NGHIÊN CỨU LÝ THUYẾT LIÊN KẾT HYDRO X–H∙∙∙O/N (X = C, N) BẰNG PHƯƠNG PHÁP HÓA HỌC LƯỢNG TỬ
https://drive.google.com/file/d/1JEB8TAlT8w0QlQh1855S4PkaNbgdN-Ap/view?usp=sharing
https://drive.google.com/file/d/1JEB8TAlT8w0QlQh1855S4PkaNbgdN-Ap/view?usp=sharing
Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
30<br />
cho rất nhiều các mô hình phân tích hợp phần năng lượng khác (EDA); phân tích<br />
biến phân giảm không gian (RVS); và phân tích tách năng lượng obitan phân tử khu<br />
trú (LMO-EDA) bởi Su, Li. Wu và các cộng sự. Cách tiếp cận thứ hai dựa trên lý<br />
thuyết nhiễu loạn, thuyết nhiễu loạn phù hợp đối xứng (SAPT) là một trong những<br />
giả thuyết phổ biến nhất trong cách tiếp cận này. Sau đây chúng tôi xin đề cập vài<br />
nét tổng quan về SAPT:<br />
Đối với dime AB, H A và H B biểu diễn cho toán tử Hamilton của electron<br />
trong monome A và B. Hamilton không nhiễu loạn (H 0 ) của dime có thể được biểu<br />
diễn bằng tổng của H A và H B .<br />
H 0 = H A + H B (1.80)<br />
Từ lý thuyết nhiễu loạn, Hamilton của dime (H) có thể được viết theo toán tử<br />
Hamilton không nhiễu loạn (H 0 ) và toán tử tương tác giữa các phân tử V:<br />
H = H 0 + V (1.81)<br />
Theo Møller-Plesset toán tử Hamilton của monome:<br />
H A = F A +W A và H B = F B + W B (1.82)<br />
Với F và W là toán tử Fock và toán tử tương quan tương tác giữa hai<br />
monome.<br />
Do đó, trong SAPT, tổng Hamilton của dime được biểu diễn như là tổng của<br />
ba toán tử được đưa ra dưới đây: H = F + W + V (1.83)<br />
F = F A + F B , và W = W A + W B . Ở đây, F là toán tử không nhiễu loạn, và V,<br />
W là toán tử nhiễu loạn, do đó làm cho SAPT là một lí thuyết nhiễu loạn kép.<br />
Phương trình Schrödinger cho dime AB:<br />
(F + δV + λW)Φ AB (δ,λ) = E AB (δ,λ)Φ AB (δ,λ) (1.84)<br />
δ và λ theo thứ tự là bậc nhiễu loạn của V và W tương ứng.<br />
nj nj<br />
E INT có thể được mô tả như sau: EINT Epol Eexch<br />
(1.85)<br />
<br />
<br />
n1 j0<br />
trong đó n và j là bậc nhiễu loạn tương ứng của V và W. Tùy thuộc vào bậc<br />
nhiễu loạn của V và W, người ta có thể xác định một số lượng lớn các thành phần<br />
năng lượng.