Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
Ba chị em dế mèn theo người dẫn đường đạp<br />
xe đạp, khoảng 1 tiếng rưỡi, qua Hoa Lư thăm đền Vua<br />
Đinh Tiên Hoàng và Lê Đại Hành, những ngôi đền xây<br />
lại từ thế kỷ 18. Mấy bức tượng có cùng một nét mặt nên<br />
vị Vua nào nhìn cũng giống nhau. Đền Vua Đinh Tiên<br />
Hoàng có cả tượng Thái Tử Đinh Liễn và Đinh Hoàng<br />
Lang. Lạ một điều là Thái Hậu Dương Vân Nga lại được<br />
thờ chung với Vua Lê Đại Hành và Lê Long Đĩnh, không<br />
hiểu lý do tại sao? Quanh đền thờ trồng những hàng cây<br />
thân thẳng tàn cao giống giống cây cau.<br />
Ra khỏi đền là những người bán rong bu quanh<br />
mời mua hàng hóa của họ, từ nải chuối đến những tấm<br />
ảnh. Đám du khách đi như bị ma đuổi. Dế mèn bị hai<br />
bà cụ nắm áo, mỗi bà cặp một bên tay níu kéo... Mua<br />
đi cô, mua dùm hai bà già nải chuối, chỉ vài mươi xu...<br />
Lòng nặng trĩu tính biếu hai bà cụ ít tiền nhưng H. xách<br />
túi đeo vai của dế mèn đi trước khoảng 50 thước, lại nhớ<br />
bài học “con gái thối thây không biết giữ tiền” nên dế<br />
mèn sờn lòng, ngậm miệng không trả lời. Hai bà cụ<br />
đi theo một quãng nỉ non mãi mà chẳng thấy dế mèn ừ<br />
hử gì ráo nên tưởng dế mèn là người ngoại quốc! Một<br />
bà cụ bảo chắc là người Sinh đấy! Không biết làm sao<br />
cho phải, dế mèn đành câm nín mà xấu hổ vô cùng, cái<br />
tội không dám nhận mình là người <strong>Việt</strong> và cái tội thiếu<br />
ngay thẳng với hai bà cụ nhà quê. Chưa hết nỗi khổ tâm,<br />
bà cụ kia lại thêm... Ừ, đẹp người thế này mới lấy được<br />
người nước ngoài chứ... Nghe đến đây thì dế mèn cắm<br />
đầu chạy, hai người em nghe tiếng chân quay lại thấy dế<br />
mèn mặt tái mét nước mắt đầm đìa. Dế mèn nói nhỏ cho<br />
H. câu chuyện vừa qua, nó nói người ta tưởng dế mèn là<br />
bà xã của J. ! Trời ơi, làm sao mà ra nông nỗi này? đàn<br />
bà con gái chỉ mong một cơ hội lấy chồng ngoại quốc<br />
để cuộc đời bớt khó nhọc? Miếng cơm manh áo sao mà<br />
nhục nhằn quá thể!<br />
Trên đường về, H. ghé phố Hàng Than mua bánh<br />
Phu Thê. Phe ta đi vòng quanh trong phố Cổ thêm một<br />
lúc nữa, đến góc phố Mã Mây, đang đi dế mèn suýt vấp<br />
phải một người đàn ông nằm sóng xoài trên mặt đất,<br />
mặt úp vào đống rác, chân thòng xuống rãnh nước đen.<br />
Phản ứng đầu tiên của dế mèn là cúi mình xuống để tìm<br />
nhịp tim mạch, tay chưa với đến thân hình người đàn ông<br />
trước mặt, J. đã nắm khuỷu tay dế mèn nhấc lên, H. từ<br />
phía sau bước tới, hai người em cùng nói rất gọn... Let’s<br />
go... Một người kéo từ phía trước, một người đẩy từ phía<br />
sau. Qua tới vỉa hè bên kia đường, hai người em mới<br />
buông tay dế mèn. J. nói rằng bao nhiêu người ngồi uống<br />
bia, tán chuyện chung quanh, không ai nhìn đến người<br />
đàn ông vất vưởng kia, tại sao? J. ơi, dế mèn không biết<br />
tại sao, nhưng dế mèn không chịu được những tình cảnh<br />
này! H. nói rất chậm....there is nothing that we could<br />
do...<br />
Trên đường ra quán nước bên bờ hồ Hoàn Kiếm<br />
