Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
Nhị non hương sớm bốn bề
Tha hồ con bướm đi về thong dong.
(Vương Thực Phủ - Mái Tây, Tây
sương Ký, trang 291)
Bảo rằng tục thì hơi nặng lời. Bảo rằng
không tục thì sự thật rõ ràng trước mắt, ai
đọc cũng hiểu. Thế phải dùng ngôn ngữ
nào đây? Có lẽ là những giây phút rung
cảm trước vẻ đẹp thẩm mỹ của phái nữ mà
tưởng tượng ra những hình tượng đẹp đẽ,
đầy tính chất nghệ thuật bằng những vần
thơ bát ngát, mênh mông, ngôn từ như
mây như khói, ẩn dụ mờ ảo như lạc vào
chốn Thiên Thai. Không thể kết án là khêu
gợi mà cũng không thể nói không gây chút
xao xuyến nào trong lòng độc giả. Kim
Thánh Thán viết: "Thơ Quốc Phong mê
gái mà không dâm. Trời ơi! Mê gái với
dâm thì có khác nhau là mấy? Theo ý tôi
(Kim Thánh Thán) thì mê gái mà không
dâm, ấy là kẻ chắc chưa từng mê gái bao
giờ! " Kiêt Tấn đọc câu nầy chắc là mừng
lắm! Mấy trăm năm trước đã có người nói
hộ giùm tư tưởng của mình. Và có lẽ mấy
ngàn năm sau có lẽ cũng thế.
Người viết dẫn ra nhiều thí dụ của dòng
văn học truyền thống được nối dài qua
dòng văn học hải ngoại, để chứng minh
rằng trước Kiệt Tấn, đã có nhiều thi ca, hội
hoạ cũng đã nói nhiều về vẻ đẹp của người
phụ nữ trong trạng thái nguyên thuỷ,
nhưng với Kiệt Tấn thì khác, trần tục và
táo bạo hơn.
Hiện tượng Kiệt Tấn
Hiện tượng thì có nhiều trong các lãnh
vực: thiên nhiên, sinh hoạt con người, sinh
hoạt văn chương, hội hoạ. Tuy nhiên,
trong lãnh vực văn học, phải có cái gì khác
biệt, nổi bật mà người khác không có hoặc
có mà chỉ phớt qua, hay che giấu, tránh né
vì ngại đụng chạm, vì sợ dư luận, vì e bị
đánh giá lá vô đạo đức. Kiệt Tấn có cái
ngưới khác không có. Kiệt Tấn không ngại
những điều người khác ngại, cộng thêm
cái thật và tài năng, Kiệt Tấn được các nhà
văn học xếp vào một hiện tượng trong
dòng văn học hải ngoại.
Nhà văn khác có thể khai thác vùng đất
cấm bằng con mắt kỹ thuật, kiểu cách.
Nhưng Kiệt Tấn thì lừng lững bước vào
bằng sự đam mê cuồng nhiệt, quằn quại
điên cuồng, nồng nàn tha thiết nhưng
không thiếu nét nghệ thuật, văn chương.
Do đó, tác phẩm của ông lôi cuốn người
đọc.
Về tình yêu, Kiệt Tấn quan niệm: "Riêng
tôi, tôi không quan niệm tình yêu mà
không có tình dục. Nếu ép tôi bỏ một chữ,
có lẽ tôi giữ lại tình dục". (Đêm cỏ tuyết,
trang 61) và Kiệt Tấn khi yêu thì "Yêu điên
cái đầu, yêu mù con mắt. Yêu đứng tim.
Yêu tắt thở. Yêu hết thuốc chữa. Với
Louise trở lại thì sau khi dứt bản đàn và
mấy câu ca lõm bõm, chính nàng thổi tắt
ngọn đèn cầy và trong bóng tối nàng ôm
tôi siết thiệt chặt, hôn lên môi một nụ hôn
rất dài có hương vị hoa hồng. Nàng xô ngã
tôi lên giường và tiếp tục đóng vai chủ
động. Tôi nhận đón nhận mình mẩy nàng
nhồi sóng trên thân thể mình, từng đợt xô
tới, từng đợt xô lui, chập chùng…chập
chùng từng đợt. Nàng nói lảm nhảm
những gì tôi nghe không rõ, chỉ nghe
loáng thoáng tiếng khóc… Je t’aime… I
love you Bambino! " (Nụ cười tre trúc,
trang 214).
Về đàn bà, Kiệt Tấn phát biểu: "Tôi ghiền
đàn bà như ghiền ma túy. Không có đàn
bà, tôi cảm thấy sự sống trống rỗng, mênh
mông, hoang vu dễ sợ. Tôi có thể ngã ra
chết được" (Thương nàng bấy nhiêu, trang
______________________________________________________________________
Văn Đàn Lá Phong Lê Quốc 57