Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
chống không tuân lệnh cưỡng bách lao động, tiêu chuẩn<br />
ăn trong tù, A cho người tù lao động đạt chỉ tiêu, B cho ai<br />
đạt điểm trung bình và C cho tù không lao động, Trung<br />
Tá Nguyễn Viết Bằng luôn được cấp tiêu chuẩn C, tiêu<br />
chuẩn C bữa ăn năm 1978 của trai tù K5 là nữa chén bắp<br />
luột, sức khỏe của Trung Tá Bằng hoàn toàn suy nhược<br />
chúng khiêng lên bệnh xá rồi từ đó Trung Tá Bằng mất<br />
tích, có lẽ Bằng bị thủ tiêu bằng mũi thuốc độc mãi mãi<br />
sau nầy và cả đến hôm nay không ai biết chúng vứt xác<br />
Trung Tá Bằng ở đâu.<br />
Trên đường đi tìm cái sống trong cái chết , tôi<br />
tình cờ gặp 2 đứa con của Trung Tá Bằng (một Gái, một<br />
trai) trong trại Sungei Bise transit Camp Malaysia, hai<br />
cháu cũng là học trò ESL của tôi trong hai năm 1988<br />
& 1989. sau khi nghe tôi kể chuyện về ba của hai cháu<br />
trong tù cải tạo, hai cháu cảm ơn và ôm tôi khóc thảm<br />
thiết. sau hơn một thập niên định cư tại đất hứa, hy vọng<br />
hai người con của Trung Tá Bằng cũng đã tìm lại được<br />
cuộc sống bình an.<br />
Ngày định mệnh chúng tôi gồm có 7 anh em Trại<br />
K5, người viết bài nầy với Trung Tá Nguyễn Quang Hưng<br />
nguyên Tham Mưu Trưởng Trường Đại Học CTCT Đà<br />
Lạt và 5 anh em toàn là sĩ quan cấp tá cùng trong chuyến<br />
công tác lên rừng đốn gỗ. bọn công an cai tù giải chúng<br />
tôi vượt qua trên đoạn Suối Ô Mai nước chảy siết, dưới<br />
lòng suối toàn là những tảng đã lâu năm đầy rong riu<br />
trơn trợt, chúng tôi vượt suối bằng đội hình hàng dọc,<br />
anh Hưng lội phía sau cách tôi một người, tôi nghe Hưng<br />
la lên một tiếng rất lớn cứu tôi, quay lại thấy Hưng đã bị<br />
nước cuốn trôi cách chúng tôi chừng 5 thước.<br />
Sáu anh em còn lại, chúng tôi cố gắng vượt qua<br />
bên kia Suối vội vã chạy bọc xuống phía dưới dòng<br />
nước, chọn một đoạn Suối cạn nắm tay nhau làm thành<br />
đội hình hàng ngang hy vọng đón vớt Hưng những đã<br />
muộn, cái nón của anh Hưng bất thần bật nổi lên như báo<br />
hiệu anh đã bị nước cuốn trôi xuống vũng nước sâu sau<br />
lưng chúng tôi.<br />
Chuyến đi rừng đốn gỗ được hủy bỏ, chúng tôi<br />
được đưa trở lại trại giam và bị cách ly không được tiếp<br />
xúc gặp mặt bất cứ một ai, từ 9 giờ sáng đến 4 giờ chiều,<br />
chúng tôi bị đưa trở lại hiện trường, bên bờ suối nước<br />
lãnh như ướp đã, chúng tôi chứng kiến anh Hưng chết<br />
nằm dưới nước, chúng không cho vớt lên. Chúng tôi thắc<br />
mắc hỏi, bọn công an áp giải trả lời chờ Công An tư pháp<br />
tỉnh đến làm biên bản.<br />
Khoảng hơn 5 giờ chiều, xát anh Hưng mới được<br />
cho vớt lên, <strong>Dân</strong> địa phương thương tình tặng cho chiếc<br />
chiếu. Chiếu được trải xuống đất anh em phụ đặt anh<br />
Hưng nằm lên thay quần áo trước khi tẩn liệm, 6 anh em<br />
chúng tôi ai cũng thấy hai dòng máu tươi trong miệng<br />
anh Hưng chảy ra, những người hữu thần nói đây là dấu<br />
hiệu nuối tiếc của người quá cố.<br />
Anh Hưng được tẩn liệm trong một chiếc hồm<br />
bằng gỗ do trại giam cấp, sau khi đóng nắp hồm xong,<br />
từ bên ngoài chúng tôi còn nhìn thấy anh Hung nằm bên<br />
trong xuyên qua các kẽ nức.<br />
Tôi là người có vóc dáng cao, nên anh em chỉ<br />
định khiêng phía sau. Lúc đang lên dốc cao chừng vài ba<br />
thước anh em ai cũng cảm thấy nặng quá, một anh trong<br />
toán có kinh nghiệm hơn, tự động vái, Hưng ơi anh nhè<br />
nhẹ một chút không thôi anh em tôi khiêng không nổi,<br />
Chiếc quang tài tự nhiên nhẹ bổng lên một cách kỳ diệu,<br />
chúng tôi ai cũng có cảm giác như đang khiêng 300 ký<br />
giờ chỉ còn chừng vài chục.<br />
Nơi chôn cất anh Hưng là một khu rừng rậm<br />
nằm giữa trại tù K5 và K4, lấp đất xong chúng tôi trở<br />
ra đường mặt trời đã đi ngủ từ lâu, bóng đêm của rừng<br />
thiêng bao phủ, xa xa những con thú ăn đêm bắt đầu gọi<br />
nhau bằng những âm thanh rùng rợn, vài ánh sao trời xẹt<br />
sáng để đón rước một linh hôn. Mỗi người một tâm trạng<br />
buồn khó tả quay lại với kíp lưu đày.<br />
Tôi quí xuống đây chắp hai tay bái phục<br />
Thương tiếc từng anh hùng trong Quân Lực <strong>Việt</strong> Nam<br />
Một trang sử thật huy hoàng<br />
Bằng những bàn tay của Nam thanh Nữ tú<br />
Từ ngày ba mươi tháng tư lòng tôi luôn treo Cờ rũ<br />
Chờ lễ thượng kỳ ngay Trung Tâm Thủ Đô<br />
Ngày <strong>Việt</strong> Nam sạch bóng giặc Hồ<br />
Tự Do, <strong>Dân</strong> Chủ, Nhân Quyền, sẽ trở về với <strong>Dân</strong> Tộc<br />
<strong>Việt</strong>.●<br />
Bình Khánh<br />
64 YÙ Daân soá <strong>401</strong>