<strong>Nam</strong> và Quân Đội Mỹ) toàn diện hạ tầng cơ sở lực lượng vũ trang giải phóng Miền<strong>Nam</strong> với lần gọi là ‘’Tổng Công Kích, Tổng Nổi Dậy’’, kể từ đêm giao thừa Tết MậuThân, 1968. Tháng 4, hai sư đoàn, 320 sư đoàn thép và sao vàng được một trungđoàn chiến xa yểm trợ tấn công vào Tân Cảnh (Dakto), nơi đặt Bộ Chỉ Huy TiềnPhương Sư Đoàn 22 Bộ Binh với lực lượng tham chiến thực sự chỉ một trung đoàn,tăng phái Lữ Đoàn II Dù. Hướng tiến quân được dọn đường bởi một trung đoànpháo nặng đặt ở rặng Big Mama Moutain sát biên giới, nơi an toàn, nằm ngoài tầmtác xạ của Pháo Binh Quân Lực Việt <strong>Nam</strong> Cộng Hòa. Và chỉ riêng Mặt Trận An Lộc,chiến trường hẹp nhất của quân sử thế giới với chiều dài, từ điểm phòng thủ cựcBắc (Hoành độ 88) đến bãi đáp trực thăng B15 ở cực <strong>Nam</strong> tại thời điểm tháng 5(Trước ngày 8.6 ngày An Lộc được giải tỏa với lần giao tiếp ở cửa ngõ Xa Cam,giữa Tiểu Đoàn 6 và 8 Dù) trong khoảng thời gian từ ngày bị vây hãm, tháng Ba1972, tuyến phòng thủ của quân dân Bình Long đo đúng 800 thước bề dài, 500thước bề ngang. Trên diện tích chính xác kia, chỉ trong đêm 11 rạng 12 tháng 5 đãchịu đủ 8000 quả đạn pháo cối của lần cường tập hỏa lực để ba trung đoàn bộ binhcộng sản được chiến xa dẫn đầu quyết thanh toán gọn mục tiêu. Nhưng quân dânBình Long-An Lộc đã thủ thế đứng vững và phản công tất thắng.Mùa Hè 1972, Ba Vùng Đất Nước Miền <strong>Nam</strong> bừng bừng khí thế kiên cườngGiữ Nước và kiên hùng Phá Giặc.Nhưng sau Ngày Hè oanh liệt kia, chúng ta phải chịu thế bó tay cực độ nhẫntâm do nhu cầu chính trị của giới cầm quyền nước bạn đồng minh, với người lính Mỹcuối cùng rời khỏi Việt <strong>Nam</strong> và khoảng trống quân sự để lại, điển hình với tình trạngkhả năng Không Quân (được xem là ưu thế của chúng ta trên lực lượng cộng sản)hoàn toàn tê liệt: Chỉ ‘’Một’’ (viết nguyên chữ) trong số Bảy phi cơ C130 còn có thểsử dụng được. Và cũng chỉ ‘’Một’’ (lại phải viết nguyên chữ) trong tổng số Sáu trựcthăng Chinook được xem có khả năng thực hiện phi xuất. Những số liệu này khôngdo chúng ta quá độ bi thảm hóa nên dựng đặt ra mà là chi tiết tài liệu kỹ thuật dochính Tướng Homer Smith, Tùy Viên Quân Lực Hoa Kỳ nói cùng Olivier Todd, ký giảngười Pháp thuộc khuynh hướng xã hội cấp tiến, không hề chung quan điểm, mụctiêu chính trị với chúng ta, phía Người Việt Quốc Gia. Nạn nhân đầu tiên và khốc liệtnhất từ khi người Pháp vào đặt nền đô hộ ở Đông Dương ở cuối thế kỷ trước.Chúng ta không có, không còn vũ khí để tự vệ vì năm 1973, tiếp sau thắng lợi quânsự vẻ vang kia, chúng ta phải va mặt vào một nền Hòa Bình vô cùng quái dị. HòaBình do Hiệp Định Paris cố công tô vẽ mà trong đó ‘’hai bên ký kết chính yếu đãhoàn toàn vắng mặt’’ Vắng mặt có ý thức và đôi bên đều có lợi. Nói theo từ ngữ củangười cộng sản. Chúng ta có quá nhạy cảm khi