền<br />
thì ông chồng chị rất là ủng hộ chị với lợi gì hết.<br />
một thái độ cương trực thẳng thắn như Thương chớ, xót xa chớ. Thương những<br />
vậy.<br />
người đồng đội của chị họ không được<br />
Mặc Lâm: Vậy thì cũng phải chia lời trở về như chị. Chị may mắn tốt nghiệp<br />
cám ơn và sự ngưỡng mộ đối với ông xã ở miền Bắc rồi đi vào chiến trường, đi<br />
của chị nữa! Sau khi câu chuyện lan diễn và có nghề có nghiệp còn các đồng<br />
rộng trên Internet chị có nhận được đội của chị thì họ ở dưới ruộng họ lên họ<br />
những phản hồi gì hay không?<br />
vào đoàn cho nên trình độ họ thấp kém<br />
Nghệ sĩ Kim Chi: Từ mấy hôm nay rất họ không được như chị. Cho nên khi hết<br />
nhiều người gọi điện tới hầu hết tỏ lòng chiến tranh các bạn chị chỉ về vườn vì<br />
ủng hộ, ngưỡng mộ chị. Có một vài bạn họ đi chiến đấu chỉ bằng tinh thần yêu<br />
hơi lo lắng cho chị nhưng chỉ chả thấy nuớc thôi chứ còn sự nghiệp thì họ<br />
sao cả. Quan niệm đầu tiên của chị là: không có cho nên rất tội nghiệp.<br />
sống phải tử tế. Sống trung thực, không Tuy nhiên chị nghĩ rằng những người đã<br />
cúi đầu trước bất cứ cái gì. Nói về sự ra đi thì không toan tính đâu. Hôm nay<br />
nghiệp điện ảnh thì chị có đóng góp chị trả lời với em chị cũng nói rằng tuổi<br />
nhưng chị thấy không có gì quá nhiều trẻ của chị không hề biết suy tính bất cứ<br />
đâu nhưng nếu cộng với lĩnh vực sân cái gì được hay mất mà khi đi thì bom<br />
khấu thì rõ ràng là mình có con số cộng. đạn dọc đường cái chết nó rình rập. Đã<br />
Mặc Lâm: Chị có thể cho thính giả biết là dấn thân thì cảm thấy rất tự hào vì<br />
một ít về những hoạt động trong lĩnh vực được hiến dâng cho đất nước, thật sự<br />
phim ảnh và sân khấu cũng như quá như thế.<br />
trình công tác sau khi chị tập kết hay Mặc Lâm: Có một quãng thời gian rất<br />
không?<br />
dài chị theo chân nhiều binh chủng trên<br />
Nghệ sĩ Kim Chi: Sau khi chị tốt nghiệp con đường Trường Sơn, trong ngần ấy<br />
lớp diễn viên đầu tiên, lúc đó chị đi tập tháng năm ký ức lớn và sâu đậm nhất<br />
kết ba chị là liệt sĩ chống Pháp. Sau đó của chị còn lắng lại là gì?<br />
khùng vì dám thóa mạ người đứng đầu<br />
chính phủ. Ừ, dân là con sâu cái kiến<br />
thật, nhưng vẫn có những con kiến lửa,<br />
kiến bọ giọt biết giữ mình, chứ không<br />
phải toàn kiến gió!<br />
Nhà thơ Đỗ Trung Quân<br />
Chị Kim Chi. Chị đáng kính trọng hơn<br />
biết bao thằng đàn ông vừa hèn vừa<br />
nịnh, chúng có tất cả trừ nhân cách.<br />
http://quechoa.vn/2013/01/11/nghe-si-nguyen-thikim-chi-toi-kinh-phuc-chi/#more-30626<br />
* * *<br />
Nhân cách cao quý<br />
của người nghệ sĩ<br />
Mặc Lâm, biên tập viên RFA<br />
2013-01-11<br />
Câu chuyện vừa rồi của người nữ nghệ<br />
sĩ mang tên Kim Chi đã làm những<br />
ngươi theo dõi các sự kiện trên Internet<br />
trong và ngoài nước sửng sốt và xúc<br />
động.<br />
Sửng sốt vì chị đã có một hành động rất<br />
anh dũng khi viết thư gửi cho Hội Điện<br />
Ảnh Việt <strong>Nam</strong> từ chối không chấp nhận<br />
một bằng khen có chữ ký của Thủ tướng<br />
Nguyễn Tấn Dũng và thẳng thắn viết<br />
rằng “Tôi không muốn trong nhà tôi có<br />
chữ ký của một kẻ đang làm nghèo đất<br />
nước, làm khổ nhân dân. Với tôi, đó là<br />
một điều rất tổn thương vì cảm giác của<br />
mình bị xúc phạm”.<br />
Người biết chuyện xúc động vì nữ nghệ<br />
sĩ Kim Chi là người tập kết ra bắc khi<br />
tuổi còn xanh đến nay đã hơn 70 nhưng<br />
tấm lòng với đồng đội với đất nước của<br />
chị vẫn giữ vững như ngày đầu bước<br />
chân lên dãy Trường sơn trình diễn<br />
những vở kịch giúp vui cho bộ đội.<br />
Những con người một thời cống hiến ấy<br />
nay đang sống thiếu thốn chật vật và<br />
thậm chí bị chính người đồng chí của<br />
mình bóc lột, chèn ép.<br />
Mặc Lâm tiếp nối câu chuyện của chị<br />
dưới những góc nhìn khác để chúng ta<br />
hiểu thêm cá tính một con người như thế<br />
nào mà lại đủ can đảm thốt lên một câu<br />
có sức mạnh lay động cả triệu con tim<br />
như thế.<br />
Từ chối chứ không chống đối<br />
Mặc Lâm: Thưa chị Kim Chi, rất cám ơn<br />
chị đã nói giúp rất nhiều người cái ý<br />
nghĩ của họ đối với một lãnh đạo đã<br />
đánh mất toàn bộ niềm tin trong lòng<br />
nhưng do lo sợ bị trấn áp cách này cách<br />
khác đã không đủ can đảm để phát biểu<br />
như chị. Xin chị cho biết bắt đầu từ yếu<br />
tố nào khiến chị phản ứng mãnh liệt đến<br />
như thế?<br />
Nghệ sĩ Kim Chi: Phản ứng vừa rồi của<br />
chị vì chị nghĩ là một ông Thủ tướng mà<br />
ông ấy làm ra bao nhiêu vụ như<br />
Vinashin rồi thứ nọ thứ kia, tỷ này tỷ kia<br />
bây giờ ký một cái bằng để khen chị thì
THÔNG TIN 65 TRANG 36<br />
Nghệ sĩ Kim Chi: Ký ức sâu đậm nhất<br />
trong cuộc đời của chị thì đó là chị đã<br />
từng diễn trong lúc pháo bầy bắn tới,<br />
khán giả chết nhưng mà mình không<br />
chết. Chị di chuyển với đồng đội thì<br />
đồng đội bị bắt, bị giết, bị mổ vú bị Tàu<br />
ăn thịt nhưng chị vẫn còn sống. Tất cả<br />
những cái đó nó thành ký ức rất sâu<br />
đậm. Chiến tranh khắc khoải trong lòng<br />
chị cho nên chị nghĩ bây giờ mình sống<br />
thì phải tiếp tục làm điều gì đó cho con<br />
người khỏi giết hại lẫn nhau. Để cho<br />
người với người thương nhau cho nên ký<br />
ức sâu đậm nhất của chị là ký ức chiến<br />
trường.<br />
Mặc Lâm: Chị đóng phim cũng nhiều<br />
mà diễn trên sân khấu cũng không ít.<br />
Xin chị nhắc lại cho người hâm mộ một<br />
vài tác phẩm mà chị có tham gia.<br />
Nghệ sĩ Kim Chi: Phim thì chị đóng hơn<br />
20 phim mà trong đó các vai bà Chín<br />
trong “Biển sáng”, Sáu Hiền trong “Bài<br />
ca không quên”, rồi “Biệt Động Sài<br />
Gòn” đóng vai vợ của tướng Nguyễn<br />
Ngọc Liên, rồi một loạt những vai mà<br />
chị kể ra không hết…nếu em hỏi vai nào<br />
làm chị hài lòng nhất thì chị buồn cười<br />
lắm không biết sao cứ mỗi lần xem lại<br />
thì chị thấy mình có những cái dở. Lại<br />
không bằng lòng mình, lại muốn một cái<br />
gì mới hơn…tức là thật tình mà nói chưa<br />
bao giờ chị bằng lòng với những cái vai<br />
nào của mình hết.<br />
Những năm đi chiến trường chị đóng<br />
một số vai trên sân khấu như Bà giáo<br />
Minh Tú trong “Trận đấu thầm lặng”,<br />
hay “Đêm nay ngày mai” đóng vai cô<br />
gái diễn viên không chuyên nghiệp, rồi<br />
đóng một loạt các vai khác.<br />
Khi chị ốm thì không ai thay thế được<br />
hết! Coi như chị không diễn thì vở đó<br />
bỏ! Có những hôm chị đang nằm bệnh<br />
viện thì cơ quan, đoàn hát phải đến xin<br />
phép rồi phải dìu chị đến sân khấu, bắt<br />
võng cho chị nằm…tới vai thì nhảy ra…<br />
lúc đó tự nhiên như lên đồng không còn<br />
thấy ốm đau gì nữa. Diễn xong thì lại sốt<br />
đùng đùng và mọi người lại đưa về! Đấy<br />
là những ký ức sâu đậm.<br />
Mặc Lâm: Cuộc sống nghề nghiệp của<br />
chị hiện nay ra sao? Chị đã về hưu chưa<br />
và đời sống kinh tế của gia đình như thế<br />
nào? Chị có sống nổi với tiền nhuận bút<br />
mà nhiều nghệ sĩ vẫn cho là đồng lương<br />
rất hạn hẹp hay không?<br />
Nghệ sĩ Kim Chi: Bây giờ công việc của<br />
chị hiện nay là viết. Chị viết kịch bản<br />
nhiều tập, rồi chị viết sân khấu. Năm rồi<br />
chị cũng được cái giải nho nhỏ đó là giải<br />
khuyến khích cho vở “Sao hôm sao<br />
mai”. Công việc của chị bây giờ chủ yếu<br />
là viết nhưng chị viết chủ yếu để tự hoàn<br />
thu nhập. Đồng lương của đất nước<br />
mình đối với mọi người, đối với văn<br />
nghệ sĩ nó rất khiêm tốn như em đã biết.<br />
Mình nằm chung trong cái mặt bằng<br />
chung của đất nước thì mọi gnười đều<br />
như thế chứ không phải riêng mình nên<br />
chị không thấy thiệt thòi gì bởi vì mình<br />
đâu thoát ra khỏi cái cộng đồng người<br />
Việt mình. Mọi người đều giống như thế<br />
trừ những người buôn bán người ta giàu<br />
có thì mình phải chấp nhận thôi.<br />
Bằng lòng với hiện tại<br />
Mặc Lâm: Hiện nay chị đang giảng dạy<br />
bộ môn gì và công tâm mà nói chị có<br />
bằng lòng với những gì chị đã và đang<br />
có hay không, đặc biệt là sự nghiệp sân<br />
khấu và điện ảnh?<br />
Nghệ sĩ Kim Chi: Năm qua chị mới<br />
đựơc xét là nghệ sĩ ưu tú thôi còn trứơc<br />
đây không được bởi vì người ta đòi hỏi<br />
phải có huy chương, huân chương vàng<br />
hay bạc nhưng như em biết chiến tranh<br />
thì ai người ta dại gì tổ chức hội diễn để<br />
