12.07.2015 Views

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

Từ kinh nghiệm của đêm đen đe dọa, chết chóc kể trên, gia đình Bạch Lê dờivào Ấp Thánh Mẫu, Ấp cực Tây của Thị Xã, cuối Đại Lộ Hoành Hôn. Đường TrầnHưng Đạo, hướng mặt trời lặn với buổi chiều đến cùng màu xanh tím khi khu rừngtrước Ấp dần chìm vào bóng tối của đêm. Căn nhà của Bạch Lê được gọi là nơi‘’Chân Trời Tím’’ theo cảm quan lãng mạn của những người trẻ tuổi thân quen vớigia đình, những người hằng sống trong cảnh chết, vượt nỗi khổ chiến tranh, nơi AnLộc từ hơn mười năm qua. Nhà gồm năm chị em gái là nét sinh động trong sánggiữa đêm đen đe dọa, vây bủa ngặt nghèo đối với cộng đồng nhỏ bé, nơi vùng đấtnguy biến. Bạch Lê là ánh sáng dẫn đầu, rực rỡ nhất. Gia đình cô đã sống trọn mộtkhoảng đời dài nơi hẻo lánh, nhỏ bé này, và cũng ở đây, họ dựng nên thành một thếgiới hạnh phúc, với tấm lòng chơn chớt đơn giản, tình nghĩa yêu thương. Bởi đã hiểuđủ nghĩa tân toan của cuộc sống, nên con người rất biết quý trọng những ngày thángbình an. Những người em của Bạch Lê mang danh tính vùng đất nơi họ sinh ra, lớnlên: Ân Nghĩa Bình Long.- Cô Hai và cả nhà phải đi thôi, vài hôm nữa thế nào cũng đánh nhau lớn. Haynhất là về ở tạm dưới Chơn Thành (Quận cực <strong>Nam</strong> của Bình Long, nằm trên Đường13, cách An Lộc khoảng 50 cây số), khi nào yên yên chúng tôi sẽ đưa trở về lại.Đám sĩ quan trẻ gồm Trung Úy Hưng (em Đại Tá Nhật, Tỉnh Trưởng BìnhLong), Thiếu Úy Kha thuộc Ty An Ninh Quân Đội, đồng có ý kiến khuyến khích giađình cô di tản bằng phương tiện trực thăng tỉnh đang đưa công chức, cố vấn dân sựMỹ và một số thường dân ra khỏi vùng chiến trận. Sở dĩ gia đình Bạch Lê được sựlưu ý nhiệt thành này là do những điều tốt lành như vừa kể trên, thêm bản thân côdẫu đang tuổi hai mươi, nhưng với tư cách nghiêm chỉnh, đôn hậu, qua chức nghiệpGiáo Viên từ lâu đã gây mối cảm mến đối với tập thể dân cư thưa ít, nơi một vùnglửa đạn hung tàn. Cô là Giáo Viên khế ước độc nhất do Ty Học Chánh được tuyểndụng từ khi còn học Lớp 12 Trường Trung Học Tỉnh.- Mấy ‘’thầy’’ nói phải đa, cô Hai đi đi, tui ở nhà coi nhà cho cô và bà ngoại.Chú Chín Long, Trưởng Ấp Thánh Mẫu chồng Cô Giáo Cừ, bạn đồng nghiệp BạchLê thúc dục.- Đi sao đành, nhà cửa vườn thược như thế này, rồi còn đàn gà này nữa, bỏnó cho ai coi. Mà đâu đã đến nỗi gì, nhà đã đào cái hầm, có gì thì chui xuống cũngđược. Đi xuống dưới Chơn Thành ở nhờ nhà ai bây giờ ? Bạch Lê thoái thác tronglúc vãi lúa cho đàn gà gồm nhiều chủng loại, gà tre, gà nòi, gà sao, gà gô, gà Tây, gàÚc...đang chạy quanh chân cô riu ríu, như muốn bày tỏ cách quyến luyến, gìn giữ.Tuy có lời mạnh mẽ cùng những người bạn, nhưng mỗi lần ông Hiển Trưởng Ty BưuĐiện Bình Long chuyển cho cô điện tín của người cha đánh đi từ Sài Gòn (mà nayhiện đang ở Chơn Thành) thúc dục cô đưa gia đình di tản, Bạch Lê cũng có phầnxao động, lo âu. Nhưng bản chất vốn cứng cõi, cô dấu kín qua nét mặt tĩnh lặng. Tuynhiên, cũng đã nhiều lần, lòng cô chợt trùng xuống bởi mối băn khoăn... ‘’Không hiểutại sao lần ba đi Sài Gòn cuối cùng này mình lại chạy theo khóc xin ba ở lại, đừng đi? Có bao giờ mình khóc giữa đám đông đâu ? Lúc mới mười hai tuổi, mình còn biếttrốn chỗ ở nhờ của cô Ba dưới Trà Vinh, một mình, không có đồng bạc trong túi, trởvề được Bình long kia mà. Chẳng lẽ đây là ‘’điểm xấu’’ báo trước cho sự không may?’’ Nhưng Bạch Lê vẫn không bày tỏ điều u uẩn này, bởi nói ra cũng chỉ làm mẹ vàcác em thêm lo lắng. Ích lợi gì. Bạch Lê cố gắng giữ sinh hoạt thường ngày không bịxáo trộn, thay đổi dưới gầm thét kinh hoàng của đạn lửa. Và cái chết hiện thực dầndà siết chặt.Tai họa đến mau chóng và hung tàn hơn lòng người có thể dự phòng, chịuđựng. Từ đêm khuya rạng sáng sớm ngày 12 tháng Tư, pháo nổ dồn khắp Thị Trấn,xuống những vị trí mà cả nhà đã biết đấy là cửa ngõ đi vào Thị Xã: Hướng phía Bắc,39MÙA HÈ ĐỎ LỬA

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!