ơn...Cháu không biết tên chú ấy. Nay, có anh <strong>Nam</strong>, cũng là lính, lính Nhẩy Dù. cháuxin bắt tay anh <strong>Nam</strong> để cảm ơn chú lính đó. Chú lính đã vì đồng bào mà chết!Từ lâu được tiếng bền bỉ chịu đựng, nhưng nay lần đầu tiên trong đời, mắtanh đỏ ướt trước đám đông.Trở về, anh qua lại eo Calais, nhìn Dunkerque, nhìn phía Cherbourg, dọc bờbiển Normandy, nơi những bãi đổ bộ có danh hiệu Ohama, Utah...của ngày 6 tháng6 năm 1944. Lịch sử. Lịch sử là gì ? Nếu không có những Người Lính ?Anh nhớ đến ánh mắt sáng rực kiên nghị kiêu hãnh của Robert Boren sau lớpda già cỗi. Vẻ kiêu hãnh cao thượng của Người Lính. Người Tự Hiến cho những ýniệm siêu hình nhưng rất sâu xa hiện thực: Chết vì Tự Do Bảo Vệ Phẩm Giá ConNgười. Robert M. Bowen là một trong những người sống sót hiếm hoi của TrungĐoàn 401, lực lượng xung kích thuộc Sư Đoàn 101 Nhảy dù ‘’Sereaming Eagle-ĐạiBàng Gầm Thét’’ của Quân Lực Liên Bang Bắc Mỹ. Đơn vị vào trận từ ngày D+1 nơichiến trường Normandy, chủ lực hứng chịu trận chiến đẫm máu Bastogne. Chiếntrận của ‘’Ngày Dài Nhất’’. Anh nhận ra dáng nổi bật của Người Lính giữa đám đôngđang chen chúc xếp hàng lên máy bay. Hầu hết hành khách đi du lịch mùa Hè.Riêng Người Lính trở về nơi chiến hữu đã nằm xuống, nơi Châu Âu, đất Pháp, vùngbờ biển Normandie năm 1944 xa xôi kia. anh biết rõ như thế trước khi hỏi chuyệncùng người.Anh tiếp tục đường đi tới Liège, bỉ Hambourg, Munich, Berlin, Đức. Nơi cónhững Người Lính. Người Lính không ai biết tên. Người Lính không hề được vinhdanh. Cay đắng, khắc nghiệt hơn, Người Lính Việt <strong>Nam</strong> hằng bị hạ nhục trên quênhà, tại đất nước người, không phải bởi kẻ nghịch mà còn bởi khối đông mà họ đãgóp máu để bảo vệ, bởi những người gọi là đồng đội như trường hợp của chính bảnthân anh. Không có Người Lính Quân Đội Quốc Gia. Người Lính Việt <strong>Nam</strong> CộngHòa, chế độ Hà Nội ắt hẳn đã xích hóa toàn cõi Đông Dương từ 1954. Sự thật đơngiản cao thượng này mấy ai thấy rõ ? Anh và Chiến Hữu, Bằng Hữu, Bằng Hữu ThếGiới quyết thực hiện công việc cấp thiết lập lại chính danh này. cho dẫu muộnmàng. Cho dù đường xa.Trước khi từ giã nước Pháp, chốn luôn cho người cảm giác thân mật, anh đếnSt. Floret Ferrand, miền trung bộ núi non, vùng đèo Auvergne, tìm tới trước mộ PaulLucasseau, Người Lính đã có mặt ở Đông Dương, Việt <strong>Nam</strong> và cùng với cuộc đờiNgười anh vô hạn yêu thương. Trên đỉnh núi lặng im, giữa những người chết từ baothế kỷ trước, những người chết mang những tên, họ xa lạ, Jean, Lucien, Christophe,Bernard...Những người chết từ trận Thập Tự Viễn Chinh đầu tiên với các vị TướngQuân Godefroi de Bouillon, Duke de Lorrain và Pierre L’Hermite năm 1096 hoặccách đây không lâu mà anh từng chứng kiến, sống cùng ở Việt <strong>Nam</strong> trước 1954 ởĐà Nẵng, ở Huế, Miền Trung nước Việt thời thơ ấu....Giữa những mộ chí im lìm cũ kỹ, đỉnh núi tịch mịch, thinh lặng, anh nghe ratrong nắng, gió, tiếng rì rào ngàn lau chuyển dịch như triều sóng...Sóng âm âm đềmNha Trang hấp hối lần chạy loạn 30 tháng 3.1975. Bãi biển chập choạng màu trăngđỏ chạch, lũ chó mất chủ hú khan rờn rợn bên những xác chết sóng tấp thành gò,đống...Bãi biển đêm ai oán lang thang