vạch nên điều vô lý kia chăng ? Sựthật tiếp theo đã trình bày toàn thể mức ác độc của âm mưu tồi tệ này. Ngày 30tháng Tư 1975 không hề là một bất ngờ.Theo Điều 1 Nghị Định Thư về Tù Binh: ‘’Hai bên Miền <strong>Nam</strong> Việt <strong>Nam</strong> sẽ traotrả cho nhau những Nhân Viên Quân Sự bị bắt giữ’’, Và cũng theo những điều khoảncủa Nghị Định Thư này, ‘’Nhân Viên Quân Sự’’ có định nghĩa: ‘’Là những ngườithuộc HAI BÊN MIỀN NAM đã tham dự vào các hoạt động quân sự của một bên vàbị bên kia bắt giữ’’ Qua định nghĩa hàm hồ và cực độ biển lận này, những bộ đội,lính tráng, sĩ quan của các đơn vị chính quy cộng sản Bắc Việt trong chớp mắt biếnthành, ‘’những nhân viên quân sự thuộc lực lượng vũ trang giải phóng Miền <strong>Nam</strong>’’thuần hành và chính thức. Và hệ quả theo chiều hướng lý luận kia, tất nhiên nướcMỹ tự động chấp nhận tính danh ‘’Đế quốc Mỹ xâm lược nước ta, là kẻ thù của nhândân ta’’ từ bộ máy tuyên truyền cộng sản Hà Nội với số lượng 585 nhân viên quânsự, hầu hết là nhân viên phi hành bị bắn rơi trên đất Bắc, trong số có ba (3) quânnhân của các nước thuộc đệ tam quốc tịch. Hai mươi năm sau kể từ ngày ký hiệp6MÙA HÈ ĐỎ LỬA
định, nêu khi bị người Mỹ truy bắt về vấn đề ‘’còn giam giữ tù binh (Mỹ)’’. Tập đoàncầm quyền Hà Nội thế nào cũng lập lại luận cứ của Hiệp Định Paris: ‘’Chúng tôikhông tham chiến tại Miền <strong>Nam</strong> (Theo điều 1 Hiệp Định và Điều 1 Nghị Định Thư TùBinh. Được chính phủ Mỹ ký kết đồng thuận và chấp nhận thi hành), vậy thì lấy đâulý do còn khả năng giam giữ tù binh, bởi ‘’Tất cả quân nhân vốn thuộc Không LựcHoa Kỳ, những người bị bắn hạ trên lãnh thổ Bắc Việt thì đã trao trả hết từ 1973’’.Những người từng giữ chức vụ trọng yếu trong chính giới Mỹ, những Tổng Thống,những phụ tá Harriman W. Bundy, Lodge...Lẽ tất nhiên cũng phải kể đến những trínão ‘’siêu đẳng’’ cỡ Mc <strong>Nam</strong>arra, Kissinger, những nhân vật thế giới nổi tiếng dolương tri, trí năng trong sáng như Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc U Thant, Đức GiáoHoàng La Mã Paul VI cùng những giới chức Tây-Đông, những người đã cố côngthúc đầy, vận động để hoàn thành Hiệp Định từ khi mới bắt đầu giai đoạn thăm dò tốimật với bí danh ‘’Kế hoạch Mary Gold’’, chỉ được trình lên bàn Tổng Thống MỹJohnson, 1966. Tất cả chuỗi nỗ lực kiên trì vận động đã diễn ra cùng khắp, tại nhữngThủ Đô chính trị thế giới, để đến đỉnh cao với thành quả ‘’Giải Nobel Hòa Bình’’, traotặng cho ‘’Kissinger và Lê đức Thọ, hai kẻ có công lao lớn nhất trong tiến trìnhthương thảo’’ để hoàn thành bước ký kết Hiệp Định ‘’Tái Lập Hòa Bình Tại Việt<strong>Nam</strong>’’ Hòa Bình Việt <strong>Nam</strong> cũng là Hòa Bình Thế Giới. Hai người này được tuyêncông từ mục tiêu cao quý này. Những người quyền chức, danh tiếng với công cuộcto lớn đáng kính phục kia có bao giờ biết đến, nghĩ ra điều