cho bom đạn giết chết! Cho nên chị chả<br />
có huân chương huy chương gì cả.<br />
Sau này khi chị đi học đạo diễn sân khấu<br />
ở Bungary thì chủ yếu chỉ giảng dạy.<br />
Giảng dạy về diễn viên và học trò chị<br />
bây giờ đã rất nhiều em thành đạt có cả<br />
nghệ sĩ nhân dân, nghệ sĩ ưu tú nữa.<br />
Thành ra chị thấy rất vui, hạnh phúc nên<br />
tóm lại nếu em hỏi chị ấn tượng gì trong<br />
cái nghề nghiệp của mình thì chị nói<br />
chung như thế.<br />
Chị có thời gian giảng dạy tại thành phố<br />
Hồ Chí Minh, vừa giảng dạy vừa đi<br />
đóng trong những vai nó vừa phải thôi<br />
chứ không có gì lớn cho nên chị thấy là<br />
thành tựu đóng phim mình không có<br />
nhiều đâu. Nếu so với chị Trà Giang thì<br />
chị không bằng người ta đâu cho nên có<br />
lần báo chí hỏi chị tại sao chị đi chiến<br />
trường, chị có nghĩ là nếu ở lại thì chị<br />
cũng vượt lên đỉnh vinh quang như chị<br />
Trà Giang…Chị bảo không đâu, mỗi<br />
người có một số phận, chị không dám so<br />
sánh, hơn nữa chị thấy chị Giang rất là<br />
giỏi và khi cái may mắn nó đến nó còn<br />
có việc qua tay đạo diễn giỏi, kịch bản<br />
tốt nữa chứ không phải ai ở lại miền Bắc<br />
đóng phim cũng đều đạt đỉnh cao như<br />
vậy hết.<br />
Chị bằng lòng về mình, bằng lòng mọi<br />
cái bởi vì thế này, không phải chị thỏa<br />
mãn nhưng vì chị đã cố gắng hết mình<br />
nhưng chỉ tới được mức đó thôi, chị rất<br />
vui và không có sự bất mãn nào hết.<br />
Thật lòng chị rất yêu đất nước yêu nhân<br />
dân và yêu tất cả. Chị làm nghệ thuật<br />
cho tới bây giờ sáng tác, viết lách cũng<br />
với cái tâm làm thế nào cho con người<br />
biết yêu thương nhau. Chứ bây giờ<br />
Mặc Lâm: Chị cũng biết đấy, “lời nói<br />
thẳng cho một nhà độc tài không khác gì<br />
thọc tay vào ổ kiến lửa để tìm sự thật”!<br />
Chị có lo lắng về những gì sắp xảy ra<br />
sau khi câu nói nổi tiếng của chị được<br />
hàng triệu người biết tới hay không?<br />
Nghệ sĩ Kim Chi: Cũng có người lo là<br />
bây giờ người ta đưa lên mạng như thế<br />
thì có thể bị tù, bị bắt, bị còng đầu hay<br />
không thì nói thẳng ra là chị không sợ.<br />
Chị tin vào chân lý. Nếu thật ra một<br />
chính quyền mà bắt chị bỏ tù thì đúng là<br />
cái chính quyền đó có vấn đề lắm rồi<br />
phải không? Vì vậy chị không sợ, chị<br />
không tin là có chuyện đó xảy ra.<br />
Chị vững tin như thế vì con người có<br />
lương tri còn nhiều lắm. Lẽ phải còn<br />
nhiều lắm vì vậy những người mong cái<br />
gì tốt đẹp cho quê hương cho đất nước<br />
vẫn còn rất nhiều.<br />
Chị với tư cách của một người cộng sản,<br />
mà một người cộng sản chân chính thì<br />
mong những đìều tốt đẹp cho dân tộc<br />
mình, cho nhân dân mình. Chị hành<br />
động như một người cộng sản vì chị<br />
nghĩ rằng nếu họ rút lui thì đó là hành<br />
động yêu nước. Yêu nứơc lớn lắm chứ<br />
không phải lúc nào nhận nhiệm vụ cũng<br />
là yêu nước đâu. Nhiều khi rút lui lại<br />
càng yêu nước hơn.<br />
Hiện nay bất ngờ chị thấy mấy ngàn<br />
người lên mạng ủng hộ, thế thì chị rất<br />
vui vì thấy rằng mình không cô đơn và<br />
trong cuộc sống này nếu mình nói tiếng<br />
nói phải thì được rất nhiều người đồng<br />
tình.<br />
Mặc Lâm: Dựa vào niềm tin nào mà chị<br />
cho rằng mình sẽ không thể bị bách hại<br />
hay ngay cả ném đá nếu người ta muốn,<br />
trong đó có cả yếu tố chụp mũ cho rằng<br />
chị bị mua chuộc bởi nước ngoài?<br />
Nghệ sĩ Kim Chi: Khi chị hành động thì<br />
chị nói thật với Lâm là chị tin vào lẽ<br />
phải, tin vào số đông người. Chị đã nói<br />
người tốt còn nhiều lắm. Cũng có thể ai<br />
đó người ta lo lắng người ta nói em làm<br />
cho đài hải ngoại có thể em khai thác thế<br />
này thế kia nhưng chị không tin, vì nếu<br />
mình cứ nghĩ như thế thì mãi mãi thế<br />
giới này không bao giờ hiểu nhau hết.<br />
Chị không sợ gì cả vì chị có chính kiến,<br />
có suy nghĩ riêng của chị. Đừng nghĩ là<br />
người ta ở nước ngoài là người ta xấu.<br />
Hiện nay Việt kiều bao nhiêu người gửi<br />
tiền gửi của về ủng hộ xây dựng đất<br />
nước, làm bao nhiêu điều lớn lao. Chị rất<br />
cảm phục, ngưỡng mộ bởi vì chị coi là<br />
người ta yêu nước bằng nhiều con<br />
đường, nhiều cách.<br />
Mặc Lâm: Xin cám ơn nghệ sĩ Kim Chi<br />
về cuộc nói chuyện ngày hôm nay.<br />
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/nobl<br />
thiện mình và cũng để kiếm sống nếu người ta đang xâu xé, tranh dành mọi e-dignity-of-a-soldier-actress-mlnhư<br />
người ta dàn dựng thì mình cũng có thứ khiến chị đau đớn khắc khoải lắm. 01112013163505.html
THÔNG TIN 65 TRANG 37<br />
Duy nhiều màu sắc, nhiều cung bậc cảm Một điều đã được báo chí dự báo từ<br />
Nhạc sĩ Phạm Duy xúc nhưng có một điểm nổi bật là rất trước, nhưng khi nghe tin buồn này vẫn<br />
trong sáng và thuần Việt. Mặc dù có một làm tôi xúc động mãnh liệt. Tôi muốn<br />
đã „về động hoa quãng thời gian dài lang bạt xa quê viết ngay một cái gì đó, muốn nói ngay<br />
nhưng dường như tình yêu ông dành cho một cái gì đó, với ai đó về anh, muốn<br />
vàng ngủ say“… mảnh đất mình chôn rau cắt rốn chưa làm một cái gì đó, để tỏ lòng tiếc thương<br />
Người nhạc sĩ ở phố Hàng Cót - Hà Nội<br />
đã "về động hoa vàng ngủ say" nhưng<br />
chắc chắn âm nhạc của ông sẽ còn sống<br />
mãi trong lòng người yêu nhạc Việt.<br />
bao giờ phai nhạt nên trong rất nhiều ca<br />
khúc, Phạm Duy luôn uyển chuyển lồng<br />
ghép các điệu hát dân ca quen thuộc,<br />
khiến người nghe luôn dâng trào xúc<br />
cảm.<br />
Trong những khúc đạo ca, thiền ca...<br />
Phạm Duy từng viết:<br />
"Rồi mai đây tôi sẽ chết, tôi sẽ mang<br />
theo<br />
Tôi xin đem theo với tôi một nụ cười<br />
không nghi ngại<br />
Tôi xin đem theo với tôi đôi mắt trẻ thơ<br />
đẹp ngời...<br />
Trên đường về nơi cõi Niết<br />
Tôi sẽ không đem với tôi những gì đâu!<br />
Rồi mai đây tôi hóa kiếp<br />
Trong lòng mừng không hối tiếc…".<br />
Và hôm qua (27.1.2013), chàng lãng tử<br />
của nhạc tình Việt đã "về động hoa<br />
vàng" cùng người vợ yêu dấu Thái Hằng<br />
anh. Nhưng rồi cũng chỉ là sự im lặng,<br />
chịu đựng nỗi đau mất mát người mình<br />
yêu mến.<br />
Không có giọt nước mắt nào chảy dài<br />
trên má, nhưng một mình - tôi sưu tập<br />
tất cả các bài viết của anh trước đây, góp<br />
nhặt những bài người khác viết về anh,<br />
trong những ngày mà người Việt <strong>Nam</strong><br />
yêu mến nhạc của anh bày tỏ tình cảm<br />
của mình về anh trên các phương tiện<br />
truyền thông... đóng lại thành một tập để<br />
làm kỷ niệm về anh cho riêng mình.<br />
Anh là bạn của chị tôi, nhà văn HKL,<br />
nhưng những lần anh đến nhà chơi, tôi<br />
chỉ ngắm nhìn anh ở xa như một người<br />
con gái nhìn trộm thần tượng của mình<br />
qua khe cửa hẹp... Tuy vậy, tôi cảm thấy<br />
mình gần với anh lắm, trong quan niệm<br />
về thân phận và tình yêu, qua ngôn ngữ<br />
âm nhạc rất triết học, rất lạ lùng, rất đặc<br />
Nhạc sĩ Phạm Duy - tên thật là Phạm và người con trai cả là nhạc sĩ Duy biệt chỉ riêng anh có.<br />
Duy Cẩn - là một trong những cây đại Quang. 92 tuổi, ông ra đi trong tình yêu, Khi anh mất, tôi ở Huế, không có điều<br />
thụ của nền tân nhạc Việt <strong>Nam</strong> thời kỳ tình thương và sự kính trọng, ngưỡng kiện về con đường Phạm Ngọc Thạch để<br />
đầu. Thuở thanh niên, ông từng là bạn mộ của biết bao thế hệ người yêu nhạc thắp viếng anh một nén nhang. Anh với<br />
rất thân với Văn Cao. Sau này, nhạc Việt. 92 tuổi, ông ra đi không tiếc nuối tôi cũng không có một bờ ao chung để ra<br />
Phạm Duy phổ biến rộng rãi ở miền nhưng âm nhạc của ông sẽ còn mãi... đó ngồi thương nhớ, cũng chưa một lần<br />
<strong>Nam</strong> tới mức nhạc sĩ Trịnh Công Sơn<br />
http://news.zing.vn/nhac-viet-nam/nghe-lai-<br />
tôi nói chuyện trực tiếp với anh. Nhưng<br />
nhung-tinh-khuc-bat-hu-cua-pham-<br />
duy/a299838.html#inner_article<br />
từng gọi là "bàng bạc khắp mọi nơi".<br />
tôi vẫn có chung với anh một Huế đó<br />
Tuy nhiên, các tác phẩm của ông hiện<br />
thôi. Có chung với anh những kỷ niệm<br />
* * *<br />
được cấp phép phổ biến tại Việt <strong>Nam</strong><br />
đầy ắp thuở học trò của tôi, trong nhạc<br />
chưa nhiều kể từ khi ông chính thức trở<br />
của anh.<br />
Huế - của anh và<br />
về định cư tại Việt <strong>Nam</strong> ngày 17/5/2005.<br />
