You also want an ePaper? Increase the reach of your titles
YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.
cổng chánh]. Mẹ cô đành phải ra về mà không nhìn được<br />
mặt con trong giây phút có được tự do bên ngoài cổng<br />
nhà tù nhỏ. Ðến khi về tới nhà lúc 2 giờ chiều vẫn chưa<br />
thấy con mình đâu cả. Mãi đến 5 giờ chiều, công an mới<br />
áp giải cô vào nhà. Biết được tin này, các nhà dân chủ<br />
phẫn nộ nhận định rằng cách hành xử này của CSVN nói<br />
lên thái độ hèn hạ của bọn cầm quyền nhẫn tâm lừa gạt<br />
mẹ người con gái vừa mãn hạn “tù không tội”.<br />
Sau đó, trả lời phóng viên Gia Minh của đài<br />
RFA, nữ Luật sư Lê Thị Công Nhân nói: “Tôi vừa về nhà<br />
được khoảng 2 tiếng đồng hồ... tôi không thể được tự do<br />
như đối với nhũng người tù khác khi được về,... Họ giữ<br />
tôi ở lại nhà tù rất là lâu và họ áp giải tôi về tận nhà. Và<br />
trước khi về nhà họ đưa tôi ra uỷ ban phường và có sẵn<br />
hết một cái gọi là biên bản trình diện mà tôi cũng không<br />
nhớ rõ, tên gọi là biên bản trình diện về quản chế tại địa<br />
phương trong đó có nội dung rằng họ sẽ quản chế tôi và<br />
tôi thì phải tuân thủ họ, thì tôi cũng có viết vào đấy một<br />
câu là cái ý kiến của tôi, nguyên văn như thế này: ‘Tôi<br />
không chấp nhận bản án tòa đã tuyên cho tôi trong đó<br />
có phần quản chế này’ và tôi ký tên. Và tôi nghĩ rằng<br />
đấy cũng là một tuyên bố ngắn gọn, chính xác và xuyên<br />
suốt về thái độ của tôi đối với vụ án mà nhà nước VN đã<br />
xử tôi 3 năm tù giam và 3 năm quản chế.”<br />
Khi được Gia Minh hỏi: “...thời điểm tiếp theo<br />
đây thì những điều LS nghĩ cho những ngày trước mắt<br />
này là như thế naò ạ?” thì cô trả lời: “...tôi sẽ đi khám<br />
sức khỏe ... còn về mặt công việc thì tôi không thấy rằng<br />
có một sự thay đổi nào về lý tưởng của tôi để từ đó tôi<br />
làm nên những việc và vì những việc đó mà tôi đã đi tù.<br />
Tôi không từ bỏ. Tôi không từ bỏ không phải vì tôi ngoan<br />
cố, hay là tôi lỳ lợm, hay là tôi sĩ diện, mà tôi không từ<br />
bỏ là bởi vì 3 năm tù vừa rồi là khoảng thời gian cực kỳ<br />
khác thường trong cuộc đời của tôi. Tôi đã nhận ra một<br />
điều là những cái mà tôi đã biết, những cái dẫn đến xúc<br />
cảm mãnh liệt là mình phải đấu tranh cho tự do và dân<br />
chủ và nhân quyền thì tôi chỉ biết có một phần thôi, và<br />
khi vào tù thì tôi biết nốt phần còn lại. Và tôi cảm thấy<br />
rằng là cái việc tôi bị đi tù giống như là một sai lầm của<br />
nhà nước này hơn là một cái gì đó thiệt hại đối với tôi...<br />
nhà nước này ngày càng trở nên nghiệt ngã hơn,... Và<br />
thú thực là trên đường đi về thì tôi mệt mỏi tới mức độ<br />
tôi nghĩ giá mà bây giờ đang ngồi trong cái nhà tù ở trại<br />
