sách viết về lịch sử (Việt <strong>Nam</strong>) tuyệt tác nhất’’ Báo Chicago Sun Times đánh giá về‘’Việt <strong>Nam</strong>, A History’’ của Stanley Karnow’’.Nhưng dù có ác tâm, thiên kiến bao nhiêu, những cây viết ‘’trung trực, giỏigian’’ kể trên của báo giới Mỹ cũng không thể có một lời xuyên tạc nào đối với TiểuĐoàn 1 Nhảy Dù, đơn vị chịu hoàn cảnh tác chiến bất lợi nhất thả xuống trận địa lúctrời sập tối, không định rõ được địa thế, vị trí quân bạn. Và tất nhiên, cũng chịu thiệthại lớn nhất, Chết 19, bị thương 33, gồm Đại Úy Nguyễn Trung Hiếu, chỉ huy Đại Độinhảy xuống đầu tiên và viên Trung Sĩ Cố Vấn Mỹ. Phía Mỹ bị thiệt hại 5 trực thăngvà những Phi Hành Đoàn đồng tử trận.Báo cáo về kết quả trận đánh không chỉ giới hạn trong phạm vi quân sự,những thành phần chống đối chiến tranh Việt <strong>Nam</strong>, hoặc có hiềm khích với cá nhânTổng Thống Diệm, vợ chồng Cố Vấn Nhu, nhân cơ hội, nại cớ chính quyền Miền<strong>Nam</strong> bất lực, thúc dục Tổng Thống Kennedy quyết định loại bỏ người khai sinh nênnền Cộng Hòa Miền <strong>Nam</strong>. Tân Đại Sứ Henry Cabot Lodge đến Sài Gòn tháng 8 năm1963 bật đèn hiệu cho đánh Tướng Tá để thực hiện âm mưu nhẫn tâm, vụng về nầymà thật sự đã có mầm mống sâu xa từ nhiều phía. Trước tiên, phải kể đến AverellHarriman, sau nầy là Đại Sứ toàn quyền của chính phủ Johnson (1965), người đượcđánh giá là một Nhà Ngoại <strong>Giao</strong> đa năng, tinh không qua chủ trương hoàn hoãn vớiphe cộng sản (cụ thể với Liên Sô từ những năm 40 khi là Đại Sứ ở đây), và sau nầy,năm 1963, khi thương thảo cùng Liên Sô về Hiệp Ước Ngưng Thử Vũ Khí NguyênTử hoặc đồng thuận cùng Trung Cộng về một giải pháp trung lập Lào, có thêm sựtán đồng mạnh mẽ của Phụ Tá Bộ Trưởng Ngoại <strong>Giao</strong> Chester Bowles với lời nói tintưởng: ‘’Biện pháp trung lập hóa Lào, là mẫu mực mở rộng cho toàn vùng Đông <strong>Nam</strong>Á’’ và nhất là Roger Hilsman Thứ Trưởng Ngoại <strong>Giao</strong>, Đặc Trách Đông <strong>Nam</strong> Á Vụ.Nhưng bởi Tổng Thống Diệm lại hoàn toàn phản đối quan điểm nấy vì ‘’trung lập hóaLào tức là bật đèn xanh cho bộ đội Bắc Việt xâm nhập vào <strong>Nam</strong> theo đường Hồ chíMinh’’ chạy dọc theo sườn Tây Trường Sơn. Từ Đèo Ngang, Bắc Đồng Hới, đoànxâm nhập rẽ vào đất Lào, thay bộ đồ xanh của bộ đội Pathét Lào và chiếc nón lưỡitrai, rồi từ đó đi theo hành lang an toàn (do Pathét Lào chiếm đóng, kiểm soát) để vềTchépone, đi sâu xuống vùng Ba Biên Giới (9 bis), chấm dứt nơi điểm hẹn Lộc Ninh,Hớn Quản của miền Đông <strong>Nam</strong> Bộ. Từ khác biệt quan điểm chiến lược-chính trị đếnnhững hiềm khích mang sắc thái cá nhân, tất cả đồng bùng nổ không che dấu khi cóhoàn cảnh thuận tiện. Và trong chính giới Mỹ, sự mâu thuẫn về chính sách lại càngnổi bật qua sự kiện phản ảnh tính cách, phản ứng, quan điểm khác biệt giữa nhữngcá nhân Averell Harriman đã thẳng thừng từ chối chở Đại Sứ Nolting