LẦN GIỮ NƯỚC THỨ BAMùa Hè 1972, tháng Ba, từ ngày Bắc quân khởi cuộc đại tấn công miền <strong>Nam</strong>.Thêm một lần Quảng Trị, Thừa Thiên, hai vùng đất trước tiên hứng chịu tai ương tànkhốc của bom đạn. Và người dân lại thêm một lần lập lại tình cảnh thương tâm, taybế con, lưng cõng cha mẹ già xuôi theo Đường Số I dưới che chở độc nhất hay mốihy vọng cuối cùng Người Lính. Lính Cộng Hòa ơi, cứu bà con...lính cộng hòa ơi...!!Trên đoạn đường máu La Vang, Hải Lăng, Mỹ Chánh dọc Đường Số I giữa QuảngTrị và Huế không phải đôi ba người trong cùng tình thế riêng biệt nào đó, nhưng toànkhối dân bi thương nguy biến cùng gọi lên như thế một lần. Họ gọi với hơi thở cuối,mồm há hốc, mắt trợn đứng, khi máu chảy, nằm xuống giãy dụa, tay lần chuỗi hạt,mắt nhắm nghiền, trên đầu, chung quanh đại pháo Bắc quân nổ liên hồi, nổ tànác...Đạn nổ không bỏ sót một phần đất, không quên một thân người. Lính Cộng Hòaơi! Người dân rất nhiều lần kêu lên như thế. Nhưng hôm nay, tháng 5.1972 ngườiQuảng Trị, Thừa Thiên-Huế nhất định trở về, sống lại cùng làng xưa, chốn cũ bởi:Ông Trưởng đã ra Huế! Ông Trưởng đã tới ngoài Huế rồi bà con ơi! Người dân hămhở, tin tưởng thúc dục nói cùng nhau và những chuyến hàng Đà Nẵng-Huế bắt đầutrở lại với hành khách chen chúc đầy ngập. Trên đoạn đường lây lất, ươn ướt thịt dangười phía <strong>Nam</strong> La Vang, lối ‘’về ngoài mền...’’ thấp thoáng từng toán người gồnggánh chạy theo đoàn quân...Mền (mình) về Quảng Trị thôi bà con ơi, ông Trưởng đãvô ở trung (trong) Mang Cá giư (như) kỳ Tết Mậu Thân với mền rồi bà con nè...Chiếc xe jeep mang cờ hiệu Tư Lệnh màu đỏ với ba ngôi sao trắng chạychậm dọc Đường Trần Hưng Đạo hướng Cầu Gia Hội. Vị Tướng Quân khẽ liếc vềhai bên, che dấu cảm xúc trong ánh mắt u uất, cố giữ vẻ bình thảm, ông đưa tay lênvành nón sắt tỏ ý nhấc khẽ để đáp lễ những người dân kính cẩn chào ông với cáchnhìn hàm ân, trân quý. Chợ Đông Ba ngầu đục váng vất những đường khói nhỏ bốcmùi khét và loang lỗ vết nám đen trên lớp tường sơn vôi vàng nhạt, dấu vết của lầnhỗn loạn hai ngày trước, 30 tháng 4.1972 khi mặt trận Quảng Trị tan vỡ và đám línhphẫn nộ tràn vào Thành Phố với những người dân đang nháo nhác rùng rùng di tản.Quảng Trị mất. Mất chưng hửng tức tối. Biệt Động Quân nương nhau dọc Quốc Lộvề <strong>Nam</strong>, Thủy Quân Lục Chiến co lại, Tiểu Đoàn này đỡ Tiểu Đoàn kia rút gần xuốngMỹ Chánh về phần Sư Đoàn 3 Bộ binh, không phải lỗi ở lính, cấp chỉ huy khônggian, cũng có thể không do Tướng Giai, Tư Lệnh Sư Đoàn (chưa có thể kiểm chứngrõ), đã rã ngũ một cách mau chóng, phi lý, dẫu ba Trung Đoàn bị thiệt hại từ ngàycuối tháng 3 đầu tháng 4, nhưng vẫn còn đủ quân số, vũ khí, phương tiện liên lạc,yểm