12.07.2015 Views

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

SHOW MORE
SHOW LESS

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

Rất cẩn thận, Mễ cho Hùng ‘’móm’’ và Hùng ‘’mập’’ cùng lên trảng trước. Haicậu Hùng ‘’bắt tay’’ nhau, làm thành vòng phòng thủ, phần còn lại của Tiểu Đoàn vớiđám thương binh ‘’bò’’ lên tiếp...Xong rồi, khá an toàn, giữ được cái trảng là tốt, cóđường thoát rồi. Duffy, có tàu bay chưa ?- OK! Ten minutes, sir!Nhưng không còn ‘’ten minutes’’ nào cho Tiểu Đoàn 11 nữa! Một trận mưarào, mưa đầu mùa...Mưa bởi một rừng cối và sơn pháo từ những cao độ phía Đông‘’tưới’’ xuống. Bắc quân tấn công bộ từ Đông-<strong>Nam</strong> lên. Không hầm hố, không đạn,mệt mỏi, đói khát của bốn ngày đã đến đỉnh cao nhất chịu đựng. Tiểu Đoàn 11 NhẩyDù lăn lộn, cựa quậy hấp hối trên trảng cỏ tranh trơ trụi dưới lưới chụp đan dầy bởilửa, khói và mảnh đạn thép...Hàng sống, chống chết! Hàng sống, chống chết! Bắcquân ào ào như nước lũ tràn đi qua con đê bị vỡ. Tiểu Đoàn 11 tựa tình cảnh conbáo kiệt lực bị vây khốn bởi một rừng ong cực độc! Bây giờ là 8 giờ sáng của ngày15.4.1972, Tiểu Đoàn Nhẩy Dù mới tinh của Anh Năm, Tiểu Đoàn đã khoan thủngbức tường thép của cộng quân ở Damber, Tiểu Đoàn ‘’nướng sống’’ hai tiểu đoàncủa sư đoàn Điện Biên trên cứ điểm C- Thua. Thua đau đớn và thua vô lý!! Đâu còncó thế để dựa vào. Đâu còn lực để đương cự ?!Muốn đánh nhau phải có ‘’thế’’ và ‘’lực’’.Thế đã mất ngay từ ngày đầu tiên khibước xuống cao điểm với một nhiệm vụ ‘’phòng thủ’’ quá mỏng manh thụ động, vàlực nào còn nổi sau bốn ngày hay 156 giờ tác chiến căng thẳng trên các cao điểmnguy biến và thiếu thốn toàn diện. Hình như mọi người đều không ăn, uống kể từngày 12.Uống, nếu có chỉ là chữ gọi động tác ‘’nhúng’’ chiếc lưỡi vào nắp bi đôngẩm ướt. Tan hàng!! Những người sống sót còn lại tan biến vào rừng cỏ tranh.CHƯƠNG VIIINgười ở lại với CHARLIECharlie tan, trên đất đá điêu tàn chỉ còn vươn vãi khói xám và thây người.Trong đó có Anh. Người đàn anh kính mến đã cùng tôi chia xẻ quãng đời dài. Nhữngdòng chữ viết để nhớ Anh. Nguyễn Đình Bảo.Ngày 22 tháng 5, ông Nixon đi Nga, không ít thì nhiều chuyến đi ấy đã có tácdụng với cuộc đại tấn công của Bắc quân vào ba quân khu. Rất nhiều giả thuyết vềcuộc kịch chiến này được đem bàn tán, nhưng tất cả đều đồng ý: Chuyến đi có ảnhhưởng đến trận đánh và đây cũng là trận cuối mùa, một mùa đại loạn đẫm ướt máuđỏ chảy trên những thân thể gọi là ‘’người Việt <strong>Nam</strong>’’. Ngày 22 tháng 5 ông Nixonkhởi đầu chuyến đi, ngày 12 tháng 4 anh chết. Sao anh không gắng sống ? Anh chỉcần gắng thêm một tháng rưỡi nữa, nếu chưa chấm dứt, chiến tranh có thể mangnhững hình thức khác, cuộc đại tấn công này sẽ được đình chỉ lại, hoặc chuyển quavùng khác...Những vùng dễ đánh để anh có thể tung hoành như anh đã làm nhiềulần trong tháng năm chinh chiến dằng dặt. Và biết đâu chiến tranh sẽ biến thái lạinên thành chiến tranh du kích, anh là Tiểu Đoàn Trưởng đơn vị Nhẩy Dù, làm sao cóthể chết được trong những ‘’chiến tranh an toàn’’ như thế! Tại sao anh không gắngsống ? Tại sao thế hở trời ?Vẫn biết rằng đi chiến trận là mất mát. Không chết trước thì chết sau...Trướcanh cả trăm ngàn người đã nằm xuống. Anh đã cùng tôi chứng kiến bao nhiêu lần‘’nghỉ phép’’ của ông Huệ, Thừa, Hổ...Anh gật gù, ‘’Thôi tại số, mình gắng chịuvậy...’’. Anh gắng chịu đã quen. Anh đã thoát nhiều lần. Từ Trung Đội Trưởng TiểuĐoàn 8, anh qua Tiểu Đoàn 3 làm Đại Đội Trưởng Tiểu Đoàn 1 và tiếp theo TiểuĐoàn 9. Anh đã dự bao nhiêu trận từ thuở ông Đống mới làm Tiểu Đoàn Trưởng giờnày là Trung Tướng Tư Lệnh, anh đánh trận từ lúc chiến tranh còn như là trò chơi,ông Tư ‘’Hòa Hảo’’ đi thuyền vào họp với việt cộng, đám giặc cỏ chỉ vài cây súng23MÙA HÈ ĐỎ LỬA

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!