12.01.2023 Views

eBook Số 4 TT Văn Bút Québec - Janvier 2023

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

thiên đường. Trên đường về vào tháng

chín, lá cây cũng bắt đầu đổi màu rơi rụng

lả tả, Lan Dung thoáng vẻ u buồn suy tư về

cuộc sống hiện hữu tạm bợ, vô thường của

vạn vật, không biết tương lai sẽ ra sao, hồn

mẹ đã đi về đâu nơi nào? Không bao giờ mẹ

xuất hiện dù chỉ là trong giấc chiêm bao !

Chiều hôm ấy, Lan Dung có mời tôi và

vài người bạn học thân đến chia vui. Hôm

ấy tôi và Lan Dung mặc lại áo tunique đẹp

cùng kiểu, sau đó nàng giới thiệu với Nhân

và Minh tên tôi Uyên Phượng là bạn thân

nhất từ lúc trung học và là sinh viên Dược

khoa. Bữa tiệc rất đơn giản nhưng không

kém phần náo nhiệt, các bạn và tôi hát

karaoke tặng Lan Dung nhiều bản nhạc trẻ

trung kéo dài đến khuya. Nhiều quà tặng đĩa

nhạc nổi tiếng, khung ảnh chụp chung trong

trường Y cùng khóa, tranh tự vẽ rất thẩm mỹ

của vài người bạn học.

Minh nhìn tôi với ánh mắt thân thiện và

tiến lại bên tôi gợi chuyên rất tế nhị:

- Uyên Phượng giống Lan Dung về

hình dáng như hai chị em xinh đẹp và duyên

dáng quá, nhà Phượng ở gần đây không,

trong lúc hè có đi chơi xa không, học Dược

bao nhiêu năm?

Lan Dung tiến gần Minh nói:

- Gần đây thôi, trên đường về Nhân và

Dung sẽ đưa Phượng về trước.

Nhân nói đùa nheo mắt phá Minh:

- Ra đường đừng nhìn lầm Dung với

Phượng đó nha. Ngoài sau lưng khi mặc áo

giống nhau không nhận ra được ai đó, như

vậy phải đi ra phía trước nhìn mặt rồi mới

gọi tên.

Khi ra về, Nhân lấy trên xe một gói quà

tặng, Dung mở ra - một chú gấu to nhồi

bông tưoi cười, ôm bó hoa có tấm thiệp

hồng vẽ hình trái tim đỏ thắm. Lan Dung đón

nhận quà, hôn nhẹ bên má Nhân, khẽ nói

lời cám ơn, ánh mắt nhìn chàng trìu mến

thật lâu như không muốn xa rời.

Thời gian qua mau, khi bà ngoại bị bệnh

tim chết trước trước 75 tuối. Dì Chi vẫn sống

không lập gia đình riêng, dì vẫn xem cha và

Lan Dung là người thân yêu nhất, hơn hai

người em trai đã có gia đình. Lan Chi hơn

Tuân 4 tuổi nên săn sóc cha như người em

trai, nhưng đôi lúc dì cũng không phân biệt

được ranh giới giữa tình thương chị em, hay

tình yêu rung động của con tim. Đã cùng

sống chung như một gia đình, dì Chi thường

có mặc cảm lớn tuổi hơn, không còn tươi

đẹp quyến rũ, hay suy tư, lo sợ cô đơn, ra

đi ở một mình, khi phải xa Tuân và Lan

Dung ! Ngày nào Tuân gặp người đàn bà

trẻ đẹp khác, đức hạnh, tâm đầu ý hợp, lo

giúp chàng trông nom công việc, quán

xuyến hãng xưởng. Lúc ấy dì Chi lớn tuổi,

mệt không còn nhiều sức khỏe, thật sự dì

Chi nghĩ mình phải hy sinh. Hạnh phúc là

trân trọng chấp nhận những gì tốt cho người

mình yêu thương, nếu không thay đổi được

tình thế bắt buộc.

Nhiều bữa chiều Tuân phải tiếp khách

nước ngoài nên về rất muộn, Lan Dung đã

là sinh viên được nhận vào ngành y khoa

năm thứ nhất, mỗi ngày nàng vào thư viện

cùng bạn học giúp đỡ lẫn nhau tìm tài liệu,

nên không có nhiều thời gian ở gần dì Chi.

Lan Dung cố gắng tận lực chăm chỉ học

hành để có một nghề nghiệp vững chắc bảo

đảm cuộc sống cho tương lai mai sau, để

trả hiếu cho dì và cha lúc về già. Thỉnh

thoảng dì Chi cô đơn tìm gặp bạn cũ hàn

huyên cho qua ngày, lúc đó dì Chi nhận ra

mình đã yêu Tuân sâu đậm, vì tánh tình

nhân hậu, cư xử tốt đầy ân tình, hậu đãi,

săn sóc và gần gũi mến nhau.

Sáng chúa nhật ngày nghỉ vào mùa hè,

Lan Dung tổ chức mỗi năm một cuộc du

ngoạn thơ mộng cùng cha và dì Lan Chi. Để

tránh xa bụi bậm khói xe nơi thành phố, Lan

Dung tìm vùng đồi núi có dòng suối chảy

róc rách qua khe đá, hít thở không khí trong

lành của thành phố Đà Lạt, hay đến bờ biển

Nha Trang, gió biển giúp sức cho cha, dì Chi

và nàng trong tuần nghỉ hè để lấy lại sức

sống vui tươi, tìm hiểu tâm tình nhau hơn.

Cha thuê một nhà nghỉ mát gần môt hồ

nước nhỏ trồng sen và một vườn trồng

nhiều cây trái, để bán cho du khách vào tận

nơi tự hái, thưởng thức và mua khi ra về.

______________________________________________________________________

Văn Đàn Lá Phong Thy Phượng 28

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!