28.03.2017 Views

hmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

BỐ GIÀ<br />

Mario Puzo<br />

loã thể đang cuốn lấy nhau ở khoảng dưới rốn nó và cả cặp bị xiên ngang bởi lưỡi dao trừng phạt<br />

đích đáng của ông chồng mọc sừng...<br />

Lâu nay đi cùng Michael chỉ có Fabrizzio là tò mò ưa hỏi lăng xăng, hỏi vớ vẩn về nước Mỹ. Tụi nó<br />

biết Michael đang ở Mỹ, và có việc gì đó phải lánh mặt nên mới sang đây ẩn náu... nhưng thực sự nó<br />

là ai thì chúng chẳng có quyền biết. Chúng không dám hỏi mà cũng không dám ngồi lê đôi mách.<br />

Thỉnh thoảng để lấy lòng, nó mang tới biếu Michael một miếng phó-mát nhà làm còn tươi rói những<br />

sữa.<br />

Ba thầy trò đi lần mò dọc theo những con đường quê bụi bặm và lâu lâu Michael giương mắt ngó<br />

mấy cái xe lừa sơn phết màu sắc vô cùng sặc sỡ. Ôi chao, có miền quê nào xinh tươi, lộng lẫy và trù<br />

mật tới cỡ này? Michael cứ đinh ninh Sicily phải là miền đất đai khô cằn sỏi đá, không nuôi nổi<br />

người nên Sicily mới nghèo đói đến thế. Dè đâu trước mắt nó là cả một miền phì nhiêu như căng<br />

phồng lên sức sống, hai bên đường chỗ nào cũng xanh ngắt màu lá, lớp lớp những rừng cam đậm<br />

đen, những biển xanh rì hạnh-nhân và ô-liu. Sức sống phì nhiêu như tỏa ngợp ra trong không gian<br />

với biết bao nhiêu mùi hương pha trộn nhau, nổi bật gắt gao mùi hoa chanh.<br />

Quê hương phì nhiêu, quê hương xanh tốt quyến rũ như thế này mà phải đứt ruột bỏ ra đi không dám<br />

ở lại thì phải biết là đau đớn. Phải bỏ cả một vùng địa đàng như thế này chỉ vì nạn người áp bức, bóc<br />

lột người thì tàn nhẫn quá chó má quá!<br />

Michael tính bữa nay đi thật xa, đi tuốt tới làng Mazara ở ven biển rồi chiều tối mệt đừ người mới lên<br />

xe buýt về Corleone đánh một giấc thì sung sướng đã đời. Lương thực ăn đường đã có hai thằng nhét<br />

đầy túi dết bánh mì, phó-mát... chừng đói là thầy trò ngả ra ăn. Hai đứa khoác tòn ten hai khẩulupara<br />

như đi săn, khỏi dấu diếm.<br />

Sáng nay trời đẹp tuyệt, Michael sống lại cảm giác hối hả, hăm hở hồi còn nhỏ, những buổi sáng<br />

nghỉ học lo dậy thật sớm để họp đoàn vui chơi suốt ngày. Sáng nay cũng vậy. Cả một bầu trời tươi<br />

rói như vừa cọ rửa sạch, đẹp như tranh vẽ.<br />

Cả một cánh đồng rộng ngút ngàn như trải thảm đầy hoa. Đủ mọi loài hoa. Mùi hoa cam hoa chanh<br />

thêm nồng thêm hắc đến nỗi mũi Michael hư mà còn thấy mùi hương xông lên ngào ngạt.<br />

Cũng tại vết thương bể chỗ gò má mà ra. Mấy mẩu xương vụn nằm không đúng chỗ làm nhức nhối<br />

nguyên nửa khuôn mặt đã đành mà con mắt trái còn yếu hẳn đi, lỗ mũi như trĩ vậy. Lúc nào Michael<br />

cũng sụt sịt vì nước mũi ở đâu tuôn ra nhiều thế? Bao nhiêu khăn mùi-xoa cũng không đủ làm<br />

Michael nhiều lần phải xịt mũi xuống đường thật nhà quê và mất vệ sinh. Ngay hồi còn nhỏ nó đã<br />

gớm ghiếc mấy bố già cái nạn chê mùi-xoa “sản phẩm trưởng giả hão của ba thằng Ăng-lê”. Cần gì<br />

phải cầu kỳ, cứ bịt một lỗ mũi rồi xịt đại một phát xuống đường nhựa là xong!<br />

Hồi này lâu lâu Michael cảm thấy mặt nặng hẳn ra. Tác dụng của vết thương lành ẩu làm ứ đọng<br />

nước mũi ở sống mũi, ở trán. Bác sĩ Taza giải thích chỗ gò má bể như một vỏ trứng đập bậy. Lúc<br />

Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ<br />

Nguồn truyện: vnthuquan.net

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!