từ Tòa BạchỐc về Trụ Sở Bộ Ngoại <strong>Giao</strong> sau một phiên họp, vì vị Đại Sứ đã cực lực chống đốigiải pháp thay thế, lật đổ Tổng Thống Diệm (10). Và Roger Hilsman là tác giả bứcCông Điện ngày 24 tháng 8 năm 1963 gởi về Tòa Đại Sứ Mỹ ở Sài Gòn để nơi đâybật đèn tín hiệu cho đám Tướng Tá giờ quyết định hành động. Bức điện văn tai họanày sau đó chính Tổng Thống John Kennedy phải nhận định lại là một ‘’sai lầmnghiêm trọng’’, vì lúc ấy ông đang nghỉ mát tại Cape Cod nên nghĩ rằng các Cố Vấncao cấp như Ngoại Trưởng Dean Rusk, Bộ Trưởng Mc<strong>Nam</strong>ara, Đại Tướng M. Taylorđồng chấp nhận. Hóa ra tất cả chỉ do từ bộ ba Harriman, Hilsman và M. Forrestal,Thứ Trưởng Quốc Phòng của Mc<strong>Nam</strong>arra (11). Tóm lại, Tổng Thống Ngô Đình Diệmchỉ có ‘’tội’’ do đã thấy điều sai lầm của Hiệp Định về Lào mà Harriman và Hilsmancố công gây dựng để tạo thành quả cho tương lai mai hậu đối với sự nghiệp chính trịcủa riêng bản thân của họ.Trở lại vấn đề quân sự của <strong>Nam</strong> Việt <strong>Nam</strong>, Hiệp Định đình chiến ở Lào ký kếtngày 23 tháng 7 có ngay hệ quả, từ những nhóm du kích cấp Tiểu Đội, Trung Đội vớinhững vũ khí thô sơ như súng ngựa trời, lựu đạn nội hóa, đạp lôi, chông, mìn tự86MÙA HÈ ĐỎ LỬA
chế...lực lượng cộng sản chỉ trong một thời gian ngắn sau khi ‘’đường đi B (Miền<strong>Nam</strong>) được thông do hiệp định ‘’đình chiến’’ ở Lào tạo điều kiện, hoàn cảnh thuậntiện’’ đã có khả năng phát triển những trận đánh lên cấp đại đội, tiểu đoàn. Trận ẤpBắc đầu năm 1963 vừa kể trên là một khởi đầu nguy biến, tiếp theo cuộc biến loạn1.11 ở cuối năm như một đập vỡ tồi tệ với lần giải thể ngay lập tức 2000 Ấp ChiếnLược theo lệnh của Dương Văn Minh đẩy tình hình quân sự Miền <strong>Nam</strong> vào thế hiểmnghèo, thụ động. Ngày 1 tháng 11 năm 1964, lần đầu tiên Phi Trường Biên Hòa bịpháo kích, cũng là một căn cứ quân sự lớn đầu tiên của Miền <strong>Nam</strong> bị tấn công pháhoại bởi một đơn vị hỏa lực pháo, cối, loại vũ khí của chiến tranh quy ước tháng 12cùng năm 64.Tiểu Đoàn 39 Biệt Động Quân, Tiểu Đoàn 4 Thủy Quân Lục Chiến bịtổn thất nặng bởi rơi vào thế trận phục kích ở Bình Giả, Phước Tuy (Đông <strong>Nam</strong> SàiGòn khoảng 100 cây số đường thẳng) do một trung đoàn cộng sản thực hiện (cáctrung đoàn nấy sau đó biến chế thành sư đoàn Công Trường 7, thành phần nòngcốt của lực lượng vũ trang thống thuộc Bộ Tư Lệnh Mặt Trận Giải Phóng) tháng 6năm 1965 hai trung đoàn Q762 và Q763 của công trường 7 trên lại thực hiện mộtcuộc vận động chiến quy mô hơn ở Xã Đồng Xoài, Bình Dương (Bắc Sài Gòn) gâythiệt hại lớn cho Tiểu Đoàn 2 Trung Đoàn 7 Sư Đoàn 5 Bộ Binh, Tiểu Đoàn 7 Dù vàTiểu Đoàn 52 Biệt Động Quân. Sài Gòn lẫn Tòa Bạch Ốc rúng động, bởi chiếntrường chỉ cách Thủ Đô Miền <strong>Nam</strong> không quá 100 cây số đường thẳng. Ấp Nhà ViệcPhú Hòa Đông bên sông Sài Gòn đã là những chiến trường phải dùng