Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
GÓC CHIA SẺ<br />
ĐỐI THOẠI<br />
GIỮA LÍNH MỚI TÒ TE<br />
VÀ NGƯỜI BẠN THÂN<br />
Khi đoàn thanh niên có thông báo viết bài báo<br />
tường chào mừng Quốc khánh 2.9 và Sinh nhật lần<br />
24 Tổng Công ty, tôi đã suy nghĩ rất nhiều không biết<br />
có nên viết hay không. Vì vậy tôi đã đi hỏi bạn thân là<br />
có nên viết hay không?<br />
- Mới vô thì biết gì mà viết, rồi có biết được<br />
nhận làm hay không mà viết làm gì ! – bạn đang nằm<br />
đọc sách ngước nhìn tôi ngạc nhiên như người trên<br />
cung trăng vậy.<br />
Thấy đầu tôi cụp xuống tiu nghỉu, bạn hạ giọng.<br />
- Thôi ! thích viết gì thì viết, chỉ là cảm nhận<br />
thôi mà chắc gì được đăng đâu!<br />
- Uh ! – tôi ngẩng đầu lên, mắt long lanh gật<br />
gật.<br />
Thế là tôi quyết định viết, không phải vì trình<br />
độ viết của tôi cao đâu! Tôi quyết định viết chỉ vì tôi<br />
muốn nói lên cảm nhận, suy nghĩ của tôi về KCN Tam<br />
Phước – Tổng Công ty Tín Nghĩa, nơi tôi mới đặt chân<br />
đến cách đây vài tuần.<br />
Không biết tôi có tự tin quá hay không? vì khả<br />
năng viết của tôi chỉ thuộc trình độ sơ cấp tả thực mà<br />
thôi. Vì vậy mọi người coi đây là hành động nông nổi<br />
của một đứa lính mới tò te.<br />
- Này! Đố bạn biết cách phân biệt giữa một<br />
lính mới và nhân viên lâu rồi đó? – tôi hỏi bạn.<br />
- Dễ ợt! đồng phục chứ gì!- bạn nhìn tôi cười<br />
thách thức.<br />
- Đúng! lính mới thì chưa có đồng phục<br />
nhưng chưa chính xác ! vì cũng có nhiều chị không<br />
mặc đồng phục. – tôi cười.<br />
- Ai vậy? – bạn suy nghĩ rồi hỏi.<br />
- Đó là những người mẹ trẻ mặc đầm bầu<br />
công sở nhìn rất dễ thương, họ là nhân viên lâu rồi<br />
đó, heheee ...<br />
- Lính mới chắc chưa quen nhiều nên ít nói,<br />
mặt nhìn hình sự chứ gì! – bạn liếc tôi rồi nói.<br />
- Sai rồi! đặc điểm nhận dạng của tớ, là luôn<br />
cúi chào và cười. vì ở đây tớ nhỏ tuổi nhất, các chú<br />
bác, anh chị rất vui vẻ, thân thiện với những lời hỏi<br />
thăm, những câu chuyện đùa khiến tớ không thể<br />
ngừng cười. – tôi nói.<br />
- Vậy sao phân biệt được đâu là lính mới?<br />
- Tuy luôn cười nhưng mặt luôn ở chế độ<br />
chờ, ngu ngơ. Vì còn bận suy nghĩ không biết câu<br />
chuyện, câu nói đó có còn ý nghĩa, nghĩa bóng nào<br />
nữa không.- tôi nói.<br />
- Tại sao? – bạn ngạc nhiên hỏi.<br />
- Bởi vì với trình độ sơ cấp của tôi, nói 1 hiểu<br />
1 thôi. nhưng trình độ lão làng của các chú bác, anh<br />
chị nói 1 hiểu 10, nên có lúc chẳng hiểu được chỉ biết<br />
nhe răng cười mà thôi! – tôi cười khỏa lấp.<br />
- Chỗ làm việc thế nào? Anh chị đồng nghiệp<br />
tốt không? Có bị bắt nạt không?- bạn ngó lên nhìn<br />
rồi tiếp tục cúi xuống đọc sách.<br />
- Nhìn tớ còn đi làm là biết rồi đó! Với một<br />
đứa khờ như tớ, ngày nào đi làm về các anh chị tớ<br />
đều ngạc nhiên hỏi: chưa bị đuổi à? Giỏi thế? Chắc<br />
mai bị đuổi thôi!, tức mà chả biết nói gì!- tôi bực bội<br />
nói.<br />
- Đúng quá rồi còn gì! haha. – bạn tôi ôm<br />
bụng cười mỉa mai.<br />
- Tớ làm ở Nhà máy xử lý nước thải , trong<br />
phòng thí nghiệm. Ở nhà máy các anh chị còn rất<br />
trẻ, tuy rất nghiêm túc trong công việc nhưng đối với<br />
lính mới rất vui vẻ, tận tình chỉ dạy, truyền đạt kinh<br />
nghiệm, kiến thức. không khí làm việc rất vui vẻ, hòa<br />
đồng.- tôi cười toe toét khoe.<br />
- Uh! Tính kiên nhẫn của họ cao thật, nội<br />
công thật thâm hậu.- bạn gật gù.<br />
Tức giận nhưng chẳng làm được gì chỉ vì đó là<br />
sự thật, tôi tự nhủ thầm:<br />
- Uh, với đứa vụng về, nhớ trước, quên sau<br />
64<br />
Thông tin nội bộ số 09/2013