Nghiên cứu khả năng hấp phụ Ni(II) của than cacbon hóa & than hoạt tính biến tính từ vỏ cà phê (2018)
https://app.box.com/s/2gykx5h8ef4112ro0ik6yw5gipeqzunp
https://app.box.com/s/2gykx5h8ef4112ro0ik6yw5gipeqzunp
Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
https://twitter.com/daykemquynhon<br />
plus.google.com/+DạyKèmQuyNhơn<br />
www.facebook.com/daykem.quynhon<br />
http://daykemquynhon.blogspot.com<br />
K<strong>hóa</strong> luận tốt nghiệp Trường ĐHSP Hà Nội 2<br />
http://daykemquynhon.ucoz.com<br />
Nơi bồi dưỡng kiến thức Toán - Lý - Hóa cho học sinh cấp 2+3 /<br />
Diễn Đàn Toán - Lý - Hóa 1000B Trần Hưng Đạo Tp.Quy Nhơn Tỉnh Bình Định<br />
hòa <strong>của</strong> chất bị <strong>hấp</strong> <strong>phụ</strong> ở trạng thái lỏng tinh khiết trong cùng nhiệt độ. Các<br />
ký hiệu K L , k, a, n là các hằng số.<br />
Trong đề tài này, em nghiên <strong>cứu</strong> cân bằng <strong>hấp</strong> <strong>phụ</strong> <strong>của</strong> VLHP với ion<br />
kim loại nặng <strong>Ni</strong> 2+ trong môi trường nước theo mô hình đường đẳng nhiệt <strong>hấp</strong><br />
<strong>phụ</strong> Langmuir.<br />
Phương trình đẳng nhiệt <strong>hấp</strong> <strong>phụ</strong> Langmuir được xây dựng dựa trên các<br />
giả thuyết:<br />
- Tiểu phân bị <strong>hấp</strong> <strong>phụ</strong> liên kết với bề mặt tại những trung tâm xác định.<br />
- Mỗi trung tâm chỉ <strong>hấp</strong> <strong>phụ</strong> một tiểu phân.<br />
- Bề mặt chất <strong>hấp</strong> <strong>phụ</strong> là đồng nhất, nghĩa là <strong>năng</strong> lượng <strong>hấp</strong> <strong>phụ</strong> trên<br />
các tiểu phân là như nhau và không <strong>phụ</strong> thuộc vào sự có mặt <strong>của</strong> các tiểu phân<br />
<strong>hấp</strong> <strong>phụ</strong> trên các trung tâm bên cạnh.<br />
Phương trình đẳng nhiệt <strong>hấp</strong> <strong>phụ</strong> Langmuir nêu ở Bảng 1.4 được xây<br />
dựng cho hệ <strong>hấp</strong> <strong>phụ</strong> rắn - khí. Tuy nhiên, phương trình trên cũng có thể áp<br />
dụng cho <strong>hấp</strong> <strong>phụ</strong> trong môi trường nước. Khi đó phương trình Langmuir<br />
được biểu diễn như sau:<br />
Trong đó:<br />
q<br />
q m<br />
= θ = b.C cb<br />
1+b.C cb<br />
(1.3)<br />
q, q m : dung lượng <strong>hấp</strong> <strong>phụ</strong> cân bằng, dung lượng <strong>hấp</strong> <strong>phụ</strong> cực đại (mg/g)<br />
θ : độ che phủ<br />
b : hằng số Langmuir<br />
C cb : nồng độ chất bị <strong>hấp</strong> <strong>phụ</strong> khi đạt trạng thái cân bằng <strong>hấp</strong> <strong>phụ</strong> (mg/l)<br />
Phương trình Langmuir chỉ ra hai <strong>tính</strong> chất đặc trưng <strong>của</strong> hệ:<br />
- Trong vùng nồng độ nhỏ: b.C cb