10.07.2015 Views

CHƯƠNG 1 - Nouvelle page 1

CHƯƠNG 1 - Nouvelle page 1

CHƯƠNG 1 - Nouvelle page 1

SHOW MORE
SHOW LESS

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

Tôi ngáp một cái vì đêm qua tôi thức trắng đêm. Dì thằng Thanh nhạn hỏi ngay:- Mày có nghiện không?Tôi lắc đầu và thấy ghét con mụ này không sao tưởng được. Vừa lúc ấy thì bố thằng Thanh nhạnbước ra. Ông ta nhận ra tôi ngay và khá vồn vã:- Khuê đấy à? Vào đây mày!Tôi tránh cái nhìn ngờ vực láu lỉnh của dì thằng Thanh nhạn và theo bố nó vào nhà. Ông ta dẫn tôiqua một cái hành lang tối om rồi đến một cầu thang vòng vèo đi lên gác hai. Ở đấy có một căn phòngkhá rộng và đầy những đồ đạc tiện nghi đắt tiền. Hai đứa con gái chừng 15, 16 tuổi (chắc là ôsin 17giúp việc) đang lau cửa kính và sàn nhà. Ông ta bảo chúng đi ra rồi bảo tôi ngồi xuống ghế. Ông tahỏi tôi vẻ am hiểu và thông cảm:- Mày bị đuổi học phải không?Tôi không biết trả lời ra sao vì tình thế của tôi bây giờ cũng gần như bị “tuột xích”. Bố thằng Thanhnhạn rút trong ví ra hai tờ một trăm nghìn đồng nhét vào túi áo ngực tôi rồi nói:- Đ. mẹ! Có học rồi cũng vậy thôi. Có đứa còn hai, ba bằng đại học cũng chẳng làm gì!Ông ta đưa cho tôi một cái cacvidit mặt trước đề: “Công ty trách nhiệm hữu hạn Đại Sơn, Dai SonCo., Ltd, Lê Bình, giám đốc, địa chỉ, số điện thoại, có cả Fax và E-mail”, mặt sau đề: “Ngành nghềkinh doanh: Xây dựng các công trình dân dụng giao thông, thủy lợi. Mua bán, trao đổi các thiết bị viễnthông, văn phòng. Kinh doanh bất động sản. Quảng cáo. Vận tải và dịch vụ vận tải thủy bộ. Chỉ cóniềm tin bạn bè và chất lượng phục vụ là hạnh phúc của chúng tôi. Kính chúc các bạn may mắn vàthành đạt”.Ông Lê Bình mời tôi uống một lon nước tăng lực Red Bull (bò húc). Ngay lúc ấy có điện thoại réo vàông chửi ầm lên trong điện thoại một lúc khá lâu. Xong xuôi ông bảo tôi, vẻ xin lỗi:- Chó đẻ! Làm ăn như cứt! Tao phải đến công ty bây giờ. Mày muốn tìm thằng Thanh thì đi vớitao.Ông Lê Bình rút điện thoại di động gọi taxi. Tôi theo ông ta lên xe, một phần vì lịch sự, một phần vì tòmò muốn xem văn phòng “Dai Son Co., Ltd” mặt ngang mũi dọc ra sao.Lái xe taxi có vẻ là một người thân tín của ông Lê Bình. Loáng thoáng qua vài câu chuyện của họ, tôibiết rằng ông Lê Bình còn có một bà mẹ già 82 tuổi. Ông Lê Bình cười bảo tôi:- Đêm nào bà cụ cũng thức để đợi tao về. Có hôm đến ba giờ sáng, tao ở sàn bowling về vẫnthấy bà cụ ngồi thức chong chong. Chó thật! Bà cụ bảo tao: “Bình ơi, con dại lắm. Mày cứ đú đởn với

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!