những dạng người sống sót đi tìm thânnhân...Những người vừa vượt chết từ Tây Nguyên xuống, đến từ Tuy Hòa, bìnhĐịnh, ngoài Đà Nẵng lần vào. Người chết và người sống lẫn lộn dật dờ dưới sắctrăng đục ngầu ứa máu. Ma và người cùng chung cảnh địa ngục nơi dương gian.Giờ đây, trên núi cao, sau hai mươi, ba mươi năm...Anh nghe lại thanh âm sóng biểnmãi mãi, biền biệt, vô hồi không sắc tướng. Nghe về một điều không cùng có thật.Nỗi Đau vang vọng từ Quê Nhà, dội tầng tầng Địa cầu khốn khổ.80MÙA HÈ ĐỎ LỬA
Thế Kỷ 11, 12 nào khác Thế Kỷ 20, năm Thập Tự Viễn Chinh. Ngày 6 tháng6.1944 trận Điện Biên Phủ, hay lần di tản Quảng Trị, an Lộc, Pleiku 72 nào có khácgì khi Đà Nẵng, Nha Trang ngập chìm sâu vũng máu Tháng Ba. Và, cuối cùng SàiGòn dồn dập tiếng chày vồ dộng xuống áo quan.Ngày 30 tháng Tư năm 1975Ở Việt <strong>Nam</strong>.Mỹ Quốc 30.4.2003.CỔ KIM NHƯ DANH TƯỚNGNGÔ QUANG TRƯỞNG<strong>Phan</strong> Nhật <strong>Nam</strong>Trích Những Cột Trụ Chống Giữ Quê Hương1963Phi Trường Biên Hòa nằm im dưới nắng khô rốc như một khoảng sân gạchnung chín, hơi nóng từ phi đạo do những tấm vĩ sắt PSP ghép vào nhau bốc lên lớpkhí lung linh hừng hừng như làn khói từ một đám cháy âm ỉ đâu dưới mặt đất. Ngọnnúi Bửu Long bên ngoài hàng rào sân bay với hàng cây trên sườn núi, đỉnh đồi, cũngkhông cho thêm độ xanh tươi, im mát của thiên nhiên, mà chỉ tăng phần trần trụi củakhu vực. Gió khô thổi từng chập tung bụi đỏ dọc con đường đất chạy quanh PhiTrường, lay động lật bật những tấm che chắn tháo gỡ từ những thùng giấy, ghép lạivới nhau làm lều tạm trú cho đám lính canh giữ vòng đai an ninh. Chiếc xe jeepmang phù hiệu Nhảy Dù với con số 5 màu đỏ nơi tấm kiếng chắn gió chạy chậm trênđường vòng đai là điểm linh động duy nhất của toàn cảnh tượng. Đám lính từ trongnhững căn lều trạm trú lần lượt hiện ra, đứng nghiêm theo lệnh hô của người chỉhuy, chào tay lên vành mũ sắt, đợi chiếc xe đi tới. Thiếu Tá Tiểu Đoàn Trưởng TiểuĐoàn 5 Nhẩy Dù ngừng xe xuống mỗi vị trí gác, ông đi thẳng, bước nhẹ, đến trướcmỗi hàng quân, chào tay, nói nhỏ với người chỉ huy. Cho anh em nghỉ. Nhìn thẳngmắt vào mỗi người lính, ông hỏi chuyện thân mật như với người thân. Nóng quá, anhem có đem đủ nước uống không, nhớ chùi súng, thông nòng cho sạch, đừng để bịđất bụi bám vô. Sau khi hỏi thăm đủ đến mỗi người lính, ông lại chào tay trước khibước lên xe. Chiếc lưng và thân người thẳng đứng, lưng áo tác chiến hoa nhẩy dùbó căng thân thể cao gầy. Do bị thương từ một saut nhẩy dù bồi dưỡng, nay phầnthân trên phải chịu bó cứng trong một lớp áo giáp bột thạch cao. Nắng nung khô áovải hoa dù ny lông như lớp bánh tráng nướng chín, nhưng mỗi ngày hai lần, ThiếuTá Ngô Quang Trưởng tự thân đi vòng quanh Phi Trường để kiểm soát đơn vị đanggiữ nhiệm vụ ứng chiến, an ninh.Chiều hôm nay thứ bảy, sao anh không để ông Phó đi thay, người lại bị bó bộtnhư vậy, nóng chịu sao nổi ? Đại Úy Ngô Xuân Nghị, Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Đoàn 7Dù, đơn vị chung chiến đoàn, cùng chịu trách nhiệm an ninh Phi Trường Biên Hòa tỏý ái ngại khi Thiếu Tá Trưởng ghé qua thăm đơn vị nầy (cũng trong vòng đai PhiTrường Biên Hòa) sau lần kiểm soát cuối ngày.Binh sĩ anh em người ta còn phải chịu nóng, cực hơn mình nhiều. Thiếu TáTrưởng ngồi xuống chiếc ghế, gỡ nón sắt đặt xuống bên cạnh. Nét mặt nghiêm nghịtrầm tư.