28.03.2017 Views

hmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

BỐ GIÀ<br />

Mario Puzo<br />

go lắm đấy, sợ trễ quá!<br />

Hagen ngồi bên có lời giải thích ngay:<br />

- Cái đó khỏi lo. Ít nhất mình cũng có anh em bồ bịch nắm 3 trong số 10 lữ quán đó.<br />

Johnny hiểu ngay. Nó nói vậy có nghĩa là 3 lữ quán mới cũng là của nhà Corleone. Cộng với 1 cái<br />

hiện có là 4 cơ sở thì thiếu gì cổ phần! Johnny gật đầu: “OK... tao sẽ tiến hành ngay công việc.”<br />

Quay sang Lucy và Jules, Michael hỏi thẳng:<br />

- Tôi còn mang ơn anh một việc. Nghe nói anh có ý định trở lại nghề giải phẫu mà các bệnh viện lớn<br />

không chịu mượn, chỉ vì cái vụ phá thai hồi đó. Tôi muốn nghe tự miệng anh nói... có phải anh muốn<br />

vậy không?<br />

- Thì đại để như thế. Nhưng cái nghề thuốc này tổ chức kỳ lạ lắm. Tôi sợ anh bạn có thế lực bao<br />

nhiêu cũng khó lòng giúp được tôi. Chẳng thể làm gì được họ.<br />

- Đúng như vậy. Nhưng hiện giờ một số thân hữu của gia đình tôi đang có ý định cất một y viện thực<br />

tối tân ở Las Vegas. Một thành phố đang phát triển nhất định phải có một cơ sở như vậy chớ?<br />

Có cái y viện đó ở Las Vegas... thì chắc chắn anh phải có một chỗ đứng ngon lành trong phòng giải<br />

phẫu. Coi, ở đất sa mạc này mà có được một nhân tài giải phẫu như anh thì may cho họ quá rồi. Sợ<br />

bằng phân nửa anh kiếm cũng không ra! Vậy thì anh cứ làm tạm ở lữ quán đó coi. Nghe nói anh và<br />

Lucy tính làm đám cưới nay mai?<br />

Jules nhún vai: “Đúng vậy, nếu tương lai có bảo đảm một chút”. Lucy châm vô một câu: “Đó, hắn<br />

nói vậy đó. Không có cái y viện đó... tôi dám trở thành gái già đấy!”<br />

Mọi người cùng cười ầm, trừ Jules. Hắn nói như đặt vấn đề:<br />

- Xin nói trước là nếu có nhận công việc gì đó... thì khỏi có điều kiện gì trói buộc nghe!<br />

- Đúng. Không trói buộc gì hết. Tôi có món nợ muốn trả cho xong vậy thôi.<br />

Nghe giọng nó lạnh tanh. Lucy phải vuốt một câu: “Tính Jules ưa nói thẳng vậy... Michael đừng<br />

buồn nghe!” Nó mỉm cười quay sang Jules:<br />

- Ồ, buồn gì! Có điều anh Jules nói... nghe không vô chút nào! Chắc anh còn nhớ bọn này gỡ rối cho<br />

anh hồi đó thế nào. Nhưng tôi đâu có ngu ngốc đến độ ỷ vào đó để ép anh làm một việc gì trái ý? Mà<br />

cho dù tôi có làm vậy cũng đã sao? Anh thử nhớ coi... lúc lâm nguy có đứa nào giơ một ngón tay lên<br />

bênh vực anh không? Thực sự là nghe nói anh muốn trở lại nghề... để hành nghề y-sĩ giải phẫu thật<br />

xứng đáng tôi đã suy đi nghĩ lại xem có thể làm gì để giúp anh được không. Tôi thấy có thể. Chớ đâu<br />

muốn anh làm một cái gì cho tôi? Mình cứ coi nhau như bạn... và chỗ bạn bè giúp nhau là thường<br />

quá mà? Tôi tin là anh hiểu điều đó hơn ai hết. Nghĩa là nếu có một cái gì trói buộc giữa chúng ta thì<br />

đó chỉ là tình bạn. Đó là điều kiện của tôi đó... nhưng dĩ nhiên anh có thể từ chối.<br />

Hagen cúi xuống, mỉm cười một mình. Michael quả là thằng biết sử dụng khoa ngôn ngữ màBố-Già<br />

cũng không hơn. Nó vừa dứt lời là bác-sĩ Jules Segal đỏ mặt, lúng túng xin lỗi:<br />

Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ<br />

Nguồn truyện: vnthuquan.net

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!