tồi tệ: ‘’Tất cả nội dung lờivăn, hình thức diễn dịch, tác động hệ quả của bản Hiệp Định, cuối cùng chỉ là ‘’Vănbản hợp thức hóa về kế hoạch Hóa Không’’ Sự ‘’hóa không’’ quái đảm trước LịchSử và Nhân Dân Việt <strong>Nam</strong> đối với lần vắng mặt cấp kỳ, không để lại chút dấu tíchcủa một ‘’đạo quân xâm lược đi từ Miền Bắc Việt <strong>Nam</strong>’’ Sự triệt tiêu như chuyệnhoang đường về một quân đội thực dân chiếm đóng. Quân đội nhân dân của nướcViệt <strong>Nam</strong> Dân Chủ Cộng Hòa. Thế Giới nào có mấy ai Thấy ? Nào có mấy ai Tin ?Dân Tộc Việt, Quân Đội Miền <strong>Nam</strong> căng thân thụ nạn, gánh chịu trò dối trá khinhmiệt cực độ tàn nhẫn của toàn thể loài người. Và kết cuộc, Quốc Hội Hoa Kỳ vớinhững người như Thượng Nghị Sĩ W. Fulbright, Dân Biểu Paul Mc Closky quyết tâmcắt đứt 300 triệu quân viện thặng dư vào giờ phút Miền <strong>Nam</strong> lâm tử, số tiền khôngbằng phí khoản giáo dục của một thành phố nhỏ ở Dallas. Thành quả này cũng đượcxem như là ‘’kỳ tích’’ đáng tự hào của Đinh văn Đệ, nguyên Đại Tá Tỉnh Trưởng, ChủTịch Ủy Ban Ngân Sách Hạ Viện, do đã có ý kiến mạnh mẽ với Quốc Hội Mỹ:‘’Không nên tăng viện cho chính phủ Sài Gòn’, 4.1975, lần Đệ cầm đầu phái đoàn HạViện Việt <strong>Nam</strong> Cộng Hòa sang Hoa Kỳ ‘’xin quân viện khẩn cấp’’ khi chế độ Miền<strong>Nam</strong> đang trong cơn hấp hối. Trước khi báo cáo ‘’thành tích’’ kia đến Dinh Độc Lập.Nơi có một người ‘’gọi là tổng thống Nguyễn Văn Thiệu’’, (người nổi tiếng khônngoan, đa nghi, kẻ đã chọn Đệ làm tay chân then chốt của chế độ), ông ‘’Chủ TịchỦy Ban Ngân Sách Hạ Nghị Viện, Đại Tá Đinh văn Đệ’’ tường trình cùng Cục R, lẽtất nhiên cũng với Hà Nội, phía đường giây liên lạc nối dài và kết thúc quyết định. Đệlà người rất mực thân tín của ‘’Tổng Thống, Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu’’ từ mộtthuở rất lâu.Sài gòn thất thủ như một điều tất nhiên trước vòng vây gồm bốn quân đoàn vàmột chiến đoàn đặc nhiệm vừa thành lập với Bí Số 232, quân số lên đủ 150.000trong toàn bộ lực lượng 152.000 người của chiến dịch Hồ chí Minh, gồm 74 trungđoàn bộ binh, 5 trung đoàn chiến xa, 14 trung đoàn pháo, 33 trung đoàn phòngkhông, thuần quân đội Bắc Việt với Văn tiến Dũng, Lê đức Thọ, Phạm Hùng...Đến cảTrung Tá Tùng, trung đoàn trưởng chiến xa 203 với chiếc xe tăng số 879, chiếc xethoát nạn năm trước ở mặt trận An Lộc, Mùa Hè 1972.7MÙA HÈ ĐỎ LỬA
- Page 8 and 9: Sài gòn thất thủ như một l
- Page 11 and 12: công vào Tân Cảnh, Kontum, hư
- Page 13 and 14: Đấy không còn là người v
- Page 15 and 16: - Tiên sư, bom ném thì hay như
- Page 17 and 18: Lính Đại Đội Thinh nhỏm d
- Page 19 and 20: được, Mễ thử bung quân ra
- Page 21 and 22: Trời tối dần, hơi núi đùn
- Page 23 and 24: Rất cẩn thận, Mễ cho Hùng
- Page 25 and 26: chiếc lưng gù xuống chịu đ
- Page 27 and 28: vào một cõi xa xăm mất hút.
