10.11.2020 Views

3273 06-11-2020

http://vietluan.com.au

http://vietluan.com.au

SHOW MORE
SHOW LESS
  • No tags were found...

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

* TRANG 44 - SỐ <strong>3273</strong> - THỨ SÁU (Friday, November 6, <strong>2020</strong>)<br />

Tạp ghi<br />

Đoàn Xuân Thu<br />

Melbourne Cup là cuộc đua<br />

ngựa. Trường đua Flemington,<br />

đầu đường Balarat ngó qua dòng sông<br />

Maribyrnong lặng lờ xuôi chảy! Mỗi<br />

năm Melbourne Cup được tổ chức<br />

vào ngày thứ Ba đầu tiên của tháng<br />

Mười Một. Năm nay, Melbourne Cup<br />

rớt vào ngày mùng 3, tháng Mười Một<br />

năm <strong>2020</strong>.<br />

Bà con Úc tay làm hàm nhai được<br />

nghỉ. Nghỉ để cắm đầu vô đánh cá<br />

ngựa. (Thua cho mầy chết Tía mầy<br />

luôn!) Phải cho dân nghỉ thôi; vì cuộc<br />

đua nầy làm ngưng trệ cả nước Úc.<br />

Bắt nó đi làm thì nó cũng khai bịnh<br />

rồi trước sau cũng phải cho nó nghỉ.<br />

Nghỉ có giấy bác sĩ thì trả tiền. Hổng<br />

có giấy bác sĩ chứng nhận nhức đầu<br />

sổ mũi (coi chừng con COVID-19) thì<br />

xù. Chủ thợ làm được gì nhau?<br />

Tuy nhiên năm nay vì đại dịch<br />

COVID-19 phát xuất từ thủ phủ Vũ<br />

Hán tỉnh Hồ Bắc của Trung Cộng,<br />

Melbourne Cup không có khán giả.<br />

Vì người dân phải tuân theo lịnh cách<br />

ly của chánh phủ tiểu bang Victoria.<br />

Trường đua Flemington vắng hoe như<br />

Chùa Bà Đanh. Chỉ có những cánh<br />

hồng đong đưa theo gió. Nhưng cuộc<br />

đua vẫn được tiến hành để phục vụ<br />

dân cá cược.<br />

Cuộc đua nửa chừng thì buồn thay<br />

con ‘Anthony Van Dyck’ đang đua<br />

nước rút thì sựng lại vì bị gảy giò.<br />

(Ngựa tên Anthony Van Dyck! Tên<br />

nào mà có ‘Van’ ‘Van’ thì tui biết chắc<br />

mẻm chủ nó là thằng ‘Dutch’, tức dân<br />

Hòa Lan)<br />

Con ngựa đã từng mang niềm hào<br />

hứng, nỗi hồi họp cho dân cá cược,<br />

chỉ vì gãy có một giò mà bị chích một<br />

mũi để an nghĩ giấc ngàn thu.<br />

Thế nên có bị trặc giò gì đó, tui rán<br />

chịu đau, mua dầu xanh hiệu có Ó về<br />

xức. Ít bao giờ tui dám đi khám bác<br />

sĩ. Lỡ tình ngay mình khai thiệt; rồi<br />

ông bác sĩ đè tui xuống quất vô đít<br />

tui một mũi thì biết bỏ em yêu lại cho<br />

thằng nào nó gánh em đây?<br />

Nước mắt khóc thương con ngựa<br />

xấu số chưa kịp khô thì mấy thằng<br />

Úc đã quên mất cái nỗi buồn rầu.<br />

(Đúng là dân bội bạc). Để tay cầm<br />

lon ‘beer’; mắt chăm chăm nhìn lên<br />

màn ảnh truyền hình theo dõi cuộc<br />

đua khác cũng hào hứng cũng không<br />

Thay<br />

Dây Vợt<br />

Tennis<br />

- Nhiều kinh nghiệm<br />

- Có nhiều loại dây<br />