để gặp PM, anh chàng do MT giới thiệu hôm trước, H.<br />
chậm rãi kể câu chuyện chàng nghe được tối hôm qua,<br />
lúc đứng chờ pizza. Câu chuyện giữa hai người Hà Nội,<br />
ngồi trong quán ăn giữa một rừng dân ngoại quốc, người<br />
địa phương chắc chẳng mấy ai ăn pizza? Hai người kể<br />
cho nhau nghe mẩu chuyện liên quan đến những du<br />
khách thăm viếng miền đất ấy, đại khái là người đi xe<br />
gắn máy đụng phải một du khách gốc <strong>Việt</strong> đi bộ. Người<br />
lái xe chu chéo ăn vạ và ông <strong>Việt</strong> kiều vội vàng đưa biếu<br />
100 mỹ kim cho xong chuyện dù rằng ông <strong>Việt</strong> kiều té<br />
rách quần sướt đầu gối. H. lập lại lời kết luận của người<br />
kể chuyện ...<strong>Việt</strong> kiều chúng nó ngu lắm...để giải thích<br />
tại sao nó lôi dế mèn ra khỏi góc phố Mã Mây nơi những<br />
người Hà Nội ngồi uống bia, cười nói, tán chuyện ồn ào<br />
không đếm xỉa gì đến những thứ kỳ quặc chung quanh;<br />
hay là việc một người bất động, nằm úp mặt vào đống rác<br />
là một sự việc rất bình thường?<br />
PM người Anh, đến từ Manchester, làm việc<br />
cho UNICEF và anh ta sắp mãn nhiệm kỳ tại <strong>Việt</strong> Nam.<br />
Sau vài câu xã giao, dế mèn hỏi ý kiến anh ta về nhu cầu<br />
Y tế tại đây. Người ta cần thứ gì nhất? Câu trả lời bắt đầu<br />
bằng... chương trình Y tế nào cũng gặp khó khăn lúc khởi<br />
đầu (it’s dificult to start any Public Health program)...<br />
Dế mèn hiểu là sẽ có những điều không như ý mà anh ta<br />
sắp sửa đề cập đến... Người ta cần rất nhiều thứ, những<br />
chương trình bài trừ bệnh truyền nhiễm, ngừa bệnh<br />
phong tình (sexually transmitted dieases, STD) nhất là<br />
VN đang ở trên con đường trở thành chỗ mua bán thịt<br />
(người), chương trình ngừa thai vì nhân số đang gia tăng<br />
rất nhanh... Chính phủ ta chưa cho phép những hội đoàn<br />
tư nhân hoạt động riêng rẽ, và nhất là chỉ nhận tài trợ<br />
qua cơ quan công quyền! Anh ta dặn dò thêm làm việc<br />
tại đây cần sự kiên nhẫn và đừng mong mỏi quá nhiều<br />
thứ, nhất là những thứ thường thấy tại Âu Mỹ... Không<br />
hiểu PM muốn nhắc nhở dế mèn cái chi?<br />
Mấy chị em ra quán Ăn Ngon ăn bữa tối, sau nhiều<br />
ngày ăn món <strong>Việt</strong>, J. chọn một đĩa thịt bò nướng. Thịt<br />
bò ở đây quả là dai ngoách, tiệm ăn nào cũng vậy, ngay<br />
cả tại Melia và Metropole, không hiểu tại sao? Những<br />
món gà vịt gần như tuyệt tích trong mọi quán ăn, khi dế<br />
mèn chọn món bún măng vịt, người dọn bàn giải thích<br />
rằng chính phủ cấm bán thịt gà vịt vì đang trong chiến<br />
dịch ngừa cúm gia cầm! Vậy mà sáng hôm đó, dế mèn<br />
đọc báo địa phương thấy có viên quan nha nào đó bị bắt<br />
về tội giả mạo giấy tờ, trên nguyên tắc đã cho hủy diệt<br />
gần 300 ngàn con gà/vịt, trong khi những con vật bị tình<br />
nghi bị cúm này đã được đem bán ra các chợ cho người<br />
tiêu thụ, không biết người ta bán đi đâu? mà làm sao lại<br />
có thể dấu một lúc 300 ngàn con gà? Muốn sống ở đây<br />
ta phải đeo kính đen thường xuyên như ta không thấy gì?<br />
82 YÙ Daân soá <strong>401</strong>