Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
- Lưu hoàng thúc uy nghi đường bệ, tướng
mạo như rồng như phượng, nhân nghĩa tỏa
khắp thiên hạ, thật đáng chúc mừng cho
quốc thái kén được rể hiền.
Thế là lộng giả thành chân, Huyền Đức
nghiễm nhiên trở thành rể Đông Ngô. Tôn
tiểu thư không hay biết gì mưu kế của anh,
nghe lời mẹ kết hôn với Huyền Đức. Tính
khí bà uy nghiêm, lúc nào cũng có các nữ
thị vệ gươm giáo tua tủa khiến Huyền Đức
lắm phen rùng mình, bảo phu nhân cất các
thứ đồ chơi đó đi, không phải thứ để cho
phụ nữ chơi.
Hoảng trông thị nữ đeo gươm đứng,
Cứ tưởng Đông Ngô đặt phục binh!
Phu nhân tủm tỉm cười, nói:
- Đã hơn nửa đời người chinh chiến còn sợ
gươm đao à? - Nói rồi sai vệ sỹ dọn cất hết
gươm giáo trong phòng.
Huyền Đức cùng Tôn phu nhân tâm đầu ý
hợp. Chu Du thấy kế của mình thất bại, lại
hiến kế cho Tôn Quyền hết lòng chiều
chuộng cung phụng đủ mọi thứ xa hoa để
lung lạc nhuệ khí của Huyền Đức, khiến
ông không tha thiết gì đến việc trở về Thục
hội ngộ cùng quân sư Khồng Minh, và hai
người em kết nghĩa Quan - Trương nữa.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, chẳng mấy
chốc đông tàn xuân tới, gần đến ngày tết
nguyên đán, Triệu Vân lại y hẹn mở túi
gấm xem kế của Khổng Minh rồi vào tâu
với Huyền Đức:
- Sáng nay Quân sư có sai người sang báo
là Tào Tháo khởi 50 vạn tinh binh sang
đánh Kinh Châu, trả thù hận Xích Bích.
Nguy đến nơi rồi, chúa công phải về ngay
mới được.
Huyền Đức vào gặp Tôn phu nhân, rơm
rớm nước mắt (khóc là nghề của chàng!)
nói:
- Tôi nghĩ đến phận nương nhờ đất khách,
sống không phụng dưỡng được mẹ cha,
nay tết nhất đến nơi, cũng không thờ cúng
được tổ tiên, lấy làm hổ thẹn.
Tôn phu nhân nói:
- Phu quân đừng giấu nữa, nãy thiếp đã
nghe hết lời của Triệu Tử Long báo tin
Kinh Châu nguy cấp rồi, phu quân muốn
về nên mượn cớ đó thôi. Nay thiếp đã là
vợ của chàng, thì sống cũng là người của
họ Lưu, chết cũng là ma nhà họ Lưu.
Thôi thì phận gái chữ tòng,
Chàng đi thiếp cũng một lòng xin theo.
Nói rồi hiến kế:
- Đến hôm mồng một tết, thiếp với phu
quân xin phép mẹ ra bờ sông tế tổ, rồi cùng
lẻn về Thục, có được không?
Ngày nguyên đán, vào mùa xuân năm
Kiến An thứ 15, hai vợ chồng đến chúc tết
Ngô quốc thái, xin phép ra bờ sông tế tổ
tiên, trong lúc Tôn Quyền cùng văn võ mở
yến tiệc mừng xuân. Trước khi từ biệt,
Tôn phu nhân dâng lên mẹ một lọn tóc
mây, gói trong chiếc khăn lụa. Ngô quốc
thái đón nhận, hai giọt lệ rơi trên má. Ngô
quốc thái có biết ý con gái mình không?
Xin để độc giả suy đoán. Ôi, tấm lòng bao
la của người mẹ!
Tôn Quyền đêm ấy uống rượu say không
hề biết chuyện Huyền Đức đã lẻn đi cùng
em gái mình. Tả hữu không ai dám đánh
thức ông. Hôm sau tỉnh rượu, nghe tin ấy,
Tôn Quyền cả giận ném nghiên mực
xuống đất, vỡ tan, rồi truyền cho hai tướng
đem 500 tinh binh đuổi bắt.
Có người tâu rằng Quận chúa rất uy dũng,
______________________________________________________________________
Văn Đàn Lá Phong Hải Phong 29