Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
Rồi sau đó, Hạnh Chi đưa anh đọc bức thơ
em gửi khoe hạnh phúc. Anh bàng hoàng,
giận em vô cùng và cũng quá đau đớn khi
nhận ra rằng anh đã thật sự mất em, mất
em không
lý do. Lúc
ấy tự ái và
những
vướng bận
học hành
đã giữ
chân anh
lại, mặc
dù anh rất
muốn mạo
hiểm đi
tìm em.
Nhiều năm sau nữa, anh vẫn có ý định
này, nhưng Tường Vi cho biết em đã lập
gia đình. Thế là hết. Em không thể tưởng
tượng được niềm đau, nỗi hụt hẫng của
anh.
Thùy cúi đầu che nước mắt:
- Em cũng đâu vui sướng gì khi cố tình
cắt đứt liên lạc với anh.
Khoa lắc vai thùy:
- Anh không hiểu em, anh có lỗi gì khiến
em ghét anh đến thế?
- Em không ghét, không giận anh nhưng
em thương Hạnh Chi.
Thùy buột miệng nói một mạch như đã
không còn kềm giữ được lòng:
- Giá đừng có Hạnh Chi trên đảo, giá
Hạnh Chi đừng gặp quá nhiều bất hạnh,
giá Hạnh Chi và anh đừng đến cùng một
thành phố, em sẽ không để anh xa em.
Thùy thổn thức tiếp:
- Anh biết không, ngày anh rời đảo, em
càng thân với Hạnh Chi. Em thương Hạnh
Chi với những mất mát quá to lớn. Những
lần Hạnh Chi tâm sự, em khám phá ra
được trái tim mỏng manh yếu đuối của
bạn mình. Rồi đến cái ngày định mệnh,
em tình cờ
đọc được
nhật ký
của Chi.
Cả bầu trời
như sụp
đổ, em
muốn quỵ
ngã trước
mối tình
câm lặng
nhưng rất
nồng nàn
của Hạnh Chi dành cho anh. Có oan
nghiệt không hở anh? Người bạn thương
yêu của em dành trọn trái tim cho anh. Em
còn gì để nói, để ước ao, để mơ mộng?
Thùy thở dài:
- Em đã bị xung đột tình cảm trong nhiều
ngày. Em tự trách mình, trách trời đã xui
khiến em đọc những hàng chữ si tình
đáng thương kia. Em không đủ can đảm
hủy diệt niềm vui sống độc nhất của con
người bất hạnh đó. Cuối cùng em phải cố
quên anh. Em đã phải dối lòng mình: em
chưa yêu anh.
Khoa ôm vai Thùy, kinh ngạc, giọng nửa
trách móc nửa xót xa:
- Em cao cả và ngốc nghếch quá Thùy ơi.
Có ai đem tình yêu ra cân nhắc như em.
Em hy sinh hạnh phúc chúng ta. Đáng lẽ
anh phải giận em, hận em, nhưng anh
không thể. Bóng hình em luôn ngự trị
trong tim anh.
Thùy buồn buồn:
______________________________________________________________________
Văn Đàn Lá Phong Bích Ngọc 102