28.03.2017 Views

hmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

BỐ GIÀ<br />

Mario Puzo<br />

thể nói với ông già, mày khuyến cáo ổng thử coi.” Đúng là Michael đã có ý đợi đến giờ phút này để<br />

lạnh lùng nói tạt vào mặt, khiến cả Moe Greene và Fred cùng chới với. Nó nói thẳng ra:<br />

-Ông Trùm giờ này kể như về hưu. Mọi công việc làm ăn của gia đình Corleone do tôi điều khiển<br />

hết. Tôi đã chính thức chấm dứt chức vụconsigliori của Tom, hiện giờ hắn chỉ là luật sư riêng của tôi<br />

ở Las Vegas. Ít tháng nữa, cả gia đình hắn cũng sẽ xuống ở luôn dưới này để tiến hành mọi công việc<br />

trên căn bản pháp lý. Ai cần nói gì cứ việc nói thẳng với tôi.<br />

Cả hai thằng cùng nín thinh. Michael nghiêm giọng tiếp:<br />

- Fred, anh là anh... dĩ nhiên tôi quý mến. Anh chớ dại dột theo người ngoài, đi ngược với quyền lợi<br />

gia đình một lần nữa. Điều lầm lỗi trước tôi sẽ bỏ qua, không nói lại cho ông già biết... Còn anh bạn,<br />

đừng có chửi vào mặt những người đã cứu giúp anh chớ? Anh bạn muốn làm gì thì cứ việc nhưng<br />

theo tôi, nên để cái thời giờ đó, công phu đó tìm hiểu coi tại sao làm sòng bạc mà lại có thể lỗ vốn<br />

được. Tiền bạc chúng tôi đầu tư vô đâu phải ít mà sanh lợi có đáng gì? Nhưng thực sự tôi không phải<br />

xuống đây để hiếp đáp anh bạn... mà để cho anh bạn một lối thoát. Nếu anh bạn không thèm nhờ đến<br />

thì đó là quyền của anh. Tôi không còn gì để nói hơn nữa.<br />

Hình như những lời Michael vừa phát biểu đã ngấm đối với Fred và Moe Greene, dù nó không hề<br />

cao giọng nói sẵng. Nó thong thả đứng lên, mắt vẫn không rời đối tượng, hiển nhiên không muốn giữ<br />

khách. Hagen bèn đứng dậy ra mở cửa. Hai thằng hùng hục đi ra, khỏi thèm chào hỏi.<br />

Ngay sáng hôm sau Michael được biết quyết định của Moe Greene, do Fred chuyển lại: với bất cứ<br />

giá nào cũng nhất định không bán lại số cổ phần. Michael nhún vai.<br />

- Vậy được rồi. Trước khi về, tôi muốn thăm Nino một chút.<br />

Lúc Michael bước vô phòng Nino Valenti thì Johnny ngồi ngoài đi-văn ăn sáng. Sau tấm màn che<br />

phòng ngủ, Jules đang chẩn bịnh. Tấm màn được kéo lên. Thấy dạng Nino, Michael không ngăn nổi<br />

xúc động. Rõ ràng nó không còn sống được bao lâu nữa: cả người Nino như sắp tan rã bất cứ lúc<br />

nào. Cặp mắt nó dại đi, miệng trễ xuống dường như bao nhiêu bắp thịt trên mặt nó giờ ruỗi ra hết.<br />

Michael thương hại, ngồi xuống cạnh giường: “Gặp lại anh ở đây mừng quá, Nino. Ông già vẫn nhắc<br />

đến anh hoài!”<br />

Nino mỉm cười, vẫn cái cười dễ thương hồi nào. Nó căn dặn: “Về nói với ông già là tao hết-thuốcchữa.<br />

Nói với ổng là cái nghề ca-kịch coi vậy mà độc hơn nghề nhập-cảng dầu ăn nghe.”<br />

- Nếu anh cần điều gì, anh muốn giải quyết một vụ vì khó khăn mà tụi này có thể giúp được thì cứ<br />

nói cho tôi biết.<br />

- Không có... không có điều gì cần hết...<br />

Nino lắc đầu quầy quậy từ chối. Ngồi chuyện trò một lát với nó, Michael từ biệt ra thẳng phi trường.<br />

Dĩ nhiên Fred đưa tiễn tận nơi nhưng Michael không muốn bắt nó đợi đến lúc máy bay cất cánh mà<br />

biểu nó cứ về trước. Lên phi cơ cùng Hagen và Neri, câu đầu tiên nó quay sang hỏi gã cận-vệ là:<br />

Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ<br />

Nguồn truyện: vnthuquan.net

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!