Firmament - Le Cercle Littéraire - Thế Hữu VÄn Äà n - The Literary ...
Firmament - Le Cercle Littéraire - Thế Hữu VÄn Äà n - The Literary ...
Firmament - Le Cercle Littéraire - Thế Hữu VÄn Äà n - The Literary ...
You also want an ePaper? Increase the reach of your titles
YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.
<strong>The</strong> <strong>Firmament</strong> Volume 3, No. 1, April 2010 44<br />
MÎt Mùng<br />
Minh Thu<br />
Có vẻ như nơi đó là một cánh rừng hoang ở một vùng cao nào đó tại trung phần…nơi một cô gái<br />
đang hốt hoảng chạy cuống cuồng. Sự hãi hùng cùng cực hằn in trên nét mặt cô gái khi cô thoáng hiện<br />
qua màn sương khói xám đang cuốn tỏa quanh cô. Cô sợ hãi nhìn quanh để tìm một lối thoát; thân hình<br />
mảnh mai của cô run cầm cập vì những cái rùng mình lẩy bẩy do buồng phổi thiếu dưỡng khí tạo ra.<br />
Nhưng ngôi rừng đang bao vây cô thì lại rất ghét phóng thích cô gái xinh đẹp đang lạc lõng trong lòng<br />
rừng.<br />
Có vẻ như có ai đó đang đuổi theo cô qua khu rừng hoang này. Và ai đó đuổi theo cô để làm gì<br />
vậy kìa?<br />
Bà Mai nắm chặt hai thành tay vịn của chiếc ghế bành êm ái như bị thôi miên bởi sự bí mật<br />
đang được giải tỏ trên màn ảnh truyền hình. Sự kích thích của bà tăng lên cùng với tính háu ăn những<br />
hạt mứt sen trong chiếc hộp ở trên chiếc bàn kê bên cạnh bà. Những ngón tay mập ú của bà bới tìm<br />
trong chỗ mềm dịu của lòng hộp để chọn lấy một hạt mứt, rồi bà bỏ hạt mứt vào chiếc miệng rộng, môi<br />
đỏ loẹt của bà trong khi mắt bà không rời khỏi màn ảnh truyền hình.<br />
Tối thứ Năm là tối bà Mai ưa xem truyền hình nhất. Thông thường phim chiếu vào tối đó là phim trinh<br />
thám thích thú, và nếu có thể được thì bà ta không để cho chuyện gì xen vào tối đó.<br />
Ông Mỹ, chồng bà, cũng thích xem phim trinh thám, nhưng ông ta còn phải làm việc muộn. Ý<br />
nghĩ là chồng cũng thích mà lại không được xem phim khiến bà Mai thoáng buồn làm cặp môi bà trệ<br />
xuống với vẻ bực bội. Chồng bà biết là vợ ông muốn có ông cùng ngồi xem phim, và bà Mai nhất định<br />
sẽ nêu chuyện này với chồng khi ông về.<br />
Phải chi ông Mỹ dám nói với xếp của ông rằng ông không tiện ở lại làm việc trễ vào tối thứ Năm thì<br />
hay biết mấy; khốn nỗi ông Mỹ lại nhát như thỏ đế mỗi khi phải ngỏ lời với xếp. Chính vào những lúc<br />
như thế này Mai mới phải thừa nhận là mẹ mình đã có lý về Mỹ, chồng bà.<br />
o o o<br />
Chuyện phim đang tới hồi gây cấn khi kẻ theo dõi tới gần cô gái hơn bao giờ hết. Sự lo sợ của cô gái<br />
truyền ra khá mạnh từ màn ảnh truyền hình như một sức mạnh ma quái thật sự đang xâm chiếm căn<br />
phòng, và sự sợ hãi nay lan tới bà Mai, khi bất chợt bà ta nhận thức rất rõ rằng bà ta đang chỉ có một<br />
mình trong căn nhà.<br />
Một luồng ớn lạnh len vào những mạch máu Mai và bà ngưng nhai mứt rồi đảo mắt nhìn quanh.<br />
Mọi thứ vẫn như thường mà.<br />
Bà Mai nhìn lên bóng mình trong chiếc gương treo trên tường được đóng khung gỗ cẩn rất tinh<br />
vi mà mẹ bà đã tặng bà làm quà cưới. Rồi tới bộ kẹp gắp lửa lò sưởi kiểu cổ nặng nề được cha bà rất<br />
quý. Đôi mắt bà nhìn lướt qua mọi đồ vật quen thuộc trong căn phòng. Chẳng có gì thay đồi, vậy mà sự<br />
ấm cúng lúc trước đã bỗng nhiên biến mất khiến bà cảm thấy thật là bất ổn.<br />
Bà Mai đặc biệt yêu thích căn phòng này với những kỷ niệm của nó trong quá khứ. Những bức<br />
tranh lụa mầu xanh lơ mà bà cùng mẹ đã chọn mua, chiếc giá để ống điếu bằng gỗ trầm được chạm trổ<br />
của cha bà, một kỷ vật nhắc nhở những ngày ông ở trong quân ngũ.<br />
Bà Mai nhìn vào đồng hồ đeo tay : mười giờ rồi! Và bà biết chắc chồng bà không cố ý về muộn<br />
như thế. Cũng may là mẹ bà không có đây để thấy là anh con rể vô duyên kia lại dám để con gái cưng<br />
của bà ở nhà thui thủi một mình như vậy. Bà Mai thầm nghĩ.