28.03.2017 Views

hmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

BỐ GIÀ<br />

Mario Puzo<br />

- Anh sẽ nói với điều kiện hai đứa mình tối nay phải đi ăn với nhau và đi về phòng với nhau. Mình<br />

để uổng phí biết bao nhiều thì giờ chỉ vì sự dấu dấu diếm diếm vớ vẩn của em.<br />

Lucy cảm động. Ít nhất Jules còn tử tế để nói lên câu đó. Bèn nói thẳng ngay ra:<br />

- “Về phòng” làm quái gì! Cứ như tình trạng hiện thời của em thì anh đâu có thấy gì mà đòi “về<br />

phòng”?<br />

- Ôi chao! Ngu ơi là ngu! Bộ yêu là cứ phải vậy, ngoài ra không còn cách nào khác nữa sao? Bộ em<br />

cù lần đến độ không biết có một phương pháp bắt nguồn từ thời xa xưa mà vẫn văn minh ghê gớm?<br />

- Cái vụ đó.... đó hả?<br />

-Cái vụ đó hả ? Đó là cái vụ gái nhà lành không thèm làm, đàn ông tử tế cũng chê... cho đến năm<br />

1948 vẫn còn chê? Để bữa nào anh sẽ dẫn em đến thăm một cụ bà chủ động ở Las Vegas này, hiện<br />

vẫn còn hành nghề. In hình năm 1880 thì phải, bà cụ từng là “má nuôi” trẻ nhất của các em giang hồ<br />

thời Miền Tây hỗn loạn. Bà cụ ưa nhắc lại chuyện đời xưa lắm. Theo lời bà cụ thì ngay từ hồi đó các<br />

bố cao-bồi tức chăn bò nhà ta súng lủng lẳng ngang hông trông rất hùng dũng, trẻ trai ưa nhào vô<br />

động và nhất định buộc các em phải yêu các anh theo lối Phú-lang-sa... tức làlàm cái vụ đó . Thế anh<br />

hỏi thực em...cái vụ đó em không làm với thằng Sonny hả?<br />

Lần đầu tiên từ ngày biết nhau, Jules chợt bắt gặp một nét lạ lùng, thật khó hiểu trên khuôn mặt, nụ<br />

cười của Lucy. Hắn sững sờ ngó và cảm thấy nụ cười của nàng rõ ràng in hệt “nụ cườiMona Lisa ”<br />

âm trầm, bí mật. Ông bác sĩ ma mãnh trong Jules Segal bèn liên tưởng ngay đến một sự trùng hợp kỳ<br />

cục: biết đâu chừng người đẹpMona Lisa hồi đó chẳng cùng một căn bệnh như nàng Lucy Mancini<br />

bây giờ đấy?<br />

Lucy ngó hắn cười: “Với Sonny thì cái gì em cũng dám hết!” Có bao giờ nàng chịu xác nhận cái vụ<br />

đó với bất cứ một ai đâu?<br />

Cỡ hai tuần sau, bác sĩ Jules Segal đứng trong phòng mổ của một y-viện lớn Los Angeles để quan sát<br />

“giải phẫu sư chuyên nghiệp” Frederick Kellner “may vá” dùm người yêu. Trước khi đánh thuốc mê<br />

cho Lucy, hắn ghé tai nàng thầm thì: “Yên chí đi! Anh nói với nó em là bồ cưng nên thế nào hắn<br />

cũng “cắt may” cho em rất đàng hoàng, chặt chẽ”. Sự thực nàng có nghe gì đâu, thuốc ngủ đã ngấm<br />

rồi. Nàng không cười vì câu giễu cợt của Jules nhưng thực sự yên tâm lắm lắm.<br />

Sử dụng dao kéo thì chuyên viên Kellner tự tin như chú cá mập nuôi trong hồ nhào lên đớp mồi vậy.<br />

Cái vụ xiết chặt lại những bộ phận đã giãn ra của mấy bà mấy cô thì hắn quen quá rồi. Trước hết cái<br />

bắp thịt dài, dai sợi gọidây-chằng đó phải cúp ngắn bớt một khúc cho sức căng của nó đỡ yếu. Sau<br />

đó phải nâng cái bộ phận chính thức lên cao.<br />

Có hai động tác giản dị quen thuộc nhưng Kellner hết sức chú tâm, sơ sẩy đưa mạnh tay dao một<br />

chút dám phạm phải khúc ruột già chót hết là tai hoạ. Đứng bên, Jules biết ông đồng nghiệp cẩn thận<br />

vì lý do nghề nghiệp đó thôi. Ca này tuyệt giản dị, hắn đã coi kỹ từng khúc trong phim quang tuyến<br />

Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ<br />

Nguồn truyện: vnthuquan.net

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!