28.03.2017 Views

hmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

BỐ GIÀ<br />

Mario Puzo<br />

Michaelngước mắt nhìn thấy Apollonia đang ngồi trên chiếcAlfa Romeo miệng la tay vẫy tíu tít. Ra<br />

điều nó muốn khoe tài lái xe, ra hiệu anh cứ đứng ở đấy đi... để em lái xe lại tận nơi cho mà coi!<br />

Thằng Calo đứng bên ngoạc miệng ra cười, tay vung vẩy khẩu lupara nhưng thằng khốn Fabrizzio thì<br />

vẫn đi đâu mất biệt, chưa thấy mặt nó mò về.<br />

Đúng vào giây phút đó, một thứ linh tính khó hiểu bỗng xẹt ngang đầu Michael. Không nghĩ ngợi,<br />

không suy luận gì hết... cả một sự thực chợt ùa tới khiến nó thoắt hiểu hết. Bèn la ầm lên: “Đừng<br />

em... Đừng...”<br />

Tiếng la của Michael chưa dứt thì một tiếng nổ long trời tiếp liền sau khi Apollonia mở công-tắc xe.<br />

Sức nổ xé tan tành cửa bếp, đẩy Michael văng đi ba bốn mét dọc theo bờ tường, nằm bật ngửa ra.<br />

Những phiến đá từ vách tường, từ mái nhà văng xuống ào ào đập vào vai nó rồi Michael lãnh nguyên<br />

một cú vào đầu. Nó ngất đi, nhưng trong một tích tắc trước đó còn đủ tỉnh táo để nhận ra chiếcAlfa<br />

Romeo đã biến mất. Đâu có còn gì nữa ngoài 4 chiếc bánh xe chơ-vơ bám vào hai cây trục thép?<br />

oOo<br />

Lúc tỉnh dậy Michael có cảm giác đang ở trong một căn phòng tối lắm, có tiếng người thầm thì nói<br />

chuyện rất sẽ. Nó vờ vịt làm bộ chưa tỉnh, chưa biết gì để coi sao đã thì tiếng người thì thào bỗng dứt<br />

ngang và có người đang ngồi bên cạnh giường cúi xuống ngó. Bấy giờ tai Michael mới nhận ra hẳn<br />

tiếng người: “Có thế chứ! Tỉnh lại rồi!”<br />

Đèn bật lên, ngọn đèn chiếu gắt như lửa soi vào tận mắt nó làm Michael phải quay mặt đi. Cả người<br />

nó đờ đẫn, mệt mỏi. Sau cùng mới nhận ra khuôn mặt người cúi xuống: ông bác-sĩ già Taza chớ ai?<br />

Bác sĩ Taza dịu dàng nói: “Để đèn tao coi cỡ một phút thôi... rồi tao tắt liền.” Ông cụ cầm chiếc đèn<br />

pin nhỏ cứ mắt Michael mà rọi vào khẽ reo: “Tốt lắm... tốt lắm rồi!” Sau đó quay lại nói:<br />

- Bây giờ nói chuyện với nó được đấy!<br />

Có một người từ phía sau xích tới, ngồi ghé bên chiếc ghế cạnh giường Michael. Nó nhận ra rõ<br />

ràngÔng Trùm Tommasino. Lão cúi xuống hỏi: “Michael... cậu nói chuyện được chưa? Muốn nghỉ<br />

ngơi hả?” Cất tiếng trả lời coi bộ khó khăn quá, đưa tay ra phác một cử chỉ dễ hơn nhiều. Cho nên<br />

Michael đưa tay ra hiệu thìÔng Trùm hỏi khẽ: “Có phải thằng Fabrizzio đánh xe từ ga-ra ra không?”<br />

Không hiểu sao lúc ấy Michael chỉ mỉm miệng cười. Một nụ cười lạnh, kỳ cục và dễ sợ quá.<br />

Tommasino cho hay liền:<br />

- Thằng khốn Fabrizzio biến mất tiêu. Nghe tôi nói không? Cậu bị ngất đi gần tuần lễ rồi, hiểu<br />

không? Ai cũng tưởng cậu chết, chết chắc... nên tạm thời cậu có thể yên chí, hết sợ bị chúng mưu<br />

hại. Chúng không nhắm vào cậu nữa đâu. Tôi đã cho tin về Nữu-Ước và đã nhận được chỉ thị<br />

củaÔng Trùm bên ấy rồi. Cậu sắp được đưa về Mỹ, chỉ ít lâu nữa thôi. Trong khi chờ đợi, cậu hoàn<br />

toàn không e ngại gì hết vì cái trại trên núi này không ai biết đến đâu. Bọn Palermo làm hoà với tôi<br />

rồi... vì chúng tin là cậu không thể thoát chết. Thì ra từ hồi nào tới giờ chúng nhằm vào cậu mà cố<br />

Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ<br />

Nguồn truyện: vnthuquan.net

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!