You also want an ePaper? Increase the reach of your titles
YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.
Tưởng làRong Rêu
Mai Bình Phương
Ba là công chức thuộc Ty Bưu Điện Sa
Đéc. Công việc của ba là phát thư. Ba
làm nghề này đã gần 20 năm. Tuy là
một công chức "tép riu", lương ít
nhưng nhờ má tiện tặn khéo léo đắp đổi
qua ngày nên gia đình tạm ổn. Má sanh
cho ba 2 đứa con gái. Tôi là đứa đầu
lòng được ba đặt tên Mai, và em sanh
sau tôi 2 năm tên Cúc. Gia đình đang
bình yên hạnh phúc, thì một buổi sáng
nọ trên đường ba đạp xe đạp đi làm,
gần đến Ty Bưu Điện thì bị ngã. Khi
chúng tôi được tin tìm đến nhà thương
thì ba đã chết vì đứt mạch máu não.
Hung tin bất ngờ khiến má như người
mất hồn, còn chúng tôi chỉ biết khóc và
khóc. Cuối cùng nhờ sự giúp đỡ của
những nhân viên Ty Bưu Điện, và của
bà con hàng xóm nên ba cũng được
một nấm mồ yên. Tuy đau buồn nhưng
má vẫn phải lo cho cuộc sống gia đình
không còn ba. Má bước những bước
theo mưa theo nắng với quang gánh
trên vai đi bán rong cơm tấm. Hai chị
em tôi thì ngoài những giờ đến trường
lo phụ má những việc lặt vặt… Ngày
tháng cứ thế trôi trên đôi vai gầy của
má và nỗi buồn vẫn đong đầy đôi mắt,
nhất là những ngày mưa vắng khách.
Ngày ba mất được 3 năm cũng là ngày
má thúc giục chúng tôi ra mộ cúng ba
lần cuối vì má đã quyết định đưa chúng
tôi đi tìm sống ở Sài Gòn.
Má mướn một căn nhà nhỏ ọp ẹp trong
con hẻm đường Nguyễn Thiện Thuật
thuộc khu Bàn Cờ. Nhà ngay góc ngã
tư hẻm, nhìn qua bên kia đường
Nguyễn Thiện Thuật là chợ Bàn Cờ.
Vài ngày sau đó má lại quang gánh bán
cơm tấm nhưng không còn cảnh một
______________________________________________________________________
Văn Đàn Lá Phong Mai Bình Phương 32