28.03.2017 Views

hmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

BỐ GIÀ<br />

Mario Puzo<br />

Johnny đầy mồm thuốc đỏ đã tính móc tuốt những bông gòn, băng thuốc nhét trong miệng ra, dợm<br />

đứng dậy. Thằng Nino đứng hờm một bên ấn nó xuống, bắt ngồi y nguyên. Sau khi xong hết, Jules<br />

cười hà hà: “Mụn cóc” Johnny không nói không rằng, hắn phải nhắc lại:<br />

- Thì ra chỉ vì mấy cái mụn cóc. Tụi tao phải lạng ra bằng hết, không để sót một mụn nào. Vài tháng<br />

nữa mày khỏi hoàn toàn.<br />

Nino đã cất tiếng hoan hô nhưng mặt Johnny nhăn nhó:<br />

- Nhưng sau đó có hát được không đã? Giọng ca có bị ảnh hưởng gì không?<br />

- Chẳng ai dám bảo đảm! Hơi đâu mày phải lo... vì bây giờ mày cũng có hát được đâu?<br />

- Coi, mày nói vậy mà nghe được hảcon nít ? Mới đầu mày làm bảnh, chữa là khỏi liền mà bây giờ<br />

thì... hát được hay không không bảo đảm. Mày nói thực đi tao dám mất giọng luôn phải không?<br />

Cái thằng vô lý... chịu không nổi. Jules bực quá rồi. Mình tận lực làm cho nó. Lại khoái chí vì thực<br />

sự giúp được cho nó một việc đích đáng mà nó làm như hại nó không bằng! Nghiêm sắc mặt, Jules<br />

lạnh lùng thốt:<br />

- Johnny Fontane, ông bạn nên nhớ thằng này là y khoa bác-sĩ thứ thiệt chớ không phảicon nít nghe?<br />

Nó là đại ân nhân của ông bạn đó. Đưa ông bạn xuống đây là tôi đã biết chỗ thịt dư đó có thể sưng<br />

lên bất cứ lúc nào và giọng ca chắc chắn sẽ bị đứt. Mà sinh mạng ông bạn cũng dám đi luôn... tôi đã<br />

ngại phải nói thẳng là ông bạn kể như một thằng chết rồi! Vì vậy tôi mới lấy làm mừng vì cắt ra được<br />

và đó chỉ là mấy mụn cóc trên thanh quản. Tôi vui mừng thực tình vì giọng ca ngày nào của ông bạn<br />

là cả một nguồn sung sướng đối với tôi. Chính nó đã giúp tôi tán được rất nhiều em hồi tôi mới lớn,<br />

hồi ông bạn còn là nghệ sĩ. Nhưng ông bạn là một thứ nghệ sĩ hư hỏng. Bộ Johnny Fontane mà<br />

không lăn cổ ra chết vì ung thư? Một mụn độc trong óc... hay tim ngừng đập không mất mạng? Bộ<br />

ông bất tử chắc? Dễ quá mà, đồng ý là giọng ca vàng có quyến rũ thật... nhưng ông ca sĩ Johnny<br />

Fontane vẫn dám lăn cổ ra như thường chỉ vì mấy cái mụn cóc vô nghĩa đó, nếu không có thằng này<br />

lấy ra!<br />

Bây giờ chỉ xin ông im miệng dùm và làm những gì cần phải làm. Còn ông bác-sĩ danh tiếng riêng<br />

của ông nếu lão giới thiệu một nhà giải phẫu nào khác thì OK... nhưng nếu lão định tự tay làm lấy thì<br />

nên còng đầu nó gấp vì tội mưu toan sát nhân, ông nhớ vậy!<br />

Chửi xong một mách, Jules định quay đi thì thằng Nino Valenti la lớn: “Hoan hô bác-sĩ!... Với thằng<br />

này thì phải chửi vậy nó mới thấm!”<br />

Quay sang hắn, Jules hỏi: “Còn ông bạn nữa... Ông bạn sáng ra nhậu say đã đời là thường lắm phải<br />

không?”<br />

Nino cười hề hề: “Cái đó chắc.” Ánh mắt nó nhìn quả thực có một vẻ thân thiện, bồ bịch nên định<br />

nói nặng mà Jules không nỡ, chỉ buông gọn một câu: “Tiếp tục nhậu cách đó thì chỉ sống được 5 năm<br />

nữa đừng lấy làm lạ nghe.”<br />

Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ<br />

Nguồn truyện: vnthuquan.net

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!