Viet Luan 3256 10-7-2020
https://vietluan.com.au
https://vietluan.com.au
- No tags were found...
You also want an ePaper? Increase the reach of your titles
YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.
* TRANG 42 - SỐ <strong>3256</strong> - THỨ SÁU (Friday, July <strong>10</strong>, <strong>2020</strong>)<br />
Tạp ghi<br />
Đâu chỉ là một cái tên!<br />
Đoàn Xuân Thu<br />
Chữ rằng: “Vật cố hữu hình,<br />
hình cố hữu danh”, có nghĩa<br />
là: “Vật thì có hình, hình thì có tên<br />
gọi”. Tên là duy nhứt dành cho chỉ<br />
một người nên nó quan trọng lắm đó<br />
nhe bà con!<br />
Ở Mỹ hoặc Úc, tên đi trước họ đi<br />
sau. Chen chính giữa là tên lót.<br />
Thân mật thì gọi tên. Quan cách<br />
thì gọi họ. Còn chữ lót thì ít ai xài.<br />
Đó là lúc còn sống, còn ăn còn<br />
nhậu; chớ lúc lên bàn thờ thì trong<br />
điếu văn tiễn biệt người ta mới dùng<br />
đầy đủ họ tên và chữ lót! Chẳng qua<br />
nếu sơ sài vắn tắt quá, những hồn<br />
ma, bóng quế khác trùng tên trùng<br />
họ, dẫu khác chữ lót, nó cũng đòi lên<br />
bàn thờ để ngắm gà khỏa thân thì lại<br />
giành nhau lôi thôi phiền phức lắm!<br />
***<br />
Thủ tướng Úc có cái tên lót là<br />
John. Nên để cúng cơm, tên của<br />
Thủ tướng Úc thứ 30 là: “Scott John<br />
Morrison”. Tổng thống Mỹ cũng có<br />
cái tên lót là John nữa. Thế nên tên<br />
để cúng cơm của Tổng thống Hoa<br />
Kỳ thứ 45 là: “Donald John Trump”.<br />
Chắc vì cùng tên lót là John; nên<br />
hai ông thần nầy thích nhau quá<br />
thể. Gặp nhau là bắn đại bác ầm<br />
ầm (nhưng hụt) rồi quốc yến, sơn<br />
hào hải vị, không hè, dù già trẻ cách<br />
nhau tới 21 năm.<br />
Tuy nhiên có một số nước Châu<br />
Á (trong đó có nước ta), họ trước<br />
tên sau. Như Chủ tịch Tàu Cộng<br />
Tập Cận Bình là họ Tập tên Cận<br />
Bình. Hoặc Thủ tướng CS Việt Nam<br />
Nguyễn Xuân Phúc là họ Nguyễn<br />
tên Xuân Phúc.<br />
Mà tên của Thủ tướng CS nầy<br />
cũng gây khó dễ cho Bộ Ngoại Giao<br />
Mỹ vì phải kiếm cách nào để Tổng<br />
thống phát âm cho nó trúng! Kẻo<br />
dân Mỹ tưởng Tổng thống của mình<br />
chửi Thủ tướng CS Việt Nam. Vậy<br />
là các nhà “phát âm học” bèn phiên<br />
âm chữ Phúc thành “Fook” trên máy<br />
nhắc tuồng cho Tổng thống Mỹ đọc<br />
diễn văn cho nó đúng.<br />
***<br />
Phải chi ông giảng viên dạy Toán<br />
của trường Cao đẳng Cộng đồng<br />
Laney, thành phố Peralta, tiểu bang<br />
California, Hoa Kỳ biết cách phát<br />
âm chữ Phúc theo kiểu “Fook” nầy<br />
thì đâu xảy ra nhiều lôi thôi rắc rối<br />
đến nỗi nhức cả cái đầu!<br />
Chẳng qua là: Laney College có<br />
hơn 17.000 sinh viên, gần 30% đến<br />
từ Châu Á. Vì cơn đại dịch Covid-19,<br />
các lớp học phải dạy trực tuyến trên<br />
mạng. Ngày thứ hai, giảng viên môn<br />
Toán Matthew Hubbard đã nằng<br />
nặc kêu nữ sinh viên năm thứ nhứt<br />
“Phuc Bui Diem Nguyen” phải “Mỹ<br />
hóa” tên của em. Vì cứ giữ nguyên<br />
cái tên của cha sanh mẹ đẻ khi gọi<br />
đến tên em, thầy nghe như là tiếng<br />
chữi thề thô tục trong ngôn ngữ của<br />
thầy.<br />
