28.11.2017 Views

TOAN-KIỀM, DỊCH VÀ ĐIỆN GIẢI - [NHÓM BIÊN DỊCH] DIỄN ĐÀN Y KHOA

LINK BOX: https://app.box.com/s/35q9jv5eo4ikm6vmjmr4l0mkcu9ytzbe LINK DOCS.GOOGLE: https://drive.google.com/file/d/1s9KnTNPy9MIzM8BnhF7pgv_gINawKnzb/view?usp=sharing

LINK BOX:
https://app.box.com/s/35q9jv5eo4ikm6vmjmr4l0mkcu9ytzbe
LINK DOCS.GOOGLE:
https://drive.google.com/file/d/1s9KnTNPy9MIzM8BnhF7pgv_gINawKnzb/view?usp=sharing

SHOW MORE
SHOW LESS

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

Minmin, vagabondTM, lutembacher, hand_in_hand<br />

thường. PCO2 như thế nào sau khi được bù trừ với nhiễm toan chuyển hoá? Câu trả<br />

lời theo công thức là:<br />

PCO2= 1,5x [HCO3-] + 8<br />

Nếu PCO2 đo được khác biệt so với giá trị tính theo công thức này thì có nghĩa có<br />

một rối loạn hô hấp kèm theo. Nếu PCO2 đo được lớn hơn thì có một nhiễm toan hô<br />

hấp kèm theo. Nếu PCO2 đo được nhỏ hơn thì có một nhiễm kiềm hô hấp kèm theo.<br />

Công thức này là gần đúng, và chúng ta cho phép PCO2 đo được dao động 2 mmHg<br />

so với giá trị dự tính.<br />

Nhiễm kiềm chuyển hoá<br />

Một nhiễm kiềm chuyển hoá là một quá trình gây tăng [HCO3-] nguyên phát. Sự bù<br />

trừ của hô hấp cho nhiễm kiềm chuyển hoá là giảm thông khí nên sẽ gây tăng PCO2<br />

thứ phát, từ đó làm cho pH tiến về giới hạn bình thường. Phổi cũng chỉ làm cho nồng<br />

độ H+ tiến về giới hạn bình thường. PCO2 sẽ tăng bao nhiêu đối với sự bù cho nhiễm<br />

kiềm chuyển hoá? Câu trả lời là<br />

PCO2= 40+ 0,7x ([HCO3-] đo được - [HCO3-] bình thường )<br />

Ở đây [HCO3-] đo được là giá trị đo được trên bệnh nhân, còn [HCO3-] bình thường là nồng<br />

độ ở người bình thường, khoảng 24-26 mEq/L. Nếu có một sự chênh lệch đáng ghi<br />

nhận ở giá trị đo được và giá trị dự kiến bằng công thức thì có một rối loạn hô hấp<br />

kèm theo. Nếu giá trị đo được cao hơn giá trị dự kiến thì có một nhiễm toan hô hấp<br />

kèm theo. Nếu giá trị đo được thấp hơn giá trị dự kiến thì có một nhiễm kiềm hô hấp<br />

kèm theo. Công thức này là gần đúng nên có một sự khac biệt lớn giữa sự đáp ứng<br />

của hô hấp ở bệnh nhân này với bệnh nhân khác. Do đó , với nhiễm kiềm chuyển<br />

hoá, chúng ta nên cho phép PCO2 dao động 5 mmHg quanh giá trị dự kiến.<br />

Giá trị PCO2 tối đa mà quá trình bù trừ cho nhiễm kiềm chuyển hoá có thể tăng lên<br />

đến 55 mmHg. Một PCO2 tăng cao hơn 55 mmHg thường ngụ ý là có một nhiễm toan<br />

hô hấp kèm theo, trong trường hợp này không cần quan tâm đến [HCO3-].<br />

Các rối loạn hô hấp<br />

Nhiễm toan hô hấp là một quá trình làm tăng PCO2 nguyên phát. Nhiễm kiềm hô hấp<br />

là một quá trình làm giảm PCO2 thứ phát. Rối loạn hô hấp được chia thành cấp tính<br />

và mạn tính.<br />

Cấp tính có nghĩa là vài phút đến vài giờ hoặc nhiều hơn; mạn tính có nghĩa là nhiều<br />

hơn 24- 48 giờ. Lí do cho sự phân chia này là do sự bù trừ đầy đủ của thận cho những<br />

rối loạn hô hấp tối thiểu là 24-48 giờ. Đó là, khi một nhiễm toan chuyển hoá phát<br />

triển, thì sự bù trừ hô hấp gồm tăng thông khí xảy ra nhanh chóng và PCO2 giảm.<br />

Trong một rối loạn hô hấp thì thận mất tối thiểu 24-48 giờ để điều chỉnh đầy đủ<br />

www.diendanykhoa.com Page 113

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!