Đến chiều tối, viên sĩ quan trực Tiểu Đoàn 7 khi ghé qua văn phòng TiểuĐoàn Trưởng để trình ký văn thư, anh vẫn thấy người Tiểu Đoàn Trưởng đơn vị bạnngồi ở vị thế và cách thức lúc ban chiều. Chiếc nón sắt đặt bên cạnh, lưng thẳngcứng, sắc mắt nhìn nghiêm lạnh. Chỉ khác, chai Scott để trên bàn đã vơi quá nửa.Khi đi ra khỏi văn phòng, gã Thiếu Úy trẻ tuổi có ý nghĩ:81MÙA HÈ ĐỎ LỬA
- Page 6 and 7:
Nam và Quân Đội Mỹ) toàn di
- Page 8 and 9:
Sài gòn thất thủ như một l
- Page 11 and 12:
công vào Tân Cảnh, Kontum, hư
- Page 13 and 14:
Đấy không còn là người v
- Page 15 and 16:
- Tiên sư, bom ném thì hay như
- Page 17 and 18:
Lính Đại Đội Thinh nhỏm d
- Page 19 and 20:
được, Mễ thử bung quân ra
- Page 21 and 22:
Trời tối dần, hơi núi đùn
- Page 23 and 24:
Rất cẩn thận, Mễ cho Hùng
- Page 25 and 26:
chiếc lưng gù xuống chịu đ
- Page 27 and 28:
vào một cõi xa xăm mất hút.
- Page 29 and 30: Đêm xuống thật nhanh trong r
- Page 31 and 32: không đi từng luồn như ở H
- Page 33 and 34: dân tộc. Để lịch sử mãi
- Page 35 and 36: Hưu ạ, nói mãi cũng không h
- Page 37 and 38: sau khi Bạch Lê mang về nhà.
- Page 39 and 40: Từ kinh nghiệm của đêm đen
- Page 41 and 42: Khi Bạch Lê trở về nhà thì
- Page 43 and 44: em...Em chạy ra xe lẹ lắm cô
- Page 45 and 46: lửa dậy, băng trên những g
- Page 47 and 48: thương yêu. Đêm Giáng Sinh 19
- Page 49 and 50: Thành Phố đầu tiên hứng ch
- Page 51 and 52: Chỉ còn tiếng nói và hình
- Page 53 and 54: ồi...Qua một quán nước, án
- Page 55 and 56: Dậy đường tử khíKhông kh
- Page 57 and 58: đó ngã xuống ? Tội nghiệp,
- Page 59 and 60: Nguyễn Xuân Phúc Khóa 16 Trư
- Page 61 and 62: trong Thế Chiến Thứ 2 do Tư
- Page 63 and 64: ghê hồn của hỏa lực phi ph
- Page 65 and 66: vùng, pháo binh diện địa 175
- Page 67 and 68: Ngày 14 tháng 9 lần đầu tiê
- Page 69 and 70: chặt ô rô, cóc kèn, dừa nư
- Page 71 and 72: còn một ngón, người sĩ quan
- Page 73 and 74: Tháng 3.73CHƯƠNG XXVIÂm Vọng
- Page 75 and 76: đến lúc tàn cuộc một phậ
- Page 77 and 78: vùng dầy đặc giữ mọi ch
- Page 79: trầm lặng như đặc thù chun
- Page 83 and 84: độ (trở thành hai mặt tươ
- Page 85 and 86: chỉ là đám du kích ngu ngơ n
- Page 87 and 88: chế...lực lượng cộng sản
- Page 89 and 90: Đồng Quân Lực (10 tháng 3) v
- Page 91 and 92: ‘’Đây cũng là lúc quyết
- Page 93 and 94: trận chiến đang bùng nổ gi
- Page 95 and 96: Thắng lợi tin vui khắp mọi
- Page 97 and 98: màu vàng, xanh, đỏ được b
- Page 99 and 100: Nhựt tiến chiếm ngôi chùa.
- Page 101 and 102: một thế kỷ qua kể từ năm
- Page 103 and 104: 10 cây số. 9 giờ sáng, cuộc
- Page 105 and 106: đột kích bắt đầu. 18 pháo
- Page 107 and 108: Chiến Việt Nam đặt trên So
- Page 109 and 110: Thành ngạo nghễ kiên cố kia
- Page 111 and 112: ao ngày đêm. Người chỉ huy
- Page 113 and 114: 15.- Bình Giả, Tỉnh Phước T
- Page 115 and 116: chết do bất ngờ, vì không l
- Page 117 and 118: kể đến chăng thì cũng chỉ
- Page 119 and 120: Đối mặt binh đội của Tư
- Page 121 and 122: chỉ huy của Sư Đoàn 18 và h
- Page 123 and 124: Xuân Lộc, trên Quốc Lộ I, l
- Page 125: 9-10.- Richard H. Schultz, The Secr