Không làm học trò ở Huế, những chiều<br />
Nhưng ông chưa bao giờ thấy buồn vì<br />
vàng đạp xe “lang thang trong ngôi<br />
của tôi<br />
điều đó: "Nhạc Phạm Duy đã được cấp<br />
thành cổ”, làm sao hiểu được “đường<br />
phép phổ biến 50 bài, cũng còn hơn chỉ<br />
phượng bay” và “áo lụa thinh không”?<br />
Nhạc Trịnh trong tôi 2013<br />
có 5-10 bài. Cá nhân tôi không sốt ruột,<br />
Không có kỷ niệm về những lần xuống<br />
không buồn rầu. Tôi kiên nhẫn và không Nguyễn Khoa Từ<br />
đường tranh đấu của học sinh và sinh<br />
mặc cảm. Thành thật mà nói, tôi rất hài<br />
Mỗi người có một cách riêng để nhớ, để viên Huế, làm sao hiểu được hết ngôn<br />
lòng".<br />
tiếc thương cho một người mình yêu ngữ, giá trị và hào khí của “Nối vòng tay<br />
Nhưng hơn 90 năm cuộc đời, Phạm Duy<br />
mến đã không còn.<br />
lớn” và “Huế - Sài Gòn - Hà Nội”.<br />
luôn đau đáu nỗi lòng cùng nền âm nhạc<br />
Ngày ba tôi mất, tôi đi học ở xa không Không có những đêm đông buốt giá của<br />
nước nhà. Ở tuổi 92, khi sức khỏe không<br />
kịp về để nhìn mặt người lần cuối. Ngày Huế, thức khuya để học thi tú tài, nghĩ<br />
còn như cũ nhưng ông vẫn tiếp tục cặm<br />
trở về, tôi ra ngồi ở bờ ao sau nhà một về tương lai mịt mờ... làm sao hiểu hết<br />
cụi cùng âm nhạc bởi những nỗi niềm<br />
mình, ngồi đúng cái chỗ ngày xưa hai “Cánh đồng hòa bình”. Có lội trong mưa<br />
còn chất chứa trong lòng người con tha<br />
cha con vẫn thường ngồi để nhớ… Lúc dầm của Huế, bước đi dưới những hàng<br />
hương nhưng quá nặng nợ với quê<br />
đó tôi nghịch nước, ba tôi cắt cho con cây long não của đường Nguyễn Trường<br />
hương. Hồi giữa năm 2012, vị nhạc sĩ<br />
trai cưng những miếng cam ngon nhất Tộ mới thấu hiểu được “Diễm xưa”... Có<br />
già tiết lộ: "Lúc này, tôi đang phổ nhạc<br />
của vườn cam mà người ngày ngày làm một chàng trai Huế đa tình, đa sầu<br />
10 tác phẩm của nhà thơ Bích Khê. Nếu<br />
chăm sóc. Tôi ngồi ở đó, từ sáng tới đa cảm, mới hiểu hết vì sao tình yêu của<br />
nói đến Hàn Mặc Tử mà không nhắc tới<br />
trưa... không khóc một tiếng nào, nhưng chúng tôi là thứ tình chưa yêu đã lẫy,<br />
Bích Khê thật là thiếu sót. Tôi vẫn làm<br />
nước mắt cứ thay nhau chảy hoài trên chưa gần đã xa... chưa hẹn hò đã gian<br />
việc là bởi nếu không sáng tác, tôi sống<br />
má...<br />
dối... mới hiểu được chút ít nhạc của<br />
có nghĩa gì?".<br />
Tôi có thói quen không thích cho ai biết anh.<br />
Bản thân ca sĩ Mỹ Linh, người từng thể<br />
mình đang phiền muộn.<br />
Mới đó mà đã 12 năm. Chắp nối lại<br />
hiện khá nhiều ca khúc Phạm Duy cũng<br />
Ngày 1-4-2001, lúc 22g, giọng của một những cảm xúc có được trong ngày anh<br />
chia sẻ: "Nhạc của bác Phạm Duy đã<br />
người bạn thân thảng thốt qua điện mất và nỗi nhớ về anh hiện tại, tôi viết<br />
truyền cảm hứng cho rất nhiều thế hệ ca<br />
thoại: “Từ ơi! Anh Trịnh Công Sơn mất về anh như muốn dâng lên anh một nén<br />
sĩ, nhạc sĩ hiện tại". Âm nhạc của Phạm<br />
rồi!!!”
THÔNG TIN 65 TRANG 38<br />
hương lòng, cho dù như anh vẫn nói, có<br />
thể “chỉ để gió cuốn đi”!<br />
Em một người bạn của anh.<br />
N.K.T.<br />
http://esoft.tuoitre.vn/Thiviet/nhac-trinh-trongtoi/Articl<strong>eV</strong>iew.aspx?ArticleID=1086<br />
* * *<br />
Thư viết của bà Hương<br />
(Thiện Liễu) sau khi đọc<br />
Thư gửi bà Huỳnh Thị<br />
Sinh, vợ cố trung tá Ngụy<br />
Văn Thà…<br />
Bây giờ là 6.28 phút, hơn năm giờ tôi đã<br />
bụng bảo dạ dậy sớm để thắp hương cho<br />
các anh, nhưng rồi quen chân tôi lại đi<br />
xuống lầu, nên kính mong các anh đại xá<br />
cho. Nay tôi gửi mấy dòng gửi đến mấy<br />
anh .<br />
Thưa các anh, các anh đã hy sinh anh<br />
dũng trong khi làm nhiệm vụ của người<br />
lính : bảo vệ Tổ Quốc, bảo vệ Nhân dân,<br />
vì được chết với mục đích cao đẹp ấy,<br />
nên tôi tin rằng ở trên Thiên đường các<br />
anh mãn nguyện lắm, vì được chết cho<br />
Quê Hương .<br />
Thưa các anh, sau 30.4.1975, thời thế<br />
thay đổi. Xã hội chủ nghĩa đã thay thế<br />
cho Việt <strong>Nam</strong> Cộng Hoà và tự nhiên<br />
đang là anh hùng của Tổ Quốc các anh<br />
trở thành NGỤY ????<br />
Riêng điều này, tôi một người dân sinh<br />
ra và lớn lên ở XHCN xin cúi đầu tạ tội<br />
với các anh, và xin các anh chớ phiền<br />
lòng vì những việc như thế, đó chỉ là<br />
cách gọi của một số quan chức, nhưng<br />
sự thực các anh sống mãi trong lòng<br />
Nhân dân Việt <strong>Nam</strong> là những anh hùng<br />
của Dân tộc Việt <strong>Nam</strong>, tên tuổi của các<br />
anh sẽ mãi mãi ghi vào trang sử của<br />
nước nhà. Các anh thật vinh dự được<br />
chết như mình muốn: quyết tử cho Tổ<br />
Quốc quyết sinh, các anh đã chết với nụ<br />
cười thanh thản, mãn nguyện của một<br />
người lính chân chính ĐƯỢC nhằm<br />
thẳng Quân thù mà bắn. Một lần nữa xin<br />
tri ân với các anh và xin cảm ơn và chia<br />
buồn đến gia đình các anh .<br />
Thưa các anh, lan man tôi lại nghĩ đến<br />
những người lính của QĐND Việt <strong>Nam</strong><br />
đã oan uổng hy sinh vào năm 1988.<br />
Vâng cũng như các anh. Họ có nhiệm vụ<br />
phải bảo vệ các đảo và vùng biển thuộc<br />
chủ quyền của nước ta. Nhưng khi giặc<br />
Trung Quốc mang tầu chiến đến đe nẹt<br />
các anh, các anh có súng, các anh có<br />
lòng yêu nước, các anh có lời thề: quyết<br />
tử cho Tổ Quốc quyết sinh, các anh có<br />
thừa lòng căm thù bọn xâm lược Trung<br />
Quốc kia, các anh rất dũng cảm, muốn<br />
cầm súng của QĐNDVN giao để tiêu<br />
diệt bọn cướp biển cướp đảo … nhưng<br />
than ôi, các anh đã không được vinh dự<br />
như các anh, các anh là lính nhưng<br />
không được làm nhiệm vụ mà Nhân dân<br />
giao Phó là bảo vệ Tổ Quốc, mà các anh<br />
phải nghe lệnh cấp trên: không được nổ<br />
súng vào Quân thù ??? Tại sao ? Tại sao<br />
lại có cái lệnh này ? Ai ? Và vì sao ?<br />
Thưa các anh, chồng con, anh em… của<br />
chúng tôi, những người lính Hải Quân<br />
QĐNDVN đã phải kết nối nhau lại làm<br />
thành vòng tròn bất tử, làm bia cho bọn<br />
xâm lược Trung Quốc bắn đấy các<br />
anh… các anh có tin được không, để bảo<br />
vệ cái 4 tốt với 16 chữ vàng sau này, mà<br />
chồng con anh em chúng tôi đã bị lót<br />
đường hữu hảo như thế đấy. Họ đã ra đi<br />
mà vẫn không hiểu tại sao, trên người<br />
khoác áo lính để bảo vệ Tổ Quốc lại<br />
không được bảo vệ ? Ai ? Kẻ nào đã ra<br />
lệnh cho các anh không được bắn vào kể<br />
xâm lược ? Kẻ đó phải chính hắn mới là<br />
NGỤY, đã lót xương máu của họ để<br />
dâng biển đảo cho bọn xâm lược .<br />
Bởi lẽ đó, nên các anh đừng buồn, vì các<br />
anh đã được sống và chiến đấu đúng như<br />
một người lính. Chúng tôi, thế hệ sau đã<br />
có lỗi với Tổ tiên, với các anh với con<br />
cháu sau này… chúng ta đã mất Hoàng<br />
Sa và một phần Trường Sa, xin Tổ tiên<br />
và các anh hãy nhận một lạy này của<br />
tôi…<br />
Và xin các anh sống khôn chết thiêng,<br />
về phù hộ độ trì cho nước Việt ta qua<br />
khỏi cơn nguy biến này, trong nước thì<br />
dân oan ai oán, quan tham thì tham<br />
nhũng, hạch sách dân. Nội bộ lục đục<br />
đấu đá nhau chỉ lo vét cho đầy túi tham<br />
mà không đoái hoài gì đến trẻ nhỏ phải<br />
ăn chuột cho có chất …thịt…trên rừng<br />
ngoài rẫy trong làng trong xóm. Bọn<br />
người Trung Quốc đã phá hoại kinh tế<br />
của nước ta… có ngược đời không? Dân<br />
Trung Quốc được bọn tham quan bán<br />
đất như cho, còn dân Việt <strong>Nam</strong> thì<br />
không có đất để mà sống… ngoài khơi<br />
thì bọn cướp biển Trung Quốc ngang<br />
tàng xưng Bá. Chúng giết hại ngư dân<br />
ta, ngay trên biển thuộc chủ quyền của<br />
Việt <strong>Nam</strong>… Ôi các anh ơi, nói sao cho<br />
hết tội ác tầy trời của bọn xâm lược dã<br />
man Trung Quốc kia .<br />
Các anh ơi, thôi thư đã dài, mà nước mắt<br />
cứ tuôn rơi… Các anh có cần gì thì báo<br />
mộng cho chúng tôi biết nhé. Kính chúc<br />
các anh vui và đừng quên phù hộ cho<br />
nước Việt nghe các anh.<br />
Xin tạ tội và lạy tạ các anh.<br />
<strong>Nam</strong> Mô A Di Đà Phật.<br />
Phật tử : Thiện Liễu .<br />
* * *<br />
Thư gửi bà Huỳnh<br />
Thị Sinh, vợ cố trung<br />
tá Ngụy Văn Thà<br />
Hà Nội, ngày 18 tháng 1 năm 2013<br />
Kính gửi Bà quả phụ Huỳnh Thị Sinh,<br />
vợ cố Trung tá Ngụy Văn Thà;<br />
Thưa Bà;<br />
