Viá»t Nam - Kulturzentrum Faust eV
Viá»t Nam - Kulturzentrum Faust eV
Viá»t Nam - Kulturzentrum Faust eV
Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
THÔNG TIN 65 TRANG 8<br />
1980, 1992, 2001 – bản sửa đổi bản<br />
pháp hiện hành).<br />
nhân loại, lẫn pháp chế sử của loài<br />
là thứ rất khó nuốt nhưng không nuốt thì<br />
khỉ” của “trò khỉ”, được đặt tên là “sửa<br />
hạ thêm chán ghét hơn..<br />
1992 và đây mới thật sự là bản Hiến<br />
Nếu mình không lầm thì cả trong lịch sử<br />
người, Đảng CSVN là tổ chức chính trị<br />
cũng giống như tự khắc họa cho “tính<br />
đổi Hiến pháp 1992” rõ nét hơn và thiên<br />
“Kiến nghị 72” cũng có thể sẽ tiếp tục<br />
Thắng mình trước<br />
đã!<br />
Đồng Phụng Việt<br />
duy nhất lập – giữ kỷ lục về “chế tạo và<br />
sử dụng Hiến pháp”. Dưới “sự lãnh đạo<br />
tài tình và sáng suốt” của Đảng, “Hiến<br />
pháp” trở thành một thứ áo khoác,<br />
thường xuyên được cắt – may “cho phù<br />
hợp với tình hình và nhiệm vụ trong giai<br />
đoạn mới”, “bảo đảm vai trò lãnh đạo<br />
toàn diện, tuyệt đối của Đảng” tại Việt<br />
<strong>Nam</strong>.<br />
Khi “Hiến pháp” không còn nguyên<br />
nghĩa và được “chế tạo, sử dụng” như<br />
một thứ áo khoác, có lẽ không ngoa nếu<br />
gọi đó là “trò khỉ”. Riêng với Hiến pháp,<br />
Đảng đã có năm lần chơi… “trò khỉ” và<br />
hình như Đảng toan giở “trò khỉ” thêm<br />
một lần nữa.<br />
Sở dĩ mình nói như thế vì lần này, kế<br />
hoạch “sửa đổi Hiến pháp” cũng có đầy<br />
đủ các dấu hiệu của một thứ “trò khỉ”.<br />
Nếu không có thời gian đọc, phân tích<br />
nhưng muốn biết “trò” này “khỉ” đến<br />
mức nào, các bạn ít theo dõi thời sự có<br />
thể tìm xem “Teo dần quyền con người<br />
trong Hiến pháp” của bác Hoàng Xuân<br />
Phú (2).<br />
Dẫu thấy và đã chỉ ra rất rõ, rất thuyết<br />
phục về “tính khỉ” trong trò khỉ mang<br />
tên “sửa đổi Hiến pháp 1992” nhưng bác<br />
Phú vẫn tham gia nhóm soạn thảo, gửi<br />
“Kiến nghị 72”. Vì sao? Phải chăng cả<br />
bác Phú lẫn 71 vị còn lại trong nhóm<br />
soạn thảo, gửi “Kiến nghị 72” và hơn<br />
2.500 công dân đã chính thức tuyên bố<br />
ủng hộ kiến nghị này đều ngây thơ và<br />
làm chuyện hết sức vô ích như bạn Kami<br />
nhận định trong bài “Vì sao tôi không<br />
góp ý và ký kiến nghị sửa đổi Hiến<br />
pháp?” (3) Suy nghĩ mà bạn Kami trình<br />
bày qua “Vì sao tôi không góp ý và ký<br />
kiến nghị sửa đổi Hiến pháp?” khá phổ<br />
biến nhưng theo mình, lối suy nghĩ và<br />
cách hành xử đó không đúng trong bối<br />
cảnh như hiện nay.<br />
Tên tuổi, lai lịch của từng vị trong danh<br />
sách 72 vị khởi xướng “Kiến nghị 72”<br />
cho thấy, có ráng cũng không thể xếp<br />