đến máy baydội bom yểm trợ lực lượng bộ binh mới vào được.Thế nước quả đã đến hồi thật sự nguy ngập. Nhưng trước khi Thủy Quân LụcChiến Mỹ kịp phối trí quân để tăng cường phòng thủ vùng biển Miền <strong>Nam</strong> thì đơn vịbách thắng, Tiểu Đoàn 5 Nhảy Dù với người chỉ huy Ngô Quang Trưởng đã lập nênkỳ tích hiển hách. Chữ nghĩa không là lời nói văn hoa. Chúng ta hãy cùng sống lạikhúc hùng ca với máu mỗi người lính đổ xuống nơi những chiến địa hung hiểm trêntừng vùng đất khổ quê hương.Với 100 trực thăng đổ quân và võ trang yểm trợ, ngày 27 tháng 4 năm 1964Tiểu Đoàn 5 nhảy xuống Mật Khu Đỗ Xá, vùng Quận Minh Long, Tây-Bắc QuảngNgãi sát biên giới Kontum, chận đứng kế hoạch điều quân của Bộ Tư Lệnh Mặt TrậnB1 (danh hiệu phân chia vùng tác chiến của bộ tổng quân ủy cộng sản Hà Nội Miền<strong>Nam</strong> Khu ‘’B’’), mưu định cắt Miền Trung nước Việt <strong>Nam</strong> theo đường hành lang chạydài từ vùng rừng Kontum xuống bờ biển Quảng Ngãi (như đã thực hiện một lần trongchiến tranh 1945-1954). 15 trực thăng trúng đạn, Tiểu Đoàn chịu tổn thất ngay từ giờphút đầu tiên xuống bãi đáp, bốn Đại Đội tác chiến lẫn Đại Đội chỉ huy liên tiếp chạmđịch, nhưng với chiến thuật điều binh tấn công thần tốc, sau ba ngày kích chiến, TiểuĐoàn phá vỡ căn cứ địa kiên cố bất khả xâm phạm của cộng sản đã xây dựng từgiai đoạn chiến tranh lần thứ nhất 1945-1954. Từ căn cứ địa này, lực lượng cộngsản mới có thể tràn xuống đồng bằng, thành lập những ‘’vùng giải phóng’’ mới. Cácchiến khu Ba Tơ, Mộ Đức một thời vang danh là mở rộng từ căn cứ địa Đỗ Xá này.Tiểu Đoàn tịch thu 160 súng đủ lại, kể cả những súng cộng đồng (của phía cộngsản) được tìm thấy đầu tiên ở chiến trường miền <strong>Nam</strong> (12). Muốn biết tầm quantrọng của trận chiến, ta hãy lưu ý đến chỉ tiêu kỹ thuật: ‘’Theo thống kê của chuyênviên quân sự: Muốn lấy được một vũ khí thì nhất phải có một binh sĩ bị tử thương, vànếu đã có một binh sĩ tử thương thì ắt phải có ba binh sĩ bị thương, mất năng lựcchiến đấu’’. Đơn vị cấp Tiểu Đoàn Nhảy Dù vào thời điểm kia có quân số hành quântrung bình từ 500 đến 600 người, khinh binh chưa được trang bị súng XM-16, mộtTrung Đội tác chiến chỉ có hai khẩu AR-15. Cần biết như thế để thấy ra sức chiếnđấu uy mãnh của Tiểu Đoàn 5 đối với một lực lượng địch chắc hẳn phải là cấp trungđoàn chính quy (không kể đơn vị du kích, lực lượng địa phương) mới có được thành87MÙA HÈ ĐỎ LỬA
- Page 6 and 7:
Nam và Quân Đội Mỹ) toàn di
- Page 8 and 9:
Sài gòn thất thủ như một l
- Page 11 and 12:
công vào Tân Cảnh, Kontum, hư
- Page 13 and 14:
Đấy không còn là người v
- Page 15 and 16:
- Tiên sư, bom ném thì hay như
- Page 17 and 18:
Lính Đại Đội Thinh nhỏm d
- Page 19 and 20:
được, Mễ thử bung quân ra
- Page 21 and 22:
Trời tối dần, hơi núi đùn
- Page 23 and 24:
Rất cẩn thận, Mễ cho Hùng
- Page 25 and 26:
chiếc lưng gù xuống chịu đ
- Page 27 and 28:
vào một cõi xa xăm mất hút.