trợ, bỗng nhiên như viên đá nhỏ tan trong ly nước bốc khói, một đại đơn vị diệnđịa mất hẳn khả năng chiến đấu trong bất ngờ kinh ngạc, xua đẩy dân và lính TiểuKhu Quảng Trị hỗn loạn đua nhau tháo chạy về Huế như cơn nước lũ từ nguồn caobăng qua bờ đê cát nhỏ. Và tiếp theo, dưới cơn ép kinh hoàng của Quảng Trị, Huếnổ bùng tan nát như ánh lửa điên loạn bốc cháy Chợ Đông Ba chen tiếng súng củađám quân không người chỉ huy gồm những thành phần lao công đào binh nhân cơhội chạy trốn, đám phạm nhân từ các trại dân sự, quân đội thoát ra và tất nhiênkhông thiếu những tổ đặc công, cơ sở nằm vùng cộng sản lợi dụng tình thế đồngkhởi động phá hoại. Huế mau chóng lâm cơn hấp hối cũng bởi ảnh hưởng, tác độngkinh khiếp của Mậu Thân mà dấu vết vẫn còn rất mới. Từ đêm <strong>Giao</strong> Thừa 1968 nốitiếp, mở rộng thấm sâu ấn tượng bi thảm của lần thất thủ Kinh Đô 1885, mà nay vẫnhằng lưu trong tâm hồn người Huế, với cảnh sát u uẩn của hệ thống chùa, miếu, amluôn mờ mịt những dấu hương cháy đỏ vào đêm đến hoặc những ngày rằm, mồngmột Âm Lịch, rải rác cạnh những con đường nhỏ hẹp, âm âm bóng cây che kín. Giặcvào và hiện thực cảnh tượng nhà tan, cửa nát, người chết hằng hằng lớp lớp. Gần100 MÙA HÈ ĐỎ LỬA
một thế kỷ qua kể từ năm tháng bi thảm kia, mối đau không hề giảm bớt, mà lại càngtăng thêm sắc độ khốn cùng, thương tâm. Chỉ một điều khác biệt: Thực Dân Phápnăm 1885 khi tiến đánh Kinh Đô Huế, không có được ‘’ý niệm chính trị tiến bộ của kẻngụy danh cách mạng giải phóng’’ sau nầy, họ chưa biết cách thực hiện, không hềcó cơ tâm tàn nhẫn thực hiện kỹ thuật giết người rẻ tiền và im lặng của quần lũ gọi là‘’bộ đội nhân dân’’ chôn sống những đồng bào, đồng loại mình, Huế hoảng hốt kinhhoàng do đã có kinh nghiệm về thành tích tàn bạo của những toán bộ đội cộng sảnvà đám người cuồng khấu địa phương mang huy hiệu lá cờ đỏ (hoặc chiếc băng vảiđỏ) sục sạo khắp cùng những căn nhà, ngõ ngách, đường hẻm để tìm địch giếtNgụy. Thế nên người người hớt hãi xuôi <strong>Nam</strong> hướng Đà Nẵng, rần rật chen chúc lêntất cả mọi phương tiện di chuyển. lại một lần bỏ quê hương chạy giặc. Đấy là cảnhtượng của những ngày cuối tháng 4 năm 1972. Nhưng, nay tình thế đã hoàn toànkhác hẳn. Bởi, Quân Lệnh Thứ Nhất của Trung Tướng Tư Lệnh Quân Đoàn I, Vùng1 Chiến Thuật loan báo khẳng định:Tất cả Quân Nhân các cấp Quân Lực Việt <strong>Nam</strong> Cộng Hòa trong lãnh thổ Khu11 Vùng 1 Chiến Thuật (kể cả thành phần tăng phái, thuộc dụng hành quân), quânphạm, lao công đào binh phải trở về trình diện đơn vị, hoặc tại địa điểm quân sự gầnnhất trong vòng 24 giờ kể từ ‘’Không Giờ’’ ngày 2 tháng 5.1972.Các trường hợp vắng mặt bất hợp pháp tại đơn vị coi như đào ngũ trong