bất kỳ ai vào diện “ngây thơ”. Tất cả đều<br />
thuộc nhóm “dư hiểu biết và thừa kinh<br />
nghiệm” cả về Đảng lẫn hiện tình chính<br />
trị Việt <strong>Nam</strong>. Mình không tin có vị nào<br />
trong số 72 vị này tin chắc, rằng Đảng sẽ<br />
vào sọt rác như nhiều kiến nghị khác<br />
nhưng với mình, tất cả các kiến nghị đã<br />
bị Đảng xem như rác đều có giá trị. Nó<br />
là hình thức nhắc nhở Đảng một cách<br />
công khai và rất đường hoàng rằng, càng<br />
ngày, càng nhiều nhân sĩ, trí thức, công<br />
chúng thuộc đủ mọi vùng, miền, thành<br />
phần xã hội, tôn giáo, kể cả cán bộ,<br />
Đảng viên của Đảng, không đồng tình<br />
với những việc Đảng làm. Rằng các hình<br />
thức trấn áp không còn hiệu quả nữa.<br />
Rằng tất cả các trò bịp bợm sẽ bị vô hiệu<br />
hóa, sẽ trở thành phản tác dụng và tất<br />
nhiên, “mỡ nó” sẽ được dùng để “rán<br />
nó”…<br />
Thành ra, nếu bạn cũng muốn nhắc nhở<br />
Đảng một cách công khai và rất đường<br />
hoàng như vậy, hãy tuyên bố ủng hộ<br />
“Kiến nghị 72” bằng chữ ký của bạn.<br />
2.<br />
Sẵn dịp Đảng mời gọi góp ý “sửa đổi<br />
Hiến pháp 1992”, mình muốn thưa riêng<br />
với các bác lãnh đạo Đảng đôi lời.<br />
Thưa các bác, trong chính trị, niềm tin là<br />
một loại “vốn đặc biệt”. Do ngu dốt, chủ<br />
quan, lại còn tham và ác, các bác đã tiêu<br />
sạch khoản “vốn đặc biệt” này. Lẽ ra<br />
nên ngừng “chơi”, các bác vẫn muốn<br />
“gỡ gạc” bằng cách bày thêm một ván<br />
bài nữa. Trong ván bài “củng cố và giữ<br />
quyền lực”, các bác không chỉ đã “cháy<br />
túi” mà thiên hạ còn tỏ tường việc các<br />
bác chuyên đánh “bạc bịp”. Trò “sửa đổi<br />
Hiến pháp 1992” do các bác bày ra<br />
giống như chuyện “lột nốt” và “đặt<br />
cược” bằng “cái quần đùi”. Nó vừa thảm<br />
hại, vừa nhiều rủi ro.<br />
Ở tình thế như hiện nay, các bác nên làm<br />
cho thiên hạ thương, đừng tiếp tục hành<br />
xử theo kiểu vừa gian, vừa láo. Các bác<br />
cũng nên thôi hoang tưởng về khả năng<br />
“Muôn năm trường trị. Nhất thống giang<br />
hồ” như Nhậm Ngã Hành trong “Tiếu<br />
ngạo giang hồ” của Kim Dung. Hãy xem<br />
“Kiến nghị 72” là một cơ hội. Bỏ qua cơ<br />
hội cuối cùng này, các bác sẽ mất luôn<br />
cái “quần đùi”, hoàn toàn trần truồng, ở<br />
không được mà về cũng chẳng còn lối.<br />
Đ.P.V.<br />
Chú thích<br />
(1) Kiến nghị về Sửa đổi Hiến pháp 1992<br />
Vừa có hai sự kiện, cùng liên quan đến<br />
cuốn “Bên thắng cuộc” làm mình chú ý:<br />
(1) Tờ Pháp luật TP.HCM đăng “Cái<br />
nhìn thiên kiến về lịch sử” của Nguyễn<br />
Đức Hiển. Và (2) Liên Ủy ban chống<br />
Cộng sản, tay sai và chống tuyên vận<br />
Cộng sản ở Mỹ gửi thư mời họp để bàn<br />