- Page 29 and 30:
Đêm xuống thật nhanh trong r
- Page 31 and 32:
không đi từng luồn như ở H
- Page 33 and 34:
dân tộc. Để lịch sử mãi
- Page 35 and 36: Hưu ạ, nói mãi cũng không h
- Page 37 and 38: sau khi Bạch Lê mang về nhà.
- Page 39 and 40: Từ kinh nghiệm của đêm đen
- Page 41 and 42: Khi Bạch Lê trở về nhà thì
- Page 43 and 44: em...Em chạy ra xe lẹ lắm cô
- Page 45 and 46: lửa dậy, băng trên những g
- Page 47 and 48: thương yêu. Đêm Giáng Sinh 19
- Page 49 and 50: Thành Phố đầu tiên hứng ch
- Page 51 and 52: Chỉ còn tiếng nói và hình
- Page 53 and 54: ồi...Qua một quán nước, án
- Page 55 and 56: Dậy đường tử khíKhông kh
- Page 57 and 58: đó ngã xuống ? Tội nghiệp,
- Page 59 and 60: Nguyễn Xuân Phúc Khóa 16 Trư
- Page 61 and 62: trong Thế Chiến Thứ 2 do Tư
- Page 63 and 64: ghê hồn của hỏa lực phi ph
- Page 65 and 66: vùng, pháo binh diện địa 175
- Page 67 and 68: Ngày 14 tháng 9 lần đầu tiê
- Page 69 and 70: chặt ô rô, cóc kèn, dừa nư
- Page 71 and 72: còn một ngón, người sĩ quan
- Page 73 and 74: Tháng 3.73CHƯƠNG XXVIÂm Vọng
- Page 75 and 76: đến lúc tàn cuộc một phậ
- Page 77 and 78: vùng dầy đặc giữ mọi ch
- Page 79 and 80: trầm lặng như đặc thù chun
- Page 81 and 82: Thế Kỷ 11, 12 nào khác Thế
- Page 83 and 84: độ (trở thành hai mặt tươ
- Page 85: chỉ là đám du kích ngu ngơ n
- Page 89 and 90: Đồng Quân Lực (10 tháng 3) v
- Page 91 and 92: ‘’Đây cũng là lúc quyết
- Page 93 and 94: trận chiến đang bùng nổ gi
- Page 95 and 96: Thắng lợi tin vui khắp mọi
- Page 97 and 98: màu vàng, xanh, đỏ được b
- Page 99 and 100: Nhựt tiến chiếm ngôi chùa.
- Page 101 and 102: một thế kỷ qua kể từ năm
- Page 103 and 104: 10 cây số. 9 giờ sáng, cuộc
- Page 105 and 106: đột kích bắt đầu. 18 pháo
- Page 107 and 108: Chiến Việt Nam đặt trên So
- Page 109 and 110: Thành ngạo nghễ kiên cố kia
- Page 111 and 112: ao ngày đêm. Người chỉ huy
- Page 113 and 114: 15.- Bình Giả, Tỉnh Phước T
- Page 115 and 116: chết do bất ngờ, vì không l
- Page 117 and 118: kể đến chăng thì cũng chỉ
- Page 119 and 120: Đối mặt binh đội của Tư
- Page 121 and 122: chỉ huy của Sư Đoàn 18 và h
- Page 123 and 124: Xuân Lộc, trên Quốc Lộ I, l
- Page 125: 9-10.- Richard H. Schultz, The Secr