- Giá rất phải chăng<br />

- Bảo đảm phẩm chất cao<br />

- Vùng Birrong (Sydney)<br />

Liên lạc anh Giao:<br />

0479 090 392<br />

Chánh Trị Gia!<br />

kém. Cuộc đua nầy cũng xảy ra ngày<br />

mùng Ba, tháng Mười Mười Một<br />

nhưng ở bên Mỹ, cách tui cả một biển<br />

Thái Bình.<br />

Cuộc đua nầy cũng quyết liệt, cũng<br />

không kém phần sôi nỗi và hào hứng<br />

là cuộc đua tranh giành chức Tổng<br />

thống Hoa Kỳ.<br />

“Chuyện của Mỹ có liên quan gì tới<br />

Úc đâu nè?” Có thằng bạn nhậu hỏi<br />

tui một câu ngây thơ như vậy. “Sao<br />

không? Bộ chú mầy không biết là Đế<br />

quốc Mỹ là siêu cường duy nhứt còn<br />

lại trên thế giới hay sao? Khi nước<br />

Mỹ xổ mũi là cả thế giới nhức đầu!”<br />

Thế nên các chánh trị gia Úc theo<br />

dõi đàn anh Mỹ của mình sát sao lắm!<br />

Theo dõi để mà đó gió, để mà dựa hơi<br />

trên con đường làm chánh trị. Bầu<br />

cử chưa có kết quả chánh thức thì<br />

Thủ tướng Úc hoặc Lãnh tụ Đối lập<br />

nín khe hè. Đợi rõ ràng ông nào lên<br />

ngôi cửu ngũ thì mình gọi điện chúc<br />

mừng. Chúc mừng sảng, chúc mừng<br />

trật thì ông đắc cử thiệt ông để bụng,<br />

ổng giận mình thì khó cho việc bang<br />

giao quốc tế sau nầy.<br />

Vậy mà Thủ tướng Janez Jansa<br />

của nước Slovenia, quê của Melania,<br />

chưa gì hết đã nhanh nhẩu chúc mừng<br />

thằng rễ Donald Trump đã chiến<br />

thắng rõ ràng; trong khi dân Mỹ vẫn<br />

còn ấm ớ hội tề chưa biết. Nịnh thì<br />

từ từ mà nịnh thì cũng đâu có muộn?<br />

Mấy chánh trị gia là mặt lá trái xưa<br />

giờ là vậy đó. Còn dân Úc nó đâu có<br />

hưỡn mà chúc mừng sàng như vậy.<br />

Nó chỉ theo dõi bầu cử để mà cá cược<br />

như cá đua ngựa đấy thôi. Vì dân<br />

Úc là dân có màu cờ bạc thuộc hạng<br />

nhứt, nhì trên thế giới. Cái gì nhúc<br />

nhích, bò được, chạy được như chó<br />

hoặc rùa, nó đều cho đua để cá cược<br />

hết ráo. Nhưng tiền đánh cá chắc<br />

phải chào thua một ông anh ở xứ Anh<br />

Cát Lợi. Ông Nội con nít nầy dám cá<br />

cược tới năm triệu bảng Anh, bắt ông<br />

Trump sẽ thắng.<br />

Ô hô ai tai! Đêm bầu cử, hãng<br />

Sportsbet cho cái tỉ lệ ăn thua: Ai<br />

theo Biden, cá 1 đô ăn được có 22<br />

xu. Trong khi theo Trump, cá một đô<br />

ăn tới 3 đô 33 xu.<br />

Dẫu sao, tui xin chúc ông may<br />

mắn. Bằng không, tui sẽ đến thăm<br />

ông ở gầm cầu ‘Westminster’ bắt qua<br />

sông Thames ở thủ đô London, nước<br />

Anh nhe.<br />

***<br />

Từ hồi lập quốc tới giờ, cuộc bầu<br />

cử Tổng thống của Mỹ không giống<br />

ai và cũng không ai giống. Nó rối<br />

rắm, rắc rối và lôi thôi lắm! Vì kết quả<br />

ai thắng, ai thua không dựa vào số<br />

