Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
Rồi Tân hỏi:
- Phương có thể giúp anh lựa chọn con
đường phải đi không? Chờ đợi câu trả
lời vậy có được không?
- Phương sẽ cầu Thượng Đế cho anh
được bình an vui mạnh, giúp anh sáng
suốt trong sự chon lựa sau nầy.
Đến lúc phải trở lại văn phòng làm việc,
khi đi ngang qua cửa hàng bán hoa, Tân
dừng lại nhìn bó hoa hồng nhung hé nở
với chút suy tư đa cảm. Bỗng dưng
chàng vội vàng tiến lại gần chậu hoa
violette hồng tím đưa mắt nhìn Phương
như ngỏ ý muốn tặng nàng để kỷ niệm
ngày hôm nay. Phương thầm hiểu ý
chàng, nàng tiến lại gần cầm lấy chậu
hoa bé nhỏ xinh xắn, vuốt ve cánh hoa
nhẹ nhàng mơn trớn, nàng dịu dàng nói:
-Hoa voliette đẹp thật, mầu hoa tím kín
đáo và nhớ nhung.
Tân quay lại thầm cám ơn sự trầm lặng
trong ánh mắt nàng. Chàng ngưỡng mộ
và khen nàng bằng một giọng thật nhỏ
chỉ đủ hai người nghe:
- Phương có vẻ vững vàng trưởng thành
hơn ba tháng trước.
Cuộc sống tự lập xa gia đình đào tạo
cho nàng một nếp sống mới! một quan
niệm thực tế dễ dàng chọn lựa một
tương lai thành công và như ý. Tân nhìn
xa vắng, nhưng chàng quay về thực tại
và bảo:
- Dầu ở nơi nào và tình cảnh thế nào?
thì chỉ một thoáng tình cảm chân thành,
thông cảm cao quí, cũng đủ mang lại sự
êm đềm tươi mát như cơn gió thoảng
trong nắng ấm mùa hè…
Hôm sau theo lời mời, Phương cùng
Hoa, Dũng, Quang, ăn tối tại nhà hàng
Mỹ Cảnh. Các bạn trò chuyện rất vui
nhộn, rất cởi mở. Quang hay nhìn lén
quan sát cử chỉ của nàng, hay gợi ý xem
Phương có yêu ai chưa? Các thức ăn rất
ngon miệng, vì từ lâu Phương xa
Saigon, nên rất vừa ý bữa tiệc hôm đó.
Quang có tâm lý hiểu người, vì anh ấy
đã hơn 30 tuổi rồi. Anh nôn nóng có
người nâng khăn sửa túi hòa hợp. Bữa
ăn kéo dài đến khuya, nhưng rồi tiệc
nào cũng phải tàn. Khi ra về, Quang xin
phép đưa Phương về, hỏi địa chỉ bệnh
viện nơi Phương làm việc, có mời nàng
đi ngang nhà riêng của Quang vừa mua
ở gần sở làm. Quang vừa được bổ
nhiệm việc làm với Ty Điện Lực Gia
Định. Phương về nhà hơi khuya, nàng
không muốn mời anh vào chào anh chị.
Quang có vẻ lưu luyến và nắm siết chặt
tay, hôn má nàng. Phương không có
phản ứng kịp, nhưng cũng hơi cảm xúc.
Quang quá lịch lãm, vui vẻ và tự nhiên.
Chàng dò ý:
- Nếu Phương không muốn về lại
Pleiku, thì Phương không cần bằng
dược sỹ liền. Phương lấy cớ bệnh
không đi xa được, sẽ can thiệp với Bộ
Y Tế sau. Không có vấn đề gì quá khó
giải quyết, trừ khi không có sự đồng ý
của Phương thôi.
Phương về nhà trằn trọc suy nghĩ mãi,
không biết sẽ ra sao ngày sau? Tiến hay
lùi, mà có can đảm bỏ nhiệm sở việc
______________________________________________________________________
Văn Đàn Lá Phong Thy Phượng 89