Chúng tôi những người con nước Việt,<br />
trong những ngày này, lòng đang hướng<br />
về Hoàng Sa và Trường Sa thân yêu của<br />
Tổ quốc xin gửi đến Bà cùng gia đình<br />
lời thăm hỏi ân cần và lời chúc an lành,<br />
hạnh phúc!<br />
Cách đây 39 năm, ngày 19/1/1974, trong<br />
một cuộc chiến không cân sức với quân<br />
xâm lược Trung Cộng để bảo vệ Hoàng<br />
Sa, Trung tá Ngụy Văn Thà, Hạm<br />
trưởng Chiến hạm Nhật Tảo HQ-10 đã<br />
tử trận cùng 73 đồng đội của Ông. Từ<br />
đó, toàn bộ quần đảo Hoàng Sa đã rơi<br />
vào tay quân xâm lược.<br />
Chúng tôi vô cùng xúc động trước sự hy<br />
sinh anh dũng của Ông nhà. Ông đã hiến<br />
thân vì Tổ quốc – một sự hy sinh vẻ<br />
vang nhất, hơn bất cứ một sự hy sinh<br />
nào. Sự hy sinh ấy là một tấm gương<br />
cho các thế hệ sau noi theo trong sự<br />
nghiệp bảo vệ Tổ quốc của người Việt<br />
<strong>Nam</strong>.<br />
Thưa Bà;<br />
Chúng tôi rất vui vì những năm gần đây,<br />
sự kiện Hoàng Sa được nhắc lại và lần<br />
đầu tiên, nhiều người mới biết đến. Các<br />
giá trị dần dần được trả lại đúng bản chất<br />
của nó.<br />
Ngày 24/7/2011, một cuộc biểu tình tại<br />
Hà Nội đã tôn vinh Ông nhà cùng những<br />
chiến sĩ đã ngã xuống Hoàng Sa và<br />
những chiến sĩ đã ngã xuống Trường Sa<br />
14 năm sau đó.<br />
Ngày 27/7/2011, Lễ tưởng niệm chiến sĩ<br />
Việt <strong>Nam</strong> hy sinh trong các cuộc chiến<br />
đấu bảo vệ Tổ Quốc đã được tổ chức tại<br />
Sài Gòn mà bà là nhân vật được mời dự.<br />
Buổi lễ đã tri ân tất cả các chiến sĩ hy<br />
sinh trong các cuộc chiến chống xâm<br />
lược tại biên giới phía Bắc, biên giới<br />
Tây <strong>Nam</strong>, tại Hoàng Sa và Trường Sa.<br />
Những người đã ngã xuống vì Tổ Quốc<br />
đều chung trong người dòng máu Lạc<br />
Hồng, không có lý do nào để phân biệt<br />
người của chế độ này hay chế độ khác.<br />
Chúng tôi tin rằng sớm muộn rồi Tổ<br />
Quốc sẽ vinh danh xứng đáng Ông nhà
THÔNG TIN 65 TRANG 39<br />
cùng đồng đội của Ông đã ngã xuống<br />
trong cuộc Hải chiến Hoàng Sa.<br />
Trung tá Ngụy Văn Thà và nhiều đồng<br />
đội của Ông còn nằm lại nơi biển cả.<br />
Nhưng dù sao, Ông và đồng đội vẫn<br />
được nằm trong lòng Đất Mẹ, dù nơi ấy<br />
đang bị kẻ thù chiếm đóng. Trong ngày<br />
giỗ của Ông, chúng tôi sẽ hướng về Biển<br />
Đông cầu mong cho linh hồn Ông cùng<br />
đồng đội được siêu thoát, để bày tỏ lòng<br />
tri ân những người đã ngã xuống trong<br />
cuộc Hải chiến Hoàng Sa.<br />
Dù đảo không giữ nổi nhưng dân tộc ta,<br />
đời này và các đời sau sẽ tìm mọi cách<br />
lấy lại quần đảo Hoàng Sa, thu hồi về<br />
với đất Mẹ thân yêu.<br />
Thưa Bà;<br />
Chúng tôi được biết sau khi Ông nhà<br />
mất đi, dù tuổi đời còn rất trẻ, bà đã ở<br />
vậy nuôi ba con gái, cuộc sống của Bà<br />
hiện còn nhiều khó khăn. Lại nghe nói<br />
căn nhà chung cư nơi Bà ở đã phá đi làm<br />
lại, không biết bây giờ thế nào. Nhưng<br />
dù sao, chúng tôi luôn mong Bà sống<br />
thanh thản. Bà hãy tự hào vì Bà là vợ<br />
của một người anh hùng.<br />
Ký lá thư này là những người yêu Tổ<br />
Quốc Việt <strong>Nam</strong>, yêu đồng bào Việt <strong>Nam</strong><br />
đến cháy bỏng, trong đó có cả những<br />
người lính từng là những người khác<br />
chiến tuyến với Ông nhà lúc sinh thời.<br />
Nhưng tất cả những người lính chỉ đơn<br />
thuần làm nghĩa vụ công dân trong chế<br />
độ mà họ sống, dù bên này hay bên kia<br />
trong giai đoạn đau thương của lịch sử<br />
dân tộc không bao giờ có lỗi và giờ đây,<br />
khi ngộ ra, họ không coi những người ở<br />
bên kia chiến tuyến là kẻ thù.<br />
Kính chúc Bà sang năm mới bình an, có<br />
nhiều sức khỏe để làm những việc hữu<br />
ích phụng sự cho Tổ quốc Việt <strong>Nam</strong>.<br />
Chúng tôi nhờ Bà chuyển lời thăm hỏi,<br />
lời chúc mừng năm mới đến ba con gái<br />
của Bà, do sự hiến thân cao cả của Ông<br />
nhà mà sớm mồ côi cha.<br />
Xin cùng Bà hô lên một câu khẩu hiệu<br />
mà chúng tôi từng hô trên đường phố Hà<br />
Nội trong ngày 24/7/2011:<br />
NGỤY VĂN THÀ BẤT DIỆT!<br />
Kính thư<br />
http://nguyentuongthuy2012.wordpress.com/2013/<br />
01/19/thu-gui-ba-huynh-thi-sinh-vo-co-trung-tanguy-van-tha/<br />
* * *<br />
Nhạc về Hoàng Sa –<br />
Trường Sa<br />
Lời thơ : Bùi Minh Quốc, Phổ nhạc:<br />
Nguyễn Văn Chính; Phối hợp xướng và<br />
dàn nhạc: Nguyễn Hữu Phước;<br />
Trình bày: Dàn hợp xướng Khoa Âm<br />
nhạc trường Cao đẳng Văn hóa Nghệ<br />
thuật Nha Trang<br />
Download:am_am_song_day_hoang_sa_truong_sa<br />
-bmq-nvc.mp3<br />
Những bài thơ về<br />
Trường Sa<br />
Mặc Lâm, RFA-09-01-2012<br />
Những mẫu chuyện tình yêu mặn chát,<br />
những người con đất nước vĩnh viễn cấy<br />
thân xác vào nơi linh thiêng ấy được con<br />
mắt biển đông thâu đêm làm chứng. Con<br />
mắt ấy cũng là bạn thân của những dũng<br />
sĩ ngày đêm gác giặc nơi đầu sóng ngọn<br />
gió. Giặc càng mạnh thì con mắt biển ấy<br />
càng sáng. Nhà thơ Bùi văn Bồng cho<br />
chúng ta cảm nhận về chiếc đèn biển<br />
mong manh nhưng rắn rỏi ấy:<br />
Tầm nhìn cây đèn biển<br />
Đèn thức thâu đêm<br />
Đêm đầy trời trăng sao<br />
Đêm mịt mùng bão tố<br />
Đêm mưa giông xối xả<br />
Vẫn hướng ra biển cả<br />
Mắt của đất liền<br />
Cây đèn biển<br />
Chớp sáng<br />
Bền bỉ như kim đồng hồ<br />
Không nghỉ<br />
Ánh sao tỏa ra đại dương mênh mông<br />
Những đoàn tàu khơi xa dõi trông<br />
Cây đèn nhận ra sức dẻo dai ngư phủ<br />
Mùa tiếp vụ<br />
Cá đầy khoang<br />
Hơi thở phả lên gió mặn vội vàng<br />
Hơi thở dồn vào mắt lưới<br />
Cây đèn bền lòng thức đợi<br />
Con tàu về bến bình yên<br />
Cây đèn biển soi đường biên<br />
Đường biên trên biển không cột mốc<br />
Lãnh hải không vẽ ngang kẻ dọc<br />
Nhưng rất thiêng liêng<br />
Chủ quyền<br />
Cây đèn biển nhận ra loài cướp biển<br />
Chúng cướp của và xâm chiếm tài<br />
nguyên<br />
Cái “lưỡi bò” của lòng tham liếm những<br />
lớp sóng hiền<br />
Rồi nhả ra bão giông và sấm chớp<br />
Cái “lưỡi bò” của lòng tham chực chờ<br />
đớp<br />
như con cá mập đói săn mồi<br />
Ôi, thói đời<br />
Lòng tham thường nhân đôi<br />
Tầm nhìn cây đèn biển khắp trùng khơi<br />
Trông đợi<br />
Những con tàu về bến<br />
Neo bình yên bên thềm cát quê nhà.<br />
Bùi Văn Bồng<br />
* * *<br />
Những Con Chữ<br />
Biểu Tình<br />
Nguyễn Trọng Tạo<br />
NTT: Được tin tàu Trung Quốc nã đạn<br />
vào ngư thuyền Quảng Ngãi trên vùng<br />
biển thuộc hải phận Việt <strong>Nam</strong>, lại nhớ<br />
đến những cuộc biểu tình chống TQ xâm<br />
phạm lãnh hải trước đây. Giờ thì im<br />
lặng quá, vì đã có “đảng và nhà nước<br />
lo”. Lại nghe các ông nghị đưa ra nhiều<br />
đề xuất phản cảm như “Đi kiện phải nạp<br />
tiền đặt cọc”, “Gửi tiền tiết kiệm phải<br />
nộp thuế”, “CA có quyền bắn người<br />
chống người thi hành công vụ”, “Quân<br />
đội chỉ trung với đảng…”, v.v… Nghe<br />
cứ tức anh ách. Đành phải cho mấy con<br />
chữ nó đi biểu tình thay người vậy…<br />
NHỮNG CON CHỮ BIỂU<br />
TÌNH<br />
Dân không được biểu tình. Những con<br />
chữ biểu tình<br />
Những con chữ dàn hàng ngang hàng<br />
dọc<br />
Quảng trường giấy, chữ sắp hàng dày<br />
đặc<br />
Chữ hô vang “đả đảo”, “hoan<br />
nghênh”…<br />
Đả đảo bọn ngoại bang cướp thuyền,<br />
cướp biển<br />
Đả đảo bọn quan tham quan nhũng hại<br />
Dân<br />
Đả đảo bọn cướp ngày chém giết<br />
Bọn đạp lên pháp luật làm càn.<br />
Hỡi những chiếc dùi cui hãy quay về<br />
đúng hướng<br />
Hỡi súng ngắn súng dài đừng nã đạn vào<br />
Dân<br />
Hỡi quân đội hãy xả thân vệ quốc<br />
Hỡi đảng hãy nghe Dân như từng đã bao<br />
lần…<br />
Những con chữ hiến thân vì Tổ quốc<br />
Dù mực đen mực đỏ mực xanh<br />
Viết trên mạng hay viết trên giấy úa<br />
Viết bằng tim bằng máu của chính mình.<br />
Chữ hoan nghênh chính đại quang minh<br />
Chữ đâm thủng trò mị dân đen tối<br />
Hoan nghênh người có công, tuyên phạt<br />
quân phạm tội<br />
Chữ hát vang Bài ca chữ tự do…<br />
Chữ biểu tình cho áo ấm cơm no<br />
Chữ biểu tình cho dân giàu nước mạnh<br />
Chữ biểu tình cho quyền được sống<br />
Chữ biểu tình cho Độc lập Hòa bình<br />
Hỡi đàn-cừu-con-chữ hãy đứng lên<br />
Đứng dày đặc trên bản đồ Tổ quốc<br />
Những con chữ mấy nghìn năm có được<br />
Chữ là Dân – chữ không chết bao giờ.<br />
Hà Nội, 26.3.2013<br />
N.T.T.<br />
http://nttnew.vnweblogs.com/post/14517/409710