thờichiến, khi đối diện địch quân, sẽ bị truy tố ra trước tòa án quân sự mặt trận vớitrường hợp khẩn cấp.Tất cả hành vi cướp giật phá hoại, khủng bố sẽ bị trừng phạt, xử bắn tại chỗdo các đơn vị Quân Cảnh Quân Lực Việt <strong>Nam</strong> Cộng Hòa toàn quyền áp dụng, thihành.Huế hồi sinh từ những những giòng Quân Lệnh mạnh mẽ và sự hiện diện uynghiêm của vị Tướng Quân Tư Lệnh. Và người Huế, Quảng Trị trở về.PHẢN CÔNGĐể mở đầu cho ngày 28 tháng 6, khai diễn chiến dịch giải tỏa toàn thể QuảngTrị, Trung Tướng Ngô Quang Trưởng đã chuẩn bị, thực hiện những điều kỳ lạ kể từngày nhậm chức Tư Lệnh ngày 1 tháng 5, chỉ hơn một tháng trước. Những điều kỳlạ nầy không do phía người Việt chủ quan tự định đặt, nhưng hiện thực trong báocáo của Tướng Fred Kroesen, Cố Vấn Trưởng Quân Đoàn I với Đại Tướng Abrams:‘’Ông ta đã làm cho Ban Tham Mưu hoạt động chưa từng có ở Quân Đoàn I. TướngTrưởng đã đẩy bộ máy kia chạy với một cách thế khẩn cấp không bao giờ thấy từtrước đến nay (13). Và Tướng Abrams đã không lầm đối tượng khi trao trực tiếp đếnnhững người bạn vũ khí tối hảo mà ông vừa nhận được: Hai mươi dàn phóng hỏatiễn chống tăng TOW được gởi ngay đến mặt trận Vùng 1 cho Sư Đoàn 1 Bộ Binh,Sư Đoàn Thủy Quân Lục Chiến và Sư Đoàn Dù với lời bảo chứng của riêng TướngNgô Quang Trưởng (14). Những vũ khí mới mẻ, công hiệu, chiến thuật linh độngsáng tạo phối hợp nhau nên thành một thế trận liên hoàn dưới tấm thảm lửa yểm trợcủa phi cơ chiến lược B-52 từ Guam, giàn hải pháo, phi cơ của Hải Quân Mỹ từ HạmĐội 7, phi cơ Mỹ, Việt từ Đà Nẵng, Chu Lai đã kết nên sức tổng lực của Lôi Phongmà những sư đoàn 304, 308, 324B và 325 tổng trừ bị của miền Bắc đã phải chôn vùiphiên hiệu lẫn khả năng chiến đấu. Sau đây là những trận đánh khai cuộc điển hìnhtrước buổi oanh liệt quyết định với mục tiêu Cổ Thành Đinh Công Tráng nơi Thị XãQuảng Trị.Sau cuộc lui binh oan nghiệt, hỗn loạn, rời bỏ Đông Hà, Quảng Trị, căn cứ ÁiTử và những vị trí quan yếu Bắc Sông Thạch Hãn, kể từ ngày 1 tháng 5, phòngtuyến cực Bắc của miền <strong>Nam</strong> dừng lại ở Sông Mỹ Chánh. Con sông rộng không quámột trăm thước chiều ngang kia thật sự không thể là tuyến phòng thủ thiên nhiên101 MÙA HÈ ĐỎ LỬA
- Page 6 and 7:
Nam và Quân Đội Mỹ) toàn di
- Page 8 and 9:
Sài gòn thất thủ như một l
- Page 11 and 12:
công vào Tân Cảnh, Kontum, hư
- Page 13 and 14:
Đấy không còn là người v
- Page 15 and 16:
- Tiên sư, bom ném thì hay như
- Page 17 and 18:
Lính Đại Đội Thinh nhỏm d
- Page 19 and 20:
được, Mễ thử bung quân ra
- Page 21 and 22:
Trời tối dần, hơi núi đùn
- Page 23 and 24:
Rất cẩn thận, Mễ cho Hùng
- Page 25 and 26:
chiếc lưng gù xuống chịu đ
- Page 27 and 28:
vào một cõi xa xăm mất hút.