bạc về chuyện tổ chức biểu tình chống<br />
tờ Người Việt phát hành cuốn sách này.<br />
Sự kiện (1) mình biết qua trang web Ba<br />
Sàm. Sự kiện (2) mình biết qua email<br />
của một người bạn, kèm câu hỏi: Ông<br />
nghĩ sao?..<br />
Thay vì trả lời riêng bạn qua email,<br />
mình viết vài dòng trên facebook để có<br />
thể chia sẻ với cả bạn và các bạn khác<br />
vài điều mà mình nghĩ…<br />
1.<br />
Hồi nhỏ, ở nhà mình có vài cuốn album<br />
để cất ảnh. Mấy cuốn album này do<br />
trường Võ bị Quốc gia ở Đà Lạt dùng<br />
làm quà. Nếu mình nhớ không lầm thì<br />
cuốn nào trên góc trái, phía trên cùng,<br />
cũng in chìm hình một sinh viên sĩ quan,<br />
kèm dòng chữ “Tự thắng - Chỉ huy”.<br />
Lúc đó, xem – nhớ nhưng thật tình,<br />
mình không hiểu tại sao trường Võ bị<br />
Quốc gia (một nơi danh giá, đào tạo sĩ<br />
quan chuyên nghiệp cho quân đội miền<br />
<strong>Nam</strong> Việt <strong>Nam</strong> trước tháng 4 năm 1975,<br />
vốn là chỗ không dễ vào, nếu vào và ra<br />
được thì vừa là sĩ quan, vừa có văn bằng<br />
cử nhân khoa học – một thời đã từng là<br />
mơ ước của mình), lại chọn “Tự thắng –<br />
Chỉ huy” làm slogan.<br />
Lớn lên thì mình hiểu tại sao trường Võ<br />
bị Quốc gia lại chọn “Tự thắng – Chỉ<br />
huy” làm slogan. Không tự thắng chính<br />
mình thì làm người tử tế còn khó, nói gì<br />
đến chuyện chỉ huy!<br />
2.<br />
Khi sinh ra mình là công dân Việt <strong>Nam</strong><br />
Cộng hòa nhưng lúc lớn lên, mình trở<br />
thành công dân Cộng hòa Xã hội chủ<br />
nghĩa Việt <strong>Nam</strong>. Cũng tại vậy mà mình<br />
có nhiều người thân, người quen bị gọi<br />
là “ngụy quân, ngụy quyền”. Sau ngày<br />
“Giải phóng miền <strong>Nam</strong>, thống nhất đất<br />
nước”, phần lớn “ngụy quân, ngụy<br />
quyền” mất sạch mọi thứ: nhà cửa, tài<br />
sản, tương lai, một số người mất cả sinh<br />
tiếp nhận “Kiến nghị 72” một cách vui (2) Teo dần quyền con người trong Hiến mạng. Gia đình mình cũng thế.<br />
vẻ, trọng thị và xem xét kiến nghị đó pháp<br />
Nếu ai hỏi mình: có oán Cộng sản<br />
một cách nghiêm túc. Vậy thì tại sao họ<br />
(3) Vì sao tôi không góp ý và ký kiến nghị<br />
không? Mình sẽ trả lời rằng: Có! Song<br />
sửa đổi Hiến pháp?<br />
vẫn soạn – giới thiệu – kêu gọi ủng hộ –<br />
đối tượng của sự oán hận đó đã khác<br />
http://anhbasam.wordpress.com/2013/02/08/<br />
gửi?<br />
hien-phap-nhung-tro-khi-va-chuyen-gop-yhay-khong/#more-92533<br />
Lúc đầu, mình ghét tất cả những người<br />
nhiều so với trước.<br />
Mình không dám võ đoán nhưng nếu<br />
mình là Đảng thì rõ ràng “Kiến nghị 72” * * *<br />
từ ngoài Bắc vào. Rồi oán hờn thu hẹp,