Cần phải nói ngay là vị giảng viên<br />
Toán nầy đã cố tình đổi thứ tự tên<br />
em sinh viên nầy. Người Việt mình<br />
ai cũng biết tên em là: Nguyễn Bùi<br />
Diễm Phúc. Với Nguyễn là họ của<br />
Cha. Bùi là họ của mẹ. Diễm Phúc là<br />
tên của em. Ý nghĩa của cái tên nầy<br />
là họ Nguyễn kết hợp với họ Bùi,<br />
rồi sinh ra một bé gái; là một diễm<br />
phúc, một hồng ân của Thượng đế<br />
ban cho.<br />
Không hiểu được nền văn hóa của<br />
học trò mình mà vị giảng viên nầy cứ<br />
khăng buộc em phải đổi tên thì đâu<br />
có được nè.<br />
(Người Việt mình dù có căm thù<br />
thực dân Pháp nhưng cũng tôn trọng<br />
họ tên của kẻ thù. Như Toàn quyền<br />
Đông Dương (1897- 1902) Paul<br />
Doumer được đặt tên một cây cầu<br />
bắt qua sông Hồng, sau nầy là cầu<br />
Long Biên.<br />
Ông bà mình đâu có kêu tay thực<br />
dân Pháp hạng nặng nầy đổi tên<br />
đâu. Vì cứ để vậy, khi nói lên nghe<br />
nó sướng, nó đã cái lỗ tai, đã cái<br />
bụng căm thù quân cướp nước mà<br />
không bị lính mã tà bắt nhốt.)<br />
Em Diễm Phúc quyết định giữ<br />
hoàn toàn tên họ của em để cho mọi<br />
người biết rằng họ nên tự hào về cái<br />
tên của họ”<br />
Em Diễm Phúc nói trước đây thầy<br />
Hubbard chưa bao giờ gặp em để hỏi<br />
cách phát âm tên của em như thế<br />
nào? Mà lại yêu cầu em phải “Mỹ<br />
hoá” tên tiếng Việt của mình. Hành<br />
vi đó làm em cảm thấy minh không<br />
được tôn trọng, bị phân biệt đối xử.<br />
Em sẽ nộp đơn khiếu nại nếu thầy<br />
không gọi em bằng cái tên khai sinh<br />
của em.<br />
Sai rành rành ra đó mà ông giảng<br />
viên Toán nầy vẫn còn cố cãi chày<br />
cãi cối là: “Tên em đọc lên nghe<br />
giống như: “F *** Boy”<br />
“Nếu tôi sống ở Việt Nam và tên<br />
của tôi trong ngôn ngữ của em nghe<br />
giống như “Eat a D ***”, tôi sẽ thay<br />
đổi nó để tránh bối rối cho thiên hạ”<br />
Tôi cũng từng kêu em khác phải<br />
“Mỹ hóa” tên của mình, và em đó<br />
cũng làm. Tại sao em lại không?<br />
Người ta nói giận quá mất khôn.<br />
Hoặc đừng hành động trong cơn<br />
giận dữ vì làm như vậy giống như<br />
giong thuyền vào cơn bão tố.<br />
Hubbard tiếp tục chơi khăm,<br />
bằng cách gọi em Diễm Phúc là “P.<br />
Nguyen”. Ai cũng biết P. trong tiếng<br />
Anh là “Pee” nghĩa là đi “tè”.<br />
Rõ ràng là ông giảng viên dạy toán<br />
nầy muốn ăn thua đủ, muốn sĩ nhục<br />
đứa học trò mà ông cho là cứng đầu<br />
cứng cổ của mình.<br />
Ông quên rằng em lại là một nữ<br />
sinh thì phận làm thầy, mình không<br />
được quyền ăn nói thô lỗ, trây trúa<br />
như vậy chớ?<br />
***<br />
Công tâm mà nói: thời Trung học,<br />
em Diễm Phúc đã từng lấy tên là<br />
“May”; theo tiếng Việt cũng có nghĩa<br />
là may mắn, là Diễm Phúc. Cho dù<br />
“May” nầy đọc là /Mei/ theo tiếng<br />
Anh, có nghĩa là tháng Năm, để bạn<br />
bè đồng song dễ gọi.<br />
Rồi bước chân vào đại học, nơi<br />
môi trường giáo dục rộng mở, đầu<br />
óc thông thoáng hơn, em háo hức<br />
muốn lấy lại chính cái tên cha sanh<br />
mẹ đẻ đã cho mình. Nhưng nào ngờ!<br />
Ông giảng viên nầy thừa biết một<br />