THÔNG TIN 65 TRANG 40<br />
từ khi ngồi trên ghế tiểu học với những Đó là nấm mồ thời gian, đang chôn kín<br />
Thơ<br />
bài học lịch sử dài đằng đẵng. Bao nhiêu khao khát của cả một dân tộc bởi ám ảnh<br />
xương máu đã đổ xuống mảnh đất này quyền bính của một nhóm người…<br />
Nguyễn Đắc Kiên nhưng đến bây giờ vẫn chưa ngừng đổ.<br />
Tuy có ít hơn, có âm thầm hơn nhưng Chuyến tàu đêm<br />
vẫn là máu. Máu của người mất đất, của<br />
những tiếng nói đòi được nói. Máu rơi từ<br />
những lên tiếng kêu gào đòi tự do, điều<br />
mà hàng trăm năm cả dân tộc bị vùi dập<br />
vì thiếu thốn. Máu rơi nhưng quá ít<br />
người để ý, quá ít người quan tâm. Cuộc<br />
sống vẫn trôi như không có gì xảy ra. Cả<br />
cuộc sống đang ngủ vùi như chưa bao<br />
giờ được ngủ. Bài thơ lay lắt gọi, thảng<br />
thốt đánh thức những trái tim gần như<br />
lạnh giá.<br />
Mặc Lâm<br />
Vì khó khăn và bị bao vây như vậy nên<br />
bài viết của Nguyễn Đắc Kiên trở thành<br />
một trận sóng thần thông tin khi một nhà<br />
báo trẻ, đã vượt lên sợ hãi công khai viết<br />
một bài viết phản bác lại tuyên bố của<br />
Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng khi ông<br />
này đi ngược lại mọi quy chuẩn chính trị<br />
cáo buộc nhóm kiến nghị 72 là suy thoái<br />
đạo đức, khi họ đòi hỏi phải bỏ Điều 4<br />
Hiến pháp, phải tam quyền phân lập và<br />
phi chính trị hóa quân đội.<br />
Bài viết của Nguyễn Đắc Kiên đã phá<br />
sản tận cốt lõi lập luận và thói quen áp<br />
đặt dư luận của Đảng Cộng sản Việt<br />
<strong>Nam</strong>, đặc biệt là những lãnh đạo chóp<br />
bu. Sau bài viết nảy lửa này anh trở lại<br />
đời sống âm thầm của một người cầm<br />
viết tự do vì đã chính thức bị cho thôi<br />
việc tại tờ báo mà anh cộng tác.<br />
Nguyễn Đắc Kiên không những là một<br />
nhà báo giỏi, can trường mà anh còn là<br />
một nhà thơ tài năng. Góc nhìn của<br />
Nguyễn Đắc Kiên trong tập thơ mang<br />
tên “Những số không vòng trắng”<br />
khiến chúng ta có dịp hiểu thêm về thái<br />
độ của anh trước thời cuộc hiện nay.<br />
Anh làm thơ không để thưởng thức một<br />
cách bình thản, với trà ngon với hương<br />
đồng gió nội hay bên khói hương trầm<br />
đọc thơ như thói quen của những người<br />
muôn năm cũ. Thơ của Kiên xoắn sâu<br />
vào lòng người, bẻ gãy sự vô cảm đang<br />
ăn mòn từng tế bào xã hội, bắt người<br />
đọc phải chọn thái độ mặc dù chỉ là một<br />
suy tư, và hơn hết chúng mang đến cho<br />
người đọc những thông tin đến trái tim<br />
chứ không phải khối óc.<br />
Tập thơ mỏng chưa tới trăm trang với 13<br />
bài thơ được tác giả cho là thơ lẻ và một<br />
bài kịch thơ 4 hồi. Những bài thơ được<br />
gọi là lẻ ấy có bài như một phán xét<br />
nghiêm khắc, có bài như nỗi đắng cay<br />
tràn qua mi mắt. Lại có bài vừa đọc lên<br />
thấy lâng lâng hạnh phúc nhưng tới cuối<br />
bài thì trở thành hụt hẫng, xót xa.<br />
Thơ Nguyễn Đắc Kiên không có chỗ<br />
trống cho người đọc trú chân, anh buộc<br />
khách đọc thơ anh phải đồng hành, bỏ<br />
dép lê chân trên con đường đầy sạn sỏi.<br />
Những viên sỏi ấy làm khách khập<br />
khiễng đã đành, chúng còn bắt người<br />
dẫm lên chúng phải cúi xuống nhìn cái<br />
tác nhân gây ra đau đớn ấy.<br />
Bài thơ “Vì người ta cần ánh mặt trời”<br />
của anh khiến không ít người giật mình.<br />
Con đường mà nhà thơ dẫn chúng ta đi<br />
sao quen thuộc quá. Chúng ta đã gặp nó<br />
Vì người ta cần ánh<br />
mặt trời<br />
tôi chưa thấy một đêm nào dài thế,<br />
bốn ngàn năm, giờ lại ngót trăm năm.<br />
hết phong kiến độc tài, đến lũ bạch tuộc<br />
thực dân,<br />
hết quân, hết vương, đến lũ tượng thần<br />
chủ nghĩa.<br />
bao thế hệ siết rên trong gọng kềm nô lệ.<br />
chuyên chế dã man đục rỗng chí con<br />
người.<br />
cha tôi, ông tôi, bao thế hệ ngủ vùi.<br />
tôi chưa thấy một đêm nào dài thế.<br />
không ánh mặt trời, bóng tối chí tôn,<br />
lũ quỷ ám thừa cơ toàn trị,<br />
khủng bố dã man, reo rắc những kinh<br />
hoàng,<br />
biến lẽ sống thành châm ngôn “mày<br />
phải sợ”.<br />
mày phải sợ mày ơi mày phải sợ,<br />
sợ nữa đi có sợ mãi được không,<br />
cốt tủy mục rỗng rồi trí óc cũng tối đen,<br />
mày lại đẻ ra lũ cháu con “biết sợ”.<br />
bao thế hệ đã ngậm ngùi mắc nợ,<br />
lũ chúng ta lẽ nào lại mắc nợ mai sau,<br />
còn chần chừ gì mà không tỉnh dậy mau,<br />
sống cho xứng danh xưng con người<br />
trên mặt đất.<br />
tôi chưa thấy một đêm nào dài thế,<br />
cũng chưa thấy có ngày mai nào không<br />
thể.<br />
vì người ta cần ánh mặt trời,<br />
tỉnh dậy đi lũ chúng ta ơi!<br />
Nguyễn Đắc Kiên mời người đọc cùng<br />
anh tiếp tục hành trình tìm về cội nguồn<br />
của đất. Đất mẹ của chúng ta qua<br />
“Chuyến tàu đêm” hiện lên toàn bộ<br />
những gì mà đất nước hôm nay phải<br />
chịu đựng. Đó là những nấm mồ bê tông<br />
dành cho những kẻ đặc quyền trốn tránh<br />
sự phán xét của nhân dân. Đó là lăng<br />
tẩm của lãnh tụ vẫn được bề tôi sử dụng<br />
như một tấm khiên che chắn mọi sai lầm<br />
hủy diệt.<br />
tôi đi qua cánh đồng lúa chín,<br />
qua những nấm mồ, nặng trịch bê tông.<br />
chẳng ai chết rồi đội mồ sống lại,<br />
sao phải bê tông gạch ngói làm chi.<br />
chẳng ai chết rồi đội mồ sống lại,<br />
mà lũ kia đi lấy lời người đã chết tụng<br />
xưng.<br />
lúa chín là lúa sắp tàn,<br />
mưu ma cùng cực là đến hồi mạt vận.<br />
tôi đi qua, qua những nấm mồ,<br />
những mồ đất loe hoe bên khung cửa.<br />
đất se se, đỏ quạnh máu cha ông,<br />
dựng thịt da chôn côn trùng, cây cỏ,<br />
máu hôm qua chảy ngược đến hôm nay,<br />
ôm nấm mồ thời gian trắng xoá,<br />
như tóc bà bạc hong trước hiên nhà,<br />
như xương trắng cha ông mặt mòi muối<br />
mắt.<br />
tôi đi qua, qua những lỗ châu mai,<br />
những lỗ đen, đen ngòm hôm qua,<br />
hướng họng súng đến hôm nay đe doạ,<br />
thè lưỡi răng cắn xé đất quê hương,<br />
đất quê hương mỗi người có một,<br />
đừng hỏi tôi ai bạn ai thù.<br />
đất quê tôi không có kẻ thù,<br />
cả những kẻ hôm nay thè lưỡi nanh ngấu<br />
nghiến,<br />
cũng sẽ được thứ tha,<br />
bởi lịch sử vốn bao dung.<br />
đất quê tôi chưa biết hận bao giờ,<br />
vậy tôi xin những người hôm nay,<br />
tự kết tội mình, ngay khi còn đương<br />
sống.<br />
đất quê tôi bao đời đổ máu hồng,<br />
phơi xương trắng,<br />
mặn mòi nước mắt,<br />
vẫn chỉ mong một buổi phục sinh,<br />
không phải hỏi bạn thù, không phải lo<br />
diễn biến.<br />
đất quê tôi chưa thù hận bao giờ,<br />
đừng rày xéo nữa,<br />
những người kia trên đất mẹ.<br />
Không phải bỗng dưng mà tác giả chọn<br />
bài “Những số không vòng trắng” làm<br />
tựa cho tập thơ. Qua vài câu, người đọc<br />
thấy ngay hàm ý của tác giả: nỗi điêu<br />
linh của người dân vẫn còn đó sau khi<br />
hai cuộc chiến tranh kết thúc. Phạm Tiến<br />
Duật từng viết:<br />
bom nổ trên trời hiện lên những vòng<br />
đen<br />
nhưng mặt đất lại sinh bao vòng trắng…<br />
Những vòng trắng ấy được viết năm<br />
1974 lúc hai miền <strong>Nam</strong> Bắc vẫn còn<br />
chia đôi. Vậy mà gần bốn mươi năm<br />
sau, những chiếc vòng trắng hình số<br />
không ấy vẫn bay lởn vởn trên khắp đất
THÔNG TIN 65 TRANG 41<br />
nước sau khi người ta gọi là thống nhất<br />
hai miền.<br />
Những chiếc vòng trắng ấy ám ảnh cả<br />
dân tộc. Chúng như chiếc vòng của dây<br />
thừng đong đưa trên số phận của hàng<br />
triệu con người.<br />
Những số không vòng<br />
trắng<br />
bom đạn qua lâu rồi,<br />
vòng đen vẫn còn đó,<br />
Phạm Tiến Duật ơi,<br />
vòng trắng vẫn quanh đây.<br />
đêm hôm nay,<br />
trời Vụ Bản mù sương,<br />
đất không chiến tranh,<br />
đất vẫn nhòa vòng trắng.<br />
vòng trắng trên khuôn mặt,<br />
người rám nắng,<br />
trên vai áo sờn,<br />
người giữ đất quê hương.<br />
vòng trắng trên,<br />
đôi mắt mẹ chúng ta,<br />
sợ lắm lũ quỷ ma,<br />
hãi hùng hơn cái chết.<br />
vì phải sống với thây ma di động,<br />
với lũ vô lương, hèn nhát đến bất nhân.<br />
Phạm Tiến Duật ơi,<br />
ông còn thích vẽ vời.<br />
dừng lại hết đi!<br />
đêm nay im lặng quá!<br />
những vòng trắng,<br />
lặng câm tuyên thệ.<br />
ta hôm nay không vẽ những số không,<br />
không vẽ những hờn căm,<br />
không phân biệt địch ta,<br />
không gieo bom vãi đạn.<br />
tại sao ư? tại ta biết hận ai,<br />
kẻ thù là ai,<br />
dội bom đạn lên ai,<br />