- Page 29 and 30:
Đêm xuống thật nhanh trong r
- Page 31 and 32:
không đi từng luồn như ở H
- Page 33 and 34:
dân tộc. Để lịch sử mãi
- Page 35 and 36:
Hưu ạ, nói mãi cũng không h
- Page 37 and 38:
sau khi Bạch Lê mang về nhà.
- Page 39 and 40:
Từ kinh nghiệm của đêm đen
- Page 41 and 42:
Khi Bạch Lê trở về nhà thì
- Page 43 and 44:
em...Em chạy ra xe lẹ lắm cô
- Page 45 and 46:
lửa dậy, băng trên những g
- Page 47 and 48:
thương yêu. Đêm Giáng Sinh 19
- Page 49 and 50: Thành Phố đầu tiên hứng ch
- Page 51 and 52: Chỉ còn tiếng nói và hình
- Page 53 and 54: ồi...Qua một quán nước, án
- Page 55 and 56: Dậy đường tử khíKhông kh
- Page 57 and 58: đó ngã xuống ? Tội nghiệp,
- Page 59 and 60: Nguyễn Xuân Phúc Khóa 16 Trư
- Page 61 and 62: trong Thế Chiến Thứ 2 do Tư
- Page 63 and 64: ghê hồn của hỏa lực phi ph
- Page 65 and 66: vùng, pháo binh diện địa 175
- Page 67 and 68: Ngày 14 tháng 9 lần đầu tiê
- Page 69 and 70: chặt ô rô, cóc kèn, dừa nư
- Page 71 and 72: còn một ngón, người sĩ quan
- Page 73 and 74: Tháng 3.73CHƯƠNG XXVIÂm Vọng
- Page 75 and 76: đến lúc tàn cuộc một phậ
- Page 77 and 78: vùng dầy đặc giữ mọi ch
- Page 79 and 80: trầm lặng như đặc thù chun
- Page 81 and 82: Thế Kỷ 11, 12 nào khác Thế
- Page 83 and 84: độ (trở thành hai mặt tươ
- Page 85 and 86: chỉ là đám du kích ngu ngơ n
- Page 87 and 88: chế...lực lượng cộng sản
- Page 89 and 90: Đồng Quân Lực (10 tháng 3) v
- Page 91 and 92: ‘’Đây cũng là lúc quyết
- Page 93 and 94: trận chiến đang bùng nổ gi
- Page 95 and 96: Thắng lợi tin vui khắp mọi
- Page 97 and 98: màu vàng, xanh, đỏ được b
- Page 99: Nhựt tiến chiếm ngôi chùa.
- Page 103 and 104: 10 cây số. 9 giờ sáng, cuộc
- Page 105 and 106: đột kích bắt đầu. 18 pháo
- Page 107 and 108: Chiến Việt Nam đặt trên So
- Page 109 and 110: Thành ngạo nghễ kiên cố kia
- Page 111 and 112: ao ngày đêm. Người chỉ huy
- Page 113 and 114: 15.- Bình Giả, Tỉnh Phước T
- Page 115 and 116: chết do bất ngờ, vì không l
- Page 117 and 118: kể đến chăng thì cũng chỉ
- Page 119 and 120: Đối mặt binh đội của Tư
- Page 121 and 122: chỉ huy của Sư Đoàn 18 và h
- Page 123 and 124: Xuân Lộc, trên Quốc Lộ I, l
- Page 125: 9-10.- Richard H. Schultz, The Secr