You also want an ePaper? Increase the reach of your titles
YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.
Reng… reng…
Tiếng chuông điện thoại quen thuộc vang
lên trong căn phòng nhỏ, bà Hậu từ từ đẩy
chiếc xe lăn ra sát cửa sổ, nhìn ra ngoài
trời âm u báo hiệu cơn mưa sắp đến. Bên
kia đường, Thịnh, con trai bà ra khỏi xe,
ngước nhìn lên vẫy tay chào Mẹ như mọi
ngày.
Từ hơn một tháng nay, trong khu nhà
dưỡng lão, không còn ai được tự do vào
thăm viếng như trước nữa. Thịnh vẫn hàng
ngày lái xe đến, đứng dưới đường, có lúc
dẫn theo 2 đứa con nhỏ đến chào bà nội.
Nhiều hôm trời lạnh, thương cháu, bà phải
nén lòng đẩy chiếc xe lăn, quay trở vào
phòng để con yên tâm ra về, dù lòng bà chỉ
muốn kéo dài giây phút được nhìn hai bàn
tay bé tí xíu giơ lên vẫy vẫy. Nước mắt bà
ứa ra.
Từ sau ngày bà bị stroke, không còn tự lo
cho mình được, nghĩ đến con trai, vừa phải
đi làm lo cho cả gia đình, vừa phải tự chăm
sóc cho 2 đứa con còn nhỏ, bà đã đề nghị
với con cho bà vào nhà dưỡng lão, có bác
sỹ, y tá săn sóc. Thịnh cũng không còn lựa
chọn nào khác trong hoàn cảnh đơn thân
nuôi con. Bà yên lòng với cuộc sống mới
trong viện dưỡng lão. Những ngày gần
đây, bà Hậu đã chứng kiến không ít cảnh
các ông bà bạn cao niên trong cư xá được
xe cứu thương đến đưa đi, không ai tiễn
chân, lòng bà đau xót, nhưng không bao
giờ bà ngờ được có ngày đến phiên bà
cũng lại nằm trên xe cứu thương, đơn độc
để vào bệnh viện. Tiếng còi xe hụ lên như
tiếng tử thần đến gọi, làm bà hoang mang,
hoảng loạn.
Một tuần lễ đầu, Thịnh còn được phép vào
bệnh viện thăm mẹ, mỗi lần chỉ được 15
phút, nhưng rồi sau đó, lệnh cấm càng
ngày càng nghiêm ngặt, bà chỉ được phép
mỗi ngày được hai cô y tá dìu đến bên cửa
sổ, nhìn xuống bên kia đường, nói chuyện
______________________________________________________________________
Văn Đàn Lá Phong Hải Phong 78