phiếu phổ thông nhiều hay ít mà lại<br />

căn vào phiếu đại cử tri của từng tiểu<br />

bang. Ông nào giành được ít nhứt là<br />

270 trên 538 phiếu đại cử tri thì tiếp<br />

tục ở thêm 4 năm nữa hay dọn ra để<br />

ông Tổng thống Mỹ thứ 46 dọn vào.<br />

Bà con mình ai cũng biết màu<br />

Xanh, đảng Dân Chủ hoặc màu Đỏ<br />

thuộc đảng Cộng Hòa. Cử tri tiểu<br />

bang Texas xưa giờ rất trung kiên với<br />

màu đỏ. Đảng Cộng Hòa đưa đưa ra<br />

ứng cử viên nào (kể cả con lừa cũng<br />

được) thì từ đời ông Nội tới Tía tui<br />

rồi tới tui đều bỏ phiếu cho ông đó.<br />

Tuy nhiên cũng có những tiểu bang<br />

khác đòng đưa, đu qua, đu lại. Có lúc<br />

cử tri bầu ông nầy, có lúc lại bầu ông<br />

kia. Các tiểu bang miền Trung Tây<br />

nước Mỹ kỳ nầy bỏ cho màu đỏ; kỳ<br />

tới lại bỏ cho màu xanh. Chính vì mấy<br />

em vô thủy, vô chung, ỏng ẹo như<br />

Thúy Kiều, đưa người cửa trước rước<br />

người cửa sau; nên hai ứng cử viên<br />

nầy phải nườm nượp bay tới ve vản,<br />

o bế để mấy em bỏ phiếu cho anh đi!<br />

Ông Joe Biden đã từng hy vọng<br />

có một chiến thắng long trời lở đất.<br />

Quánh một cú là hạ đo ván, làm<br />

Donald Trump ngả cái ạch xuống sàn<br />

võ đài nằm ngay đơ cán cuốc. Nhưng<br />

điều đó đã không có xảy ra.<br />

Đêm bầu cử, trời quá nửa đêm về<br />

sáng, dân Mỹ vẫn chưa biết được<br />

ai thắng ai thua? Vì chưa có ai đoạt<br />

được 270 phiếu đại cử tri.<br />

Sợ người ủng hộ mình ngáp lên<br />

ngáp xuống, ngáp muốn sái quai hàm<br />

rồi trật cần cổ luôn thì báo, nên ông<br />

Joe Biden xuất hiện cười mĩm chi,<br />

tay giơ nắm đấm, nhắn nhủ rằng:“Xin<br />

quý vị giữ vững niềm tin Chúng ta<br />

trên đường chiến thắng! Hãy kiên<br />

nhẩn đợi đến là phiếu cuối cùng được<br />

kiễm.”<br />

Tới phiên ông Donald Trump đăng<br />

đàn tuyên bố thắng lớn; đòi ngưng<br />

không kiễm hàng triệu phiếu mà cử<br />

tri gởi bằng thơ trước ngày bầu cử.<br />

Vì trong thâm tâm ông nghĩ cử tri bỏ<br />

cho đối thủ của ông. Cứ kiễm thì tui<br />

thua sao? Nếu không làm theo ý ông<br />

là ông sẽ đi thưa Tối Cao Pháp Viện,<br />

trong đó có bà thấm phán Amy Coney<br />

Barrett mới được phe đa số ở Thượng<br />

viện Hoa Kỳ chuẩn thuận vào tuần<br />

rồi. Đảng Dân Chủ cũng tính trước,<br />

nên đã chuẩn bị tiền để mướn Luật<br />

Sư. Đúng là kỳ phùng địch thủ!<br />

Vụ kiện thưa tới 9 Tòa quan lớn<br />

nầy chỉ là một vở tuồng cũ, hát từ<br />

năm 2000 về phiếu bầu của tiểu bang<br />

Florida. Chỉ khác biệt có 537 phiếu<br />

mà George W. Bush lên làm Tổng<br />

thống Mỹ tới 8 năm. Còn Al Gore về<br />

nhà bị vợ bỏ. Hu hu!<br />