giam số 5 thì có lẽ tôi cảm thấy dễ chịu hơn là ngồi trong<br />
cái xe ô-tô với những con người như thế và trong một cái<br />
môi trường như thế...”<br />
Bên cạnh đài RFA, đài BBC cũng được Luật sư<br />
Lê Thị Công Nhân dành cho cuộc phỏng vấn ngắn. Khi<br />
được hỏi: “Bây giờ nghĩ lại, liệu chị có hối tiếc về những<br />
gì mình đã làm khiến phải ngồi tù lâu như vậy không?”<br />
thì cô trả lời ngay: “Hối tiếc là từ ít khi xuất hiện trong<br />
đầu tôi, mặc dù tôi không phải người tốt đẹp hơn người<br />
gì. Nhất là khi nói tới những gì tôi đã làm để phải đi tù,<br />
thì lại càng không hối tiếc. Có tiếc chăng thì là tiếc<br />
rằng mình đã không làm được nhiều hơn mà thôi...<br />
chắc chắn tôi không bao giờ từ bỏ lý tưởng của mình”.<br />
Cùng lúc, đài VOA cũng có dịp tiếp xúc với Luật<br />
sư Lê Thị Công Nhân, khi được phóng viên Trà Mi hỏi:<br />
“Ðối với việc nhà nước <strong>Việt</strong> Nam đồng ý cho phép chị tự<br />
do sớm hơn thời hạn với điều kiện chị phải xuất ngoại,<br />
chị suy nghĩ gì về điều này?” cô đã thẳng thắn trả lời:<br />
“Tôi cảm thấy rằng cứ như họ tống được con nhỏ này đi<br />
thì thật là nhẹ nợ. Không có chuyện đó đâu, chưa đến,<br />
chưa đến lúc... Muốn phát triển tốt lên, cần phải thay đổi<br />
những cái gì xấu đang hiện diện. Mình đã xác định tranh<br />
đấu, mình phải xác định hy sinh. Ðó là hệ quả tất yếu,<br />
nếu không đừng tranh đấu nữa. Ðã xác định hy sinh thì<br />
phải hy sinh đến cùng. Chứ nếu hy sinh dang dở thì hy<br />
sinh để làm gì?... Tôi bị tống vào tù nhưng tôi đã biết<br />
trước điều đó, và tôi chuẩn bị tinh thần và mọi thứ có<br />
thể để đối mặt với điều đó. Không còn cách nào khác...<br />
Chắc chắn tôi sẽ vẫn tiếp tục đấu tranh vì lý tưởng của<br />
tôi. Tôi cảm thấy vui, thú vị, bay bổng, mạnh mẽ, và có<br />
ích khi tôi sống theo con đường đó. Tôi nghĩ không bất<br />
kỳ một lý do gì có thể làm tôi từ bỏ... Vào trong tù, có một<br />
điều nữa tôi giác ngộ thấm thía rằng cộng sản chẳng<br />
sợ gì cả, ngoài nói thật. Bạn hãy nghĩ mà xem, nói thật<br />
không hề khó, nếu bạn có can đảm... Tôi rất thích thanh<br />
niên bởi vì tôi là một thanh niên. Ðó là một lý do. Lý do<br />
thứ hai, tôi luôn hiểu rằng Ðông-Tây, kim-cổ ai cũng nói<br />
rằng quãng đời thanh niên là quãng đời tươi đẹp nhất...<br />
Nếu các bạn để quãng đời đó của mình trôi qua một cách<br />
nhạt nhẽo thì bạn sẽ ân hận suốt cuộc đời... Chính trị là<br />
cái liên kết tất cả mọi người với nhau để ai cũng có thể<br />
hoạt động một cách tốt nhất trong lĩnh vực của mình.<br />
Nếu như bạn tham gia vào chính trị thì bạn sẽ thấy thú<br />
vị vô cùng và vô cùng.” [cả 4 đoạn người trích in đậm<br />
và gạch dưới]<br />
Ðến trưa Thứ Ba, 9/3/2010, nữ Luật sư Lê Thị<br />
YÙ Daân soá <strong>401</strong> 35