chẳng phải đồng bào mình hết thảy.<br />
ta hôm nay cởi ra vòng trắng,<br />
bỏ khăn tang,<br />
ghì siết trong tay,<br />
những đứa con ta, những đứa cướp<br />
ngày.<br />
dạy chúng lẽ yêu thương,<br />
bài học vỡ lòng Nhân tính.<br />
dạy chúng biết lẽ nào là Sống,<br />
lẽ nào là Tự do, đâu thương xót Đồng<br />
bào.<br />
ta hôm nay,<br />
đã cởi ra rồi,<br />
không cần nữa đâu,<br />
những số không vòng trắng<br />
Em đi<br />
trong mưa<br />
cúi đầu<br />
nghiêng vai<br />
Người con gái mới mười chín tuổi<br />
Khổ thân em mưa nắng đi về lủi thủi<br />
Bóng chúng<br />
đè lên<br />
số phận<br />
từng người<br />
Em cúi đầu đi mưa rơi<br />
Những ngày ấy bao nhiêu thương xót<br />
Tôi bước đi<br />
không thấy phố<br />
không thấy nhà<br />
Chỉ thấy mưa sa<br />
trên màu cờ đỏ.<br />
(Nhất định thắng, Trần Dần, 1956)<br />
“Bài thơ của Trần Dần là bài thơ tôi rất<br />
yêu thích khi nhắc đến bài “Nhất định<br />
thắng” của nhà thơ Trần Dần thì người<br />
tôi nổi gai ốc.<br />
Tôi viết bài thơ “Đi giữa Sài Gòn” vào<br />
một đêm khi đứng giữa Sài Gòn lúc mới<br />
làm nghề báo, lúc ấy tôi làm cho<br />
VNExpress. Đấy là cảm xúc của tôi khi<br />
thấy người lao công hay những cô gái ở<br />
quán bar vỉa hè…<br />
Khi đó không biết tôi có nhớ tới bài thơ<br />
của Trần Dần hay không nhưng đúng là<br />
cảm xúc của tôi khi đó rất mạnh. Những<br />
gì liên quan đến bài thơ “Nhất định<br />
thắng” của Trần Dần và tình hình hiện<br />
nay thì đúng là tôi có cảm thấy ranh giới<br />
như thế. Ranh giới bây giờ nó không rõ<br />
ràng như một đường vĩ tuyến nhưng mà<br />
ranh giới giữa lòng người nó còn khó để<br />
giám định hơn.”<br />
Đi giữa Sài Gòn<br />
trời mưa.<br />
tôi đi.<br />
phố vắng.<br />
đêm dài.<br />
chỉ có những hạt mưa.<br />
khắc khoải.<br />
như giọt nước mắt.<br />
nước mắt cuộc đời.<br />
chát mặn.<br />
nước mắt em tôi.<br />
những đứa trẻ không nhà.<br />
nước mắt mẹ tôi, người lượm ve chai.<br />
nước mắt ba tôi, người chạy xe ba gác.<br />
nước mắt chị tôi, người công nhân thất<br />
nghiêp.<br />
nước mắt anh tôi, mỗi lần tỉnh dậy, sau<br />
cơn phê<br />
thuốc.<br />
nước mắt người yêu tôi, gái bao nhà<br />
hàng.<br />
đêm đen mịt mùng.<br />
tôi vẫn đi.<br />
tôi vẫn đi.<br />
giữa những ánh mắt.<br />
giữa những cái nhìn.<br />
lặng câm. ám ảnh. ớn lạnh.<br />
tôi đi.<br />
Sân ga có lẽ là nơi dễ làm cho thi sĩ lấy<br />
cảm hứng để viết nên những bài thơ tình<br />
bất hủ. Nơi ấy là những cuộc chia ly,<br />
những giọt nước mắt tình nhân rơi<br />
xuống cho tình nhân, nơi bắt đầu cho<br />
thương nhớ kéo dài sau đó.<br />
Thế nhưng sân ga trong thơ Nguyễn Đắc<br />
Kiên không lãng mạn và đầy những hình<br />
ảnh của tình yêu đôi lứa. Sân ga của<br />
Kiên là áo rách, là đói nghèo, là mồ hôi<br />
đầm đẫm. Sân ga của anh là những chiếc<br />
bánh vẽ nằm cong queo khô khốc không<br />
còn ai muốn nhìn. Sân ga của anh là<br />
chen chúc tìm danh lợi, là giành giật<br />
miếng đỉnh chung. Sân ga của Kiên<br />
buồn và đau đớn hơn cả khi nó không<br />
hứa hẹn một chút ánh sáng nào ở cuối<br />
đường hầm.<br />
Như chiều sân ga<br />
em ơi sân ga,<br />
chiều mưa bay.<br />
anh ngao ngán<br />
trông đường ray eo hẹp,<br />
o bế con tàu “Đổi mới” mấy chục năm.<br />
mấy chục năm rồi,<br />
còn bao nhiêu mấy nữa.<br />
tàu sắt thâm sì,<br />
“Đổi mới” xám tro,<br />
tà vẹt gầy hao,<br />
dan díu những lối mòn.<br />
em ơi sân ga,<br />
chiều nay mưa.<br />
khách đợi tàu,<br />
vẫn những con người cũ,<br />
lam lũ, áo cơm,<br />
cuộc sống chẳng đổi thay.<br />
bao hao gầy,<br />
gặm mòn từng đôi mắt,<br />
ngó thăm thẳm vào đêm,<br />
thấy dằng dặc chỉ đêm.<br />
kẻ lên tàu,<br />
như anh,<br />
tìm nơi em.<br />
hay tìm tới áo cơm, danh lợi.<br />
hết thảy giống nhau,<br />
mòn mỏi kiếp người.<br />
mấy chục năm rồi,<br />
còn bao nhiêu mấy nữa.<br />
tàu quê mình,<br />
bao đêm nữa phải qua.<br />
bao mòn mỏi,<br />
bao nhiêu trông ngóng,<br />
mà nào thấy đâu,<br />
một chút sáng cuối đường.<br />
em ơi sân ga,<br />
chiều như vẫn chưa qua?<br />
Một buổi sớm mai khi thức dậy có khi<br />
nào bạn tự hỏi tại sao hôm nay hoa<br />
không còn thơm, chim không còn hót và<br />
nhất là cái hương vị thanh tịnh buổi sáng<br />
tinh mơ hầu như đã bỏ chúng ta mà đi<br />
rồi?<br />
Bởi vì những sớm mai như thế đã bị<br />
nhốt lại trong các nhà tù vô hình. Những
THÔNG TIN 65 TRANG 42<br />
nhà tù ấy mang những cái tên mỹ miều<br />
như xuất khẩu lao động, như lấy chồng<br />
xứ lạ, như khu sinh thái xanh hay những<br />
danh, tính từ tương tự như thế… Quê<br />
hương một sáng nào đó bật lên tiếng<br />
khóc trong thơ Nguyễn Đắc Kiên khi tất<br />
cả đội nón ra đi chỉ còn lại tiếng hò lạc<br />
giọng.<br />
tôi muốn được vào nhà tù cộng sản,<br />
ở nơi đó giam giữ Tự do,<br />
giam giữ những trái tim khao khát Sống.<br />
nếu một ngày tôi phải vào tù,<br />
tôi muốn được vào nhà tù cộng sản,<br />
ở nơi đó giam giữ những nhà thơ,<br />
giam giữ kẻ ngủ hoang để thức tỉnh<br />
muôn đồng bào vô thức.<br />
should i one day imprisoned be<br />
a communist jail i´d rather see<br />
dark dungeons where our poets sleep--<br />
the tramps, whose words a nation wake.<br />
caging a poet liberates<br />
billions of freedom´s galaxies,<br />
bắt nhà thơ giam vào trong ngục tối, caging Freedom procreates<br />
Quê Hương<br />
là mở ra ngàn thiên thể Tự do.<br />
a universal poetry.<br />
bắt Tự do giam vào trong ngục tối,<br />
là mở ra ngàn thơ tứ Con người.<br />
nếu một ngày tôi phải vào tù,<br />
thì chắc chắn là nhà tù cộng sản,<br />
bởi vì tôi khao khát Tự do.<br />
Mùa thu cội vàng - hoa mướp - đắng.<br />
Đất nước mình - vẫn chẳng được - tự do.<br />
Sớm thu lạnh - gió cúi đầu - đưa đám,<br />
Một thế hệ - Một thế hệ - Một…<br />
…. Thôi xin đừng lần hồi - thêm một.<br />
Ai đem bán - tự do?<br />
Cho anh hỏi:<br />
“Em ơi - còn không vườn vương hương -<br />
hoa khế,<br />
mà tím - mà thương - mà nhớ quá - quê<br />
mình?”.<br />
Em cười lúng liếng - hoa xoan:<br />
“Con cò bay lả bay la.<br />
Bay từ cửa phủ bay ra cánh đồng.<br />
Đồng quê chúng chiếm hết rồi.<br />
Thân em cũng bán chợ giời - tiếc không<br />
anh…”<br />
Tôi nghĩ rằng chúng ta cần rất nhiều sự<br />
dũng cảm, và tôi quan tâm nhất là sự bao<br />
dung, cởi mở để chúng ta đi qua ranh<br />
giới đó cả hai phía của những người đấu<br />
tranh dân chủ và phía đảng cầm quyền.<br />
Thơ Nguyễn Đắc Kiên độc đáo ở cách<br />
nhìn và anh cũng tỏ ra tài tình trong cách<br />
đặt vấn đề cho ý tưởng. Một trong hàng<br />
vạn câu hỏi: Nếu vì lý do nào đó phải<br />
vào tù thì anh chọn nhà tù nào?<br />
Câu trả lời khá bất ngờ: anh chọn nhà tù<br />
cộng sản!<br />
Bởi với anh, chỉ nơi đó mới xứng đáng<br />
giam giữ anh, một con người khao khát<br />
tự do đích thực. Khi được giam vào một<br />
nhà tù cộng sản anh sẽ tìm thấy những<br />
khao khát như anh. Những cháy bỏng<br />
của họ hôm nay sẽ đốt sáng tương lai đất<br />
nước. Chỉ một thông điệp này thôi cũng<br />
đủ cho cả tập thơ bùng cháy. Thơ<br />
Nguyễn Đắc Kiên dũng mãnh và cuốn<br />
hút người đọc chính do thiên hướng của<br />
lòng can đảm, trí sắc sảo từ một người<br />
làm thơ nhồi nặn ý tưởng bằng tấm lòng<br />
của một người yêu nước.<br />
Bởi vì tôi khao khát<br />
Tự do<br />
tặng những người biểu tình ngày 9.12.2012<br />
nếu một ngày tôi phải vào tù,<br />
tôi muốn được vào nhà tù cộng sản,<br />
ở nơi đó tôi gặp những người ngay,<br />
ở nơi đó đồng loại tôi đang sống.<br />
nếu một ngày tôi phải vào tù,<br />
“Tôi thấy những niềm tin và hy vọng của<br />
mình là có cơ sở. Bản thân tôi vững tin<br />
hơn vào những gì tôi tin tưởng trước khi<br />
viết bài báo đó. Tôi nghĩ rằng chúng ta<br />
cần rất nhiều sự dũng cảm, và tôi quan<br />
tâm nhất là sự bao dung, cởi mở để<br />
chúng ta đi qua ranh giới đó cả hai phía<br />
của những người đấu tranh dân chủ và<br />
phía đảng cầm quyền. Chúng ta bớt đi<br />
sự tức giận. Chúng ta bớt đi, chúng ta<br />
cởi mở hơn, chúng ta chịu khó lắng nghe<br />
nhau hơn.<br />
Chúng ta đều là con dân nước Việt <strong>Nam</strong><br />
và không có gì có thể thay đổi được điều<br />
đó cả. Không có ý thức hệ nào, không có<br />
giới tuyến nào nên chia rẻ chúng tôi…<br />
đấy là điều tôi băn khoăn nhiều và điều<br />
