28.03.2017 Views

hmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

BỐ GIÀ<br />

Mario Puzo<br />

Bà Trùm ngồi bên cạnh ép Kay ăn và rối rít hỏi nhiều câu thật kỳ cục. Nghe Kay nói làm cô giáo bà<br />

khoái quá, lại còn nhớ đến chị em bạn cũ để đi thăm và năm nay mới có 24 tuổi! Vừa nghe bà vừa<br />

gật đầu làm như những gì Kay vừa nói quả đúng như bà vẫn nghĩ bấy lâu nay về nàng vậy. Trong khi<br />

đó Kay nôn nóng đợi Michael về nên trả lời câu nào cũng chỉ ậm ừ cho qua.<br />

Lúc Michael về nàng thấy hắn trước nhờ ngó qua khung cửa sổ nhà bếp! Chiếc xe vừa tốp, trên xe<br />

hai người bước xuống rồi mới tới hắn. Hắn đứng nói gì với họ một lát. Nhìn nghiêng một bên nàng<br />

thấy nguyên nửa mặt bên trái của Michael coi ghê quá. Nó lồi lõm, nứt nẻ như khuôn mặt con búp bê<br />

nhựa bị dẫm lên vậy. Thấy tận mắt như vậy Kay không sợ, không thấy hắn xấu trai đi mà còn mủi<br />

lòng thương hại là khác! Rồi Michael móc túi lấy mùi-xoa ra xì mũi một hồi mới đóng cửa bước vô<br />

nhà.<br />

Nàng nghe cửa ngoài mở lách cách, tiếng bước chân ngoài hành lang rồi Michael xuất hiện ngay cửa<br />

bếp. Hắn thấy nàng đang ngồi trò chuyện với bà mẹ... nhưng mặt chẳng đổi sắc. Hắn chỉ ngó nàng<br />

mỉm cười, không mở miệng lớn được vì cái tật nơi gò má trái. Kay đã tính trước rồi, cùng lắm chỉ<br />

“Anh đấy hả? Mạnh giỏi chớ?” mà phải nói bằng một giọng hết sức lạnh nhạt, khách sáo kìa! Vậy<br />

mà không hiểu sao vừa thấy hắn là nàng nhảy xổ ra ôm chầm lấy, khóc nức nở.<br />

Hắn hôn miết lên đôi má đẫm nước mắt và cứ ôm chặt Kay cho đến lúc hết khóc mới thong thả dắt<br />

tay nàng ra xe. Michael khoác tay ra hiệu cho gã vệ sĩ đi chỗ khác, lái xe đưa nàng đi trong lúc Kay<br />

rút mùi-xoa chùi đại khuôn mặt phấn vừa lem luốc nước mắt.<br />

- Em không ngờ anh bị vậy... Có ai nói cho em hay tụi nó đập anh tới cỡ này đâu?<br />

Michael cười lớn, đưa tay rờ rẫm khuôn mặt bể:<br />

- Em muốn nói cái này? Ăn thua quái gì... chỉ chảy nước mũi phiền phức thôi. Về nhà rồi sửa lại lúc<br />

nào chẳng được? Anh không thể viết thư cho em, chắc em hiểu chớ?... Ở Nữu-Ước anh có nhà riêng.<br />

Bây giờ mình về nhà liền hay đi ăn nhậu cái đã?<br />

- Em không thấy đói.<br />

Hắn cho xe chạy hướng Nữu-Ước. Im lặng một lúc Michael mới hỏi:<br />

- Em tốt nghiệp chưa?<br />

- Rồi. Bây giờ em dạy trung học ở tỉnh nhà. Họ đã kiếm ra thằng bắn ông Đại úy Cảnh sát nên anh<br />

mới về được phải không?<br />

- Thì đại khái vậy. Mấy tờ báo có đăng dài dài mà? Bộ em không đọc báo sao?<br />

Thấy hắn có cớ để chối biến vụ sát nhân, Kay vùng cười lớn:<br />

- Ở tỉnh em bà con chỉ đọc cóNữu-Ước Thời-Báo ? Chắc cái vụ của anh đăng ở trang 89 quá? Nếu<br />

đọc thấy thì em đã hỏi thăm bà già từ lâu rồi... Mà ngộ thật, nghe điệu bà già nói em cứ đinh ninh là<br />

anh làm thật mới kỳ cục chớ? Ngay trước lúc anh về, bà già còn kể cho em nghe chuyện cái thằng<br />

điên khùng tự nhiên nhận tội kia mà?<br />

Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ<br />

Nguồn truyện: vnthuquan.net

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!