Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
mới được biết Tân sau khi về Việt Nam,
làm giáo sư anh văn dạy lớp tối ở Hội
Việt Mỹ. Phương cũng đang đi học bổ
túc anh văn lúc bãi trường rảnh rỗi.
Tình cờ trùng hợp nhà Tân lại ở bên kia
cầu vòng qua Khánh Hội, nhà Phương
ở bên nầy cầu không xa lắm. Qua
những đề tài nói chuyện, hai người có
những quan niệm tư tưởng giống nhau.
Thỉnh thoảng trước buổi học tối,
Phương hay hỏi Tân cách phát âm đúng
chuẩn cho những danh từ, những câu
đối thoại thông thường khi giao tế trong
nghề nghiệp như thế nào?
Tân mời Phương uống café, ăn bánh
ngọt ở kiosque của trường. Chàng dạy
cách phát âm, bắt nàng lập lại cho đúng
giọng Mỹ, những lúc còn sớm chưa vào
lớp. Có những hôm Phương không có
xe velosolex đi về, vì thỉnh thoảng bị
anh họ mượn xe chở bạn gái đi chơi.
Tân xin phép được đưa Phương về tận
nhà ở cùng đường trên xe Vespa của
chàng.
Một tình cảm nhẹ nhàng kín đáo lâng
lâng xâm chiếm tâm hồn nàng, nhưng
Phương đôi khi nhận thấy một nét buồn
thoáng qua che dấu nơi Tân. Tân
thường nhắc đến mẹ và không bao giờ
nói đến ba, Tân ờ chung với mẹ trong
một căn hộ khang trang chưng bày khá
sang trọng theo lối Âu Mỹ. Hoàn cảnh
gia đình đơn chiếc, nên Tân phải đi làm
nhiều giờ để nuôi và săn sóc sức khỏe
cho mẹ, Phương cảm thấy thương cảm
và mến Tân nhiều hơn trong giới hạn
tình bạn. Chính Phương cũng không
biết rõ tâm tình mình biến chuyển ra
sao, chớm nở, lờ mờ.
Phương nhớ đến những món quà nho
nhỏ gởi về khi Tân đi công tác ở hải
ngoại. Chiếc thuyền rồng bằng ngà voi
từ Thái Lan xinh xắn gởi về, Phương rất
thích khi nhận được, giữ mãi những kỷ
vật trân qúi này. Đôi lúc ngại ngùng,
nàng suy nghĩ mình sẽ trả lại ân tình của
Tân ra sao? Tân rất mến Phương nhưng
chưa bao giờ đề cập đến hôn nhân. Đó
là bí ẩn mà Phương chưa biết và chưa
muốn tìm hiểu. Vì tự ái và tôn trọng sự
lựa chọn của Tân và của riêng nàng.
Tân thường hay suy tư và nghĩ ngợi xa
xôi.
Phương nhớ lại ngày đầu tiên ra ga xe
bus để đi lên phi trường Tân Sơn Nhất,
đến nơi bổ nhiệm làm việc cho Bệnh
viện trung tâm Y Tế toàn Khoa Pleiku.
Tân có đến tiễn đưa nàng cùng đi với
chị. Chàng cẩn thận viết bảng tên chi
tiết dán vào valise, dặn dò từ lúc đi đến
lúc nhận hàng khi tới. Tân săn sóc
Phương như tình người anh cả đối với
cô em gái nhỏ. Phương lên xe không
quên cám ơn, nhìn Tân mỉm cười với
đôi mắt u sầu và lo lắng. Đây là lần đầu
tiên nàng phải xa gia đình.
Tân nhìn nàng như muốn thổ lộ điều gì
nhưng rồi lại im lặng trầm ngâm khó
hiểu.
- Are you fine today? the sunshines in
your smile.
Câu nói pha trò bằng Anh ngữ làm
Phương bật cười quay về hiện tại. Một
nụ cười dịu hiền duyên dáng mà Mẹ
nàng ban cho. Tân nhìn nàng trìu mến
như muốn ôm giữ nụ cười ấy mãi trong
______________________________________________________________________
Văn Đàn Lá Phong Thy Phượng 87