tôi quan tâm nhiều nhất. Tôi nghĩ rằng<br />
trí thức Việt <strong>Nam</strong> cũng quan tâm làm<br />
sao Việt <strong>Nam</strong> có một quá trình chuyển<br />
đổi hòa bình, tránh được nhiều xương<br />
máu nhất cho nhân dân.”<br />
Nguyễn Đắc Kiên có lẽ sẽ còn nhiều tác<br />
phẩm hay nữa nếu ước mơ của anh<br />
không trở thành sự thật: làm thơ trong<br />
một nhà tù cộng sản.<br />
Chúng ta có quyền hy vọng thế. Không<br />
ai có thể nhốt một ý tưởng, đặc biệt khi<br />
ý tưởng đó tự nguyện được nhốt để<br />
chứng minh rằng cộng sản không đáng<br />
sợ như mọi người vẫn nghĩ…<br />
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/nguyenda<br />
ckiens-poems-ml-03022013151638.html<br />
* * *<br />
"Bởi Vì Tôi Khao Khát tự Do"<br />
Because I Thirst For<br />
Liberty<br />
should i one day imprisoned be<br />
a communist jail i´d like to see,<br />
for there i shall the upright meet--<br />
for that is where my kind they keep.<br />
should i one day imprisoned be<br />
a communist jail´s the place for me,<br />
for shackled there ist liberty<br />
in hearts whose crime is to be free.<br />
should they one day imprison me<br />
a communist jail i´d surely be--<br />
because i thirst for Liberty<br />
transl. by ianbui<br />
* * *<br />
"Bởi Vì Tôi Khao Khát tự Do"<br />
Denn ich sehne mich nach<br />
Freiheit<br />
Wenn man mich ins Gefängnis steckt,<br />
dann soll es ein kommunistisches sein.<br />
Wo jemand wie ich Freunde entdeckt<br />
und merkt: Wir stimmen überein.<br />
Dort, wo man ins Gefängnis mich sperrt,<br />
sollte es ein kommunistisches geben.<br />
Dort, wo Freiheit ins Dunkel gezerrt,<br />
und Herzen sind, hungrig nach Leben.<br />
Wenn einst ich ins Gefängnis muss,<br />
in ein kommunistisches soll man mich<br />
stecken.<br />
Wo Poesie unter Verschluss<br />
und schlafwandelnder Seelen Kuss<br />
die Schlummernden versucht zu wecken.<br />
Dichter in die Nacht der Zelle zwingen<br />
heißt tausend Freiheitssterne leuchten<br />
lassen.<br />
Freiheit in die Dunkelheit verbringen<br />
lässt tausendfach den Mut zur Freiheit<br />
fassen.<br />
Ist man einst mit Fesseln zur Stelle,<br />
gewiss: für eine kommunistische Zelle.<br />
Denn ich sehne mich nach Freiheit.<br />
(Nguyen Dac-Kien, Übertragung aus<br />
dem Englischen: Dr. Josef Bordat)<br />
Es gibt mehrere englische Versionen eines<br />
vietnamesischen Gedichts, verfasst von<br />
Nguyen Dac-Kien, der kürzlich wegen seiner<br />
Kritik am Regime der Kommunistischen<br />
Partei als Redakteur entlassen wurde. Ich<br />
bin gebeten worden, eine Übertragung ins<br />
Deutsche vorzunehmen. Diesem Wunsch<br />
komme ich gerne nach, auch wenn die<br />
Übertragung von übersetzter Lyrik die<br />
Gefahr birgt, sich allzu weit vom Original zu<br />
entfernen. Ich hoffe, zumindest die Intention<br />
Nguyen Dac-Kiens treffend wiederzugeben.<br />
Er hat das Gedicht den Demonstranten des<br />
9. Dezember 2012 gewidmet.
THÔNG TIN 65 TRANG 43<br />
„Boatpeople“ nach der<br />
Bunt, traditionell Indochinakonferenz von 1979 als<br />
Kontingentflüchtlinge in die (alte)<br />
und modern: das Bundesrepublik. Viele gingen als<br />
sogenannte Vertragsarbeiter zwischen<br />
vietnamesische Tết 1950 und 1990 in die DDR, um dort zu<br />
arbeiten. Andere kamen als<br />
Fest<br />
AsylbewerberInnen über die<br />
20 Februar, 2013<br />
Zur Feier des vietnamesische Tết-<br />
Tschechoslowakei.<br />
Für die VertragsarbeiterInnen hatte die<br />
Neujahrsfestes sind vietnamesische Vereinigung der beiden deutschen<br />
Vereine und Vereinigungen aus ganz<br />
Deutschland nach Berlin gekommen.<br />
Ein ganzes Wochenende wurde im FEZ,<br />
Wuhlheide, zusammen mit Jung und Alt<br />
Staaten 1989 weitreichende Folgen.<br />
Über 70% verloren nach der Wende<br />
ihren Arbeitsplatz. Die Hälfte, etwa<br />
30.000, ging nach Vietnam zurück.<br />
ausgelassen gefeiert. Verschiedene Doch 39.000 blieben und versuchten,<br />
Facetten vietnamesischer traditioneller<br />
und moderner Kultur wurden präsentiert.<br />
sich hier eine Existenz aufzubauen. Fast<br />
alle Asylbegehren wurden von der<br />
Das Tết-Fest fand in Kooperation mit Bundesrepublik als unbegründet<br />
dem Verein Danke Deutschland e.V. abgelehnt. Abschiebungen fanden<br />
statt. Ich bin der Einladung von Dieu<br />
Hao Abitz gern gefolgt. Dieu Hao Abitz<br />
jedoch aufgrund der politischen Lage in<br />
Vietnam nicht statt. Viele erhielten den<br />
Status eines geduldeten de-facto-<br />
ist eine der vom Bezirk Tempelhof-<br />
Schöneberg<br />
ausgezeichneten<br />
erfolgreichen Unternehmerinnen im IT-<br />
Bereich.<br />
Für Vietnamesen, auch für die<br />
Deutschen vietnamesischer Herkunft, ist<br />
das Tết der wichtigste vietnamesische<br />
Feiertag, steht er doch für das Vertrauen<br />
in die Menschlichkeit, für Hoffnung und<br />
Optimismus. Für das „Tet-Fest<br />
Vietnam“ hatte das FEZ-Berlin, Europas<br />
größtes gemeinnütziges Kinder-,<br />
Jugend- und Familienzentrum, am<br />
16./17. Februar seine Türen weit<br />
geöffnet. Zusammen mit dem Verein<br />
Danke Deutschland e.V. wurde in einem<br />
umfangreichen Bühnenprogramm sowie<br />
vielen Mitmachaktionen vieles geboten,<br />
um vietnamesische Kultur zu<br />
präsentieren: eine vietnamesische<br />
Mitmachküche, Flöten aus Bambus<br />
selber bauen, die Kampfkunst<br />
„Vovinam“ zum Mitmachen und<br />
selbstverständlich viele kulinarische<br />
Köstlichkeiten zum Probieren.<br />
Beeindruckend das Bühnenprogramm:<br />
Die Darbietungen der Kampfkunst<br />
Vovinam verkörperten die zugrunde<br />
liegende Philosophie des Prinzips der<br />
Harmonie zwischen hart und weich,<br />
verdeutlichten den Respekt vor dem<br />
Leben. Geboten wurden auch eine<br />
Modenshow und viele Hiphop-<br />
Vorführungen junger Leute.<br />
Ausstellung VietnamesInnen in<br />
Deutschland<br />
Gerade an der Gruppe der in<br />
Deutschland lebenden Vietnamesen wird<br />
globale und deutsche Geschichte<br />
lebendig. Ihre Wege aus Vietnam in die<br />
neue Heimat Deutschland bzw. Berlin<br />
sind vielfältig: sie kamen als<br />
Flüchtlings,<br />
ohne<br />
Aufenthaltsgenehmigung und<br />
Arbeitserlaubnis. Erst 1993 wurde auf<br />
der Innenministerkonferenz beschlossen,<br />
dass Flüchtlinge, die ein<br />
Arbeitsverhältnis nachweisen können,<br />
eine Aufenthaltsbefugnis erhalten.<br />
Obwohl in der Regel hochqualifiziert,<br />
wurden den Kontingentflüchtlingen ihre<br />
Ausbildungen oftmals nicht anerkannt.<br />
Deswegen sie mussten schlecht bezahlte<br />
Jobs annehmen.<br />
Heimat Berlin<br />
In Berlin leben rund 21.000<br />
vietnamesischstämmigen Menschen. Die<br />
meisten wohnen in Marzahn-Hellersdorf<br />
und Lichtenberg. Der Bezirk Marzahn-<br />
Hellersdorf bereitet im Moment den<br />
Abschluss einer Städtepartnerschaft mit<br />
Hoang Mai, einem Bezirk der<br />
vietnamesischen Hauptstadt Hanoi, vor.<br />
In der im November 2012<br />
unterzeichneten<br />
Kooperationsvereinbarung wird eine<br />
Zusammenarbeit u.a. in den Bereichen<br />
Stadtplanung, schulische und berufliche<br />
Bildung, Umwelt- und Naturschutz,<br />
öffentliches Gesundheitswesen und<br />
Sozialwesen, Jugendarbeit angestrebt.<br />
Hilfen sollen auch beim Aufbau einer<br />
Schule, eines Berufsbildungszentrum<br />
und eines Krankenhauses geleistet und<br />
Austauschprogramme für SchülerInnen<br />
und Lehrkräfte durchgeführt werden.<br />
Hoang Mai soll sich auch bei der<br />
Internationalen Gartenausstellung 2017<br />
präsentieren können.<br />
http://mechthild-rawert.de/inhalt/2013-02-<br />
20/bunt_traditionell_und_modern_das_vietnamesi<br />
sche_t_t_fest<br />
* * *<br />
Vietnam: Wirtschaft kühlt<br />
sich ab<br />
von Christian Zoller<br />
27.03.2013<br />
Hanoi (BoerseGo.de) – Das<br />
Wirtschaftswachstum in dem<br />
südostasiatischen Land Vietnam hat sich<br />
im ersten Quartal des laufenden Jahres<br />
2013 abgekühlt. Das<br />
Bruttoinlandsprodukt (BIP) stieg in den<br />
drei Monaten um 4,89 Prozent im<br />
Jahresvergleich an, wie das General<br />
Statistics Office (GSO) am heutigen<br />
Mittwoch mitteilte. Im vorherigen<br />
vierten Quartal 2012 wurde hingegen<br />
noch ein höheres Wirtschaftswachstum<br />
