28.03.2017 Views

hmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

BỐ GIÀ<br />

Mario Puzo<br />

tôi chỉ nhấc cái tê-lê-phôn này lên là đêm nay anh bạn có chầu nằm khám. Và tôi chẳng còn là thằng<br />

bầu ban nhạc hồi đó mà hòng Corleone chơi dữ, đúng thế. Tôi biết chớ? Nếu cần thì tôi cũng dám<br />

chơi Ông Trùm, chơi không biết đằng nào mà đỡ kìa. Nếu cần thì có cả thế lực Bạch Cung cũng chưa<br />

biết chừng…<br />

Lão càng hùng hổ Hagen càng lì. Coi, vậy mà cũng chủ nhân ông, cố vấn tổng thống, vua điện<br />

ảnh!Một nhân vật có cỡ mà chỉ có bấy nhiêu đó thì Bố Già nhảy sang Hollywood làm ăn gấp là phải.<br />

Lão già đầu rồi mà chẳng biết lợi hại quái gì, chỉ nhắm mắt để tình cảm chi phối.<br />

Vậy từ biệt là vừa. Rất tươi tỉnh, Hagen đứng lên: “Xin cảm ơn ông chủ đã vui lòng thừa tiếp tối nay.<br />

Ông chủ chịu phiền cho mượn xe đi phi trường liền bây giờ thì hay quá. Tôi ở lại đêm không được vì<br />

tính nết ông xếp tôi kỳ cục lắm. Làm việc gì không xong là phải cho hay liền.”<br />

Lúc đứng đợi xe ở cửa lớn đèn chiếu sáng choang. Hagen nhác thấy 2 bóng người đang bước lên<br />

chiếc xe du lịch mui kín chờ sẵn. Hai mẹ con con nhỏ mới lớn hồi sáng còn tuyệt vời, ngây thơ là thế<br />

mà bây giờ sao ủ rũ, đau khổ vậy? Mặt nó nhợt nhạt, đôi mắt thẫn thờ, chân bước có mấy bước ra xe<br />

mà run lập cập, run lẩy bẩy… lết không muốn nổi? Mẹ nó phải cặp kè đi sát một bên, xốc nách đỡ nó<br />

lên xe và ghé tai thì thầm. Trước khi lên xe mụ còn ngoái cổ lại liếc nhanh về phía Hagen , đôi mắt<br />

mụ sáng lên độc ác lạ!<br />

Hagen nhớ ngay ra tại sao hồi chiều Woltz không mời đi chung máy bay cho tiện mà phải cho xe hơi<br />

đi đón sau. Phải dành chỗ cho mẹ con mụ này và Hagen phải đến trễ vài giờ đồng hồ để ông chủ<br />

hãng phim còn có đủ thời gian “làm thịt” con nhỏ chớ? Ôi, cả một sự bẩn thỉu nhơ nhớp là cái xã hội<br />

điện ảnh Hollywood , thế giới đặc biệt của những con người như Johnny Fontane, như Jack Woltz!<br />

oOo<br />

Nếu cần phải đánh đấm thì xưa nay Paulie Gatto kỵ lối đánh ào ào, đánh bừa đánh ẩu. Phải đánh có<br />

kế hoạch đàng hoàng, đánh cho chắc ăn. Dù đánh dằn mặt cũng vậy. Sơ sẩy “sai một ly đi một dặm”<br />

thì sao?<br />

Khuya nay nó ngồi nhấm nhí ly la-de, kín đáo liếc chừng coi hai thằng súc sinh gạ gẫm mấy con<br />

chiêu đãi tới cỡ nào rồi. Hồ sơ lý lịch của hai đứa nó đã nắm trong tay. Thằng Jerry Wagner, thằng<br />

Kevin Moonan cùng 20 tuổi, đẹp trai, to con, mặt mũi sáng sủa ra dáng con nhà.<br />

Tụi nó nghỉ hè về nhà chơi, cỡ 2 tuần nữa là vô làng Đại học hết. Nhờ quen biết thần thế, nhờ con<br />

ghi danh ở Phân khoa nào đó nên còn được hoãn dịch. Thứ học để trốn lính chớ sinh viên quái gì!<br />

Bản án treo còn sờ sờ đó mà đã vôbar ăn nhậu, tán gái là láo, láo quá rồi!<br />

Paulie Gatto hầm những thứ con ông cháu cha… trốn lính này lắm. Dù chính nó… nó cũng né quân<br />

dịch! Hai mươi sáu tuổi, khoẻ như voi, không vợ con, không học hành gì hết màhoãn dịch vì lý do<br />

sức khoẻ mới ngon. Có y chứng mắc bệnh thần kinh, từng phải chạy điện nhiều lần, bác sĩ nhà nước<br />

ký và đóng dấu thì còn lính tráng khố nào?<br />

Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ<br />

Nguồn truyện: vnthuquan.net

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!