Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
N
hận được điện thư của bà chị dâu báo
tin sức khỏe của mẹ không được tốt
lắm, Mỵ Khanh bàn với chồng năm nay
nàng về ăn Tết với mẹ một tháng. Nam,
chồng Mỵ Khanh thì nhất định không về
VN, khi mà đất nước vẫn còn dưới ách
thống trị của Bắc quân!
Với số tuổi tám mươi chín, bà Tân đã như
ngọn đèn sắp hết dầu. Tuy chỉ hơi bị lẫn,
nhưng bà vẫn ăn ngủ bình thường, nói
cười sang sảng. Thỉnh thoảng lên cơn
suyễn, nhờ có thuốc của người anh rể Mỵ
Khanh từ Canada gửi về nên không có gì
đáng ngại. Hai năm nay cặp chân yếu hẳn
nên bà ngồi một chỗ. Mỵ Khanh đã gọi về
bao nhiêu lần, nói mẹ phải đi lại thường
xuyên thì các bắp thịt mới không bị teo.
Bà nhất định không nghe vì bị té nhiều lần
khiến bà sợ hãi.
Trước khi đi một tuần nàng ăn ngủ không
yên. Viết giấy dán trên tủ lạnh dặn dò con
gái một tuần hai lần tưới cây cối và trông
chừng ba mươi giò lan cho mẹ. Con gái la
trời vì mẹ cứ dặn đi dặn lại thứ nào một
tuần hai lần, thứ nào một tuần một lần, thứ
nào phải xịt nước lên lá. Còn một số cây
kiểng để trong garage, v.v….và v.v…
khiến con bé cứ lộn tùng phèo. Sau cùng
Mỵ Khanh đành thở dài, tự an ủi đến đâu
hay đến đó. Cây nào may mắn thì sống.
Không đủ may thì nghẻo! Nam thì mỗi
chiều chịu khó ghé nhà con gái ăn cơm.
Nếu không anh ta dám nhịn ăn, vì tài nấu
bếp chỉ hạn chế ở món trứng chiên ốp la
(đôi khi khét!) Thấy vợ lo lắng Nam chép
miệng:
- Em cứ lo con bò trắng răng. Cưng quên
là hồi xưa anh đi hành quân liên miên, khi
trong rừng, lúc trên núi. Lính tráng đánh
giặc ăn toàn lương khô khó nuốt, vậy mà
anh vẫn sống hùng, sống mạnh. Em đi có
một tháng mà cứ lo anh chết đói. Yên chí
về thăm mẹ cho vui vẻ. Bảo đảm lúc em
trở qua, anh vẫn còn sống nhăn. (Nam đổi
______________________________________________________________________
Văn Đàn Lá Phong Tiểu Thu 64