28.03.2017 Views

hmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

BỐ GIÀ<br />

Mario Puzo<br />

thân đưa đi bác sĩ nhãn khoa chữa bằng hết. Nuôi ăn học đàng hoàng, hết Trung học lên Đại học, coi<br />

như con cái trong nhà nhưng tuyệt đối không “bố nuôi mẹ nuôi” gì hết! Không yêu thương như con<br />

đẻ thật nhưng quý mến hơn tụi nó nhiều… có bao giờ buộc nó phải làm một cái gì theo ý mình đâu?<br />

Ngay hồi học hết Trung học cũng để cho nó muốn theo ngành nào tùy thích. Cu cậu chọn luật chỉ vì<br />

nhớ mang máng Bố già có nói một câu “Một trăm thằng cướp có súng “làm ăn” đâu có lại một thằng<br />

luật sư xách chiếc cặp-táp ranh con!”<br />

Hagen nhớ lại hồi học xong trung học cả hai anh em thằng Sonny cùng năn nỉ xin bố cho thôi học để<br />

làm việc nhà, Ông Trùm đành chấp thuận dù rất buồn. Chỉ có thằng Michael tiếp tục lên Đại học. Vụ<br />

Trân Châu Cảng bùng nổ là nó đăng ngay Thủy Quân Lục Chiến.<br />

Năm thi ra trường Luật, Hagen lấy vợ, một con nhỏ nữ sinh viên gốc Ý, người bên New Jersey . Hồi<br />

đó con gái học Đại học hiếm lắm… Dĩ nhiên là Ông Bà Trùm cưới cho, làm đám cưới ở nhà chớ còn<br />

ở đâu nữa? Nó muốn mở văn phòng thì sẽ có văn phòng. Bố Già còn hứa “lãnh mối” giùm, hứa cho<br />

nhiều áp phe địa ốc là đằng khác!<br />

Ôi, còn gì hứa hẹn hơn nữa nào? Vậy mà thằng Hagen trầm ngâm suy nghĩ rồi lắc đầu: “Không…<br />

Bác cho cháu… làm với Bác cơ!” Ngạc nhiên lắm nhưng rất hài lòng. Ông Trùm gặng hỏi: “Mi biết<br />

làm với Bác là… làm những gì chớ?”<br />

Hagen gật đầu. Sự thực hắn cũng biết, nhưng chỉ biết đại khái, biết phần nào. Hắn đâu ngờ thế lực<br />

Bố Già mạnh đến thế? Cho đến 10 năm nay, lúc được cử tạm làmconsigliori thay thế Genco.<br />

Hồi đó, Hagen đã nói thẳng: ”Cháu muốn làm với Bác… như thằng Sonny, thằng Fred”. Nghĩa là<br />

hoàn toàn như một đứa con, Bố bảo sao làm vậy. Ôi, lớn lên trong nhà này… làm con cháu đã bao<br />

năm mãi đến lúc bây giờ Hagen mới thấy Bố Già tỏ vẻ xúc động, biểu lộ tình cảm với nó là lần thứ<br />

nhứt. Bố Già ôm lấy hắn và từ đó trở đi coi Hagen còn hơn con đẻ, dù không xưng Bố và lâu lâu còn<br />

nhắc chừng: “Mi không được quên ông già bà già mi đó!”<br />

Ôi, công đức sinh thành thì phận làm con làm sao quên được? Quên sao được, dù mẹ là một bà mẹ<br />

đầu óc khù khờ như trẻ lên mười, tứ thời bệnh hoạn rề rề, đau khổ đến độ hết biết thương yêu con cái<br />

là gì! Còn cha? Một ông bố chỉ biết có rượu nên nghĩ tới chỉ thấy hận.<br />

Ôi, cả một tuổi thơ kinh hoàng! Thấy gương mẹ mù loà đến chết còn nhục thằng Tom hết hồn, đinh<br />

ninh mắt nó đau thế này thì mù chắc: đời nó rồi đây cũng đến chống gậy đi ăn mày! Bố chết thì nó<br />

bắt đầu đi lang thang ngủ đường ngủ chợ và sắp đi ăn mày thực nếu tình cờ không run rủi thằng<br />

Sonny bắt gặp nó.<br />

Thế rồi đời nó như lật qua một trang mới toanh, tưởng đâu phép lạ! Sống trong tình thương mến của<br />

gia đình Corleone, no ấm yên vui là thế mà bao nhiêu năm sau Hagen vẫn còn bị ám ảnh bởi những<br />

giấc mơ hãi hùng, khủng khiếp. Nó là một thằng mù, chống cây gậy trắng lọc cọc khắp các ngả<br />

đường xin ăn. Con cái nó cũng mù loà, cũng lọc cọc chống gậy theo cha đi hành khất. Nó hoảng sợ<br />

Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ<br />

Nguồn truyện: vnthuquan.net

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!