KHẢO SÁT KHẢ NĂNG HẤP PHỤ ION Ni2+ Cu2+ TRÊN VẬT LIỆU HẤP PHỤ CHẾ TẠO TỪ VỎ CHUỐI (2015)
https://app.box.com/s/xw3xe42vnts2sx1vtzalrri65jec4m08
https://app.box.com/s/xw3xe42vnts2sx1vtzalrri65jec4m08
Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
Luận văn tốt nghiệp
GVHD: TS Phan Thị Ngọc Mai
Đồ thị biểu diễn ảnh hưởng của pH đến khả năng hấp phụ ion Cu 2+ của VLHP
được thể hiện trong hình 3.3.
Hình 3.3: Đồ thị biểu diễn ảnh hưởng của nồng độ Cu 2+ ban đầu đến khả năng hấp
phụ ion Cu 2+ của VLHP
Từ đồ thị hình 4.4 cho thấy, khi tăng nồng độ đầu ion Cu 2+ tử 0,0050,020 N thì
độ hấp phụ của VLHP tăng dần. Khi nồng độ ion Cu 2+ ban đầu còn thấp, các trung tâm
hoạt động trên bề mặt của VLHP vẫn chưa được lấp đầy bởi các ion Cu 2+ nên các ion
Cu 2+ trong dung dịch dễ dàng hấp phụ lên bề mặt VLHP làm cho độ hấp phụ tăng rất
nhanh và đồ thị có độ dốc lớn. Do đó khi nồng độ ion Cu 2+ tăng thì hiệu quả xử lý tăng
lên. Tuy nhiên, khi tăng nồng độ đầu của Cu 2+ từ 0,0200,025N, thì lúc này các trung
tâm trên đã được lấp kín bởi ion Cu 2+ nên các ion Cu 2+ khó tiếp xúc với VLHP khả
năng hấp phụ của vật liệu với ion Cu 2+ giảm rất nhanh. Bề mặt vật liệu hấp phụ trở nên
bão hòa dần bởi ion Cu 2+ [27].
3.3. Xác định độ hấp phụ cực đại và hằng số hấp phụ của VLHP theo mô hình
hấp phụ đẳng nhiệt của Langmuir
Từ các kết quả thu được sau khi khảo sát ảnh hưởng của nồng độ đầu ion Cu 2+
đến khả năng hấp phụ của VLHP, chúng tôi nghiên cứu cân bằng hấp phụ theo mô
hình hấp phụ đẳng nhiệt của Langmuir với bảng số liệu được trình bày ở bảng 4.8.
SVTH: Trần Quế Khanh 27