bài Toán đưa ra, câu trả lời chỉ đúng<br />
hoặc sai. Sai thì mình xin lỗi. Hết<br />
chuyện. Còn sai mà cứ khăng khăng<br />
áp bức người khác phải tuân theo cái<br />
ý của mình thì tuổi trẻ Hoa Kỳ nó<br />
đâu có chịu nè.<br />
Chị của Diễm Phúc cũng phẫn nộ<br />
về cách hành xử của ông giảng viên<br />
Toán nầy đối với em gái của mình.<br />
Một mặt nộp đơn khiếu nại với nhà<br />
trường. Một mặt đăng ảnh chụp các<br />
emails lên Instagram để dư luận<br />
phân xử ai đúng ai sai?<br />
Chủ tịch Hội đồng quản trị, Viện<br />
trưởng, ngay cả Ban Đại diện sinh<br />
viên đều phản đối hành động của<br />
thầy Matthew Hubbard.<br />
“Chúng tôi không ủng hộ chủ<br />
nghĩa da trắng thượng đẳng, phải<br />
loại bỏ tệ phân biệt chủng tộc dưới<br />
bất kỳ hình thức ngấm ngầm nào.<br />
Chúng tôi không tán thành việc<br />
đàn áp về văn hóa và ngôn ngữ của<br />
các sắc dân khác bằng cách buộc<br />
mọi người phải theo tiêu chuẩn “da<br />
trắng””.<br />
***<br />
Bị dư luận chửi quá xá đến nỗi<br />
ông thầy phải đóng luôn trang mạng<br />
của mình. Rồi bị xếp lớn rầy rà, buộc<br />
đình chỉ giảng dạy để nhà trường mở<br />
cuộc điều tra cho tới nơi tới chốn.<br />
Sợ bể nồi cơm, nên thầy Matthew<br />
Hubbard đành bấm bụng thừa nhận<br />
hành vi của mình là không tế nhị,<br />
không phù hợp, đã gây ra nỗi buồn<br />
phiền và tức giận cho học trò và<br />
những người đọc emails của ông<br />
trên mạng internet.<br />
Tuy nhiên lời xin lỗi, vỏn vẹn có<br />
hai câu, làm chị của em Diễm Phúc<br />
cảm thấy ông thầy nầy chỉ làm cho<br />
lấy có. “Ông ấy không dám chịu<br />
trách nhiệm về hành động của mình!<br />
Tôi đã rất lấy làm kinh ngạc và thất<br />
vọng về sự thiếu hiểu biết của ông<br />
giảng viên ấy và của cả trường nầy.”<br />
***.<br />
Tuy nhiên vẫn có một số bà con<br />
mình cho rằng chuyện nhỏ như<br />
con thỏ. Chuyện bé xé ra to. Chỉ<br />
là “Storm in a teacup”, là cơn bão<br />
trong tách trà. Xong còn dạy đời<br />
thêm là: “Mình đến nước của người<br />
ta thì phải nhập gia tùy tục, nhập<br />
giang tùy khúc”.<br />
Nói hời hợt như vậy đâu có được<br />
nè. Đâu có cái luật nào bắt buộc<br />
mình phải đổi tên đâu; trừ trường<br />
hợp mình tự nguyện.<br />
Mấy năm trước, có ông Tiến sĩ<br />
bên Mỹ đã đưa vụ việc phải viết tên<br />
trước họ sau ra Tòa. Tên của xứ Mít<br />
quê mình họ trước tên sau, tui hổng<br />
đổi gì hết ráo á. Tòa xử ông thắng vì<br />
tên là của ông thì ông muốn làm gì<br />
thì ông làm.<br />
Quả vậy: Trợ lý Bộ trưởng Tư pháp<br />
(2001-2003), Đinh Đồng Phụng<br />
Việt, Thiếu tướng Dù Lương Xuân<br />
Việt, rồi nhà văn Nguyễn Thanh Việt<br />
(giải Pulitzer năm 2016), cả ba ông<br />
đều giữ y chang tên “Việt” đó thấy<br />
hông?<br />
Ông giảng viên Toán nầy nếu có<br />
ngon đi kêu mấy “cây đa, cây đề”<br />
nầy đổi họ tên đi thì sẽ biết thế nào<br />
là lễ độ. Để từ đó, từ giả luôn cái thói<br />
kỳ thị chủng tộc. Da trắng thượng<br />
đẳng mà lại đi ăn hiếp phụ nữ tay<br />
yếu chân mềm thì kỳ quá xá hè!<br />
Đoàn Xuân Thu.<br />
Melbourne.