28.03.2017 Views

hmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

BỐ GIÀ<br />

Mario Puzo<br />

Michael lên tiếng hỏi:<br />

- Ông chủ quán có biết cô nào trong làng này vừa đi về xong, mớ tóc đen, quăn tự nhiên? Nước da<br />

nâu mịn màng, mắt rất to, rất đen? Người như vậy đó... ông biết không?<br />

Lão vắn tắt “Không... Chẳng biết ai như vậy hết” rồi đi vô trong quán. Ba thầy trò ngồi ngoài sân<br />

làm hết hũ rượu và cất tiếng gọi thêm. Không thấy lão ra Fabrizzio bèn bước vô. Lát sau nó đi trở ra,<br />

mặt mày nhăn nhó:<br />

- Tôi biết ngay mà! Mình lớ quớ nhè hỏi ngay boong cô con gái cưng của lão! Lão bực mình lắm nên<br />

mới biến vô trong... chắc lão tính chơi tụi mình một cú gì đây. Tôi nghi lắm! Tốt hơn là tụi mình<br />

dông thẳng về Corleone cho rồi để tránh mọi phiền phức.<br />

Michael ngó hai đứa xăng xái tính đi lập tức và lấy làm lạ. Coi, mới hỏi thăm như thế mà đã là một<br />

xúc phạm sao? Ở có mấy tháng nó đâu đã biết phong tục tập quán Sicily tối kỵ những khoản tình ái<br />

lăng nhăng... mà hỏi thăm con gái nhà người ta cái điệu sớn xác vậy cũng không được. Thấy Michael<br />

chần chờ Fabrizzio cho hay thêm:<br />

- Cha già ấy còn biểu tôi lão có 2 thằng con trai... không nhỏ bé hiền lành gì! Lão huýt gió kêu là tụi<br />

nó về gấp. Vậy mình đi mau là hơn!<br />

Michael lạnh lùng ngó nó. Xưa nay Michael tính nết hiền lành, đàng hoàng... điển hình Mỹ. Sang<br />

Sicily lánh nạn dĩ nhiên nó phải ra vẻ người lớn một chút trong cách xử thế. Nhưng có bao giờ nó<br />

đưa mắt nhìn cái điệu kẻ cả nạt nộ thế này đâu? Nơi đây chỉ một mìnhÔng Trùm Tommasino biết nó<br />

là ai, nó đã làm những gì nên lúc nào cũng nể vì, kể như một Ông bạn để nể vậy. Nhà quê như bọn<br />

Calo, Fabrizzio đâu có đánh giá nổi Michael, lại coi thấp hơn thực tế mới là ngu! Chợt bắt gặp ánh<br />

mắt nó, thấy mặt nó chợt lạnh như tiền, hơi nóng của nó bốc lên in hệt khói-nước-đá thì đang cười<br />

phải nín bặt, bao nhiêu thân thiện xuề xoà vụt biến.<br />

Thấy cả hai thằng đều thấm hiệu lệnh “đưa mắt” và coi bộ đã thấy ngán, Michael mới hất hàm sai:<br />

“Kêu cha già đó ra đây tao biểu.”<br />

Tụi nó răm rắp làm liền. Hai đứa khoáclupara lên vai, đi vô quán. Lát sau chủ quán đi ra, đúng hơn<br />

là bị chúng đứa trước đứa sau “cặp” ra. Lão coi bộ không có gì sợ sệt... nhưng bực bội, nóng giận thì<br />

hết dám! Michael ngồi dựa lưng trên ghế, ngó lão già một lát rồi mới ôn tồn:<br />

- Tôi biết ông bất mãn vì tôi hỏi thăm con gái ông. Xin bỏ qua cho sự đường đột vì tôi chẳng phải<br />

người địa phương. Phong tục, tập quán tôi chưa hiểu... nhưng xin nói rõ là tôi không hề có ý bất nhã<br />

với ông hay con gái ông.<br />

Hai gã chăn cừu lấy làm lạ lắm. Gần gụi Michael mấy tháng mãi bây giờ mới thấy nó ăn nói chững<br />

chạc thế này là một. Phục nhất là mong người ta bỏ lỗi mà cái giọng đĩnh đạc vẫn có một cái gì oai<br />

vệ, có tư cách, lão chủ quán cũng biết ngay thằng này là thứ sừng sỏ chớ nhất định chẳng phải dân<br />

ruộng. Tuy nhún vai nhưng vẫn phải thủ thế: “Anh là ai... Anh hỏi con gái tôi có chuyện gì?”<br />

Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ<br />

Nguồn truyện: vnthuquan.net

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!