von 5,44 Prozent notiert.<br />
Begründet wurde das schwächere<br />
Wachstum unter anderem mit Problemen<br />
der Unternehmen und hohen Zinsraten.<br />
„Die Situation zeigt, dass die<br />
Wirtschaftslage im zweiten Quartal und<br />
im Gesamtjahr 2013 extrem<br />
herausfordernd werden wird“, so das<br />
GSO.<br />
Erst vor zwei Tagen hatte die<br />
vietnamesische Zentralbank ihren<br />
Leitzins erneut gesenkt, um die<br />
heimische Wirtschaft anzutreiben. Es<br />
war bereit die siebte Zinssenkung in<br />
etwas mehr als einem Jahr. Die Inflation<br />
wurde für den Monat März mit 6,64<br />
Prozent im Jahresvergleich ausgewiesen<br />
- die niedrigste Inflationsrate seit sechs<br />
Monaten.<br />
Im Vorjahr 2012 legte das<br />
vietnamesische BIP um 5,03 Prozent zu<br />
und damit so schwach wie seit 13 Jahren<br />
nicht mehr, wie aus Daten der Regierung<br />
weiter hervorgeht. Die Behörden des<br />
Landes sorgen sich zunehmend um die<br />
steigende Verschuldung der Banken,<br />
fallende<br />
ausländische<br />
Direktinvestitionen (FDI) und eine Kette<br />
von Finanzskandalen bei staatlichen<br />
Unternehmen, unter anderem bei dem<br />
Schiffsbauer Vinashin.<br />
http://www.godmode-trader.de/nachricht/Vietnam-<br />
Wirtschaft-kuehlt-sich-ab,a3058406.html<br />
* * *<br />
Vietnam protestiert<br />
gegen Angriffe von<br />
China auf ein<br />
Fischerboot<br />
Schiffe von China haben am 20. März in<br />
der Nähe der Paracel-Inseln ein<br />
Fischerboot aus Vietnam beschossen,<br />
um es aus der Region zu verdrängen.<br />
Das Fischerboot wurde durch die<br />
Schüsse im Brand gesetzt. Der Sprecher
THÔNG TIN 65 TRANG 44<br />
für die Einladung zum Fukushima-Tag<br />
in Düsseldorf bedanken wir uns bei Vietnam-Zentrum-Hannover e.V.<br />
Ihnen ganz herzlich. Im <strong>Nam</strong>en der Das Vietnam-Zentrum-Hannover e.V.<br />
vietnamesischen Anti-Atombewegung „ hat sich im April 1986 als ein<br />
Save Vietnam´s Nature“möchte ich<br />
Selbsthilfeverein gegründet und ist in<br />
Ihnen heute unsere herzlichen Grüße<br />
den beiden Schwerpunkten<br />
überbringen. Mit unserer Teilnahme an<br />
Integrationshilfen<br />
und<br />
Ihrer Veranstaltung wollen wir unsere<br />
tiefe Sympathie und volle Solidarität mit<br />
Sayonara Genpatsu bekunden.<br />
des Außenministeriums von Vietnam,<br />
Luong Thanh Nghi, hat gegen diesen<br />
Angriff von China protestiert und<br />
Schadensersatz gefordert.<br />
Laut CNA habe Luong Thanh Nghi<br />
gesagt, dass dieser Fall sehr ernst sei.<br />
China habe die territorialen Rechte von<br />
Vietnam bezüglich der Paracel-Inseln<br />
verletzt, das Leben von Vietnamesen<br />
gefährdet und ihr Eigentum beschädigt.<br />
Das Außenministerium von Vietnam<br />
habe dem Botschafter von China einen<br />
schriftlichen Protest übergeben.<br />
China und Vietnam haben einen<br />
Territorialkonflikt um die Paracel-<br />
Inseln. Nach Berichten von CNA seien<br />
Konflikte in dieser Region schon einige<br />
Male vorgekommen. (yh)<br />
http://www.epochtimes.de/vietnam-protestiert-<br />
gegen-angriffe-von-china-auf-ein-fischerboot-<br />
1067208.html<br />
* * *<br />
Pressemitteilung des<br />
Aktionsnetzwerks<br />
„Save Vietnam´s<br />
Nature“<br />
GEDENKEN AN FUKUSHIMA<br />
Auf Einladung der SAYONARA<br />
GENPATSU Düsseldorf, einer<br />
japanischen Anti-Atom-Bewegung,<br />
nahm das Aktionsnetzwerk „Save<br />
Vietnam´s Nature“ am FUKUSHIMA<br />
DAY am 09.03.2013 in Düsseldorf teil.<br />
Am 11.03.2013 jährt sich zum zweiten<br />
Mal die Katastrophe von Fukushima.<br />
Anlässlich dieses Jahrestages hat<br />
SAYONARA GENPATSU den<br />
FUKUSHIMA DAY veranstaltet. Die<br />
Trauer um die Opfer der Katastrophe<br />
sowie der Protest gegen die weltweite<br />
Nutzung der Atomenergie standen im<br />
Mittelpunkt des Gedenktages.<br />
In der Ansprache an die japanischen<br />
FreundeInnen hat SAVE VIETNAM´S<br />
NATURE die tiefe Sympathie und die<br />
volle Solidarität mit SAYONARA<br />
GENPATSU bekundet. Gleichzeitig hat<br />
SAVE VIETNAM´S NATURE auf den<br />
Export von japanischen Atomreaktoren<br />
nach Vietnam hingewiesen. Diesem<br />
Milliardengeschäft der Atomindustrie,<br />
verbunden mit einer möglichen<br />
Katastrophe für Mensch und Natur in<br />
Vietnam muss Einhalt geboten werden.<br />
Nachfolgend die Ansprache von SAVE<br />
VIETNAM´S NATURE am Fukushima<br />
day 09.03.2013<br />
Liebe japanische FreundeInnen der<br />
Sayonara Genpatsu Düsseldorf,<br />
Sie haben völlig Recht mit Ihrer<br />
Forderung „AKW-STOP SOFORT!!“.<br />
Japan kann nicht noch weitere 28 Jahre<br />
in Angst leben, in Angst um ein weiteres<br />
Fukushima. Ihre Forderung atomfrei zu<br />
leben verdient höchste Unterstützung.<br />
Die Atomlobby in Japan will nicht nur<br />
den Ausstieg hinauszögern, sie will auch<br />
die Atomreaktoren exportieren, u.a auch<br />
nach Vietnam und damit in der Folge<br />
des Unheils mit diesem unheiligen<br />
Geschäft noch Geld verdienen. Das<br />
haben die Regierungen von Japan und<br />
Vietnam bereits beschlossen. Während<br />
andere Länder aus dem Atomgeschäft<br />
aussteigen, will unsere Heimat mit Hilfe<br />
Japans einsteigen. Wir haben dagegen<br />
protestiert und werden weiter dagegen<br />
protestieren. Eine Katastrophe darf nicht<br />
exportiert werden. Japan hat durch<br />
Fukushima furchtbar gelitten. Japan darf<br />
das Leiden nicht nach Vietnam bringen.<br />
Während Sie, liebe FreundeInnen<br />
„AKW-STOP SOFORT!!“ fordern,<br />
fordern wir „Keine Atomkraft für<br />
Vietnam“. Wir wollen damit Mensch<br />
und Natur vor unbeherrschbaren Risiken<br />
der Atomenergie schützen. Der Schutz<br />
der Natur und der Bevölkerung vor<br />
atomaren Katastrophen ist global. Er<br />
kennt keine Ländergrenze. Denn wir<br />
haben nur eine Welt, in der wir leben<br />
und diese Welt müssen wir alle<br />
schützen, für uns und für die nächsten<br />
Generationen.<br />
Fukushima darf nicht noch einmal<br />
passieren, nicht in Japan, nirgendwo auf<br />
dieser Welt.<br />
Mit Ihnen fordern wir „AKW-STOP<br />
SOFORT!!“. Wir sind sicher dass auch<br />
Sie unsere Forderung: „Keine Atomkraft<br />
für Vietnam“ unterstützen.<br />
Wir danken Ihnen und wünschen<br />
Sayonara Genpatsu viel Erfolg.<br />
11.03.2013<br />
Dr. Hong-An Duong<br />
„SAVE VIETNAM´S NATURE“<br />
Germany<br />
www.save-vietnams-nature.de<br />
Öffentlichkeitsarbeit tätig.<br />
Als Treffpunkt und Beratungsstelle<br />
von und für Vietnamesen in Hannover<br />
und Umgebung arbeiten die<br />
ehrenamtlichen MitarbeiterInnen des<br />
Vietnam-Zentrums in der<br />
Unterstützung, (Rechts-) Beratung,<br />
Begleitung, Familienfreizeiten... für<br />
ihre Landsleute und zur Selbsthilfe.<br />
Für die Öffentlichkeitsarbeit werden<br />
regelmäßig<br />
Begegnungsveranstaltungen<br />
organisiert. Mit Vortrags- und<br />
Infoveranstaltungen,<br />
mit<br />
Bilderausstellungen,<br />
dem<br />
Vereinsinfo-THÔNG<br />
TIN,<br />
Presseerklärungen und mit der<br />
Aktivitäten wie Weihnachts- und<br />
Neujahrsfeier, Wanderausstellung<br />
"geflohen. geworben, geeint"...<br />
Vernetzung und Mitarbeit auf Landesund<br />
Bundesebene, international zu<br />
Menschenrechten in Vietnam, sowie<br />
Vernetzung mit anderen<br />
Selbstorganisationen und Personen des<br />
öffentlichen Lebens. Es wird um<br />
Verständnis für die besondere Lage<br />
der Flüchtlinge bzw. für die Teilhabe,<br />
Anerkennung und Chancengleichheit<br />
der MigrantInnen bei der<br />
gesellschaftlichen Entwicklung<br />
geworben - für Vielfalt und für den<br />
Abbau von Berührungsängsten,<br />
Vorurteilen, Fremdenfeindlichkeiten,<br />
Nationalismus oder Rassismus<br />
zwischen Menschen verschiedener<br />
Herkunft und Kulturen.<br />
VIETNAM-ZENTRUM-<br />
HANNOVER e.V.<br />
Zur Bettfedernfabrik 3<br />
30451 Hannover<br />
Tel.: 0511-12607811<br />
Fax.: 0511-12607822<br />
Email: vietnamzentrum@gmail.com<br />
oder<br />
Email: trungtamvietnam@gmail.com<br />
Spendenkonto 412983302<br />
Postbank Hannover<br />
BLZ 25010030<br />
Ihre Spende ist steuerabzugsfähig.<br />
Spendenquittung schicken wir auf<br />
Anforderung gern zu.