12.01.2023 Views

eBook Số 4 TT Văn Bút Québec - Janvier 2023

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

thể dục nhẹ.

Sau khi rời tàu Sanctuary Hospital,

Quân được chuyển về Tổng Y Viện Duy Tân

Đà Nẵng chờ ngày ra Hội Đồng Giám Định

Y Khoa tại Đơn vị 1 Quảng Trị.

Qua những hồ sơ chứng nhận của các

bác sĩ Mỹ cùng những duyệt xét cuối cùng

từ Hội Đống Y Khoa, Quân được cấp giấy

giải ngũ loại 3.

Quân về Cần Thơ sống với gia đình

không bao lâu thì biến cố 30/4/1975 ập đến

và sau đó là chính sách Ngăn Sông Cách

Chợ được thi hành khiến ý định đi tìm

Quỳnh Trâm không thể thực hiện được.

May mắn là Quân đã giải ngũ trước ngày

30/4/1975 nên thoát vòng cải tạo.

Không biết ba má Quân buồn vì vận

nước nổi trôi hay vì tuổi hạc cao mà mỗi

ngày mỗi yếu đi nên Quân tuy chưa bình

phục hẳn nhưng vẫn cùng chị Hai bương

chải buôn đầu này bán đầu nọ kiếm sống

cho gia đình. Vài năm sau chính quyền nới

lỏng việc buôn bán và Quân không còn phụ

giúp chị Hai nhiều trong việc lo cơm mỗi

ngày nên Quân dành thì giờ tìm đường vượt

biên.

Cuối cùng chiếc ghe trong đó có Quân

vượt sóng lênh đênh trên đại dương 6 ngày

7 đêm cũng tấp được vào bờ biển Mã lai.

Tất cả được Cao Ủy Tỵ Nạn đưa về trại

Pulau Bidong. Không lâu sau đó Quân được

nhận cho định cư tại Mỹ.

Ngày Quân đến Sở Di trú để bổ túc hồ

sơ thì tình cơ gặp lại Nguyệt, bác sĩ khoa

Nhi tại bệnh viện Nhi Đồng trước 1975. Gia

đình Nguyệt rời Việt Nam cuối tháng 4/1975

và Nguyệt hiện làm việc cho Sở Di Trú.

Không nói chuyện được nhiều nên Nguyệt

cho Quân địa chỉ mời Quân đến dùng cơm

cuối tuần. Giữ đúng hẹn, Quân đến thăm

gia đình Nguyệt.

Bước đến cửa nhà Quân thong thả bấm

chuông. Nguyệt mở cửa niềm nở đón Quân:

- Gớm còn bày vẽ quà cáp chi vậy?

- Dạ chút quà cho các cháu…

Nguyệt mời Quân vào phòng khách.

Qua vài câu xã giao, Nguyệt chậm rãi nói:

- Quỳnh Trâm có cho tôi biết là sẽ xuống

Cần Thơ thăm gia đình Quân. Sau ngày đó

là bặt tin luôn khiến tôi rất lo nhưng đành

chịu cho đến khoảng hơn năm sau thì

Quỳnh Trâm bất ngờ đến gặp tôi trên chiếc

xe lăn. Tôi chưa kịp hỏi han gì thì Quỳnh

Trâm ôm chầm lấy tôi khóc nức nở xin lỗi.

Quỳnh Trâm sau đó kể chuyện xảy ra tai

nạn và khi biết đã là người tàn phế, Quỳnh

Trâm tự dấu mình không còn muốn gặp ai

kể cả bà dì của Trâm. Trâm sau đó đến

Trung Tâm nuôi trẻ mồ côi Biên Hòa xin tình

nguyện chăm sóc trẻ em và được Dì Bề

Trên nhận. Tôi được biết thêm là Quỳnh

Trâm sau đó đến thăm bà dì tại bệnh viện

lao phổi nhưng không lâu sau bà cũng mất.

Quân ra về lòng chùng xuống tự trách

vì mình mà Quỳnh Trâm đã hy sinh tất cả,

và qua những chi tiết từ Nguyệt, trong lòng

Quân dằn vặt không vui, đi lảo đảo như

người say.

Thời gian trôi nhanh, thấm thoát mà

Quân đã sống trên đất Mỹ gần ba năm dự

tính hè này sẽ về Việt Nam thăm gia đình và

dành thời gian đi tìm Quỳnh Trâm.

Ngồi trên chuyến bay về lại quê hương,

Quân bồn chồn nghĩ ngợi đủ chuyện,

chuyện mừng, chuyện lo cứ lộn xộn trong

đầu mãi cho đến khi phi cơ đáp xuống Tân

Sơn Nhất. Nhìn hai bên đường trên chuyến

xe đò về Cần Thơ, vẫn những căn nhà tranh

trơ gan cùng tuế nguyệt, vẫn những ổ gà

trên đường theo ngày tháng rộng và sâu

thêm Quân buồn!

Tạm vui với gia đình được vài ngày,

Quân quyết định đi Biên Hòa tìm trại nuôi trẻ

mồ côi theo lời Nguyệt kể. Quân nghèn

nghẹn từng khoang tim khi được Dì Bề Trên

cho biết là Quỳnh Trâm xin nghỉ đã hơn bốn

tháng và khi chia tay có xin nuôi một bé gái.

Bước ra khỏi cổng trại, Quân ngồi bệt bên

vệ đường, hai tay ôm đầu than thở:

- Anh biết tìm em ở đâu bây giờ, Quỳnh

Trâm!

Quân về Sài Gòn mua vé máy bay đi Đà

______________________________________________________________________

Văn Đàn Lá Phong Mai Bình Phương 10

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!