Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
nhiều bối rối.
- Dạ chào anh...
Rồi tôi ấp a ấp úng:
- Mà.. sao anh biết tên tôi?
- Mong Mai tha lỗi cho sự tò mò của
tôi vì tôi vừa nghe bác gọi.
Tôi quen Phúc từ phút-ban-đầu đó và
tình yêu như thấm dần trong tim lúc
nào không biết. Phúc đem đến cho tôi
nhiều tin tưởng và nồng nàn nhưng đôi
khi tôi tự hỏi "tình này có như bóng
mây"? vì có một đêm Phúc bất chợt
đến. Sau vài câu chào hỏi, Phúc ngập
ngừng thưa với má tôi:
- Dạ... trong bữa cơm chiều nay má con
có nói về chuyện tương lai của con. Má
con nói là má con biết chuyện tình yêu
của con với Mai, và cũng rất đồng ý
nhưng để có hạnh phúc sau này, thì
điều cần bây giờ là con phải có một
tương lai thật sáng sủa. Má đã nghĩ đến
điều này là sau kỳ thi tú tài xong, dù
đậu hay rớt thì má vẫn thu xếp cho con
đi du học. Má cũng đã lớn tuổi nên sau
này thu xếp cho con xong thì má nghĩ
đến việc sang tiệm vải rồi an phận tuổi
già! Phận làm con lại là đứa con duy
nhất của má nên tuy buồn nhưng con
không dám cãi lời vì sợ má buồn. Con
đường đột gặp bác và Mai là xin bác
tin tưởng con và cho phép Mai chờ.
Má gật gật đầu ra điều hiểu chuyện:
- Ừa, má con nói vậy cũng đúng. Thôi
thì cứ để tùy duyên hoặc theo ý trời.
Đêm đó tôi suy nghĩ lung tung không
ngủ được thì bỗng nghe má nói như
cho chính mình nghe "Bà đó về mặt
buôn bán thì rất khéo léo, bặt thiệp
nhưng trong nhà thì chắc là khó.
Thương con nhưng cũng sợ nếu sơ hở
làm phật ý thì con sẽ bỏ đi hoang…"
Tôi quay mình vào vách thở dài trong
nước mắt.
Cuối năm đó Phúc đậu tú tài và ngày
Phúc ra phi trường đi du học, tôi đã âm
thầm khóc hết nước mắt vì không tiễn
được người yêu.
Thời gian trôi nhanh như mây bay.
Năm 1972 thì Cúc đã là nữ điều dưỡng
và không lâu sau thì lấy chồng. Chồng
Cúc là lính thuộc tiểu đoàn 81/Dù.
Chắc em gái tôi giống má nên lần lượt
cũng cho ra đời 2 cô bé gái rất xinh. Bé
đầu tên Nhất Nữ và bé kế tên Nhị Nữ.
Phần má vì tuổi già sức yếu nay đau
mai ốm, nên giao gánh hàng cơm tấm
cho tôi và vui với 2 đứa cháu ngoại
được ngày nào hay ngày nấy. Tôi thì
an phận chờ Phúc và lo quán xuyến
buôn bán mong cho từng ngày qua
mau.
Tôi không biết phải nói thế nào khi
nghiêt ngã lại bất ngờ đến. Cúc, em gái
duy nhất của tôi, đã từ giã đời này chỉ
______________________________________________________________________
Văn Đàn Lá Phong Mai Bình Phương 34