28.03.2017 Views

hmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

BỐ GIÀ<br />

Mario Puzo<br />

Nhờ khoẻ như voi Albert nắm đầu từng đứa, bắt đứng dựa lưng dọc bờ tường, đứng rõ thật thẳng.<br />

Thấy tay nó vung cây đèn pin tổ bố, mặt hầm hầm nạt nộ và khổ người đồ sộ hùng hổ trong bộ đồ<br />

lính là cả 6 đứa cùng run, ríu rít tuân lệnh.<br />

Đi tuần thì súng luôn luôn đeo ngang hông nhưng chẳng bao giờ Albert phải dùng đến. Cây đèn pin<br />

quá đủ. Sau khi bắt 6 đứa sắp hàng một dài dài, nó cật vấn từng thằng một, hỏi tên tuổi rành rẽ.<br />

Thằng thứ nhất nghe tên có vẻ Ái-Nhĩ-Lan. Nó quát lên: “Đây là lần chót. Thấy mặt mày thò ra<br />

ngoài đường là tao treo cổ gấp. Cút mau!” Nó vung cây đèn pin chỉ đường cho thằng nhóc biến lè lẹ.<br />

Hai thằng sau cũng được đuổi về gấp. Nhưng thằng thứ 4 trông rò ràng gốc Ý... cũng như thầy đội<br />

Neri vậy. Do đó, cu cậu tưởng bở... gặp người cùng xứ sở “bồ bịch” chắc nên tự cho phép có quyền<br />

ngó lên và cười ngỏn ngoẻn. Chừng nghe hỏi “Mày người Ý hả” còn cười cầu tài, gật đầu một phát.<br />

Thế là Albert vung tay, khện cho cu cậu một phát đèn pin giữa trán gục liền, máu đổ tùm lum. Không<br />

đến nỗi bể sọ nhưng máu có vòi coi ghê quá! Nó xách cổ lên nạt: “Mày làm nhơ danh dân Ý... Dân Ý<br />

đâu có thứ người như mày? Đứng thẳng lên coi.” Cu cậu khom lưng thì lãnh nguyên một cú lên gối<br />

gập đôi người kèm theo một lời cảnh cáo: “Cút về nhà ngay. Cấm láng cháng ngoài đường. Lần sau<br />

gặp tao mà còn mặc cái thứ áo quái gở này thì đi nhà thương gấp. May cho mày không phải con cháu<br />

tao đó!”<br />

Dĩ nhiên hai thằng còn lại sợ xanh mặt. Khỏi cần nạt nộ mà chỉ cần đá đít đuổi về, cấm không được<br />

đi thả rong ngoài đường.<br />

Những mục cảnh cáo như trên Albert có lối làm thật lẹ, giải quyết gọn cái một. Bà con chung quanh<br />

chưa hay chuyện gì thì đã xong chuyện, có phản đối cũng chẳng kịp. Chỉ một loáng nó đã vọt lên xe<br />

để thằng đồng nghiệp nhấn ga tạt qua ngả đường khác. Lâu lâu cũng đụng ba thằng cô hồn dám giở<br />

võ hay rút dao hăm. Hầu hết đều hối tiếc vì chống cự chỉ tổ rước thêm tai hoạ: Albert đã điên lên thì<br />

chỉ có nước máu me đầy người, nằm xe về bót để sau đó còn ra toà lãnh thêm bản án đả thương nhân<br />

viên công lực! Mà thông thường còn nằm bệnh viện chán rồi mới được ra toà.<br />

Có lần vì mất lòng xếp Albert bị đổi sang một khu suốt ngày chỉ có tuần tiễu quanh quanh trụ sở<br />

Liên Hiệp Quốc. Mấy bố có chân trong các phái đoàn Liên Hiệp Quốc ỷ quyền bất khả xâm phạm<br />

của ngoại giao đoàn nên có lối đậu xe kềnh càng, bạ đâu tấp đấy có coi luật lưu thông và lệnh Cảnh<br />

sát ra gì? Báo cáo về Ty thì được cấp trên ra lệnh xếp hồ sơ, đừng có dây dưa mất công. Albert đã<br />

bực nhè một đêm xe đậu ẩu quá nhiều, kẹt cứng lưu thông làm xe dồn lại cả đống. Nửa đêm rồi, biết<br />

mấy đấng chủ nhân ở đâu mà kêu phạt vạ, buộc xách xe đi chỗ khác? Nó bực bội vung cây đèn pin<br />

đập bể kính chắn gió, bao nhiêu xe đậu vi luật đập hết. Có tiền đưa sửa gấp cũng phải mất mấy bữa<br />

chờ đợi. Mấy ông ngoại giao phản đối tùm lum với ty Cảnh sát sở tại, yêu cầu trừng trị “bọn lưu<br />

manh phá hoại.” Nạn bể kính xe kéo dài cả tuần cấp trên mới hay đó là công trình độc đáo của thầy<br />

đội tuần tiễu Albert Neri. Do đó đương sự bị tống về ty hắc ám Harlem.<br />

Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ<br />

Nguồn truyện: vnthuquan.net

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!