Chính vì rắc rối lôi thôi như vậy<br />

cho nên đến cuối tuần nầy hoặc có<br />

thể lâu hơn bà con Bên Mỹ mới biết<br />

được hai ông già nầy, một ông 74,<br />

một ông 78 ai sẽ vô nhà Dưỡng Lão?<br />

***<br />

Theo tui được biết, có 2 nghề trên<br />

thế giới nầy bị thiên hạ ghét nhứt.<br />

Nghề làm báo là một và nghề làm<br />

chánh trị là hai. Sở dĩ hai nghề nầy<br />

bị chúng ghét là vì khi hành nghề là<br />

phải nói dóc. Làm báo thì không nói<br />

có, ít xít ra nhiều. Nhưng nghề làm<br />

báo phải kính bái mấy ông làm chánh<br />

trị là ông Nội. Vì mấy chánh trị gia<br />

nói dóc còn quá cha mình. Mấy chả<br />

chuyên làm ‘Con ma nhà họ Hứa’ lúc<br />

đi xin phiếu. Nên có chuyện rằng:<br />

Ông đương kim Tổng thống về thăm<br />

một ngôi làng ở thâm sơn cùng cốc để<br />

vận động tranh cử. Ông hỏi người dân<br />

sở tại đang cần gì?<br />

“Chúng tôi cần 2 điều rất cấp thiết!<br />

Kính thưa Ngài Tổng Thống” Ông<br />

Xã trưởng trả lời! “Điều thứ nhứt là:<br />

chúng tôi có một bệnh viện nhưng<br />

không có bác sĩ.”<br />

Khi nghe điều này, ông Tổng thống<br />

móc điện thoại di động ra, sau khi nói<br />

một lúc, ông nói với họ đừng lo lắng,<br />

một bác sĩ sẽ có mặt ngay vào ngày<br />

mai! “Còn điều thứ hai?”<br />

“Điều thứ hai thưa Ngài! Chúng tôi<br />

hoàn toàn bị cô lập với thế giới bên<br />

ngoài về thông tin! Trong ngôi làng<br />

này, xưa giờ chưa hề có trạm chuyển<br />

sóng điện thoại nào để chúng tôi có<br />

thể liên lạc được với các nơi khác”<br />

***<br />

Hồi tranh cử thì các chánh trị gia<br />

cứ cho dân uống nước đường, ăn bánh<br />

vẻ. Ăn nói gió đưa ngọt ngào như Sở<br />

Khanh. Nó nói dóc; ai biểu nghe theo<br />

thì rán chịu!<br />

Làm dân mà một lần bất tín, vạn<br />

lần họ bất tin. Nên một chiều nọ, một<br />

chiếc xe buýt chở các chính trị gia<br />

chạy trên con đường quê. Đột nhiên,<br />

chiếc xe buýt chệch khỏi đường và<br />

đâm cái rầm vào một gốc cây. Thấy<br />

tai nạn xảy ra, ông làm ruộng liền<br />

chạy đến coi. Sau đó ông lấy cái xẻng<br />

đào một cái hố và chôn cất tất cả các<br />

chính khách.<br />

Vài ngày sau, viên cảnh sát trưởng<br />

địa phương đi tuần tra, nhìn thấy<br />

chiếc xe buýt bị móp đầu, bể kiếng<br />

nằm chỏng chơ giữa ruộng bèn hỏi:<br />

“Họ đã chết hết chưa?”<br />

“Chà!” Ông già trầm ngâm đáp:<br />

“Một số chánh trị gia nói rằng họ<br />

chưa chết. Nhưng Thầy đội biết các<br />

chính trị gia là vua nói dối. Họ nói họ<br />

chưa chết nhưng tui đâu có ngu đâu<br />

mà tin; nên tui chôn hết ráo rồi ạ!”<br />

Đoàn Xuân Thu.

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!