28.03.2017 Views

hmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

BỐ GIÀ<br />

Mario Puzo<br />

ngăn khi hung thần Neri quần thằng cháu. Nó đập cách nào mà cu cậu mới đâu còn chống đỡ qua<br />

loa... nhưng liền sau đó chỉ có lạy. Môi, má, mặt, chỗ nào cũng sưng phồng, đổ máu... Đầu bị dộng<br />

vào tường cồm cộp. Người gập đôi lại sau mỗi cú thôi sơn vào bụng. Cuối cùng nằm bò càng cũng<br />

vẫn bị dộng sấp mặt huỳnh huỵch xuống sàn nhà.<br />

Sau đó Albert biểu: “Đợi tôi một chút” và xách cổ thằng cháu xuống đường, tống vô xe nạt cho một<br />

hồi nữa:<br />

- Mày nhớ nghe... tao mà nghe mày ăn nói mất dạy với mẹ mày một lần nữa là mày sẽ bị tao lôi cổ đi<br />

cho một trận nhớ đời chớ không phải nhẹnhàng, đồ bỏ như trận vừa rồi đâu nghe? Mày không đàng<br />

hoàng là biết tay tao. Bây giờ lên nói với vợ tao là tao chờ dưới này, mau!<br />

Hai tháng sau, một đêm đi trực về Albert không thấy con vợ đâu. Ra Rita lén mang hết đồ đạc, quần<br />

áo dông về nhà ông già nó! Ông bố vợ đau khổ cho chàng rể hay tại nó quá sợ, quá khiếp hãi sự dữ<br />

dằn của Albert nên không dám sống chung chớ không phải vì một nguyên do nào khác hết. Lời giải<br />

thích làm Albert há miệng ngạc nhiên. Nó có bao giờ đụng đến con vợ, nó có nói nặng hay xử tệ với<br />

Rita một lần nào đâu? Trái lại một mực yêu quý, cưng chìu hết mình. Thái độ Rita làm nó chưng<br />

hửng nên Albert tính đợi một vài hôm nữa, chờ cho tình hình lắng dịu đã... rồi thế nào cũng phải gặp<br />

mặt con vợ một lần hỏi cho ra lẽ.<br />

Sự đời trớ trêu ở chỗ ngay đêm sau đi tuần tiễu như thường lệ trong khu Harlem thì Albert gặp<br />

chuyện rắc rối. Xe tuần tiễu của nó 12 giờ khuya thình lình nhận được tín hiệu cấp cứu phải phóng<br />

ngay tới nơi can thiệp một vụ đổ máu. Về vụ này Albert lẹ lắm: xe chưa ngừng hẳn nó đã phóng<br />

xuống, tay vung vẩy chiếc đèn pin. Nó hối hả rẽ đám đông, xông thẳng vô phạm trường, theo tay chỉ<br />

của một mụ già da đen: “Nó ở trỏng... nó rạch mặt con nhỏ coi ghê quá!”<br />

Mới vô đến hành lang, thấy chỗ ánh sáng đèn hắt ra là tai Albert đã nghe thấy tiếng người rên rỉ. Tay<br />

còn cầm đèn pin, nó nhảy vô căn phòng xém đụng 2 thân hình nằm ngã nghiêng trên nền nhà. Hai<br />

con đen, một cỡ 25 tuổi, một con 12 tuổi là nhiều đang nằm chịu hình phạt rạch mặt, rạch thân bằng<br />

lưỡi dao cạo máu tuôn đỏ người. Hung phạm khỏi cần chạy, thấy thày đội Albert nó vẫn đứng như<br />

trời trồng. Nó là thằng ma cô Wax Baines, khách hàng quen của Albert.<br />

Dân Harlem còn ai không biết thằng dân chơi ngỗ ngược ghiền nặng ma tuý này? Nó dắt gái, bắt mối<br />

bạch phiến và đâm chém cũng lỳ lắm. Thấy mặt người nhà nước nó giương mắt ngó, cặp mắt phi ma<br />

tuý đỏ ngầu dễ sợ, tay lăm lăm con dao bén dính đầy máu. Mới 2 tuần trước Albert vừa túm cổ nó về<br />

bót về tội hành hung một trong những con điếm “bồ bịch” của nó ngay ngoài đường. Thằng khốn<br />

Wax Baines bữa đó điềm nhiên la: “Ê... không phải việc mấy ông nghe!” Thằng đồng nghiệp đi cùng<br />

với Albert thực sự cũng nghĩ vậy. Mấy thằng đen thì thây kệ cho chúng lụi nhau, thịt nhau chết bỏ<br />

dính vô làm cho cho mất công? Đâu được, Albert nhất định xúc nó về bót lập biên bản truy tố ra toà.<br />

Có điều chưa đầy 24 giờ sau đã có luật sư đóng tiền thế chân cho nó tự do tạm rồi!<br />

Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ<br />

Nguồn truyện: vnthuquan.net

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!