28.03.2017 Views

hmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

BỐ GIÀ<br />

Mario Puzo<br />

Lucy không biết bênh ai bỏ ai đành cúi xuống. Vậy mà Jules vẫn mỉm cười ngó Johnny:<br />

- Phải cách... hay không phải cách quái gì? Tao dư biết là mày nhứt định cho thằng Nino uống để ra<br />

cái điều đếch thèm nghe tao, đếch thèm tuân lệnh tao. Mày còn nhớ sau khi cổ họng mày lành, mày<br />

đề nghị tao về làm y-sĩ riêng cho mày mà tao từ chối phắt không? Vì tao biết rằng mình không thể<br />

hợp nhau? Một trong những sung sướng nhất đời của một thằng thầy thuốc là niềm kiêu hãnh nắm<br />

trong tay một thứ quyền lực: nó coi như nó là trời, nó là thánh! Nhưng mày khác! Tao đối với mày<br />

chỉ là mộtthằng thánh láo khoét. Như mấy cha bác-sĩ của tụi bay ở Hollywood vậy. Mấy thằng hoặc<br />

là đếch hiểu một cái gì... hay là đếch thèm để ý, đếch thèm biết đến. Cái đó tao đếch biết nhưng căn<br />

bệnh của thằng Nino thì chúng nó bắt buộc phải biết. Chúng nó biết nhưng chúng nó vẫn cho đủ mọi<br />

thứ thuốc láo lếu, miễn sao cho khỏi chết. Chúng trưởng giả lắm và chúng lại bợ mày vì mày ông chủ<br />

hãng phim mà... nên mày cứ tưởng dâu chúng bác-sĩ đáng giá lắm chớ gì?<br />

Mày có biết đâu tụi nó cũng bác-sĩ đấy... nhưng mày sống hay chết tụi nó có cần đếch gì! Còn tao<br />

đây này, cái nghề coi vớ vẩn vậy đó nhưng tao làm sống người, mày biết chưa? Tao cứ để cho mày<br />

cho thằng Nino uống để mày thấy tận mắt nhé! Mày biết không, thằng bồ bịch của mày kể như hỏng<br />

rồi. Nó chẳng hy vọng sống nổi, trừ phi điều trị, săn sóc thật kỹ, thật chặt chẽ. Áp suất cao, đái<br />

đường, ăn nhậu truỵ lạc... ngần ấy thứ thừa sức quất thằng Nino bất cứ lúc nào. Một cơn xuất huyết<br />

não thì sống sao nổi? Óc nó sẽ bung ra cái một, mày rõ nhớ? Đồng ý, tao nói nhà thương điên đấy.<br />

Không nói thẳng thừng vậy sức mấy mày rục rịch? Mày chỉ có thể cứu được nó... nếu thằng Nino<br />

chịu chữa bịnh, trong một Dưỡng-trí-viện. Có vậy thôi. Bằng không thì nó chết chắc, chẳng có cách<br />

nào khác.<br />

Tuy Jules không lên giọng, không cảm xúc nhưng lời lẽ nó nói thấy ghê quá nên Lucy phải tốp bớt:<br />

“Coi, Jules mình? Sao ăn nói không hoà dịu, từ tốn chút nào? Anh em nói chuyện với nhau có hơn<br />

không?”<br />

Jules đứng dậy. Vẻ lạnh nhạt coi bộ hết rồi, Johnny thấy vậy là mừng vì cái giọng ngang ngang, bất<br />

cần của nó cũng đổi luôn nữa.<br />

- Mày tưởng đây là lần đầu tiên tao phải nói với những thằng như mày trong trường hợp này hả?<br />

Lucy nói “Sao anh không nói từ tốn chút nào” nhưng thực ra nó biết quái gì đâu! Tao thường nhai<br />

nhải nói với bệnh nhân: “Đừng hút thuốc nhiều... chết đấy. Chớ nhậu nhiều, làm việc nhiều... chết<br />

đấy” Mà có đứa nào nghe đâu? Dễ hiểu quá. Vì tao không nói ngay boong: “Mai chết!” Bây giờ<br />

riêng thằng Nino thì tao có thể nói với mày như sau: “Nino có thể chết lắm lắm... ngay ngày mai.”<br />

Vậy thì mày suy nghĩ đi. Có cho nó đi điều trị hay không?<br />

Một lần nữa Jules lại pha thêm ly rượu, hỏi lại Johnny:<br />

- Thế nào, mày nghĩ sao?<br />

- Tao cũng chưa biết nghĩ sao nữa.<br />

Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ<br />

Nguồn truyện: vnthuquan.net

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!