- Page 29 and 30: Đêm xuống thật nhanh trong r
- Page 31 and 32: không đi từng luồn như ở H
- Page 33 and 34: dân tộc. Để lịch sử mãi
- Page 35 and 36: Hưu ạ, nói mãi cũng không h
- Page 37 and 38: sau khi Bạch Lê mang về nhà.
- Page 39 and 40: Từ kinh nghiệm của đêm đen
- Page 41 and 42: Khi Bạch Lê trở về nhà thì
- Page 43 and 44: em...Em chạy ra xe lẹ lắm cô
- Page 45 and 46: lửa dậy, băng trên những g
- Page 47 and 48: thương yêu. Đêm Giáng Sinh 19
- Page 49 and 50: Thành Phố đầu tiên hứng ch
- Page 51 and 52: Chỉ còn tiếng nói và hình
- Page 53 and 54:
ồi...Qua một quán nước, án
- Page 55 and 56:
Dậy đường tử khíKhông kh
- Page 57 and 58:
đó ngã xuống ? Tội nghiệp,
- Page 59 and 60:
Nguyễn Xuân Phúc Khóa 16 Trư
- Page 61 and 62:
trong Thế Chiến Thứ 2 do Tư
- Page 63 and 64:
ghê hồn của hỏa lực phi ph
- Page 65 and 66:
vùng, pháo binh diện địa 175
- Page 67 and 68:
Ngày 14 tháng 9 lần đầu tiê
- Page 69 and 70:
chặt ô rô, cóc kèn, dừa nư
- Page 71 and 72:
còn một ngón, người sĩ quan
- Page 73 and 74:
Tháng 3.73CHƯƠNG XXVIÂm Vọng
- Page 75 and 76:
đến lúc tàn cuộc một phậ
- Page 77 and 78:
vùng dầy đặc giữ mọi ch
- Page 79 and 80:
trầm lặng như đặc thù chun
- Page 81 and 82:
Thế Kỷ 11, 12 nào khác Thế
- Page 83 and 84:
độ (trở thành hai mặt tươ
- Page 85 and 86:
chỉ là đám du kích ngu ngơ n
- Page 87 and 88:
chế...lực lượng cộng sản
- Page 89 and 90:
Đồng Quân Lực (10 tháng 3) v
- Page 91 and 92:
‘’Đây cũng là lúc quyết
- Page 93 and 94:
trận chiến đang bùng nổ gi
- Page 95 and 96:
Thắng lợi tin vui khắp mọi
- Page 97 and 98:
màu vàng, xanh, đỏ được b
- Page 99 and 100:
Nhựt tiến chiếm ngôi chùa.
- Page 101 and 102:
một thế kỷ qua kể từ năm
- Page 103 and 104:
10 cây số. 9 giờ sáng, cuộc
- Page 105 and 106:
đột kích bắt đầu. 18 pháo
- Page 107 and 108:
Chiến Việt Nam đặt trên So
- Page 109 and 110:
Thành ngạo nghễ kiên cố kia
- Page 111 and 112:
ao ngày đêm. Người chỉ huy
- Page 113 and 114:
15.- Bình Giả, Tỉnh Phước T
- Page 115 and 116:
chết do bất ngờ, vì không l
- Page 117 and 118:
kể đến chăng thì cũng chỉ
- Page 119 and 120:
Đối mặt binh đội của Tư
- Page 121 and 122:
chỉ huy của Sư Đoàn 18 và h
- Page 123 and 124:
Xuân Lộc, trên Quốc Lộ I, l
- Page 125:
9-10.- Richard H. Schultz, The Secr