12.07.2015 Views

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

SHOW MORE
SHOW LESS

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

em...Em chạy ra xe lẹ lắm cô đừng lo. Thằng bé bò ra khỏi hầm...Thưa ngoại, thưacô...em đi nghe mấy chị. Bạch Lê muốn theo đứa học trò ra khỏi hầm, nhưng thật sựcô không còn chút nhỏ sức lực. Đứa em trên tay thiêm thiếp rên. Nhớ cẩn thận ngheTrung, mai cô xuống nghe. Cầu lạy Chúa xin che chở cho học trò con...Nó mà bịchuyện gì thì không biết làm sao ? Bạch Lê không biết mình đã nói ra lời, khấn thầmhay chỉ là ý nghĩ mờ nhạt. Em xuống dưới đó nghe cô Hai. Trung gắng nói với lờichào với Cô Giáo của nó, lời thằng bé bị lấp bởi ì ầm tiếng nổ gần, xa.Bốn ngày sau khi bé Bình bị thương, phần vai, đùi trái chảy lớp nước vàng,đóng khô cứng trên vết thương sưng tấy, cô bé thiêm thiếp trong cơn sốt cao độ.Bạch Lê bảo Nghĩa qua gọi anh Hiếu và cô Phép bên nhà thím Vỹ để có quyết định:‘’Nói với bà con còn ở lại trong Ấp phải rời khỏi ngay đây, vì Ấp đã là mục tiêu đạnpháo. Việt cộng cố ý bắn vào Ấp để trả thù thái độ chống cộng từ lâu’’. Hai gia đìnhvà chòm xóm đều đồng ý, và dự định đợi ngày thưa pháo rồi hẳn đi. Trước khi đi thìgọi để cùng có nhau, bớt phần sợ hãi.Bạch Lê kéo chiếc xe Honda Dame 50 phân khối từ sau chiếc tủ và bứctường ngăn giữa nhà ngang và căn bếp, cô đạp thử máy...Tiếng máy nổ như mộtphép lạ. Cả gia đình nhìn trân vào chiếc xe tưởng như một ân huệ, hy vọng giải cứucuối cùng. Bạch Lê phân công. ‘’Bây giờ Hai chạy xe, Nghĩa ngồi sau giữ em Bình,Long ngồi trước. Hiệp với má đi bộ sau, chạy tới chỗ bênh viện thì thả Bình và nghĩaxuống, Hai trở lui đón Má và Hiệp...Gắng đi xuống tới dưới trường (Ấp Phú Đức) làcoi như thoát được cái nạn pháo này’’. Sáng ngày 28 tháng 4, toán dân khoảng bamươi người rời khỏi Ấp thấp thỏm, với những dạng hình vá víu, co guắp bởi gia đìnhnào cũng có người bị thương phải mang vác, khiêng cáng theo. Đoàn người tơi tả dichuyển không tiếng động giữa những đường phố đổ nát vương vãi xác người, thúvật cháy nám, hiện thực cảnh địa ngục của một chốn trần thế bị cất bỏ ân huệ domột định mệnh ác độc vô lường...An Lộc, Bình Long. Những tên gọi nay đã trở nênđắng cay mai mỉa. Nhưng gia đình Bạch Lê sau khi băng ngang Công Viên TaoPhùng, tới trước cổng bệnh viện thì xẩy ra sự việc không dự định...Bà mẹ bỗng bỏđoàn người (dự tính đi xuống Ấp Phú Đức) chạy thẳng vào Đường Cách Mạng, conđường nhỏ ngăn đôi bệnh viện và Trường Trung Học Bình Long. Bạch Lê và nhữngđứa em đồng la lớn... ‘’Má, má trở lại, chỗ đó toàn nhà của lính với Tòa HànhChánh...Nó pháo chết má ơi’’- Mấy đứa đợi đó, má vào chỗ chú Thưởng coi ra sao ? Bà mẹ chạy vụt đi.- Không được má ơi, đây là nơi nó pháo nhiều nhất mà má! Coi kìa...má, má...Nhưng bà mẹ đã khuất sau những bức tường đổ sập. Năm chị em đứng trơvơ giữa đường phố hoang tàn như những hồn ma người chết oan khuất hiên hình vềmột nơi vừa bị cơn địa chấn cực mạnh đi qua. Chung quanh có cách im lặng củamột vùng núi lửa sau lần bùng nổ, tàn phá. Đoàn người Ấp Thánh Mẫu đã khuất saudãy trường học, năm chị em đứng trơ trọi giữa cảnh chết của An Lộc. Hơi đạn khóivà mùi người chết gây gây. Không còn ai hết hả Hai ? Một người em hỏi nhỏ, BạchLê không lời đáp lại.Khi theo mẹ vào nhà ông Thưởng, Bạch Lê có cảm giác nặng lòng thúc dục...‘’Cô Hai đưa mấy em vào nhà đi, nhà có hầm chắc lắm, lại đông người đỡ sợ, cónhau lúc hoạn nạn, chạy qua bên bệnh viện cũng gần để chữa trị cho em Bình luôn’’.Quý, người lính em ông Thưởng nói lên điều hợp lý cuối cùng. Tuy nhiên cô vẫn thấycó điều băn khoăn khác khỏi khi bước vào khoảng sân, chui xuống căn hầm đã đầycứng người của hai gia đình, gia đình ông Thưởng và của anh Nhã, chị Mùi với haiđứa con gái, chị Mùi đang mang thai gần ngày sinh, chiếc bụng căng cứng dưới áobà ba.43MÙA HÈ ĐỎ LỬA

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!